Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-483
Tổng tài tôi chẳng thể yêu! - Chương 130 - 6: Ai mới là người mắc bẫy?
Chương 130 - 6: Ai mới là người mắc bẫy?
Hoắc Duật Hy được Đại Bạch chỉ cho thêm mấy món đồ nữa thì hài lòng đi vào nhà bếp.
Vốn dĩ ban đầu qua điện thoại cô nghe Đại Bạch nói cha con hai người đang nấu cơm cô đã cho là Đại Bạch bốc phét nên chẳng để ý lắm, bởi vì Tư Cảnh Hàn đâu biết nấu ăn, họa chăng là trong biệt thự có đầu bếp hắn dẫn Đại Bạch đi vào xem người ta nấu mà thôi.
Cho nên khi vừa đặt chân vào nhà bếp, nhìn thấy bóng lưng Tư Cảnh Hàn che khuất mặt bếp dường như đang chiên một thứ gì đó cô đã hớt hãi chạy nhanh đến đẩy hắn ra rồi đưa tay tắt bếp.
"Cạch!"
Trong chớp nhoáng không để ý, Tư Cảnh Hàn bị đẩy lùi về phía sau vài bước, lúc ý thức được hành động của Hoắc Duật Hy hắn khẽ cau mày không mấy hài lòng. Hoắc Duật Hy lại không để ý nhiều như vậy, cô còn nhìn trước ngó sau xem xem mấy cái bếp đã được tắt đàng hoàng chưa, thấy không có gì bất thường mới thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ ngực quay sang nói với Tư Cảnh Hàn:
"Anh đã làm ba của người ta rồi sao còn hành động tùy hứng như vậy chứ, nhỡ như cháy bếp hay nổ điện thì Đại Bạch ở bên cạnh phải làm sao?"
Cô nói với giọng vô cùng chắc chắn và pha vào chút khinh thường mà chẳng để ý rằng Tư Cảnh Hàn đã bất bình với hành động của mình từ lâu.
Hắn thấp giọng nói một câu rồi lách qua người cô, lần nữa mở bếp tiếp tục chiên món sườn đã vàng được một mặt.
"Này, Tư Cảnh Hàn, anh mau dừng tay, cháy nhà tiền tỷ của em bây giờ!" Hoắc Duật Hy lần nữa xong vào muốn tắt bếp, Tư Cảnh Hàn phiền đến độ nhét vào miệng cô một đũa rau xào.
Sau hai giây đồng tử của Hoắc Duật Hy cứ như vậy phát sáng y hệt như phát hiện ra vùng đất mới vậy.
"Đừng nghĩ ai cũng hậu đậu như em." Tư Cảnh Hàn thật lãnh đạm nói một câu.
Hoắc Duật Hy còn há hốc mồm chưa kịp phản ứng, nhìn động tác thuần thục của hắn lại nghĩ đến đoạn thời gian trước hắn từng chiên trứng cho cô xem mà muốn giở luôn cái nhà bếp, cô không thể nào tiêu hóa kịp hình ảnh hiện giờ của Tư Cảnh Hàn là thật hay là ảo giác của cô nữa.
Nhắng nhít chạy tới sau lưng hắn, cô ngó đầu nhìn vào chảo, đừng nói là độ vàng của thịt đạt đến mức vừa phải mà cả hình dáng của miếng thịt cũng được sơ chế ngăn nắp vô cùng.
Cô không thể nào tin được đây là thành quả do chính tay Tư Cảnh Hàn làm ra.
"Sao có thể...? Tư Cảnh Hàn... anh anh anh... đảm đang quá, à không phải, anh cũng biết nấu ăn sao?!"
"Cũng? Em nghĩ rằng ai cũng tệ như bản thân mình?" Lại là một câu mang hàm ý khiêu khích đến từ phía Tư Cảnh Hàn khiến Hoắc Duật Hy nghẹn lời.
___________
20/10/2019
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Chương 130 - 6: Ai mới là người mắc bẫy?
Hoắc Duật Hy được Đại Bạch chỉ cho thêm mấy món đồ nữa thì hài lòng đi vào nhà bếp.
Vốn dĩ ban đầu qua điện thoại cô nghe Đại Bạch nói cha con hai người đang nấu cơm cô đã cho là Đại Bạch bốc phét nên chẳng để ý lắm, bởi vì Tư Cảnh Hàn đâu biết nấu ăn, họa chăng là trong biệt thự có đầu bếp hắn dẫn Đại Bạch đi vào xem người ta nấu mà thôi.
Cho nên khi vừa đặt chân vào nhà bếp, nhìn thấy bóng lưng Tư Cảnh Hàn che khuất mặt bếp dường như đang chiên một thứ gì đó cô đã hớt hãi chạy nhanh đến đẩy hắn ra rồi đưa tay tắt bếp.
"Cạch!"
Trong chớp nhoáng không để ý, Tư Cảnh Hàn bị đẩy lùi về phía sau vài bước, lúc ý thức được hành động của Hoắc Duật Hy hắn khẽ cau mày không mấy hài lòng. Hoắc Duật Hy lại không để ý nhiều như vậy, cô còn nhìn trước ngó sau xem xem mấy cái bếp đã được tắt đàng hoàng chưa, thấy không có gì bất thường mới thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ ngực quay sang nói với Tư Cảnh Hàn:
"Anh đã làm ba của người ta rồi sao còn hành động tùy hứng như vậy chứ, nhỡ như cháy bếp hay nổ điện thì Đại Bạch ở bên cạnh phải làm sao?"
Cô nói với giọng vô cùng chắc chắn và pha vào chút khinh thường mà chẳng để ý rằng Tư Cảnh Hàn đã bất bình với hành động của mình từ lâu.
Hắn thấp giọng nói một câu rồi lách qua người cô, lần nữa mở bếp tiếp tục chiên món sườn đã vàng được một mặt.
"Này, Tư Cảnh Hàn, anh mau dừng tay, cháy nhà tiền tỷ của em bây giờ!" Hoắc Duật Hy lần nữa xong vào muốn tắt bếp, Tư Cảnh Hàn phiền đến độ nhét vào miệng cô một đũa rau xào.
Sau hai giây đồng tử của Hoắc Duật Hy cứ như vậy phát sáng y hệt như phát hiện ra vùng đất mới vậy.
"Đừng nghĩ ai cũng hậu đậu như em." Tư Cảnh Hàn thật lãnh đạm nói một câu.
Hoắc Duật Hy còn há hốc mồm chưa kịp phản ứng, nhìn động tác thuần thục của hắn lại nghĩ đến đoạn thời gian trước hắn từng chiên trứng cho cô xem mà muốn giở luôn cái nhà bếp, cô không thể nào tiêu hóa kịp hình ảnh hiện giờ của Tư Cảnh Hàn là thật hay là ảo giác của cô nữa.
Nhắng nhít chạy tới sau lưng hắn, cô ngó đầu nhìn vào chảo, đừng nói là độ vàng của thịt đạt đến mức vừa phải mà cả hình dáng của miếng thịt cũng được sơ chế ngăn nắp vô cùng.
Cô không thể nào tin được đây là thành quả do chính tay Tư Cảnh Hàn làm ra.
"Sao có thể...? Tư Cảnh Hàn... anh anh anh... đảm đang quá, à không phải, anh cũng biết nấu ăn sao?!"
"Cũng? Em nghĩ rằng ai cũng tệ như bản thân mình?" Lại là một câu mang hàm ý khiêu khích đến từ phía Tư Cảnh Hàn khiến Hoắc Duật Hy nghẹn lời.
___________
20/10/2019
Đọc nhanh tại Vietwriter.com