Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-636
Chương 636: Tiêu Khôn Hoằng, anh tính kế tôi!
*Chương có nội dung hình ảnh
**********
Buổi tối, những ánh đèn rực rỡ được thắp sáng lên.
Khách sạn xa hoa Như Nguyệt, Mạc Mỹ Đình đội mũ, đeo kính râm, bịt khẩu trang từ hầm để xe bước ra, đi thẳng đến thang máy để lên tầng.
Cô ta đã sắp xếp người để chụp ảnh từ lâu rồi.
Đợi cho đến lúc Tiêu Khôn Hoằng đến, cũng sẽ bị chụp ảnh cùng nhau, đến lúc đó những hình ảnh này sẽ trở thành nhược điểm đối với Tiêu Khôn Hoằng.
Nếu ở lễ kết hôn của bọn họ mà những hình ảnh này bị đưa ra ánh sáng, Thi Nhân có phải sẽ tức giận đến mức tự sát hay không?
Ôi, ngày kết hôn là một ngày đẹp, kết quả lại phát hiện chồng mình cùng người con gái khác qua lại không trong sáng, cảm giác này vô cùng đau khổ.
Chỉ nghĩ đến hình ảnh này, Mạc Mỹ Đình đã cảm thấy vô cùng vui sướng.
Chỉ cần châm ngòi nổ vào quan hệ của hai người, tiếp theo sẽ bắt đầu từ phía Tiêu Khôn Hoằng, sẽ không biết lý do tại sao bọn họ lại vội vàng cử hành lễ kết hôn.
Mạc Mỹ Đình vào phòng trên tầng
cao nhất, phát hiện ra chỗ này được trang trí rất đẹp, ít nhất là phù hợp với gu thẩm mỹ của cô ta.
“Xem ra Tiêu Khôn Hoằng cũng dành ra rất nhiều suy nghĩ, còn biết đi hỏi thăm mình thích cái gì?”
Trước kia khi cô ta ở trước mặt Tiêu Khôn Hoằng, nhưng cho tới bây giờ chưa từng có được đối đãi như vậy.
Thân phận quyền thế thật đúng là một thứ tốt.
Bất kể là đối với phụ nữ, hay là đàn ông mà nói, đều sẽ làm giống Mạc Mỹ Đình mà thôi.
Tâm trạng của Mạc Mỹ Đình trở nên rất tốt, đây chính là bước báo thù đầu tiên của cô ta.
Cốc cốc cốc, rất nhanh ngoài cửa truyền đến tiếng gõ.
Môi Mạc Mỹ Đình nhếch lên, lộ ra dáng vẻ tao nhã xinh đẹp tươi cười, kết quả khi nhìn thấy người đến không phải là Tiêu Khôn Hoằng, biểu cảm của cô ta dừng lại: “Tiêu Khôn Hoằng đâu?”
“Lát nữa anh Hoằng sẽ đến, anh ấy sai chúng tôi đưa đồ ăn đến đây trước, cô Đình muốn ăn đồ ăn gì ạ?”
“Cái gì cũng được.”
Mạc Mỹ Đình ngồi trên sô pha, trên mặt mang theo ý cười.
Cô ta lướt trang web một cách tùy tiện, nhìn đến tin tức của Thi Nhân đã dần giảm nhiệt độ lại, không thể không nói đằng sau người phụ nữ này có một mối quan hệ xã hội rất lớn.
Nói linh tinh mấy câu đã có thể xoay chuyển tình thế.
Chỉ là cô ta cũng không cảm thấy chỉ qua việc này đã có thể làm cho Thi Nhân đẹp mặt.
Đây chỉ là món khai vị thôi, kịch hay còn ở phía sau. Mời đọc truyện trên Truyện 88
Mạc Mỹ Đình bỏ điện thoại di động xuống, cô ta nhìn những món ăn tinh xảo được bày lên tấm kính thủy tinh trong suốt, thắp ngọn nến lên, sắp xếp những ly rượu đỏ.
Đột nhiên cô ta cảm thấy có chỗ quen mắt.
Mạc Mỹ Đình đi đến gần thì phát hiện đó đều là các đồ ăn đặc sản của mỗi vùng miền, cái này đều là món ăn trước kia cô ta thích ăn, khẩu vị cũng đều giống của cô ta trước kia.
Bản thân Tiêu Khôn Hoằng vẫn thực sự nghĩ rằng cô ta chính là Bạch Mỹ Đình trước kia sao?
Hay là anh thật sự áy náy, muốn bù đắp cho cô ta?
Mạc Mỹ Đình cảm thấy bản thân rất là vui, sau nhiều năm lên kế hoạch như vậy cuối cùng cũng có kết quả, trong phòng chậm rãi vang lên tiếng nhạc du dương, mang theo sự thắng lợi.
Cô ta tiện tay với lấy một ly rượu vang trên bàn uống một ngụm, không tệ, rượu vang cũng không rẻ.
Cô ta quay đầu nhìn người quản lý: "Anh đi ra ngoài trước đi, có việc gì tôi sẽ gọi”
Mạc Mỹ Đình đi thẳng đến phòng tắm để tắm rửa, chỗ này cũng đã được chuẩn bị từ sớm, rải hoa hồng, nến thơm mùi cỏ huân.
Thậm chí nơi này còn để thêm cả hoa hồng.
Xem ra đêm nay Tiêu Không Hoằng chuẩn bị cũng rất đầy đủ.
Mạc Mỹ Đình cười nhẹ một tiếng, một bên vừa uống rượu vừa tắm, một bên ngâm mình trong nước, cảm thấy cả thể xác và tâm hồn đều vô cùng sung sướng, nhiều năm qua chưa từng được thả lỏng như vậy.
Cạch cạch, cửa phòng tắm mở ra.
Một người đàn ông có thân hình cao lớn đi vào, bước từng bước vững vàng.
“Anh đã đến rồi?”
Người đàn ông đến gần, bàn tay to nằm lấy cằm cô ta: “Có vui vẻ không?"
“Tiêu Khôn Hoằng, thì ra anh cũng không phải là một người chung tình như bề ngoài. Cuối cùng thì tôi cũng đợi được ngày hôm nay, anh có biết tôi đã chờ ngày này bao lâu rồi không?"
Đợi đến lúc cô ta gần tuyệt vọng.
Cuối cùng, anh cũng phải quỳ gối dưới váy tôi, trở thành một kẻ đầy tớ dưới váy tôi.
Nhìn cảnh tượng này quả thực làm cho người ta cảm thấy vui sướng.
“Mọi người tìm cô lâu như vậy, cô không nghĩ tới sẽ trở về thăm bạn bè của chúng ta sao?”
Bạn bè?
Mạc Mỹ Đình đầu óc giống như bị kim châm, cô ta theo phản xạ trả lời: “Cái gì mà bạn bè cũ chứ?”
“Cho đến tận bây giờ, những cố gắng này có còn ý nghĩa hay không, tôi vẫn luôn đợi cô trở về, Bạch Mỹ Đình.”
Bạch Mỹ Đình... Cái tên này mạnh mẽ đánh vào lòng cô ta.
Sắc mặt Mạc Mỹ Đình nhanh chóng trở nên tái nhợt, rượu làm cho cô ta tỉnh táo, một lần nữa nhìn kĩ người đàn ông trước mặt, cô ta đột nhiên hỏi: “Anh, anh là ai?”
Người đàn ông này vậy mà lại không phải là Tiêu Khôn Hoằng.
Tại sao vừa rồi cô ta lại cảm thấy như mình nhìn thấy được Tiêu Khôn Hoằng?
Mạc Mỹ Đình vẫn còn thông minh, bỗng nhiên phản ứng lại: “Tiêu Khôn Hoằng phải anh tới đây sao? Anh ta dám tính kế tôi?”
Cô ta trăm lần vạn lần cũng không nghĩ đến, Tiêu Khôn Hoằng lại dám tính kế mình.
Cô ta làm sao mà biết được chứ?
Mạc Mỹ Đình nhìn thoáng qua bồn tắm lớn bên cạnh là rượu vang, hương cỏ huân, trong chốc lát trong lòng có đáp án, cô ta rất nhanh tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt: "Bảo Tiêu Khôn Hoằng đến gặp tôi, anh không xứng đáng nói chuyện với tôi.”
Vừa rồi người đàn ông này còn nhắc đến Bạch Mỹ Đình.
Chẳng lẽ nào là Tiêu Khôn Hoằng nghi ngờ?
Chẳng trách trong phòng lại được bố trí như vậy, đồ ăn đều là những thứ cô ta thích ăn trước đây, Tiêu Khôn Hoằng muốn thứ cô ta.
Có gì đó cần phải suy nghĩ một chút.
Cái gì mở ra căn phòng bí mật, tất cả đều là ngụy tạo.
Vừa rồi cô ta thiếu chút nữa đã nói ra để lộ hết mọi chuyện.
Người đàn ông kia đứng dậy gạt gạt để mở điện thoại, mở loa lớn, truyền đến giọng nói trầm thấp của một người đàn ông: "Cô cảm thấy phần quà này có vừa lòng hay không?”
“Tiêu Khôn Hoằng, anh dám đùa giỡn với tôi?”
Mạc Mỹ Đình tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Hừ, người đùa giỡn chính là cô mới đúng.” Mời đọc truyện trên Truyện 88
Tiêu Khôn Hoằng lập tức thừa nhận, anh tiếp tục nói: “Bạch Mỹ Đình và cô rốt cuộc có quan hệ gì?”
Mạc Mỹ Đình tức giận đến mức nếp nhăn ở khóe mắt cũng phải lộ ra, người đàn ông này trước sau vẫn không biết xấu hổ như vậy.
“Không phải chỉ là một người phụ nữ có dáng vẻ giống tôi sao? Nghe nói anh còn có một mối quan hệ không trong sáng."
“Cô làm sao mà biết được? Cho tới bây giờ tôi chưa bao giờ đề cập chuyện này với cô.”
Mạc Mỹ Đình tự nhiên trả lời:
“Muốn điều ra về anh Hoằng, việc này cũng không phải là bí mật, muốn biết cũng không có gì khó. Chỉ là, Tiêu Khôn Hoằng anh nghi ngờ tôi là Bạch Mỹ Đình, cho nên hôm nay anh mới bố trí bàn cờ này nghĩ muốn chụp mũ tôi sao? Tôi nói cho anh biết, anh trai tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”
Tiêu Khôn Hoằng, anh thật sự cho rằng cô ta là Bạch Mỹ Đình của trước kia sao?
Tùy ý để người khác bắt nạt, cũng không dám chống trả lại.
“A, vậy để thử xem xem. Cô cho người ta mua chuộc Vương Duyệt ra tay với bà xã tôi, còn sắp xếp người ngồi chồm hổm canh giữ ở bên ngoài khách sạn để chụp ảnh tôi, cô muốn làm gì, tôi lại không biết hay sao?”
"Cho dù anh có năng lực như thế nào, tôi là cô chủ của nhà họ Mạc, anh dám động đến một sợi tóc gáy của tôi, nhà họ Mạc sẽ không bỏ qua cho anh cùng với Thi Nhân”
Tiêu Khôn Hoằng ngồi trong xe, gương mặt anh ẩn giấu sau cửa kính xe, ngữ khí lạnh lùng: “Phải không? Nơi này cũng không phải địa bàn của nhà họ Mạc."
“Tiêu Khôn Hoằng, anh dám.”
*Chương có nội dung hình ảnh
**********
Buổi tối, những ánh đèn rực rỡ được thắp sáng lên.
Khách sạn xa hoa Như Nguyệt, Mạc Mỹ Đình đội mũ, đeo kính râm, bịt khẩu trang từ hầm để xe bước ra, đi thẳng đến thang máy để lên tầng.
Cô ta đã sắp xếp người để chụp ảnh từ lâu rồi.
Đợi cho đến lúc Tiêu Khôn Hoằng đến, cũng sẽ bị chụp ảnh cùng nhau, đến lúc đó những hình ảnh này sẽ trở thành nhược điểm đối với Tiêu Khôn Hoằng.
Nếu ở lễ kết hôn của bọn họ mà những hình ảnh này bị đưa ra ánh sáng, Thi Nhân có phải sẽ tức giận đến mức tự sát hay không?
Ôi, ngày kết hôn là một ngày đẹp, kết quả lại phát hiện chồng mình cùng người con gái khác qua lại không trong sáng, cảm giác này vô cùng đau khổ.
Chỉ nghĩ đến hình ảnh này, Mạc Mỹ Đình đã cảm thấy vô cùng vui sướng.
Chỉ cần châm ngòi nổ vào quan hệ của hai người, tiếp theo sẽ bắt đầu từ phía Tiêu Khôn Hoằng, sẽ không biết lý do tại sao bọn họ lại vội vàng cử hành lễ kết hôn.
Mạc Mỹ Đình vào phòng trên tầng
cao nhất, phát hiện ra chỗ này được trang trí rất đẹp, ít nhất là phù hợp với gu thẩm mỹ của cô ta.
“Xem ra Tiêu Khôn Hoằng cũng dành ra rất nhiều suy nghĩ, còn biết đi hỏi thăm mình thích cái gì?”
Trước kia khi cô ta ở trước mặt Tiêu Khôn Hoằng, nhưng cho tới bây giờ chưa từng có được đối đãi như vậy.
Thân phận quyền thế thật đúng là một thứ tốt.
Bất kể là đối với phụ nữ, hay là đàn ông mà nói, đều sẽ làm giống Mạc Mỹ Đình mà thôi.
Tâm trạng của Mạc Mỹ Đình trở nên rất tốt, đây chính là bước báo thù đầu tiên của cô ta.
Cốc cốc cốc, rất nhanh ngoài cửa truyền đến tiếng gõ.
Môi Mạc Mỹ Đình nhếch lên, lộ ra dáng vẻ tao nhã xinh đẹp tươi cười, kết quả khi nhìn thấy người đến không phải là Tiêu Khôn Hoằng, biểu cảm của cô ta dừng lại: “Tiêu Khôn Hoằng đâu?”
“Lát nữa anh Hoằng sẽ đến, anh ấy sai chúng tôi đưa đồ ăn đến đây trước, cô Đình muốn ăn đồ ăn gì ạ?”
“Cái gì cũng được.”
Mạc Mỹ Đình ngồi trên sô pha, trên mặt mang theo ý cười.
Cô ta lướt trang web một cách tùy tiện, nhìn đến tin tức của Thi Nhân đã dần giảm nhiệt độ lại, không thể không nói đằng sau người phụ nữ này có một mối quan hệ xã hội rất lớn.
Nói linh tinh mấy câu đã có thể xoay chuyển tình thế.
Chỉ là cô ta cũng không cảm thấy chỉ qua việc này đã có thể làm cho Thi Nhân đẹp mặt.
Đây chỉ là món khai vị thôi, kịch hay còn ở phía sau. Mời đọc truyện trên Truyện 88
Mạc Mỹ Đình bỏ điện thoại di động xuống, cô ta nhìn những món ăn tinh xảo được bày lên tấm kính thủy tinh trong suốt, thắp ngọn nến lên, sắp xếp những ly rượu đỏ.
Đột nhiên cô ta cảm thấy có chỗ quen mắt.
Mạc Mỹ Đình đi đến gần thì phát hiện đó đều là các đồ ăn đặc sản của mỗi vùng miền, cái này đều là món ăn trước kia cô ta thích ăn, khẩu vị cũng đều giống của cô ta trước kia.
Bản thân Tiêu Khôn Hoằng vẫn thực sự nghĩ rằng cô ta chính là Bạch Mỹ Đình trước kia sao?
Hay là anh thật sự áy náy, muốn bù đắp cho cô ta?
Mạc Mỹ Đình cảm thấy bản thân rất là vui, sau nhiều năm lên kế hoạch như vậy cuối cùng cũng có kết quả, trong phòng chậm rãi vang lên tiếng nhạc du dương, mang theo sự thắng lợi.
Cô ta tiện tay với lấy một ly rượu vang trên bàn uống một ngụm, không tệ, rượu vang cũng không rẻ.
Cô ta quay đầu nhìn người quản lý: "Anh đi ra ngoài trước đi, có việc gì tôi sẽ gọi”
Mạc Mỹ Đình đi thẳng đến phòng tắm để tắm rửa, chỗ này cũng đã được chuẩn bị từ sớm, rải hoa hồng, nến thơm mùi cỏ huân.
Thậm chí nơi này còn để thêm cả hoa hồng.
Xem ra đêm nay Tiêu Không Hoằng chuẩn bị cũng rất đầy đủ.
Mạc Mỹ Đình cười nhẹ một tiếng, một bên vừa uống rượu vừa tắm, một bên ngâm mình trong nước, cảm thấy cả thể xác và tâm hồn đều vô cùng sung sướng, nhiều năm qua chưa từng được thả lỏng như vậy.
Cạch cạch, cửa phòng tắm mở ra.
Một người đàn ông có thân hình cao lớn đi vào, bước từng bước vững vàng.
“Anh đã đến rồi?”
Người đàn ông đến gần, bàn tay to nằm lấy cằm cô ta: “Có vui vẻ không?"
“Tiêu Khôn Hoằng, thì ra anh cũng không phải là một người chung tình như bề ngoài. Cuối cùng thì tôi cũng đợi được ngày hôm nay, anh có biết tôi đã chờ ngày này bao lâu rồi không?"
Đợi đến lúc cô ta gần tuyệt vọng.
Cuối cùng, anh cũng phải quỳ gối dưới váy tôi, trở thành một kẻ đầy tớ dưới váy tôi.
Nhìn cảnh tượng này quả thực làm cho người ta cảm thấy vui sướng.
“Mọi người tìm cô lâu như vậy, cô không nghĩ tới sẽ trở về thăm bạn bè của chúng ta sao?”
Bạn bè?
Mạc Mỹ Đình đầu óc giống như bị kim châm, cô ta theo phản xạ trả lời: “Cái gì mà bạn bè cũ chứ?”
“Cho đến tận bây giờ, những cố gắng này có còn ý nghĩa hay không, tôi vẫn luôn đợi cô trở về, Bạch Mỹ Đình.”
Bạch Mỹ Đình... Cái tên này mạnh mẽ đánh vào lòng cô ta.
Sắc mặt Mạc Mỹ Đình nhanh chóng trở nên tái nhợt, rượu làm cho cô ta tỉnh táo, một lần nữa nhìn kĩ người đàn ông trước mặt, cô ta đột nhiên hỏi: “Anh, anh là ai?”
Người đàn ông này vậy mà lại không phải là Tiêu Khôn Hoằng.
Tại sao vừa rồi cô ta lại cảm thấy như mình nhìn thấy được Tiêu Khôn Hoằng?
Mạc Mỹ Đình vẫn còn thông minh, bỗng nhiên phản ứng lại: “Tiêu Khôn Hoằng phải anh tới đây sao? Anh ta dám tính kế tôi?”
Cô ta trăm lần vạn lần cũng không nghĩ đến, Tiêu Khôn Hoằng lại dám tính kế mình.
Cô ta làm sao mà biết được chứ?
Mạc Mỹ Đình nhìn thoáng qua bồn tắm lớn bên cạnh là rượu vang, hương cỏ huân, trong chốc lát trong lòng có đáp án, cô ta rất nhanh tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt: "Bảo Tiêu Khôn Hoằng đến gặp tôi, anh không xứng đáng nói chuyện với tôi.”
Vừa rồi người đàn ông này còn nhắc đến Bạch Mỹ Đình.
Chẳng lẽ nào là Tiêu Khôn Hoằng nghi ngờ?
Chẳng trách trong phòng lại được bố trí như vậy, đồ ăn đều là những thứ cô ta thích ăn trước đây, Tiêu Khôn Hoằng muốn thứ cô ta.
Có gì đó cần phải suy nghĩ một chút.
Cái gì mở ra căn phòng bí mật, tất cả đều là ngụy tạo.
Vừa rồi cô ta thiếu chút nữa đã nói ra để lộ hết mọi chuyện.
Người đàn ông kia đứng dậy gạt gạt để mở điện thoại, mở loa lớn, truyền đến giọng nói trầm thấp của một người đàn ông: "Cô cảm thấy phần quà này có vừa lòng hay không?”
“Tiêu Khôn Hoằng, anh dám đùa giỡn với tôi?”
Mạc Mỹ Đình tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Hừ, người đùa giỡn chính là cô mới đúng.” Mời đọc truyện trên Truyện 88
Tiêu Khôn Hoằng lập tức thừa nhận, anh tiếp tục nói: “Bạch Mỹ Đình và cô rốt cuộc có quan hệ gì?”
Mạc Mỹ Đình tức giận đến mức nếp nhăn ở khóe mắt cũng phải lộ ra, người đàn ông này trước sau vẫn không biết xấu hổ như vậy.
“Không phải chỉ là một người phụ nữ có dáng vẻ giống tôi sao? Nghe nói anh còn có một mối quan hệ không trong sáng."
“Cô làm sao mà biết được? Cho tới bây giờ tôi chưa bao giờ đề cập chuyện này với cô.”
Mạc Mỹ Đình tự nhiên trả lời:
“Muốn điều ra về anh Hoằng, việc này cũng không phải là bí mật, muốn biết cũng không có gì khó. Chỉ là, Tiêu Khôn Hoằng anh nghi ngờ tôi là Bạch Mỹ Đình, cho nên hôm nay anh mới bố trí bàn cờ này nghĩ muốn chụp mũ tôi sao? Tôi nói cho anh biết, anh trai tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”
Tiêu Khôn Hoằng, anh thật sự cho rằng cô ta là Bạch Mỹ Đình của trước kia sao?
Tùy ý để người khác bắt nạt, cũng không dám chống trả lại.
“A, vậy để thử xem xem. Cô cho người ta mua chuộc Vương Duyệt ra tay với bà xã tôi, còn sắp xếp người ngồi chồm hổm canh giữ ở bên ngoài khách sạn để chụp ảnh tôi, cô muốn làm gì, tôi lại không biết hay sao?”
"Cho dù anh có năng lực như thế nào, tôi là cô chủ của nhà họ Mạc, anh dám động đến một sợi tóc gáy của tôi, nhà họ Mạc sẽ không bỏ qua cho anh cùng với Thi Nhân”
Tiêu Khôn Hoằng ngồi trong xe, gương mặt anh ẩn giấu sau cửa kính xe, ngữ khí lạnh lùng: “Phải không? Nơi này cũng không phải địa bàn của nhà họ Mạc."
“Tiêu Khôn Hoằng, anh dám.”
Bình luận facebook