Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-45
Chương 45: Căn bệnh nguy hiểm đến tính mạng
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đồn cảnh sát.
Cảnh sát theo dõi Đường Hàn Khiết, lạnh nhạt
nói: “Bằng chứng vật chứng chúng tôi đều đã có,
anh còn ở đây ngụy biện không chịu thành thật
khai báo nữa sao!”
“Tôi không có đụng vào cô ta, càng không có
đâm cô tai” Vết thương ở khóe môi Đường Hàn
Khiết là do bị nhân viên phục vụ đánh, trên áo sơ
mi trắng của anh ta vẫn còn vết máu của Từ Uyến
Nhan, nét mặt anh ta rất bình tĩnh nhưng sâu
thảm trong đôi mắt ánh mắt lại giống như ánh
mắt một loài dã thú.
Anh ta đan tay vào nhau thương lượng với
mọi người: “Tôi và Từ Uyển Nhan đã thỏa thuận đi
nước ngoài, vé máy bay cũng mua luôn rồi, cô ấy
đột nhiên quay lại vu khống tôi, nói tôi hãm hiếp
cô ấy”
Cách đây nửa tiếng, anh ta tin lời nói ma quỷ
của Từ Uyển Nhan bước vào nhà hàng.
Hai người đặt một phòng riêng và cô ta gọi
một chai rượu đỏ, nói muốn uống cùng Đường
Hàn Khiết tới ly cuối cùng.
Hàn Khiết không uống rượu mà đổi lại thành
một ly nước ngọt.
Từ Uyển Nhan là loại người nào anh ta không
thể hiểu được.
Kết quả sau khi uống nước ngọt được một
lúc, hai mắt Hàn Khiết díu lại, cả cơ thể vô lực mệt
mỏi.
Sau đó anh ta nhìn thấy Từ Uyển Nhan cười
khẩy hỏi anh ta đoạn ghi âm ở đâu.
Đoạn ghi âm ở trong tay Đường Hàn Khiết,
nhưng anh ta không có mang theo.
Cô ta bắt đầu sờ quân áo và túi quần của Hàn
Khiết.
Anh ta không cho cô ta chạm vào nên hai
người đã xảy ra giằng co.
Cuối cùng cô ta đột nhiên tự làm rối tung
quần áo và tóc của chính mình, đập vỡ chai rượu,
rạch sâu một nhát trên cánh tay, sau đó ép chai
rượu vào tay Hàn Khiết để in ấu vân tay, rồi mở
miệng với giọng điệu hung ác.
“Đường Hàn Khiết, không ai có thể uy hiếp
được tôi, đoạn ghi âm thì sớm muộn gì tôi cũng
sẽ tìm ra, cả Hoắc Anh Tuấn tôi cũng muốn! Còn
anh thì vào tù đi!”
Từ Uyển Nhan đập vỡ chai rượu, liều mạng
kêu cứu, phục vụ liền xông vào không nói lời nào
mà đánh Hàn Khiết, rồi mới mới bắt đầu gọi cảnh
sát, sau đó anh ta bị cảnh sát bắt, bị buộc tội
cưỡng hiếp và bị cảnh sát dẫn đi.
Vậy là có tình huống hiện tại.
Sau khi cảnh sát nghe được câu trả lời của
Đường Hàn Khiết thì sắc mặt rất khó coi.
"Được, anh cứ tiếp tục ngoan cố, thế nào
cũng phản kháng quyết liệt như vậy thì anh cứ
chờ nhận thêm tội trạng đi!”
Đường Hàn Khiết thấy cảnh sát sắp đi liên lập
tức đứng dậy: “Cho dù anh có muốn trị tội của tôi,
anh cũng nên nghe lời tôi nói đã, tôi bị Từ Uyển
Nhan bỏ thuốc, anh tìm người lấy máu của tôi đi
xét nghiệm đi, chắc chắn có thể kiểm tra ra trong
máu có tác dụng của thuốc”
Người cảnh sát đóng cửa lại, hoàn toàn
- ---------------------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đồn cảnh sát.
Cảnh sát theo dõi Đường Hàn Khiết, lạnh nhạt
nói: “Bằng chứng vật chứng chúng tôi đều đã có,
anh còn ở đây ngụy biện không chịu thành thật
khai báo nữa sao!”
“Tôi không có đụng vào cô ta, càng không có
đâm cô tai” Vết thương ở khóe môi Đường Hàn
Khiết là do bị nhân viên phục vụ đánh, trên áo sơ
mi trắng của anh ta vẫn còn vết máu của Từ Uyến
Nhan, nét mặt anh ta rất bình tĩnh nhưng sâu
thảm trong đôi mắt ánh mắt lại giống như ánh
mắt một loài dã thú.
Anh ta đan tay vào nhau thương lượng với
mọi người: “Tôi và Từ Uyển Nhan đã thỏa thuận đi
nước ngoài, vé máy bay cũng mua luôn rồi, cô ấy
đột nhiên quay lại vu khống tôi, nói tôi hãm hiếp
cô ấy”
Cách đây nửa tiếng, anh ta tin lời nói ma quỷ
của Từ Uyển Nhan bước vào nhà hàng.
Hai người đặt một phòng riêng và cô ta gọi
một chai rượu đỏ, nói muốn uống cùng Đường
Hàn Khiết tới ly cuối cùng.
Hàn Khiết không uống rượu mà đổi lại thành
một ly nước ngọt.
Từ Uyển Nhan là loại người nào anh ta không
thể hiểu được.
Kết quả sau khi uống nước ngọt được một
lúc, hai mắt Hàn Khiết díu lại, cả cơ thể vô lực mệt
mỏi.
Sau đó anh ta nhìn thấy Từ Uyển Nhan cười
khẩy hỏi anh ta đoạn ghi âm ở đâu.
Đoạn ghi âm ở trong tay Đường Hàn Khiết,
nhưng anh ta không có mang theo.
Cô ta bắt đầu sờ quân áo và túi quần của Hàn
Khiết.
Anh ta không cho cô ta chạm vào nên hai
người đã xảy ra giằng co.
Cuối cùng cô ta đột nhiên tự làm rối tung
quần áo và tóc của chính mình, đập vỡ chai rượu,
rạch sâu một nhát trên cánh tay, sau đó ép chai
rượu vào tay Hàn Khiết để in ấu vân tay, rồi mở
miệng với giọng điệu hung ác.
“Đường Hàn Khiết, không ai có thể uy hiếp
được tôi, đoạn ghi âm thì sớm muộn gì tôi cũng
sẽ tìm ra, cả Hoắc Anh Tuấn tôi cũng muốn! Còn
anh thì vào tù đi!”
Từ Uyển Nhan đập vỡ chai rượu, liều mạng
kêu cứu, phục vụ liền xông vào không nói lời nào
mà đánh Hàn Khiết, rồi mới mới bắt đầu gọi cảnh
sát, sau đó anh ta bị cảnh sát bắt, bị buộc tội
cưỡng hiếp và bị cảnh sát dẫn đi.
Vậy là có tình huống hiện tại.
Sau khi cảnh sát nghe được câu trả lời của
Đường Hàn Khiết thì sắc mặt rất khó coi.
"Được, anh cứ tiếp tục ngoan cố, thế nào
cũng phản kháng quyết liệt như vậy thì anh cứ
chờ nhận thêm tội trạng đi!”
Đường Hàn Khiết thấy cảnh sát sắp đi liên lập
tức đứng dậy: “Cho dù anh có muốn trị tội của tôi,
anh cũng nên nghe lời tôi nói đã, tôi bị Từ Uyển
Nhan bỏ thuốc, anh tìm người lấy máu của tôi đi
xét nghiệm đi, chắc chắn có thể kiểm tra ra trong
máu có tác dụng của thuốc”
Người cảnh sát đóng cửa lại, hoàn toàn
- ---------------------------
Bình luận facebook