Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 32
Vừa thấy người tới, ba nhân viên bán hàng lập tức xếp thành một hàng ngang đồng loạt kính cẩn lễ phép mà cùng kêu lên khen ngợi: “Hạ tiểu thư! Xin chào!”
Uông Giai Vi nghe thấy tiếng sau đó xoay người nhìn đối mặt với Hạ tiểu thư.
“Hạ tiểu thư phải không? Ngại quá. Vòng tay này tôi đã đặt tiền trước, cho nên tôi nhất định phải đem nó mang đi!” Uông Giai Vi khoanh hai tay trước ngực.
“Kệ cô đặt tiền trước hay không, vòng tay này trước tôi đã quyết định đặt tên là ‘chiếc vòng nghệ thuật’. Vòng tay này cô đặt tiền trước, tôi mặc kệ. Nhưng vòng tay này ngoài tôi Hạ Băng không ai có thể đem nó mang đi.” Cô ta khẽ thổi thổi mong stay mới làm xong của mình, không hề để Uông Giai Vi vào trong mắt.
“Thì ra là cô ta, không trách lại ngang ngược như thế!” Trong lòng Uông Giai Vi khẽ oán hận. Oử thành phố F này, chỉ cần ra đường nghe thấy tên nhị tiểu thư của Hạ gia đường lớn liền trở lên hỗn loạn.
“Nếu tôi cứ muốn vòng tay này?” Uông Giai Vi cũng không cam lòng yếu thế.
“Tôi sẽ không ngăn cản cô muốn vòng tay này. Nhưng mà khi cô lấy đi vòng tay này đi, một khắc kia bắt đầu cô đã mạo phạm Hạ Băng tôi. Về phần tôi sẽ định làm cái gì, cái này không phải chuyện tôi có khả năng quyết định.” Hạ Băng đi tới bên người của cô ta, dán vào bên tai của cô nói: “Bởi vì tôi luôn không kiểm soát được chính mình, muốn một là một.”
Tiếp đó cô ta thấy Uông Giai Vi cười khanh khách lại nhún nhún vai. Lúc nhún vai đồng thời cô có thể nhìn thấy điểm hồng hào trên bộ ngực của Uông Giai Vi qua khe hở của cổ áo.
Uông Giai Vi có sở trường là kích tướng, từ nhỏ cô ta đã là thiên kim cành vàng lá ngọc người người hầu hạ mà lớn lên, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cho tới bây giờ không ai dám không nể mặt cô ta. Mà Hạ Băng lại vi phạm điều này, trong tiềm thức cô ta cũng không muốn động tới người nhà Hạ gia, đì sao thế lực xã hội đen của Hạ gia không ai không e ngại, nhưng mà Uông Giai Vi cô ta cũng không phải là kẻ dễ chọc vào.
Cô ta đang do dự muốn đi lấy cái vòng tay kia hay không thì Hạ Thiên Cơ xuất hiện.
“Không phải chỉ một cái vòng tay thôi sao? Lại có thể làm cho hai đại mỹ nhân của thành phố F này xích mích như thế, quả là buồn cười nha, ha ha.”
“Anh!” Hạ Băng ngọt ngào mà kêu lên, thân thể bám vào cánh tay hắn.
Uông Giai Vi trợn tròn đôi mắt xinh đẹp khiêu gợi mà đối diện với hắn, ánh mắt của cô ta có thể nhìn thấy trong mắt hắn tuy không có cảm tình tốt với cô nhưng cũng không phải là chán ghét.
“Hạ tiên sinh, xin chào!”
“Vài ngày không gặp, Uông tiểu thư lại càng xinh đẹp hơn!” Hạ Thiên Cơ khen ngợi mà đáp lại.
“Cảm ơn! Vài ngày không gặp Hạ tiên sinh cũng đẹp trai hơn. Không nghĩ tới ở đây sẽ vì một cái vòng tay mà đụng chạm tới lệnh muội. Hạ tiểu thư xinh đẹp, ngay cả con gái cũng cảm thấy kinh diễm.” Mặc kệ là sau này sảy ra chuyện gì, không ai dam sđắc tội với em gái của Hạ Thiên Cơ.
Vẻ đẹp của Hạ Băng là vẻ đẹp yêu mị, không có lúc nào là không phóng ra hormone sexy, cho dù là đàn ông hay là đồ vật gì đó cô ta không cần tốn nhiều sức đều có thể có được, 12 tuổi đi học cô ta đã biết quyến rũ nam sinh, 13 tuổi đã bắt đầu cùng với bạn nam trong lớp thử khám phá cảm giác kỳ diệu của cơ thể.
“Uông tiểu thư cũng xinh đẹp không thua kém ai a!” Nhìn đến Uông Giai Vi nhượng bộ Hạ Băng cũng không ngang ngược nữa. Hơn nữa bọn họ sao biết được Uông Giai Vi khẳng định sẽ đem cái vòng này đưa cho cô.
Đúng như dự đoán, Uông Giai Vi ngoác một ngón tay với người bán hàng nói: “Phiền cô giúp tôi xử lý về chiếc vòng nàuy, nó mang ở trên tay Hạ tiểu thư sẽ càng thêm xinh đẹp hơn nhiều.
Hễ là anh hai cô ở bên cạnh, phụ nữ luôn sẽ làm ra hành động như vậy. Uông Giai Vi cũng không ngoại lệ. Đương nhiên đắc tội Hạ Băng cô cũng không có gì hay. Mà cô cũng không tin Uông Giai Vi hôm nay thật sự dám lấy đi cái vòng tay kia.
“Vòng tay này gói lại đưa cho Uông tiểu thư, tính trên thẻ của tôi!” Hạ Thiên Cơ hào phóng mà nói với người bán hàng.
“Anh!” Hạ Băng bất mãn hờn dỗi.
Hạ Thiên Cơ đem em gái kéo vào trong lòng ngực. Ở bên tai cô nho nhỏ mà nói thầm. Trên mặt Hạ Băng chậm rãi lộ ra sắc mặt vui mừng.
Còn chưa chờ Uông Giai Vi nói, Hạ Thiên Cơ đã hướng cô ta phất tay chào tạm biệt cũng kéo cả em gái Hạ Băng hướng bên ngoài cửa hàng đi đến để lại cho cô ta một bóng dáng cao lớn cùng khiêu gợi.
Nhìn bóng lưng này. Thế nhưng cô ta lại nghĩ khi hắn thoát y thì sẽ có bộ dáng như thế nào? Hắn ta cũng galăng như vậy sao? Nghĩ nghĩ, khóe miệng của cô ta hơi hơi cong lên, nhếch ra một nụ cười, cô ta biết tiếp theo cô ta phải làm gì.
Uông Giai Vi nghe thấy tiếng sau đó xoay người nhìn đối mặt với Hạ tiểu thư.
“Hạ tiểu thư phải không? Ngại quá. Vòng tay này tôi đã đặt tiền trước, cho nên tôi nhất định phải đem nó mang đi!” Uông Giai Vi khoanh hai tay trước ngực.
“Kệ cô đặt tiền trước hay không, vòng tay này trước tôi đã quyết định đặt tên là ‘chiếc vòng nghệ thuật’. Vòng tay này cô đặt tiền trước, tôi mặc kệ. Nhưng vòng tay này ngoài tôi Hạ Băng không ai có thể đem nó mang đi.” Cô ta khẽ thổi thổi mong stay mới làm xong của mình, không hề để Uông Giai Vi vào trong mắt.
“Thì ra là cô ta, không trách lại ngang ngược như thế!” Trong lòng Uông Giai Vi khẽ oán hận. Oử thành phố F này, chỉ cần ra đường nghe thấy tên nhị tiểu thư của Hạ gia đường lớn liền trở lên hỗn loạn.
“Nếu tôi cứ muốn vòng tay này?” Uông Giai Vi cũng không cam lòng yếu thế.
“Tôi sẽ không ngăn cản cô muốn vòng tay này. Nhưng mà khi cô lấy đi vòng tay này đi, một khắc kia bắt đầu cô đã mạo phạm Hạ Băng tôi. Về phần tôi sẽ định làm cái gì, cái này không phải chuyện tôi có khả năng quyết định.” Hạ Băng đi tới bên người của cô ta, dán vào bên tai của cô nói: “Bởi vì tôi luôn không kiểm soát được chính mình, muốn một là một.”
Tiếp đó cô ta thấy Uông Giai Vi cười khanh khách lại nhún nhún vai. Lúc nhún vai đồng thời cô có thể nhìn thấy điểm hồng hào trên bộ ngực của Uông Giai Vi qua khe hở của cổ áo.
Uông Giai Vi có sở trường là kích tướng, từ nhỏ cô ta đã là thiên kim cành vàng lá ngọc người người hầu hạ mà lớn lên, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cho tới bây giờ không ai dám không nể mặt cô ta. Mà Hạ Băng lại vi phạm điều này, trong tiềm thức cô ta cũng không muốn động tới người nhà Hạ gia, đì sao thế lực xã hội đen của Hạ gia không ai không e ngại, nhưng mà Uông Giai Vi cô ta cũng không phải là kẻ dễ chọc vào.
Cô ta đang do dự muốn đi lấy cái vòng tay kia hay không thì Hạ Thiên Cơ xuất hiện.
“Không phải chỉ một cái vòng tay thôi sao? Lại có thể làm cho hai đại mỹ nhân của thành phố F này xích mích như thế, quả là buồn cười nha, ha ha.”
“Anh!” Hạ Băng ngọt ngào mà kêu lên, thân thể bám vào cánh tay hắn.
Uông Giai Vi trợn tròn đôi mắt xinh đẹp khiêu gợi mà đối diện với hắn, ánh mắt của cô ta có thể nhìn thấy trong mắt hắn tuy không có cảm tình tốt với cô nhưng cũng không phải là chán ghét.
“Hạ tiên sinh, xin chào!”
“Vài ngày không gặp, Uông tiểu thư lại càng xinh đẹp hơn!” Hạ Thiên Cơ khen ngợi mà đáp lại.
“Cảm ơn! Vài ngày không gặp Hạ tiên sinh cũng đẹp trai hơn. Không nghĩ tới ở đây sẽ vì một cái vòng tay mà đụng chạm tới lệnh muội. Hạ tiểu thư xinh đẹp, ngay cả con gái cũng cảm thấy kinh diễm.” Mặc kệ là sau này sảy ra chuyện gì, không ai dam sđắc tội với em gái của Hạ Thiên Cơ.
Vẻ đẹp của Hạ Băng là vẻ đẹp yêu mị, không có lúc nào là không phóng ra hormone sexy, cho dù là đàn ông hay là đồ vật gì đó cô ta không cần tốn nhiều sức đều có thể có được, 12 tuổi đi học cô ta đã biết quyến rũ nam sinh, 13 tuổi đã bắt đầu cùng với bạn nam trong lớp thử khám phá cảm giác kỳ diệu của cơ thể.
“Uông tiểu thư cũng xinh đẹp không thua kém ai a!” Nhìn đến Uông Giai Vi nhượng bộ Hạ Băng cũng không ngang ngược nữa. Hơn nữa bọn họ sao biết được Uông Giai Vi khẳng định sẽ đem cái vòng này đưa cho cô.
Đúng như dự đoán, Uông Giai Vi ngoác một ngón tay với người bán hàng nói: “Phiền cô giúp tôi xử lý về chiếc vòng nàuy, nó mang ở trên tay Hạ tiểu thư sẽ càng thêm xinh đẹp hơn nhiều.
Hễ là anh hai cô ở bên cạnh, phụ nữ luôn sẽ làm ra hành động như vậy. Uông Giai Vi cũng không ngoại lệ. Đương nhiên đắc tội Hạ Băng cô cũng không có gì hay. Mà cô cũng không tin Uông Giai Vi hôm nay thật sự dám lấy đi cái vòng tay kia.
“Vòng tay này gói lại đưa cho Uông tiểu thư, tính trên thẻ của tôi!” Hạ Thiên Cơ hào phóng mà nói với người bán hàng.
“Anh!” Hạ Băng bất mãn hờn dỗi.
Hạ Thiên Cơ đem em gái kéo vào trong lòng ngực. Ở bên tai cô nho nhỏ mà nói thầm. Trên mặt Hạ Băng chậm rãi lộ ra sắc mặt vui mừng.
Còn chưa chờ Uông Giai Vi nói, Hạ Thiên Cơ đã hướng cô ta phất tay chào tạm biệt cũng kéo cả em gái Hạ Băng hướng bên ngoài cửa hàng đi đến để lại cho cô ta một bóng dáng cao lớn cùng khiêu gợi.
Nhìn bóng lưng này. Thế nhưng cô ta lại nghĩ khi hắn thoát y thì sẽ có bộ dáng như thế nào? Hắn ta cũng galăng như vậy sao? Nghĩ nghĩ, khóe miệng của cô ta hơi hơi cong lên, nhếch ra một nụ cười, cô ta biết tiếp theo cô ta phải làm gì.
Bình luận facebook