• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần - Đường Hoài An - Mạc Tư Quân (1 Viewer)

  • Chương 154

CHƯƠNG 154


Người đàn ông lái xe liếc nhìn, nhìn thấy ba con số to là 113 đã hiển thị ở trên màn hình điện thoại, trong lòng có chút hoảng hốt, bỗng đánh vô lăng sang trái, Đường Hoài An không có bất kỳ sự phòng bị, cả người từ bên phải bị quăng sang bên trái. Cơ thể lập tức mất đi thăng bằng, tay cầm điện thoại bị đập mạnh vào cửa xe, mu bàn tay truyền đến cơn đau dữ dội, điện thoại bay ra, rơi ở khe hở ở cửa xe và chỗ ngồi.


Trong lòng Đường Hoài An rất căng thẳng, vội vàng cúi đầu lần điện thoại, nhưng người đàn ông lái xe rõ ràng nhận ra ý đồ của cô, bắt đầu không ngừng đánh vô lăng, chiếc xe sớm đã rời khỏi tuyến đường về nhà, phong cảnh bên ngoài dần dần trở nên xa lạ, có bụi bặm bị xe cuốn bay.


Chiếc điện thoại cuối cùng không nhặt được, cơ thể của Đường Hoài An cũng ở bên trong xe bị va đập đến phát đau.


“Anh rốt cuộc là ai! Muốn làm cái gì!” Bởi vì quá sợ hãi, Đường Hoài An chỉ có thể gần như gào lên chất vấn, từ đó tiếp thêm can đảm cho mình.


Nhưng người đàn ông rõ ràng đã chịu sự sai khiến của ai đó, căn bản không định xảy ra bất cứ sự giao lưu nào với Đường Hoài An, chiếc xe vẫn chạy như bay, cuối cùng, Đường Hoài An sờ được điện thoại của mình, cô run rẩy mở khóa, chuẩn bị ấn 113.


Lúc này, trong lòng cô dâng lên sự tuyệt vọng và bất lực chưa từng có, khi cô gặp phải nguy hiểm, người có thể cầu cứu lại là 113.


Phải, cô vốn không có bạn bè gì cả, Lâm Tịnh Kỳ quá đơn thuần, cô không muốn cô ấy bị cuốn vào trong cuộc sống phức tạp của mình, mà Mạc Tư Quân, cô sẽ không quên cảm giác anh tối qua bóp cổ cô, mãi mãi đều sẽ không.


Khi ấn xong dãy số sắp gọi đi, một cuộc điện thoại lại đột nhiên gọi đến, Đường Hoài An sững người.


Ba chữ “Triều Thế Minh nhấp nháy ở trên màn hình.


Tuy giờ phút này tình hình rất khẩn cấp, nhưng trái tim của Đường Hoài An giống như chới với, dù sao cô đã rất lâu không có nhìn thấy cái tên Triều Thế Minh này nữa.


Đường Hoài An căn bản không có thời gian suy đoán tại sao Triều Thế Minh lại đột nhiên gọi điện cho cô, chỉ biết bây giờ bất luận là ai gọi đến đều giống như một cọng rơm cứu mạng, kết nối chuyện cô ở trong xe gặp phải nguy hiểm với thế giới an toàn rạng rỡ bên ngoài, khiến cô ít nhất có thể cảm nhận được một chút hy vọng trốn thoát được.


Không có tiếp tục do dự, Đường Hoài An trực tiếp ấn nút xe, giọng nói của cô cũng đang run rẩy: “Alo…”


Người đàn ông lái xe ở trước nhìn thấy Đường Hoài An đang nghe điện thoại, trên mặt đột nhiên vụt qua một tia tàn độc, vô lăng trong tay bỗng đảo càng lợi hại, chiếc xe bắt đầu đánh võng trên con đường rộng, trong lòng Đường Hoài An càng thêm căng thẳng.


“Alo, cô Đường, cô…” Giọng nói của Triều Thế Minh ở trong điện thoại nghe rất bình tĩnh.


“Triều tổng, tôi biết yêu cầu tiếp theo của tôi đối với anh mà nói có thể rất vô lý, nhưng tôi không có cách nào khác, xin anh hãy cứu tôi, tôi bị một tài xế bắt cóc rồi!” Đường Hoài An biết tình hình rất khẩn cấp, không có để Triều Thế Minh nói tiếp, trực tiếp cắt ngang lời nói của anh ta.


Đường Hoài An bình tĩnh nói ra biển số xe, sau đó nói cho Triều Thế Minh tuyến đường đã đi qua.


Giọng nói của Triều Thế Minh ở đầu bên kia rất bình tĩnh: “Cho tôi một chút thời gian, đừng cúp máy, cố gắng bảo vệ sự an toàn của mình.”


Không biết tại sao, rõ ràng hai người căn bản không có giao tình quá sâu, nhưng Đường Hoài An vào lúc này tự dưng rất tin tưởng Triều Thế Minh, có lẽ là vì cô biết quyền thế của anh ta lớn cỡ nào, cho nên nhất định có thể cứu được mình.


Cũng có lẽ là vì bây giờ cô ngoài anh ta ra cũng không tìm được người khác giúp đỡ nữa, thật đáng thương, không biết nếu bị Mạc Tư Quân tự cao tự đại biết thì sẽ như nào nữa.


Triều Thế Minh ở trong điện thoại nói cố gắng bảo vệ sự an toàn của bản thân, Đường Hoài An suy nghĩ nên phải làm sao. Nhìn kiểu lái xe của người đàn ông đó, tạm thời căn bản không có ý muốn dừng lại, cô chỉ cảm thấy con đường này rất quen, nhưng không biết anh ta muốn đưa cô đến đâu.


Suốt quá trình Đường Hoài An đều cảnh giác áp chặt điện thoại bên tai, hy vọng có thể từ chỗ Triều Thế Minh biết được thông tin gì đó, cô nghe rõ anh ta hình như ở đầu bên kia dùng một chiếc điện thoại khác ấn gọi cho ai đó, sau đó dặn dò một vài chuyện, Đường Hoài An thấp thoảng nghe thấy mấy từ trọng tâm như ‘biển số xe, định vị’.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom