Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1029
191029.
Quý Thiên Tứ quay đầu, có chút kỳ quái liếc nhìn cô một cái: “Cô sao thế? Sao hôm nay lại im lặng vậy?”
Anh vẫn quen với dáng vẻ hoạt bát, nói nhiều của cô khi ở trước mặt mình, nhưng hôm nay cô lại im lặng như thế làm anh có hơi không quen.
Âu Dương Mộng Duyệt không phải là người thích che giấu chuyện gì, cô quay đầu nói với anh: “Anh không nghe thấy những lời đồn đại trong công ty à?”
Quý Thiên Tứ ngây ra một chút, nhíu mày nhìn cô: “Nói về chuyện gì?”
Âu Dương Mộng Duyệt cắn nhẹ làn môi đỏ của mình, hơi ngượng ngùng nói: “Về anh với tôi.”
Trong công tý, Quý Thiên Tứ là người có thân phận cao, ai dám nói linh tinh trước mặt anh chứ? Thế cho nên, chuyện này đương nhiên là anh không nghe được rồi.
“Nói thử xem, họ đồn đại thế nào?” Quý Thiên Tứ có chút tò mò.
Âu Dương Mộng Duyệt thở nhẹ một hơi, nói: “Hôm nay tôi nghe được có người nói, vốn dĩ tôi được nhận vào làm ở công ty là do tôi có quan hệ mờ ám với anh.”
Gương mặt tuấn tú của Quý Thiên Tứ có hơi cứng lại, sắc mặt lạnh lùng: “Bọn họ suy đoán lung tung thôi, cô đừng coi là thật.”
Trong lòng Âu Dương Mộng Duyệt có chút sợ hãi, vội vàng nói: “Tôi không tưởng thật đâu! Tôi chỉ là hơi không vui khi nghe được chuyện này thôi. Tất nhiên, quan hệ của chúng ta rất trong sáng, rõ ràng, nhưng cảm giác bị người ta hiểu lầm cũng không dễ chịu.”
“Vậy cô rất muốn làm rõ ràng à?” Quý Thiên Tứ bất giác quay đầu hỏi cô một câu.
Âu Dương Mộng Duyệt mở to mắt nhìn anh, hỏi: “Còn có cách làm sáng tỏ ư?”
Quý Thiên Tứ nhìn bộ dáng không kịp chờ đợi kia của cô, khóe miệng anh giật giật: “Đương nhiên là có cách rồi.”
“Cách gì vậy?” Âu Dương Mộng Duyệt có chút tò mò hỏi, đúng là cô không có kinh nghiệm gì để xử lý chuyện như thế này.
Quý Thiên Tứ nhướng mày, nói: “Chỉ cần tôi thường xuyên dẫn một người phụ nữ đến công ty là được, sẽ làm sáng tỏ quan hệ của cô với tôi ngay thôi.”
Âu Dương Mộng Duyệt vừa nghe, cảm thấy cách này cũng được, cô lại hỏi anh một câu: “Vậy anh đồng ý làm như thế à?”
Quý Thiên Tứ nghĩ một chút, sau đó rất không tình nguyện nói: “Không muốn.”
“Tại sao chứ? Anh không thể giúp tôi làm sáng tỏ quan hệ này được à?” Âu Dương Mộng Duyệt buồn bực nói. Chính anh nói với cô là có biện pháp rồi mà, sao còn không chịu phối hợp chứ, đúng là nói cũng bằng không.
Quý Thiên Tứ nghiêng đầu liếc cô một cái: “Cái này chằng có ý nghĩa gì cả, dù sao thì một tháng nữa cô cũng rời đi rồi, đến lúc đó không phải là quan hệ của chúng ta tự nhiên được sáng tỏ hay sao?”
Âu Dương Mộng Duyệt nghẹn lời, đúng là nói cũng như không mà, sớm biết như vậy cô cũng không thèm nhắc đến chuyện này rồi.
Bọn họ đến sân đánh golf, có một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi ngồi ở phòng khách của Quý Thiên Tứ, vừa nhìn ông ta đã biết đó là một doanh nhân thành công. Ông ta tên Từ Lai, bên người còn có một trợ lý nữ, nhưng khi nhìn thấy Âu Dương Mộng Duyệt, ánh mắt ông ta lại nhìn cô không rời.
Âu Dương Mộng Duyệt cũng phát hiện ra ánh mắt muốn ăn thịt người của vị khách này, cô cố gắng thể hiện ra đúng dáng vẻ một người trợ lý của mình.
Hai người dẫn theo trợ lý của mình đến sân golf, ngồi trên xe ngắm cảnh đi đến một bãi đất trống, Quý Thiên Tứ và Từ Lai nói chuyện phía trên, còn Âu Dương Mộng Duyệt và vị nữ trợ lý kia đứng ở phía sau.
“Âu Dương tiểu thư biết chơi golf không?” Từ Lai ở phía trước đột nhiên quay đầu lại tò mò hỏi một câu.
“Có biết một chút.” Âu Dương Mộng Duyệt lễ phép cười nói.
“Vậy hôm nay cô may mắn rồi, tôi có thể dạy cho cô.” Ánh mắt Từ Lai nhìn chằm chằm quan sát cô.
Mắt Quý Thiên Tứ hơi híp lại, nhếch môi cười: “Lúc đến đây, cô ấy còn nói muốn tôi dạy đánh, cho nên lát nữa để tôi dạy là được rồi.”
Âu Dương Mộng Duyệt không khỏi trừng mắt nhìn anh, cô nói mong muốn anh dạy cô lúc nào chứ? Rõ ràng là cô biết đánh được không hả?
“Quý tổng này, không thể không nói, ánh mắt chọn trợ lý của anh rất tốt đấy! Chọn được trợ lý như Âu Dương tiểu thư đây vào công ty, đúng là cảnh đẹp ý vui mà. Anh đúng là may mắn quá!” Từ Lai cười haha nói, lại có chút tiếc nuối, xem ra Quý Thiên Tứ rất bảo vệ cô trợ lý này.
“Chỉ là một người cấp dưới thôi mà, cũng không phải bạn gái tôi, có phúc khí gì chứ?” Quý Thiên Tứ lạnh nhạt trở lời.
Mặt Âu Dương Mộng Duyệt lập tức đỏ lên, nhìn Quý Thiên Tứ, lại thấy người đàn ông đang nói đến chuyện này giống như đang nói đùa vậy.
Từ Lai ngoắc tay gọi trợ lý của mình lại: “Tiểu Lộ, lại đây, hôm nay cô có thể tiếp đón Quý tổng thật tốt rồi, để cậu ấy chơi vui vẻ.”
“Dạ, tiểu Lộ nhất định sẽ tiếp đãi Quý tổng thật tốt.” Người trợ lý tên Tiểu Lộ này chỉ mong có thể tiếp Quý Thiên Tứ thôi. So sánh với Từ Lai thì Quý Thiên Tứ vừa trẻ tuổi lại đẹp trai, còn nho nhã lễ độ, đúng là một người đàn ông cao quý, thân sĩ.
Từ Lai làm như vậy cũng là đang ám chỉ Quý Thiên Tứ, muốn anh để Âu Dương Mộng Duyệt chăm sóc cho ông ta.
“Không cần đâu, tôi không có thói quen được người khác chăm sóc, có cô ấy là được rồi.” Quý Thiên Tứ chỉ Âu Dương Mộng Duyệt bên cạnh, nói với cô: “Đi theo tôi, tôi dạy cô đánh golf.”
“Được.” Âu Dương Mộng Duyệt mỉm cười đi theo. Từ Lai ở sau cũng tự giác đi cùng, nhìn vòng eo nhỏ nhắn của Âu Dương Mộng Duyệt, ông ta thật sự muốn tìm một cơ hội động tay động chân một chút.
Đợi chút nữa trong lúc dạy đánh gôn, ông ta có thể mượn cớ ôm eo cô một cái, ngửi mùi hương của cô mới được.
Quý Thiên Tứ đưa cho cô một cái gậy đánh gôn, nói: “Đánh thử một lần cho tôi xem.”
Âu Dương Mộng Duyệt chỉ ở mức nghiệp dư, lúc trước ở nhà có cùng ông nội và ba chơi một chút, lúc này, tư thế cầm gậy của cô, vẫn còn có chút không đúng.
“Ai ôi, cách cầm gậy của Âu Dương tiểu thư có hơi không đúng rồi, để tôi dạy cô.” Từ Lai tìm cơ hội để xen vào nói. Ông ta nghĩ, chắc Quý Thiên Tứ cũng không đến mức không cho ông ta mặt mũi chứ.
Thế nhưng, ông ta lại không ngờ, Quý Thiên Tứ đã đứng sau Âu Dương Mộng Duyệt, một tay đặt lên vai cô, tay kia thì phủ lên tay đang cầm gậy của cô: “Cầm chắc chút, bả vai hơi nghiêng về trước.”
Nháy mắt, tim Âu Dương Mộng Duyệt đập “thình thịch” không ngừng, cô chưa từng ở gần đàn ông như thế này. Lúc này, thân hình cao lớn của Quý Thiên Tứ ở sau hoàn toàn che lên người cô, hơi thở nam tính trên người anh nhàn nhạt bay đến chóp mũi cô, mùi hương nhẹ nhàng, sạch sẽ, vô cùng dễ chịu.
Từ Lai ở một bên âm thầm ước ao, hóa ra Quý Thiên Tứ dẫn theo cô trợ lý này đến đây là để cho chính mình có cơ hội thân thiết với cô à!
Được Quý Thiên Tứ hướng dẫn, Âu Dương Mộng Duyệt cầm gậy đánh một quả, cũng đánh được khá tốt. Tiểu Lộ đứng bên cạnh nhìn, không muốn bỏ qua cơ hội, bèn cười duyên dáng đi lên trước: “Quý tổng, có thể dạy tôi một chút được không? Tôi cũng không biết đánh.”
Quý Thiên Tứ không nể mặt, lạnh nhạt từ chối: “Để Từ tổng đích thân dạy cô đi.”
Âu Dương Mộng Duyệt cũng liếc qua Tiểu Lộ một cái, cũng là phụ nữ, sao cô lại không nhìn ra suy nghĩ của cô ta chứ? Cô ta chỉ muốn nhân cơ hội tiếp cận Quý Thiên Tứ mà thôi.
“Kỹ thuật của Quý tổng ngài rất tốt, ngài dạy đi! Cứ để tôi cùng Âu Dương tiểu thư nói chuyện cũng được!” Từ Lai nhường cơ hội cho Quý Thiên Tứ.
Âu Dương Mộng Duyệt bật cười: “Tôi còn muốn luyện tập một chút nữa, Quý tổng, anh dạy tôi đi!”
Quý Thiên Tứ liếc cô một cái, gật đầu: “Được.” Lần này, sắc mặt của Tiểu Lộ ở bên cạnh rất khó coi, Từ Lai cũng nhìn ra được, hai người ông chủ và trợ lý bọn họ đang mượn cơ hội này để ân ái, ngọt ngào với nhau. Thật đáng tiếc, một người trợ lý như thế lại bị Quý Thiên Tứ đùa giỡn.
Quý Thiên Tứ quay đầu, có chút kỳ quái liếc nhìn cô một cái: “Cô sao thế? Sao hôm nay lại im lặng vậy?”
Anh vẫn quen với dáng vẻ hoạt bát, nói nhiều của cô khi ở trước mặt mình, nhưng hôm nay cô lại im lặng như thế làm anh có hơi không quen.
Âu Dương Mộng Duyệt không phải là người thích che giấu chuyện gì, cô quay đầu nói với anh: “Anh không nghe thấy những lời đồn đại trong công ty à?”
Quý Thiên Tứ ngây ra một chút, nhíu mày nhìn cô: “Nói về chuyện gì?”
Âu Dương Mộng Duyệt cắn nhẹ làn môi đỏ của mình, hơi ngượng ngùng nói: “Về anh với tôi.”
Trong công tý, Quý Thiên Tứ là người có thân phận cao, ai dám nói linh tinh trước mặt anh chứ? Thế cho nên, chuyện này đương nhiên là anh không nghe được rồi.
“Nói thử xem, họ đồn đại thế nào?” Quý Thiên Tứ có chút tò mò.
Âu Dương Mộng Duyệt thở nhẹ một hơi, nói: “Hôm nay tôi nghe được có người nói, vốn dĩ tôi được nhận vào làm ở công ty là do tôi có quan hệ mờ ám với anh.”
Gương mặt tuấn tú của Quý Thiên Tứ có hơi cứng lại, sắc mặt lạnh lùng: “Bọn họ suy đoán lung tung thôi, cô đừng coi là thật.”
Trong lòng Âu Dương Mộng Duyệt có chút sợ hãi, vội vàng nói: “Tôi không tưởng thật đâu! Tôi chỉ là hơi không vui khi nghe được chuyện này thôi. Tất nhiên, quan hệ của chúng ta rất trong sáng, rõ ràng, nhưng cảm giác bị người ta hiểu lầm cũng không dễ chịu.”
“Vậy cô rất muốn làm rõ ràng à?” Quý Thiên Tứ bất giác quay đầu hỏi cô một câu.
Âu Dương Mộng Duyệt mở to mắt nhìn anh, hỏi: “Còn có cách làm sáng tỏ ư?”
Quý Thiên Tứ nhìn bộ dáng không kịp chờ đợi kia của cô, khóe miệng anh giật giật: “Đương nhiên là có cách rồi.”
“Cách gì vậy?” Âu Dương Mộng Duyệt có chút tò mò hỏi, đúng là cô không có kinh nghiệm gì để xử lý chuyện như thế này.
Quý Thiên Tứ nhướng mày, nói: “Chỉ cần tôi thường xuyên dẫn một người phụ nữ đến công ty là được, sẽ làm sáng tỏ quan hệ của cô với tôi ngay thôi.”
Âu Dương Mộng Duyệt vừa nghe, cảm thấy cách này cũng được, cô lại hỏi anh một câu: “Vậy anh đồng ý làm như thế à?”
Quý Thiên Tứ nghĩ một chút, sau đó rất không tình nguyện nói: “Không muốn.”
“Tại sao chứ? Anh không thể giúp tôi làm sáng tỏ quan hệ này được à?” Âu Dương Mộng Duyệt buồn bực nói. Chính anh nói với cô là có biện pháp rồi mà, sao còn không chịu phối hợp chứ, đúng là nói cũng bằng không.
Quý Thiên Tứ nghiêng đầu liếc cô một cái: “Cái này chằng có ý nghĩa gì cả, dù sao thì một tháng nữa cô cũng rời đi rồi, đến lúc đó không phải là quan hệ của chúng ta tự nhiên được sáng tỏ hay sao?”
Âu Dương Mộng Duyệt nghẹn lời, đúng là nói cũng như không mà, sớm biết như vậy cô cũng không thèm nhắc đến chuyện này rồi.
Bọn họ đến sân đánh golf, có một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi ngồi ở phòng khách của Quý Thiên Tứ, vừa nhìn ông ta đã biết đó là một doanh nhân thành công. Ông ta tên Từ Lai, bên người còn có một trợ lý nữ, nhưng khi nhìn thấy Âu Dương Mộng Duyệt, ánh mắt ông ta lại nhìn cô không rời.
Âu Dương Mộng Duyệt cũng phát hiện ra ánh mắt muốn ăn thịt người của vị khách này, cô cố gắng thể hiện ra đúng dáng vẻ một người trợ lý của mình.
Hai người dẫn theo trợ lý của mình đến sân golf, ngồi trên xe ngắm cảnh đi đến một bãi đất trống, Quý Thiên Tứ và Từ Lai nói chuyện phía trên, còn Âu Dương Mộng Duyệt và vị nữ trợ lý kia đứng ở phía sau.
“Âu Dương tiểu thư biết chơi golf không?” Từ Lai ở phía trước đột nhiên quay đầu lại tò mò hỏi một câu.
“Có biết một chút.” Âu Dương Mộng Duyệt lễ phép cười nói.
“Vậy hôm nay cô may mắn rồi, tôi có thể dạy cho cô.” Ánh mắt Từ Lai nhìn chằm chằm quan sát cô.
Mắt Quý Thiên Tứ hơi híp lại, nhếch môi cười: “Lúc đến đây, cô ấy còn nói muốn tôi dạy đánh, cho nên lát nữa để tôi dạy là được rồi.”
Âu Dương Mộng Duyệt không khỏi trừng mắt nhìn anh, cô nói mong muốn anh dạy cô lúc nào chứ? Rõ ràng là cô biết đánh được không hả?
“Quý tổng này, không thể không nói, ánh mắt chọn trợ lý của anh rất tốt đấy! Chọn được trợ lý như Âu Dương tiểu thư đây vào công ty, đúng là cảnh đẹp ý vui mà. Anh đúng là may mắn quá!” Từ Lai cười haha nói, lại có chút tiếc nuối, xem ra Quý Thiên Tứ rất bảo vệ cô trợ lý này.
“Chỉ là một người cấp dưới thôi mà, cũng không phải bạn gái tôi, có phúc khí gì chứ?” Quý Thiên Tứ lạnh nhạt trở lời.
Mặt Âu Dương Mộng Duyệt lập tức đỏ lên, nhìn Quý Thiên Tứ, lại thấy người đàn ông đang nói đến chuyện này giống như đang nói đùa vậy.
Từ Lai ngoắc tay gọi trợ lý của mình lại: “Tiểu Lộ, lại đây, hôm nay cô có thể tiếp đón Quý tổng thật tốt rồi, để cậu ấy chơi vui vẻ.”
“Dạ, tiểu Lộ nhất định sẽ tiếp đãi Quý tổng thật tốt.” Người trợ lý tên Tiểu Lộ này chỉ mong có thể tiếp Quý Thiên Tứ thôi. So sánh với Từ Lai thì Quý Thiên Tứ vừa trẻ tuổi lại đẹp trai, còn nho nhã lễ độ, đúng là một người đàn ông cao quý, thân sĩ.
Từ Lai làm như vậy cũng là đang ám chỉ Quý Thiên Tứ, muốn anh để Âu Dương Mộng Duyệt chăm sóc cho ông ta.
“Không cần đâu, tôi không có thói quen được người khác chăm sóc, có cô ấy là được rồi.” Quý Thiên Tứ chỉ Âu Dương Mộng Duyệt bên cạnh, nói với cô: “Đi theo tôi, tôi dạy cô đánh golf.”
“Được.” Âu Dương Mộng Duyệt mỉm cười đi theo. Từ Lai ở sau cũng tự giác đi cùng, nhìn vòng eo nhỏ nhắn của Âu Dương Mộng Duyệt, ông ta thật sự muốn tìm một cơ hội động tay động chân một chút.
Đợi chút nữa trong lúc dạy đánh gôn, ông ta có thể mượn cớ ôm eo cô một cái, ngửi mùi hương của cô mới được.
Quý Thiên Tứ đưa cho cô một cái gậy đánh gôn, nói: “Đánh thử một lần cho tôi xem.”
Âu Dương Mộng Duyệt chỉ ở mức nghiệp dư, lúc trước ở nhà có cùng ông nội và ba chơi một chút, lúc này, tư thế cầm gậy của cô, vẫn còn có chút không đúng.
“Ai ôi, cách cầm gậy của Âu Dương tiểu thư có hơi không đúng rồi, để tôi dạy cô.” Từ Lai tìm cơ hội để xen vào nói. Ông ta nghĩ, chắc Quý Thiên Tứ cũng không đến mức không cho ông ta mặt mũi chứ.
Thế nhưng, ông ta lại không ngờ, Quý Thiên Tứ đã đứng sau Âu Dương Mộng Duyệt, một tay đặt lên vai cô, tay kia thì phủ lên tay đang cầm gậy của cô: “Cầm chắc chút, bả vai hơi nghiêng về trước.”
Nháy mắt, tim Âu Dương Mộng Duyệt đập “thình thịch” không ngừng, cô chưa từng ở gần đàn ông như thế này. Lúc này, thân hình cao lớn của Quý Thiên Tứ ở sau hoàn toàn che lên người cô, hơi thở nam tính trên người anh nhàn nhạt bay đến chóp mũi cô, mùi hương nhẹ nhàng, sạch sẽ, vô cùng dễ chịu.
Từ Lai ở một bên âm thầm ước ao, hóa ra Quý Thiên Tứ dẫn theo cô trợ lý này đến đây là để cho chính mình có cơ hội thân thiết với cô à!
Được Quý Thiên Tứ hướng dẫn, Âu Dương Mộng Duyệt cầm gậy đánh một quả, cũng đánh được khá tốt. Tiểu Lộ đứng bên cạnh nhìn, không muốn bỏ qua cơ hội, bèn cười duyên dáng đi lên trước: “Quý tổng, có thể dạy tôi một chút được không? Tôi cũng không biết đánh.”
Quý Thiên Tứ không nể mặt, lạnh nhạt từ chối: “Để Từ tổng đích thân dạy cô đi.”
Âu Dương Mộng Duyệt cũng liếc qua Tiểu Lộ một cái, cũng là phụ nữ, sao cô lại không nhìn ra suy nghĩ của cô ta chứ? Cô ta chỉ muốn nhân cơ hội tiếp cận Quý Thiên Tứ mà thôi.
“Kỹ thuật của Quý tổng ngài rất tốt, ngài dạy đi! Cứ để tôi cùng Âu Dương tiểu thư nói chuyện cũng được!” Từ Lai nhường cơ hội cho Quý Thiên Tứ.
Âu Dương Mộng Duyệt bật cười: “Tôi còn muốn luyện tập một chút nữa, Quý tổng, anh dạy tôi đi!”
Quý Thiên Tứ liếc cô một cái, gật đầu: “Được.” Lần này, sắc mặt của Tiểu Lộ ở bên cạnh rất khó coi, Từ Lai cũng nhìn ra được, hai người ông chủ và trợ lý bọn họ đang mượn cơ hội này để ân ái, ngọt ngào với nhau. Thật đáng tiếc, một người trợ lý như thế lại bị Quý Thiên Tứ đùa giỡn.
Bình luận facebook