Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 72
Trong lúc Du Tấn đang ngồi trên máy bay đến Thành Phố X, anh nghiêm túc hướng dẫn Cao Trí cách để duy trì mạng sống của Thần Phong chờ anh tới.
Lúc này việc Cao Trí có thể làm chính là nghe theo chỉ thị của Du Tấn và chữa trị trước những vết thương ngoài da của Thần Phong.
Trong lúc Lăng Triều đang lo lắng nhìn Thần Phong nằm chật vật trên giường lớn, đột nhiên Hứa Thừa Anh lên tiếng khiến Lăng Triều cảm thấy bất lực vô cùng.
- Lăng Triều, cậu tìm được Chị dâu chưa?
Lăng Triều lắc đầu ủ rũ, anh thở dài đáp.
- Hazzzz....
Tôi cho người tìm khắp nơi, muốn lật tung cả Thành Phố X này lên cũng không tìm thấy.
Dừng một chút Lăng Triều nói tiếp, cặp mắt sắc bén vẫn chăm chú quan sát Thần Phong.
- Đám thuộc hạ điều tra được Phi Tú cho đàn em đối phó với Chị dâu, nhưng không biết vì sao thuộc hạ của Phi Tú và Chị dâu như là không khí, biến mất một cách triệt để không thể tìm thấy.
Nghe Lăng Triều nói vậy trong lòng Hứa Thừa Anh hoang mang vô cùng, cùng một lúc hai người anh kính trọng nhất đều xảy ra chuyện.
Quả đúng như lời Tần Gia Uy đã hứa, đúng ba tiếng sau Du Tấn đã có mặt trong phòng của Thần Phong tại tổng bộ của Hội Thần Hoa.
Du Tấn trên người mặc áo bờ - lu trắng quần tây đen, tay cầm một hộp y tế được thuộc hạ của Tần Gia Uy cẩn thận hộ tống vào.
Nhìn thấy Du Tấn, tất cả mọi người đều kinh ngạc chỉ có Cao Trí là không.
Hứa Thừa Anh và Lăng Triều không ngờ bác sĩ nổi tiếng nhất thế giới lại là một người đàn ông trẻ tuổi với dung mạo lịch lãm đẹp trai, Du Tấn chỉ mới ngoài 30 tuổi nhưng lại có bản lĩnh vượt trội hơn người, anh chính là huyền thoại trong lãnh vực y khoa.
- Học trưởng, chào anh.
Nghe Cao Trí gọi Du Tấn bằng huynh trưởng, Hứa Thừa Anh và Lăng Triều khó hiểu nhìn nhau.
Nếu Cao Trí là đàn em của Du Tấn, tại sao vừa rồi không trực tiếp gọi điện thoại cho anh ta, mà phải nhờ Tần Gia Uy lên tiếng mời Du Tấn tới đây.
- Học đệ, đã lâu không gặp.
Phải, hai người học y cùng một trường đại học bên Pháp, nhưng khi tốt nghiệp mỗi người đều có chí hướng của riêng mình.
Du Tấn bay đi bay lại giữa Mỹ và Thành Phố S để trao dồi kinh nghiệm y khoa, còn Cao Trí thì an phận thủ thường tại Thành Phố X này làm một vị bác sĩ nhàn nhã không tranh đua với đời.
Du Tấn quả thật rất chuyên nghiệp, vừa bước vào phòng cứ ngỡ Du Tấn và Cao Trí đang hàn huyên tâm sự nhưng trên thực thế Du Tấn đang quan sát Thần Phong lúc này chỉ còn lại nửa cái mạng nằm trên giường.
Sau khi Du Tấn nắm chắt tình trạng của Thần Phong, anh lập tức chuẩn bị dụng cụ để tiến hành phẫu thuật lấy máu bầm từ trong đầu của Thần Phong ra.
- Mọi người hãy ra ngoài chờ tôi.
Nghe Du Tấn nói vậy đám thuộc hạ lập tức lui ra ngoài, chỉ còn lại Hứa Thừa Anh và Lăng Triều vẫn đứng yên tại chỗ.
Du Tấn liếc sang hai người cất giọng không hài lòng.
- Hai người cũng ra ngoài!
Hứa Thừa Anh bực bội cau mày, trong lòng nóng như lửa đốt cất giọng hùng hồn.
- Không! chúng tôi sẽ không rời khỏi Lão Đại dù chỉ là nửa bước.
Du Tấn không hài lòng với Thái độ của Hứa Thừa Anh, nhưng thông cảm cho hai người vì xuất phát từ sự trung thành đối với Thần Phong.
- Tôi dám dùng mạng của mình để đảm bảo, Lão Đại của hai người sẽ không sao.
Hai người ra ngoài được chưa?
Du Tấn nhấn mạnh lời cam kết của mình, nói xong liền nhìn xuống Thần Phong tiếp tục chuẩn bị tiến hành phẫu thuật.
Hứa Thừa Anh còn đang hoang mang, nhưng khi chạm phải ánh mắt trấn an của Cao Trí nhìn họ, Hứa Thừa Anh và Lăng Triều đành bất đắc dĩ bước ra ngoài cho dù trong lòng thật sự không muốn.
Hai người đứng trước một bức tường kính trong suốt nhìn thấy toàn bộ sự việc diễn ra trong phòng.
Hứa Thừa Anh trong lòng hồi hợp cặp mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Du Tấn và Cao Trí, ánh mắt chuyển sang kinh hãi khi nhìn thấy Du Tấn thản nhiên ấn con dao phẫu thuật sắc bén vào đầu của Thần Phong.
Tuy hai người nhìn thấy cảnh chém giết như ăn cơm bữa, nhưng khi nhìn thấy máu phun ra từ đầu của Thần Phong khi Du Tấn tiến hành phẩu thuật, sắc mặt của hai người tái xanh không còn giọt máu toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Du Tấn được sự trợ giúp của Cao Trí nên phẫu thuật đã hoàn tất trong thời gian phá kỷ lục, vốn vĩ ca phẫu thuật thông thường mất đến bốn tiếng đồng hồ nhưng khi người tiến hành phẫu thuật là Du Tấn còn có bác sĩ giỏi nhất Trung Quốc Cao Trí giúp đỡ, ca phẫu thuật đã rút ngắn lại chỉ còn hai tiếng mà thôi.
Cánh cửa phòng được mở ra, Du Tấn và Cao Trí bước ra ngoài, hai người thuận tay cởi bỏ khẩu trang và găng tay vứt vào sọt rác dưới chân.
Du Tấn nhìn Hứa Thừa Anh và Lăng Triều, lúc này sắc mặt lo đến nhăn nhó.
- Phẫu thuật rất thành công, chỉ cần tĩnh dưỡng ba tháng sẽ hồi phục lại như xưa.
Nhưng sẽ không tránh khỏi việc để lại di chứng, chỉ cần dùng thuốc tôi đưa sẽ không sao.
Hứa Thừa Anh và Lăng Triều nghe Du Tấn nói vậy trong lòng vui mừng khó tả, Hứa Thừa Anh vươn tay bắt lấy tay Du Tấn.
- Cảm ơn bác sĩ Du, chúng tôi đã chuẩn bị phòng để bác sĩ Du nghỉ ngơi.
Du Tấn cười cười nhìn dáng vẻ vui mừng của hai người, Du Tấn cũng cảm thấy vui theo.
- Tôi có chuyện quan trọng nên cần phải về Thành Phố S ngay lập tức.
Tạm biệt.
Sau khi từ chối lòng tốt của Hứa Thừa Anh, Du Tấn nhìn sang Cao Trí.
- Học đệ, hôm nào rảnh đến Thành Phố S tìm anh, anh sẽ làm hướng dẫn viên đưa em đi tham quan.
Du Tấn thật lòng nói với Cao Trí, nếu có ngày này anh và Nhã Thanh sẽ tình nguyện làm hướng dẫn viên đưa Cao Trí đi khắp nơi.
- Được, là do anh nói đó.
Đến lúc đó đừng trách học đệ này làm phiền đến anh.
Cao Trí cười khách khí nói, từ lúc tốt nghiệp đến bây giờ hai người chưa từng gặp lại, nên dù lúc trước có thân thiết bao nhiêu cũng không thể trong giây lát mà thích nghi được.
Sau khi Du Tấn và Cao Trí nói chuyện xong, Du Tấn liền bước theo đám thuộc hạ của Tần Gia Uy ra sân bay tư nhân của Thần Phong, hôm nay là ngày sinh nhật của Nhã Thanh nên anh phải quay về bên cạnh cô ngay.
Lúc này việc Cao Trí có thể làm chính là nghe theo chỉ thị của Du Tấn và chữa trị trước những vết thương ngoài da của Thần Phong.
Trong lúc Lăng Triều đang lo lắng nhìn Thần Phong nằm chật vật trên giường lớn, đột nhiên Hứa Thừa Anh lên tiếng khiến Lăng Triều cảm thấy bất lực vô cùng.
- Lăng Triều, cậu tìm được Chị dâu chưa?
Lăng Triều lắc đầu ủ rũ, anh thở dài đáp.
- Hazzzz....
Tôi cho người tìm khắp nơi, muốn lật tung cả Thành Phố X này lên cũng không tìm thấy.
Dừng một chút Lăng Triều nói tiếp, cặp mắt sắc bén vẫn chăm chú quan sát Thần Phong.
- Đám thuộc hạ điều tra được Phi Tú cho đàn em đối phó với Chị dâu, nhưng không biết vì sao thuộc hạ của Phi Tú và Chị dâu như là không khí, biến mất một cách triệt để không thể tìm thấy.
Nghe Lăng Triều nói vậy trong lòng Hứa Thừa Anh hoang mang vô cùng, cùng một lúc hai người anh kính trọng nhất đều xảy ra chuyện.
Quả đúng như lời Tần Gia Uy đã hứa, đúng ba tiếng sau Du Tấn đã có mặt trong phòng của Thần Phong tại tổng bộ của Hội Thần Hoa.
Du Tấn trên người mặc áo bờ - lu trắng quần tây đen, tay cầm một hộp y tế được thuộc hạ của Tần Gia Uy cẩn thận hộ tống vào.
Nhìn thấy Du Tấn, tất cả mọi người đều kinh ngạc chỉ có Cao Trí là không.
Hứa Thừa Anh và Lăng Triều không ngờ bác sĩ nổi tiếng nhất thế giới lại là một người đàn ông trẻ tuổi với dung mạo lịch lãm đẹp trai, Du Tấn chỉ mới ngoài 30 tuổi nhưng lại có bản lĩnh vượt trội hơn người, anh chính là huyền thoại trong lãnh vực y khoa.
- Học trưởng, chào anh.
Nghe Cao Trí gọi Du Tấn bằng huynh trưởng, Hứa Thừa Anh và Lăng Triều khó hiểu nhìn nhau.
Nếu Cao Trí là đàn em của Du Tấn, tại sao vừa rồi không trực tiếp gọi điện thoại cho anh ta, mà phải nhờ Tần Gia Uy lên tiếng mời Du Tấn tới đây.
- Học đệ, đã lâu không gặp.
Phải, hai người học y cùng một trường đại học bên Pháp, nhưng khi tốt nghiệp mỗi người đều có chí hướng của riêng mình.
Du Tấn bay đi bay lại giữa Mỹ và Thành Phố S để trao dồi kinh nghiệm y khoa, còn Cao Trí thì an phận thủ thường tại Thành Phố X này làm một vị bác sĩ nhàn nhã không tranh đua với đời.
Du Tấn quả thật rất chuyên nghiệp, vừa bước vào phòng cứ ngỡ Du Tấn và Cao Trí đang hàn huyên tâm sự nhưng trên thực thế Du Tấn đang quan sát Thần Phong lúc này chỉ còn lại nửa cái mạng nằm trên giường.
Sau khi Du Tấn nắm chắt tình trạng của Thần Phong, anh lập tức chuẩn bị dụng cụ để tiến hành phẫu thuật lấy máu bầm từ trong đầu của Thần Phong ra.
- Mọi người hãy ra ngoài chờ tôi.
Nghe Du Tấn nói vậy đám thuộc hạ lập tức lui ra ngoài, chỉ còn lại Hứa Thừa Anh và Lăng Triều vẫn đứng yên tại chỗ.
Du Tấn liếc sang hai người cất giọng không hài lòng.
- Hai người cũng ra ngoài!
Hứa Thừa Anh bực bội cau mày, trong lòng nóng như lửa đốt cất giọng hùng hồn.
- Không! chúng tôi sẽ không rời khỏi Lão Đại dù chỉ là nửa bước.
Du Tấn không hài lòng với Thái độ của Hứa Thừa Anh, nhưng thông cảm cho hai người vì xuất phát từ sự trung thành đối với Thần Phong.
- Tôi dám dùng mạng của mình để đảm bảo, Lão Đại của hai người sẽ không sao.
Hai người ra ngoài được chưa?
Du Tấn nhấn mạnh lời cam kết của mình, nói xong liền nhìn xuống Thần Phong tiếp tục chuẩn bị tiến hành phẫu thuật.
Hứa Thừa Anh còn đang hoang mang, nhưng khi chạm phải ánh mắt trấn an của Cao Trí nhìn họ, Hứa Thừa Anh và Lăng Triều đành bất đắc dĩ bước ra ngoài cho dù trong lòng thật sự không muốn.
Hai người đứng trước một bức tường kính trong suốt nhìn thấy toàn bộ sự việc diễn ra trong phòng.
Hứa Thừa Anh trong lòng hồi hợp cặp mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Du Tấn và Cao Trí, ánh mắt chuyển sang kinh hãi khi nhìn thấy Du Tấn thản nhiên ấn con dao phẫu thuật sắc bén vào đầu của Thần Phong.
Tuy hai người nhìn thấy cảnh chém giết như ăn cơm bữa, nhưng khi nhìn thấy máu phun ra từ đầu của Thần Phong khi Du Tấn tiến hành phẩu thuật, sắc mặt của hai người tái xanh không còn giọt máu toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Du Tấn được sự trợ giúp của Cao Trí nên phẫu thuật đã hoàn tất trong thời gian phá kỷ lục, vốn vĩ ca phẫu thuật thông thường mất đến bốn tiếng đồng hồ nhưng khi người tiến hành phẫu thuật là Du Tấn còn có bác sĩ giỏi nhất Trung Quốc Cao Trí giúp đỡ, ca phẫu thuật đã rút ngắn lại chỉ còn hai tiếng mà thôi.
Cánh cửa phòng được mở ra, Du Tấn và Cao Trí bước ra ngoài, hai người thuận tay cởi bỏ khẩu trang và găng tay vứt vào sọt rác dưới chân.
Du Tấn nhìn Hứa Thừa Anh và Lăng Triều, lúc này sắc mặt lo đến nhăn nhó.
- Phẫu thuật rất thành công, chỉ cần tĩnh dưỡng ba tháng sẽ hồi phục lại như xưa.
Nhưng sẽ không tránh khỏi việc để lại di chứng, chỉ cần dùng thuốc tôi đưa sẽ không sao.
Hứa Thừa Anh và Lăng Triều nghe Du Tấn nói vậy trong lòng vui mừng khó tả, Hứa Thừa Anh vươn tay bắt lấy tay Du Tấn.
- Cảm ơn bác sĩ Du, chúng tôi đã chuẩn bị phòng để bác sĩ Du nghỉ ngơi.
Du Tấn cười cười nhìn dáng vẻ vui mừng của hai người, Du Tấn cũng cảm thấy vui theo.
- Tôi có chuyện quan trọng nên cần phải về Thành Phố S ngay lập tức.
Tạm biệt.
Sau khi từ chối lòng tốt của Hứa Thừa Anh, Du Tấn nhìn sang Cao Trí.
- Học đệ, hôm nào rảnh đến Thành Phố S tìm anh, anh sẽ làm hướng dẫn viên đưa em đi tham quan.
Du Tấn thật lòng nói với Cao Trí, nếu có ngày này anh và Nhã Thanh sẽ tình nguyện làm hướng dẫn viên đưa Cao Trí đi khắp nơi.
- Được, là do anh nói đó.
Đến lúc đó đừng trách học đệ này làm phiền đến anh.
Cao Trí cười khách khí nói, từ lúc tốt nghiệp đến bây giờ hai người chưa từng gặp lại, nên dù lúc trước có thân thiết bao nhiêu cũng không thể trong giây lát mà thích nghi được.
Sau khi Du Tấn và Cao Trí nói chuyện xong, Du Tấn liền bước theo đám thuộc hạ của Tần Gia Uy ra sân bay tư nhân của Thần Phong, hôm nay là ngày sinh nhật của Nhã Thanh nên anh phải quay về bên cạnh cô ngay.
Bình luận facebook