Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
tổng tài baba mami giận thật rồi-41.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Tổng tài BaBa : Mami giận thật rồi ! - Chương 41_Trở về Tây Đô
Trên máy bay trở về , do mệt mỏi quá nên đã ngủ,chỉ còn lại Mộ Tư Phàm và Mục Lạc Anh vẫn còn thức .
Mục Lạc Anh bỗng nhớ đến Lãnh Thần , hôm trước lúc cô chuẩn bị đi hình như cô không thấy nó thỳ phải . Để giải đáp thắc mắc của mình , cô quay sang anh :"Hôm trước sao em không nhìn thấy Thần Thần?".
Mộ Tư Phàm mỉm cười:"Ba nó đến đón nó rồi".
"Lãnh Hàn Mộc sao ? Khi nào ?".
"Buổi sáng lúc em đi Sa Sương Thủy".
"Vậy giờ nó ra sao ? Lãnh Hàn Mộc có đối xử tốt với nó không?".
"Cô gái nhỏ của anh à ! Hàn Mộc là ba ruột của thằng bé , lại nói cậu ta cũng đang tìm mẹ con họ mà ".
"Em quên mất , vậy tốt rồi , em ngủ đây".
Mộ Tư Phàm yêu chiều hôn vào trán cô :"Ngủ ngon".
-----------
"Ưm , ưm "_Mục Lạc Anh duỗi thẳng người ,thoải mái kêu lên vài tiếng .
Mộ Tư Phàm ngồi làm việc nhưng vẫn không ngừng quan tâm đến cô,hướng mắt nhìn vợ yêu đã thức dậy :"Ngủ ngon chứ?".
Mục Lạc Anh ngạc nhiên nhìn xung quanh , đây không phải phòng cô sao ? Tới nơi lúc nào sao cô không biết nhỉ?.
Mục Lạc Anh vẫn đang còn mài mẫn suy nghĩ, Mộ Tư Phàm đã lên tiếng :"Thấy em ngủ ngon quá nên khi tới nơi anh không đành lòng đánh thức".
Mục Lạc Anh hiểu ra , ồ lên một cái . Bước vào phòng tắm .
Một lúc sau , cô bước ra, trên người mặc chiếc váy ngắn , cúp ngực màu đen huyền bí . Trong rất quyến rũ cùng mái tóc đen được xõa xuống .
Mộ Tư Phàm ngây người một lát , hai chân không tự chủ được đi về phía cô , ôm lấy cả người Mục Lạc Anh :"Em đẹp lắm !".
Nếu lúc trước được anh nói như vậy cô sẽ rất vui, nhưng hôm nay , cô chẳng biết tại sao trong lòng lại cứ thấp thỏm , bồn chồn giống như sắp có chuyện gì xảy ra vậy.
Không muốn làm anh mất vui , cô cười dịu dàng :"Anh cảm thấy mình bị em dụ hoặc chưa ?".
"Hahaha , tất nhiên , thậm chí anh còn muốn 'ăn' em tại chỗ này".
"Không biết xấu hổ ".
"Bên cạnh em , anh không ngại gì cả".
"Được rồi , được rồi em còn có chuyện giải quyết em đi đây".
"Anh bảo người đưa em đi".
"Không cần đâu , em đi lát về rồi , tạm biệt!".
Mộ Tư Phàm nhìn theo bóng lưng cô , nó cô đơn vô cùng , có ai biết lúc anh ôm cô nó không còn sự ấm áp nữa mà đổi lại là sự lãnh lẽo . Và cả đôi mắt hồn nhiên vô tư đó bây giờ chỉ còn sự u sầu. Không một chút sức sống .
Lạc Anh , thật ra em làm sao vậy ? Từ hôm qua rồi em rất lạ !!!
---------
Mục Lạc Anh bắt taxi đi đến một nơi thật xa , chỉ có cây và bóng tối .
Tới nơi , Mục Lạc Anh đi vào , bước chân kiên nghị mà vững vàng của cô , ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía trước .
-Cốc cốc cốc
"Vào"_giọng người đàn ông lạnh mà vô cùng độc địa .
Mục Lạc Anh thấy lạ với giọng nói này , nhưng vẫn không suy nghĩ nhiều cô đẩy cửa bước vào .Cung kính cúi chào một cái :"Chủ nhân".
Ánh mắt vẫn không dao động nhìn người đàn ông trước mặt , lúc này cô không khỏi ngạc nhiên , chủ nhân của cô là Ngư Hủy Triết .
Mục Lạc Anh không tin vào mắt mình , hỏi:"Chủ nhân của tôi là ông , Ngư Hủy Triết".
Ngư Hủy Triết nhìn cô bằng ánh mắt sắc bén:"Cô không hài lòng".
------Còn--------
Tổng tài BaBa : Mami giận thật rồi ! - Chương 41_Trở về Tây Đô
Trên máy bay trở về , do mệt mỏi quá nên đã ngủ,chỉ còn lại Mộ Tư Phàm và Mục Lạc Anh vẫn còn thức .
Mục Lạc Anh bỗng nhớ đến Lãnh Thần , hôm trước lúc cô chuẩn bị đi hình như cô không thấy nó thỳ phải . Để giải đáp thắc mắc của mình , cô quay sang anh :"Hôm trước sao em không nhìn thấy Thần Thần?".
Mộ Tư Phàm mỉm cười:"Ba nó đến đón nó rồi".
"Lãnh Hàn Mộc sao ? Khi nào ?".
"Buổi sáng lúc em đi Sa Sương Thủy".
"Vậy giờ nó ra sao ? Lãnh Hàn Mộc có đối xử tốt với nó không?".
"Cô gái nhỏ của anh à ! Hàn Mộc là ba ruột của thằng bé , lại nói cậu ta cũng đang tìm mẹ con họ mà ".
"Em quên mất , vậy tốt rồi , em ngủ đây".
Mộ Tư Phàm yêu chiều hôn vào trán cô :"Ngủ ngon".
-----------
"Ưm , ưm "_Mục Lạc Anh duỗi thẳng người ,thoải mái kêu lên vài tiếng .
Mộ Tư Phàm ngồi làm việc nhưng vẫn không ngừng quan tâm đến cô,hướng mắt nhìn vợ yêu đã thức dậy :"Ngủ ngon chứ?".
Mục Lạc Anh ngạc nhiên nhìn xung quanh , đây không phải phòng cô sao ? Tới nơi lúc nào sao cô không biết nhỉ?.
Mục Lạc Anh vẫn đang còn mài mẫn suy nghĩ, Mộ Tư Phàm đã lên tiếng :"Thấy em ngủ ngon quá nên khi tới nơi anh không đành lòng đánh thức".
Mục Lạc Anh hiểu ra , ồ lên một cái . Bước vào phòng tắm .
Một lúc sau , cô bước ra, trên người mặc chiếc váy ngắn , cúp ngực màu đen huyền bí . Trong rất quyến rũ cùng mái tóc đen được xõa xuống .
Mộ Tư Phàm ngây người một lát , hai chân không tự chủ được đi về phía cô , ôm lấy cả người Mục Lạc Anh :"Em đẹp lắm !".
Nếu lúc trước được anh nói như vậy cô sẽ rất vui, nhưng hôm nay , cô chẳng biết tại sao trong lòng lại cứ thấp thỏm , bồn chồn giống như sắp có chuyện gì xảy ra vậy.
Không muốn làm anh mất vui , cô cười dịu dàng :"Anh cảm thấy mình bị em dụ hoặc chưa ?".
"Hahaha , tất nhiên , thậm chí anh còn muốn 'ăn' em tại chỗ này".
"Không biết xấu hổ ".
"Bên cạnh em , anh không ngại gì cả".
"Được rồi , được rồi em còn có chuyện giải quyết em đi đây".
"Anh bảo người đưa em đi".
"Không cần đâu , em đi lát về rồi , tạm biệt!".
Mộ Tư Phàm nhìn theo bóng lưng cô , nó cô đơn vô cùng , có ai biết lúc anh ôm cô nó không còn sự ấm áp nữa mà đổi lại là sự lãnh lẽo . Và cả đôi mắt hồn nhiên vô tư đó bây giờ chỉ còn sự u sầu. Không một chút sức sống .
Lạc Anh , thật ra em làm sao vậy ? Từ hôm qua rồi em rất lạ !!!
---------
Mục Lạc Anh bắt taxi đi đến một nơi thật xa , chỉ có cây và bóng tối .
Tới nơi , Mục Lạc Anh đi vào , bước chân kiên nghị mà vững vàng của cô , ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía trước .
-Cốc cốc cốc
"Vào"_giọng người đàn ông lạnh mà vô cùng độc địa .
Mục Lạc Anh thấy lạ với giọng nói này , nhưng vẫn không suy nghĩ nhiều cô đẩy cửa bước vào .Cung kính cúi chào một cái :"Chủ nhân".
Ánh mắt vẫn không dao động nhìn người đàn ông trước mặt , lúc này cô không khỏi ngạc nhiên , chủ nhân của cô là Ngư Hủy Triết .
Mục Lạc Anh không tin vào mắt mình , hỏi:"Chủ nhân của tôi là ông , Ngư Hủy Triết".
Ngư Hủy Triết nhìn cô bằng ánh mắt sắc bén:"Cô không hài lòng".
------Còn--------
Bình luận facebook