Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-213
Chương 213: Con đã là người lớn rồi
"Nói đi, bây giờ giấu diếm tôi cũng không có tác dụng gì."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
"Hihi, chị dâu chị không cần hiểu lầm, đây cũng không phải là chuyện gì to tát."
Diệp Tranh liếc nhìn đứa trẻ: “Để thằng bé vào phòng nghỉ ngơi đi, chuyện của người lớn đừng để bọn chúng biết được."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Mạc Tiểu Bắc chống tay vào eo: "Chúng con không còn là trẻ con nữa, chúng con đã biết rõ từ trước rồi."
“Ừm ừm, đúng rồi, con là người lớn nhỏ.”
Đứa bé nhỏ trăng trắng cũng bắt chước anh trai, dù sao cô bé cũng là cái đuôi nhỏ của anh trai.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân không biết làm sao đành ngồi xuống trước mặt con trai: “Mạc Tiểu Bắc, ngồi máy bay lâu như vậy cũng mệt rồi, con dẫn các em đi tắm rửa nghỉ ngơi đi, sau đó ngoan ngoãn ăn cơm có được không?"
Mạc Tiểu Bắc bĩu môi, cuối cùng cũng đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Được rồi, không nói cho lũ nhỏ thì không nói, dù sao nó cũng không hiếu kỳ.
Thi Nhân vốn còn nghĩ rằng bản thân phải nói rất nhiều, Mạc Tiểu Bắc sẽ mới đồng ý, kết quả đứa trẻ lần này rất nghe lời, càng ngày càng có dáng vẻ giống người anh trai lớn.
Cô đột nhiên cảm thấy vô cùng vui vẻ yên tâm.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Qua chuyện lần này, bọn trẻ đột nhiên giống như sau một đêm hiểu được không ít chuyện. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
Có điều Thi Nhân vẫn cảm thấy buồn, cô không muốn dùng cách này, để đứa trẻ trưởng thành, những việc đã trải qua này không có chuyện nào tốt cả.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Đứa bé đi vào phòng chuẩn bị đồ sẵn sàng, hành lang chỉ còn lại người lớn.
Thi Nhân ngồi xuống: “Nói đi."
“Chuyện này, nói ra rất dài."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Diệp Tranh sờ sờ mũi: “Anh ba và chị trước đây đã từng nhắc đến chuyện này rồi?”
"Từng nói qua rồi."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân nhắc lại lời giải thích của Tiêu Khôn Hoằng: "Có điều tôi cảm thấy anh ấy chưa nói xong, có đúng không? Em gái Tiêu Vinh tinh thần sao trở lên bất thường như vậy? Chuyện đó có liên quan gì?"
“Vâng.”
Diệp Tranh ngồi xuống bên cạnh Thi Nhân: “Tiêu Vinh không phải là bố ruột, anh ta có một cô em gái ruột, cũng thích anh ba. Khụ khụ, suy cho cùng anh ba xuất sắc như vậy, con gái có ai nhìn mà không thích chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân: “Ừm, nói tiếp đi." Diệp Tranh thấy lạnh sau lưng: “Anh ba, lần này thực sự không trách em, suy cho cũng chuyện này cũng không thể giấu diếm được nữa."
Anh ta tiếp tục nói: “Bạch Mỹ Đình đó cũng thích anh ba, Bạch Mỹ Đình cùng Tiêu Đào Hy em gái Tiêu Vinh là bạn cùng lớp, mối quan hệ vẫn luôn rất tốt. Hai người đó đều có yêu thầm anh ba, nhưng Bạch Mỹ Đình xinh đẹp, nổi tiếng, cô ta luôn chủ động với anh ba. Vì vậy bọn em chỉ biết Bạch Mỹ Đình thích anh ba.”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Rồi sao? Tiêu Đào Hy vì sao lại biến thành như vậy?"
"Anh ba chỉ nói với em Bạch Mỹ Đình bị hãm hại, nhưng anh ấy không nói Tiêu Đào Hy cũng gặp chuyện tương tự như vậy. Nên tất cả bọn em đều không chuyện chuyện này, suy cho cùng Tiêu Đào Hy là một cô gái trầm tính, không nói nhiều, đứng cạnh Bạch Mỹ Đình sẽ bị khinh thường.”
"Bọn họ bị hãm hạ cùng một lúc sao? Tên cầm đầu đã tìm thấy chưa?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Nếu như tìm thấy, hôm nay sẽ không có chuyện gì xảy ra. Bạch Mỹ Đình sau khi bị phát hiện mang thai, sụp đổ đến mức nhảy lầu, để lại bức thư nói rằng đứa trẻ là con của Tiêu Khôn Hoằng. Không lâu sau đó, Tiêu Vinh phát hiện em gái mình uất ức muốn tự sát, ép buộc đem Tiêu Đào Hy đi kiểm tra, sau đó phát hiện cô ta có dấu vết của việc đã từng bị xâm hại."
Trong lòng Thi Nhân nhói lên: “Tiêu Vinh cũng nghĩ rằng Tiêu Khôn Hoàng làm vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Vâng, chuyện này do chính miệng Tiêu Đào Hy nói ra, sau đó cô ta điên rồi, tinh thần cũng trở lên bất thường, hết sức phản kháng đàn ông đến gần. Vì vậy từ lúc bắt đầu, quan hệ của Tiêu Vinh và anh ba cũng trở lên không tốt như trước."
"Trước đó quan hệ của bọn họ tốt sao?"
Diệp Tranh gật đầu: “Có thể nói là vậy, tính cách con người anh ba tương đối lầm lì, lúc đó bên cạnh chỉ có em và Tiêu Vinh, lúc đó Tiêu Vinh và anh ba mối quan hệ cũng có chút thân thiết."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Trong lòng của Thi Nhân như có thứ gì đang đè nén, vẫn luôn không thể thở được.
Cô vẫn luôn nghĩ rằng vì mối quan hệ của Tiêu Vinh là cha nuôi, mối quan hệ với Tiêu Khôn Hoằng chắc chắn cũng không tốt, nhưng cô không nghĩ tới vốn dĩ mối quan hệ trước đây của hai người họ là không tồi. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Chuyện thành ra như vậy, rốt cuộc ai là người sai?
Thi Nhân có chút khó chịu: “Rốt cuộc ai hãm hại cô gái này, đổ tội cho Tiêu Khôn Hoằng?"
“Chân tướng chuyện này, bọn em đã tìm rất nhiều năm rồi, nhưng không có chút dấu vết nào. Người đó giống như tan biến trong không khí vậy. Mấu chốt là Bạch Mỹ Đình đã chết rồi, Tiêu Đào Hy luôn trong viện điều dưỡng, cuộc sống không thể tự chủ được. Tất cả manh mối đều bị phá vỡ hết, trừ khi Tiêu Đào Hy có thể hồi phục lại. Chỉ có cô ta mới biết ai là hung thủ."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Vì sao cô ta nói là Tiêu Khôn Hoằng?”
“Chuyện này em cũng có chút không hiểu, có điều nhà họ Tiêu có nhiều người như vậy, chi bên đã tan vỡ rồi. Nếu như có người đe dọa Tiêu Đào Hy nói như vậy, cũng có khả năng."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân cũng nghĩ tới chuyện này, lúc đó Tiêu Đào Hy nói như vậy, nhất định có nguyên nhân.
"Chuyện này bị cụ Tiêu đè nén xuống rồi, cũng không ai truy cứu trách nhiệm của anh ba. Đưa cho nhà họ Bạch, nhà Tiêu Vinh một khoản tiền lớn, chuyện này coi như là giải quyết xong rồi. Có điều chuyện này vẫn là vướng mắc từ tận đáy lòng của Tiêu Vinh.”
Thi Nhân nghĩ nghĩ một lúc, đột nhiên nói: “Có thể lúc trên du thuyền, Tiêu Vinh để Tiêu Khôn Hoằng lựa chọn. Giữa đứa trẻ và tôi chỉ được chọn một."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Có chuyện này sao, trước khi Bạch Mỹ Đình nhảy xuống, muốn để Tiêu Khôn Hoằng xác nhận chuyện này, nếu không cô ta sẽ nhảy xuống. Nhưng anh ba không xác nhận, kết quả Bạch Mỹ Đình đã nhảy xuống.”
Diệp Tranh xoa xoa thái dương: "Lúc đó anh ba thực sự có thể thừa nhận, cứu người trước. Nhưng anh ba không chọn như vậy."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân cụp mí xuống, cô phần nào đã hiểu có chuyện gì xảy ra rồi.
Kẻ cầm đầu chính là hung thủ sát hại hai cô gái, đồng thời đổ tội bỉ ổi này cho Tiêu Khôn Hoằng.
Một lúc sau, Thi Nhân nhìn trợ lý Tiêu: "Tiêu Đào Hy vẫn đang ở viện điều dưỡng sao?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Đúng vậy, xem ra Tiêu Vinh không có thời gian đưa Tiêu Đào Hy đi.”
“Có lẽ Tiêu Vinh không định làm như vậy, suy cho cùng anh ra chắc chắn chúng ta sẽ không ra tay đối với một bệnh nhân."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân rốt cuộc cũng thấy Tiêu Vinh là người như nào rồi.
Có một loại người bẩm sinh, giỏi về giả tạo, đồng thời có thể nhìn thấy điểm yếu của mỗi người.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
"Nói đi, bây giờ giấu diếm tôi cũng không có tác dụng gì."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
"Hihi, chị dâu chị không cần hiểu lầm, đây cũng không phải là chuyện gì to tát."
Diệp Tranh liếc nhìn đứa trẻ: “Để thằng bé vào phòng nghỉ ngơi đi, chuyện của người lớn đừng để bọn chúng biết được."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Mạc Tiểu Bắc chống tay vào eo: "Chúng con không còn là trẻ con nữa, chúng con đã biết rõ từ trước rồi."
“Ừm ừm, đúng rồi, con là người lớn nhỏ.”
Đứa bé nhỏ trăng trắng cũng bắt chước anh trai, dù sao cô bé cũng là cái đuôi nhỏ của anh trai.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân không biết làm sao đành ngồi xuống trước mặt con trai: “Mạc Tiểu Bắc, ngồi máy bay lâu như vậy cũng mệt rồi, con dẫn các em đi tắm rửa nghỉ ngơi đi, sau đó ngoan ngoãn ăn cơm có được không?"
Mạc Tiểu Bắc bĩu môi, cuối cùng cũng đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Được rồi, không nói cho lũ nhỏ thì không nói, dù sao nó cũng không hiếu kỳ.
Thi Nhân vốn còn nghĩ rằng bản thân phải nói rất nhiều, Mạc Tiểu Bắc sẽ mới đồng ý, kết quả đứa trẻ lần này rất nghe lời, càng ngày càng có dáng vẻ giống người anh trai lớn.
Cô đột nhiên cảm thấy vô cùng vui vẻ yên tâm.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Qua chuyện lần này, bọn trẻ đột nhiên giống như sau một đêm hiểu được không ít chuyện. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
Có điều Thi Nhân vẫn cảm thấy buồn, cô không muốn dùng cách này, để đứa trẻ trưởng thành, những việc đã trải qua này không có chuyện nào tốt cả.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Đứa bé đi vào phòng chuẩn bị đồ sẵn sàng, hành lang chỉ còn lại người lớn.
Thi Nhân ngồi xuống: “Nói đi."
“Chuyện này, nói ra rất dài."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Diệp Tranh sờ sờ mũi: “Anh ba và chị trước đây đã từng nhắc đến chuyện này rồi?”
"Từng nói qua rồi."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân nhắc lại lời giải thích của Tiêu Khôn Hoằng: "Có điều tôi cảm thấy anh ấy chưa nói xong, có đúng không? Em gái Tiêu Vinh tinh thần sao trở lên bất thường như vậy? Chuyện đó có liên quan gì?"
“Vâng.”
Diệp Tranh ngồi xuống bên cạnh Thi Nhân: “Tiêu Vinh không phải là bố ruột, anh ta có một cô em gái ruột, cũng thích anh ba. Khụ khụ, suy cho cùng anh ba xuất sắc như vậy, con gái có ai nhìn mà không thích chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân: “Ừm, nói tiếp đi." Diệp Tranh thấy lạnh sau lưng: “Anh ba, lần này thực sự không trách em, suy cho cũng chuyện này cũng không thể giấu diếm được nữa."
Anh ta tiếp tục nói: “Bạch Mỹ Đình đó cũng thích anh ba, Bạch Mỹ Đình cùng Tiêu Đào Hy em gái Tiêu Vinh là bạn cùng lớp, mối quan hệ vẫn luôn rất tốt. Hai người đó đều có yêu thầm anh ba, nhưng Bạch Mỹ Đình xinh đẹp, nổi tiếng, cô ta luôn chủ động với anh ba. Vì vậy bọn em chỉ biết Bạch Mỹ Đình thích anh ba.”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Rồi sao? Tiêu Đào Hy vì sao lại biến thành như vậy?"
"Anh ba chỉ nói với em Bạch Mỹ Đình bị hãm hại, nhưng anh ấy không nói Tiêu Đào Hy cũng gặp chuyện tương tự như vậy. Nên tất cả bọn em đều không chuyện chuyện này, suy cho cùng Tiêu Đào Hy là một cô gái trầm tính, không nói nhiều, đứng cạnh Bạch Mỹ Đình sẽ bị khinh thường.”
"Bọn họ bị hãm hạ cùng một lúc sao? Tên cầm đầu đã tìm thấy chưa?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Nếu như tìm thấy, hôm nay sẽ không có chuyện gì xảy ra. Bạch Mỹ Đình sau khi bị phát hiện mang thai, sụp đổ đến mức nhảy lầu, để lại bức thư nói rằng đứa trẻ là con của Tiêu Khôn Hoằng. Không lâu sau đó, Tiêu Vinh phát hiện em gái mình uất ức muốn tự sát, ép buộc đem Tiêu Đào Hy đi kiểm tra, sau đó phát hiện cô ta có dấu vết của việc đã từng bị xâm hại."
Trong lòng Thi Nhân nhói lên: “Tiêu Vinh cũng nghĩ rằng Tiêu Khôn Hoàng làm vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Vâng, chuyện này do chính miệng Tiêu Đào Hy nói ra, sau đó cô ta điên rồi, tinh thần cũng trở lên bất thường, hết sức phản kháng đàn ông đến gần. Vì vậy từ lúc bắt đầu, quan hệ của Tiêu Vinh và anh ba cũng trở lên không tốt như trước."
"Trước đó quan hệ của bọn họ tốt sao?"
Diệp Tranh gật đầu: “Có thể nói là vậy, tính cách con người anh ba tương đối lầm lì, lúc đó bên cạnh chỉ có em và Tiêu Vinh, lúc đó Tiêu Vinh và anh ba mối quan hệ cũng có chút thân thiết."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Trong lòng của Thi Nhân như có thứ gì đang đè nén, vẫn luôn không thể thở được.
Cô vẫn luôn nghĩ rằng vì mối quan hệ của Tiêu Vinh là cha nuôi, mối quan hệ với Tiêu Khôn Hoằng chắc chắn cũng không tốt, nhưng cô không nghĩ tới vốn dĩ mối quan hệ trước đây của hai người họ là không tồi. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Chuyện thành ra như vậy, rốt cuộc ai là người sai?
Thi Nhân có chút khó chịu: “Rốt cuộc ai hãm hại cô gái này, đổ tội cho Tiêu Khôn Hoằng?"
“Chân tướng chuyện này, bọn em đã tìm rất nhiều năm rồi, nhưng không có chút dấu vết nào. Người đó giống như tan biến trong không khí vậy. Mấu chốt là Bạch Mỹ Đình đã chết rồi, Tiêu Đào Hy luôn trong viện điều dưỡng, cuộc sống không thể tự chủ được. Tất cả manh mối đều bị phá vỡ hết, trừ khi Tiêu Đào Hy có thể hồi phục lại. Chỉ có cô ta mới biết ai là hung thủ."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Vì sao cô ta nói là Tiêu Khôn Hoằng?”
“Chuyện này em cũng có chút không hiểu, có điều nhà họ Tiêu có nhiều người như vậy, chi bên đã tan vỡ rồi. Nếu như có người đe dọa Tiêu Đào Hy nói như vậy, cũng có khả năng."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân cũng nghĩ tới chuyện này, lúc đó Tiêu Đào Hy nói như vậy, nhất định có nguyên nhân.
"Chuyện này bị cụ Tiêu đè nén xuống rồi, cũng không ai truy cứu trách nhiệm của anh ba. Đưa cho nhà họ Bạch, nhà Tiêu Vinh một khoản tiền lớn, chuyện này coi như là giải quyết xong rồi. Có điều chuyện này vẫn là vướng mắc từ tận đáy lòng của Tiêu Vinh.”
Thi Nhân nghĩ nghĩ một lúc, đột nhiên nói: “Có thể lúc trên du thuyền, Tiêu Vinh để Tiêu Khôn Hoằng lựa chọn. Giữa đứa trẻ và tôi chỉ được chọn một."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Có chuyện này sao, trước khi Bạch Mỹ Đình nhảy xuống, muốn để Tiêu Khôn Hoằng xác nhận chuyện này, nếu không cô ta sẽ nhảy xuống. Nhưng anh ba không xác nhận, kết quả Bạch Mỹ Đình đã nhảy xuống.”
Diệp Tranh xoa xoa thái dương: "Lúc đó anh ba thực sự có thể thừa nhận, cứu người trước. Nhưng anh ba không chọn như vậy."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân cụp mí xuống, cô phần nào đã hiểu có chuyện gì xảy ra rồi.
Kẻ cầm đầu chính là hung thủ sát hại hai cô gái, đồng thời đổ tội bỉ ổi này cho Tiêu Khôn Hoằng.
Một lúc sau, Thi Nhân nhìn trợ lý Tiêu: "Tiêu Đào Hy vẫn đang ở viện điều dưỡng sao?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Đúng vậy, xem ra Tiêu Vinh không có thời gian đưa Tiêu Đào Hy đi.”
“Có lẽ Tiêu Vinh không định làm như vậy, suy cho cùng anh ra chắc chắn chúng ta sẽ không ra tay đối với một bệnh nhân."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thi Nhân rốt cuộc cũng thấy Tiêu Vinh là người như nào rồi.
Có một loại người bẩm sinh, giỏi về giả tạo, đồng thời có thể nhìn thấy điểm yếu của mỗi người.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Bình luận facebook