Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù - Chương 255
Sau khi Lạc Hiếu Nhã và Ngô Giai Như Ngô Vân tách ra, vừa trở về hậu đài, đã bị Hoắc Tùng Quân lao lên ôm lấy: “Hiếu Nhã, chúc mừng em vào vòng trong Anh nói xong, Triệu Khôi Vĩ cung kính đưa một bó hoa đến.
Hoắc Tùng Quân đưa hoa cho Lạc Hiếu Nhã.
Đóa hoa này rất to, Lạc Hiếu Nhã ôm trong tay, gần như cả nửa người cô đều bị che mất, đến mặt cũng không thấy đâu.
Người đi qua đi lại, nhìn thấy cảnh tượng như vậy đều cười.
Lạc Hiếu Nhã xấu hổ, gần như vùi cả mặt vào trong bó hoa: “Anh, anh đang làm cái gì vậy chứ? Quá khoa trương rồi. Đây mới là vòng thứ hai, anh, anh quá trình trọng rồi”.
Hoắc Tùng Quân cười, thấy dáng vẻ ôm hoa khó khăn của cô, anh ôm cả người lẫn hoa vào lòng: “Đây có gì mà trịnh trọng chứ, chẳng qua chỉ là mấy bông hoa mà thôi”.
Anh nói xong, nói thầm bên tại Lạc Hiếu Nhã: “Đợi em thắng cuộc thi ngày mai, anh sẽ tặng em càng nhiều hoa hơn”
Lạc Hiếu Nhã nghe thấy vậy, trong lòng ngọt ngào, cô đối với Hoắc Tùng Quân nhất định là vô cùng hưởng thụ, hai má trắng hồng tươi tắn.
“Bó hoa này có bao nhiêu bông hoa?” Cô thuận miệng hỏi một câu.
Hoắc Tùng Quân cũng thuận miệng trả lời: “999 bông”
“Chẳng trách bó hoa lại to như vậy.” Vẻ mặt Lạc Hiếu Nhã bừng tỉnh.
“Nhân viên cửa hàng nói, bó hoa loại này có thể đại biểu cho tâm ý của anh nhất. Cho nên, Hiếu Nhã em có cảm nhận được tâm lý của anh không?”
Anh cúi đầu, gương mặt đẹp trai tiến lại gần, Lạc Hiếu Nhã bị gương mặt đẹp trai của anh làm cho lóa mắt: “Vậy ngày mai anh chuẩn bị tặng bao nhiêu bông hoa?”
“Một cốp xe có đủ không? Nếu như em thích, anh có thể dùng hoa hồng phủ đầy phòng em”
Lạc Hiếu Nhã: “Không cần đâu?
Trần Thanh Minh thấy hai người dính nhau như vậy, thật sự không thể chịu nổi nữa, phá ngang: “Hiếu Nhã, cô có muốn về công ty một chuyến không?”
Ánh mắt Lạc Hiếu Nhã đột nhiên lạnh xuống: “Tất nhiên muốn”
Phương Ly đó đánh cắp bản thiết kế của cô rồi tiết lộ ra ngoài, đồ khốn này, cũng nên chẩn chỉnh lại rồi.
Trần Thị, Phương Ly gần như cả buổi chiều đều trốn trong nhà vệ sinh, lấy điện thoại lén lút xem trực tiếp cuộc thi.
Khi nhìn thấy trang phục trên màn hình của Lạc Hiếu Nhã hoàn toàn không phải là bản thiết kế đó, cô ta tràn đầy kinh ngạc.
Sao có thể?
Hôm đó Tổng giám đốc Trần lấy bản thiết kế đi, rõ ràng nói là đưa cho Lạc Hiếu Nhã, để cô ta dùng ở trong cuộc thi, sao lại thay đổi chứ?
Sau đó, cô ta thấy Lạc Hiếu Nhã vạch trần Trần Duy Khánh, trở thành nhà thắng lớn trong cuộc thi thứ hai, Phương Ly không thể xem tiếp được nữa, lập tức tắt điện thoại ra khỏi nhà vệ sinh.
Trong lòng Phương Ly tràn đầy đáng tiếc, cô đã làm đến mức này rồi, còn không thể lật đổ được Lạc Hiếu Nhã, đường nói đến xương cốt, đến cả da cũng không chạm vào được.
Trong lòng cô ta vừa tức vừa ảo não, nhưng lại bất lực không thể làm gì được.
“Lần này coi như là mày may mắn, lần sau tuyệt đối sẽ không tha cho mày”.
Toàn thân tràn đầy cáu kỉnh ra khỏi phòng vệ sinh, vừa vào phòng làm việc, nhìn thấy người bên trong, động tác của Phương Ly cứng đờ, vội vàng điều chỉnh biểu cảm của mình.
“Tổng giám đốc Trần, Hiếu Nhã, hai người về rồi sao?”
Trần Thanh Minh ngồi trên vị trí của Lạc Hiếu Nhã, Lạc Hiếu Nhã đứng bên cạnh anh ta, vẻ mặt hai người đều nghiêm túc nhìn cô ta, các đồng nghiệp xung quanh cũng đều vô thức nhìn qua, vẻ mặt phức tạp.
Trong lòng Phương Ly vô cùng căng thẳng, không ngừng âm thầm làm tâm lý cho mình. “Vừa rồi cô đi làm gì vậy?” Trần Thanh Minh nhìn chằm chằm Phương Ly, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
Phương Ly cười: “Tôi… tôi đi vệ sinh.”
“Đi cả buổi chiều sao?” Giọng nói của Trần Thanh Minh tràn đầy uy nghiêm.
Phương Ly liếc nhìn đồng nghiệp bên cạnh mình, thấy cô ta cúi đầu, không dám ngẩng đầu, thì biết cô ta âm thầm báo cáo.
Hoắc Tùng Quân đưa hoa cho Lạc Hiếu Nhã.
Đóa hoa này rất to, Lạc Hiếu Nhã ôm trong tay, gần như cả nửa người cô đều bị che mất, đến mặt cũng không thấy đâu.
Người đi qua đi lại, nhìn thấy cảnh tượng như vậy đều cười.
Lạc Hiếu Nhã xấu hổ, gần như vùi cả mặt vào trong bó hoa: “Anh, anh đang làm cái gì vậy chứ? Quá khoa trương rồi. Đây mới là vòng thứ hai, anh, anh quá trình trọng rồi”.
Hoắc Tùng Quân cười, thấy dáng vẻ ôm hoa khó khăn của cô, anh ôm cả người lẫn hoa vào lòng: “Đây có gì mà trịnh trọng chứ, chẳng qua chỉ là mấy bông hoa mà thôi”.
Anh nói xong, nói thầm bên tại Lạc Hiếu Nhã: “Đợi em thắng cuộc thi ngày mai, anh sẽ tặng em càng nhiều hoa hơn”
Lạc Hiếu Nhã nghe thấy vậy, trong lòng ngọt ngào, cô đối với Hoắc Tùng Quân nhất định là vô cùng hưởng thụ, hai má trắng hồng tươi tắn.
“Bó hoa này có bao nhiêu bông hoa?” Cô thuận miệng hỏi một câu.
Hoắc Tùng Quân cũng thuận miệng trả lời: “999 bông”
“Chẳng trách bó hoa lại to như vậy.” Vẻ mặt Lạc Hiếu Nhã bừng tỉnh.
“Nhân viên cửa hàng nói, bó hoa loại này có thể đại biểu cho tâm ý của anh nhất. Cho nên, Hiếu Nhã em có cảm nhận được tâm lý của anh không?”
Anh cúi đầu, gương mặt đẹp trai tiến lại gần, Lạc Hiếu Nhã bị gương mặt đẹp trai của anh làm cho lóa mắt: “Vậy ngày mai anh chuẩn bị tặng bao nhiêu bông hoa?”
“Một cốp xe có đủ không? Nếu như em thích, anh có thể dùng hoa hồng phủ đầy phòng em”
Lạc Hiếu Nhã: “Không cần đâu?
Trần Thanh Minh thấy hai người dính nhau như vậy, thật sự không thể chịu nổi nữa, phá ngang: “Hiếu Nhã, cô có muốn về công ty một chuyến không?”
Ánh mắt Lạc Hiếu Nhã đột nhiên lạnh xuống: “Tất nhiên muốn”
Phương Ly đó đánh cắp bản thiết kế của cô rồi tiết lộ ra ngoài, đồ khốn này, cũng nên chẩn chỉnh lại rồi.
Trần Thị, Phương Ly gần như cả buổi chiều đều trốn trong nhà vệ sinh, lấy điện thoại lén lút xem trực tiếp cuộc thi.
Khi nhìn thấy trang phục trên màn hình của Lạc Hiếu Nhã hoàn toàn không phải là bản thiết kế đó, cô ta tràn đầy kinh ngạc.
Sao có thể?
Hôm đó Tổng giám đốc Trần lấy bản thiết kế đi, rõ ràng nói là đưa cho Lạc Hiếu Nhã, để cô ta dùng ở trong cuộc thi, sao lại thay đổi chứ?
Sau đó, cô ta thấy Lạc Hiếu Nhã vạch trần Trần Duy Khánh, trở thành nhà thắng lớn trong cuộc thi thứ hai, Phương Ly không thể xem tiếp được nữa, lập tức tắt điện thoại ra khỏi nhà vệ sinh.
Trong lòng Phương Ly tràn đầy đáng tiếc, cô đã làm đến mức này rồi, còn không thể lật đổ được Lạc Hiếu Nhã, đường nói đến xương cốt, đến cả da cũng không chạm vào được.
Trong lòng cô ta vừa tức vừa ảo não, nhưng lại bất lực không thể làm gì được.
“Lần này coi như là mày may mắn, lần sau tuyệt đối sẽ không tha cho mày”.
Toàn thân tràn đầy cáu kỉnh ra khỏi phòng vệ sinh, vừa vào phòng làm việc, nhìn thấy người bên trong, động tác của Phương Ly cứng đờ, vội vàng điều chỉnh biểu cảm của mình.
“Tổng giám đốc Trần, Hiếu Nhã, hai người về rồi sao?”
Trần Thanh Minh ngồi trên vị trí của Lạc Hiếu Nhã, Lạc Hiếu Nhã đứng bên cạnh anh ta, vẻ mặt hai người đều nghiêm túc nhìn cô ta, các đồng nghiệp xung quanh cũng đều vô thức nhìn qua, vẻ mặt phức tạp.
Trong lòng Phương Ly vô cùng căng thẳng, không ngừng âm thầm làm tâm lý cho mình. “Vừa rồi cô đi làm gì vậy?” Trần Thanh Minh nhìn chằm chằm Phương Ly, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
Phương Ly cười: “Tôi… tôi đi vệ sinh.”
“Đi cả buổi chiều sao?” Giọng nói của Trần Thanh Minh tràn đầy uy nghiêm.
Phương Ly liếc nhìn đồng nghiệp bên cạnh mình, thấy cô ta cúi đầu, không dám ngẩng đầu, thì biết cô ta âm thầm báo cáo.
Bình luận facebook