Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Tài Daddy Ngu Ngốc: Bảo Bảo Theo Mẹ Đây - Chương 159
Thẩm Ngọc Lam quay đầu lại trừng anh: “Trẻ như vậy mà gọi người ta là dÌ Hà Duệ Ân nhìn sự tương tác giữa hai người, trong mắt tràn đầy vui vẻ, cô ấy đưa tay phải về phía Thẩm Ngọc Lam: “Dì xin tự giới thiệu, dì tên là Hà Duệ Ân, là em gái ruột của mẹ Ninh Nhất Phàm, Nhất Phàm gọi dì là dì út, vậy thì con..” Cô ấy cười đầy ẩn ý rồi nói: “Con nên theo nó gọi dì là dì út đi”
Em gái ruột của mẹ Ninh Nhất Phàm? Vậy… vậy chính là, lúc trước ở SK, cô ấy gặp Cao Nhã Uyên cũng không đối xử khác “Lúc trước ở SK là do dì không cho Nhất Phàm bép xét “Nhưng mà cô Cao, chẳng lẽ cũng không biết dì sao?” Thấm Ngọc Lam chủ động đổi chị thành dì.
Hà Duệ Ân ra hiệu bảo hai người ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh, sau đó có người bưng một vài tách hồng trà tới.
Hà Duệ Ân nhấp một ngụm trà, ánh mắt rơi vào trên mặt Ninh Nhất Phàm: “Là Ninh Nhất Phàm không để cho dì nói rõ, muốn biết nguyên nhân tại sao thì đi hỏi nó”
Ninh Nhất Phàm cau mày, không nói gì.
Thẩm Ngọc Lam kinh ngạc, làm sao đột nhiên cô phát hiện những người xung quanh dường như đều có thân phận không như thế này thì cũng như thế nọ, cô tự giễu, bản thân mình cũng đâu phải không như: thế.
“Di út, con muốn để Ngọc Lam ở chỗ này của dì học một thời gian”
Ninh Nhất Phàm nói.
Mắt Hà Duệ Ân sáng lên: mặt này, ngược lại dì cảm thất Thẩm Ngọc Lam nhìn Ninh Nhất Phàm, lúc nào mà anh thay cô đưa ra quyết định này vậy?
“Em muốn tìm việc làm, tương lai em muốn phát triển trong lĩnh vực này thì em phải tiếp tục học sâu thêm. Di nhỏ là người có quyền uy ở lĩnh vực này. Dì ấy bằng lòng nhận em, em còn không mau cảm ơn dì ấy ợc đấy, đứa bé này có thiên phú về Ninh Nhất Phàm nói xong liền xoa lấy đầu của Thẩm Ngọc Lam.
Thẩm Ngọc Lam đỏ mặt, người đàn ông này đúng thật là, trước mặt người ngoài cũng không biết bớt đi một chút.
Thấy cô không nói gì, anh đứng dậy: “Nếu em không muốn học cái này, vậy thì ngày mai đi làm trợ lý riêng cho anh”
Có phải Thẩm Ngọc Lam không muốn học đâu, khi còn ở SK, cô biết rằng Hà Duệ Ân rất tuyệt, lúc đó cô rất ngưỡng mộ cô ấy, cô ấy không giống thợ trang điểm không nổi tiếng như bọn cô, hầu hết người bình thường sẽ không mời được. Cô ấy trang điểm cho mọi người cũng tùy thuộc vào sở thích của bản thân. Khi đó, cô cảm thấy người phụ nữ này sống một cuộc sống thật thoải mái.
Còn ảo tưởng rằng nếu như một ngày nào đó, cô cũng có thể có một nửa của cô ấy thì tốt rt Cho nên, lúc này để cho Hà Duệ Ân dạy cô, cô chỉ cảm thấy quá đối kinh ngạc.
“Chỉ là tôi vui đến mức không nói nên lời thôi, tôi đâu có nói là không muốn học đâu” Cô vội vàng cắt ngang lời Ninh Nhất Phàm, ánh mắt nhìn về phía Hà Duệ Ân rồi đứng dậy cúi người chào cô ấy: “Dì út… à không, cô Hà, sau này làm phiền cô rồi.
Điệu bộ nghiêm túc của cô khiến cả hai người có mặt ở đó đều mỉm cười.
“Vậy dì nhỏ à, con đến công ty trước đây, Ngọc Lam thì.
“Nhất Phàm, con sợ dì ăn thịt con bé sao? Mau đi nhanh đi” Hà Duệ Ân thúc giục.
Ninh Nhất Phàm gật đầu, sau đó quay đầu lại nhìn Thẩm Ngọc Lam: “Tối nay cùng nhau ăn cơm” Nói xong, quay người đi ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Ngọc Lam công khai mối quan hệ của hai người trước mặt người ngoài, bỗng chốc cảm thấy ngại ngùng, vì vậy nên sau khi Ninh Nhất Phàm rời đi, cuối cùng cô không biết phải đối mặt với Hà Duệ Ân như thế nào.
“Con đi theo dì” Đột nhiên, Hà Duệ Ân lên tiếng gọi.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Thẩm Ngọc Lam chỉ cảm thấy giọng điệu của Hà Duệ Ân có vẻ hơi khác so với vừa rồi, nhưng cũng không dám suy nghĩ sâu hơn.
Hai người lần lượt bước vào một phòng trang điểm.
“Đóng cửa lại” Sau khi Hà Duệ Ân bước vào, cô ấy dựa cả người vào mép bàn trang điểm, hai tay chống phần thân trên nghiêng về phía sau rồi nhìn chăm chãm Thẩm Ngọc Lam.
Thẩm Ngọc Lam bị cô ấy nhìn đến mức có chút sợ hãi, ngẩng đầu chuẩn bị mở miệng nói chuyện.
Chỉ thấy sắc mặt Hà Duệ Ân sa sầm, cẩm chỉ về phía cái bình có dòng chữ nước tẩy trang bên cạnh, khều cắm một cái, lạnh lùng nói: “Tự tẩy trang đi!”
Em gái ruột của mẹ Ninh Nhất Phàm? Vậy… vậy chính là, lúc trước ở SK, cô ấy gặp Cao Nhã Uyên cũng không đối xử khác “Lúc trước ở SK là do dì không cho Nhất Phàm bép xét “Nhưng mà cô Cao, chẳng lẽ cũng không biết dì sao?” Thấm Ngọc Lam chủ động đổi chị thành dì.
Hà Duệ Ân ra hiệu bảo hai người ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh, sau đó có người bưng một vài tách hồng trà tới.
Hà Duệ Ân nhấp một ngụm trà, ánh mắt rơi vào trên mặt Ninh Nhất Phàm: “Là Ninh Nhất Phàm không để cho dì nói rõ, muốn biết nguyên nhân tại sao thì đi hỏi nó”
Ninh Nhất Phàm cau mày, không nói gì.
Thẩm Ngọc Lam kinh ngạc, làm sao đột nhiên cô phát hiện những người xung quanh dường như đều có thân phận không như thế này thì cũng như thế nọ, cô tự giễu, bản thân mình cũng đâu phải không như: thế.
“Di út, con muốn để Ngọc Lam ở chỗ này của dì học một thời gian”
Ninh Nhất Phàm nói.
Mắt Hà Duệ Ân sáng lên: mặt này, ngược lại dì cảm thất Thẩm Ngọc Lam nhìn Ninh Nhất Phàm, lúc nào mà anh thay cô đưa ra quyết định này vậy?
“Em muốn tìm việc làm, tương lai em muốn phát triển trong lĩnh vực này thì em phải tiếp tục học sâu thêm. Di nhỏ là người có quyền uy ở lĩnh vực này. Dì ấy bằng lòng nhận em, em còn không mau cảm ơn dì ấy ợc đấy, đứa bé này có thiên phú về Ninh Nhất Phàm nói xong liền xoa lấy đầu của Thẩm Ngọc Lam.
Thẩm Ngọc Lam đỏ mặt, người đàn ông này đúng thật là, trước mặt người ngoài cũng không biết bớt đi một chút.
Thấy cô không nói gì, anh đứng dậy: “Nếu em không muốn học cái này, vậy thì ngày mai đi làm trợ lý riêng cho anh”
Có phải Thẩm Ngọc Lam không muốn học đâu, khi còn ở SK, cô biết rằng Hà Duệ Ân rất tuyệt, lúc đó cô rất ngưỡng mộ cô ấy, cô ấy không giống thợ trang điểm không nổi tiếng như bọn cô, hầu hết người bình thường sẽ không mời được. Cô ấy trang điểm cho mọi người cũng tùy thuộc vào sở thích của bản thân. Khi đó, cô cảm thấy người phụ nữ này sống một cuộc sống thật thoải mái.
Còn ảo tưởng rằng nếu như một ngày nào đó, cô cũng có thể có một nửa của cô ấy thì tốt rt Cho nên, lúc này để cho Hà Duệ Ân dạy cô, cô chỉ cảm thấy quá đối kinh ngạc.
“Chỉ là tôi vui đến mức không nói nên lời thôi, tôi đâu có nói là không muốn học đâu” Cô vội vàng cắt ngang lời Ninh Nhất Phàm, ánh mắt nhìn về phía Hà Duệ Ân rồi đứng dậy cúi người chào cô ấy: “Dì út… à không, cô Hà, sau này làm phiền cô rồi.
Điệu bộ nghiêm túc của cô khiến cả hai người có mặt ở đó đều mỉm cười.
“Vậy dì nhỏ à, con đến công ty trước đây, Ngọc Lam thì.
“Nhất Phàm, con sợ dì ăn thịt con bé sao? Mau đi nhanh đi” Hà Duệ Ân thúc giục.
Ninh Nhất Phàm gật đầu, sau đó quay đầu lại nhìn Thẩm Ngọc Lam: “Tối nay cùng nhau ăn cơm” Nói xong, quay người đi ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Ngọc Lam công khai mối quan hệ của hai người trước mặt người ngoài, bỗng chốc cảm thấy ngại ngùng, vì vậy nên sau khi Ninh Nhất Phàm rời đi, cuối cùng cô không biết phải đối mặt với Hà Duệ Ân như thế nào.
“Con đi theo dì” Đột nhiên, Hà Duệ Ân lên tiếng gọi.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Thẩm Ngọc Lam chỉ cảm thấy giọng điệu của Hà Duệ Ân có vẻ hơi khác so với vừa rồi, nhưng cũng không dám suy nghĩ sâu hơn.
Hai người lần lượt bước vào một phòng trang điểm.
“Đóng cửa lại” Sau khi Hà Duệ Ân bước vào, cô ấy dựa cả người vào mép bàn trang điểm, hai tay chống phần thân trên nghiêng về phía sau rồi nhìn chăm chãm Thẩm Ngọc Lam.
Thẩm Ngọc Lam bị cô ấy nhìn đến mức có chút sợ hãi, ngẩng đầu chuẩn bị mở miệng nói chuyện.
Chỉ thấy sắc mặt Hà Duệ Ân sa sầm, cẩm chỉ về phía cái bình có dòng chữ nước tẩy trang bên cạnh, khều cắm một cái, lạnh lùng nói: “Tự tẩy trang đi!”
Bình luận facebook