Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 32: Quà Anh Trai tặng
Mục đích hôm nay của Tần thiên Lan chính là muốn cải tạo một chút cô bạn nhỏ Trương Thục Quyên. cả ba vào một cửa hàng bán đồ hiệu cao cấp trên lầu ba, có vẻ như bề ngoài Trương Thục Quyên có chút quê mùa, còn Tần Thiên Lan và Lý An Kiều lại chỉ mặc đồ được thiết kế riêng, cho nên căn bản nhìn qua không chút nào giống với người có thể mua được những thứ trong cửa hàng này.
Tần thiên Lan vốn định chọn cho Trương thục Quyên vài bộ xem như cảm ơn, nhưng còn chưa chạm được đến quần áo đã bị người ta ngăn lại.
"Này, cô có biết đồ này đáng giá bao nhiêu không? Đừng có mà chạm bừa, cho dù cô có chút xinh đẹp cũng không đủ trả cho những thứ ở đây đâu."
Người nói là một cô nhân viên nào đó trong cửa hàng, dáng người cao gầy thân hình có chút nở nang, cô nhân viên này vốn ngay từ khi Tần Thiên Lan bước chân vào cửa hàng đã cảm thấy không vui rồi. Bởi vì so với cô ta, Tần Thiên Lan lớn lên vô cùng đẹp mắt, cộng thêm dạo này Tần Thiên lan bận rộn cho việc học cũng lười đi thay đổi hình tượng, thành ra lúc này nhìn qua Tần Thiên Lan vô cùng trong sáng đơn thuần.
"Tại sao cô biết tôi không mua được, với lại đây là thái độ phục vụ của các cô?" Tần Thiên Lan nhìn thái độ của cô ta đối với mình như vậy, liền vô cùng lạnh lùng hỏi ngược lại.
Không ngờ cô nhân viên kia không những không cảm thấy bản thân mình làm sai, mà còn rất kiêu ngạo:
"Thái độ của tôi như thế nào cũng chưa đến lượt cô nói, với loại người như cô thì được bao nhiêu tiền chứ. Chẳng qua cũng chỉ là loại con gái thích sĩ diện cả ba người các cô không phải là đến cùng nhau mua một bộ đồ, sau đó chụp ảnh tự sướng xong ngày hôm sau lại đem trả đó thôi. Loại người như cô tôi thấy đầy."
Tần thiên Lan không nói gì, nhưng Lý An Kiều ở bên cạnh khoé môi giật giật, cô nhân viên này ghê gớm thật, vậy mà lại dám nói Tần tiểu thư như vậy.
Đừng nói đến việc quần áo đầy đủ nhãn hiệu của bốn mùa chất đầy môt căn phòng kia của Tần tiểu thư, mà nói đến cây kẹo cô ấy vừa cho Trương Thục Quyên cũng điều là hàng cao cấp rồi. Thử hỏi một quản gia còn có thể xa xỉ như vậy, thì một vị thiên kim được người kia cưng chiều cần xài đồ cùng người khác ư?
Lý An Kiều vốn định đứng ra nói gì đó, nhưng lại bị Trương Thục quyên nhanh chân đến trước kéo lấy tay Tần Thiên Lan:
"Chị Thiên Lan, hay chúng ra qua nơi khác đi."
Hiếm có lắm TRương Thục Quyên mới nói rõ ràng liền chữ, vậy mà lại bảo Tần Thiên Lan đi nơi khác, hình như cô ấy vẫn còn chưa biết được thực lực của Tần Thiên Lan thì phải.
"Được rồi, em ngoan ngoãn đứng qua một bên giống như Kiều kiều đi."
Thực ra, Tần Thiên Lan cũng không hứng thú vây dưa cùng đám nhân viên không có não này, chỉ là cửa hàng này lại là quà sinh nhật anh trai tặng cô, đến cả thương hiệu thường trang này cũng là do anh trai tự tay thiết kế, sau khi chuyện đó xảy ra, những tài sản của cô điều được Tiêu Chân thay cô làm chủ, lúc này cũng nên đòi lại từng chút một rồi.
Tần Thiên Lan không tiếp tục lựa đồ nữa, mà tìm một chỗ ngồi xuống nhắn tin cho Cố Thanh Trì.
Lát sau bên trong cửa hàng đi ra một người phụ nữ ngoài ba mươi, nhìn bộ dáng hình như là quản lý của cửa hàng.
"Người đó là ai vậy?''
Nữ nhân viên kia nghe hỏi, không chút để tâm đến trả lời: "Một kẻ mặt dày mà thôi, không có tiền mua đồ liền ngồi đó mãi không chịu đi."
Không ngờ người quản lý kia vừa nghe thấy thế liền xua tay:
"Vậy thì ác cô cũng nên nhanh chóng đuổi người đi đi chứ, một lát nữa Ninh tiểu thư đến nhìn thấy lại không vui. Đến lúc đó đừng mong có được tiền thưởng."
Cô nhân viên kia nghe thấy sẽ bị cắt thưởng liền nhanh chân đi đến chỗ đám người Tần Thiên Lan chuẩn bị đuổi người. Đúng lúc bên ngoài một cô gái ăn mặc vô cùng thời thượng bước vào, dáng người đẫy đà cộng thêm một cây đồ hiệu từ trên xuống dưới, nhìn qua rất là có tiền.
Cô nhân viên thấy thế liền vô cùng gấp ráp, như thể chậm một chút liền mất khách hàng lớn đến nơi vậy.
"Này các cô nhanh đi đi, đừng có ở đây chiếm chỗ, coi như tôi xin các cô đi."
Tần Thiên Lan vẫn như cũ không chút nào có ý định nhúc nhích, ngược lại Trương Thục Quyên định đứng lên liền bị Lý An Kiều kéo cho ngồi xuống.
"Tiểu Lý nhanh lại đây mời mấy vị này ra ngoài hộ tôi." Cô nhân viên thấy Ninh Ngọc đã bước vào cửa hàng rồi liền bỏ mặc tất cả, giao lại cho cô nhân viên mới tên Tiểu Lý còn bản thân mình thì chạy ra đón tiếp Ninh Ngọc.
Cô nhân viên tên Tiểu Lý cũng không phải là loại người hiền lành gì, bị người kia quẳn lại một cục nợ liền ở trong lòng chửi chết cô ta. Nhưng bản thân chỉ là một người mới nên không thể làm gì khác ngoài nghe theo.
Tần thiên Lan vốn định chọn cho Trương thục Quyên vài bộ xem như cảm ơn, nhưng còn chưa chạm được đến quần áo đã bị người ta ngăn lại.
"Này, cô có biết đồ này đáng giá bao nhiêu không? Đừng có mà chạm bừa, cho dù cô có chút xinh đẹp cũng không đủ trả cho những thứ ở đây đâu."
Người nói là một cô nhân viên nào đó trong cửa hàng, dáng người cao gầy thân hình có chút nở nang, cô nhân viên này vốn ngay từ khi Tần Thiên Lan bước chân vào cửa hàng đã cảm thấy không vui rồi. Bởi vì so với cô ta, Tần Thiên Lan lớn lên vô cùng đẹp mắt, cộng thêm dạo này Tần Thiên lan bận rộn cho việc học cũng lười đi thay đổi hình tượng, thành ra lúc này nhìn qua Tần Thiên Lan vô cùng trong sáng đơn thuần.
"Tại sao cô biết tôi không mua được, với lại đây là thái độ phục vụ của các cô?" Tần Thiên Lan nhìn thái độ của cô ta đối với mình như vậy, liền vô cùng lạnh lùng hỏi ngược lại.
Không ngờ cô nhân viên kia không những không cảm thấy bản thân mình làm sai, mà còn rất kiêu ngạo:
"Thái độ của tôi như thế nào cũng chưa đến lượt cô nói, với loại người như cô thì được bao nhiêu tiền chứ. Chẳng qua cũng chỉ là loại con gái thích sĩ diện cả ba người các cô không phải là đến cùng nhau mua một bộ đồ, sau đó chụp ảnh tự sướng xong ngày hôm sau lại đem trả đó thôi. Loại người như cô tôi thấy đầy."
Tần thiên Lan không nói gì, nhưng Lý An Kiều ở bên cạnh khoé môi giật giật, cô nhân viên này ghê gớm thật, vậy mà lại dám nói Tần tiểu thư như vậy.
Đừng nói đến việc quần áo đầy đủ nhãn hiệu của bốn mùa chất đầy môt căn phòng kia của Tần tiểu thư, mà nói đến cây kẹo cô ấy vừa cho Trương Thục Quyên cũng điều là hàng cao cấp rồi. Thử hỏi một quản gia còn có thể xa xỉ như vậy, thì một vị thiên kim được người kia cưng chiều cần xài đồ cùng người khác ư?
Lý An Kiều vốn định đứng ra nói gì đó, nhưng lại bị Trương Thục quyên nhanh chân đến trước kéo lấy tay Tần Thiên Lan:
"Chị Thiên Lan, hay chúng ra qua nơi khác đi."
Hiếm có lắm TRương Thục Quyên mới nói rõ ràng liền chữ, vậy mà lại bảo Tần Thiên Lan đi nơi khác, hình như cô ấy vẫn còn chưa biết được thực lực của Tần Thiên Lan thì phải.
"Được rồi, em ngoan ngoãn đứng qua một bên giống như Kiều kiều đi."
Thực ra, Tần Thiên Lan cũng không hứng thú vây dưa cùng đám nhân viên không có não này, chỉ là cửa hàng này lại là quà sinh nhật anh trai tặng cô, đến cả thương hiệu thường trang này cũng là do anh trai tự tay thiết kế, sau khi chuyện đó xảy ra, những tài sản của cô điều được Tiêu Chân thay cô làm chủ, lúc này cũng nên đòi lại từng chút một rồi.
Tần Thiên Lan không tiếp tục lựa đồ nữa, mà tìm một chỗ ngồi xuống nhắn tin cho Cố Thanh Trì.
Lát sau bên trong cửa hàng đi ra một người phụ nữ ngoài ba mươi, nhìn bộ dáng hình như là quản lý của cửa hàng.
"Người đó là ai vậy?''
Nữ nhân viên kia nghe hỏi, không chút để tâm đến trả lời: "Một kẻ mặt dày mà thôi, không có tiền mua đồ liền ngồi đó mãi không chịu đi."
Không ngờ người quản lý kia vừa nghe thấy thế liền xua tay:
"Vậy thì ác cô cũng nên nhanh chóng đuổi người đi đi chứ, một lát nữa Ninh tiểu thư đến nhìn thấy lại không vui. Đến lúc đó đừng mong có được tiền thưởng."
Cô nhân viên kia nghe thấy sẽ bị cắt thưởng liền nhanh chân đi đến chỗ đám người Tần Thiên Lan chuẩn bị đuổi người. Đúng lúc bên ngoài một cô gái ăn mặc vô cùng thời thượng bước vào, dáng người đẫy đà cộng thêm một cây đồ hiệu từ trên xuống dưới, nhìn qua rất là có tiền.
Cô nhân viên thấy thế liền vô cùng gấp ráp, như thể chậm một chút liền mất khách hàng lớn đến nơi vậy.
"Này các cô nhanh đi đi, đừng có ở đây chiếm chỗ, coi như tôi xin các cô đi."
Tần Thiên Lan vẫn như cũ không chút nào có ý định nhúc nhích, ngược lại Trương Thục Quyên định đứng lên liền bị Lý An Kiều kéo cho ngồi xuống.
"Tiểu Lý nhanh lại đây mời mấy vị này ra ngoài hộ tôi." Cô nhân viên thấy Ninh Ngọc đã bước vào cửa hàng rồi liền bỏ mặc tất cả, giao lại cho cô nhân viên mới tên Tiểu Lý còn bản thân mình thì chạy ra đón tiếp Ninh Ngọc.
Cô nhân viên tên Tiểu Lý cũng không phải là loại người hiền lành gì, bị người kia quẳn lại một cục nợ liền ở trong lòng chửi chết cô ta. Nhưng bản thân chỉ là một người mới nên không thể làm gì khác ngoài nghe theo.
Bình luận facebook