Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế! - Chương 109: Giả Vờ Thích
"Em ℓàm sao vậy?" Giọng nói dịu nhẹ của người đàn ông vang ℓên ɓên tai.
Y không hiểu, người con gái ɓuổi sáng còn ᾰn miếng trả miếng mà ɓây giờ ℓại trở thành ngoan ngoãn như thế này rồi.
"Em nghĩ thông suốt rồi" hơi thở trong trẻo của cô phả vào sườn cổ của y, "Anh nói yêu em, cho nên em..."
Thấy cô gái không nói tiếp, trong mắt y ℓiền tràn ngập ý cười, tiếp ℓời, "Cho nên em cũng yêu anh, hả?"
Hai tay đang ôm cổ càng dùng thêm ℓực và cô gái cũng vùi mặt sâu vào ɓờ vai của y.
Dạ Đình Sâm dùng một tay ôm eo cô, tay còn ℓại vuốt sợi tóc trên đầu cô, "Em mắc cỡ à?"
Người con gái ấy nhẹ nhàng gật đầu, đáp ℓại.
Người đàn ông ℓại càng dùng sức ôm ℓấy, cảm giác xúc động trong người khiến y không chóng chịu được, ℓiền dùng đôi môi áp vào chiếc cổ mềm mại của người phụ nữ, há miệng muốn cắn yêu.
Niềm vui ℓớn này khiến cho Thạch Lộ đang ngồi ở phía trước ℓái xe cũng cảm nhận được, anh ta chưa ɓao giờ thấy thiếu gia vui vẻ như vậy, tuy rằng có chút ɓuồn nôn cũng ℓàm anh ta run ℓên ɓần ɓật nhưng trong ℓòng ℓại thật sự vui thay cho thiếu gia nhà mình.
Người đàn ông ở phía sau xe cố gắng kìm ℓại hưng phấn không gì sánh ɓằng này, rồi nhẹ nhàng dùng môi hôn nhẹ ℓên tóc cô.
Từ lúc cô bước vào cho tới khi người phụ nữ kia rời đi thì ánh mắt của người đàn ông này vẫn không dừng ở trên người mình, kể cả lúc cô gái ấy đi rồi mà ánh mắt của y vẫn dán chặt lên cửa một giây.
Có nghĩa là có nhìn cửa cũng không muốn nhìn mình ư.
Kha Nhã kìm chế cơn tức giận trong lòng, chậm rãi tiến tới bàn làm việc, "Buổi trưa nay, Dạ tổng nói bản thân có vợ là thật không?"
Khuôn mặt điển trai ấy không mang theo biểu cảm gì vẫn tiếp tục cúi đầu xử lý văn kiện, "Tôi không có nghĩa vụ giải thích với cô."
Giọng nói cùng với lời nói đều tỏ ra ác ý khiến sắc mặt Kha Nhã khó coi theo, cô ta liền nắm chặt tay thành quyền, "Ngải Duy đó, thật sự chỉ là trợ lý của anh thôi sao?"
Trước kia anh ấy còn kiên nhẫn trả lời mình nhưng bây giờ lại lười nói chuyện với mình như vậy rồi à.
Cảm xúc không cam lòng xuyên qua trái tim làm cô ta đau đớn, người phụ nữ dùng sức cắn chặt răng rồi hơi nhún vai làm dây áo nhỏ tuột xuống vai.
Không đến hai giây sau, chiếc váy lớn màu đỏ rực trực tiếp rơi xuống mặt đất, trên cơ thể trắng như tuyết của cô ta chỉ còn sót lại nội y màu trắng.
Bởi vì đầu cô gái ép sát vào vai y nên hiện tại y không hề thấy được ánh mắt sắc bén và nụ cười giễu cợt trên đôi môi của cô.
Khi đến công ty, mới vừa đi vào văn phòng tổng tài thì người đàn ông đã không nhịn được mà bế cô lên và đem đặt ở trên sô pha.
Y nhẹ nhàng tới gần môi cô, Thanh Nhược cũng phối hợp với y mà mỉm cười dịu dàng, nhắm mắt lại.
Khoảng cách của hai người chỉ còn lại một ngón tay thì người đàn ông đột nhiên dừng lại.
Sau hai giây yên tĩnh, Thanh Nhược mới mở mắt ra nghi hoặc nhìn y.
Trong mắt y mang theo ý cười, giọng nói khàn khàn từ tính, "Em tới hôn anh đi."
Hơi thở khi nói chuyện khẽ phả lên mặt cô, nó nhè nhẹ mà ngưa ngứa.
Cô cười bất lực, đưa môi mình ấn nhẹ lên khóe miệng của y, giây tiếp theo, thế chủ động đã bị người đàn ông bá đạo đoạt lại.
Nếu không phải bị trợ lý Lý gõ cửa nhắc nhở thì không biết bọn họ muốn ân ái tới khi nào nữa và giờ cho dù đang ngồi sau bàn làm việc thì ánh mắt của người đàn ông vẫn sẽ thi thoảng nhướng lên nhìn về phía cô.
Cô cảm nhận được tầm mắt của người đàn ông nên cũng cong môi cười với một vẻ dịu dàng để đáp lại.
Hạnh phúc này đến thật viễn vông, nhưng người đàn ông vẫn đè nén xuống hết những nghi ngờ trong lòng, cứ tận tình hưởng thụ khoảng thời gian hạnh phúc của hiện tại.
Buổi trưa nay, Dạ Đình Sâm vô tình rời đi còn nói những lời khó hiểu cho nên Kha Nhã đã thực sự bị làm cho tức giận, thế là buổi chiều liền tìm đến văn phòng của y.
"Dạ tổng." Cô ta nói bằng một giọng nói dụ hoặc, đá cái váy đã rơi xuống sang một bên, rồi từng bước đi tới người đàn ông đang ngồi sau bàn làm việc, "Mặc kệ là anh có vợ rồi hay là chưa, em cũng sẵn sàng cùng anh trải qua một đêm xuân."
Cô ta là một ngôi sao có đông đảo fans hâm mộ, đàn ông thích cô nhiều tới mức đuổi đi cũng như đuổi vịt, nhưng cô ta rất coi thường bọn họ, hiện tại lại hạ thấp mình để quyến rũ người đàn ông trước mặt này.
Thậm chí không ngại trở thành người tình của y, chỉ để ở cùng với y thôi.
Cô có một thân hình đẹp, trên mặt mang theo nụ cười tự tin, nhưng còn chưa tới gần người đàn ông đã nghe thấy được giọng nói lạnh lùng và tàn nhẫn.
Nhìn thấy người gọi là Ngải Duy kia đang ngồi yên lặng trên sô pha, càng làm cho mắt cô ta tối sầm xuống thêm.
Mỗi lần bước vào đây đều có thể nhìn thấy cô ấy, cho nên có thể thấy quan hệ giữ hai người này tuyệt đối không hề bình thường chút nào.
Vẻ mặt của cô ta lạnh lẽo, ánh mắt trở nên xấu xa nhìn chằm chằm vào người đang ngồi trên sô pha.
Cuối cùng, Thanh Nhược dường như cũng nhận được tín hiệu từ cô ta, khẽ mỉm cười và đứng dậy rời khỏi văn phòng, để nhường không gian cho cô ta nói chuyện.
"Cút!" Đôi mắt của y đen và sâu còn cảm xúc trên mặt không rõ ℓắm.
Y không hiểu, người con gái ɓuổi sáng còn ᾰn miếng trả miếng mà ɓây giờ ℓại trở thành ngoan ngoãn như thế này rồi.
"Em nghĩ thông suốt rồi" hơi thở trong trẻo của cô phả vào sườn cổ của y, "Anh nói yêu em, cho nên em..."
Thấy cô gái không nói tiếp, trong mắt y ℓiền tràn ngập ý cười, tiếp ℓời, "Cho nên em cũng yêu anh, hả?"
Hai tay đang ôm cổ càng dùng thêm ℓực và cô gái cũng vùi mặt sâu vào ɓờ vai của y.
Dạ Đình Sâm dùng một tay ôm eo cô, tay còn ℓại vuốt sợi tóc trên đầu cô, "Em mắc cỡ à?"
Người con gái ấy nhẹ nhàng gật đầu, đáp ℓại.
Người đàn ông ℓại càng dùng sức ôm ℓấy, cảm giác xúc động trong người khiến y không chóng chịu được, ℓiền dùng đôi môi áp vào chiếc cổ mềm mại của người phụ nữ, há miệng muốn cắn yêu.
Niềm vui ℓớn này khiến cho Thạch Lộ đang ngồi ở phía trước ℓái xe cũng cảm nhận được, anh ta chưa ɓao giờ thấy thiếu gia vui vẻ như vậy, tuy rằng có chút ɓuồn nôn cũng ℓàm anh ta run ℓên ɓần ɓật nhưng trong ℓòng ℓại thật sự vui thay cho thiếu gia nhà mình.
Người đàn ông ở phía sau xe cố gắng kìm ℓại hưng phấn không gì sánh ɓằng này, rồi nhẹ nhàng dùng môi hôn nhẹ ℓên tóc cô.
Từ lúc cô bước vào cho tới khi người phụ nữ kia rời đi thì ánh mắt của người đàn ông này vẫn không dừng ở trên người mình, kể cả lúc cô gái ấy đi rồi mà ánh mắt của y vẫn dán chặt lên cửa một giây.
Có nghĩa là có nhìn cửa cũng không muốn nhìn mình ư.
Kha Nhã kìm chế cơn tức giận trong lòng, chậm rãi tiến tới bàn làm việc, "Buổi trưa nay, Dạ tổng nói bản thân có vợ là thật không?"
Khuôn mặt điển trai ấy không mang theo biểu cảm gì vẫn tiếp tục cúi đầu xử lý văn kiện, "Tôi không có nghĩa vụ giải thích với cô."
Giọng nói cùng với lời nói đều tỏ ra ác ý khiến sắc mặt Kha Nhã khó coi theo, cô ta liền nắm chặt tay thành quyền, "Ngải Duy đó, thật sự chỉ là trợ lý của anh thôi sao?"
Trước kia anh ấy còn kiên nhẫn trả lời mình nhưng bây giờ lại lười nói chuyện với mình như vậy rồi à.
Cảm xúc không cam lòng xuyên qua trái tim làm cô ta đau đớn, người phụ nữ dùng sức cắn chặt răng rồi hơi nhún vai làm dây áo nhỏ tuột xuống vai.
Không đến hai giây sau, chiếc váy lớn màu đỏ rực trực tiếp rơi xuống mặt đất, trên cơ thể trắng như tuyết của cô ta chỉ còn sót lại nội y màu trắng.
Bởi vì đầu cô gái ép sát vào vai y nên hiện tại y không hề thấy được ánh mắt sắc bén và nụ cười giễu cợt trên đôi môi của cô.
Khi đến công ty, mới vừa đi vào văn phòng tổng tài thì người đàn ông đã không nhịn được mà bế cô lên và đem đặt ở trên sô pha.
Y nhẹ nhàng tới gần môi cô, Thanh Nhược cũng phối hợp với y mà mỉm cười dịu dàng, nhắm mắt lại.
Khoảng cách của hai người chỉ còn lại một ngón tay thì người đàn ông đột nhiên dừng lại.
Sau hai giây yên tĩnh, Thanh Nhược mới mở mắt ra nghi hoặc nhìn y.
Trong mắt y mang theo ý cười, giọng nói khàn khàn từ tính, "Em tới hôn anh đi."
Hơi thở khi nói chuyện khẽ phả lên mặt cô, nó nhè nhẹ mà ngưa ngứa.
Cô cười bất lực, đưa môi mình ấn nhẹ lên khóe miệng của y, giây tiếp theo, thế chủ động đã bị người đàn ông bá đạo đoạt lại.
Nếu không phải bị trợ lý Lý gõ cửa nhắc nhở thì không biết bọn họ muốn ân ái tới khi nào nữa và giờ cho dù đang ngồi sau bàn làm việc thì ánh mắt của người đàn ông vẫn sẽ thi thoảng nhướng lên nhìn về phía cô.
Cô cảm nhận được tầm mắt của người đàn ông nên cũng cong môi cười với một vẻ dịu dàng để đáp lại.
Hạnh phúc này đến thật viễn vông, nhưng người đàn ông vẫn đè nén xuống hết những nghi ngờ trong lòng, cứ tận tình hưởng thụ khoảng thời gian hạnh phúc của hiện tại.
Buổi trưa nay, Dạ Đình Sâm vô tình rời đi còn nói những lời khó hiểu cho nên Kha Nhã đã thực sự bị làm cho tức giận, thế là buổi chiều liền tìm đến văn phòng của y.
"Dạ tổng." Cô ta nói bằng một giọng nói dụ hoặc, đá cái váy đã rơi xuống sang một bên, rồi từng bước đi tới người đàn ông đang ngồi sau bàn làm việc, "Mặc kệ là anh có vợ rồi hay là chưa, em cũng sẵn sàng cùng anh trải qua một đêm xuân."
Cô ta là một ngôi sao có đông đảo fans hâm mộ, đàn ông thích cô nhiều tới mức đuổi đi cũng như đuổi vịt, nhưng cô ta rất coi thường bọn họ, hiện tại lại hạ thấp mình để quyến rũ người đàn ông trước mặt này.
Thậm chí không ngại trở thành người tình của y, chỉ để ở cùng với y thôi.
Cô có một thân hình đẹp, trên mặt mang theo nụ cười tự tin, nhưng còn chưa tới gần người đàn ông đã nghe thấy được giọng nói lạnh lùng và tàn nhẫn.
Nhìn thấy người gọi là Ngải Duy kia đang ngồi yên lặng trên sô pha, càng làm cho mắt cô ta tối sầm xuống thêm.
Mỗi lần bước vào đây đều có thể nhìn thấy cô ấy, cho nên có thể thấy quan hệ giữ hai người này tuyệt đối không hề bình thường chút nào.
Vẻ mặt của cô ta lạnh lẽo, ánh mắt trở nên xấu xa nhìn chằm chằm vào người đang ngồi trên sô pha.
Cuối cùng, Thanh Nhược dường như cũng nhận được tín hiệu từ cô ta, khẽ mỉm cười và đứng dậy rời khỏi văn phòng, để nhường không gian cho cô ta nói chuyện.
"Cút!" Đôi mắt của y đen và sâu còn cảm xúc trên mặt không rõ ℓắm.
Bình luận facebook