• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần - Đường Hoài An - Mạc Tư Quân (2 Viewers)

  • Chương 162

CHƯƠNG 162


Đường Hoài An đương nhiên hiểu ý của Triều Thế Minh, anh ta muốn cô, nhưng cô bây giờ là người có gia đình.


Miệng của cô hé ra, cuối cùng vẫn hỏi ra: “Triều tổng, tôi tin mỗi một câu anh nói đều là sự thật, nhưng nếu đã lời đến đây rồi thì tôi nói thẳng luôn, một người làm kinh doanh như anh, thứ mà anh đặt lên hàng đầu trong lòng chắc chắn là lợi ích, cho nên một người mới từng gặp mặt mấy lần với anh như tôi, anh nếu nói đơn thuần là đối với tôi động lòng thì tôi chắc chắn sẽ không tin, nhưng tôi lại có thể mang lại cái gì mà anh muốn đến cho anh hay sao? Tôi nghĩ không thông, nếu vẫn là lý do lần trước anh nói, vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì để nói tiếp nữa, bởi vì tôi sẽ không đồng ý.”


Máu toàn thân của Đường Hoài An dường như đều đọng lại trong khoảnh khắc đó, từ sau khi ba mẹ rời đi, cô ngoài mỗi năm sẽ đến nghĩa trang gặp bọn họ ra, bình thường trước giờ đều sẽ tránh nhìn di vật hoặc ảnh của bọn họ, bởi vì cô sợ mình không chịu được.


Cho dù thời gian đã trôi qua 4 năm, nhưng nỗi đau mất đi người thân vẫn khiến cô vô số lần giật mình tỉnh giấc từ trong những giấc ngủ.


Đường Hoài An căn bản sẽ không ngờ cô nhìn thấy ba mẹ lại ở trên bức ảnh, nhất thời cảm xúc có hơi mất khống chế, Triều Thế Minh thấy sắc mặt của cô không tốt, nhưng vẫn nói tiếp, nếu đã quyết định làm rồi, vậy thì có một vài vết thương lòng thì bắt buộc phải để tự cô gỡ bỏ.


“Nhìn từ bức ảnh người này chắc là bỏ thứ gì đó vào ly rượu của ba mẹ cô, cho nên tôi đang nghĩ, ba mẹ của cô gặp nạn liệu có phải có liên quan đến chuyện này không?”


Đường Hoài An thu liễm tâm thần nói: “Nhưng theo lời khai của nhân chứng trong bữa tiệc tối hôm đó và lời tường thuật của bên cảnh giới thì thấy ba mẹ của tôi sau khi bữa tiệc kết thúc thì an toàn về đến nhà, nếu như người đàn ông đó bỏ thứ gì có vấn đề vào trong ly rượu của bọn họ, bọn họ chắc không thể an toàn về đến nhà?”


Triều Thế Minh gật đầu: “Cho nên đây cũng là điểm nghi ngờ hiện nay, chúng ta cần phải làm rõ người đó rốt cuộc đã bỏ thứ gì vào trong ly của ba mẹ cô, còn nữa, người này rốt cuộc do ai sai khiến?”


Đối mặt với lượng lớn thông tin đến đột ngột, dòng suy nghĩ của Đường Hoài An giống như một mớ bòng bong, cô cầm chặt bức ảnh, ngẩng đầu hỏi: “Anh tại sao lại có những bức ảnh này? Lúc đó anh thuê người đi chụp sao?”


Đường Hoài An thật ra không phải là một người quá đa nghi, nhưng trong chuyện của ba mẹ vốn cô canh cánh trong lòng nhiều năm, Triều Thế Minh đột nhiên lấy ra những thứ này cho cô xem, trong lòng cô không thể không nghĩ nhiều.


Triều Thế Minh cũng từ trong mắt của Đường Hoài An nhìn thấy một chút nghi ngờ, biết cô đa tâm rồi, vì thế bình tĩnh giải thích: “Nhà họ Mạc là ông trùm của giới thương nghiệp, nhiều năm như vậy địa vị ở mỗi giới đều luôn rất cao, năm đó bọn họ tổ chức bữa tiệc long trọng như vậy, người tham gia đều là người có tiếng tăm trong các giới thì tự nhiên các phương tiện truyền thông vào trong được sẽ muốn chụp quay một ít tin tức hữu dụng, điều may mắn là tôi đã tốn một ít sức người sức của tìm được những thứ này.”


Cảm xúc phức tạp của Đường Hoài An biến thành sự cảm kích, cô suy nghĩ kỹ đầu đuôi ngọn nguồn, chân tướng ba mẹ ra đời đối với cô mà nói quá quan trọng, điều này căn bản cũng là chuyện nhiều năm nay luôn chôn trong lòng cô, chỉ là tiếc quyền lực của mình không có lớn, cho nên muốn dựa vào sức của một mình cô đi tra rõ chân tướng gần như là chuyện khó như lên trời.


Cô không thể đi chông mong vào Mạc Tư Quân, bởi vì thái độ hiện nay của Mạc Tư Quân đối với cô là thái độ cực kỳ chán ghét, Đường Hoài An cảm thấy nếu như mình đi cầu xin sự giúp đỡ của anh thì sẽ bị anh cười mỉa không biết tự lượng sức mình.


Cho nên nếu như… bây giờ có Triều Thế Minh giúp cô điều tra, vậy thì sự việc chắc sẽ có tiến triển rất lớn, nghĩ đến đây, trong lòng Đường Hoài An đã có quyết định.


Trong mắt của cô là ánh mắt vô cùng kiên định và cảm kích: “Triều tổng, anh đã giúp tôi việc lớn như vậy, tôi không thể nhận không ý tốt của anh được.”


Triều Thế Minh mỉm cười: “Cô quả nhiên đủ thông minh, suy nghĩ của tôi ngay từ đầu chưa từng thay đổi, tôi muốn hợp tác với cô, tôi giúp cô tra rõ chân tướng cái chết của ba mẹ cô năm đó, cô cung cấp thông tin mà tôi cần cho tôi.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom