Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù - Chương 178
Sắc mặt Lạc Hiểu Nhã căng chặt lại, nghe thấy ông ta nói: “Vừa rồi Trương Tĩnh Như vẫn luôn ở trước mặt tôi khen ngợi cô, nói đợi lát nữa gọi cô đến bồi tôi. Bây giờ cô ta đặc biệt để cho chúng ta thời gian riêng tư với nhau, cô tốt nhất nên có thường thức một chút.”
Suy đoán trong lòng cuối cùng cũng thành hiện thực, sắc mặt Lạc Hiểu Nhã khó nhìn. Lần này cô thật sự bị tính kế rồi, rơi vào cái bẫy của Trương Tĩnh Như.
Nhưng cô nghĩ không ra, mình và Trương Tĩnh Như không hề giao lưu gì với nhau, cùng lắm cũng chỉ có quan hệ gật đầu chào hỏi nhau thôi, cô làm gì có chọc đến Trương Tĩnh Như, khiến cô ta phải phải gài bẫy tính kể cô như vậy chứ?
“Tổng giám đốc Lưu, những chuyện này tôi không hề được biết trước, chuyện này đều do Trương Tĩnh Như tự mình tình nguyện. Thấy ông cũng là người có thân phận, gặp nhiều hiểu biết rộng, sẽ không ép buộc người khác chứ?”
Cơ thể Lạc Hiểu Nhã căng chặt lại, cảnh giác nhìn về phía Tổng giám đốc Lưu.
Tổng giám đốc Lưu nhìn cô, cúi đầu cười: “Trước khi gặp được cô, tôi quả thật sẽ không cưỡng ép người khác. Nhưng Lạc Hiểu Nhã, dáng vẻ của cô thế này, là một người đàn ông thì đều sẽ nổi nên tà niệm”
Trong lòng Lạc Hiểu Nhã lộp bộp một chút, ngón tay nắm chặt điện thoại: “Tổng giám đốc Lưu, nếu như ông dám cưỡng ép tôi, tôi có chết cũng sẽ không cho ông được như ý nguyện. Ông chỉ ra đây bàn chuyện làm ăn, cũng không muốn vướng phải mạng người đúng không?”
Sắc mặt cô kiên quyết, ánh mắt hung dữ, Tổng giám đốc Lưu cau mày, chép miệng, Lạc Hiểu Nhã này thật sự rất giữ gìn tiết tháo.
Ông ta thu lại ánh mắt, mắt di chuyển, sau đó có một ý nghĩ hay, ngẩng đầu nói với Lạc Hiểu Nhã: “Cô nói cũng có lý, tôi thấy thái độ của cô cũng rất kiên quyết, thế này đi”
Ông ta nói xong, vệ sĩ phía sau, lấy ra ba cốc rượu đặt lên bàn.
“Ba cốc rượu, cô uống xong, tôi sẽ thả cô đi, hơn nữa hợp tác của công ty cô, tối nay tôi sẽ ký luôn”
Tổng giám đốc Lưu nói xong, hứng thú nhìn về phía Lạc Hiểu Nhã: “Thế nào, cô có đồng ý không?”
Lạc Hiểu Nhã nhìn cốc rượu trên bàn, lại nhìn cánh cửa khép hờ của phòng bao, gật đầu: “Được, tôi đồng ý
Tửu lượng của cô không tồi, ba cốc này cũng rất nhỏ, chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì. Có điều trước đó, cô cần phải biết một chuyện.
Lạc Hiểu Nhã suy nghĩ rồi ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Tổng giám đốc Lưu: “Tổng giám đốc Lưu, rượu này, chắc là không có vấn đề gì chứ?”
Tổng giám đốc Lưu nghe thấy vậy, cười: “Thật sự là nghe con không biết sợ cọp mà, vậy mà dám trực tiếp hỏi ra”.
Ông ta nói xong, trực tiếp rót rượu vào cốc trước mặt mình, sau đó nhìn Lạc Hiểu Nhã, uống hết rượu bên trong.
Sau khi uống xong, lật ngược cốc rượu xuống, cười với Lạc Hiểu Nhã: “Thế nào, tôi tự mình uống rồi”
Lúc này trong lòng Lạc Hiểu Nhã mới thở phào, nhìn vệ sĩ phía sau cầm chai rượu đó đổ đầy ba cốc rượu, cô đi qua, cúi người lấy một cốc trong đó.
Châu Hữu Thiền đi ra khỏi phòng vệ sinh, chuẩn bị về phòng bao 206, khi đi qua 205, nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói quen thuộc, thì dừng lại.
Cửa khép hờ, anh ta nhìn xuyên qua khe hở, thấy mặt của Lạc Hiểu Nhã, trong lòng chấn động một chút.
“Đây, đây là tiểu tiên nữ”
Anh ta ngẩn ra một chút thì hồi thần, nhìn thấy một người đàn ông bụng phệ đang ép Lạc Hiểu Nhã uống rượu, Lạc Hiểu Nhã không còn cách nào khác.
Vẻ mặt Châu Hữu Thiên trở lên nghiêm túc, lập tức gọi điện thoại cho Hoắc Tùng Quân.
Hoắc Tùng Quân bởi vì buổi chiều làm chậm trễ thời gian, cho nên bây giờ đang ở công ty tăng ca, nhận được điện thoại của Châu Hữu Thiên, ánh mắt không hề rời khỏi tập văn kiện, giọng nói lạnh lùng: “Nói”
Châu Hữu Thiên nghe thấy giọng nói trầm thấp lạnh lùng của anh, cong môi nói: “Tùng Quân, có muốn đến “Nguyệt Tân” không? Tớ đang ở phòng bao 205..”
“Không đi” Hoắc Tùng Quân trả lời dứt khoát, đang chuẩn bị cúp điện thoại, giọng nói với vàng của Châu Hữu Thiên truyền đến.
“Ai ai ai, đừng cúp đừng cúp, cậu nghe tớ nói đã
Suy đoán trong lòng cuối cùng cũng thành hiện thực, sắc mặt Lạc Hiểu Nhã khó nhìn. Lần này cô thật sự bị tính kế rồi, rơi vào cái bẫy của Trương Tĩnh Như.
Nhưng cô nghĩ không ra, mình và Trương Tĩnh Như không hề giao lưu gì với nhau, cùng lắm cũng chỉ có quan hệ gật đầu chào hỏi nhau thôi, cô làm gì có chọc đến Trương Tĩnh Như, khiến cô ta phải phải gài bẫy tính kể cô như vậy chứ?
“Tổng giám đốc Lưu, những chuyện này tôi không hề được biết trước, chuyện này đều do Trương Tĩnh Như tự mình tình nguyện. Thấy ông cũng là người có thân phận, gặp nhiều hiểu biết rộng, sẽ không ép buộc người khác chứ?”
Cơ thể Lạc Hiểu Nhã căng chặt lại, cảnh giác nhìn về phía Tổng giám đốc Lưu.
Tổng giám đốc Lưu nhìn cô, cúi đầu cười: “Trước khi gặp được cô, tôi quả thật sẽ không cưỡng ép người khác. Nhưng Lạc Hiểu Nhã, dáng vẻ của cô thế này, là một người đàn ông thì đều sẽ nổi nên tà niệm”
Trong lòng Lạc Hiểu Nhã lộp bộp một chút, ngón tay nắm chặt điện thoại: “Tổng giám đốc Lưu, nếu như ông dám cưỡng ép tôi, tôi có chết cũng sẽ không cho ông được như ý nguyện. Ông chỉ ra đây bàn chuyện làm ăn, cũng không muốn vướng phải mạng người đúng không?”
Sắc mặt cô kiên quyết, ánh mắt hung dữ, Tổng giám đốc Lưu cau mày, chép miệng, Lạc Hiểu Nhã này thật sự rất giữ gìn tiết tháo.
Ông ta thu lại ánh mắt, mắt di chuyển, sau đó có một ý nghĩ hay, ngẩng đầu nói với Lạc Hiểu Nhã: “Cô nói cũng có lý, tôi thấy thái độ của cô cũng rất kiên quyết, thế này đi”
Ông ta nói xong, vệ sĩ phía sau, lấy ra ba cốc rượu đặt lên bàn.
“Ba cốc rượu, cô uống xong, tôi sẽ thả cô đi, hơn nữa hợp tác của công ty cô, tối nay tôi sẽ ký luôn”
Tổng giám đốc Lưu nói xong, hứng thú nhìn về phía Lạc Hiểu Nhã: “Thế nào, cô có đồng ý không?”
Lạc Hiểu Nhã nhìn cốc rượu trên bàn, lại nhìn cánh cửa khép hờ của phòng bao, gật đầu: “Được, tôi đồng ý
Tửu lượng của cô không tồi, ba cốc này cũng rất nhỏ, chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì. Có điều trước đó, cô cần phải biết một chuyện.
Lạc Hiểu Nhã suy nghĩ rồi ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Tổng giám đốc Lưu: “Tổng giám đốc Lưu, rượu này, chắc là không có vấn đề gì chứ?”
Tổng giám đốc Lưu nghe thấy vậy, cười: “Thật sự là nghe con không biết sợ cọp mà, vậy mà dám trực tiếp hỏi ra”.
Ông ta nói xong, trực tiếp rót rượu vào cốc trước mặt mình, sau đó nhìn Lạc Hiểu Nhã, uống hết rượu bên trong.
Sau khi uống xong, lật ngược cốc rượu xuống, cười với Lạc Hiểu Nhã: “Thế nào, tôi tự mình uống rồi”
Lúc này trong lòng Lạc Hiểu Nhã mới thở phào, nhìn vệ sĩ phía sau cầm chai rượu đó đổ đầy ba cốc rượu, cô đi qua, cúi người lấy một cốc trong đó.
Châu Hữu Thiền đi ra khỏi phòng vệ sinh, chuẩn bị về phòng bao 206, khi đi qua 205, nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói quen thuộc, thì dừng lại.
Cửa khép hờ, anh ta nhìn xuyên qua khe hở, thấy mặt của Lạc Hiểu Nhã, trong lòng chấn động một chút.
“Đây, đây là tiểu tiên nữ”
Anh ta ngẩn ra một chút thì hồi thần, nhìn thấy một người đàn ông bụng phệ đang ép Lạc Hiểu Nhã uống rượu, Lạc Hiểu Nhã không còn cách nào khác.
Vẻ mặt Châu Hữu Thiên trở lên nghiêm túc, lập tức gọi điện thoại cho Hoắc Tùng Quân.
Hoắc Tùng Quân bởi vì buổi chiều làm chậm trễ thời gian, cho nên bây giờ đang ở công ty tăng ca, nhận được điện thoại của Châu Hữu Thiên, ánh mắt không hề rời khỏi tập văn kiện, giọng nói lạnh lùng: “Nói”
Châu Hữu Thiên nghe thấy giọng nói trầm thấp lạnh lùng của anh, cong môi nói: “Tùng Quân, có muốn đến “Nguyệt Tân” không? Tớ đang ở phòng bao 205..”
“Không đi” Hoắc Tùng Quân trả lời dứt khoát, đang chuẩn bị cúp điện thoại, giọng nói với vàng của Châu Hữu Thiên truyền đến.
“Ai ai ai, đừng cúp đừng cúp, cậu nghe tớ nói đã
Bình luận facebook