Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-129
Tổng thống cưng chiều bé cưng - Chua_xót
Cô ước gì lúc trước cô không thương anh không kí hợp đồng hôn nhân với anh thì tốt rồi nhưng cái rủi cũng có cái mai cô gặp được Hoắc Lãnh chăm lo cho cô như một ngày anh vậy còn có cả Dia
Cô nhớ tới Dia thì nước mắt cô cứ chảy ra đúng cô phải sống để lo cho Dia
cô hôn mê đã 1 tuần rồi Hoắc Bạch vẫn ngày ngày thăm cô có hôm nay là anh không thăm không nghe thấy tiếng anh cô thấy cô đơn Diệp Sang cố gắng sống cô vật lộn với cơn đau đớn ở đầu truyền đến cô từ từ mở mắt ra
Tham đang uống nước gặp cô mở mắt Tham bổng chạy lại nắm tay cô
" chủ tịch cuối cùng cô cũng tĩnh rồi cô làm tôi sợ chết mất"
Diệp Sang mở miệng không nói nổi ra lời cổ họng khô khan
" nước nước"
Tham nghe vậy đưa ly nước cho Diệp Sang cô uống một mạch mà hết cả một ly
Tham đỡ Diệp Sang nằm xuống
Diệp Sang ánh mắt trống không hỏi
" Hoắc Bạch đâu?"
Tham nghe vậy ngồi xuống
" à ngài Hoắc hôm nay bận công việc nên không thể đến được"
Diệp Sang nghe vậy chỉ ôn nhu cười rồi ngồi bật dậy hôm nay cô sẽ xuống bếp để nấu cho anh món anh thích cho anh một bất ngờ
Tham thấy Diệp Sang ngồi dậy thì hết hồn
" chủ tịch"
Diệp Sang nghe Tham kêu thì lên tiếng
" tôi đi mua đồ về nấu món Hoắc Bạch thích cậu ở nhà đợi tôi"
Tham nghe vậy vội ngăn lại
" không được chủ tịch cô vừa hết bệnh"
Diệp Sang vỗ vỗ mu tay Tham
" biết rồi nói mãi ở nhà đợi tôi đây là lệnh"
Tham chỉ gật đầu rồi đi xuống phòng khách
Diệp Sang thay đồ đánh một miếng son lên để che đi phần môi nhợt nhạt của mình lúc cô son lên thì trong cô tươi tắn hơn không ai biết cô vừa mới hôn mê mới tỉnh
Cô thay một bộ đồ thể thao rộng rãi cô vừa mới bệnh qua nên không thể nào mặc những bộ đồ bó sát cơ thể
Lúc cô bước xuống thì Tham cũng ngây người cô không ngờ chủ tịch chủ tô một miếng son mặc bộ đồ thể thao rỗng như vậy mà lại xinh đẹp làm cho cô nhìn ngâu ngất
Diệp Sang thấy Tham nhìn mình mà lại gõ nhẹ vào trán cô
" tôi đi đây ở nhà trong nhà"
Diệp Sang nói xong cô đi thẳng ra khỏi biệt thự của cô Cô không muốn đi xe cô muốn tập thể dục một chút vì lâu nay cô chỉ nằm trên giường
Lúc cô đi vào cửa hàng mua đồ thì mọi người đều nhìn cô Cô cũng không để ý mà đi thẳng vào đúng lúc cô vô tình thấy Hoắc Bạch cùng một cô gái đi chung với nhau cười nói vui vẻ cô nhìn kĩ lại là cô gái hôm đó cô thấy ở công ty
Cô cười chua xót anh muốn làm đau cô đến khi nào nữa đây anh bận công chuyện không đến thăm cô bận đi dạo với người khác cô đi tới hàng cá thì chợt muốn ói cô chạy lẹ vào nhà vệ sinh cô muốn ói nhưng không được
________________
Mọi người bun mới ra chuyện mới mọi người ủng hộ bun đi tổng tài sủng vật nhỏ đấy ạ yêu mọi người ❤
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Cô ước gì lúc trước cô không thương anh không kí hợp đồng hôn nhân với anh thì tốt rồi nhưng cái rủi cũng có cái mai cô gặp được Hoắc Lãnh chăm lo cho cô như một ngày anh vậy còn có cả Dia
Cô nhớ tới Dia thì nước mắt cô cứ chảy ra đúng cô phải sống để lo cho Dia
cô hôn mê đã 1 tuần rồi Hoắc Bạch vẫn ngày ngày thăm cô có hôm nay là anh không thăm không nghe thấy tiếng anh cô thấy cô đơn Diệp Sang cố gắng sống cô vật lộn với cơn đau đớn ở đầu truyền đến cô từ từ mở mắt ra
Tham đang uống nước gặp cô mở mắt Tham bổng chạy lại nắm tay cô
" chủ tịch cuối cùng cô cũng tĩnh rồi cô làm tôi sợ chết mất"
Diệp Sang mở miệng không nói nổi ra lời cổ họng khô khan
" nước nước"
Tham nghe vậy đưa ly nước cho Diệp Sang cô uống một mạch mà hết cả một ly
Tham đỡ Diệp Sang nằm xuống
Diệp Sang ánh mắt trống không hỏi
" Hoắc Bạch đâu?"
Tham nghe vậy ngồi xuống
" à ngài Hoắc hôm nay bận công việc nên không thể đến được"
Diệp Sang nghe vậy chỉ ôn nhu cười rồi ngồi bật dậy hôm nay cô sẽ xuống bếp để nấu cho anh món anh thích cho anh một bất ngờ
Tham thấy Diệp Sang ngồi dậy thì hết hồn
" chủ tịch"
Diệp Sang nghe Tham kêu thì lên tiếng
" tôi đi mua đồ về nấu món Hoắc Bạch thích cậu ở nhà đợi tôi"
Tham nghe vậy vội ngăn lại
" không được chủ tịch cô vừa hết bệnh"
Diệp Sang vỗ vỗ mu tay Tham
" biết rồi nói mãi ở nhà đợi tôi đây là lệnh"
Tham chỉ gật đầu rồi đi xuống phòng khách
Diệp Sang thay đồ đánh một miếng son lên để che đi phần môi nhợt nhạt của mình lúc cô son lên thì trong cô tươi tắn hơn không ai biết cô vừa mới hôn mê mới tỉnh
Cô thay một bộ đồ thể thao rộng rãi cô vừa mới bệnh qua nên không thể nào mặc những bộ đồ bó sát cơ thể
Lúc cô bước xuống thì Tham cũng ngây người cô không ngờ chủ tịch chủ tô một miếng son mặc bộ đồ thể thao rỗng như vậy mà lại xinh đẹp làm cho cô nhìn ngâu ngất
Diệp Sang thấy Tham nhìn mình mà lại gõ nhẹ vào trán cô
" tôi đi đây ở nhà trong nhà"
Diệp Sang nói xong cô đi thẳng ra khỏi biệt thự của cô Cô không muốn đi xe cô muốn tập thể dục một chút vì lâu nay cô chỉ nằm trên giường
Lúc cô đi vào cửa hàng mua đồ thì mọi người đều nhìn cô Cô cũng không để ý mà đi thẳng vào đúng lúc cô vô tình thấy Hoắc Bạch cùng một cô gái đi chung với nhau cười nói vui vẻ cô nhìn kĩ lại là cô gái hôm đó cô thấy ở công ty
Cô cười chua xót anh muốn làm đau cô đến khi nào nữa đây anh bận công chuyện không đến thăm cô bận đi dạo với người khác cô đi tới hàng cá thì chợt muốn ói cô chạy lẹ vào nhà vệ sinh cô muốn ói nhưng không được
________________
Mọi người bun mới ra chuyện mới mọi người ủng hộ bun đi tổng tài sủng vật nhỏ đấy ạ yêu mọi người ❤
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook