Chỉ có điều ông trời như thể muốn chống đối với cô, chỉ nghe nhân viên phiên dịch lớn tiếng tuyên bố: "Người công chúa của chúng tôi lựa chọn là thủ trưởng Dạ Lương Thành, mời ngài thủ trưởng lên sân khấu."
Gương mặt Dạ Lương Thành cũng rất căng thẳng, lúc này tiếng vỗ tay đã vang lên vang dội, như thể một luồng áp lực vô hình đè lên người Dạ Lương Thành đẩy anh về phía công chúa.
Ánh mắt Dạ Lương Thành chỉ nhìn về phía Cung Muội Muội, dường như muốn từ chối nhưng Cung Muội Muội đột nhiên sợ anh sẽ khiến công chúa mất mặt liền ra hiệu cho anh bước lên.
Dạ Lương Thành nheo mắt nhìn cô, bỗng nhiên cảm thấy lẽ nào cô không còn yêu anh nữa?
Sao lại để anh lên sân khấu?
Cung Muội Muội lúc này đương nhiên phải nghĩ cho đại cục, cô biết nếu Dạ Lương Thành từ chối sẽ thất lễ trước mặt bao nhiêu quan khách thế này, dù thế nào đi nữa cô cũng phải để anh giữ thể diện cho đất nước.
Dạ Lương Thành vẫn chưa lên sân khấu, ccông chúa Sara đã từng bước tiến về phía đám đông, sau đó ánh mắt nhìn anh hỏi: "Dạ thủ trưởng, anh đồng ý chứ?"
Dạ Lương Thành mỉm cười gật đầu: "Tôi rất lấy làm vinh hạnh."
Cung Muội Muội nhìn Dạ Lương Thành dắt tay công chúa bước tới giữa sân khấu, trái tim cô như bị một sợi dây thép không ngừng siết chặt, chặt tới mức cô không thể nào thở nổi.
Trên sân khấu, tiếng nhạc vang lên, Dạ Lương Thành và công chúa Sara uyển chuyển khiêu vũ, trong lòng Dạ Lương Thành, công chúa Sara trở lên vô cùng gợi cảm quyến rũ, dáng người cô cao ráo, nhưng khi đứng trước mặt Dạ Lương Thành cũng trở lên nhỏ bé, mảnh mai.
Dưới sân khấu, quan khách nam giới vô cùng ngưỡng mộ Dạ Lương Thành có được đãi ngộ này, hơn nữa họ sao có thể không nhận ra, người đàn ông phương đông này được công chúa đối xử đặc biệt?
Cung Muội Muội vẫn cúi đầu nhìn ly rượu trong tay, không nhìn cảnh tượng Dạ Lương Thành và công chúa đang khiêu vũ trên sân khấu nhưng tim cô đang vô cùng đau khổ, cô hít thở thật sâu vài hơi mới có thể khiến trái tim mình bớt đau đớn.
Một bản nhạc kết thúc, Dạ Lương Thành buông công chúa Sara ra, ánh mắt anh ban nãy vẫn luôn nhìn về phía Cung Muội Muội, thấy cô đứng co người vào trong góc vô cùng đáng thương, trái tim anh thực sự vô cùng đau đớn.
Anh cũng bỏ mặc ánh mắt của người khác, bước qua đám đông đi về phía Cung Muội Muội, Cung Muội Muội cảm thấy ánh sáng trên đỉnh đầu bị che khuất, cô giật mình ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Dạ Lương Thành đang nhìn mình, cô lập tức hốt hoảng muốn bỏ chạy.
Dạ Lương Thành nắm chặt lấy cánh tay cô: "Đừng đi."
Cung Muội Muội liền hít thở một hơi thật sâu nói: "Đừng làm hỏng bữa tiệc của công chúa tối nay."
"Em muốn giả vờ không quen biết anh?" Dạ Lương Thành không vui.
Cung Muội Muội thực ra trong lòng vẫn còn oán hận anh, nhưng cô cũng biết việc này không thể trách anh, vì anh cũng là bất đắc dĩ, cô cắn môi nói: "Qua đêm nay rồi tính."
"Bây giờ cùng anh tới chỗ công chúa, anh sẽ giới thiệu thân phận của em." Dạ Lương Thành kiên quyết làm vậy, vì anh không thể coi như không quen biết người mình yêu.
Cung Muội Muội nhìn về phía công chúa, đột nhiênmột tia sáng lóe lên làm cô chói mắt, sắc mặt cô biến đổi, lập tức tìm nơi phát ra ánh sáng đó, cô thấy một nhân viên phục vụ bề ngoài là đang bưng khay nhưng trong tay lại cầm một con dao đang tiến về phía công chúa Sara.
Cung Muội Muội vội vàng kiễng chân ghé vào ai Dạ Lương Thành nói vội: "Dạ Lương Thành, có người muốn ám sát công chúa, mau đi cứu cô ấy."
Ánh mắt Dạ Lương Thành lập tức nhìn về phía Cung Muội Muội chỉ, quả nhiên thấy trong tay của một nhân viên phục vụ có lộ ra một đoạn lưỡi dao và mục tiêu của nhân viên phục vụ này chính là công chúa Sara không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra.
Dạ Lương Thành giật mình lo lắng, ra lệnh cho Cung Muội Muội: "Em đứng yên đây, không được đi lung tung."
Nói xong anh bước vội về phía công chúa Sara, nhân viên phục vụ kia dường như đã phát giác ra, lập tức chạy nhanh tới, Dạ Lương Thành cũng không hề chậm trễ, khi hắn còn cách công chúa nửa mét, Dạ Lương Thành đã nhanh như cắt giữ chặt lấy cánh tay cầm dao của hung thủ, nhân viên phục vụ thấy vậy lập tức giãy giụa đâm ngược về phía Dạ Lương Thành hòng thoát thân.
Khay đồ rơi xuống đất phát ra âm thanh chói tai, đám đông trở lên hỗn loạn, người bên cạnh công chúa Sara cũng phát hiện ra có người muốn ám sát công chúa liền vội vàng bảo vệ công chúa di chuyển sang một bên. Dạ Lương Thành hạ gục nhân viên phục vụ đè anh ta xuống đất, lúc này có hai vệ sĩ xông tới, mọi người đều tưởng rằng họ tới áp giải hung thủ trên mặt đất, ngay cả Dạ Lương Thành cũng không hề phòng bị họ.
Hai người cúi xuống đất định bắt giữ nhân viên phục vụ, đột nhiên một vệ sĩ rút trong ủng da ra một thanh mã tấu, chém một nhát lên tay phải đang giữ hung thủ của Dạ Lương Thành, Dạ Lương Thành mặt biến sắc, khi vệ sĩ còn lại chuẩn bị đâm vào ngực anh, anh bất chấp đau đớn trên tay, một mình địch lại hai vệ sĩ giả mạo.
"Dạ Lương Thành..." Cung Muội Muội sợ tới hồn bay phách tán, cô hoàn toàn không biết nơi này có nguy hiểm tiềm tàng, nhân viên phục vụ là sát thủ, tới bảo vệ cũng là sát thủ.
Công chúa Sara mặt tái nhợt, cô giận dữ thét lên: "Người đâu, bảo vệ quan khách."
Mặc dù tay của Dạ Lương Thành bị thương nhưng hành động của anh vẫn vô cùng mạnh mẽ, nhanh nhẹn, hai vệ sĩ và một nhân viên phục vụ bao vây anh, cả ba người đều cầm dao nhưng vẫn không thể là gì được anh. Lúc này, ngoài cửa xuất hiện hai đội hộ vệ cầm súng chạy vào, nhắm chuẩn nhóm người đang giao đấu giữa sân khấu.
"Đừng..." Cung Muội Muội hốt hoảng xông ra, tưởng họ định nổ súng.
Công chúa Sara cũng vội vàng lên tiếng: "Không được nổ súng."
Đội trưởng đội bảo vệ lập tức thu súng, lúc này Dạ Lương Thành một quyền đánh vào ngực của một vệ sĩ, sau đó lại đạp bay một người khác, tay giữ chặt yết hầu của nhân viên bảo vệ, động tác vô cùng phóng khoáng, linh hoạt, khiến mọi người như thể được chứng kiến năng lực của chiến thần.
Nếu như có thể vỗ tay, người trong bữa tiệc chắc chắn sẽ vỗ tay khen ngợi, chỉ có điều lúc này không ai dám làm vậy, vì dù sao đây là tội liên quan tới việc hành thích công chúa hoàng gia.
Công chúa Sara cũng rất cảm động trước hành động của Dạ Lương Thành, khi ba tên phạm tội bị giải đi, Dạ Lương Thành đứng giữa sân khấu, hơi thở có phần loạn nhịp, lồng ngực phập phồng, bỗng nhiên một bóng người nhỏ bé lao ra khỏi đảm đông, nhào vào lòng anh, ôm chặt lấy anh.
Lúc này Cung Muội Muội đâu còn quan tâm tới những việc khác, cô chỉ muốn ôm lấy người đàn ông này, ôm anh thật chặt.
Dạ Lương Thành cũng bỏ mặc vết thương, vòng tay ôm chặt cô vào lòng, khẽ hôn nhẹ lên mái tóc cô, hai người bất chấp ánh nhìn của những người khác, cứ thế ôm chặt lấy nhau giữa sân khấu.
Công chúa Sara dường như cũng nhận ra một việc, ánh mắt cô thoảng vẻ buồn rầu, đồng thời cũng cảm thấy áy náy, cô hoàn toàn không ngờ rằng Cung Muội Muội lại là bạn gái của Dạ Lương Thành.
Lúc này cô cũng cảm nhận được tình cảm Dạ Lương Thành dành cho Cung Muội Muội là tình yêu sâu sắc.
Cô mỉm cười bước lên: "Muội Muội, có lẽ nên để Dạ thủ trưởng đi băng bõ vết thương trước đã?"
Bình luận facebook