Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-248
Chương 248: Là tôi mê hoặc đấy
Cuối cùng thì Lục Tiểu Hy cũng thành công giải phóng được bàng quang của mình.
Sau khi cô đi ra ngoài, ngước mắt là nhìn thấy Lạc Thiếu Hoàng, trong nháy mắt ngượng chín mặt. Dẫu sao chuyện lúc nãy cũng rất động trời! Hơn nữa, điều cô lo lắng nhất là liệu mình có bị diệt khẩu không?
Lạc Thiếu Hoàng đang hút thuốc, ngẩng đầu lên nhìn cô, gạt tàn thuốc rồi nói: “Lúc nãy đều nghe thấy rồi à?”
“Không! Không hề! Một chữ tôi cũng không nghe thấy!” Lục Tiểu Hy giơ tay lên thề thốt, bây giờ cô nam quả nữ, không trăng gió lớn rất thích hợp để giết người, sao cô dám thừa nhận chứ?
“Hừ.”Anh ta đột nhiên cười mấy tiếng, nói: “Không nghe thấy à? Vậy cũng tốt lắm.”
Lục Tiểu Hy không hiểu anh ta có ý gì, tóm lại, cô chỉ muốn rời khỏi đây, anh trai em gái yêu đương gì đó không hề liên quan đến cô!
Cô nhìn về phía cửa ra vào, rồi dè dặt di chuyển, đúng vào lúc này thì sau lưng truyền đến một giọng nói không nhanh không chậm: “Nếu chuyện đã thành ra thế này thì cũng nên kết thúc thôi.”
Lục Tiểu Hy chôn chân dưới đất, một lúc lâu sau cô quay người: “Anh…vẫn còn một tiền đồ rộng mở phía trước, ngàn vạn lần đừng đi lên con đường phạm tội chứ. Dẫu sao thì… giết người là phạm pháp mà.”
Anh ta sững sờ, rồi chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn cô: “Cô đang nghĩ gì thế?”
Cô cau mày, anh ta biết rõ còn hỏi!
Lạc Thiếu Hoàng bị cô chọc tức đến mức bật cười, sau đó như hiểu ra mà gật đầu: “Coi như cô cũng không ngốc, nhưng mà cũng phải xem xem biểu hiện của cô ra sao đã. Nếu cô biểu hiện tốt, khiến ông đây vui vẻ thì đương nhiên sẽ tha cho cô một mạng.”
Lục Tiểu Hy nhìn anh ta: “Thà chết vinh còn hơn sống nhục!”
“Ai da, được lắm, cũng có cốt khí đấy.”Anh ta cong khóe môi bước qua, nhìn cô một cái, nói: “Lúc nãy, cho dù cô không nghe thấy thì cũng nhìn thấy rồi.”
Lục Tiểu Hy không nói gì, dù sao chuyện này cô sẽ nhất quyết giả ngu đến tận cùng.
“Người phụ nữ đó là em gái tôi, cô có lẽ đã nghe nói qua, cô ấy… là do bố tôi và người phụ nữ bên ngoài đẻ ra.” Anh ta cau mày: “Mặc dù là vậy nhưng chuyện cô ấy là em gái tôi thì không có cách nào thay đổi.”
Lục Tiểu Hy yên lặng đứng ở đó lắng nghe, không biết cô nghe được càng nhiều thì có phải sẽ càng phiền phức không? Nhưng Lạc Thiếu Hoàng không có ý định dừng lại, chế giễu cười một tiếng, nói: “Nói ra thì thật sự rất mất mặt, cô ấy có cái suy nghĩ đó cũng không phải ngày một ngày hai, tôi tưởng rằng cứ mặc kệ là sẽ không sao, nhưng hình như đều không có tác dụng.”
“Vậy… có liên quan gì tới tôi chứ?” Lục Tiểu Hy cứng đầu hỏi.
Anh ta nhướng mày, như cười như không: “Không liên quan ư?”
“Đương nhiên!” Lục Tiểu Hy nhìn anh ta: “Muốn lừa tôi? Chuyện này e là lừa không nổi đâu!”
Anh ta đột nhiên giơ tay lên xoa xoa mặt cô: “Haha, cô muốn rũ bỏ mọi quan hệ vậy ư? Vậy chuyện cô ngủ với tôi phải tính sao? Tôi là một bông hoa cúc thanh khiết mà bị cô làm vấy bẩn, cô không ăn nói tử tế nổi một câu à? Hả? Nói đi, được không hả? Được không hả?”
Anh ta dùng sức bẹo má cô, đau đến mức Lục Tiểu Hy nhăn nhó mặt mày: “Anh! Mẹ nhà anh.”
“Ai da! Nói tục hả? Dám cứng miệng à?”Anh ta lại càng bẹo mạnh tay hơn, cười gằn đầy ác độc, nhìn thế nào cũng thấy anh ta giống như một tên cuồng ngược đãi.
Lục Tiểu Hy không ngừng hít thật sâu, nói với bản thân rằng hảo hán sẽ không để bụng cái thiệt trước mắt.
Cô cứng ngắc nói: “Được rồi, đừng làm chuyện ấu trĩ đó nữa, muốn kể chuyện cho tôi nghe thì kể nhanh lên.”
Anh ta buông tay ra, nhìn cô nửa ngày trời: “Tôi cảm thấy, nếu là cô thì sẽ không có vấn đề gì.”
Anh ta tự hỏi tự trả lời, Lục Tiểu Hy nghe mà ù ù cạc cạc, trợn trừng nhìn anh ta: “Có thể nói rõ ràng một lần được không? Anh mà còn không nói là tôi đi đấy, anh dám chặn tôi tôi sẽ hét lên cho mà xem.”
Anh ta phì cười, cũng không bị lời đe dọa của cô, ngồi xuống rồi nói: “Làm bạn gái của Lạc Thiếu Hoàng tôi, hoặc là làm vợ chưa cưới cùng được, chỉ cần giúp tôi loại bỏ cái phiền phức kia đi thôi.”
Lục Tiểu Hy sững người: “Tại sao lại là tôi?”
Cô tin rằng dựa vào cái mặt đó của Lạc Thiếu Hoàng, rồi vóc dáng, quyền thế với cả lúc anh ta ở trên giường không tin anh ta tìm không được một người phụ nữ diễn kịch cùng! Vì vậy, tại sao lại là cô?
Đáp của anh ta rất đơn giản: “Bởi vì, cô đã nghe thấy bí mật này rồi.”
“…”
Lục Tiểu Hy ngẩng đầu lên cạn lời nhìn trên nhà, cô còn nói được gì nữa? Còn có thể nói được gì?
Lời của anh ta cô có thể dẫn ra nghĩa rộng hơn đó là: Hiện tại cô là người biết sự tình, hoặc là phối hợp, hoặc là bị diệt khẩu.
Đương nhiên, cô không ngu tới mức cho rằng Lạc Thiếu Hoàng sẽ làm như thế, nhưng mà dựa vào tích cách cố chấp của anh ta thì sẽ chơi đùa dày vò cô chẳng khác nào sống không bằng chết.
Cô cau mày, mặt nặng trịch.
Lạc Thiếu Hoàng cũng không ép cô, ngồi xuống đối diện nói: “Cô giúp tôi thoát khỏi người phụ nữ điên đó, sau này cô sẽ không còn gặp lại tôi nữa. Cả chuyện tôi bị cô làm bẩn này tôi cũng không ghi thù nữa, sao hả, có phải rất có tính toán không?”
Lục Tiểu Hy từ từ nhướng mày: “Lạc Thiếu Hoàng, tốt xấu gì thì anh cũng là cậu chủ nhà họ Lạc, có thể đừng biểu hiện giống một tên lưu manh thế được không?”
Một tay anh ta chống cằm, khẽ mỉm cười: “Vậy thì cô nên hiểu rõ, tôi muốn làm những điều đó với cô là việc dễ như trở bàn tay. Mặc kệ cô có vừa lòng hay không thì cô đều phải phối hợp với tôi, nếu không tôi sẽ tìm cách chơi chết cô đấy.”
“…”
Lục Tiểu Hy mắng khẽ một câu, có tiền thì giỏi lắm à? Đúng là ác độc!
Suy đi nghĩ lại, để thoát khỏi tên khốn khiếp này, cô đành cắn răng nói: “Thành giao!”
Cô giúp anh ta giải quyết Lạc Thanh Tâm, đồng thời cũng bằng với việc cô đã nắm chắc bí mật của nhà họ Lạc trong lòng bàn tay, ngộ nhỡ anh ta trở mặt thì cũng đừng trách cô ác độc công bố cái bí mật này!
Tâm trạng của Lạc Thiếu Hoàng dường như rất tốt: “Ừm, coi như cô đã đưa sự lựa chọn sáng suốt.”
Lục Tiểu Hy nhìn anh ta, lo lắng hỏi: “Anh sẽ không hối hận đấy chứ?”
“Sao có thể?” Anh ta kinh ngạc nhìn cô: “Sao cô có thể coi tôi là người không biết giữ chữ tín thế? Đối với tôi mà nói đây chính là sự xỉ nhục!”
“Stop!” Lục Tiểu Hy tỏ ý bảo anh ta dừng lại: “Lạc Thiếu Hoàng, tôi nói rõ ràng rồi đấy, nếu anh dám trở mặt với tôi thì…”
Lạc Thiếu Hoàng cười: “Cố dám không tin tôi.”
Một trận gió lạnh thổi tới sau lưng, Lục Tiểu Hy nhìn người đàn ông đầy ám khí này: “Nói đi, phải làm thế nào?”
Anh ta không nói hai lời ôm lấy vai cô: “Phải học cách trở thành phụ nữ trước đã.”
“Anh nói ai không phải phụ nữ hả?” Cô hất tay anh ta ra, khinh bỉ, lập tức lại nói: “Nhưng mà nếu so với cái cô Lạc kia của nhà các người thì đúng là vẫn còn kém xa.”
Sắc mặt của Lạc Thiếu Hoàng biến đổi, lạnh lùng nhìn cô, Lục Tiểu Hy biết mình buột miệng nên khẽ nuốt nước bọt, nghiêng đầu muốn rời đi: “Nếu không có gì nữa thì tôi đi trước đây.”
Lạc Thiếu Hoàng cũng không cản cô lại, một mình ở trong phòng bực tức khó chịu.
Mẹ kiếp, đây là lần đầu tiên anh ta mất mặt như vậy.
Lục Tiểu Hy rời khỏi căn phòng, khẽ thở hắt ra một hơi, có thể rời khỏi an toàn, bây giờ nghĩ lại đúng là phải cảm ơn cô Lạc đó.
Cô xuống dưới lầu, vừa ra khỏi thang máy thì đã bị người ta mạnh bạo kéo đi. Tới lúc Lục Tiểu Hy phản ứng lại thì đã bị lôi tới phòng vệ sinh.
Nhìn rõ người đối diện, Lục Tiểu Hy nhướng mày: “Cô Lạc.”
Lạc Thanh Tâm nhìn cô chằm chằm, gò má căng cứng, hai mắt tóe lửa, chỉ tay vào người cô cảnh cáo: “Tránh xa anh ấy ra! Nếu không, đừng trách tôi rạch nát cái bản mặt của cô ra!”
Lục Tiểu Hy có phần hớn hở, bởi vì sức khỏe của bố yếu kém, mẹ thì bận bĩu trước sau, nên có rất ít người quản thúc cô, vì vậy cô trước giờ đều giao du với đủ các thể loại người! Nếu Lạc Thanh Tâm nghĩ cô là loại con gái ngoan ngoãn thì coi như là sai hoàn toàn rồi!
Cô đột nhiên trở tay nắm chặt lấy cổ tay của cô ta, bóp chặt đến mức khiến cô ta không thể động đậy.
Lạc Thanh Tâm sững người, Lục Tiểu Hy đổi thành thế chủ động, tiến lên trước một bước ép cô ta vào trên vách tường: “Anh ta mà cô nói, nếu như là để chỉ tên anh trai ai gặp cũng ghét đó của cô thì…Hừ, vậy thì xin lỗi nhé, tôi tạm thời không có ý định đó!”
Lạc Thanh Tâm trợn trừng mắt, cho đến hiện tại mới nhìn kỹ cô: “Cô…”
Lúc trước ở trong nhà hàng với Tần Lệ Phong, cô ta có gặp qua Lục Tiểu Hy, có một ấn tượng rất sâu đậm với người phụ nữ không thân thiện này!
Không ngờ lại là cô!
Chẳng trách Tần Lệ Phong lại đưa ra lời cảnh cáo, hóa ra anh ta đang bảo vệ em gái của mình!
Lạc Lục Tiểu Hy càng tức giận, cô ta tưởng rằng Lục Tiểu Hy chỉ là loại phụ nữ thấy tiền sẽ nhào đến, ai biết được cô ta lại là cô chủ của nhà họ Lục! Mặc dù nói Lục Quý đang trên bờ vực thẳm, bất cứ lúc nào cũng có thể bị chết chìm, nhưng con lạc đà gầy vẫn luôn mạnh hơn ngựa, Lục Tiểu Hy là cô chủ chân chính! Không giống cô ta, cái mũ đứa con riêng chụp lên đầu khiến cô ta không thể thở nổi.
“Hóa ra là cô à!” Lạc Thanh Tâm cười mỉa mai, hơi đẩy tay cô ra: “Lục Quý các người cũng có chủ ý tốt đấy! Anh trai cô không nên việc, đứa em gái là cô lại có thể phát huy cơ đấy! Nhưng cô nghe cho kỹ đây, tôi không cho phép các người được như ý! Lạc Thiếu Hoàng chẳng qua chỉ chơi bời mà thôi, anh ấy sẽ không cần loại phụ nữ đầy tâm cơ như cô đâu!”
Sắc mặt Lục Tiểu Hy vẫn như cũ, ép cô ta chặt hơn: “Cho dù anh ta có không muốn người như tôi, thì cô cũng không đến lượt cô đâu.”
Mặt mày Lạc Thanh Tâm biến đổi, lời này của cô đâm thẳng vào nỗi đau của cô ta.
Cô ta không ngừng phủ nhận mọi hành động của mình, nhưng lại không có cách nào từ bỏ tình cảm của mình dành cho Lạc Thiếu Hoàng, cô ta cũng từng có mâu thuẫn, nhưng từ sau đó trở đi cái thứ tình cảm không khống chế được đã lấn át tất cả.
Tại sao cô ta phải để ý tới ánh mắt của người khác? Chỉ cần cô ta thích là được? Nhưng thật sự đến bây giờ cô ta mới cảm nhận được uy hiếp!
Lạc Thiếu Hoàng trước giờ chưa bao giờ coi trọng người phụ nữ nào trong mắt, nhưng lại nắm chặt lấy Lục Tiểu Hy không buông! Điều này biểu đạt điều gì, không nói cũng hiểu.
“Chuyện của chúng tôi không đến lượt cô nhúng tay vào!”
“Hừ, vậy cũng phải xin lỗi rồi, chuyện này tôi đã quyết định rồi.” Lục Tiểu Hy cười không cảm xúc: “Từ bây giờ trở đi, tôi chính là bạn gái của anh ấy, biết điều thì cút xa ra một chút, đừng có đến gây rắc rối trước mặt chúng tôi nữa, nhìn đã thấy chướng mắt.”
“Bạn gái?” Lạc Thanh Tâm hét lên: “Không! Không thể được! Anh ấy sẽ không tìm bạn gái đâu!”
“Cô Lạc à, cô cũng buồn cười thật đấy! Tại sao anh ấy không thể tìm bạn gái chứ? Làm ơn đi, cô bình thường có được không? Làm gì mà phải kéo theo người vô tội vào thế?”
Lạc Thanh Tâm chất vấn: “Lục Tiểu Hy! Là cô mê hoặc anh ấy có đúng không?”
Lục Tiểu Hy nghĩ cũng không nghĩ gật gật đầu: “Không sai, là tôi mê hoặc đấy.”
Cuối cùng thì Lục Tiểu Hy cũng thành công giải phóng được bàng quang của mình.
Sau khi cô đi ra ngoài, ngước mắt là nhìn thấy Lạc Thiếu Hoàng, trong nháy mắt ngượng chín mặt. Dẫu sao chuyện lúc nãy cũng rất động trời! Hơn nữa, điều cô lo lắng nhất là liệu mình có bị diệt khẩu không?
Lạc Thiếu Hoàng đang hút thuốc, ngẩng đầu lên nhìn cô, gạt tàn thuốc rồi nói: “Lúc nãy đều nghe thấy rồi à?”
“Không! Không hề! Một chữ tôi cũng không nghe thấy!” Lục Tiểu Hy giơ tay lên thề thốt, bây giờ cô nam quả nữ, không trăng gió lớn rất thích hợp để giết người, sao cô dám thừa nhận chứ?
“Hừ.”Anh ta đột nhiên cười mấy tiếng, nói: “Không nghe thấy à? Vậy cũng tốt lắm.”
Lục Tiểu Hy không hiểu anh ta có ý gì, tóm lại, cô chỉ muốn rời khỏi đây, anh trai em gái yêu đương gì đó không hề liên quan đến cô!
Cô nhìn về phía cửa ra vào, rồi dè dặt di chuyển, đúng vào lúc này thì sau lưng truyền đến một giọng nói không nhanh không chậm: “Nếu chuyện đã thành ra thế này thì cũng nên kết thúc thôi.”
Lục Tiểu Hy chôn chân dưới đất, một lúc lâu sau cô quay người: “Anh…vẫn còn một tiền đồ rộng mở phía trước, ngàn vạn lần đừng đi lên con đường phạm tội chứ. Dẫu sao thì… giết người là phạm pháp mà.”
Anh ta sững sờ, rồi chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn cô: “Cô đang nghĩ gì thế?”
Cô cau mày, anh ta biết rõ còn hỏi!
Lạc Thiếu Hoàng bị cô chọc tức đến mức bật cười, sau đó như hiểu ra mà gật đầu: “Coi như cô cũng không ngốc, nhưng mà cũng phải xem xem biểu hiện của cô ra sao đã. Nếu cô biểu hiện tốt, khiến ông đây vui vẻ thì đương nhiên sẽ tha cho cô một mạng.”
Lục Tiểu Hy nhìn anh ta: “Thà chết vinh còn hơn sống nhục!”
“Ai da, được lắm, cũng có cốt khí đấy.”Anh ta cong khóe môi bước qua, nhìn cô một cái, nói: “Lúc nãy, cho dù cô không nghe thấy thì cũng nhìn thấy rồi.”
Lục Tiểu Hy không nói gì, dù sao chuyện này cô sẽ nhất quyết giả ngu đến tận cùng.
“Người phụ nữ đó là em gái tôi, cô có lẽ đã nghe nói qua, cô ấy… là do bố tôi và người phụ nữ bên ngoài đẻ ra.” Anh ta cau mày: “Mặc dù là vậy nhưng chuyện cô ấy là em gái tôi thì không có cách nào thay đổi.”
Lục Tiểu Hy yên lặng đứng ở đó lắng nghe, không biết cô nghe được càng nhiều thì có phải sẽ càng phiền phức không? Nhưng Lạc Thiếu Hoàng không có ý định dừng lại, chế giễu cười một tiếng, nói: “Nói ra thì thật sự rất mất mặt, cô ấy có cái suy nghĩ đó cũng không phải ngày một ngày hai, tôi tưởng rằng cứ mặc kệ là sẽ không sao, nhưng hình như đều không có tác dụng.”
“Vậy… có liên quan gì tới tôi chứ?” Lục Tiểu Hy cứng đầu hỏi.
Anh ta nhướng mày, như cười như không: “Không liên quan ư?”
“Đương nhiên!” Lục Tiểu Hy nhìn anh ta: “Muốn lừa tôi? Chuyện này e là lừa không nổi đâu!”
Anh ta đột nhiên giơ tay lên xoa xoa mặt cô: “Haha, cô muốn rũ bỏ mọi quan hệ vậy ư? Vậy chuyện cô ngủ với tôi phải tính sao? Tôi là một bông hoa cúc thanh khiết mà bị cô làm vấy bẩn, cô không ăn nói tử tế nổi một câu à? Hả? Nói đi, được không hả? Được không hả?”
Anh ta dùng sức bẹo má cô, đau đến mức Lục Tiểu Hy nhăn nhó mặt mày: “Anh! Mẹ nhà anh.”
“Ai da! Nói tục hả? Dám cứng miệng à?”Anh ta lại càng bẹo mạnh tay hơn, cười gằn đầy ác độc, nhìn thế nào cũng thấy anh ta giống như một tên cuồng ngược đãi.
Lục Tiểu Hy không ngừng hít thật sâu, nói với bản thân rằng hảo hán sẽ không để bụng cái thiệt trước mắt.
Cô cứng ngắc nói: “Được rồi, đừng làm chuyện ấu trĩ đó nữa, muốn kể chuyện cho tôi nghe thì kể nhanh lên.”
Anh ta buông tay ra, nhìn cô nửa ngày trời: “Tôi cảm thấy, nếu là cô thì sẽ không có vấn đề gì.”
Anh ta tự hỏi tự trả lời, Lục Tiểu Hy nghe mà ù ù cạc cạc, trợn trừng nhìn anh ta: “Có thể nói rõ ràng một lần được không? Anh mà còn không nói là tôi đi đấy, anh dám chặn tôi tôi sẽ hét lên cho mà xem.”
Anh ta phì cười, cũng không bị lời đe dọa của cô, ngồi xuống rồi nói: “Làm bạn gái của Lạc Thiếu Hoàng tôi, hoặc là làm vợ chưa cưới cùng được, chỉ cần giúp tôi loại bỏ cái phiền phức kia đi thôi.”
Lục Tiểu Hy sững người: “Tại sao lại là tôi?”
Cô tin rằng dựa vào cái mặt đó của Lạc Thiếu Hoàng, rồi vóc dáng, quyền thế với cả lúc anh ta ở trên giường không tin anh ta tìm không được một người phụ nữ diễn kịch cùng! Vì vậy, tại sao lại là cô?
Đáp của anh ta rất đơn giản: “Bởi vì, cô đã nghe thấy bí mật này rồi.”
“…”
Lục Tiểu Hy ngẩng đầu lên cạn lời nhìn trên nhà, cô còn nói được gì nữa? Còn có thể nói được gì?
Lời của anh ta cô có thể dẫn ra nghĩa rộng hơn đó là: Hiện tại cô là người biết sự tình, hoặc là phối hợp, hoặc là bị diệt khẩu.
Đương nhiên, cô không ngu tới mức cho rằng Lạc Thiếu Hoàng sẽ làm như thế, nhưng mà dựa vào tích cách cố chấp của anh ta thì sẽ chơi đùa dày vò cô chẳng khác nào sống không bằng chết.
Cô cau mày, mặt nặng trịch.
Lạc Thiếu Hoàng cũng không ép cô, ngồi xuống đối diện nói: “Cô giúp tôi thoát khỏi người phụ nữ điên đó, sau này cô sẽ không còn gặp lại tôi nữa. Cả chuyện tôi bị cô làm bẩn này tôi cũng không ghi thù nữa, sao hả, có phải rất có tính toán không?”
Lục Tiểu Hy từ từ nhướng mày: “Lạc Thiếu Hoàng, tốt xấu gì thì anh cũng là cậu chủ nhà họ Lạc, có thể đừng biểu hiện giống một tên lưu manh thế được không?”
Một tay anh ta chống cằm, khẽ mỉm cười: “Vậy thì cô nên hiểu rõ, tôi muốn làm những điều đó với cô là việc dễ như trở bàn tay. Mặc kệ cô có vừa lòng hay không thì cô đều phải phối hợp với tôi, nếu không tôi sẽ tìm cách chơi chết cô đấy.”
“…”
Lục Tiểu Hy mắng khẽ một câu, có tiền thì giỏi lắm à? Đúng là ác độc!
Suy đi nghĩ lại, để thoát khỏi tên khốn khiếp này, cô đành cắn răng nói: “Thành giao!”
Cô giúp anh ta giải quyết Lạc Thanh Tâm, đồng thời cũng bằng với việc cô đã nắm chắc bí mật của nhà họ Lạc trong lòng bàn tay, ngộ nhỡ anh ta trở mặt thì cũng đừng trách cô ác độc công bố cái bí mật này!
Tâm trạng của Lạc Thiếu Hoàng dường như rất tốt: “Ừm, coi như cô đã đưa sự lựa chọn sáng suốt.”
Lục Tiểu Hy nhìn anh ta, lo lắng hỏi: “Anh sẽ không hối hận đấy chứ?”
“Sao có thể?” Anh ta kinh ngạc nhìn cô: “Sao cô có thể coi tôi là người không biết giữ chữ tín thế? Đối với tôi mà nói đây chính là sự xỉ nhục!”
“Stop!” Lục Tiểu Hy tỏ ý bảo anh ta dừng lại: “Lạc Thiếu Hoàng, tôi nói rõ ràng rồi đấy, nếu anh dám trở mặt với tôi thì…”
Lạc Thiếu Hoàng cười: “Cố dám không tin tôi.”
Một trận gió lạnh thổi tới sau lưng, Lục Tiểu Hy nhìn người đàn ông đầy ám khí này: “Nói đi, phải làm thế nào?”
Anh ta không nói hai lời ôm lấy vai cô: “Phải học cách trở thành phụ nữ trước đã.”
“Anh nói ai không phải phụ nữ hả?” Cô hất tay anh ta ra, khinh bỉ, lập tức lại nói: “Nhưng mà nếu so với cái cô Lạc kia của nhà các người thì đúng là vẫn còn kém xa.”
Sắc mặt của Lạc Thiếu Hoàng biến đổi, lạnh lùng nhìn cô, Lục Tiểu Hy biết mình buột miệng nên khẽ nuốt nước bọt, nghiêng đầu muốn rời đi: “Nếu không có gì nữa thì tôi đi trước đây.”
Lạc Thiếu Hoàng cũng không cản cô lại, một mình ở trong phòng bực tức khó chịu.
Mẹ kiếp, đây là lần đầu tiên anh ta mất mặt như vậy.
Lục Tiểu Hy rời khỏi căn phòng, khẽ thở hắt ra một hơi, có thể rời khỏi an toàn, bây giờ nghĩ lại đúng là phải cảm ơn cô Lạc đó.
Cô xuống dưới lầu, vừa ra khỏi thang máy thì đã bị người ta mạnh bạo kéo đi. Tới lúc Lục Tiểu Hy phản ứng lại thì đã bị lôi tới phòng vệ sinh.
Nhìn rõ người đối diện, Lục Tiểu Hy nhướng mày: “Cô Lạc.”
Lạc Thanh Tâm nhìn cô chằm chằm, gò má căng cứng, hai mắt tóe lửa, chỉ tay vào người cô cảnh cáo: “Tránh xa anh ấy ra! Nếu không, đừng trách tôi rạch nát cái bản mặt của cô ra!”
Lục Tiểu Hy có phần hớn hở, bởi vì sức khỏe của bố yếu kém, mẹ thì bận bĩu trước sau, nên có rất ít người quản thúc cô, vì vậy cô trước giờ đều giao du với đủ các thể loại người! Nếu Lạc Thanh Tâm nghĩ cô là loại con gái ngoan ngoãn thì coi như là sai hoàn toàn rồi!
Cô đột nhiên trở tay nắm chặt lấy cổ tay của cô ta, bóp chặt đến mức khiến cô ta không thể động đậy.
Lạc Thanh Tâm sững người, Lục Tiểu Hy đổi thành thế chủ động, tiến lên trước một bước ép cô ta vào trên vách tường: “Anh ta mà cô nói, nếu như là để chỉ tên anh trai ai gặp cũng ghét đó của cô thì…Hừ, vậy thì xin lỗi nhé, tôi tạm thời không có ý định đó!”
Lạc Thanh Tâm trợn trừng mắt, cho đến hiện tại mới nhìn kỹ cô: “Cô…”
Lúc trước ở trong nhà hàng với Tần Lệ Phong, cô ta có gặp qua Lục Tiểu Hy, có một ấn tượng rất sâu đậm với người phụ nữ không thân thiện này!
Không ngờ lại là cô!
Chẳng trách Tần Lệ Phong lại đưa ra lời cảnh cáo, hóa ra anh ta đang bảo vệ em gái của mình!
Lạc Lục Tiểu Hy càng tức giận, cô ta tưởng rằng Lục Tiểu Hy chỉ là loại phụ nữ thấy tiền sẽ nhào đến, ai biết được cô ta lại là cô chủ của nhà họ Lục! Mặc dù nói Lục Quý đang trên bờ vực thẳm, bất cứ lúc nào cũng có thể bị chết chìm, nhưng con lạc đà gầy vẫn luôn mạnh hơn ngựa, Lục Tiểu Hy là cô chủ chân chính! Không giống cô ta, cái mũ đứa con riêng chụp lên đầu khiến cô ta không thể thở nổi.
“Hóa ra là cô à!” Lạc Thanh Tâm cười mỉa mai, hơi đẩy tay cô ra: “Lục Quý các người cũng có chủ ý tốt đấy! Anh trai cô không nên việc, đứa em gái là cô lại có thể phát huy cơ đấy! Nhưng cô nghe cho kỹ đây, tôi không cho phép các người được như ý! Lạc Thiếu Hoàng chẳng qua chỉ chơi bời mà thôi, anh ấy sẽ không cần loại phụ nữ đầy tâm cơ như cô đâu!”
Sắc mặt Lục Tiểu Hy vẫn như cũ, ép cô ta chặt hơn: “Cho dù anh ta có không muốn người như tôi, thì cô cũng không đến lượt cô đâu.”
Mặt mày Lạc Thanh Tâm biến đổi, lời này của cô đâm thẳng vào nỗi đau của cô ta.
Cô ta không ngừng phủ nhận mọi hành động của mình, nhưng lại không có cách nào từ bỏ tình cảm của mình dành cho Lạc Thiếu Hoàng, cô ta cũng từng có mâu thuẫn, nhưng từ sau đó trở đi cái thứ tình cảm không khống chế được đã lấn át tất cả.
Tại sao cô ta phải để ý tới ánh mắt của người khác? Chỉ cần cô ta thích là được? Nhưng thật sự đến bây giờ cô ta mới cảm nhận được uy hiếp!
Lạc Thiếu Hoàng trước giờ chưa bao giờ coi trọng người phụ nữ nào trong mắt, nhưng lại nắm chặt lấy Lục Tiểu Hy không buông! Điều này biểu đạt điều gì, không nói cũng hiểu.
“Chuyện của chúng tôi không đến lượt cô nhúng tay vào!”
“Hừ, vậy cũng phải xin lỗi rồi, chuyện này tôi đã quyết định rồi.” Lục Tiểu Hy cười không cảm xúc: “Từ bây giờ trở đi, tôi chính là bạn gái của anh ấy, biết điều thì cút xa ra một chút, đừng có đến gây rắc rối trước mặt chúng tôi nữa, nhìn đã thấy chướng mắt.”
“Bạn gái?” Lạc Thanh Tâm hét lên: “Không! Không thể được! Anh ấy sẽ không tìm bạn gái đâu!”
“Cô Lạc à, cô cũng buồn cười thật đấy! Tại sao anh ấy không thể tìm bạn gái chứ? Làm ơn đi, cô bình thường có được không? Làm gì mà phải kéo theo người vô tội vào thế?”
Lạc Thanh Tâm chất vấn: “Lục Tiểu Hy! Là cô mê hoặc anh ấy có đúng không?”
Lục Tiểu Hy nghĩ cũng không nghĩ gật gật đầu: “Không sai, là tôi mê hoặc đấy.”
Bình luận facebook