Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 241
Vũ Vi cười qua loa một tiếng, giơ hai tay lên làm bộ dạng đầu hàng , "Ha ha. Chỉ có chuyện này thôi."
Lạc Ngưng Nhi không vui trợn mắt nhìn Vũ Vi một cái, " Tha thứ cho cậu lần này!" Cô nên sớm biết Vũ Vi sinh đôi mới phải, nếu không làm sao cô ấy chịu bỏ con của mình lại mà sống một mình chứ?
Cô đi tới bên giường, nhìn hai đứa nhỏ đáng yêu, nước mắt trong hốc mắt liền không cầm được chảy xuống, đứa bé đáng yêu như vậy, Tề Mỹ Linh lại xuống tay được?
"Bác à!" Hai đứa bé nhìn thấy Lạc Ngưng Nhi tới, đều rất vui vẻ, từ trên giường bò dậy nhào tới trong ngực Lạc Ngưng Nhi .
Ngưng Nhi đau lòng ôm hai đứa bé, nhìn hai đứa bé giống nhau như đúc, cô có chút không phân biệt được, "Ai là Đậu Đậu?"
"Con." Hai đứa bé đồng thời giơ tay.
Lạc Ngưng Nhi không khỏi chớp chớp cặp mắt, "Các con đều tên Đậu Đậu?"
Hai đứa bé gật đầu một cái.
Lạc Ngưng Nhi quay đầu nhìn Vũ Vi, "Vậy làm sao phân biệt đây?"
Vũ Vi đã đến trước người của Lạc Ngưng Nhi, đem Hai Đậu kéo đến trong ngực của mình, "Thằng nhóc này, vẫn sống với mình, trong lòng cậu là Đậu Nành."
"Đậu Nành, cho bác xem nơi bị thương một chút nào." Lạc Ngưng Nhi từ trên xuống dưới quan sát Đậu Nành.
Ngón tay út mập mạp Đậu Nành chỉ bắp đùi của mình, "Nơi này."
Lạc Ngưng Nhi lập tức cởi quần Đậu Nành, nhìn thấy vết bầm xanh tím (ngọc thanh) trên đùi Đậu Nành, cô vừa tức giận lại vừa tự trách, tự trách mình không chăm sóc tốt Đậu Nành, đau lòng ngồi ở bên giường ôm Đậu Nành khóc một lúc.
Đợi Lạc Ngưng Nhi khóc đủ rồi, Vũ Vi hỏi hai đứa bé, ai về nhà ở với ba, hai đứa bé liếc nhìn nhau, rồi sau đó nhìn Vũ Vi, "Tụi con muốn cùng ba mẹ ở chung một chỗ."
Một câu nói, nói Vũ Vi rất lòng chua xót, cô chớp chớp cặp mắt có chút ướt át, cười một tiếng với hai đứa bé, "Chỉ có thể chọn một."
Cuối cùng, Hai Đậu đi tới biệt thự Mạc gia cùng với Mạc Tử Hiên, Đậu Nành ở lại khách sạn bồi Vũ Vi.
Lúc này, Mạc Tử Hiên đang một người ngồi ở trước sô pha uống rượu đỏ, một ly tiếp một ly, dùng đến cái này để tiêu trừ sầu muộn trong lòng mình.
Mỹ Mỹ mở cửa phòng ngủ ra đi tới bên người Mạc Tử Hiên, lôi lôi ống tay áo mạc Tử Hiên , "Ba, Mỹ Mỹ muốn mẹ."
Mạc Tử Hiên để ly rượu trong tay xuống, nhẹ nhàng vuốt ve tóc dài Mỹ Mỹ, hơi cười một chút, "Mỹ Mỹ ngoan, mẹ con đi xa rồi, sau này có ba với con thôi."
"Vậy lúc nào thì mẹ về ạ?" Mỹ Mỹ trợn to cặp mắt trắng đen rõ ràng nhìn Mạc Tử Hiên hỏi.
Mạc Tử Hiên hơi thoáng giật mình, sau đó nhẹ giọng trả lời, "Rất lâu. . ." Lâu đến lúc trở lại, con có thể sẽ không nhận ra cô ta.
Mỹ Mỹ rũ mắt che giấu nước mắt trong mắt mình .
Mạc Tử Hiên đem Mỹ Mỹ ôm ở trên đùi của mình, dụ dỗ Mỹ Mỹ ngủ, "Mỹ Mỹ, sau này ngươi chỉ có ba, mà ba cũng chỉ có con. . . ."
Mỹ Mỹ cặp mắt trợn to trắng đen rõ ràng nhìn Mạc Tử Hiên, "Đậu Đậu đâu? Ngoại trừ con với ba ra không phải còn có Đậu Đậu sao?"
"Đậu Đậu rất nhanh theo mẹ nó về Mỹ, cũng sẽ không trở lại nữa rồi !" Nói câu nói này thanh âm bên trong mạc Tử Hiên tràn đầy sầu não vô hạn, vừa nghĩ tới anh sẽ không thấy được Đậu Đậu cùng Vũ Vi rất lâu, tim của anh cũng rất đau, rất đau.
Mỹ Mỹ trong ngực Mạc Tử Hiên cười hả hê, đôi tay ôm thật chặt eo mạc Tử Hiên, ba của cô bé, rốt cuộc chỉ thuộc về một mình cô bé! (tự nhiên đến tới đây mình nghe thấy mùi mờ ám của ngôn tình cẩu huyết cha con loạn luân, ui đầu óc bạn Sâu thật đen tối mà )
"Ba, con mới về." Giọng điệu cứng rắn của Mạc Tử Hiên vừa dứt thì giọng nói hưng phấn của Hai Đậu liền vang lên phía sau anh .
Mạc Tử Hiên, quay đầu vừa nhìn, không khỏi cười, đem Mỹ Mỹ trong ngực đặt ở trên ghế sa lon, đưa đôi tay ra chạy đến trước người Đậu Đậu ôm vào trong ngực, "Đậu Đậu!"
Mà Mỹ Mỹ bị mạc Tử Hiên đặt ở trên ghế sa lon, vẻ mặt lạnh lùng âm hiểm nhìn Đậu Đậu, không phải là mày đã đi rồi sao? Tại sao còn trở lại giành ba với tao?
Lạc Ngưng Nhi không vui trợn mắt nhìn Vũ Vi một cái, " Tha thứ cho cậu lần này!" Cô nên sớm biết Vũ Vi sinh đôi mới phải, nếu không làm sao cô ấy chịu bỏ con của mình lại mà sống một mình chứ?
Cô đi tới bên giường, nhìn hai đứa nhỏ đáng yêu, nước mắt trong hốc mắt liền không cầm được chảy xuống, đứa bé đáng yêu như vậy, Tề Mỹ Linh lại xuống tay được?
"Bác à!" Hai đứa bé nhìn thấy Lạc Ngưng Nhi tới, đều rất vui vẻ, từ trên giường bò dậy nhào tới trong ngực Lạc Ngưng Nhi .
Ngưng Nhi đau lòng ôm hai đứa bé, nhìn hai đứa bé giống nhau như đúc, cô có chút không phân biệt được, "Ai là Đậu Đậu?"
"Con." Hai đứa bé đồng thời giơ tay.
Lạc Ngưng Nhi không khỏi chớp chớp cặp mắt, "Các con đều tên Đậu Đậu?"
Hai đứa bé gật đầu một cái.
Lạc Ngưng Nhi quay đầu nhìn Vũ Vi, "Vậy làm sao phân biệt đây?"
Vũ Vi đã đến trước người của Lạc Ngưng Nhi, đem Hai Đậu kéo đến trong ngực của mình, "Thằng nhóc này, vẫn sống với mình, trong lòng cậu là Đậu Nành."
"Đậu Nành, cho bác xem nơi bị thương một chút nào." Lạc Ngưng Nhi từ trên xuống dưới quan sát Đậu Nành.
Ngón tay út mập mạp Đậu Nành chỉ bắp đùi của mình, "Nơi này."
Lạc Ngưng Nhi lập tức cởi quần Đậu Nành, nhìn thấy vết bầm xanh tím (ngọc thanh) trên đùi Đậu Nành, cô vừa tức giận lại vừa tự trách, tự trách mình không chăm sóc tốt Đậu Nành, đau lòng ngồi ở bên giường ôm Đậu Nành khóc một lúc.
Đợi Lạc Ngưng Nhi khóc đủ rồi, Vũ Vi hỏi hai đứa bé, ai về nhà ở với ba, hai đứa bé liếc nhìn nhau, rồi sau đó nhìn Vũ Vi, "Tụi con muốn cùng ba mẹ ở chung một chỗ."
Một câu nói, nói Vũ Vi rất lòng chua xót, cô chớp chớp cặp mắt có chút ướt át, cười một tiếng với hai đứa bé, "Chỉ có thể chọn một."
Cuối cùng, Hai Đậu đi tới biệt thự Mạc gia cùng với Mạc Tử Hiên, Đậu Nành ở lại khách sạn bồi Vũ Vi.
Lúc này, Mạc Tử Hiên đang một người ngồi ở trước sô pha uống rượu đỏ, một ly tiếp một ly, dùng đến cái này để tiêu trừ sầu muộn trong lòng mình.
Mỹ Mỹ mở cửa phòng ngủ ra đi tới bên người Mạc Tử Hiên, lôi lôi ống tay áo mạc Tử Hiên , "Ba, Mỹ Mỹ muốn mẹ."
Mạc Tử Hiên để ly rượu trong tay xuống, nhẹ nhàng vuốt ve tóc dài Mỹ Mỹ, hơi cười một chút, "Mỹ Mỹ ngoan, mẹ con đi xa rồi, sau này có ba với con thôi."
"Vậy lúc nào thì mẹ về ạ?" Mỹ Mỹ trợn to cặp mắt trắng đen rõ ràng nhìn Mạc Tử Hiên hỏi.
Mạc Tử Hiên hơi thoáng giật mình, sau đó nhẹ giọng trả lời, "Rất lâu. . ." Lâu đến lúc trở lại, con có thể sẽ không nhận ra cô ta.
Mỹ Mỹ rũ mắt che giấu nước mắt trong mắt mình .
Mạc Tử Hiên đem Mỹ Mỹ ôm ở trên đùi của mình, dụ dỗ Mỹ Mỹ ngủ, "Mỹ Mỹ, sau này ngươi chỉ có ba, mà ba cũng chỉ có con. . . ."
Mỹ Mỹ cặp mắt trợn to trắng đen rõ ràng nhìn Mạc Tử Hiên, "Đậu Đậu đâu? Ngoại trừ con với ba ra không phải còn có Đậu Đậu sao?"
"Đậu Đậu rất nhanh theo mẹ nó về Mỹ, cũng sẽ không trở lại nữa rồi !" Nói câu nói này thanh âm bên trong mạc Tử Hiên tràn đầy sầu não vô hạn, vừa nghĩ tới anh sẽ không thấy được Đậu Đậu cùng Vũ Vi rất lâu, tim của anh cũng rất đau, rất đau.
Mỹ Mỹ trong ngực Mạc Tử Hiên cười hả hê, đôi tay ôm thật chặt eo mạc Tử Hiên, ba của cô bé, rốt cuộc chỉ thuộc về một mình cô bé! (tự nhiên đến tới đây mình nghe thấy mùi mờ ám của ngôn tình cẩu huyết cha con loạn luân, ui đầu óc bạn Sâu thật đen tối mà )
"Ba, con mới về." Giọng điệu cứng rắn của Mạc Tử Hiên vừa dứt thì giọng nói hưng phấn của Hai Đậu liền vang lên phía sau anh .
Mạc Tử Hiên, quay đầu vừa nhìn, không khỏi cười, đem Mỹ Mỹ trong ngực đặt ở trên ghế sa lon, đưa đôi tay ra chạy đến trước người Đậu Đậu ôm vào trong ngực, "Đậu Đậu!"
Mà Mỹ Mỹ bị mạc Tử Hiên đặt ở trên ghế sa lon, vẻ mặt lạnh lùng âm hiểm nhìn Đậu Đậu, không phải là mày đã đi rồi sao? Tại sao còn trở lại giành ba với tao?
Bình luận facebook