• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Tổng Tài Câm Sủng Vợ (1 Viewer)

  • Chương 101:Lật tung từng tất đất tìm em =154

Lời tác giả:

Chào các bạn, từ chương này có lúc nam chính sẽ là Thịnh Thiên Vĩ có lúc sẽ là Lăng Quốc Thiên, tùy từng bối cảnh mình sẽ gọi bằng tên nào cho phù hợp với ngữ cảnh đó nhé. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ.


Cơn bão cát đã phủ lấp một lớp cát dày trên sàn nhà.

Thịnh Thiên Vĩ đi một vòng, quan sát mọi ngóc ngách của khu xưởng. Xem ra việc tìm kiếm hầm ngầm ở đây sẽ gặp không ít khó khăn.

“Máy cảm biến này có thể dò được ở sâu dưới lòng đất bao nhiêu mét?” Thịnh Thiên Vĩ hỏi một nhân viên đang cần thiết bị cảm biến nhiệt.


“Thưa tổng giám đốc, đây là máy cảm biến tích



hợp cầm tay rất hiện đại, có thể cảm biến được chuyển động và nhiệt độ rất tốt. Chỉ cần vật thể còn sự sống nghĩa là còn chuyển động và thân nhiệt thì chúng ta có thể dò ra được xuyên qua độ dày vật liệu khoảng một mét, và mười mét với không gian rỗng.” Người nhân viên vội vàng giải thích.

Được vậy chúng ta sẽ tiến hành theo phương án cuốn chiếu cố gắng không để sót bất kỳ tấc đất nào.”

Sau khi nhận được lệnh của Thịnh Thiên Vĩ bốn nhân viên bắt tay ngay vào việc không hề chậm trễ. Thịnh Thiên Vĩ cũng theo sát họ không rời nửa bước.Anh nắm chặt điện thoại trong tay. Trước khi tách ra Thịnh Thiên Vĩ và Kỳ Phương Nhan đã thống nhất, nếu có bất kỳ tin tức gì sẽ liên lạc với người kia ngay lập tức.

Phía cửa ngõ thị trấn, trong sòng bạc bỏ hoang, nhóm người do Kỳ Phương Nhan dẫn đầu cũng đã tới nơi, bọn họ thuận lợi hơn Thịnh Thiên Vĩ vì đã xác định được vị trí có hầm bí mật. Có điều tới nơi họ mới biết mọi việc cũng không quá dễ dàng với họ. Tuy đã biết vị trí của cửa hầm, nhưng bão cát đã phủ lên sàn của căn phòng một lớp cát cộng với các dày hơn năm mươi centimet.

Kỳ Phương Nhan cùng nhóm của mình bắt đầu lấy xẻng dã ngoại, tự tay đào cát vì cát rất



khô và rời rạc nên mỗi lần xúc cát lên cát lại chảy xuống rất nhanh, việc dọn dẹp sàn để tìm cửa hầm mất nhiều thời gian hơn bọn họ dự tính.

Mặt trời chói lọi, phả vào đầu họ thứ ánh sáng bỏng rát. Nhóm người đào một lúc đã thấm mệt, liền dừng lại uống nước nghỉ ngơi một chút.

Kỳ Phương Nhan vừa mở chai nước vừa chửi thề, anh mở chai nước vừa uống vừa đổ lên mặt, nước mát lạnh chảy ướt đẫm chiếc áo sơ mi vốn đã đầy mồ hôi của anh. Khiến những hạt bụi cát bay càng dính vào người khiến Kỳ PHương Nhan cảm thấy cơ thể ngứa ngáy khó chịu.

Lisa đứng một bên thấy hành động của anh không nhịn được mà cười thành tiếng.

“Em cười cái gì?” Kỳ PHương Nhan vừa giữ áo vừa lườm Lisa.

“Đúng là mấy năm qua, anh mải ăn chơi quên cả sinh tồn rồi. Đừng bao giờ làm ướt quần áo khi anh đang xúc cát ở giữa sa mạc, nó chỉ làm cho anh càng thêm khó chịu và nóng bức mà thôi.” Lisa vừa cười vừa bước tới giúp Kỳ PHương Nhan phủi cát trên người.

Nhìn bề ngoài Kỳ PHương Nhan có dáng vẻ thư sinh nho nhã nhưng thực tế anh có thân hình rất chuẩn, cơ bắp rắn chắc được ẩn dấu dưới lớp vỏ thư sinh và làn da trắng. Lúc này anh phanh CỔ áo để phủi cát. Lisa lấy tay giúp anh, như vô tình, như cố ý lướt bàn tay mềm mại trên khuôn ngực

rắn chắc của Kỳ PHương Nhan. Gương mặt cô vẫn lạnh tanh tuy ngón tay đã bắt đầu không yên phận, vuốt hơi lâu trên ngực đã sạch nhẵn cát của Kỳ PHương Nhan.

Kỳ PHương Nhan phát hiện ra hành động khiêu khích ẩn dưới vẻ mặt thản nhiên, để mặc cho tay cô càn quấy, Kỳ PHương Nhan không nhịn được mà ghé sát vào tay cô thì thầm.

“Em mà không dừng lại, thì đừng trách anh “làm” em ngay tại đây” Kỳ Phương Nhan nở nụ cười bỉ ổi, hơi thở nóng hổi của anh phả vào cổ Lisa khiến cô hơi rụt CỔ lại.
Lisa nhìn nhanh ra xung quanh thấy mọi người đang tụm lại uống nước không ai để ý tới hai người bọn họ phía bên này.

Cô liền rời tay của mình xuống phía dưới bụng Kỳ PHương Nhan các ngón tay cô khẽ khàng vừa mơn trớn da thịt anh vừa trượt xuống dưới, cho tới khi chạm vào vật cứng rắn bên trong Lisa nở nụ cười mãn nguyện, đưa tay siết lấy vật cứng rắn đó. Kỳ Phương Nhan không nhịn được mà khẽ rên lên.


Rất nhanh Lisa rút tay ra nở nụ cười rất tươi quay người rời đi trước ánh mắt vừa tức tối vừa hụt hẫng của Kỳ PHương Nhan, không quên tặng lại anh một câu.

“Xong việc ở đây, em chờ anh!” Sau đó cô chạy tới chỗ mấy người đang uống nước, thản nhiên lấy cho mình một chai nước mát lạnh chậm

rãi mở nắp, Xoay mặt về phía Kỳ PHương Nhan ngửa cổ uống từng hớp nước, động tác uống nước của cô cũng chậm rãi như thước phim quay chậm đầy khiêu khích Kỳ PHương Nhan.

Kỳ PHương Nhan bị cô thắp lửa xong không có cách nào dập lửa được lại còn bị một màn uống nước đầy nóng bỏng của cô diễn ra ngay trước mắt khiến đầu óc anh điên đảo. Kỳ PHương Nhan đành cười khổ xốc lại cổ áo, bắt đầu tiếp tục công việc. Khi bị khiêu khích kiểu này, cách tốt nhất là nên lao vào làm việc chân tay.


Một lát sau họ đã chạm vào nền đất cứng, cả nhóm thở phào, cát phủ cũng không quá dày như phỏng đoán của họ. Nắp hầm làm bằng thép dày dần hiện ra ngay trước mặt của đám người nhễ nhại mồ hôi.

Không chờ được, Kỳ Phương Nhan lấy xẻng đập mạnh vào chiếc hóa rỉ sét dưới sàn nhà khiến chúng bật tung lên.Anh lật nắp hầm. Bên dưới là một không gian tối đen, nối xuống dưới là một chiếc thang bằng sắt đã hoen rỉ, xộc thẳng lên mũi Kỳ PHương Nhan thứ mùi hôi, và mùi mốc của không gian kín lâu ngày.

“Đưa tôi chiếc đèn pin.” Kỳ PHương Nhan chìa tay về phía sau.

Lisa đã nhanh chóng đưa tới cho Kỳ PHương Nhan một chiếc đèn pin đã bật sẵn.

Kỳ Phương Nhan cầm lấy chiếc đèn pin soi vào bên trong. Căn hầm rất rộng, sàn được lát gạch men khá sạch sẽ. anh sáng của chiếc đèn chỉ soi sáng được một phần nhỏ. Kỳ Phương Nhan cầm xẻng gõ vào thang sắt kiểm tra sự chắc chắn của thang. Những mảnh sắt hoen rỉ rơi lả tả xuốn sàn nhà, nhưng chiếc thang còn khá chắc chắn, Kỳ PHương Nhan Quyết định leo xuống.

“Tôi sẽ xuống trước kiểm tra.”

Kỳ PHương nhan cắn đèn pin vào miệng, nhanh nhẹn leo xuống.

“Em đi cùng anh” Lisa không chờ Kỳ PHương

Nhan phản ứng đã nhanh chóng trèo xuống.

“Ném cho tôi một chiếc đèn pin.”

Lisa nói vọng lên. Người đứng trên vội vàng tung cho cô một chiếc đèn

Kỳ PHương Nhan và Lisa đứng sát nhau trên nền sàn căn hầm, đây là một căn hầm rộng rãi, bàn ghế lộn xộng dưới sàn, đây là nơi các khách VIP của sòng bài tới để đánh những trận bạc lớn vì thế, đồ đạc được trang bị khá sang trọng, bàn ghế hầu như còn nguyên vẹn không bị xê dịch nhiều nhưng đồ đạc rất nhiều khác hẳn với vẻ hoang tàn và đổ nát phía trên. Có lẽ không nhiều người biết về căn hầm này, người dân quanh đây cũng không biết về nó, nếu không họ đã tới lấy đi những đồ đạc này.

Lisa đi sát cạnh Kỳ PHương Nhan, hai người rọi đèn pin vào mọi ngóc ngách của căn hầm. không bỏ sót dù bất kỳ tấc đất nào, nhưng càng đi sâu càng thất vọng, không có dấu hiệu của sự sáo trộn, không có vết tích của người đã từng ở đây trong khoảng thời gian gần.

Chưa đầy hai mươi phút hai người đã đi hết mọi nơi trong căn hầm, không thấy dấu vết của Trương Tú Anh đầu, Kỳ PHương Nhan thất vọng ra mặt, anh nắm tay Lisa.

“Xem ra chúng ta còn phải tìm thêm rồi, em hay anh báo cho Lăng Quốc Thiên đây?”
1640054936330.png
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom