Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14:
**Chương 14**
"Mình cũng sắp kết hôn rồi, những chuyện của quá khứ đó đừng nhắc tới nữa. Người đàn ông mình yêu là Ưng Triết Hạo, không còn là Giang Vĩ Thành nữa" Lâm Thiên Duyên kiên quyết nói.
"Được, mình biết rồi" Giai Kỳ gật đầu.
"Chuyện này... tốt hơn không nên để Hạo biết được, nếu anh ấy biết sẽ rất giận" Thiên Duyên nói.
"Ừm. Vậy chúng ta về thôi"
Thiên Duyên gật đầu. Họ bước ra khỏi nhà hàng.
Khi Giai Kỳ vừa về đến nhà, Lâm lão gia và Lâm phu nhân đã mừng rỡ chạy ra.
Thiên Duyên và Giai Kỳ là bạn từ khi còn rất nhỏ, nên đối với Lâm lão gia và Lâm phu nhân, Giai Kỳ không khác gì con ruột của mình.
"Ôi, Giai Kỳ, con về rồi sao?" Lâm phu nhân ôm cô vào lòng.
"Dạ, thưa hai bác, con mới về" Giai Kỳ cười tươi.
"Sao con không gọi cho hai bác ra đón?" Lâm lão gia nói.
"Dạ, con có gọi cho Duyên, Duyên đã ra rước con đó ạ"
"Vì hơi vội nên con chưa kịp nói cho ba mẹ biết" Thiên Duyên nói.
"Cái con bé này! Thôi vào đây ngồi đi con"
"Con đã ăn uống gì chưa? Hay là bác xuống nấu gì đó cho con ăn nha?"
"Dạ thôi bác gái, con vừa ăn cùng Duyên và chồng cô ấy xong ạ"
"Vậy hả? Con gặp Triết Hạo luôn rồi sao? Vậy con lên phòng con bé Duyên nghỉ ngơi tạm đi, để bác cho cô giúp việc lên dọn phòng khác cho con"
"Dạ, cảm ơn bác trai"
"Vậy thôi con và Giai Kỳ lên phòng trước nha ba mẹ?"
"Ừ, tụi con đi đi"
"Xin phép hai bác"
Khi lên phòng, Thiên Duyên mệt mỏi nằm phịch xuống giường. Cũng sắp đến lễ kết hôn của cô và Ưng Triết Hạo nên có rất nhiều việc cần xử lý. Mặc dù Ưng Triết Hạo đã bảo cô rằng cứ để anh lo hết, nhưng cô vẫn muốn tự tay mình làm.
"Mệt lắm rồi hả cô nương?" Trần Giai Kỳ cười trêu ghẹo.
"Khi nào cậu lấy chồng thì sẽ biết, mình không nghĩ nó lại có nhiều việc cần giải quyết như vậy" Duyên than vãn.
"Cục cưng à, sao cậu không để Triết Hạo lo? Cậu chỉ cần trở thành một cô dâu thật xinh đẹp trong lễ kết hôn là được rồi"
Chỉ có Ưng Triết Hạo và Trần Giai Kỳ mới được quyền gọi cô bằng cái tên 'cục cưng' này.
"Mình biết là vậy, nhưng cũng không thể giao toàn bộ cho anh ấy. Vả lại, ở tập đoàn đã có rất nhiều việc cần đến anh ấy rồi" Thiên Duyên nói, hai mắt nhắm lại thư giãn.
"Thật là không hiểu nổi cậu" Giai Kỳ lắc đầu.
"Thôi mình ngủ một chút. Khi nào đến giờ cơm trưa thì gọi mình dậy" Dù muốn ngủ cỡ nào đi nữa cô vẫn không thể bỏ qua việc ăn cơm.
"Được, cứ ngủ đi" Giai Kỳ nói xong thì lấy một bộ quần áo trong vali ra rồi vào phòng tắm.
\[...\]
Cuối cùng, ngày diễn ra lễ kết hôn của họ cũng đã đến. Các khách mời đều là những người có chức quyền. Từ công ty nhỏ đến tập đoàn lớn, ai ai cũng đều góp mặt. Được tổ chức sang trọng và lớn hơn bao giờ hết.
Lâm Thiên Duyên đang ngồi trong phòng chờ dành cho cô dâu. Cô rất hồi hộp cùng náo nức. Cô diện một bộ áo cưới tuyệt đẹp.
Váy cưới xoè theo kiểu công chúa, được viền những đường ren tinh tế. Cô đã đẹp sẵn rồi, mặc chiếc áo này vào càng khiến cô trở nên đẹp hơn.
"Thiên Duyên, cậu chuẩn bị xong chưa? Sắp đến giờ ra mắt mọi người rồi" Trần Giai Kỳ bước vào. Hôm nay Giai Kỳ sẽ làm phù dâu cho Thiên Duyên.
Trần Giai Kỳ diện cho mình một bộ váy rất hợp với một phù dâu.
Ưng Triết Hạo đang ở phòng chờ dành cho chú rể, anh cũng hồi hộp không kém cô. Anh đang nghĩ đến cô khi mặc áo cưới, không biết cô sẽ đẹp đến mức nào. Anh thật sự rất muốn gặp cô ngay bây giờ để thoã mãn sự tò mò của mình.
"Anh hai, đang nghĩ gì mà đứng ngơ ra vậy?" Ưng Khải Phong cười trêu chọc, cậu nói tiếp. "À, em biết rồi, anh là đang nghĩ đến chị dâu phải không?" Biết mình đã đoán trúng ý Ưng Triết Hạo, cậu bật cười ha hả.
"Có gì vui? Vợ anh, anh nghĩ tới, không liên quan đến em" Triết Hạo nói hằn giọng.
Khải Phong nghe vậy lập tức trở nên nghiêm túc. "E hèm, không đôi co với người khó tính như anh nữa. Đến giờ rồi, mau ra thôi" Cậu nói rồi một mạch bỏ đi.
"Cái thằng chết bầm này, làm phụ rể kiểu gì vậy không biết" Anh rủa.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
\- **Nếu có chỗ sai sót mong các bạn cho ý kiến.
\- Đọc xong nhớ cho mình một like nha! ♡**
"Mình cũng sắp kết hôn rồi, những chuyện của quá khứ đó đừng nhắc tới nữa. Người đàn ông mình yêu là Ưng Triết Hạo, không còn là Giang Vĩ Thành nữa" Lâm Thiên Duyên kiên quyết nói.
"Được, mình biết rồi" Giai Kỳ gật đầu.
"Chuyện này... tốt hơn không nên để Hạo biết được, nếu anh ấy biết sẽ rất giận" Thiên Duyên nói.
"Ừm. Vậy chúng ta về thôi"
Thiên Duyên gật đầu. Họ bước ra khỏi nhà hàng.
Khi Giai Kỳ vừa về đến nhà, Lâm lão gia và Lâm phu nhân đã mừng rỡ chạy ra.
Thiên Duyên và Giai Kỳ là bạn từ khi còn rất nhỏ, nên đối với Lâm lão gia và Lâm phu nhân, Giai Kỳ không khác gì con ruột của mình.
"Ôi, Giai Kỳ, con về rồi sao?" Lâm phu nhân ôm cô vào lòng.
"Dạ, thưa hai bác, con mới về" Giai Kỳ cười tươi.
"Sao con không gọi cho hai bác ra đón?" Lâm lão gia nói.
"Dạ, con có gọi cho Duyên, Duyên đã ra rước con đó ạ"
"Vì hơi vội nên con chưa kịp nói cho ba mẹ biết" Thiên Duyên nói.
"Cái con bé này! Thôi vào đây ngồi đi con"
"Con đã ăn uống gì chưa? Hay là bác xuống nấu gì đó cho con ăn nha?"
"Dạ thôi bác gái, con vừa ăn cùng Duyên và chồng cô ấy xong ạ"
"Vậy hả? Con gặp Triết Hạo luôn rồi sao? Vậy con lên phòng con bé Duyên nghỉ ngơi tạm đi, để bác cho cô giúp việc lên dọn phòng khác cho con"
"Dạ, cảm ơn bác trai"
"Vậy thôi con và Giai Kỳ lên phòng trước nha ba mẹ?"
"Ừ, tụi con đi đi"
"Xin phép hai bác"
Khi lên phòng, Thiên Duyên mệt mỏi nằm phịch xuống giường. Cũng sắp đến lễ kết hôn của cô và Ưng Triết Hạo nên có rất nhiều việc cần xử lý. Mặc dù Ưng Triết Hạo đã bảo cô rằng cứ để anh lo hết, nhưng cô vẫn muốn tự tay mình làm.
"Mệt lắm rồi hả cô nương?" Trần Giai Kỳ cười trêu ghẹo.
"Khi nào cậu lấy chồng thì sẽ biết, mình không nghĩ nó lại có nhiều việc cần giải quyết như vậy" Duyên than vãn.
"Cục cưng à, sao cậu không để Triết Hạo lo? Cậu chỉ cần trở thành một cô dâu thật xinh đẹp trong lễ kết hôn là được rồi"
Chỉ có Ưng Triết Hạo và Trần Giai Kỳ mới được quyền gọi cô bằng cái tên 'cục cưng' này.
"Mình biết là vậy, nhưng cũng không thể giao toàn bộ cho anh ấy. Vả lại, ở tập đoàn đã có rất nhiều việc cần đến anh ấy rồi" Thiên Duyên nói, hai mắt nhắm lại thư giãn.
"Thật là không hiểu nổi cậu" Giai Kỳ lắc đầu.
"Thôi mình ngủ một chút. Khi nào đến giờ cơm trưa thì gọi mình dậy" Dù muốn ngủ cỡ nào đi nữa cô vẫn không thể bỏ qua việc ăn cơm.
"Được, cứ ngủ đi" Giai Kỳ nói xong thì lấy một bộ quần áo trong vali ra rồi vào phòng tắm.
\[...\]
Cuối cùng, ngày diễn ra lễ kết hôn của họ cũng đã đến. Các khách mời đều là những người có chức quyền. Từ công ty nhỏ đến tập đoàn lớn, ai ai cũng đều góp mặt. Được tổ chức sang trọng và lớn hơn bao giờ hết.
Lâm Thiên Duyên đang ngồi trong phòng chờ dành cho cô dâu. Cô rất hồi hộp cùng náo nức. Cô diện một bộ áo cưới tuyệt đẹp.
Váy cưới xoè theo kiểu công chúa, được viền những đường ren tinh tế. Cô đã đẹp sẵn rồi, mặc chiếc áo này vào càng khiến cô trở nên đẹp hơn.
"Thiên Duyên, cậu chuẩn bị xong chưa? Sắp đến giờ ra mắt mọi người rồi" Trần Giai Kỳ bước vào. Hôm nay Giai Kỳ sẽ làm phù dâu cho Thiên Duyên.
Trần Giai Kỳ diện cho mình một bộ váy rất hợp với một phù dâu.
Ưng Triết Hạo đang ở phòng chờ dành cho chú rể, anh cũng hồi hộp không kém cô. Anh đang nghĩ đến cô khi mặc áo cưới, không biết cô sẽ đẹp đến mức nào. Anh thật sự rất muốn gặp cô ngay bây giờ để thoã mãn sự tò mò của mình.
"Anh hai, đang nghĩ gì mà đứng ngơ ra vậy?" Ưng Khải Phong cười trêu chọc, cậu nói tiếp. "À, em biết rồi, anh là đang nghĩ đến chị dâu phải không?" Biết mình đã đoán trúng ý Ưng Triết Hạo, cậu bật cười ha hả.
"Có gì vui? Vợ anh, anh nghĩ tới, không liên quan đến em" Triết Hạo nói hằn giọng.
Khải Phong nghe vậy lập tức trở nên nghiêm túc. "E hèm, không đôi co với người khó tính như anh nữa. Đến giờ rồi, mau ra thôi" Cậu nói rồi một mạch bỏ đi.
"Cái thằng chết bầm này, làm phụ rể kiểu gì vậy không biết" Anh rủa.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
\- **Nếu có chỗ sai sót mong các bạn cho ý kiến.
\- Đọc xong nhớ cho mình một like nha! ♡**