Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 192
Chương 192
Trên weibo của Từ Tinh Như, đăng rất nhiều hóa đơn.
Những hóa đơn này bao gồm hóa đơn hai lần nằm viện của Tô Lạc Ly, thời gian ở bên trên cực kỳ rõ ràng, đặc biệt là còn có dấu của cảnh sát, chứng minh tính chân thật của những hóa đơn này.
Ngoài chứng minh nhập viện, còn có vài biên lai báo án.
Biên lai báo án thứ nhất là lần Tô Lạc Ly mất tích ở trên núi, biên lai thứ hai là lần Tô Lạc Ly bị người ta đánh ở sân bay.
Trên weibo, Từ Tinh Như nói: “Không tung ra, vốn là vì còn chưa điều tra được cụ thể là do ai làm, nhưng chúng tôi dám nói, hai lần này hoàn toàn không phải là ngoài ý muốn, mà là có người rắp tâm hãm hại! Cảnh cáo người nào đó, con người làm gì trời đất đều biết, đừng cho rằng chúng tôi dễ bắt nạt, rồi sẽ có một ngày mọi nguyện rõ ràng!”
Khi dòng weibo này được đăng lên, trên mạng lập tức sục sôi!
Cuối cùng mọi chuyện cũng rõ ràng rồi!
Thì ra trong hai khoảng thời gian kia, Tô Lạc Ly vì bị ác ý tấn công nên phải näm viện!
Hơn nữa hai lần ác ý tấn công này hoàn toàn là do đối thủ gây ra, hiện giờ Tô Lạc Ly đang nổi lên, đương nhiên sẽ là cái gai trong mắt nhiêu người!
Như vậy, có thể giải thích tất cả mọi chuyện rồi.
Tên tất cả đống giấy tờ này đều có dấu của cảnh sát, người khác không thể nghi ngờ gì nữa.
Vì thế trên mạng, những người phản đối Tô Lạc Ly lại bắt đầu ủng hộ cô.
“Chịu nhiều uất ức như này, nhưng vẫn khổ sở chống đỡ, xem ra Lạc Ly thật sự là rất yêu thích sự nghiệp diễn xuất!”
“Tống Di Văn, mau cút khỏi giới giải trí, diễn xuất cái gì chứ, chỉ biết giở thủ đoạn thấp kém!”
“Chúng tôi nợ Lạc Ly một lời xin lỗi, tiếp tục ủng hộ Lạc Ly, sau này bất luận có xảy ra chuyện gì, chúng tôi cũng sẽ đứng về phía cô!”
Cuối cùng trận sóng gió này cũng qua đi.
Giới truyền thông đồng loạt trừng phạt, cũng bắt đầu tiến hành thanh minh, trả lại trong sạch cho Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly lại bắt đầu đi quay phim, “Chuyến đi lãng mạn”
lại bắt đầu tiếp tục quay.
Mặc dù chuyện đã sáng tỏ, sóng gió đã qua đi, nhưng Tô.
Lạc Ly vẫn không vui vẻ.
‘Vì sao Ôn Khanh Mộ hoàn toàn không để ý đến chuyện này chứ, có nói thế nào giờ bọn họ vẫn là vợ chồng, hơn nữa còn là loại tin đồn kẻ thứ ba như này, về tình về lý, Ôn Khanh Mộ đều không nên ngoảnh mặt làm ngơ.
Nhưng anh lại thật sự không hề ngó ngàng.
Đây mới là điều khiến Tô Lạc Ly thất vọng nhất.
Vì trận sóng gió này, việc quay “Chuyến đi lãng mạn”
chậm mất hơn một tuần, vì thế, tiến độ quay liền trở nên căng thẳng.
Tô Lạc Ly bắt đầu khua chuông gõ trống quay phim, tạm thời quên đi những chuyện này.
Quốc tế Nghệ Tân Trong phòng làm việc của Tô Nhược Vân, thỉnh thoảng lại truyền tới tiếng khóc.
Tống Di Văn đang khổ sở cầu xin.
Mấy ngày nay Tô Nhược Vân cố ý tránh cô ta, nhưng vẫn bị cô ta túm được.
“Chị Nhược Vân, chị nhất định không được bỏ mặc không lo! Đây là em làm vì chị, chị nhất định phải giúp em, giúp em nhai”
Mấy ngày nay, Tống Di Văn giống như chuột qua đường, dùng thủ đoạn bỉ ổi như thế trong giới giải trí, còn bị người ta điều tra ra sự thật Lần này coi như cô ta không còn cơ hội trở mình nữa.
“Vì tôi? Văn Văn, lời này không thể nói lung tung nha! Lúc trước tự cô nói, bị Tô Lạc Ly cướp đại diện của mình, trong lòng không thoải mái, tôi chỉ nói nếu cô muốn, tôi có thể giúp cô thôi!”
Lúc trước Tô Nhược Vân phát hiện Tống Di Văn lén lút mắng chửi Tô Lạc Ly, lúc này mới phát hiện ra thù oán giữa Tống Di Văn và Tô Lạc Ly.
“Chị Nhược Vân, xin chị giúp cho eml”
“Tôi giúp cô thế nào? Tự cô làm chuyện thành ra thế này, còn muốn tôi giúp cô thế nào?”
Đối với loại đồng đội ngu dốt này, Tô Nhược Vân cực kỳ chán ghét, một ván bài đẹp như thế lại bị cho ta làm cho hỏng bét!
Vậy mà cô ta còn dám vọng tưởng mình sẽ giúp cô †avvv “Chị Nhược Vân, nếu lần này chị không giúp em, em sẽ thật sự xong đời! Tốt xấu gì em cũng là người của Quốc tế Nghệ Tân!”
“Cô còn biết mình là người của Quốc tế Nghệ tân à, cô làm ra loại chuyện này, còn chưa bôi đen đủ cho Quốc tế Nghệ Tân sao? Nghệ sĩ giống như cô, nên giấu đi từ sớm!”
Trên mặt Tô Nhược Vân tràn đầy vẻ xem thường.
“Chị Nhược Vân…” Tống Di Văn ngồi tê liệt dưới đất.
Thật ra, Quốc tế Nghệ Tân đã bảo cô ta xin lỗi trên ‘weibo, đồng thời tuyên bố rút khỏi giới giải trí, người như cô ta, không có cách nào tẩy trắng được.
Ọ hay là cô về nhà trước đi, nếu bên này có tin tức gì, tôi lại nói cho cô, cô yên tâm, tôi sẽ can thiệp cho cô.”
“Vậy em cảm ơn chị Nhược Vân trước.”
Tống Di Văn đứng lên như người mất hồn, đi ra khỏi phòng.
Đương nhiên Tô Nhược Vân không thể trở mặt được, nhỡ nào Tống Di Văn cắn ngược lại cô ta thì cô ta không chống đỡ nổi.
Khoảng thời gian này tâm trạng Tô Lạc Ly cực kỳ kém, đến Nghiêm Kha cũng thấy được trạng thái của cô không quá tốt.
Thế nhưng Nghiêm Kha cũng hiểu được, dù sao một nghệ sĩ vừa ra mắt chưa lâu lại gặp phải chuyện như này, ai cũng không thể thoáng cái liền nghĩ thoáng ra được.
Đối với Tô Lạc Ly, Nghiêm Kha không quá nghiêm khắc, ngược lại tiến độ quay phim dần dần chậm lại, cho cô có thời gian từ từ bình tĩnh lại.
Quay “Chuyến đi lãng mạn”, địa điểm quay cực kỳ nhiều, có lúc một nơi chỉ quay một cảnh phim.
Nhân viên đoàn phim và diễn viên đều khổ đến mức không nói thành lời, đặc biệt là Tô Lạc Ly, căn bản cảnh quay nào cũng có cô, cô phải chạy khắp thế giới cùng đoàn phim.
Tô Lạc Ly không ngờ lại gặp Ôn Khanh Mộ ở thành phố S.
Có vài cảnh cần quay ở thành phố S, đoàn phim tạm thời ở trong một khách sạn, vì kinh phí khá đầy đủ, Nghiêm Kha cũng nghĩ tới chuyện mọi người rất vất vả, vì thế liền ở trong một khách sạn cao cấp.
Tối đến quay xong trở về, Tô Lạc Ly cả người mệt mỏi.
Trời đã trở lạnh, Lục Uy Nhiên khoác thêm cho cô một chiếc áo.
“Uy Nhiên, mấy ngày nay cô cũng vất vả rồi, chờ sau khi quay về tôi cho cô nghỉ phép vài ngày, để nghỉ ngơi cho tốt” Tô Lạc Ly cười với Lục Uy Nhiên.
Khoảng thời gian này, may là có Lục Uy Nhiên chăm sóc cô, bằng không đến ăn cơm cũng là cả một vấn đề.
“Lạc Ly, đừng khách sáo như thế, đây vốn là công việc của tôi.”
Hai người đang nói chuyện, liền nhìn thấy một bóng người cao lớn đi ở cuối hành lang.
Khi nhìn thấy anh, Tô Lạc Ly sững sờ.
Anh đến đây làm gì? Là đến thăm cô saovvv Thật ra, anh muốn biết hành tung của mình, quả thật là quá dễ dàng.
Tô Lạc Ly mặt không biểu cảm, bọn họ đã không liên lạc rất lâu rồi, lúc trước, Ôn Khanh Mộ còn biết gửi cho cô vài tin nhắn, mặc dù chỉ có vài con chữ.
Thế nhưng từ sau khi cãi nhau ở nhà lần đó, giữa hai người họ đến mấy con chữ cũng không còn.
Tô Lạc Ly cứ đứng im tại chỗ như thế, không nói gì, cũng không động đậy.
Tiếng bước chân của Ôn Khanh Mộ và tiếng tim đập của cô hòa vào nhau.
Ôn Khanh Mộ vẫn mang dáng vẻ cao cao tại thượng như: thế, giống như vương giả nhìn từ trên xuống.
Khi anh từ từ đi đến gần cô, khóe môi Tô Lạc Ly không nhịn được mà khẽ nhếch lên.
Lúc này đương nhiên là đến tìm cô.
Trên weibo của Từ Tinh Như, đăng rất nhiều hóa đơn.
Những hóa đơn này bao gồm hóa đơn hai lần nằm viện của Tô Lạc Ly, thời gian ở bên trên cực kỳ rõ ràng, đặc biệt là còn có dấu của cảnh sát, chứng minh tính chân thật của những hóa đơn này.
Ngoài chứng minh nhập viện, còn có vài biên lai báo án.
Biên lai báo án thứ nhất là lần Tô Lạc Ly mất tích ở trên núi, biên lai thứ hai là lần Tô Lạc Ly bị người ta đánh ở sân bay.
Trên weibo, Từ Tinh Như nói: “Không tung ra, vốn là vì còn chưa điều tra được cụ thể là do ai làm, nhưng chúng tôi dám nói, hai lần này hoàn toàn không phải là ngoài ý muốn, mà là có người rắp tâm hãm hại! Cảnh cáo người nào đó, con người làm gì trời đất đều biết, đừng cho rằng chúng tôi dễ bắt nạt, rồi sẽ có một ngày mọi nguyện rõ ràng!”
Khi dòng weibo này được đăng lên, trên mạng lập tức sục sôi!
Cuối cùng mọi chuyện cũng rõ ràng rồi!
Thì ra trong hai khoảng thời gian kia, Tô Lạc Ly vì bị ác ý tấn công nên phải näm viện!
Hơn nữa hai lần ác ý tấn công này hoàn toàn là do đối thủ gây ra, hiện giờ Tô Lạc Ly đang nổi lên, đương nhiên sẽ là cái gai trong mắt nhiêu người!
Như vậy, có thể giải thích tất cả mọi chuyện rồi.
Tên tất cả đống giấy tờ này đều có dấu của cảnh sát, người khác không thể nghi ngờ gì nữa.
Vì thế trên mạng, những người phản đối Tô Lạc Ly lại bắt đầu ủng hộ cô.
“Chịu nhiều uất ức như này, nhưng vẫn khổ sở chống đỡ, xem ra Lạc Ly thật sự là rất yêu thích sự nghiệp diễn xuất!”
“Tống Di Văn, mau cút khỏi giới giải trí, diễn xuất cái gì chứ, chỉ biết giở thủ đoạn thấp kém!”
“Chúng tôi nợ Lạc Ly một lời xin lỗi, tiếp tục ủng hộ Lạc Ly, sau này bất luận có xảy ra chuyện gì, chúng tôi cũng sẽ đứng về phía cô!”
Cuối cùng trận sóng gió này cũng qua đi.
Giới truyền thông đồng loạt trừng phạt, cũng bắt đầu tiến hành thanh minh, trả lại trong sạch cho Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly lại bắt đầu đi quay phim, “Chuyến đi lãng mạn”
lại bắt đầu tiếp tục quay.
Mặc dù chuyện đã sáng tỏ, sóng gió đã qua đi, nhưng Tô.
Lạc Ly vẫn không vui vẻ.
‘Vì sao Ôn Khanh Mộ hoàn toàn không để ý đến chuyện này chứ, có nói thế nào giờ bọn họ vẫn là vợ chồng, hơn nữa còn là loại tin đồn kẻ thứ ba như này, về tình về lý, Ôn Khanh Mộ đều không nên ngoảnh mặt làm ngơ.
Nhưng anh lại thật sự không hề ngó ngàng.
Đây mới là điều khiến Tô Lạc Ly thất vọng nhất.
Vì trận sóng gió này, việc quay “Chuyến đi lãng mạn”
chậm mất hơn một tuần, vì thế, tiến độ quay liền trở nên căng thẳng.
Tô Lạc Ly bắt đầu khua chuông gõ trống quay phim, tạm thời quên đi những chuyện này.
Quốc tế Nghệ Tân Trong phòng làm việc của Tô Nhược Vân, thỉnh thoảng lại truyền tới tiếng khóc.
Tống Di Văn đang khổ sở cầu xin.
Mấy ngày nay Tô Nhược Vân cố ý tránh cô ta, nhưng vẫn bị cô ta túm được.
“Chị Nhược Vân, chị nhất định không được bỏ mặc không lo! Đây là em làm vì chị, chị nhất định phải giúp em, giúp em nhai”
Mấy ngày nay, Tống Di Văn giống như chuột qua đường, dùng thủ đoạn bỉ ổi như thế trong giới giải trí, còn bị người ta điều tra ra sự thật Lần này coi như cô ta không còn cơ hội trở mình nữa.
“Vì tôi? Văn Văn, lời này không thể nói lung tung nha! Lúc trước tự cô nói, bị Tô Lạc Ly cướp đại diện của mình, trong lòng không thoải mái, tôi chỉ nói nếu cô muốn, tôi có thể giúp cô thôi!”
Lúc trước Tô Nhược Vân phát hiện Tống Di Văn lén lút mắng chửi Tô Lạc Ly, lúc này mới phát hiện ra thù oán giữa Tống Di Văn và Tô Lạc Ly.
“Chị Nhược Vân, xin chị giúp cho eml”
“Tôi giúp cô thế nào? Tự cô làm chuyện thành ra thế này, còn muốn tôi giúp cô thế nào?”
Đối với loại đồng đội ngu dốt này, Tô Nhược Vân cực kỳ chán ghét, một ván bài đẹp như thế lại bị cho ta làm cho hỏng bét!
Vậy mà cô ta còn dám vọng tưởng mình sẽ giúp cô †avvv “Chị Nhược Vân, nếu lần này chị không giúp em, em sẽ thật sự xong đời! Tốt xấu gì em cũng là người của Quốc tế Nghệ Tân!”
“Cô còn biết mình là người của Quốc tế Nghệ tân à, cô làm ra loại chuyện này, còn chưa bôi đen đủ cho Quốc tế Nghệ Tân sao? Nghệ sĩ giống như cô, nên giấu đi từ sớm!”
Trên mặt Tô Nhược Vân tràn đầy vẻ xem thường.
“Chị Nhược Vân…” Tống Di Văn ngồi tê liệt dưới đất.
Thật ra, Quốc tế Nghệ Tân đã bảo cô ta xin lỗi trên ‘weibo, đồng thời tuyên bố rút khỏi giới giải trí, người như cô ta, không có cách nào tẩy trắng được.
Ọ hay là cô về nhà trước đi, nếu bên này có tin tức gì, tôi lại nói cho cô, cô yên tâm, tôi sẽ can thiệp cho cô.”
“Vậy em cảm ơn chị Nhược Vân trước.”
Tống Di Văn đứng lên như người mất hồn, đi ra khỏi phòng.
Đương nhiên Tô Nhược Vân không thể trở mặt được, nhỡ nào Tống Di Văn cắn ngược lại cô ta thì cô ta không chống đỡ nổi.
Khoảng thời gian này tâm trạng Tô Lạc Ly cực kỳ kém, đến Nghiêm Kha cũng thấy được trạng thái của cô không quá tốt.
Thế nhưng Nghiêm Kha cũng hiểu được, dù sao một nghệ sĩ vừa ra mắt chưa lâu lại gặp phải chuyện như này, ai cũng không thể thoáng cái liền nghĩ thoáng ra được.
Đối với Tô Lạc Ly, Nghiêm Kha không quá nghiêm khắc, ngược lại tiến độ quay phim dần dần chậm lại, cho cô có thời gian từ từ bình tĩnh lại.
Quay “Chuyến đi lãng mạn”, địa điểm quay cực kỳ nhiều, có lúc một nơi chỉ quay một cảnh phim.
Nhân viên đoàn phim và diễn viên đều khổ đến mức không nói thành lời, đặc biệt là Tô Lạc Ly, căn bản cảnh quay nào cũng có cô, cô phải chạy khắp thế giới cùng đoàn phim.
Tô Lạc Ly không ngờ lại gặp Ôn Khanh Mộ ở thành phố S.
Có vài cảnh cần quay ở thành phố S, đoàn phim tạm thời ở trong một khách sạn, vì kinh phí khá đầy đủ, Nghiêm Kha cũng nghĩ tới chuyện mọi người rất vất vả, vì thế liền ở trong một khách sạn cao cấp.
Tối đến quay xong trở về, Tô Lạc Ly cả người mệt mỏi.
Trời đã trở lạnh, Lục Uy Nhiên khoác thêm cho cô một chiếc áo.
“Uy Nhiên, mấy ngày nay cô cũng vất vả rồi, chờ sau khi quay về tôi cho cô nghỉ phép vài ngày, để nghỉ ngơi cho tốt” Tô Lạc Ly cười với Lục Uy Nhiên.
Khoảng thời gian này, may là có Lục Uy Nhiên chăm sóc cô, bằng không đến ăn cơm cũng là cả một vấn đề.
“Lạc Ly, đừng khách sáo như thế, đây vốn là công việc của tôi.”
Hai người đang nói chuyện, liền nhìn thấy một bóng người cao lớn đi ở cuối hành lang.
Khi nhìn thấy anh, Tô Lạc Ly sững sờ.
Anh đến đây làm gì? Là đến thăm cô saovvv Thật ra, anh muốn biết hành tung của mình, quả thật là quá dễ dàng.
Tô Lạc Ly mặt không biểu cảm, bọn họ đã không liên lạc rất lâu rồi, lúc trước, Ôn Khanh Mộ còn biết gửi cho cô vài tin nhắn, mặc dù chỉ có vài con chữ.
Thế nhưng từ sau khi cãi nhau ở nhà lần đó, giữa hai người họ đến mấy con chữ cũng không còn.
Tô Lạc Ly cứ đứng im tại chỗ như thế, không nói gì, cũng không động đậy.
Tiếng bước chân của Ôn Khanh Mộ và tiếng tim đập của cô hòa vào nhau.
Ôn Khanh Mộ vẫn mang dáng vẻ cao cao tại thượng như: thế, giống như vương giả nhìn từ trên xuống.
Khi anh từ từ đi đến gần cô, khóe môi Tô Lạc Ly không nhịn được mà khẽ nhếch lên.
Lúc này đương nhiên là đến tìm cô.
Bình luận facebook