Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 133 2
Chương 1332
“Vậy thì có cách nào, ban đầu đâu ai ngờ sách của cậu ta sẽ bán chạy thế. Thỏa thuận đã ký, còn có thể làm gì được nữa?” Vẻ mặt Thành Du rất vô lại.
Ngay từ đầu anh ta đã biết, với danh tiếng của Mục Nhiễm Tranh ít nhất có thể bán được trên một triệu, đây là một vụ giao dịch chỉ lời chứ không lỗ.
“Anh làm vậy là hại anh ấy!”
“Sao có thể hại cậu ta được chứ? Sách này bán chạy như vậy cơ mà!” Thành Du giang hai tay ra, nói với vẻ thờ ơ, “Bây giờ là fan hâm mộ bỏ tiền ra, cậu ta viết gì, fan hâm mộ của cậu ta cũng sẽ mua.”
“Đồ bỉ ổi, vô sỉ! Các người làm vậy thật quá đáng! Anh ấy viết sách chắp vá lung tung như vậy chẳng phải là lừa gạt fan hâm mộ sao?”
“Tôi đâu quản được chuyện này, đó là chuyện của cậu ta, tôi chỉ lo bán sách thôi.” Thành Du chỉ vào quyển sách trên bàn, “Văn phong của cậu ta không tốt, thậm chí còn sao chép của người khác đều là chuyện của cậu ta, các người đừng tới tìm tôi, tôi chỉ là một người bán sách thôi.”
Lê Thấm Thấm tức không nói được lời nào, vỗ bàn rồi đứng lên.
“Anh chờ đấy cho tôi!”
“Được, chờ thì chờ. Cho dù các người có kiện tôi ra tòa, tôi cũng không sợ, dù sao đây là thỏa thuận trên giấy trắng mực đen, không ai chối được. Mặt khác, cô gái à, cậu ta làm vậy đều là vì cô, chẳng liên quan tới chúng tôi.”
“Tôi chắc chắn sẽ bắt anh phải trả giá đắt!”
Lê Thấm Thấm cầm lấy quyển sách của mình rồi quay người rời đi.
Bề ngoài có vẻ như Thành Du thật sự không có trách nhiệm nhưng anh ta là người xuất bản, sao có thể không biết Mục Nhiễm Tranh có sức ảnh hưởng lớn tới mức nào chứ!
Thứ nhất, đây chính là một vụ lừa gạt!
Thứ hai, anh ta biết rõ phong cách hành văn của Mục Nhiễm Tranh không tốt nhưng vẫn bảo anh xuất bản sách là muốn đẩy anh vào hố lửa, chỉ lo cho lợi ích của mình!
“Tên khốn kiếp này!” Lê Thấm Thấm vừa mắng vừa đi ra ngoài.
Thành Du ngồi trong phòng làm việc, tròng mắt đảo quanh rồi cầm điện thoại di động lên bấm số gọi.
“Alo, anh Trương à, bên tôi có một tin tức nặng ký liên quan tới Mục Nhiễm Tranh. Thế nào? Anh định ra giá bao nhiêu?”
Lê Thấm Thấm tức giận quay về nhà. Mạng là thứ tốt, cô ta lên mạng lập tức kiểm tra được những lời Thành Du nói không sai, ngành xuất bản bị internet ảnh hưởng nên kinh doanh trì trệ.
Rất nhiều họa sĩ truyện tranh đều bắt đầu đăng dài kỳ trên mạng cho độc giả đọc, chỉ có vài người đặc biệt xuất sắc mới xuất bản thành sách giấy.
Lê Thấm Thấm vỗ mạnh vào đầu mình vài cái, nói cho cùng vẫn là cô ta hại Mục Nhiễm Tranh.
Nếu không phải cô ta cứ nhất quyết đòi xuất bản truyện tranh của mình, Mục Nhiễm Tranh sẽ không phải trả giá đắt như vậy.
Bây giờ phải làm sao đây? Chuyện này là do cô ta mà ra, cô ta phải nghĩ cách giải quyết.
Bên hoa viên Crystal, Tô Lạc Ly cũng đang nghĩ cách giải quyết chuyện của Mục Nhiễm Tranh.
“Vậy thì có cách nào, ban đầu đâu ai ngờ sách của cậu ta sẽ bán chạy thế. Thỏa thuận đã ký, còn có thể làm gì được nữa?” Vẻ mặt Thành Du rất vô lại.
Ngay từ đầu anh ta đã biết, với danh tiếng của Mục Nhiễm Tranh ít nhất có thể bán được trên một triệu, đây là một vụ giao dịch chỉ lời chứ không lỗ.
“Anh làm vậy là hại anh ấy!”
“Sao có thể hại cậu ta được chứ? Sách này bán chạy như vậy cơ mà!” Thành Du giang hai tay ra, nói với vẻ thờ ơ, “Bây giờ là fan hâm mộ bỏ tiền ra, cậu ta viết gì, fan hâm mộ của cậu ta cũng sẽ mua.”
“Đồ bỉ ổi, vô sỉ! Các người làm vậy thật quá đáng! Anh ấy viết sách chắp vá lung tung như vậy chẳng phải là lừa gạt fan hâm mộ sao?”
“Tôi đâu quản được chuyện này, đó là chuyện của cậu ta, tôi chỉ lo bán sách thôi.” Thành Du chỉ vào quyển sách trên bàn, “Văn phong của cậu ta không tốt, thậm chí còn sao chép của người khác đều là chuyện của cậu ta, các người đừng tới tìm tôi, tôi chỉ là một người bán sách thôi.”
Lê Thấm Thấm tức không nói được lời nào, vỗ bàn rồi đứng lên.
“Anh chờ đấy cho tôi!”
“Được, chờ thì chờ. Cho dù các người có kiện tôi ra tòa, tôi cũng không sợ, dù sao đây là thỏa thuận trên giấy trắng mực đen, không ai chối được. Mặt khác, cô gái à, cậu ta làm vậy đều là vì cô, chẳng liên quan tới chúng tôi.”
“Tôi chắc chắn sẽ bắt anh phải trả giá đắt!”
Lê Thấm Thấm cầm lấy quyển sách của mình rồi quay người rời đi.
Bề ngoài có vẻ như Thành Du thật sự không có trách nhiệm nhưng anh ta là người xuất bản, sao có thể không biết Mục Nhiễm Tranh có sức ảnh hưởng lớn tới mức nào chứ!
Thứ nhất, đây chính là một vụ lừa gạt!
Thứ hai, anh ta biết rõ phong cách hành văn của Mục Nhiễm Tranh không tốt nhưng vẫn bảo anh xuất bản sách là muốn đẩy anh vào hố lửa, chỉ lo cho lợi ích của mình!
“Tên khốn kiếp này!” Lê Thấm Thấm vừa mắng vừa đi ra ngoài.
Thành Du ngồi trong phòng làm việc, tròng mắt đảo quanh rồi cầm điện thoại di động lên bấm số gọi.
“Alo, anh Trương à, bên tôi có một tin tức nặng ký liên quan tới Mục Nhiễm Tranh. Thế nào? Anh định ra giá bao nhiêu?”
Lê Thấm Thấm tức giận quay về nhà. Mạng là thứ tốt, cô ta lên mạng lập tức kiểm tra được những lời Thành Du nói không sai, ngành xuất bản bị internet ảnh hưởng nên kinh doanh trì trệ.
Rất nhiều họa sĩ truyện tranh đều bắt đầu đăng dài kỳ trên mạng cho độc giả đọc, chỉ có vài người đặc biệt xuất sắc mới xuất bản thành sách giấy.
Lê Thấm Thấm vỗ mạnh vào đầu mình vài cái, nói cho cùng vẫn là cô ta hại Mục Nhiễm Tranh.
Nếu không phải cô ta cứ nhất quyết đòi xuất bản truyện tranh của mình, Mục Nhiễm Tranh sẽ không phải trả giá đắt như vậy.
Bây giờ phải làm sao đây? Chuyện này là do cô ta mà ra, cô ta phải nghĩ cách giải quyết.
Bên hoa viên Crystal, Tô Lạc Ly cũng đang nghĩ cách giải quyết chuyện của Mục Nhiễm Tranh.
Bình luận facebook