Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
tổng tài baba mami giận thật rồi-54.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Tổng tài BaBa : Mami giận thật rồi ! - Chương 53_Đau khổ
Đến nay , Mục Lạc Anh đã biến mất hai tháng , hai tháng này không ngày nào anh không tìm cô cả , và thường đêm anh lại giải sầu bằng việc uống rượu , bao nhiều rượu vào lại khiến anh càng nhớ cô .
Một lúc , Mộ Tư Phàm bước đi loạn choạn xuống lầu , ánh mắt đơ đẩn trống rỗng , vừa đi được hai bước liền bất cẩn trượt chân ngã xuống mấy thềm bậc thang .
Đầu chảy máu rất nhiều, Mộ Nhiếp Chính đang đọc sách nghe tiếng động liền chạy ra . Nhìn thấy con trai máu chảy hốt hoảng bảo người gọi xe cấp cứu .
Tới bệnh viện , cũng là lúc họ vô tình gặp được cô . Mà lúc này Mộ Tư Phàm đã được đưa vào bên trong để Mao Hiểu Thần cấp cứu .
Mộ Nhiếp Chính nhìn cô, cô chỉ nhìn ông cúi chào một cái rồi bỏ đi . Thoạt nhìn cô giống như người xa lạ . Mộ Nhiếp Chính không dễ dàng để cô đi như vậy , chạy lại , miệng kêu lớn :"Lạc Anh , Lạc Anh".
Mục Lạc Anh dừng hẳn bước chân lại , cô rất thắc mắc tại sao ông lại ở đây . Cô tới đây để khám , mấy ngày nay cô cảm thấy khó chịu , buồn nôn , lại thèm chua , theo kinh nghiệm làm bác sĩ , một phần cô có thể đoán rằng mình mang thai . Nhưng không muốn nhằm lẫn mới đi khám , nào ngờ lại là thật .
"Chào ông Mộ , ông tìm tôi"_Mục Lạc Anh không muốn người của Mộ gia biết đến sự tồn tại của cái thai này .
"Hai tháng nay con đi đâu? Tư Phàm nó tìm con khắp nơi , ngày nào cũng uống rượu không may ngã cầu thang".
Mục Lạc Anh sửng người :"Anh ấy sao rồi?".
"Đang cấp cứu bên trong".
Nói rồi, hai người ngồi chờ ở bên người . Đúng lúc đó cánh cửa mở ra , Mao Hiểu Thần lễ phép nói :"Bác Chính , Tư Phàm không sao chỉ bị thương ngoài da . Còn dạ dày do uống quá nhiều rượu , dẫn đến bị loét nghiêm trọng phải nghĩ ngơi một thời gian để theo dõi ".
"Cảm ơn con , ta có thể vào thăm nó không,?".
"Vâng ạ".
Hai người nhanh chóng đi vào , bốn mắt nhìn người đàn ông với khuôn mặt trắng bệch nhưng vẫn còn rất sắc sảo .
Mộ Nhiếp Chính ngồi xuống ghế :"Tư Phàm ,tỉnh lại đi con".
Mộ Tư Phàm nghe gian vãn bên tai lời nói nào đó , mắt khẽ cử động . Cả con ngươi nheo lại thu tầm mắt về người con gái đang đứng , lạnh nhạt :"Cô đến đây làm gì?".
Nghe thanh âm đó làm cô cảm thấy khó chịu , nhưng vẫn tỏ ra vô tư:"Nếu không thích vậy tôi đi".
Mộ Tư Phàm liền ngồi dậy , tay ôm lấy đầu đau đớn :" Còn không mau cút ".
Mục Lạc Anh đau khổ chớp chớp mắt vài cái , quay gót rời đi , nước mắt không kiềm được mà chảy ra . Tay sờ lên bụng :"Con à ! Có lẽ ba con thật sự hận mẹ".
Bên trong Mộ Tư Phàm cũng không hiểu , vì sao mình lại nói ra những lời như vậy .
Mộ Nhiếp Chính nhìn con trai :"Tư Phàm , không phải con rất nhớ con bé con sao ? Giờ gặp được lại lạnh lùng đuổi con bé đi".
Mộ Tư Phàm ngồi kiên định , thờ ơ nói :"Con hận cô ta , mãi mãi cũng vậy".
"Con bé làm gì sai?".
"Cô ta lừa dối con".
"Con nói cho ta biết , con bé lừa con chuyện gì?".
Mộ Tư Phàm nói với thanh âm lạnh nhạt:" Ảnh Vương ".
Mộ Nhiếp Chính không tin vào tai mình . Lạc Anh là Ảnh Vương , kẻ sát nhân hàng loạt của Tây Đô . Một người tàn bạo chưa ai nhìn thấy mặt . Và cũng là kẻ thù của Hắc Long bang . Cư nhiên lại là con dâu của Mộ Nhiếp Chính này .
"Ba ngạc nhiên lắm phải không".
Mộ Nhiếp Chính im lặng.Thuận vậy , anh nói tiếp :" Lúc đầu , con cũng như ba , và rồi con và cô ấy trở nên như vậy".
"Con không quan tâm cô ấy là ai , nhưng điều khiến Mộ Tư Phàm con hận nhất là sự lừa dối".
"Con sẽ không tha thứ cho nó luôn sao?".
"Tha thứ ! Sẽ không?"_Mộ Tư Phàm nói , ánh mắt không chút dao động .
----------------
Mình thấy hai chap này hơi nhạt ! Mình sẽ cố gắng thêm muối vào cho mặn hơn .
Mình lại có câu hỏi dành cho các bạn .
Thấy thế nào nếu đứa con của Mục Lạc Anh bị sảy do bị hãi bởi Hứa Mỹ Lệ .
A : Đồng ý .
B : Không đồng ý
Tổng tài BaBa : Mami giận thật rồi ! - Chương 53_Đau khổ
Đến nay , Mục Lạc Anh đã biến mất hai tháng , hai tháng này không ngày nào anh không tìm cô cả , và thường đêm anh lại giải sầu bằng việc uống rượu , bao nhiều rượu vào lại khiến anh càng nhớ cô .
Một lúc , Mộ Tư Phàm bước đi loạn choạn xuống lầu , ánh mắt đơ đẩn trống rỗng , vừa đi được hai bước liền bất cẩn trượt chân ngã xuống mấy thềm bậc thang .
Đầu chảy máu rất nhiều, Mộ Nhiếp Chính đang đọc sách nghe tiếng động liền chạy ra . Nhìn thấy con trai máu chảy hốt hoảng bảo người gọi xe cấp cứu .
Tới bệnh viện , cũng là lúc họ vô tình gặp được cô . Mà lúc này Mộ Tư Phàm đã được đưa vào bên trong để Mao Hiểu Thần cấp cứu .
Mộ Nhiếp Chính nhìn cô, cô chỉ nhìn ông cúi chào một cái rồi bỏ đi . Thoạt nhìn cô giống như người xa lạ . Mộ Nhiếp Chính không dễ dàng để cô đi như vậy , chạy lại , miệng kêu lớn :"Lạc Anh , Lạc Anh".
Mục Lạc Anh dừng hẳn bước chân lại , cô rất thắc mắc tại sao ông lại ở đây . Cô tới đây để khám , mấy ngày nay cô cảm thấy khó chịu , buồn nôn , lại thèm chua , theo kinh nghiệm làm bác sĩ , một phần cô có thể đoán rằng mình mang thai . Nhưng không muốn nhằm lẫn mới đi khám , nào ngờ lại là thật .
"Chào ông Mộ , ông tìm tôi"_Mục Lạc Anh không muốn người của Mộ gia biết đến sự tồn tại của cái thai này .
"Hai tháng nay con đi đâu? Tư Phàm nó tìm con khắp nơi , ngày nào cũng uống rượu không may ngã cầu thang".
Mục Lạc Anh sửng người :"Anh ấy sao rồi?".
"Đang cấp cứu bên trong".
Nói rồi, hai người ngồi chờ ở bên người . Đúng lúc đó cánh cửa mở ra , Mao Hiểu Thần lễ phép nói :"Bác Chính , Tư Phàm không sao chỉ bị thương ngoài da . Còn dạ dày do uống quá nhiều rượu , dẫn đến bị loét nghiêm trọng phải nghĩ ngơi một thời gian để theo dõi ".
"Cảm ơn con , ta có thể vào thăm nó không,?".
"Vâng ạ".
Hai người nhanh chóng đi vào , bốn mắt nhìn người đàn ông với khuôn mặt trắng bệch nhưng vẫn còn rất sắc sảo .
Mộ Nhiếp Chính ngồi xuống ghế :"Tư Phàm ,tỉnh lại đi con".
Mộ Tư Phàm nghe gian vãn bên tai lời nói nào đó , mắt khẽ cử động . Cả con ngươi nheo lại thu tầm mắt về người con gái đang đứng , lạnh nhạt :"Cô đến đây làm gì?".
Nghe thanh âm đó làm cô cảm thấy khó chịu , nhưng vẫn tỏ ra vô tư:"Nếu không thích vậy tôi đi".
Mộ Tư Phàm liền ngồi dậy , tay ôm lấy đầu đau đớn :" Còn không mau cút ".
Mục Lạc Anh đau khổ chớp chớp mắt vài cái , quay gót rời đi , nước mắt không kiềm được mà chảy ra . Tay sờ lên bụng :"Con à ! Có lẽ ba con thật sự hận mẹ".
Bên trong Mộ Tư Phàm cũng không hiểu , vì sao mình lại nói ra những lời như vậy .
Mộ Nhiếp Chính nhìn con trai :"Tư Phàm , không phải con rất nhớ con bé con sao ? Giờ gặp được lại lạnh lùng đuổi con bé đi".
Mộ Tư Phàm ngồi kiên định , thờ ơ nói :"Con hận cô ta , mãi mãi cũng vậy".
"Con bé làm gì sai?".
"Cô ta lừa dối con".
"Con nói cho ta biết , con bé lừa con chuyện gì?".
Mộ Tư Phàm nói với thanh âm lạnh nhạt:" Ảnh Vương ".
Mộ Nhiếp Chính không tin vào tai mình . Lạc Anh là Ảnh Vương , kẻ sát nhân hàng loạt của Tây Đô . Một người tàn bạo chưa ai nhìn thấy mặt . Và cũng là kẻ thù của Hắc Long bang . Cư nhiên lại là con dâu của Mộ Nhiếp Chính này .
"Ba ngạc nhiên lắm phải không".
Mộ Nhiếp Chính im lặng.Thuận vậy , anh nói tiếp :" Lúc đầu , con cũng như ba , và rồi con và cô ấy trở nên như vậy".
"Con không quan tâm cô ấy là ai , nhưng điều khiến Mộ Tư Phàm con hận nhất là sự lừa dối".
"Con sẽ không tha thứ cho nó luôn sao?".
"Tha thứ ! Sẽ không?"_Mộ Tư Phàm nói , ánh mắt không chút dao động .
----------------
Mình thấy hai chap này hơi nhạt ! Mình sẽ cố gắng thêm muối vào cho mặn hơn .
Mình lại có câu hỏi dành cho các bạn .
Thấy thế nào nếu đứa con của Mục Lạc Anh bị sảy do bị hãi bởi Hứa Mỹ Lệ .
A : Đồng ý .
B : Không đồng ý
Bình luận facebook