Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
tổng tài baba mami giận thật rồi-37.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Tổng tài BaBa : Mami giận thật rồi ! - Chương 37_Paris thẳng tiến .
Hôm sau , ngày chủ nhật được mong chờ , sáu con người , ai cũng mang vẻ đẹp khiến người ta trầm trồ .
Họ đi máy bay tư nhân , nên có thể nói chỉ có sáu người ,và vài nhân viên hàng không .
Mọi người ngồi vào đúng chỗ ngồi của mình . Ai cũng có đôi hết .
Tiểu Khuê ngồi một mình , không ngờ tên nào đó bỗng dưng đi lại ngồi cạnh cô , vô thức nói :"Đừng hiểu lầm , tôi ngồi đây là để ngắm cảnh thôi".
Ngắm cảnh sao? Thiếu gì chỗ ngồi anh không ngắm được lại tới đây !! Vô lí mà .
Tiểu Khuê nhìn ra phía ngoài , châm biếng :"Anh ngồi đâu mặc xác anh , đừng làm phiền bổn tiểu thư".
Mạc Phong bỗng áp chế cô vào mép cửa sổ , hai tay chóng , nhìn Tiểu Khuê say đắm :"Nếu tôi nói , tôi thích làm phiền em thì sao?".
Tên này muốn gì đây! Cư li gần như vậy ! Khiến người ta ngượng muốn chết !.
Vô thức , hai má cô đỏ lên , ấp úng :"Anh , anh đừng quá đáng ".
"Tôi quá đáng chỗ nào ! Hửm?".
Tiểu Khuê hừ một tiếng , đẩy tay anh ra , chỉnh lại đồ , ngồi ngay ngắn lại .
Mạc Phong vui vẻ , không trêu chọc ai kia nữa , hai mắt nhắm lại .
--------
"Đừng quấy , để em ngủ"_Mục Lạc Anh khó chịu nói.
Mộ Tư Phàm không biết xấu hổ , nhân lúc cô ngủ liền hôn cô . Làm cô muốn ngất đi vì thiếu oxi.
"Vợ à ? Anh chỉ hôn em thôi mà , cần gì nhăn nhăn nhó nhó vậy?"_Mộ Tư Phàm nỉ non nói .
"Anh, cái tên mặt dày này"_Mục Lạc Anh hằn giọng .
"Anh không có".
"Em ngủ đây ? Không được quấy em nữa".
Vừa nhắm mắt lại , tên nào đó không hôn nữa , tưởng được yên ổn , nào ngờ , hai tay anh không chịu được đưa vào áo di chuyển đến đôi gò bồng của cô . .
Tất nhiên hành động này làm cho mặt cô đỏ lên , còn anh thỳ tràn đầy dục vọng .
Mộ Tư Phàm nói nhỏ vào tai cô :"Bảo bối ! Khi đến nơi em đừng hồng thoát! Anh chịu không nỗi nữa rồi".
Trong cơn mê , cô ngje giọng nói quen thuộc mà không thể nào mở mắt , cứ để cho ai kia muốn làm gì thỳ làm .
-------
"Hy Tranh "_Ngôn Bách Thần dữa vào vai Hy Tranh , tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô , xoa xoa .
Bạch Hy Tranh tay còn lại đọc sách , không nhanh không chậm nói:"Hả".
"Sinh con cho anh được không?".
"Đợi một thời gian được không anh , em sợ"_Bạch Hy Tranh nhăn mày , trong lời nói vô cùng ủ sầu.
"Không sao ? Anh đợi được"_Ngôn Bách Thần buồn bã nói .
Và rồi cả hai chìm vào im lặng . Một hồi sau , cũng chìm vào giấc ngủ.
-------
Tổng tài BaBa : Mami giận thật rồi ! - Chương 37_Paris thẳng tiến .
Hôm sau , ngày chủ nhật được mong chờ , sáu con người , ai cũng mang vẻ đẹp khiến người ta trầm trồ .
Họ đi máy bay tư nhân , nên có thể nói chỉ có sáu người ,và vài nhân viên hàng không .
Mọi người ngồi vào đúng chỗ ngồi của mình . Ai cũng có đôi hết .
Tiểu Khuê ngồi một mình , không ngờ tên nào đó bỗng dưng đi lại ngồi cạnh cô , vô thức nói :"Đừng hiểu lầm , tôi ngồi đây là để ngắm cảnh thôi".
Ngắm cảnh sao? Thiếu gì chỗ ngồi anh không ngắm được lại tới đây !! Vô lí mà .
Tiểu Khuê nhìn ra phía ngoài , châm biếng :"Anh ngồi đâu mặc xác anh , đừng làm phiền bổn tiểu thư".
Mạc Phong bỗng áp chế cô vào mép cửa sổ , hai tay chóng , nhìn Tiểu Khuê say đắm :"Nếu tôi nói , tôi thích làm phiền em thì sao?".
Tên này muốn gì đây! Cư li gần như vậy ! Khiến người ta ngượng muốn chết !.
Vô thức , hai má cô đỏ lên , ấp úng :"Anh , anh đừng quá đáng ".
"Tôi quá đáng chỗ nào ! Hửm?".
Tiểu Khuê hừ một tiếng , đẩy tay anh ra , chỉnh lại đồ , ngồi ngay ngắn lại .
Mạc Phong vui vẻ , không trêu chọc ai kia nữa , hai mắt nhắm lại .
--------
"Đừng quấy , để em ngủ"_Mục Lạc Anh khó chịu nói.
Mộ Tư Phàm không biết xấu hổ , nhân lúc cô ngủ liền hôn cô . Làm cô muốn ngất đi vì thiếu oxi.
"Vợ à ? Anh chỉ hôn em thôi mà , cần gì nhăn nhăn nhó nhó vậy?"_Mộ Tư Phàm nỉ non nói .
"Anh, cái tên mặt dày này"_Mục Lạc Anh hằn giọng .
"Anh không có".
"Em ngủ đây ? Không được quấy em nữa".
Vừa nhắm mắt lại , tên nào đó không hôn nữa , tưởng được yên ổn , nào ngờ , hai tay anh không chịu được đưa vào áo di chuyển đến đôi gò bồng của cô . .
Tất nhiên hành động này làm cho mặt cô đỏ lên , còn anh thỳ tràn đầy dục vọng .
Mộ Tư Phàm nói nhỏ vào tai cô :"Bảo bối ! Khi đến nơi em đừng hồng thoát! Anh chịu không nỗi nữa rồi".
Trong cơn mê , cô ngje giọng nói quen thuộc mà không thể nào mở mắt , cứ để cho ai kia muốn làm gì thỳ làm .
-------
"Hy Tranh "_Ngôn Bách Thần dữa vào vai Hy Tranh , tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô , xoa xoa .
Bạch Hy Tranh tay còn lại đọc sách , không nhanh không chậm nói:"Hả".
"Sinh con cho anh được không?".
"Đợi một thời gian được không anh , em sợ"_Bạch Hy Tranh nhăn mày , trong lời nói vô cùng ủ sầu.
"Không sao ? Anh đợi được"_Ngôn Bách Thần buồn bã nói .
Và rồi cả hai chìm vào im lặng . Một hồi sau , cũng chìm vào giấc ngủ.
-------
Bình luận facebook