Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
tổng tài baba mami giận thật rồi-2.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Tổng tài BaBa : Mami giận thật rồi ! - Chương 2_Về Mộ gia
Tối đó , cô làm xong công việc của mình , chợt nhớ ra tên ngốc kia hình như chưa ăn gì cả , vừa nghĩ cô liền đi mua thức ăn đến cho anh . Qua lớp kính trong suốt , cô nhìn thấy anh đang ngồi nhìn về phía cửa sổ , đôi mắt trống rỗng nhưng rất buồn .
Thấy vậy , bất giác lòng cô lại nhói lên một cái .
Mục Lạc Anh không lẽ mày thích anh ta rồi ? Làm sao có thể ?.
Dứt khỏi suy nghĩ vô lí đó , cô bước vào , anh nghe tiếng động liền quay lại , nhìn thấy cô như nhìn thấy báo vật , hai mắt sang lên , miệng nhỏ khẽ mấp máy :"Vợ , vợ ".
A , lòng cô sao ấm áp khi nghe tiếng "vợ"này , mỉm cười ngọt liệm nhìn anh :"Anh đói chưa?".
"Đói ..A , rất đói"_vừa nói anh vừa xoa cái bụng của mình . Trông đáng yêu vô cùng .
"Vậy ăn cái này đi , tôi mới mua đó"_cô chìa ra hộp thức ăn ,mùi thơm nghi ngút .
"Vợ ăn cùng chồng đi , chồng ăn một mình buồn lắm"_anh nhìn cô nói .
"Tôi ăn rồi..ọt ọt ọt"_A cái bụng này dám phản bội mình . Thật mất mặt quá đi.
"Cái gì mới kêu vậy vợ "_anh ngây ngô nói
"Không có gì đâu , anh ăn đi để ngụi bây giờ ".
Tên ngốc kia cũng không nói nhiều , từ từ ăn , cô đói bụng thật nhưng vẫn không ăn , ngồi xuống sofa , cầm lấy tạp chí đọc .
Đang ngồi , cô cảm nhận được cái ghế hình như bị trũng xuống , nhìn qua đập vào mắt cô là gương mặt vô cùng đẹp trai của anh , ấp úng nói :"Anh , anh lại đây làm gì?".
"Nè , vợ ăn đi , chồng biết vợ đang đói"_vừa nói , anh vừa gắp một phần thịt đưa trước miệng cô .
Cảm động quá đi , tên ngốc này cũng biết quan tâm người khác nhỉ ?
"Ưm"_cô đói chịu không nổi rồi , nhanh nhẹn ăn miếng thịt.
"Vợ ăn nữa đi , chồng no rồi".
Gì? Mới ăn có chút xíu mà no . Anh ta cũng giỏi thiệt .
Sau một lúc , cô cũng ăn xong , quay qua thỳ thấy anh đã ngủ mất rồi .
A! Gương mặt lúc ngủ cũng đẹp trai như vậy.
Lấy chăn đấp lên người anh , định bỏ ra ngoài nhưng ai ngờ một bàn tay vô cùng lạnh lẽo nắm lấy tay cô kéo mạnh xuống , hiện giờ cô đang nằm trong vòng tay của ai kia .
Gương mặt vì thế mà đỏ bừng lên , gạt tay anh ra nhưng vô dụng đành phải ngoan ngoãn . Hai người cũng chìm vào giấc ngủ .
Sáng hôm sau , Mộ Nhiếp Chính và Lâm Đàn vào viện , vừa mở cửa đã thấy một cảnh vô cũng đẹp , một chàng trai đang ôm một cô gái ngủ vô cùng ngon . Như cảm nhận được ánh mắt , cô từ từ thức dậy .
Ôi trời ! Mất mặt mất mặt nữa rồi .
"Chào buổi sáng!"_cô vô thức nói , rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh .
Anh cũng bị cô làm cho giật mình mà thức . Vẻ mặt bỗng chốc trở nên sợ hãi :"Lại là các người ? Muốn bắt tôi đi sao?".
"Con nói gì vậy , ta là ba con mà"_ông Mộ lo lắng nhìn đứa con trai của mình .
"Không, không , tôi không có ba ,không có người nhà , tôi chỉ có một mình vợ tôi thôi"_anh hét lớn đến nỗi cô ở trong cũng có thể nghe .
Nghe những lời như vật, tim cô bỗng đập rất nhanh . Cô VSCN xong , bước ra ngoài , đành phải ôm anh vài lòng , nhẹ nhàng nói :"Thôi , đừng sợ , họ là người nhà của anh".
"Thật sao vợ?"_anh nghe vậy , thoát khỏi vòng tay cô .
"Ừ , tôi không lừa anh đâu?".
Anh có phần sợ hãi nhìn Lâm Đàn , bà ta liền lộ ra vẻ mặt yêu thương:"Ta là mẹ con , con không nhớ ta sao "
"Mẹ , ba "_anh nhìn họ , miệng lẩm bẩm .
"Được rồi , bây giờ về nhà thôi con trai".
"Mình về nhà nha vợ"_anh quay qua hỏi cô .
Cô mỉm cười gật đầu .
------
Mộ gia .
Oa ! Lớn thiệt nha , lần đầu tiên mình mới nhìn thấy một nơi vừa đẹp lại vừa rộng như vậy ._suy nghĩ của cô khi đến Mộ gia
Cô cùng anh đi xe riêng , Mộ Nhiếp Chính và Lâm Đàn đi riêng . Tuy đã đến Mộ gia , những vẫn còn phải chạy một khoảng nữa mới đến biệt thự .
Con đường đi đến biệt thự cũng rất đẹp , nhìn như mê cung vậy .
Cô bị mê hoặc nơi này , không màng đến tên kia đang bực bội :"Vợ ,vợ nhìn gì mà suy tư vậy".
"Ở đây rất đẹp nha"_cô không nhìn anh nói .
"Chồng không đẹp bằng nơi này hả".
Mục Lạc Anh :"......"_tôi biết anh đẹp rồi , nhưng có cần phải tự cao vậy không ?.
"Sao vợ không nói gì hết vậy "_anh lấy tay lây lây người cô.
"Không có gì , chỉ đang suy nghĩ về một tên đại tự luyến thôi".
"Ở bên cạnh chồng ,mà vợ còn nghĩ đến người đàn ông khác"_tên nào đó vẻ mặt vô cũng tức giận nhìn cô .
Mục Lạc Anh :???????_hắn tự ăn giấm của mình luôn sao.Không những là một tên đại tự luyến mà còn là một tên đại vô lí nữa .
"Tôi nào có"_cô quay mặt nhìn ra cửa sổ , tại sao lâu như vậy mà chưa tới nữa .
"Vợ à , hay là mình chơi một trò chơi đi "_anh nhìn cô với vẻ mặt cún con .
"Trò gì?".
"Kẻ ở trên , kẻ ở dưới"_nghe cô hỏi liền vui vẻ mà trả lời.
"Anh tự mà đi chơi đi "_cô thật bực bội rồi nha . Không biết tên này ngốc thật hay giả nữa . Bị ngốc mà còn nghĩ đến được mấy cái chuyện XXX đó nữa .
Đúng lúc , xe dừng trước cửa biệt thự , cô cùng anh và hai người kia vào trong . Bên trong làm cho cô bị choáng ngộp .
"Dẫn cô Mục và thiếu gia đi nghĩ ngơi "_ông Mộ nói với quản gia Mộc . Ông ấy làm ở đây từ lúc Mộ Tư Phàm còn nhỏ . Nên cũng có thể coi là thành viên của cái nơi rộng lớn này .
"Vâng "_quản gia Mộc cung kính .
Cô và Mộ Tư Phàm không nói gì , đi theo quản gia , trước mắt cô là một căn phòng màu đen và trắng vô cùng lạnh lẽo và cô đơn .
"Đây là phòng của thiếu gia và tiểu thư ạ".
"Con và anh ta ở chung "_cô ngạc nhiên hỏi.
"Đúng vậy ,thưa tiểu thư , ông chủ nói cô là vợ của thiếu gia tất nhiên phải ở cùng rồi"_quản gia Mộc không ngại mà giải thích .
"Bác đừng gọi con là tiểu thư gì đó , gọi con là Lạc Anh đi"_cô cười ngọt ngào nói với ông . Nụ cười như ánh nắng ấm áp làm ấm lòng người nhìn .
"À , được , thôi con nghĩ ngơi đi ta đi làm việc".
Nói rồi , cô cùng Mộ Tư Phàm bước vào , có lẽ Mộ Tư Phàm quá mệt nên vừa vào liền ngủ . Cô không muốn làm phiền lấy đồ đi tắm .
Tắm xong , cô bước ra trên người là chiếc áo sơ mi và cái quần jean dài . Ở nơi xa lạ này cô không thể tùy tiện mặc những bọi váy hở hang , sẽ làm cho người khác khó chịu , cũng như làm cho cái tên này mà phát thú tính thỳ lúc đó coi như tiêu đi . Hương thơm của sữa tắm lan tỏa khắp căn phòng . Làm cho cái mũi của ai kia ngửi phải mà thức giấc .
"Vợ thơm quá à !".
Cái vẻ mặt đầy dục vọng kia làm cô phát run .
"Sao anh không ngủ tiếp "_cô né tránh cái ánh mắt kia , ngồi xuống giường lau tóc mình .
"Để chồng lau cho"_tên nào đó không thèm trả lời cô.
Anh đã giựt lấy cái khắn , nhẹ nhàng lau tóc cho cô , không quên ngửi ngửi cái mùi hương lúc nãy.
Phần cổ của cô nó cứ nhột nhột làm sao , hai vành tay đỏ bừng :"Đừng ngửi nữa ".
"Chồng xin lỗi , do vợ thơm quá thôi"_anh ngoan ngoãn , không ngửi nữa .
"Sao vợ lại mặt đồ kính vậy , không nóng à "_tên nào đó lại ngây thơ hỏi .
"Trời nóng nhưng tôi lại thấy lạnh"_cô bực bội không thèm điếm sỉa tới anh .
"Vậy để chồng sưởi ấm cho vợ nha "
"Không cần , đi ngủ đi".
"Trời trưa mà vợ bắt chồng đi ngủ "_anh uất ức .
"Ừ , tôi thích vậy đó , không ngủ tôi liền bỏ anh".
Chỉ một câu nói của cô , anh trầm mặt , bỗng nhiên lạnh tanh , làm cô cũng phải sợ hãi , cô chỉ muốn giỡn thôi , không lẻ hắn ta tưởng thật chứ . Mà qên anh ta bị ngốc mà .
"Đừng bỏ chồng , chồng sợ lắm "_vừa nãy còn làm ra bộ mặt lạnh như băng nhưng giờ lại như vậy .
"Tôi chỉ nói giỡn thôi"_cô xoa đầu anh , cười .
"Chồng nghe lời vợ là vợ không bỏ chồng phải không?".
"Ừ".
"Vậy chồng sẽ ngủ , vợ không được bỏ chồng đó".
Một lúc sau , anh cũng đi ngủ , cô nhìn gương mặt này , bất giác bàn tay nhỏ bé chạm vào .
Mắt đượm buồn :"Anh khiến trái tim bé nhỏ này của tôi rung động rồi đấy . Nhưng khi anh nhớ lại liệu rằng anh còn nhớ tôi không ".
Giọt nước mắt nóng hỏi lăn dài trên má cô , còn anh thỳ đã ngủ chẳng nghe được .
-------------
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ
Tổng tài BaBa : Mami giận thật rồi ! - Chương 2_Về Mộ gia
Tối đó , cô làm xong công việc của mình , chợt nhớ ra tên ngốc kia hình như chưa ăn gì cả , vừa nghĩ cô liền đi mua thức ăn đến cho anh . Qua lớp kính trong suốt , cô nhìn thấy anh đang ngồi nhìn về phía cửa sổ , đôi mắt trống rỗng nhưng rất buồn .
Thấy vậy , bất giác lòng cô lại nhói lên một cái .
Mục Lạc Anh không lẽ mày thích anh ta rồi ? Làm sao có thể ?.
Dứt khỏi suy nghĩ vô lí đó , cô bước vào , anh nghe tiếng động liền quay lại , nhìn thấy cô như nhìn thấy báo vật , hai mắt sang lên , miệng nhỏ khẽ mấp máy :"Vợ , vợ ".
A , lòng cô sao ấm áp khi nghe tiếng "vợ"này , mỉm cười ngọt liệm nhìn anh :"Anh đói chưa?".
"Đói ..A , rất đói"_vừa nói anh vừa xoa cái bụng của mình . Trông đáng yêu vô cùng .
"Vậy ăn cái này đi , tôi mới mua đó"_cô chìa ra hộp thức ăn ,mùi thơm nghi ngút .
"Vợ ăn cùng chồng đi , chồng ăn một mình buồn lắm"_anh nhìn cô nói .
"Tôi ăn rồi..ọt ọt ọt"_A cái bụng này dám phản bội mình . Thật mất mặt quá đi.
"Cái gì mới kêu vậy vợ "_anh ngây ngô nói
"Không có gì đâu , anh ăn đi để ngụi bây giờ ".
Tên ngốc kia cũng không nói nhiều , từ từ ăn , cô đói bụng thật nhưng vẫn không ăn , ngồi xuống sofa , cầm lấy tạp chí đọc .
Đang ngồi , cô cảm nhận được cái ghế hình như bị trũng xuống , nhìn qua đập vào mắt cô là gương mặt vô cùng đẹp trai của anh , ấp úng nói :"Anh , anh lại đây làm gì?".
"Nè , vợ ăn đi , chồng biết vợ đang đói"_vừa nói , anh vừa gắp một phần thịt đưa trước miệng cô .
Cảm động quá đi , tên ngốc này cũng biết quan tâm người khác nhỉ ?
"Ưm"_cô đói chịu không nổi rồi , nhanh nhẹn ăn miếng thịt.
"Vợ ăn nữa đi , chồng no rồi".
Gì? Mới ăn có chút xíu mà no . Anh ta cũng giỏi thiệt .
Sau một lúc , cô cũng ăn xong , quay qua thỳ thấy anh đã ngủ mất rồi .
A! Gương mặt lúc ngủ cũng đẹp trai như vậy.
Lấy chăn đấp lên người anh , định bỏ ra ngoài nhưng ai ngờ một bàn tay vô cùng lạnh lẽo nắm lấy tay cô kéo mạnh xuống , hiện giờ cô đang nằm trong vòng tay của ai kia .
Gương mặt vì thế mà đỏ bừng lên , gạt tay anh ra nhưng vô dụng đành phải ngoan ngoãn . Hai người cũng chìm vào giấc ngủ .
Sáng hôm sau , Mộ Nhiếp Chính và Lâm Đàn vào viện , vừa mở cửa đã thấy một cảnh vô cũng đẹp , một chàng trai đang ôm một cô gái ngủ vô cùng ngon . Như cảm nhận được ánh mắt , cô từ từ thức dậy .
Ôi trời ! Mất mặt mất mặt nữa rồi .
"Chào buổi sáng!"_cô vô thức nói , rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh .
Anh cũng bị cô làm cho giật mình mà thức . Vẻ mặt bỗng chốc trở nên sợ hãi :"Lại là các người ? Muốn bắt tôi đi sao?".
"Con nói gì vậy , ta là ba con mà"_ông Mộ lo lắng nhìn đứa con trai của mình .
"Không, không , tôi không có ba ,không có người nhà , tôi chỉ có một mình vợ tôi thôi"_anh hét lớn đến nỗi cô ở trong cũng có thể nghe .
Nghe những lời như vật, tim cô bỗng đập rất nhanh . Cô VSCN xong , bước ra ngoài , đành phải ôm anh vài lòng , nhẹ nhàng nói :"Thôi , đừng sợ , họ là người nhà của anh".
"Thật sao vợ?"_anh nghe vậy , thoát khỏi vòng tay cô .
"Ừ , tôi không lừa anh đâu?".
Anh có phần sợ hãi nhìn Lâm Đàn , bà ta liền lộ ra vẻ mặt yêu thương:"Ta là mẹ con , con không nhớ ta sao "
"Mẹ , ba "_anh nhìn họ , miệng lẩm bẩm .
"Được rồi , bây giờ về nhà thôi con trai".
"Mình về nhà nha vợ"_anh quay qua hỏi cô .
Cô mỉm cười gật đầu .
------
Mộ gia .
Oa ! Lớn thiệt nha , lần đầu tiên mình mới nhìn thấy một nơi vừa đẹp lại vừa rộng như vậy ._suy nghĩ của cô khi đến Mộ gia
Cô cùng anh đi xe riêng , Mộ Nhiếp Chính và Lâm Đàn đi riêng . Tuy đã đến Mộ gia , những vẫn còn phải chạy một khoảng nữa mới đến biệt thự .
Con đường đi đến biệt thự cũng rất đẹp , nhìn như mê cung vậy .
Cô bị mê hoặc nơi này , không màng đến tên kia đang bực bội :"Vợ ,vợ nhìn gì mà suy tư vậy".
"Ở đây rất đẹp nha"_cô không nhìn anh nói .
"Chồng không đẹp bằng nơi này hả".
Mục Lạc Anh :"......"_tôi biết anh đẹp rồi , nhưng có cần phải tự cao vậy không ?.
"Sao vợ không nói gì hết vậy "_anh lấy tay lây lây người cô.
"Không có gì , chỉ đang suy nghĩ về một tên đại tự luyến thôi".
"Ở bên cạnh chồng ,mà vợ còn nghĩ đến người đàn ông khác"_tên nào đó vẻ mặt vô cũng tức giận nhìn cô .
Mục Lạc Anh :???????_hắn tự ăn giấm của mình luôn sao.Không những là một tên đại tự luyến mà còn là một tên đại vô lí nữa .
"Tôi nào có"_cô quay mặt nhìn ra cửa sổ , tại sao lâu như vậy mà chưa tới nữa .
"Vợ à , hay là mình chơi một trò chơi đi "_anh nhìn cô với vẻ mặt cún con .
"Trò gì?".
"Kẻ ở trên , kẻ ở dưới"_nghe cô hỏi liền vui vẻ mà trả lời.
"Anh tự mà đi chơi đi "_cô thật bực bội rồi nha . Không biết tên này ngốc thật hay giả nữa . Bị ngốc mà còn nghĩ đến được mấy cái chuyện XXX đó nữa .
Đúng lúc , xe dừng trước cửa biệt thự , cô cùng anh và hai người kia vào trong . Bên trong làm cho cô bị choáng ngộp .
"Dẫn cô Mục và thiếu gia đi nghĩ ngơi "_ông Mộ nói với quản gia Mộc . Ông ấy làm ở đây từ lúc Mộ Tư Phàm còn nhỏ . Nên cũng có thể coi là thành viên của cái nơi rộng lớn này .
"Vâng "_quản gia Mộc cung kính .
Cô và Mộ Tư Phàm không nói gì , đi theo quản gia , trước mắt cô là một căn phòng màu đen và trắng vô cùng lạnh lẽo và cô đơn .
"Đây là phòng của thiếu gia và tiểu thư ạ".
"Con và anh ta ở chung "_cô ngạc nhiên hỏi.
"Đúng vậy ,thưa tiểu thư , ông chủ nói cô là vợ của thiếu gia tất nhiên phải ở cùng rồi"_quản gia Mộc không ngại mà giải thích .
"Bác đừng gọi con là tiểu thư gì đó , gọi con là Lạc Anh đi"_cô cười ngọt ngào nói với ông . Nụ cười như ánh nắng ấm áp làm ấm lòng người nhìn .
"À , được , thôi con nghĩ ngơi đi ta đi làm việc".
Nói rồi , cô cùng Mộ Tư Phàm bước vào , có lẽ Mộ Tư Phàm quá mệt nên vừa vào liền ngủ . Cô không muốn làm phiền lấy đồ đi tắm .
Tắm xong , cô bước ra trên người là chiếc áo sơ mi và cái quần jean dài . Ở nơi xa lạ này cô không thể tùy tiện mặc những bọi váy hở hang , sẽ làm cho người khác khó chịu , cũng như làm cho cái tên này mà phát thú tính thỳ lúc đó coi như tiêu đi . Hương thơm của sữa tắm lan tỏa khắp căn phòng . Làm cho cái mũi của ai kia ngửi phải mà thức giấc .
"Vợ thơm quá à !".
Cái vẻ mặt đầy dục vọng kia làm cô phát run .
"Sao anh không ngủ tiếp "_cô né tránh cái ánh mắt kia , ngồi xuống giường lau tóc mình .
"Để chồng lau cho"_tên nào đó không thèm trả lời cô.
Anh đã giựt lấy cái khắn , nhẹ nhàng lau tóc cho cô , không quên ngửi ngửi cái mùi hương lúc nãy.
Phần cổ của cô nó cứ nhột nhột làm sao , hai vành tay đỏ bừng :"Đừng ngửi nữa ".
"Chồng xin lỗi , do vợ thơm quá thôi"_anh ngoan ngoãn , không ngửi nữa .
"Sao vợ lại mặt đồ kính vậy , không nóng à "_tên nào đó lại ngây thơ hỏi .
"Trời nóng nhưng tôi lại thấy lạnh"_cô bực bội không thèm điếm sỉa tới anh .
"Vậy để chồng sưởi ấm cho vợ nha "
"Không cần , đi ngủ đi".
"Trời trưa mà vợ bắt chồng đi ngủ "_anh uất ức .
"Ừ , tôi thích vậy đó , không ngủ tôi liền bỏ anh".
Chỉ một câu nói của cô , anh trầm mặt , bỗng nhiên lạnh tanh , làm cô cũng phải sợ hãi , cô chỉ muốn giỡn thôi , không lẻ hắn ta tưởng thật chứ . Mà qên anh ta bị ngốc mà .
"Đừng bỏ chồng , chồng sợ lắm "_vừa nãy còn làm ra bộ mặt lạnh như băng nhưng giờ lại như vậy .
"Tôi chỉ nói giỡn thôi"_cô xoa đầu anh , cười .
"Chồng nghe lời vợ là vợ không bỏ chồng phải không?".
"Ừ".
"Vậy chồng sẽ ngủ , vợ không được bỏ chồng đó".
Một lúc sau , anh cũng đi ngủ , cô nhìn gương mặt này , bất giác bàn tay nhỏ bé chạm vào .
Mắt đượm buồn :"Anh khiến trái tim bé nhỏ này của tôi rung động rồi đấy . Nhưng khi anh nhớ lại liệu rằng anh còn nhớ tôi không ".
Giọt nước mắt nóng hỏi lăn dài trên má cô , còn anh thỳ đã ngủ chẳng nghe được .
-------------
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ
Bình luận facebook