Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-121
Chương 121: Tìm được bệnh án
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáu năm trước... sáu năm trước đã xảy ra
chuyện gì? Tại sao đột nhiên Tần Kỳ Tân lại
chuyển đi nghiên cứu bệnh bạch cầu?
Bàn tay to của Hoắc Anh Tuấn nhay mạnh
huyệt thái dương của mình, vẻ mặt đau đớn nhớ
lại, sáu năm trước, đó không phải là lúc Đường
Hoa Nguyệt lừa anh nói mình bị bệnh bạch câu
sao?
Không, không.
Tâần Kỳ Tân chuyển nghề thậm chí còn sớm
hơn một chút so với lúc đó.
Trong nháy mắt, tất cả những chỉ tiết từng bị
Hoặc Anh Tuấn cố tình xem nhẹ, tất cả suy đoán
từng bị Hoắc Anh Tuấn phủ định, rốt cục giỗng
như một tấm lưới lớn tinh mịn, móc nối lại với
nhau.
Hoắc Anh Tuấn cũng ngồi không yên nữa,
trong đầu chỉ có ba chữ bệnh bạch cầu đang
không ngừng hiện lên, anh tông cửa xông ra
ngoài, dọa La Cơ Vị Y đang đợi ở cửa cũng bị lảo
đảo.
Trên đường trở về nhà học Hoäắc, Hoắc Anh
Tuấn không đếm được mình đã vượt bao nhiêu
đèn đỏ, anh vội vàng đến mức trái tim cũng muốn
lao ra khỏi lông ngực, nhưng khi xe “két” một
tiếng dừng ở cửa biệt thự, một loại cảm xúc phức
tạp nặng hơn gấp trăm nghìn lần so với chuyện
trở về sau nhiêu năm xa quê khiến cho Hoäc Anh
Tuấn đơn độc một mình đứng im lặng rất lâu ở
trước cổng.
Anh đánh mất lý trí bình thường điên cuồng
- ---------------------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáu năm trước... sáu năm trước đã xảy ra
chuyện gì? Tại sao đột nhiên Tần Kỳ Tân lại
chuyển đi nghiên cứu bệnh bạch cầu?
Bàn tay to của Hoắc Anh Tuấn nhay mạnh
huyệt thái dương của mình, vẻ mặt đau đớn nhớ
lại, sáu năm trước, đó không phải là lúc Đường
Hoa Nguyệt lừa anh nói mình bị bệnh bạch câu
sao?
Không, không.
Tâần Kỳ Tân chuyển nghề thậm chí còn sớm
hơn một chút so với lúc đó.
Trong nháy mắt, tất cả những chỉ tiết từng bị
Hoặc Anh Tuấn cố tình xem nhẹ, tất cả suy đoán
từng bị Hoắc Anh Tuấn phủ định, rốt cục giỗng
như một tấm lưới lớn tinh mịn, móc nối lại với
nhau.
Hoắc Anh Tuấn cũng ngồi không yên nữa,
trong đầu chỉ có ba chữ bệnh bạch cầu đang
không ngừng hiện lên, anh tông cửa xông ra
ngoài, dọa La Cơ Vị Y đang đợi ở cửa cũng bị lảo
đảo.
Trên đường trở về nhà học Hoäắc, Hoắc Anh
Tuấn không đếm được mình đã vượt bao nhiêu
đèn đỏ, anh vội vàng đến mức trái tim cũng muốn
lao ra khỏi lông ngực, nhưng khi xe “két” một
tiếng dừng ở cửa biệt thự, một loại cảm xúc phức
tạp nặng hơn gấp trăm nghìn lần so với chuyện
trở về sau nhiêu năm xa quê khiến cho Hoäc Anh
Tuấn đơn độc một mình đứng im lặng rất lâu ở
trước cổng.
Anh đánh mất lý trí bình thường điên cuồng
- ---------------------------
Bình luận facebook