Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 62 "Con... ngủ đi đừng làm phiền mẹ"
" Nguyệt Nhi , em xem tin tức sáng này rồi ?"
" Ừm, em mới xem"
"Đừng buồn"
Cô lắc đầu nhìn vào anh kiên định
"Anh không cần lo cho em, em không sao ! Phải rồi khi này chúng ta đến cục dân chính vậy"
Ánh mắt Lâm Việt dịu đi không ít đây là lần thứ hai cô chủ động muốn kết hôn nên anh rất vui
" Chiều nay nhé . Sáng anh đến công ty có cuộc họp quan trọng"
" Vâng "
Lâm Nhất Tuấn vừa tỉnh giấc nghe được cuộc trò chuyện hai người liền đòi
" Lâm papa và mẹ sẽ đi đăng ký kết hôn con cũng muốn đi theo "
"Đó không phải là nơi cho con nít đâu "- cô nhéo mũi cậu trả lời
" Nhưng con muốn đi xem papa và mẹ kết hôn"
Lâm Việt lái xe nhìn cậu bé cười thầm đồng ý
" Được , cho con đi theo"
"Yeahhh yeahhh . Lâm papa là nhất"
Cô thật sự thấy anh quá cưng chiều nó sợ sẽ thành thói quen sinh hư phàn nàn
" Này anh đừng chiều nó quá . Thành thói quen thì sẽ không tốt thậm chí sinh hư"
Lâm Việt cười trêu cô
" Anh biết rồi sẽ không chiều nó nữa . Hazzz chưa về làm vợ đã cằn nhằn anh như vậy ngày tháng sau này thật thảm nha . Nhưng anh từ nguyện "
Cô đỏ mặt quay sang nhìn hướng khác đúng là mấy người này không nghiêm túc được
" Mẹ ơi , mẹ bị sốt rồi mặt đỏ quá"
"Con... ngủ đi đừng làm phiền mẹ"
Lâm Việt nghe vậy quay sang nhìn quả nhiên đó thật cười thầm trong bụng" Đáng yêu quá đi"
Lâm Việt đưa cô đến căn hộ gần trung tâm thành phố vừa mới mua . Khá rộng có thể ở được đến năm người thiết kế tiện ích rất đẹp rất hợp ý cô . Sau đó đi vào phòng sắp xếp quần áo lên kệ thay bra giường , nấu ít đồ ăn cho Nhất Tuấn . Trần Nguyệt Nhi nhìn chiếc giường lớn trong phòng tim nhảy mấy nhịp liền nghĩ kể từ hôm nay không phải cô và Lâm Việt thành vợ chồng cùng ngủ chung sao ? Cô vẫn chưa sẵn sàng cho chuyện đó lắm. Thôi ! Kệ đi đến đó rồi tính.
Đến chiều Lâm Việt xử lý xong công việc liền đến đón vô cùng với Lâm Nhất Tuấn đi đến cục dân chính . Vào xe thấy cô đem theo một chiếc túi nhỏ đựng ít giấy tờ
"Em đem đủ rồi ?"
"Ừm, em kiểm tra lại mấy lần rồi"
" Vậy đi thôi"
Chưa đầy nửa tiếng chiếc xe lăn bánh đến cục dân chính . Bước xuống xe Trần Nguyệt Nhi bế cậu nhóc một bên tay căng thẳng hít thở thật sâu dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô đến đây kết hôn. Tuy đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng bây giờ lại căng thẳng hồi hộp đến mức này chứ .
Lâm Việt cũng không kém nãy giờ tim anh đập loạn xạ nhưng lại rất hạnh phúc . Anh đi đến nắm lấy bàn tay cô cười bảo :
" Hồi hộp lắm sao ?"
"Vâng , có chút "
" Đừng lo cứ nắm tay anh và đi vào thôi"
" Cái gì ? " - Dương Lục Phong quát hỏi lại
Trợ lý Trường đứng cạnh Lý Tuân mồ hôi tiết ra không ít . Chẳng trách cái tên Lý Tuân bắt anh đi nói chuyện này với hắn như nhảy lên chảo lửa . Trợ lý Trương uốn lưỡi thêm lần nữa nói:
" Vâng , thiếu phu nhân đang cùng Lâm Việt đến cục dân chính để đăng ký kết hôn"
Hắn nắm lấy chiếc áo vest đen mặc lên người ra lệnh
" Thông báo với người ở đó kéo dài thời gian cho tôi bằng mọi cách phải ngăn lại . Lý Tuân dẫn theo người "
Nói xong hắn hùng hổ đi thẳng ra ngoài cực kỳ gấp gáp vì hắn sợ đến trễ cô sẽ ký vào tờ giấy đó vậy hắn sẽ mất cô hoàn toàn .
" Ừm, em mới xem"
"Đừng buồn"
Cô lắc đầu nhìn vào anh kiên định
"Anh không cần lo cho em, em không sao ! Phải rồi khi này chúng ta đến cục dân chính vậy"
Ánh mắt Lâm Việt dịu đi không ít đây là lần thứ hai cô chủ động muốn kết hôn nên anh rất vui
" Chiều nay nhé . Sáng anh đến công ty có cuộc họp quan trọng"
" Vâng "
Lâm Nhất Tuấn vừa tỉnh giấc nghe được cuộc trò chuyện hai người liền đòi
" Lâm papa và mẹ sẽ đi đăng ký kết hôn con cũng muốn đi theo "
"Đó không phải là nơi cho con nít đâu "- cô nhéo mũi cậu trả lời
" Nhưng con muốn đi xem papa và mẹ kết hôn"
Lâm Việt lái xe nhìn cậu bé cười thầm đồng ý
" Được , cho con đi theo"
"Yeahhh yeahhh . Lâm papa là nhất"
Cô thật sự thấy anh quá cưng chiều nó sợ sẽ thành thói quen sinh hư phàn nàn
" Này anh đừng chiều nó quá . Thành thói quen thì sẽ không tốt thậm chí sinh hư"
Lâm Việt cười trêu cô
" Anh biết rồi sẽ không chiều nó nữa . Hazzz chưa về làm vợ đã cằn nhằn anh như vậy ngày tháng sau này thật thảm nha . Nhưng anh từ nguyện "
Cô đỏ mặt quay sang nhìn hướng khác đúng là mấy người này không nghiêm túc được
" Mẹ ơi , mẹ bị sốt rồi mặt đỏ quá"
"Con... ngủ đi đừng làm phiền mẹ"
Lâm Việt nghe vậy quay sang nhìn quả nhiên đó thật cười thầm trong bụng" Đáng yêu quá đi"
Lâm Việt đưa cô đến căn hộ gần trung tâm thành phố vừa mới mua . Khá rộng có thể ở được đến năm người thiết kế tiện ích rất đẹp rất hợp ý cô . Sau đó đi vào phòng sắp xếp quần áo lên kệ thay bra giường , nấu ít đồ ăn cho Nhất Tuấn . Trần Nguyệt Nhi nhìn chiếc giường lớn trong phòng tim nhảy mấy nhịp liền nghĩ kể từ hôm nay không phải cô và Lâm Việt thành vợ chồng cùng ngủ chung sao ? Cô vẫn chưa sẵn sàng cho chuyện đó lắm. Thôi ! Kệ đi đến đó rồi tính.
Đến chiều Lâm Việt xử lý xong công việc liền đến đón vô cùng với Lâm Nhất Tuấn đi đến cục dân chính . Vào xe thấy cô đem theo một chiếc túi nhỏ đựng ít giấy tờ
"Em đem đủ rồi ?"
"Ừm, em kiểm tra lại mấy lần rồi"
" Vậy đi thôi"
Chưa đầy nửa tiếng chiếc xe lăn bánh đến cục dân chính . Bước xuống xe Trần Nguyệt Nhi bế cậu nhóc một bên tay căng thẳng hít thở thật sâu dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô đến đây kết hôn. Tuy đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng bây giờ lại căng thẳng hồi hộp đến mức này chứ .
Lâm Việt cũng không kém nãy giờ tim anh đập loạn xạ nhưng lại rất hạnh phúc . Anh đi đến nắm lấy bàn tay cô cười bảo :
" Hồi hộp lắm sao ?"
"Vâng , có chút "
" Đừng lo cứ nắm tay anh và đi vào thôi"
" Cái gì ? " - Dương Lục Phong quát hỏi lại
Trợ lý Trường đứng cạnh Lý Tuân mồ hôi tiết ra không ít . Chẳng trách cái tên Lý Tuân bắt anh đi nói chuyện này với hắn như nhảy lên chảo lửa . Trợ lý Trương uốn lưỡi thêm lần nữa nói:
" Vâng , thiếu phu nhân đang cùng Lâm Việt đến cục dân chính để đăng ký kết hôn"
Hắn nắm lấy chiếc áo vest đen mặc lên người ra lệnh
" Thông báo với người ở đó kéo dài thời gian cho tôi bằng mọi cách phải ngăn lại . Lý Tuân dẫn theo người "
Nói xong hắn hùng hổ đi thẳng ra ngoài cực kỳ gấp gáp vì hắn sợ đến trễ cô sẽ ký vào tờ giấy đó vậy hắn sẽ mất cô hoàn toàn .