• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Tổng tài truy thê, 36 kế chưa đủ (36 Viewers)

  • Chap-367

Chương 367: Vợ em muốn lấy cái gì để đổi với anh đây




*Chương có nội dung hình ảnh

Vietwriter

Sau đó ba con gấu trúc nhỏ ngồi xe đến trường mẫu giáo.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Bên này, Thi Nhân và Tiêu Khôn Hoằng cùng nhau đi tập đoàn làm việc.



Thi Nhân nghĩ đến chuyện của bộ phận thiết kế, cô lại không khỏi cảm thấy có chút đau đầu, cô thực sự phải sắp xếp nhiều tài liệu đến như vậy sao?





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tối hôm qua trở về chăm con, cô cũng không có thời gian suy nghĩ, thì đã lăn ra ngủ mất rồi.



Quả nhiên là hiện tại khi có con, tinh lực cũng không còn sung sức như trước nữa.



"Sao vậy, em đang lo lắng cái gì?"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


“Còn không phải là chuyện của bộ phận thiết kế sao. Bây giờ chúng em phải tự mình đi giao thiệp với khách hàng, nhưng lại có nhiều khách hàng đến vậy, cũng có rất nhiều vấn đề được để lại. Chủ yếu là tìm không được nguyên nhân tại sao mọi chuyện lại trở thành tình trạng như thế này."



Tiêu Khôn Hoằng nhướng mày, nhìn cô: “Đôi khi em nhìn vấn đề phải nhìn về phía toàn diện."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Em cũng nghĩ như vậy, nhưng nếu như phải sắp xếp lại hết tất cả các tài liệu của khách hàng, thì cần phải tốn rất nhiều thời gian. Hiện tại thời gian của chúng em căn bản không có nhiều như vậy."



"Tại sao bên em lại phải sắp xếp nhiều tài liệu đến vậy?"



Tiêu Khôn Hoằng hỏi ngược lại, Thi Nhân suy nghĩ một cách nghiêm túc, sau đó trả lời: “Tài liệu của bên tổ khống chế rủi ro đưa ra chính là như thế này."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Vậy thì sao?"



Thi Nhân khựng lại một chút: “Tổ khống chế rủi ro cố tình làm vậy?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Những chuyện không có bằng chứng, em không thể tùy tiện đưa ra kết luận, nhưng nếu như em đã cảm thấy nghi ngờ, thì sự việc sẽ được giải quyết nhanh hơn rất nhiều."



"Em hiểu rồi."



Trước đây Thi Nhân vẫn luôn nghi ngờ có phải là do tổ khống chế rủi ro giở trò hay không, nhưng cô không muốn nghi ngờ những người trong tập đoàn.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Nếu như bây giờ Tiêu Khôn Hoằng đã nói như vậy, thì cũng có nghĩa là chuyện này không phải là không có khả năng.



Cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh: “Anh cũng nghi ngờ những người do chính mình tuyển vào sao?”





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Không, anh không phải là người tuyển họ, mà là do người của bộ phận nhân sự.” Mời đọc truyện trên truyen88.net



Giọng điệu của Tiêu Khôn Hoằng rất lãnh đạm: “Tập đoàn lớn như vậy, anh không thể nào chuyện nào cũng can thiệp được. Không ai hoàn hảo cả, ai cũng sẽ có lúc mắc sai lầm."



Thi Nhân ngây người nhìn anh, cô đột nhiên cảm thấy cách anh thể hiện bây giờ mới là phong cách của một người ông chủ.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Quả nhiên nếu cô muốn tự mình gây dựng sự nghiệp, cô vẫn cần phải học hỏi từ anh rất nhiều.



Thi Nhân cười tủm tỉm sáp tới, khoác lấy cánh tay anh: “Hóa ra cậu chủ Tiêu lợi hại đến như vậy, vậy sau này nếu em gặp phải vấn đề không hiểu, em có thể hỏi anh được không?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Người đàn ông rũ mắt nhìn xuống: "Muốn học kinh nghiệm."



Cô ngửa khuôn mặt tươi cười lên: “Được không?"



"Cũng không phải là không được, nhưng thời gian của anh rất quý giá. Vợ em muốn lấy cái gì để đổi với anh đây?”



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


“Em đã sinh cho anh ba người con rồi, còn không đủ sao?”



Thi Nhân bĩu môi, người đàn ông này cũng quá xảo quyệt đi.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhờ anh giúp đỡ chỉ bảo một chút thôi mà cũng không bằng lòng.



Tiêu Khôn Hoằng khẽ chỉ vào trán cô: “Điều này không giống nhau, đó là người trong gia đình, nhưng bây giờ là công việc. Con người anh xưa nay đều phân biệt rất rõ chuyện công và chuyện tư."



Hừ.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Thi Nhân tức giận rồi, khi xe đến nơi, cô liền mở cửa xe bỏ đi.



Vậy thì cô tự mình tìm tòi vậy, dù sao mỗi khi anh làm công việc, cô cũng đều ở bên cạnh dõi theo, cô có thể lén lúc học trộm mà.







Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thi Nhân đi vào thang máy công cộng một mình, không phải đi cùng với Tiêu Khôn Hoằng vào thang máy riêng.



Vào cao điểm buổi sáng, lượng người khá đông.



Khi Thi Nhân bước tới, thì thang máy đã đầy, cô đành đứng ở cửa chờ chuyến thang máy tiếp theo.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Lúc này, có người chủ động bước ra ngoài: “Cô đi trước."



"Không cần đâu, các anh đi lên trước đi, tôi chờ chuyến tiếp theo."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhưng đối phương vẫn rất nhiệt tình, Thi Nhân dở khóc dở cười: “Nếu các anh đến muộn sẽ bị trừ lương, không cần phải khách sáo với tôi như vậy, cứ làm tốt công việc của mình là được.”



Thi Nhân đã nói rõ ràng đến như vậy rồi, sắc mặt của đối phương rũ rượi mà bước vào lại thang máy.



Cô nhìn thấy cửa thang máy đóng lại, sau đó liền thở phào nhẹ nhõm, cô sớm đã dự đoán được sẽ xảy ra tình huống tương tự như thế này, nhưng chắc sau này mọi người quen dần rồi sẽ ổn hơn thôi.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Không lâu sau, Thi Nhân đi thang máy tiếp theo đến bộ phận thiết kế.



"Chào buổi sáng, tổ trưởng Mạc, tôi có mang bữa sáng cho chị, chị có muốn cùng ăn không?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Cô ở nhà ăn rồi, cô ăn đi.”



Thi Nhân ngồi ở bên cạnh Triệu Nhược Trúc, cô chạy đi pha một ly cà phê, rồi sau đó nói: “Lúc này tôi có một nhận xét là chúng ta cứ sắp xếp tài liệu như thế này không được ổn lắm."



“Mẹ bà nó, bây giờ tôi đang nuốt một cục tức đây, lúc nãy khi tôi đến công ty, thì bắt gặp được đám người bên tổ khống chế rủi ro đó, bọn họ lại dám chế nhạo tôi, nói rằng bộ phận thiết kế của chúng ta không thể giải quyết được vấn đề lần này, bảo chúng ta đi nâng cao lại kỹ năng thiết kế đi, đừng có đi giở những trò vớ vẩn nữa."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Triệu Nhược Trúc hung hăng cắn một miếng bánh bao: “Nếu không phải là do bọn họ cố tình mang theo nhiều tài liệu đến đây, còn không chịu cung cấp những thông tin khác, nói cái gì mà đó là cơ mật nội bộ của bọn họ."



"Cô cũng cảm thấy rằng vấn đề nằm ở tổ khống chế rủi ro?" Mời đọc truyện trên truyen88.net





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Đó là điều chắc chắn rồi, trước đây chưa từng xảy ra những vấn đề này, khi những người mới đó đến, liền trở thành như vậy."



Thi Nhân híp mắt lại: “Vậy thì chúng ta bắt đầu quan sát tổ khống chế rủi ro trước đi, bên tổ khống chế rủi ro và khách hàng hai bên chắc chắn là đã xảy ra vấn đề, đây mới là điểm mấu chốt."



“Ừ, cũng có lý."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Triệu Nhược Trúc nhấp một ngụm sữa đậu nành: “Trước đây tôi có nghe được chút lời đồn đại rằng bên tổ khống chế rủi ro có thể ăn chiết khấu từ khách hàng, nhưng tập đoàn Quang Viễn quản lý việc này rất nghiêm ngặt, tôi cũng không biết thật hư chuyện này như thế nào."



Ăn chiết khấu?





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Còn có loại chuyện này nữa, trước đây Tiêu Khôn Hoằng quản lý vấn đề nhân viên nhận đơn hàng riêng rất nghiêm khắc.



Những chuyện như ăn chiết khấu càng nghiêm ngặt hơn.



Thi Nhân dường như đã nắm được một số bằng chứng quan trọng, kết hợp với những lời mà Tiêu Khôn Hoằng đã nói trong xe, cô luôn cảm thấy rằng anh đang ám chỉ điều gì đó với mình.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Đau đầu, nếu như Tiêu Khôn Hoằng thật sự biết được chuyện gì đó, tại sao anh lại không hành động?



Nghĩ đến câu cuối cùng mà anh đã nói, Thi Nhân cảm thấy câu nói của người đàn ông này còn mang theo hàm ý khác.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Mặc kệ đi, nói chung là cứ đi điều tra tổ khống chế rủi ro là được.



Thi Nhân và Triệu Nhược Trúc đã đạt thành cộng minh, bắt đầu đi theo một chiều hướng khác, bề ngoài là sắp xếp và phân tích các thông tin tài liệu của khách hàng.



Nhưng hiệu quả rất rõ ràng.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Triệu Nhược Trúc đã điều tra được rất nhiều tin tức bên trong, có lẽ là bởi vì mợ ba của nhà họ Tiêu ở bộ phận thiết kế, cho nên Triệu Nhược Trúc muốn làm chuyện gì, cũng sẽ có người nể mặt cô ta.



Triệu Nhược Trúc mang theo tin tức bên trong trở về, cô ta trông rất phấn





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter

1121674300.jpg



1525128292.jpg



1832688897.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom