Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công (Đọc Truyện Full) - Chương 61
vietwriter.vn truyện: Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công
Thể loại: Ngôn Tình, Ngược
Ở hành lang bên ngoài phòng làm việc, Tinh Thiên đang chuẩn bị xuống lầu lấy
nước, cau mày nhìn tên nam nhân đang lén la lén lút nào đó, “Cũng đã khuya rồi,
sao anh lại còn ở trong nhà của tôi vậy?”
Tần Nam Phong sửng sốt, ra hiệu suỵt suỵt giữ im lặng cho cậu bé, chỉ tay vào
phòng làm việc, “Đừng có mà làm ồn! Bố mẹ em đang ở trong đấy!”
Tinh Thiên cau mày mất một lúc và hiểu ra ý của Tần Nam Phong.
Tên nhóc bĩu môi, túm lấy ống tay áo của Tần Nam Phong “Nếu đã vậy thì vì tôi
không làm phiền họ nên anh cũng không được làm phiền họ, anh họ Nam Phong
à!”
“Đi thôi! Tôi mời anh uống nước lọc!”
Tần Nam Phong “…”
Đi được vài bước, Tần Nam Phong dừng bước, “Nhóc tự đi đi.”
“Em họ, anh còn nhiệm vụ khác.”
Tinh Thiên chớp mắt, “Nhiệm vụ gì?”
“Tất nhiên là…”
Tần Nam Phong lấy ra một chiếc bút ghi âm, “Ông nội luôn nghi ngờ giới tính của
chú nhỏ…Nếu hôm nay anh ghi âm được thì ông nội sẽ cho anh tiền tiêu v…”
Chưa kịp dứt lời, cây bút ghi âm trong tay Tần Nam Phong đã bị một bàn tay to lớn với những ngón tay thon dài lấy đi.
Cùng lúc đó, một giọng nói trầm thấp, lãnh đạm vang lên “Vậy thì có thể sẽ khiến
cậu thất vọng rồi!”
Tần Nam Phong sửng sốt, quay đầu lại.
Phía sau lưng anh ta là một người đàn ông mặt áo sơ mi trắng đang đứng trước cửa
phòng làm việc, ánh mắt nho nhã có chút lười biếng.
Anh cầm chặt cây bút ghi âm trong tay, “Tần Nam Phong! Xem ra cậu không cần
đến sự trợ giúp Ánh Nguyệt nữa rồi!”
Sắc mặt Tần Nam Phong tối sầm lại.
“Chú nhỏ! Chú nghe nhầm rồi!”
“Cây bút ghi âm này… thật ra là để dùng…ghi âm giọng nói của thím nhỏ…người sẽ
phân tích kịch bản này cho cháu…”
“Kịch bản gì?”
Phía sau Tần Mộ Ngôn, Tô Ánh Nguyệt lạnh giọng cất tiếng.
Tô Ánh Nguyệt vẫn mặc bộ đồ ngủ bó sát đó nhưng chiếc áo vest của Tần Mộ Ngôn
đã được khoác ở phía ngoài.
Áo vest của anh ấy rất lớn, khi cô mặc vào người, vạt áo vừa chấm đến ngang đùi,
có thể che hết những đường cong quyến rũ trên cơ thể cô.
“Số là như vầy…”
Tần Nam Phong mấp máy môi, “Thím nhỏ à! Cháu có nghe Lạc Hân nói là thím có
khả năng phân tích và hiểu kịch bản rất tường tận…”
Tần Nam Phong ngượng ngùng, “Gần đây, cháu muốn đóng một bộ phim và là vai
nam chính trong bộ phim đó…”
Vừa nói, cậu ta vừa nhét vào tay Tô Ánh Nguyệt tập kịch bản, “Vậy nên…thím nhỏ…
cháu muốn thím giúp cháu đêm nay tìm hiểu và phân tích nhân vật này trong kịch
bản…”
Tô Ánh Nguyệt cầm lấy tập kịch bản, chẳng buồn quay đầu lại.
Một lúc lâu sau, cô liếc về phía Tần Mộ Ngôn, “Lúc nãy, anh nói là…chiếm lấy
khoảng thời gian đêm nay của tôi…”
“Là để phân tích kịch bản cho tên ngốc này.”
Tần Mộ Ngôn khẽ nói.
Tô Ánh Nguyệt “…”
Trời đất! Cô hoàn toàn hiểu nhầm ý của anh.
“Nhưng”
Đôi mắt đen láy của anh nhìn lướt qua khuôn mặt ửng đỏ của Tô Ánh Nguyệt, “Tôi
sẽ thoả mãn em sau.”
Tô Ánh Nguyệt “…”
Cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ có thể cầm chặt tập kịch bản trong tay,
quay trở lại phòng làm việc, “Tôi sẽ giúp cậu đọc!”
Tần Mộ Ngôn nhìn bóng lưng ủ rũ của cô, khẽ mỉm cười.
“Vậy tối nay mẹ phải tăng ca ạ?”
Tinh Thiên mở to đôi mắt của mình, nhìn theo bóng lưng Tô Ánh Nguyệt.
“Ừ!”
“Mẹ đã vất vả cả ngày trời rồi!”
Tên nhóc thở dài, “Để con nói anh hai pha cho mẹ một ly trà sữa!”
Trà sữa?
Tần Mộ Ngôn mắt sáng rực, “Vậy lấy cho bố một ly luôn nhé!”
***
Đọc truyện Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công full cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bản dịch bởi Emi. Donate khích lệ dịch giả:
Vui lòng reup nhớ ghi tên người dịch và link donate.
Thể loại: Ngôn Tình, Ngược
Chương 61: Thật đáng tiếc (1)
Ở hành lang bên ngoài phòng làm việc, Tinh Thiên đang chuẩn bị xuống lầu lấy
nước, cau mày nhìn tên nam nhân đang lén la lén lút nào đó, “Cũng đã khuya rồi,
sao anh lại còn ở trong nhà của tôi vậy?”
Tần Nam Phong sửng sốt, ra hiệu suỵt suỵt giữ im lặng cho cậu bé, chỉ tay vào
phòng làm việc, “Đừng có mà làm ồn! Bố mẹ em đang ở trong đấy!”
Tinh Thiên cau mày mất một lúc và hiểu ra ý của Tần Nam Phong.
Tên nhóc bĩu môi, túm lấy ống tay áo của Tần Nam Phong “Nếu đã vậy thì vì tôi
không làm phiền họ nên anh cũng không được làm phiền họ, anh họ Nam Phong
à!”
“Đi thôi! Tôi mời anh uống nước lọc!”
Tần Nam Phong “…”
Đi được vài bước, Tần Nam Phong dừng bước, “Nhóc tự đi đi.”
“Em họ, anh còn nhiệm vụ khác.”
Tinh Thiên chớp mắt, “Nhiệm vụ gì?”
“Tất nhiên là…”
Tần Nam Phong lấy ra một chiếc bút ghi âm, “Ông nội luôn nghi ngờ giới tính của
chú nhỏ…Nếu hôm nay anh ghi âm được thì ông nội sẽ cho anh tiền tiêu v…”
Chưa kịp dứt lời, cây bút ghi âm trong tay Tần Nam Phong đã bị một bàn tay to lớn với những ngón tay thon dài lấy đi.
Cùng lúc đó, một giọng nói trầm thấp, lãnh đạm vang lên “Vậy thì có thể sẽ khiến
cậu thất vọng rồi!”
Tần Nam Phong sửng sốt, quay đầu lại.
Phía sau lưng anh ta là một người đàn ông mặt áo sơ mi trắng đang đứng trước cửa
phòng làm việc, ánh mắt nho nhã có chút lười biếng.
Anh cầm chặt cây bút ghi âm trong tay, “Tần Nam Phong! Xem ra cậu không cần
đến sự trợ giúp Ánh Nguyệt nữa rồi!”
Sắc mặt Tần Nam Phong tối sầm lại.
“Chú nhỏ! Chú nghe nhầm rồi!”
“Cây bút ghi âm này… thật ra là để dùng…ghi âm giọng nói của thím nhỏ…người sẽ
phân tích kịch bản này cho cháu…”
“Kịch bản gì?”
Phía sau Tần Mộ Ngôn, Tô Ánh Nguyệt lạnh giọng cất tiếng.
Tô Ánh Nguyệt vẫn mặc bộ đồ ngủ bó sát đó nhưng chiếc áo vest của Tần Mộ Ngôn
đã được khoác ở phía ngoài.
Áo vest của anh ấy rất lớn, khi cô mặc vào người, vạt áo vừa chấm đến ngang đùi,
có thể che hết những đường cong quyến rũ trên cơ thể cô.
“Số là như vầy…”
Tần Nam Phong mấp máy môi, “Thím nhỏ à! Cháu có nghe Lạc Hân nói là thím có
khả năng phân tích và hiểu kịch bản rất tường tận…”
Tần Nam Phong ngượng ngùng, “Gần đây, cháu muốn đóng một bộ phim và là vai
nam chính trong bộ phim đó…”
Vừa nói, cậu ta vừa nhét vào tay Tô Ánh Nguyệt tập kịch bản, “Vậy nên…thím nhỏ…
cháu muốn thím giúp cháu đêm nay tìm hiểu và phân tích nhân vật này trong kịch
bản…”
Tô Ánh Nguyệt cầm lấy tập kịch bản, chẳng buồn quay đầu lại.
Một lúc lâu sau, cô liếc về phía Tần Mộ Ngôn, “Lúc nãy, anh nói là…chiếm lấy
khoảng thời gian đêm nay của tôi…”
“Là để phân tích kịch bản cho tên ngốc này.”
Tần Mộ Ngôn khẽ nói.
Tô Ánh Nguyệt “…”
Trời đất! Cô hoàn toàn hiểu nhầm ý của anh.
“Nhưng”
Đôi mắt đen láy của anh nhìn lướt qua khuôn mặt ửng đỏ của Tô Ánh Nguyệt, “Tôi
sẽ thoả mãn em sau.”
Tô Ánh Nguyệt “…”
Cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ có thể cầm chặt tập kịch bản trong tay,
quay trở lại phòng làm việc, “Tôi sẽ giúp cậu đọc!”
Tần Mộ Ngôn nhìn bóng lưng ủ rũ của cô, khẽ mỉm cười.
“Vậy tối nay mẹ phải tăng ca ạ?”
Tinh Thiên mở to đôi mắt của mình, nhìn theo bóng lưng Tô Ánh Nguyệt.
“Ừ!”
“Mẹ đã vất vả cả ngày trời rồi!”
Tên nhóc thở dài, “Để con nói anh hai pha cho mẹ một ly trà sữa!”
Trà sữa?
Tần Mộ Ngôn mắt sáng rực, “Vậy lấy cho bố một ly luôn nhé!”
***
Đọc truyện Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công full cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bản dịch bởi Emi. Donate khích lệ dịch giả:
Vui lòng reup nhớ ghi tên người dịch và link donate.
Bình luận facebook