Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7
Editor: Sunn:x
Dương Tâm Dược vạn nhất không nghĩ đến rằng trong kí túc xá còn có một "bất ngờ lớn" đang chờ cô.
Trường học lại này cung cấp kí túc xá không khác gì với điều kiện của khách sạn, hai giường đơn được đặt song song nhau, bên cạnh mỗi giường còn có tủ quần áo, chân gường còn có cả một kệ nhỏ để đựng sách nữa.
Dương Tâm Dược nghĩ rằng vì sinh hoạt tập thể nên mọi thứ đều giản lược bớt.Từ nhà chỉ mang theo 5,6 cái áo phông kèm hoodie, váy ngắn quần jeans cũng đem theo như vậy. Trên bàn sách cũng chỉ toàn là sách giáo khoa và sách tham khảo, đồ vật khác người duy nhất chính là cái chuôi được treo ở tường hay còn gọi là Hoa Kiếm.Cô có được vật đó sau khi đoạt được giải nhất ở Hoa Kiếm, tuy cũng chỉ là giải cho nhi đồng nhưng ở trên bề mặt cũng đã có loang lổ vết trầy trụa.
Thời điểm chia kí túc xá, cô chỉ ở có một mình, độc chiếm cả gian phòng ngủ lớn.Lúc Bạch Thiên cùng Viên Tiêu giúp cô dọn dẹp cũng tấm tắc khen cô có vận khí tốt.
Buổi sáng hôm nay, chủ nhiệm trực ban đã mang Mâu Tư Tư vào, Dương Tâm Dược liền biết cuộc sống độc thân vui vẻ của bản thân có lẽ sẽ chấm dứt.
Có thể cùng đại mỹ nữ chung sống dưới một mái nhà, Dương Tâm Dược cũng không có quá nhiều hứng thú: Trước kia cô cũng đã sống chung trong một tập thể, mỗi lần cùng đồng đội đi tập huấn hoặc đi thi đấu ở nơi khác, không tránh được phải ăn ở cùng một chỗ. Nhưng đội viên ở Hoa Kiếm hoàn toàn khác, đều là một đám cô nương bát nháo, thích nhất là đem mặt nạ ướt đẫm mồ hôi sau khi thi đấu tập kích người khác, hương vị không dám bàn, hoàn toàn có thể hun chết một con bò. (cười bò)
Trưởng thành trong một môi trường như vậy, Dương Tâm Dược cũng hoàn toàn thô sơ, điểm này có thể nhìn ra khi mở tủ quần áo của cô, hoàn toàn không có quần áo màu trắng vì sợ có thể làm dơ bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, cô tuyệt đối không phải ở dơ mà chỉ là cô không quá chú ý đến thôi.
Vì vậy khi Mâu Tư Tư đi từ trong ra ngoài, từ trái qua phải hoàn toàn có thể khắc sâu được hai chữ "tinh xảo" này vào trong xương cốt.
Dương Tâm Dược hoàn toàn không thể tưởng tượng được khi hai người ở cùng phòng sẽ như thế nào.
Hy vọng cô ta sẽ là một người dễ sống chung.
Tuy Dương Tâm Dược đã chuẩn bị tinh thần khá vững vàng nhưng lúc đẩy cửa bước vào, cô vẫn như cũ bị cảnh tượng bên trong dọa cho hết hồn.
Cô lùi lại về sau kiểm tra, không sai đây chính là phòng ngủ của mình.
Cô lại một lần nữa đi vào, quả nhiên, không phải hoa mắt, đám nữ sinh tinh xảo kia đang ở đây, trong phòng tràn ngập các loại mùi hương tỏa ra, xinh xắn động lòng người. Còn Dương Tâm Dược chỉ là người đi qua đường Giáp mà thôi.
Cô cố gắng định thần, trong lòng thầm đếm: một hai ba bốn năm sáu bảy, a, quả nhiên là thất đại tiên nữ đại giá quang lâm.
Cô lại cúi đầu nhìn xuống: bảy sáu năm bốn ba hai một, tốt lắm, đúng bảy cái vali, Mâu Tư Tư đây là chuyển nhà hay đi chạy loạn vậy?
Trong phòng toàn là người đến nỗi không có chỗ để chân.
Dương Tâm Dược ôm sách giáo khoa trong ngực, xấu hổ đứng kế bên cửa, nhìn thất tiên nữ vây quanh Mâu Tư Tư, nào là bên cạnh đằng trước đằng sau, giúp cô ấy sửa soạn lại bảy cái vali quần áo. Mâu Tư Tư cũng không nhàn rỗi, cô ấy tiện tay cầm lấy cây bút trên bàn, quấn gọn mái tóc dài ra phía sau ót, những cọng tóc nghịch ngợm rơi ở hai bên vai hoàn toàn là một loại khí chất khác so hình tượng mĩ nữ ban ngày.
Bảy cái vali không hề phân loại vật dụng bên trong nhưng vẫn nhìn ra được có bốn vali hoàn toàn là quần áo giày mũ lộn xộn, một vali mỹ phẩm dưỡng da mặt nạ, một vali chứa dụng cụ trang điểm, vali cuối cùng mới là sách vở.
Mâu Tư Tư đem đồ vật từ bên trong lấy ra bên ngoài, nhét vào tay thất tiên nữ ra một vài đồ vật. Mặt nạ, nước hoa mini size, dưỡng tay, cái gì cần cũng đều có. Dương Tâm Dược tuy không cần những thứ này nhưng cô có gặp qua các cô gái trang điểm cầu kì, biết những vật dụng như vậy đều không thể tiện tay mua ngoài đường. Mà Mâu Tư Tư không chỉ mang theo một cái vali như vậy, thế mà lại tiện tay đưa cho các bạn học, nhìn dáng vẻ có thể thấy điều kiện trong nhà không tệ chút nào.
Cho nên, nếu không có chút của cải, nơi nào đương được: "Số thứ năm mươi mốt "
Dương Tâm Dược kéo tâm trí quay về thực tại liền nhận ra kí túc xá đã hoàn toàn biến dạng: Ở gần Mâu Tư Tư lại là tủ quần áo, bên cạnh lại là một giá quần áo làm bằng nhựa và một bộ móc treo bằng gỗ đã được thiết kế.Nhưng cho dù như vậy, quần áo của cô ta vẫn nhiều đến nỗi không thể khép được cánh cửa vào. Đầu giường có tủ giày ba tầng, bên trong có đến mười đôi giày---chỉ là giày mùa hạ và mùa thu thôi!!
Đến nỗi nơi để sách cũng không thể được chưng dụng vì ở trên đó có hai cái tủ nhựa nhỏ, mỗi cái cao chưa đến nửa thước. Bên phải là đồ trang điểm, mỹ phẩm dưỡng da, bên trái là đủ loại kiểu dáng hoa tai vòng cổ vòng tay, rực rỡ muôn màu, Dương Tâm Dược nhìn mà hoa cả mắt.
Kế bên là một xe đẩy ba tầng có bánh xe, dây điện chằng chịt, tuy nhiên nhìn kĩ mới biết tất cả đều là mỹ phẩm dưỡng da cao cấp.
Đem Mâu Tư Tư so sánh với Dương Tâm Dược, quả thật là keo kiệt muốn đoạt mạng.
Mỹ phẩm dưỡng da của Dương Tâm Dược chỉ có một chai sữa rửa mặt, lại còn thường xuyên quên sử dụng.
Trang sức chỉ có một cái đồng hồ, cũng thường xuyên quên mang.
Dụng cụ dưỡng da của Dương Tâm Dược....Ách, khăn tắm có được tính không ta? =)))
Cô nghiêm túc suy nghĩ như thế nào là cô gái biết chăm chút cho bản thân, Dương Tâm Dược tự kiểm điểm, cô chỉ có chưa chuyển đổi giới tính sang con trai nữa thôi
Mâu Tư Tư cùng thất tiên nữ vẫn tiếp tục thu dọn, nữ chủ nhân khác của kí túc xá đã quay trở về cũng không ai hay biết.
Dương Tâm Dược đứng ở ngoài đợi thêm một lúc nữa, lại tiếp tục đợi thêm một lúc nữa, lại đợi lại đợi....Kết quả càng đứng càng trở nên vô hình. Cô cư nhiên đứng như thế mà không một ai chú ý đến
Cuối cùng nghe Mâu Tư Tư nói: "Đều tại mình, đồ vật có quá nhiều, xem ra lại phải mua thêm một tủ quần áo mới rồi."
Các tiên nữ nghe vậy liền sôi nổi phụ họa.
Một trong số đó lên tiếng: "Kí túc xá lớn như vậy, có cho thêm một tủ quần áo mà cũng không được"
Đôi mắt xinh đẹp của Mâu Tư Tư đảo quanh phòng một lượt, bỗng nhiên giơ tay chỉ về hướng góc phòng nơi đặt một cây lô hội lớn: "Nếu không đủ chỗ liền đem cái cây kia vứt đi"
Đám tiên nữ: "..."
Dương Tâm Dược nghe thấy thế liền vô cùng sốt ruột, không thể tiếp tục chờ nữa, vội vàng đi vào, la lên: "Không thể vứt không thể vứt!"
Chung Khả tặng nha đam cho cô với hy vọng cô có thể đem nó bôi sẹo, làm sao cô có thể bỏ được nó.Cô ngày ngày tưới nước rồi chăm chỉ mang đi phơi nắng, chỉ sợ chiếu cố chưa được chu toàn làm nó ủy khuất. Vậy mà nữ thần là bạn cùng phòng chưa nói một câu liền đem nó bỏ đi? Tuyệt đối không thể!!!
Cô nhanh chóng đến chặn trước cây nha đam, cánh tay giang rộng ra như gà mẹ che chở cho đàn con của mình, đem cái cây nha đam chưa cao được nửa người nhỏ yếu bất lực che chở phía sau: "Mâu Tư Tư, cái này không thể ném"
Mọi người lúc này mới chú ý đến hóa ra cô cũng ở trong phòng.
"Thật ngại quá, cậu về khi nào vậy, mình quả thật không chú ý đến". Ngữ khí của Mâu Tư Tư nhàn nhạt, nói cô ấy không có thành ý thì rõ ràng là bắt bẻ nhưng nói cô ấy có thành ý thì quả thật lời xin lỗi ấy hoàn toàn là chỉ cho có lệ mà thôi. Mâu Tư Tư nói: "Đây là cây cậu trồng? Vậy mà mình cứ tưởng mỗi phòng ở đều có cây như vậy"
Tiên nữ phía sau cô ấy liền bật cười: "Tư Tư, trong kí túc xá của chúng ta không có đồ vật "lành mạnh" như vậy đâu, đây là lễ vật ""giáo thảo"" * tặng cho lớp trưởng, khiến cho toàn lớp đều chấn động đấy".
* Giáo thảo: chỉ những nam sinh đẹp trai.
Cái gì mà "toàn lớp chấn động"? Dương Tâm Dược chửi thầm: cả trường hiện tại chỉ có một khóa, năm khóa mới có thêm hai lớp mới, tổng cộng có một trăm người, không đúng, hiện tại là 101, mọi người đều biết vậy mà.
"Giáo thảo?" Mâu Tư Tư nghĩ nghĩ, "Là bạn Chung Khả Ngải à? Quả thật nhìn cũng không tệ lắm"
Ở trong mắt Dương Tâm Dược, nếu Chung Khả muốn dấn thân vào giới nghệ sĩ, chỉ với gương mặt đó lại còn có xuất thân nghệ thuật thì ai cũng phải mở rộng đường mời cậu vào. Nhưng mà trong miệng Mâu Tư Tư, Chung Khả xuất sắc như vậy cũng chỉ là được đánh giá "cũng không tệ lắm", không biết là do cô ta bắt bẻ, hay là do cô ta thấy được quá nhiều soái ca trong giới nghệ sĩ cho nên ánh mắt cũng cao hơn người bình thường.
Rõ ràng, rõ ràng Chung Khả soái ca nhất mà.
Nếu Chúng Khả xuất đạo ra làm minh tinh, thì chỉ cần một khuôn mặt đó liền có giá trị hai trăm vạn fans mà Dương Tâm Dược chính là một trong hai trăm vạn đó.
Dương Tâm Dược vạn nhất không nghĩ đến rằng trong kí túc xá còn có một "bất ngờ lớn" đang chờ cô.
Trường học lại này cung cấp kí túc xá không khác gì với điều kiện của khách sạn, hai giường đơn được đặt song song nhau, bên cạnh mỗi giường còn có tủ quần áo, chân gường còn có cả một kệ nhỏ để đựng sách nữa.
Dương Tâm Dược nghĩ rằng vì sinh hoạt tập thể nên mọi thứ đều giản lược bớt.Từ nhà chỉ mang theo 5,6 cái áo phông kèm hoodie, váy ngắn quần jeans cũng đem theo như vậy. Trên bàn sách cũng chỉ toàn là sách giáo khoa và sách tham khảo, đồ vật khác người duy nhất chính là cái chuôi được treo ở tường hay còn gọi là Hoa Kiếm.Cô có được vật đó sau khi đoạt được giải nhất ở Hoa Kiếm, tuy cũng chỉ là giải cho nhi đồng nhưng ở trên bề mặt cũng đã có loang lổ vết trầy trụa.
Thời điểm chia kí túc xá, cô chỉ ở có một mình, độc chiếm cả gian phòng ngủ lớn.Lúc Bạch Thiên cùng Viên Tiêu giúp cô dọn dẹp cũng tấm tắc khen cô có vận khí tốt.
Buổi sáng hôm nay, chủ nhiệm trực ban đã mang Mâu Tư Tư vào, Dương Tâm Dược liền biết cuộc sống độc thân vui vẻ của bản thân có lẽ sẽ chấm dứt.
Có thể cùng đại mỹ nữ chung sống dưới một mái nhà, Dương Tâm Dược cũng không có quá nhiều hứng thú: Trước kia cô cũng đã sống chung trong một tập thể, mỗi lần cùng đồng đội đi tập huấn hoặc đi thi đấu ở nơi khác, không tránh được phải ăn ở cùng một chỗ. Nhưng đội viên ở Hoa Kiếm hoàn toàn khác, đều là một đám cô nương bát nháo, thích nhất là đem mặt nạ ướt đẫm mồ hôi sau khi thi đấu tập kích người khác, hương vị không dám bàn, hoàn toàn có thể hun chết một con bò. (cười bò)
Trưởng thành trong một môi trường như vậy, Dương Tâm Dược cũng hoàn toàn thô sơ, điểm này có thể nhìn ra khi mở tủ quần áo của cô, hoàn toàn không có quần áo màu trắng vì sợ có thể làm dơ bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, cô tuyệt đối không phải ở dơ mà chỉ là cô không quá chú ý đến thôi.
Vì vậy khi Mâu Tư Tư đi từ trong ra ngoài, từ trái qua phải hoàn toàn có thể khắc sâu được hai chữ "tinh xảo" này vào trong xương cốt.
Dương Tâm Dược hoàn toàn không thể tưởng tượng được khi hai người ở cùng phòng sẽ như thế nào.
Hy vọng cô ta sẽ là một người dễ sống chung.
Tuy Dương Tâm Dược đã chuẩn bị tinh thần khá vững vàng nhưng lúc đẩy cửa bước vào, cô vẫn như cũ bị cảnh tượng bên trong dọa cho hết hồn.
Cô lùi lại về sau kiểm tra, không sai đây chính là phòng ngủ của mình.
Cô lại một lần nữa đi vào, quả nhiên, không phải hoa mắt, đám nữ sinh tinh xảo kia đang ở đây, trong phòng tràn ngập các loại mùi hương tỏa ra, xinh xắn động lòng người. Còn Dương Tâm Dược chỉ là người đi qua đường Giáp mà thôi.
Cô cố gắng định thần, trong lòng thầm đếm: một hai ba bốn năm sáu bảy, a, quả nhiên là thất đại tiên nữ đại giá quang lâm.
Cô lại cúi đầu nhìn xuống: bảy sáu năm bốn ba hai một, tốt lắm, đúng bảy cái vali, Mâu Tư Tư đây là chuyển nhà hay đi chạy loạn vậy?
Trong phòng toàn là người đến nỗi không có chỗ để chân.
Dương Tâm Dược ôm sách giáo khoa trong ngực, xấu hổ đứng kế bên cửa, nhìn thất tiên nữ vây quanh Mâu Tư Tư, nào là bên cạnh đằng trước đằng sau, giúp cô ấy sửa soạn lại bảy cái vali quần áo. Mâu Tư Tư cũng không nhàn rỗi, cô ấy tiện tay cầm lấy cây bút trên bàn, quấn gọn mái tóc dài ra phía sau ót, những cọng tóc nghịch ngợm rơi ở hai bên vai hoàn toàn là một loại khí chất khác so hình tượng mĩ nữ ban ngày.
Bảy cái vali không hề phân loại vật dụng bên trong nhưng vẫn nhìn ra được có bốn vali hoàn toàn là quần áo giày mũ lộn xộn, một vali mỹ phẩm dưỡng da mặt nạ, một vali chứa dụng cụ trang điểm, vali cuối cùng mới là sách vở.
Mâu Tư Tư đem đồ vật từ bên trong lấy ra bên ngoài, nhét vào tay thất tiên nữ ra một vài đồ vật. Mặt nạ, nước hoa mini size, dưỡng tay, cái gì cần cũng đều có. Dương Tâm Dược tuy không cần những thứ này nhưng cô có gặp qua các cô gái trang điểm cầu kì, biết những vật dụng như vậy đều không thể tiện tay mua ngoài đường. Mà Mâu Tư Tư không chỉ mang theo một cái vali như vậy, thế mà lại tiện tay đưa cho các bạn học, nhìn dáng vẻ có thể thấy điều kiện trong nhà không tệ chút nào.
Cho nên, nếu không có chút của cải, nơi nào đương được: "Số thứ năm mươi mốt "
Dương Tâm Dược kéo tâm trí quay về thực tại liền nhận ra kí túc xá đã hoàn toàn biến dạng: Ở gần Mâu Tư Tư lại là tủ quần áo, bên cạnh lại là một giá quần áo làm bằng nhựa và một bộ móc treo bằng gỗ đã được thiết kế.Nhưng cho dù như vậy, quần áo của cô ta vẫn nhiều đến nỗi không thể khép được cánh cửa vào. Đầu giường có tủ giày ba tầng, bên trong có đến mười đôi giày---chỉ là giày mùa hạ và mùa thu thôi!!
Đến nỗi nơi để sách cũng không thể được chưng dụng vì ở trên đó có hai cái tủ nhựa nhỏ, mỗi cái cao chưa đến nửa thước. Bên phải là đồ trang điểm, mỹ phẩm dưỡng da, bên trái là đủ loại kiểu dáng hoa tai vòng cổ vòng tay, rực rỡ muôn màu, Dương Tâm Dược nhìn mà hoa cả mắt.
Kế bên là một xe đẩy ba tầng có bánh xe, dây điện chằng chịt, tuy nhiên nhìn kĩ mới biết tất cả đều là mỹ phẩm dưỡng da cao cấp.
Đem Mâu Tư Tư so sánh với Dương Tâm Dược, quả thật là keo kiệt muốn đoạt mạng.
Mỹ phẩm dưỡng da của Dương Tâm Dược chỉ có một chai sữa rửa mặt, lại còn thường xuyên quên sử dụng.
Trang sức chỉ có một cái đồng hồ, cũng thường xuyên quên mang.
Dụng cụ dưỡng da của Dương Tâm Dược....Ách, khăn tắm có được tính không ta? =)))
Cô nghiêm túc suy nghĩ như thế nào là cô gái biết chăm chút cho bản thân, Dương Tâm Dược tự kiểm điểm, cô chỉ có chưa chuyển đổi giới tính sang con trai nữa thôi
Mâu Tư Tư cùng thất tiên nữ vẫn tiếp tục thu dọn, nữ chủ nhân khác của kí túc xá đã quay trở về cũng không ai hay biết.
Dương Tâm Dược đứng ở ngoài đợi thêm một lúc nữa, lại tiếp tục đợi thêm một lúc nữa, lại đợi lại đợi....Kết quả càng đứng càng trở nên vô hình. Cô cư nhiên đứng như thế mà không một ai chú ý đến
Cuối cùng nghe Mâu Tư Tư nói: "Đều tại mình, đồ vật có quá nhiều, xem ra lại phải mua thêm một tủ quần áo mới rồi."
Các tiên nữ nghe vậy liền sôi nổi phụ họa.
Một trong số đó lên tiếng: "Kí túc xá lớn như vậy, có cho thêm một tủ quần áo mà cũng không được"
Đôi mắt xinh đẹp của Mâu Tư Tư đảo quanh phòng một lượt, bỗng nhiên giơ tay chỉ về hướng góc phòng nơi đặt một cây lô hội lớn: "Nếu không đủ chỗ liền đem cái cây kia vứt đi"
Đám tiên nữ: "..."
Dương Tâm Dược nghe thấy thế liền vô cùng sốt ruột, không thể tiếp tục chờ nữa, vội vàng đi vào, la lên: "Không thể vứt không thể vứt!"
Chung Khả tặng nha đam cho cô với hy vọng cô có thể đem nó bôi sẹo, làm sao cô có thể bỏ được nó.Cô ngày ngày tưới nước rồi chăm chỉ mang đi phơi nắng, chỉ sợ chiếu cố chưa được chu toàn làm nó ủy khuất. Vậy mà nữ thần là bạn cùng phòng chưa nói một câu liền đem nó bỏ đi? Tuyệt đối không thể!!!
Cô nhanh chóng đến chặn trước cây nha đam, cánh tay giang rộng ra như gà mẹ che chở cho đàn con của mình, đem cái cây nha đam chưa cao được nửa người nhỏ yếu bất lực che chở phía sau: "Mâu Tư Tư, cái này không thể ném"
Mọi người lúc này mới chú ý đến hóa ra cô cũng ở trong phòng.
"Thật ngại quá, cậu về khi nào vậy, mình quả thật không chú ý đến". Ngữ khí của Mâu Tư Tư nhàn nhạt, nói cô ấy không có thành ý thì rõ ràng là bắt bẻ nhưng nói cô ấy có thành ý thì quả thật lời xin lỗi ấy hoàn toàn là chỉ cho có lệ mà thôi. Mâu Tư Tư nói: "Đây là cây cậu trồng? Vậy mà mình cứ tưởng mỗi phòng ở đều có cây như vậy"
Tiên nữ phía sau cô ấy liền bật cười: "Tư Tư, trong kí túc xá của chúng ta không có đồ vật "lành mạnh" như vậy đâu, đây là lễ vật ""giáo thảo"" * tặng cho lớp trưởng, khiến cho toàn lớp đều chấn động đấy".
* Giáo thảo: chỉ những nam sinh đẹp trai.
Cái gì mà "toàn lớp chấn động"? Dương Tâm Dược chửi thầm: cả trường hiện tại chỉ có một khóa, năm khóa mới có thêm hai lớp mới, tổng cộng có một trăm người, không đúng, hiện tại là 101, mọi người đều biết vậy mà.
"Giáo thảo?" Mâu Tư Tư nghĩ nghĩ, "Là bạn Chung Khả Ngải à? Quả thật nhìn cũng không tệ lắm"
Ở trong mắt Dương Tâm Dược, nếu Chung Khả muốn dấn thân vào giới nghệ sĩ, chỉ với gương mặt đó lại còn có xuất thân nghệ thuật thì ai cũng phải mở rộng đường mời cậu vào. Nhưng mà trong miệng Mâu Tư Tư, Chung Khả xuất sắc như vậy cũng chỉ là được đánh giá "cũng không tệ lắm", không biết là do cô ta bắt bẻ, hay là do cô ta thấy được quá nhiều soái ca trong giới nghệ sĩ cho nên ánh mắt cũng cao hơn người bình thường.
Rõ ràng, rõ ràng Chung Khả soái ca nhất mà.
Nếu Chúng Khả xuất đạo ra làm minh tinh, thì chỉ cần một khuôn mặt đó liền có giá trị hai trăm vạn fans mà Dương Tâm Dược chính là một trong hai trăm vạn đó.
Bình luận facebook