Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
tổng tài baba mami giận thật rồi-19.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Tổng tài BaBa : Mami giận thật rồi ! - Chương 19_Thức ăn vợ nấu.
Mục Lạc Anh hôm nay xúc viện , có ai biết rằng cô nài nỉ lắm Mộ Tư Phàm mới đồng ý . Nhưng hình như tên nào đó giận cô rồi .
Về đến Mộ gia , Mộ Tư Phàm không thèm nói gì đi thẳng lên phòng . Cô cũng chạy tọt phía sau . Không ngừng nói .
"Đừng giận nữa mà Tư Phàm ".
Đổi lại chỉ là sự yên lặng .
"Anh đừng như vậy , em sợ".
Vẫn không trả lời . Khuôn mặt lạnh băng , miệng không nói .
Muốn lạt mềm buộc chặt sao ? Hừ bà đây chơi với anh
"Ông xã"_hai từ phát ra ngọt lịm làm ai kia không nhịn nỗi mà nhìn cô , đè cô xuống giường hôn . Nụ hôn dịu dàng, cô ôm lấy tấm lưng của anh , hòa vào nụ hôn .
Thỏa mãn rồi anh mới rời khỏi đôi môi này của cô , ngắt nhẹ cái mũi :"Sau này phải nghe lời anh biết không?"
Đôi tay càng ôm chặt hông anh , cười tươi :"Em biết rồi , ông xã".
"Em gọi anh là gì cơ?"
"Ông xã"
Mộ Tư Phàm không chủ mà nâng lên một nụ cười :"Sau này , phải gọi anh như vậy".
"Biết rồi ,biết rồi".
Cô ngồi bậc dậy , còn anh thỳ nằm xuống , nhìn anh :"Anh đói chưa".
"Ừm , cũng đói".
"Vậy anh ăn gì , em nấu ".
"Ăn em".
"Đừng giỡn".
"Anh không đùa đâu".
Mục Lạc Anh ngại ngùng , không dám nói nữa , nhảy tọt xuống giường , chạy nhanh nhất có thể .
Mộ Tư Phàm ngã lưng vào thành giường , cười thích thú nhìn bóng lưng vợ yêu .
Đáng yêu thật !!
----
"Mục Lạc Anh ơi là Mục Lạc Anh , chuẩn bị đoàn tụ cùng gia đình cô đi"_ở một nơi nào đó , giọng nói của một người phụ nữ đầy câm thù , không ngừng ném phi tiêu vào tấm ảnh của cô được treo trên tường . Trong ánh mắt là bao tia gian ác .
"Ắc xì , ai nhắc mình nhỉ?"_Mục Lạc Anh xoa xoa cái mũi . Rồi tiếp tục nấu ăn .
Hôm nay , Mộ Nhiếp Chính cùng Lâm Đàn đi dự tiệc . Nên có thể sẽ về rất khuya . Còn Mộ Tư Lĩnh , do bị cắt chức không có gì làm , suốt ngày vào bar cùng mấy em gái .
Bây giờ trong nhà chỉ còn cô và Mộ Tư Phàm , người hầu cũng được nghĩ nửa ngày nên họ đã về nhà của mình .
Đang nấu , cô cảm nhận được ai đó đang bước lại gần cô, vòng tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh . Mùi hương nam tính mà quen thuộc sộc vào mũi cô . Cô không hề né tránh cái ôm đó , vui vẻ :"Sao anh không nghĩ ngơi một lát đi".
"Không muốn , không muốn anh muốn nhìn em nấu ăn".
"Sao hôm nay anh như con nít vậy?".
"Vì em đó , cục cưng".
"Để em nấu , đừng quấy".
Mộ Tư Phàm cắn nhẹ vào vành tai cô . Làm nó đỏ ửng lên. Anh biết đó là nơi nhạy cảm nhất của cô . Không chọc cô nữa , anh buông cô ra và đi lại bàn ăn .
"Nhanh nào vợ, anh sắp chết đói rồi đây"_hai chân anh vắt chéo , đôi tay như trẻ con đập loạn xạ .
"Đến đây , đến đây"_cô bưng ra rất nhiều món nha ! Mà đặc biệt lại là những món Mộ Tư Phàm thích .
Ngửi thấy mùi thơm , cái bụng không ngừng kêu réo , không chần chừ anh gấp từng món từng món ăn .
Cô thỳ tao nhã hơn , ăn nhẹ nhàng từ tốn :"Ăn từ từ thôi".
"Em nấu ngon thật đó , cục cưng".
"Đừng gọi em là cục cưng , nghe kì lắm"_hai mặt cô cúi xuống không dám nhìn anh .
"Vậy theo em anh nên gọi là gì nhỉ?".
"Em..."_cô mấp máy một từ , không nói được nữa .
Mộ Tư Phàm , anh là đang trêu em mà . Đáng ghét đáng ghét mà .
"Miếng thịt có tội tình gì , em nỡ đâm nó như vậy"_Anh giễu cợt nói .
"Anh , anh đừng chọc em nữa".
"Được rồi , được rồi không chọc bà xã nữa".
"Anh..."
Tiếp sau đó là cô không nói chuyện được nữa , biết sao không? Ai kia chòm người lên hôn vào môi cô . Hút hết mật ngọt .
Tiểu yêu tinh , em khiến anh chịu không nổi mất!!.Anh nhìn vào gương mặt xin đẹp của cô . Bất giác mà suy nghĩ .
----------
Tổng tài BaBa : Mami giận thật rồi ! - Chương 19_Thức ăn vợ nấu.
Mục Lạc Anh hôm nay xúc viện , có ai biết rằng cô nài nỉ lắm Mộ Tư Phàm mới đồng ý . Nhưng hình như tên nào đó giận cô rồi .
Về đến Mộ gia , Mộ Tư Phàm không thèm nói gì đi thẳng lên phòng . Cô cũng chạy tọt phía sau . Không ngừng nói .
"Đừng giận nữa mà Tư Phàm ".
Đổi lại chỉ là sự yên lặng .
"Anh đừng như vậy , em sợ".
Vẫn không trả lời . Khuôn mặt lạnh băng , miệng không nói .
Muốn lạt mềm buộc chặt sao ? Hừ bà đây chơi với anh
"Ông xã"_hai từ phát ra ngọt lịm làm ai kia không nhịn nỗi mà nhìn cô , đè cô xuống giường hôn . Nụ hôn dịu dàng, cô ôm lấy tấm lưng của anh , hòa vào nụ hôn .
Thỏa mãn rồi anh mới rời khỏi đôi môi này của cô , ngắt nhẹ cái mũi :"Sau này phải nghe lời anh biết không?"
Đôi tay càng ôm chặt hông anh , cười tươi :"Em biết rồi , ông xã".
"Em gọi anh là gì cơ?"
"Ông xã"
Mộ Tư Phàm không chủ mà nâng lên một nụ cười :"Sau này , phải gọi anh như vậy".
"Biết rồi ,biết rồi".
Cô ngồi bậc dậy , còn anh thỳ nằm xuống , nhìn anh :"Anh đói chưa".
"Ừm , cũng đói".
"Vậy anh ăn gì , em nấu ".
"Ăn em".
"Đừng giỡn".
"Anh không đùa đâu".
Mục Lạc Anh ngại ngùng , không dám nói nữa , nhảy tọt xuống giường , chạy nhanh nhất có thể .
Mộ Tư Phàm ngã lưng vào thành giường , cười thích thú nhìn bóng lưng vợ yêu .
Đáng yêu thật !!
----
"Mục Lạc Anh ơi là Mục Lạc Anh , chuẩn bị đoàn tụ cùng gia đình cô đi"_ở một nơi nào đó , giọng nói của một người phụ nữ đầy câm thù , không ngừng ném phi tiêu vào tấm ảnh của cô được treo trên tường . Trong ánh mắt là bao tia gian ác .
"Ắc xì , ai nhắc mình nhỉ?"_Mục Lạc Anh xoa xoa cái mũi . Rồi tiếp tục nấu ăn .
Hôm nay , Mộ Nhiếp Chính cùng Lâm Đàn đi dự tiệc . Nên có thể sẽ về rất khuya . Còn Mộ Tư Lĩnh , do bị cắt chức không có gì làm , suốt ngày vào bar cùng mấy em gái .
Bây giờ trong nhà chỉ còn cô và Mộ Tư Phàm , người hầu cũng được nghĩ nửa ngày nên họ đã về nhà của mình .
Đang nấu , cô cảm nhận được ai đó đang bước lại gần cô, vòng tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh . Mùi hương nam tính mà quen thuộc sộc vào mũi cô . Cô không hề né tránh cái ôm đó , vui vẻ :"Sao anh không nghĩ ngơi một lát đi".
"Không muốn , không muốn anh muốn nhìn em nấu ăn".
"Sao hôm nay anh như con nít vậy?".
"Vì em đó , cục cưng".
"Để em nấu , đừng quấy".
Mộ Tư Phàm cắn nhẹ vào vành tai cô . Làm nó đỏ ửng lên. Anh biết đó là nơi nhạy cảm nhất của cô . Không chọc cô nữa , anh buông cô ra và đi lại bàn ăn .
"Nhanh nào vợ, anh sắp chết đói rồi đây"_hai chân anh vắt chéo , đôi tay như trẻ con đập loạn xạ .
"Đến đây , đến đây"_cô bưng ra rất nhiều món nha ! Mà đặc biệt lại là những món Mộ Tư Phàm thích .
Ngửi thấy mùi thơm , cái bụng không ngừng kêu réo , không chần chừ anh gấp từng món từng món ăn .
Cô thỳ tao nhã hơn , ăn nhẹ nhàng từ tốn :"Ăn từ từ thôi".
"Em nấu ngon thật đó , cục cưng".
"Đừng gọi em là cục cưng , nghe kì lắm"_hai mặt cô cúi xuống không dám nhìn anh .
"Vậy theo em anh nên gọi là gì nhỉ?".
"Em..."_cô mấp máy một từ , không nói được nữa .
Mộ Tư Phàm , anh là đang trêu em mà . Đáng ghét đáng ghét mà .
"Miếng thịt có tội tình gì , em nỡ đâm nó như vậy"_Anh giễu cợt nói .
"Anh , anh đừng chọc em nữa".
"Được rồi , được rồi không chọc bà xã nữa".
"Anh..."
Tiếp sau đó là cô không nói chuyện được nữa , biết sao không? Ai kia chòm người lên hôn vào môi cô . Hút hết mật ngọt .
Tiểu yêu tinh , em khiến anh chịu không nổi mất!!.Anh nhìn vào gương mặt xin đẹp của cô . Bất giác mà suy nghĩ .
----------
Bình luận facebook