Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng tài cưng chiều mẹ đơn thân - Chương 35
” Được rồi em cứ dẫn tiểu Nam về Mỹ sống đi , khi rảnh anh sẽ qua thăm hai mẹ con ”
Đông Phương Thiên Nhật dù rất đau lòng nhưng anh cũng muốn hai mẹ con an toàn , anh không muốn tiểu Nam phải đứng ở giữa ba và mẹ .
” Em ở đây đi , sáng anh sẽ bảo người chuẩn bị máy bay cho em ”
Đông Phương Thiên Nhật nói rồi đi ra khỏi phòng , ở lại đây nhìn hai mẹ con như thế này anh lại không đành lòng.
Tăng Khả Tuệ nhìn bóng lưng anh đi mà lòng cô đau nhói.
Đông Phương Thiên Nhật nói rồi đi ra khỏi phòng , ở lại đây nhìn hai mẹ con như thế này anh lại không đành lòng.
Tăng Khả Tuệ nhìn bóng lưng anh đi mà lòng cô đau nhói .
Đông Phương Thiên Nhật đi xuống ngồi ở sofa , anh ngước lên nhìn trần nhà suy nghĩ về người láy xe định tông tiểu Nam hôm nay .
” Thiên Nhật ” bà Đông Phương đi vào
” Mẹ đến đây làm gì nữa ? Bây giờ cô ấy đã quyết tâm rời bỏ con rồi , mẹ đã hài lòng chưa ? ”
” Thiên Nhật mẹ đến đây chỉ muốn xin lỗi Khả Tuệ và tiểu Nam thôi , mẹ biết mình sai rồi ” bà rưng rưng nước mắt1
” Mẹ muốn làm gì thì làm đi , con thật sự rất mệt mỏi.
Ngày mai cô ấy về Mỹ rồi sẽ không bao giờ để cho tiểu Nam nhận lại tổ tiên của Đông Phương gia đâu ”
” Sao có thể được , tiểu Nam là cháu đích tôn của Đông Phương gia làm sao có thể để lưu lạc ở bên ngoài được ”
” Vậy mẹ muốn như thế nào ? bắt tiểu Nam lại sao ? “
” Vậy mẹ muốn như thế nào ? bắt tiểu Nam lại sao ? ”
” Mẹ không phải ý đó ”
” Bây giờ cô ấy không đồng ý kết hôn với con đâu , cô ấy đã quyết tâm về Mỹ rồi ”
Bà Đông Phương nghĩ nghĩ gì đó rồi đi lên lầu , nếu như tại bà mà để cho con cháu Đông Phương gia lưu lạc bên ngoài thì khi xuống dưới bà biết ăn nói sau với tổ tiên Đông Phương gia và biết ăn nói sau với ba của Đông Phương Thiên Nhật .
Tăng Khả Tuệ bần thần ôm tiểu Nam ở trên giường , hiện tại cô vừa muốn đi vừa muốn ở lại.
Tiểu Nam thấy bà Đông Phương đi lại gần mà sợ hãi ôm chặt lấy Tăng Khả Tuệ .
” Tiểu Nam , cháu nội của ta ”
” Ai là cháu nội của bà ? Không phải bà muốn giết hai mẹ con tôi sao? Vậy thì bà giết đi ” Tăng Khả Tuệ ôm tiểu Nam đứng lên nói lớn
” Khả Tuệ tôi xin lỗi , cô muốn tôi như thế nào cũng được nhưng đừng bế thằng bé rời đi được không? Nó là con cháu Đông Phương gia không thể lưu lạc bên ngoài chịu cực khổ được ”
” Khả Tuệ tôi xin lỗi , cô muốn tôi như thế nào cũng được nhưng đừng bế thằng bé rời đi được không? Nó là con cháu Đông Phương gia không thể lưu lạc bên ngoài chịu cực khổ được ”
” Vậy bà muốn tôi đưa thằng bé cho bà rồi một mình rời đi sao? Bà quên tôi là luật sư sao? Tiểu Nam mang họ Tăng không phải họ Đông Phương , trên giấy khai sinh hoàn toàn chỉ có tên tôi và tôi sẽ là người trực tiếp nuôi dưỡng thằng bé ”
” Khả Tuệ cô hiểu lầm ý của tôi rồi , tôi cũng làm mẹ nên tôi đâu thể bắt cô rời xa con mình được.
Tôi sẽ làm lễ kết hôn cho cô và Thiên Nhật để cô đường đường chính chính bước vào cửa lớn của Đông Phương gia ”
Tăng Khả Tuệ cười nhạt , lúc trước cũng chính bà muốn chia rẻ cô và Đông Phương Thiên Nhật mặc kệ cô cầu xin thế nào vậy mà bây giờ vì tiểu Nam mà cầu xin cô như vậy .
” Tôi đã không cần nữa , thứ tôi cần ở hiện tại là bình an bên con trai tôi mà thôi”
Bà Đông Phương nước mắt chảy dài nhìn tiểu Nam , bà giận bản thân mình tại sao không điều tra về tiểu Nam đến cùng khi tiểu Nam thật sự rất giống Đông Phương Thiên Nhật lúc nhỏ để bây giờ dù có hối hận thì cũng muộn màng .
Bà Đông Phương nước mắt chảy dài nhìn tiểu Nam , bà giận bản thân mình tại sao không điều tra về tiểu Nam đến cùng khi tiểu Nam thật sự rất giống Đông Phương Thiên Nhật lúc nhỏ để bây giờ dù có hối hận thì cũng muộn màng .
” Khả Tuệ cô cho tôi bế tiểu Nam một chút được không? ”
” Không bao giờ ”
” Tôi quỳ xuống cầu xin cô mà , tôi thật sự hối hận rồi , tôi cúi đầu xin lỗi cô , cô cho tôi bế thằng bé một chút thôi cũng được ” Bà Đông Phương quỳ xuống dưới chân Tăng Khả Tuệ
Tăng Khả Tuệ nhìn bà như vậy lòng cũng có chút dao động và thương cảm , cô bế tiểu Nam đặt lên giường rồi nói .
” Người bà có lỗi là tiểu Nam không phải tôi , nếu như tiểu Nam tha lỗi cho bà thì bà cứ việc ” cô quay sang hướng khác
Bà Đông Phương vui mừng đi lại gần tiểu Nam , bà nhìn kỹ thì thấy tiểu Nam quả thật điểm nào cũng giống Đông Phương Thiên Nhật .
” Tiểu Nam bà nội xin lỗi , bà nội cũng không muốn để con nguy hiểm vậy đâu ”
” Tiểu Nam bà nội xin lỗi , bà nội cũng không muốn để con nguy hiểm vậy đâu ”
” …..” tiểu Nam nhìn chằm chằm vào bà
” Tiểu Nam bà nội bù đắp cho con nhé , con muốn gì bà nội cũng cho con hết , con tha lỗi và nhận lại người bà này được không ? ” bà ôm tiểu Nam vào lòng
“……”
” Bà nội xin lỗi con , là bà nội không tốt , bà nội đáng trách lắm phải không ? người làm bà này như vậy mà cũng không nhận ra cháu mình ” Bà hôn vào mặt cậu
” …..”
” Ngoan , con có thể nào gọi ta là bà nội được không? chỉ cần nghe con gọi ta là bà nội dù bắt ta chết cũng cam tâm ” nước mắt bà chảy dài
” ……..”
Đông Phương Thiên Nhật dù rất đau lòng nhưng anh cũng muốn hai mẹ con an toàn , anh không muốn tiểu Nam phải đứng ở giữa ba và mẹ .
” Em ở đây đi , sáng anh sẽ bảo người chuẩn bị máy bay cho em ”
Đông Phương Thiên Nhật nói rồi đi ra khỏi phòng , ở lại đây nhìn hai mẹ con như thế này anh lại không đành lòng.
Tăng Khả Tuệ nhìn bóng lưng anh đi mà lòng cô đau nhói.
Đông Phương Thiên Nhật nói rồi đi ra khỏi phòng , ở lại đây nhìn hai mẹ con như thế này anh lại không đành lòng.
Tăng Khả Tuệ nhìn bóng lưng anh đi mà lòng cô đau nhói .
Đông Phương Thiên Nhật đi xuống ngồi ở sofa , anh ngước lên nhìn trần nhà suy nghĩ về người láy xe định tông tiểu Nam hôm nay .
” Thiên Nhật ” bà Đông Phương đi vào
” Mẹ đến đây làm gì nữa ? Bây giờ cô ấy đã quyết tâm rời bỏ con rồi , mẹ đã hài lòng chưa ? ”
” Thiên Nhật mẹ đến đây chỉ muốn xin lỗi Khả Tuệ và tiểu Nam thôi , mẹ biết mình sai rồi ” bà rưng rưng nước mắt1
” Mẹ muốn làm gì thì làm đi , con thật sự rất mệt mỏi.
Ngày mai cô ấy về Mỹ rồi sẽ không bao giờ để cho tiểu Nam nhận lại tổ tiên của Đông Phương gia đâu ”
” Sao có thể được , tiểu Nam là cháu đích tôn của Đông Phương gia làm sao có thể để lưu lạc ở bên ngoài được ”
” Vậy mẹ muốn như thế nào ? bắt tiểu Nam lại sao ? “
” Vậy mẹ muốn như thế nào ? bắt tiểu Nam lại sao ? ”
” Mẹ không phải ý đó ”
” Bây giờ cô ấy không đồng ý kết hôn với con đâu , cô ấy đã quyết tâm về Mỹ rồi ”
Bà Đông Phương nghĩ nghĩ gì đó rồi đi lên lầu , nếu như tại bà mà để cho con cháu Đông Phương gia lưu lạc bên ngoài thì khi xuống dưới bà biết ăn nói sau với tổ tiên Đông Phương gia và biết ăn nói sau với ba của Đông Phương Thiên Nhật .
Tăng Khả Tuệ bần thần ôm tiểu Nam ở trên giường , hiện tại cô vừa muốn đi vừa muốn ở lại.
Tiểu Nam thấy bà Đông Phương đi lại gần mà sợ hãi ôm chặt lấy Tăng Khả Tuệ .
” Tiểu Nam , cháu nội của ta ”
” Ai là cháu nội của bà ? Không phải bà muốn giết hai mẹ con tôi sao? Vậy thì bà giết đi ” Tăng Khả Tuệ ôm tiểu Nam đứng lên nói lớn
” Khả Tuệ tôi xin lỗi , cô muốn tôi như thế nào cũng được nhưng đừng bế thằng bé rời đi được không? Nó là con cháu Đông Phương gia không thể lưu lạc bên ngoài chịu cực khổ được ”
” Khả Tuệ tôi xin lỗi , cô muốn tôi như thế nào cũng được nhưng đừng bế thằng bé rời đi được không? Nó là con cháu Đông Phương gia không thể lưu lạc bên ngoài chịu cực khổ được ”
” Vậy bà muốn tôi đưa thằng bé cho bà rồi một mình rời đi sao? Bà quên tôi là luật sư sao? Tiểu Nam mang họ Tăng không phải họ Đông Phương , trên giấy khai sinh hoàn toàn chỉ có tên tôi và tôi sẽ là người trực tiếp nuôi dưỡng thằng bé ”
” Khả Tuệ cô hiểu lầm ý của tôi rồi , tôi cũng làm mẹ nên tôi đâu thể bắt cô rời xa con mình được.
Tôi sẽ làm lễ kết hôn cho cô và Thiên Nhật để cô đường đường chính chính bước vào cửa lớn của Đông Phương gia ”
Tăng Khả Tuệ cười nhạt , lúc trước cũng chính bà muốn chia rẻ cô và Đông Phương Thiên Nhật mặc kệ cô cầu xin thế nào vậy mà bây giờ vì tiểu Nam mà cầu xin cô như vậy .
” Tôi đã không cần nữa , thứ tôi cần ở hiện tại là bình an bên con trai tôi mà thôi”
Bà Đông Phương nước mắt chảy dài nhìn tiểu Nam , bà giận bản thân mình tại sao không điều tra về tiểu Nam đến cùng khi tiểu Nam thật sự rất giống Đông Phương Thiên Nhật lúc nhỏ để bây giờ dù có hối hận thì cũng muộn màng .
Bà Đông Phương nước mắt chảy dài nhìn tiểu Nam , bà giận bản thân mình tại sao không điều tra về tiểu Nam đến cùng khi tiểu Nam thật sự rất giống Đông Phương Thiên Nhật lúc nhỏ để bây giờ dù có hối hận thì cũng muộn màng .
” Khả Tuệ cô cho tôi bế tiểu Nam một chút được không? ”
” Không bao giờ ”
” Tôi quỳ xuống cầu xin cô mà , tôi thật sự hối hận rồi , tôi cúi đầu xin lỗi cô , cô cho tôi bế thằng bé một chút thôi cũng được ” Bà Đông Phương quỳ xuống dưới chân Tăng Khả Tuệ
Tăng Khả Tuệ nhìn bà như vậy lòng cũng có chút dao động và thương cảm , cô bế tiểu Nam đặt lên giường rồi nói .
” Người bà có lỗi là tiểu Nam không phải tôi , nếu như tiểu Nam tha lỗi cho bà thì bà cứ việc ” cô quay sang hướng khác
Bà Đông Phương vui mừng đi lại gần tiểu Nam , bà nhìn kỹ thì thấy tiểu Nam quả thật điểm nào cũng giống Đông Phương Thiên Nhật .
” Tiểu Nam bà nội xin lỗi , bà nội cũng không muốn để con nguy hiểm vậy đâu ”
” Tiểu Nam bà nội xin lỗi , bà nội cũng không muốn để con nguy hiểm vậy đâu ”
” …..” tiểu Nam nhìn chằm chằm vào bà
” Tiểu Nam bà nội bù đắp cho con nhé , con muốn gì bà nội cũng cho con hết , con tha lỗi và nhận lại người bà này được không ? ” bà ôm tiểu Nam vào lòng
“……”
” Bà nội xin lỗi con , là bà nội không tốt , bà nội đáng trách lắm phải không ? người làm bà này như vậy mà cũng không nhận ra cháu mình ” Bà hôn vào mặt cậu
” …..”
” Ngoan , con có thể nào gọi ta là bà nội được không? chỉ cần nghe con gọi ta là bà nội dù bắt ta chết cũng cam tâm ” nước mắt bà chảy dài
” ……..”
Bình luận facebook