Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40: Ấm áp chỉ dành cho riêng cô
Hà Vân Phi không biết phải giải thích thế nào với Tô Nhan và Tô Uyển, ở lại nói vài câu xoa dịu họ.
Mà Tô Uyển thấy Mặc Đình Phong đối xử với Hạ Nhược Hy rất tốt, xem ra xen vào mối quan hệ của bọn sẽ khá phức tạp rồi đây, nhưng cô ta tin cô ta sẽ có thể làm được. Có khó khăn mới có thành tựu, Mặc Đình Phong, một người đàn ông ưu tú như vậy chỉ thích hợp với cô ta mà thôi!
Mặc Đình Phong bế Hạ Nhược Hy vào xe cẩn thận thắt dây an toàn cho cô rồi phóng xe thật nhanh đến bệnh viện. Khí thế của anh khiến các y bác sĩ cùng y tá rùng mình nhanh tay lẹ chân đưa cô vào phòng cấp cứu.
vietwriter.vn
Mất nửa tiếng nội soi, phát hiện ra bao tử Hạ Nhược Hy bị loét nặng, nếu không chữa trị sớm hơn nguy cơ tử vong sẽ rất cao. Nhưng bệnh này không cần mổ, chỉ tiêm vào người Hạ Nhược Hy vài loại thuốc để kích thích bao tử lành lặng, sau khi tỉnh dậy cho dù có đau đớn cách mấy cũng phải ăn uống rồi uống thuốc vào, duy trì một tháng hoặc có thể hơn mới có thể hết bệnh này.
Mặc Đình Phong nghe bác sĩ nói mà cau chặt mày. Rốt cuộc trong mấy ngày anh không ở cạnh cô cô đã ăn uống kiểu gì để bao tử trở nên thế này?
Mặc Đình Phong nhìn cô nằm trên giường bệnh, dây truyền chằng chịt nối trên người cô, trong lòng khó chịu cùng cực, trở xuống bệnh viện lấy xe một mạch trở về Mặc gia.
vietwriter.vn
Vừa mở cửa vào phòng anh đã thấy những chai rượu nằm lăn lóc dưới sàn nhà các loại khác nhau mà khiếp đảm. Đi đến gần nhìn còn thấy được vỉ thuốc giảm đau, tim anh bỗng chốc nhói lên.
Hạ Nhược Hy tại sao lại uống nhiều rượu thế này? Cô chỉ vừa mới tập uống được rượu thôi. Chẳng lẽ ngày nào cô cũng uống, khi đau bao tử thì tùy tiện uống thuốc giảm đau vào?
Hạ Nhược Hy sao có thể cẩu thả với sức khỏe mình như vậy? Cô chẳng lẽ muốn chết à?
"Cậu cả!"
Tố Linh mở cửa định dọn dẹp những thứ lộn xộn trong này, bỗng chốc thấy anh cất tiếng gọi.
Biết rằng anh đang thắc mắc vì đóng chai này, cô ấy buồn bã kể lại cho anh nghe.
Tố Linh bảo ngày nào Hạ Nhược Hy cũng uống thế này, cơm nước rất ít khi ăn, có khi suốt ba ngày liền không thèm ăn lấy một hạt cơm, rất thích uống rượu như một kẻ nghiện. Tinh thần Hạ Nhược Hy cũng tệ hại không kém, có khi Tố Linh gọi cô cả buổi cô mới thất thần để ý đến, biếng nhác suốt ngày ở trong phòng không đi đâu cả. Có một ngày Tố Linh phát hiện Hạ Nhược Hy uống rượu say đến xỉu trong phòng, hoảng hốt gọi bác sĩ đến khám cho cô, nói Hạ Nhược Hy bị viêm loét bao tử, Hạ Nhược Hy vẫn không chịu chú ý đến cơ thể vẫn tiếp tục uống rượu, khi bị cơn đau hành hạ sẽ tuỳ tiện uống thuốc giảm đau.
Mặc Đình Phong không ngờ cô lại trở nên thảm hại như vậy, nhưng tại sao cô lại thành ra thế này?
Nhớ đến lời nói trong nhà vệ sinh trước khi Hạ Nhược Hy ngất đi, Mặc Đình Phong mới nhận ra, khả năng lớn là vì chuyện xem mắt này của anh.
Mặc Đình Phong bây giờ chỉ muốn một đấm đấm chết bản thân, sao anh không nhận ra sớm hơn chứ? Hạ Nhược Hy làm sao dễ dàng yêu cầu anh lấy người vợ khác được? Sao lúc ấy anh lại tức giận bỏ đi khiến Hạ Nhược Hy rơi vào đau khổ. Suy cho cùng tất cả là tại anh!
Mặc Đình Phong đến tủ đồ, soạn một vài đồ cá nhân của Hạ Nhược Hy rồi trở ra ngoài lấy xe.
Gặp mặt Hà Vân Phi vừa mới trở về, bà ấy chặn đường anh, sắc mặt khó coi chất vấn:
"Rốt cuộc Hạ Nhược Hy đã bày trò gì khiến con có thể bỏ mặc buổi xem mắt về đây vậy hả? Đình Phong! Suy cho cùng mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi. Con không muốn sinh con với cô ta mẹ sẽ tìm một người phụ nữ khác. Mẹ cũng sẽ không làm khó Hạ Nhược Hy nữa, chỉ cần con ngoan ngoãn cho mẹ một đứa cháu nối dõi thôi!"
Mặc Đình Phong giật tay mình lại, có chết anh cũng không làm ra loại chuyện đồi bại đó, đi thẳng một mạch ra xe phóng đến bệnh viện, bỏ mặc Hà Vân Phi đang tức muốn lên cơn đau tim.
Ban nãy trước khi trở về Mặc gia, Mặc Đình Phong có nhắn cho Trình Huyên đến coi chừng Hạ Nhược Hy giúp mình. Thấy anh trở lại, cậu ấy thông báo rằng Hạ Nhược Hy vẫn chưa tỉnh, anh gật đầu tỏ ý đã hiểu rồi bước vào trong.
Ngồi xuống kế bên cô, ánh mắt Mặc Đình Phong dịu đi, ôn nhu vuốt tóc cô vào mang tai, cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô một cái.
Hành động lọt vào mắt Trình Huyên làm cậu ta bất ngờ vô cùng, quay sang chỗ khác suy nghĩ. Mặc Đình Phong mà anh quen biết lại có thể ôn nhu với một người thế sao? Trước giờ cậu ta chỉ biết Mặc Đình Phong luôn lạnh nhạt với mọi người xung quanh, như là một con người không có cảm xúc. Hạ Nhược Hy rốt cuộc đặc biệt thế nào mà có thể khiến cho một con người máu lạnh như Mặc Đình Phong có thể tận tình đến thế?
Mà Tô Uyển thấy Mặc Đình Phong đối xử với Hạ Nhược Hy rất tốt, xem ra xen vào mối quan hệ của bọn sẽ khá phức tạp rồi đây, nhưng cô ta tin cô ta sẽ có thể làm được. Có khó khăn mới có thành tựu, Mặc Đình Phong, một người đàn ông ưu tú như vậy chỉ thích hợp với cô ta mà thôi!
Mặc Đình Phong bế Hạ Nhược Hy vào xe cẩn thận thắt dây an toàn cho cô rồi phóng xe thật nhanh đến bệnh viện. Khí thế của anh khiến các y bác sĩ cùng y tá rùng mình nhanh tay lẹ chân đưa cô vào phòng cấp cứu.
vietwriter.vn
Mất nửa tiếng nội soi, phát hiện ra bao tử Hạ Nhược Hy bị loét nặng, nếu không chữa trị sớm hơn nguy cơ tử vong sẽ rất cao. Nhưng bệnh này không cần mổ, chỉ tiêm vào người Hạ Nhược Hy vài loại thuốc để kích thích bao tử lành lặng, sau khi tỉnh dậy cho dù có đau đớn cách mấy cũng phải ăn uống rồi uống thuốc vào, duy trì một tháng hoặc có thể hơn mới có thể hết bệnh này.
Mặc Đình Phong nghe bác sĩ nói mà cau chặt mày. Rốt cuộc trong mấy ngày anh không ở cạnh cô cô đã ăn uống kiểu gì để bao tử trở nên thế này?
Mặc Đình Phong nhìn cô nằm trên giường bệnh, dây truyền chằng chịt nối trên người cô, trong lòng khó chịu cùng cực, trở xuống bệnh viện lấy xe một mạch trở về Mặc gia.
vietwriter.vn
Vừa mở cửa vào phòng anh đã thấy những chai rượu nằm lăn lóc dưới sàn nhà các loại khác nhau mà khiếp đảm. Đi đến gần nhìn còn thấy được vỉ thuốc giảm đau, tim anh bỗng chốc nhói lên.
Hạ Nhược Hy tại sao lại uống nhiều rượu thế này? Cô chỉ vừa mới tập uống được rượu thôi. Chẳng lẽ ngày nào cô cũng uống, khi đau bao tử thì tùy tiện uống thuốc giảm đau vào?
Hạ Nhược Hy sao có thể cẩu thả với sức khỏe mình như vậy? Cô chẳng lẽ muốn chết à?
"Cậu cả!"
Tố Linh mở cửa định dọn dẹp những thứ lộn xộn trong này, bỗng chốc thấy anh cất tiếng gọi.
Biết rằng anh đang thắc mắc vì đóng chai này, cô ấy buồn bã kể lại cho anh nghe.
Tố Linh bảo ngày nào Hạ Nhược Hy cũng uống thế này, cơm nước rất ít khi ăn, có khi suốt ba ngày liền không thèm ăn lấy một hạt cơm, rất thích uống rượu như một kẻ nghiện. Tinh thần Hạ Nhược Hy cũng tệ hại không kém, có khi Tố Linh gọi cô cả buổi cô mới thất thần để ý đến, biếng nhác suốt ngày ở trong phòng không đi đâu cả. Có một ngày Tố Linh phát hiện Hạ Nhược Hy uống rượu say đến xỉu trong phòng, hoảng hốt gọi bác sĩ đến khám cho cô, nói Hạ Nhược Hy bị viêm loét bao tử, Hạ Nhược Hy vẫn không chịu chú ý đến cơ thể vẫn tiếp tục uống rượu, khi bị cơn đau hành hạ sẽ tuỳ tiện uống thuốc giảm đau.
Mặc Đình Phong không ngờ cô lại trở nên thảm hại như vậy, nhưng tại sao cô lại thành ra thế này?
Nhớ đến lời nói trong nhà vệ sinh trước khi Hạ Nhược Hy ngất đi, Mặc Đình Phong mới nhận ra, khả năng lớn là vì chuyện xem mắt này của anh.
Mặc Đình Phong bây giờ chỉ muốn một đấm đấm chết bản thân, sao anh không nhận ra sớm hơn chứ? Hạ Nhược Hy làm sao dễ dàng yêu cầu anh lấy người vợ khác được? Sao lúc ấy anh lại tức giận bỏ đi khiến Hạ Nhược Hy rơi vào đau khổ. Suy cho cùng tất cả là tại anh!
Mặc Đình Phong đến tủ đồ, soạn một vài đồ cá nhân của Hạ Nhược Hy rồi trở ra ngoài lấy xe.
Gặp mặt Hà Vân Phi vừa mới trở về, bà ấy chặn đường anh, sắc mặt khó coi chất vấn:
"Rốt cuộc Hạ Nhược Hy đã bày trò gì khiến con có thể bỏ mặc buổi xem mắt về đây vậy hả? Đình Phong! Suy cho cùng mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi. Con không muốn sinh con với cô ta mẹ sẽ tìm một người phụ nữ khác. Mẹ cũng sẽ không làm khó Hạ Nhược Hy nữa, chỉ cần con ngoan ngoãn cho mẹ một đứa cháu nối dõi thôi!"
Mặc Đình Phong giật tay mình lại, có chết anh cũng không làm ra loại chuyện đồi bại đó, đi thẳng một mạch ra xe phóng đến bệnh viện, bỏ mặc Hà Vân Phi đang tức muốn lên cơn đau tim.
Ban nãy trước khi trở về Mặc gia, Mặc Đình Phong có nhắn cho Trình Huyên đến coi chừng Hạ Nhược Hy giúp mình. Thấy anh trở lại, cậu ấy thông báo rằng Hạ Nhược Hy vẫn chưa tỉnh, anh gật đầu tỏ ý đã hiểu rồi bước vào trong.
Ngồi xuống kế bên cô, ánh mắt Mặc Đình Phong dịu đi, ôn nhu vuốt tóc cô vào mang tai, cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô một cái.
Hành động lọt vào mắt Trình Huyên làm cậu ta bất ngờ vô cùng, quay sang chỗ khác suy nghĩ. Mặc Đình Phong mà anh quen biết lại có thể ôn nhu với một người thế sao? Trước giờ cậu ta chỉ biết Mặc Đình Phong luôn lạnh nhạt với mọi người xung quanh, như là một con người không có cảm xúc. Hạ Nhược Hy rốt cuộc đặc biệt thế nào mà có thể khiến cho một con người máu lạnh như Mặc Đình Phong có thể tận tình đến thế?
Bình luận facebook