Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 224
Editor: May
“U! Đây không phải là con gái của mẹ kế tôi sao?”
Mắt to hắc diệu thạch của Lạc Ương Ương chợt lóe, chậm rãi xoay người, quả nhiên thấy được khuôn mặt nhỏ tinh xảo xinh đẹp của Phong Diệc Hàm.
“Cô cũng tới mua quần áo?” Ánh mắt khắc nghiệt của Phong Diệc Hàm đảo qua trên dưới.
Cô ta quét từ đầu đến chân nhìn Lạc Ương Ương một lần, lộ ra ánh mắt tràn đầy khinh thường.
Mặc hàng hóa vỉa hè mấy đồng tiền cũng dám đến nơi này dạo?
“Ừ.” Lạc Ương Ương vốn định lắc đầu, đầu nhỏ vừa động lại gật đầu một chút.
Cô không có tính toán mua quần áo, là bị Vưu Vưu kéo vào.
“Cô biết quần áo nơi này, một món rẻ nhất là bao nhiêu tiền không? Cô mua nổi sao?”
Móng tay Phong Diệc Hàm sơn vẽ xinh đẹp, vén tóc dài nâu cuộn sóng lớn của cô, ngữ khí hết sức khắt nghiệt.
“……” Lạc Ương Ương nhìn Phong Diệc Hàm không nói chuyện.
Nhìn cửa hàng trang hoàng xa xỉ, cô biết quần áo cửa hàng này khẳng định đắt.
Không chừng còn là cửa hàng độc quyền nhãn hiệu lớn, chỉ là cô không nhận ra nhãn hiệu lớn thời thượng mà thôi.
“Diệc Hàm, nói chuyện phiếm với ai đó?” Diệp Sa Nghiên thấy Phong Diệc Hàm đưa lưng về phía cô ta, không biết đang nói chuyện với ai, liền đi tới.
Một giọng nói quen tai khác truyền đến, Lạc Ương Ương thuận thế nhìn lại, lại có thể thấy được Diệp Sa Nghiên.
Diệp Sa Nghiên đứng ở bên cạnh Phong Diệc Hàm, khi nhìn thấy Lạc Ương Ương, trong mắt cô ta hiện lên một chút kinh ngạc, tiếp đó như có suy nghĩ nhìn về phía Phong Diệc Hàm: “Đây không phải em gái kế nhà họ Phong các người sao?”
“Còn không phải sao.” Phong Diệc Hàm khinh thường khịt mũi coi thường.
Lạc Ương Ương nhìn Diệp Sa Nghiên, lại nhìn Phong Diệc Hàm, bọn họ là cùng nhau tới?
Hình như, quan hệ cũng không tệ lắm?
Lúc trước, khi Diệp Sa Nghiên ở trước mặt cô, không phải rất không thích Phong Diệc Hàm sao?
“U! Đây không phải là con gái của mẹ kế tôi sao?”
Mắt to hắc diệu thạch của Lạc Ương Ương chợt lóe, chậm rãi xoay người, quả nhiên thấy được khuôn mặt nhỏ tinh xảo xinh đẹp của Phong Diệc Hàm.
“Cô cũng tới mua quần áo?” Ánh mắt khắc nghiệt của Phong Diệc Hàm đảo qua trên dưới.
Cô ta quét từ đầu đến chân nhìn Lạc Ương Ương một lần, lộ ra ánh mắt tràn đầy khinh thường.
Mặc hàng hóa vỉa hè mấy đồng tiền cũng dám đến nơi này dạo?
“Ừ.” Lạc Ương Ương vốn định lắc đầu, đầu nhỏ vừa động lại gật đầu một chút.
Cô không có tính toán mua quần áo, là bị Vưu Vưu kéo vào.
“Cô biết quần áo nơi này, một món rẻ nhất là bao nhiêu tiền không? Cô mua nổi sao?”
Móng tay Phong Diệc Hàm sơn vẽ xinh đẹp, vén tóc dài nâu cuộn sóng lớn của cô, ngữ khí hết sức khắt nghiệt.
“……” Lạc Ương Ương nhìn Phong Diệc Hàm không nói chuyện.
Nhìn cửa hàng trang hoàng xa xỉ, cô biết quần áo cửa hàng này khẳng định đắt.
Không chừng còn là cửa hàng độc quyền nhãn hiệu lớn, chỉ là cô không nhận ra nhãn hiệu lớn thời thượng mà thôi.
“Diệc Hàm, nói chuyện phiếm với ai đó?” Diệp Sa Nghiên thấy Phong Diệc Hàm đưa lưng về phía cô ta, không biết đang nói chuyện với ai, liền đi tới.
Một giọng nói quen tai khác truyền đến, Lạc Ương Ương thuận thế nhìn lại, lại có thể thấy được Diệp Sa Nghiên.
Diệp Sa Nghiên đứng ở bên cạnh Phong Diệc Hàm, khi nhìn thấy Lạc Ương Ương, trong mắt cô ta hiện lên một chút kinh ngạc, tiếp đó như có suy nghĩ nhìn về phía Phong Diệc Hàm: “Đây không phải em gái kế nhà họ Phong các người sao?”
“Còn không phải sao.” Phong Diệc Hàm khinh thường khịt mũi coi thường.
Lạc Ương Ương nhìn Diệp Sa Nghiên, lại nhìn Phong Diệc Hàm, bọn họ là cùng nhau tới?
Hình như, quan hệ cũng không tệ lắm?
Lúc trước, khi Diệp Sa Nghiên ở trước mặt cô, không phải rất không thích Phong Diệc Hàm sao?
Bình luận facebook