Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 541
Chương 541
“Không có, anh thề là không có, lát nữa thì em biết thôi. Mau chuẩn bị đi, anh đi chuẩn bị phim đây.”
Ôn Khanh Mộ đứng dậy khỏi sofa, lập tức đi lên lầu, anh cần chuẩn bị rất nhiều thứ.
“Cậu chủ đúng là ngày càng lãng mạn.” Lê Hoa nói đùa.
“Lãng mạn gì chứ? Trong bụng anh ấy toàn ý nghĩ xấu thôi, ai mà biết anh ấy nghĩ cái gì.”
Tô Lạc Ly vẫn hơi thấp thỏm không yên.
“Hai người ở phòng ngủ ăn trái cây, xem một bộ phim tình cảm lãng mạn, còn chuyện gì lãng mạn hơn thế này sao? Cùng lắm… cùng lắm là… he he he!”
Lê Hoa che miệng cười.
Tô Lạc Ly bị cười đến mặt mày đỏ bừng.
“Lê Hoa, cô còn nhỏ mà đã học cái không hay.”
“Người ta đã lớn rồi nhé, đừng xem tôi là con nít, có chuyện gì mà tôi không biết chứ!”
“…”
“Thực ra thế cũng rất tốt mà, mợ chủ có thể sinh em bé sớm một chút.”
Tô Lạc Ly mím môi cười, quả thực bây giờ cô rất muốn sinh một em bé.
“Để tôi giúp mợ.”
Tô Lạc Ly cũng không nghĩ nhiều, cô ở trong bếp rửa sạch trái cây, cắt để lên đĩa, lấy hai chai sữa chua rồi mang lên tầng.
Người đàn ông này thật sự chỉ muốn lãng mạn một chút thôi sao? Thật sự không có ý nghĩ xấu?
Tô Lạc Ly không tin cho lắm.
Nếu không có chút suy nghĩ xấu nào thì không phải Ôn Khanh Mộ rồi!
Tô Lạc Ly vẫn mang đồ vào phòng ngủ.
Phòng ngủ lúc này đã mờ tối.
Ôn Khanh Mộ đang loay hoay với thiết bị gì đó.
Anh đem máy chiếu sang, có thể trực tiếp chiếu phim lên tường, bây giờ anh đang điều chỉnh khoảng cách, xem thử độ cao có phù hợp hay không.
Tô Lạc Ly để trái cây và sữa chua lên tủ đầu giường.
“Anh có cần long trọng thế này không? Ôm laptop xem là được rồi.”
Tô Lạc Ly phát hiện mình vẫn nghĩ đơn giản quá.
“Vậy không hợp lắm, rõ ràng trong nhà có thiết bị công nghệ cao, sao lại không dùng?”
Ôn Khanh Mộ điều chỉnh xong độ cao rồi bế Tô Lạc Ly lên giường.
“Cởi đồ ra đi.”
Tô Lạc Ly lập tức che ngực mình lại.
“Làm gì thế? Xem phim mà cởi đồ làm gì?”
Cô có dự cảm không lành.
“Bảo em cởi thì em cứ cởi đi, đâu ra mà nhiều tại sao thế? Chúng ta nằm đắp chăn xem, thoải mái biết bao.”
Xem phim gì mà cứ phải nằm đắp chăn xem?
Tô Lạc Ly bỗng có một dự cảm không lành.
Cởi quần áo, chui vào chăn, xem phim…
Chắc sẽ không phải là xem phim heo đấy chứ?
Sau đó nổi hứng liền…
“Em không muốn!”
“Không có, anh thề là không có, lát nữa thì em biết thôi. Mau chuẩn bị đi, anh đi chuẩn bị phim đây.”
Ôn Khanh Mộ đứng dậy khỏi sofa, lập tức đi lên lầu, anh cần chuẩn bị rất nhiều thứ.
“Cậu chủ đúng là ngày càng lãng mạn.” Lê Hoa nói đùa.
“Lãng mạn gì chứ? Trong bụng anh ấy toàn ý nghĩ xấu thôi, ai mà biết anh ấy nghĩ cái gì.”
Tô Lạc Ly vẫn hơi thấp thỏm không yên.
“Hai người ở phòng ngủ ăn trái cây, xem một bộ phim tình cảm lãng mạn, còn chuyện gì lãng mạn hơn thế này sao? Cùng lắm… cùng lắm là… he he he!”
Lê Hoa che miệng cười.
Tô Lạc Ly bị cười đến mặt mày đỏ bừng.
“Lê Hoa, cô còn nhỏ mà đã học cái không hay.”
“Người ta đã lớn rồi nhé, đừng xem tôi là con nít, có chuyện gì mà tôi không biết chứ!”
“…”
“Thực ra thế cũng rất tốt mà, mợ chủ có thể sinh em bé sớm một chút.”
Tô Lạc Ly mím môi cười, quả thực bây giờ cô rất muốn sinh một em bé.
“Để tôi giúp mợ.”
Tô Lạc Ly cũng không nghĩ nhiều, cô ở trong bếp rửa sạch trái cây, cắt để lên đĩa, lấy hai chai sữa chua rồi mang lên tầng.
Người đàn ông này thật sự chỉ muốn lãng mạn một chút thôi sao? Thật sự không có ý nghĩ xấu?
Tô Lạc Ly không tin cho lắm.
Nếu không có chút suy nghĩ xấu nào thì không phải Ôn Khanh Mộ rồi!
Tô Lạc Ly vẫn mang đồ vào phòng ngủ.
Phòng ngủ lúc này đã mờ tối.
Ôn Khanh Mộ đang loay hoay với thiết bị gì đó.
Anh đem máy chiếu sang, có thể trực tiếp chiếu phim lên tường, bây giờ anh đang điều chỉnh khoảng cách, xem thử độ cao có phù hợp hay không.
Tô Lạc Ly để trái cây và sữa chua lên tủ đầu giường.
“Anh có cần long trọng thế này không? Ôm laptop xem là được rồi.”
Tô Lạc Ly phát hiện mình vẫn nghĩ đơn giản quá.
“Vậy không hợp lắm, rõ ràng trong nhà có thiết bị công nghệ cao, sao lại không dùng?”
Ôn Khanh Mộ điều chỉnh xong độ cao rồi bế Tô Lạc Ly lên giường.
“Cởi đồ ra đi.”
Tô Lạc Ly lập tức che ngực mình lại.
“Làm gì thế? Xem phim mà cởi đồ làm gì?”
Cô có dự cảm không lành.
“Bảo em cởi thì em cứ cởi đi, đâu ra mà nhiều tại sao thế? Chúng ta nằm đắp chăn xem, thoải mái biết bao.”
Xem phim gì mà cứ phải nằm đắp chăn xem?
Tô Lạc Ly bỗng có một dự cảm không lành.
Cởi quần áo, chui vào chăn, xem phim…
Chắc sẽ không phải là xem phim heo đấy chứ?
Sau đó nổi hứng liền…
“Em không muốn!”
Bình luận facebook