Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-24
Chương 24: Anh ta cũng không đến nỗi lạnh lùng hà khắc như vậy
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi thứ trong phòng đều bừa bộn đến mức không có chỗ bước chân nhưng nhãn lực của Tần Lệ Phong rất tôt, chỉ vài bước chân đã bước qua chướng ngại vật mà đi đến bên cạnh giường rồi từ từ ngôi xuống.
Tô Phương Dung vội bước đến nói: “Chờ một chút”
Tần Lệ Phong ngước mắt nhìn cô, dường như cũng không muốn cô quấy rầy anh nghỉ ngơi nhưng Tô Phương Dung cứ đi qua đi lại mà la to lên: “Anh không thể ngủ ở trong này được”
“Tại sao chứ?”
Tần Lệ Phong vẫn giữ vẻ lạnh lùng, chỉ hơi nhíu mày.
“Bởi vì...
bởi vì đây là nhà của tôi”
“Tôi biết, nhưng đây không phải là lý do”
Tân Lệ Phong vẫn điềm tĩnh nói, giống y như cái cách mà anh thường phát biểu trước toàn thể nhân viên của công ty.
Tô Phương Dung sắp thua rồi nên cố gắng van nài: “Làm ơn đi mà tổng giám đốc Tần, anh có nhiều ngôi nhà như vậy thì cứ tùy tiện chọn đại một chỗ để ở là được rồi.
Tại sao cử phải ép mình đến cái tổ chim của tôi làm gì chứ? Hơn nữa nếu anh thật sự không có chỗ để ở thì có thể đi đến khách sạn được mà, ở đó có người phục vụ 24/24 giờ, mà giường ngủ lại to rộng thoải mái so với cái giường gỗ cứng ngắc này của tôi thì tốt hơn nhiều”
“Bây giờ tôi mệt lắm, không muốn đi đâu nữa.”
Tần Lệ Phong chỉ trả lời qua loa lấy lệ rồi lập tức cởi quần dài ra...
“Á" Tô Phương Dung hít một hơi thật sâu nhìn thấy hai chân của anh lộ ra thì vội kêu lên rôi quay mặt đi chỗ khác.
“Anh...
sao anh lại có thể làm như vậy được chứ?”
Tần Lệ Phong vẫn rất ung dung, ngay cả chuyện thay đồ trước mặt phụ nữ thì anh vẫn thực hiện một cách rất tao nhã.
Tô Phương Dung nghe thấy tiếng cởi quần áo sột soạt sau lưng thì hai má đỏ bừng, cô lấy tay che mắt rồi la lên: “Không được cởi nữa”
Mặc dù cô không phải là quốc sắc thiên hương gì nhưng lúc này cô nam quả nữ ở chung một phòng thì cũng rất nguy hiểm.
“Không cởi thì làm sao mà tắm được chứ?”
Tần Lệ Phong trả lời rất tự nhiên rồi lập tức đứng lên đi về phía phòng tắm.
Toàn thân của Tô Phương Dung cứng đờ vội thả hai tay ra quay lại nói: “Anh không thể..
”
Lập tức cô bị hình ảnh trước mắt dọa đến ngây người.
Tần Lệ Phong chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi đang đi vào phòng ngủ, vóc dáng của anh thật là đẹp: cơ bắp rắn chắc, bờ vai rộng, eo sáu múi rõ ràng và đôi chân dài khỏe khoắn.
Hai má của Tô Phương Dung càng ngày càng đỏ bừng, tim đập thình thịch.
Không thể không thừa nhận Tân Lệ Phong chính là loại đàn ông khiến bất cứ người phụ nữ nào nhìn trộm cũng phải đỏ mặt.
Tần Lệ Phong đã hoàn toàn xem nơi này là nhà của anh nên đi vào phòng vệ sỉnh rôi nói: “Lấy cho tôi một cái khăn mặt”
- ---------------------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi thứ trong phòng đều bừa bộn đến mức không có chỗ bước chân nhưng nhãn lực của Tần Lệ Phong rất tôt, chỉ vài bước chân đã bước qua chướng ngại vật mà đi đến bên cạnh giường rồi từ từ ngôi xuống.
Tô Phương Dung vội bước đến nói: “Chờ một chút”
Tần Lệ Phong ngước mắt nhìn cô, dường như cũng không muốn cô quấy rầy anh nghỉ ngơi nhưng Tô Phương Dung cứ đi qua đi lại mà la to lên: “Anh không thể ngủ ở trong này được”
“Tại sao chứ?”
Tần Lệ Phong vẫn giữ vẻ lạnh lùng, chỉ hơi nhíu mày.
“Bởi vì...
bởi vì đây là nhà của tôi”
“Tôi biết, nhưng đây không phải là lý do”
Tân Lệ Phong vẫn điềm tĩnh nói, giống y như cái cách mà anh thường phát biểu trước toàn thể nhân viên của công ty.
Tô Phương Dung sắp thua rồi nên cố gắng van nài: “Làm ơn đi mà tổng giám đốc Tần, anh có nhiều ngôi nhà như vậy thì cứ tùy tiện chọn đại một chỗ để ở là được rồi.
Tại sao cử phải ép mình đến cái tổ chim của tôi làm gì chứ? Hơn nữa nếu anh thật sự không có chỗ để ở thì có thể đi đến khách sạn được mà, ở đó có người phục vụ 24/24 giờ, mà giường ngủ lại to rộng thoải mái so với cái giường gỗ cứng ngắc này của tôi thì tốt hơn nhiều”
“Bây giờ tôi mệt lắm, không muốn đi đâu nữa.”
Tần Lệ Phong chỉ trả lời qua loa lấy lệ rồi lập tức cởi quần dài ra...
“Á" Tô Phương Dung hít một hơi thật sâu nhìn thấy hai chân của anh lộ ra thì vội kêu lên rôi quay mặt đi chỗ khác.
“Anh...
sao anh lại có thể làm như vậy được chứ?”
Tần Lệ Phong vẫn rất ung dung, ngay cả chuyện thay đồ trước mặt phụ nữ thì anh vẫn thực hiện một cách rất tao nhã.
Tô Phương Dung nghe thấy tiếng cởi quần áo sột soạt sau lưng thì hai má đỏ bừng, cô lấy tay che mắt rồi la lên: “Không được cởi nữa”
Mặc dù cô không phải là quốc sắc thiên hương gì nhưng lúc này cô nam quả nữ ở chung một phòng thì cũng rất nguy hiểm.
“Không cởi thì làm sao mà tắm được chứ?”
Tần Lệ Phong trả lời rất tự nhiên rồi lập tức đứng lên đi về phía phòng tắm.
Toàn thân của Tô Phương Dung cứng đờ vội thả hai tay ra quay lại nói: “Anh không thể..
”
Lập tức cô bị hình ảnh trước mắt dọa đến ngây người.
Tần Lệ Phong chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi đang đi vào phòng ngủ, vóc dáng của anh thật là đẹp: cơ bắp rắn chắc, bờ vai rộng, eo sáu múi rõ ràng và đôi chân dài khỏe khoắn.
Hai má của Tô Phương Dung càng ngày càng đỏ bừng, tim đập thình thịch.
Không thể không thừa nhận Tân Lệ Phong chính là loại đàn ông khiến bất cứ người phụ nữ nào nhìn trộm cũng phải đỏ mặt.
Tần Lệ Phong đã hoàn toàn xem nơi này là nhà của anh nên đi vào phòng vệ sỉnh rôi nói: “Lấy cho tôi một cái khăn mặt”
- ---------------------------
Bình luận facebook