Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8
“Cô biết cô đang làm gì không?” Phong Thánh cũng không có đẩy Lạc Ương Ương ra, chỉ híp mắt lạnh, nguy hiểm vạn phần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô.
Khí tràng của Phong Thánh quá mức cường đại, tuy là đầu óc Lạc Ương Ương không quá thanh tỉnh, cũng bị khí tràng lạnh lẽo tản mát ra trên người anh, dọa sợ tới mức rụt rụt cổ nhỏ.
Nhưng mà, cô thật sự rất là khó chịu, ý thức nguy hiểm còn chưa có truyền tới đại não, thân thể nhỏ cần cấp bách an ủi đã dán lên anh, khó nhịn vặn vẹo, lửa nóng ma xát: “Nóng, nóng quá……”
Thân thể Phong Thánh hơi cứng đờ, cánh tay chống ở trên giường, gân xanh bạo khởi.
“Cho cô ba giây đồng hồ, còn không tự giác thối lui, tự gánh lấy hậu quả!”
Nhìn ánh mắt mơ hồ mê loạn của Lạc Ương Ương thật sâu, giọng nói khàn khàn của Phong Thánh đang ẩn nhẫn cái gì đó.
Anh là đàn ông.
Một người đàn ông khí lực mạnh mẽ.
Một người đàn ông chức năng nam tính bình thường đến không thể bình thường hơn.
Chưa bao giờ có phụ nữ dám chơi với lửa có ngày chết cháy ở trên người anh.
Toàn thân Lạc Ương Ương nóng đến giống như một cái nồi áp suất, tùy thời đều có thể nổ mạnh lại hoàn toàn tìm không thấy cửa phát tiết, cô nghe không hiểu, đâu biết Phong Thánh đang nói cái gì.
Trong tiềm thức, chỉ biết là thân thể anh rất mát mẻ, dán lên thực thoải mái, theo bản năng đến gắt gao dán vào anh: “Nóng, nóng……”
“Cô tự tìm!” Tiếng khóc của Lạc Ương Ương mang theo rên rỉ yêu kiều, chặt đứt một dây thần kinh cố nén cuối cùng của Phong Thánh, cánh môi gợi cảm dày mỏng thích hợp một ngụm bắt lấy môi đỏ phấn nộn của cô.
Cảnh xuân vô hạn trong đêm tối, Lạc Ương Ương tựa như cô gái nhỏ rơi xuống nước bắt được gỗ nổi, dùng hết sức lực toàn thân gắt gao bám vào Phong Thánh, không cho phép thân thể kề sát của anh rời đi nửa phần.
Từng giây từng phút trôi qua, trong củi khô lửa bốc lửa nóng khó nhịn, hô hấp của cô càng lúc dồn dập, trong nháy mắt leo lên cực hạn, đầu óc Lạc Ương Ương nổ tung trống rỗng, cái miệng nhỏ anh đào cầm lòng không đậu hô nhỏ: “A -- Phong Ngật!”
Trong phút chốc, thân thể lửa nóng cực nóng của Phong Thánh, giống như bị nước đá tưới từ đầu xuống, trực tiếp lạnh lẽo xuyên thấu qua làn da đâm vào cốt nhục.
“Cô vừa kêu cái gì?” Phong Thánh dùng sức bóp chặt cằm của Lạc Ương Ương, trên tuấn nhan ướt mồ hôi gợi cảm, ánh mắt điên cuồng, ẩn ẩn lộ ra tàn bạo, tựa muốn hủy thiên diệt địa gằn từng chữ, “Gọi tên ai!”
Đăng bởi:
Khí tràng của Phong Thánh quá mức cường đại, tuy là đầu óc Lạc Ương Ương không quá thanh tỉnh, cũng bị khí tràng lạnh lẽo tản mát ra trên người anh, dọa sợ tới mức rụt rụt cổ nhỏ.
Nhưng mà, cô thật sự rất là khó chịu, ý thức nguy hiểm còn chưa có truyền tới đại não, thân thể nhỏ cần cấp bách an ủi đã dán lên anh, khó nhịn vặn vẹo, lửa nóng ma xát: “Nóng, nóng quá……”
Thân thể Phong Thánh hơi cứng đờ, cánh tay chống ở trên giường, gân xanh bạo khởi.
“Cho cô ba giây đồng hồ, còn không tự giác thối lui, tự gánh lấy hậu quả!”
Nhìn ánh mắt mơ hồ mê loạn của Lạc Ương Ương thật sâu, giọng nói khàn khàn của Phong Thánh đang ẩn nhẫn cái gì đó.
Anh là đàn ông.
Một người đàn ông khí lực mạnh mẽ.
Một người đàn ông chức năng nam tính bình thường đến không thể bình thường hơn.
Chưa bao giờ có phụ nữ dám chơi với lửa có ngày chết cháy ở trên người anh.
Toàn thân Lạc Ương Ương nóng đến giống như một cái nồi áp suất, tùy thời đều có thể nổ mạnh lại hoàn toàn tìm không thấy cửa phát tiết, cô nghe không hiểu, đâu biết Phong Thánh đang nói cái gì.
Trong tiềm thức, chỉ biết là thân thể anh rất mát mẻ, dán lên thực thoải mái, theo bản năng đến gắt gao dán vào anh: “Nóng, nóng……”
“Cô tự tìm!” Tiếng khóc của Lạc Ương Ương mang theo rên rỉ yêu kiều, chặt đứt một dây thần kinh cố nén cuối cùng của Phong Thánh, cánh môi gợi cảm dày mỏng thích hợp một ngụm bắt lấy môi đỏ phấn nộn của cô.
Cảnh xuân vô hạn trong đêm tối, Lạc Ương Ương tựa như cô gái nhỏ rơi xuống nước bắt được gỗ nổi, dùng hết sức lực toàn thân gắt gao bám vào Phong Thánh, không cho phép thân thể kề sát của anh rời đi nửa phần.
Từng giây từng phút trôi qua, trong củi khô lửa bốc lửa nóng khó nhịn, hô hấp của cô càng lúc dồn dập, trong nháy mắt leo lên cực hạn, đầu óc Lạc Ương Ương nổ tung trống rỗng, cái miệng nhỏ anh đào cầm lòng không đậu hô nhỏ: “A -- Phong Ngật!”
Trong phút chốc, thân thể lửa nóng cực nóng của Phong Thánh, giống như bị nước đá tưới từ đầu xuống, trực tiếp lạnh lẽo xuyên thấu qua làn da đâm vào cốt nhục.
“Cô vừa kêu cái gì?” Phong Thánh dùng sức bóp chặt cằm của Lạc Ương Ương, trên tuấn nhan ướt mồ hôi gợi cảm, ánh mắt điên cuồng, ẩn ẩn lộ ra tàn bạo, tựa muốn hủy thiên diệt địa gằn từng chữ, “Gọi tên ai!”
Đăng bởi:
Bình luận facebook