Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công (Đọc Truyện Full) - Chương 87
vietwriter.vn truyện: Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công
Tô Ánh Nguyệt lại nằm mơ thấy một giấc mơ.
Trong giấc mơ ấy, cô nhìn thấy Tần Mộ Ngôn ôm lấy hai đứa bé, lao ra ngoài một cách tuyệt vọng.
Ngon lửa dốt cháy cả ống quần của anh nhưng anh không có thời gian để tâm đến chuyện đó.
Anh đã bị vắt kiệt sức lực khi ôm hai đứa nhỏ lao ra ngoài.
“Tần Mộ Ngôn!”
“Tần Mộ Ngôn!”
Cô liên tục gọi tên anh và giật mình tỉnh dậy.
“Gặp ác mộng sao?”
Giọng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai cô.
Tô Ánh Nguyệt mở mắt ra, cảnh vật xung quanh khá lạ lẫm khiến cô khựng lại trong giây lát.
Một lúc sau, cô chợt nhớ ra là tối hôm qua, cô gặp Tần Mộ Ngôn lúc anh đang bị thương nên đi theo Bạch Tuấn Kiên để chăm sóc anh. Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full
Cuối cùng thì cô cũng nằm xuống giường và thiếp đi lúc nào không hay… Cô ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt vô hồn của anh.
Lúc này, anh đang dựa đầu vào giường, vai trái vẫn quấn băng gạc nhưng tay phải lại đang lật lật sấp tài liệu trên chân.
Tô Ánh Nguyệt cau mày.
Anh ấy vẫn còn làm việc vào những lúc như thế này sao? Người đàn ông này có phải là một tay nghiện công việc không vậy? Anh không muốn sống nữa sao?! Cô đứng dậy, lấy tập tài liệu của anh cất đi, “Anh nghỉ ngơi cho tốt đi đã!”
Anh cười nhẹ, “Chỉ là một vết thương nhẹ thôi mà!”
“Vẫn còn rất nhiều người đang chờ chỉ thị của tôi.
Nếu em không để tôi làm việc, em sẽ khiến cho nhiều người phải thất nghiệp đấy!”
Tô Ánh Nguyệt bĩu môi, “Cho dù có là như vậy đi chăng nữa thì cũng không cần làm việc cật lực từ sáng sớm như thế chứ!”
Cô nhìn đồng hồ, đã sáu giờ sáng.
“Tôi đi mua đồ ăn sáng.” Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full
Dứt lời, cô liếc nhìn Tần Mộ Ngôn, “Ăn sáng xong, tôi sẽ cho anh uống thuốc.”
“Trước khi uống thuốc thì không được làm việc, phải nghỉ ngơi, tịnh dưỡng cho tốt đã!”
Anh lần đầu bị người khác áp chế như vậy, bất lực lắc đầu, “Thật sự là không sao cả mà!”
Với tư cách là người thừa kế tương lai của tập đoàn nhà họ Tần, những gì mà anh phải chịu đựng là áp lực cạnh tranh của những người trong gia tộc và sự ác ý của các đối thủ trên thương trường.
Trong những năm gần đây, việc bị hành hung và ám sát là những chuyện thường xuyên xảy ra.
Vốn dĩ, anh cũng đã quen với việc đó từ rất lâu rồi.
“Chỉ cần nghỉ ngơi một chút cũng được.”
Tô Ánh Nguyệt mím môi, ôm sấp tài liệu trong tay rồi quay đầu rời đi, “Tôi mang theo đống này đi mua đồ ăn sáng cho anh.”
Với một tiếng “Rầm!”, cánh cửa bị đóng sầm lại.
Bạc Tuấn Kiên ngơ ngác nhìn cánh cửa bị đóng chặt, “Ngài có muốn tôi đuổi theo phu nhân để lấy lại tài liệu không ạ?”
Anh nhắm mắt lại, “Không cần.”
“Nếu cô ấy thích mang theo nó thì cứ để cô ấy mang theo.”
Bạch Tuấn Kiên “…” Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full
Bạch Tuấn Kiên yếu ớt nhắc, “Thưa ngài, đó là những báo cáo tài chính của khu vui chơi Sea World gần bãi biển trong vòng một năm vừa qua, là những tài liệu tuyệt mật…”
Cứ thế này, phu nhân sẽ coi đó như một tài liệu thông thường và mang theo nó đi thẳng đến cửa hàng mua đồ ăn sáng… Có chăng là đang coi thường quá mức độ bảo mật của tài liệu này không? “Cậu có cho rằng…”
Tần Mộ Ngôn nhàn nhạt lên tiếng, “Cậu có cho rằng, một người phụ nữ ngốc nghếch như cô ấy mang theo sấp tài liệu kia đi mua đồ ăn sáng…”
“Có kẻ nào tin đó là tài liệu tuyệt mật không?”
Bạch Tuấn Kiên “…”
Sau khi mua đồ ăn sáng xong, Tô Ánh Nguyệt bỏ sấp tài liệu vào trong túi của mình.
Trên đường quay trở lại khách sạn, cô đã nhìn thấy cô bé mà hôm qua đã gặp ở khu mua sắm.
Hôm nay, cô bé mặc một bộ Hán phục màu hồng, mái tóc được cuộn tròn gọn gàng, nhìn cô bé giống như là một cô tiểu thư của một gia đình quyền quý thời cổ đại. Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full
Đúng lúc này, cô bé được một người giống như là bảo mẫu dẫn ra ngoài khách sạn.
Khi cô bé nhìn lên cũng là lúc bắt gặp Ánh Nguyệt bước vào trong khách sạn.
“Cô xinh đẹp!”
Cô bé buông tay người phụ nữ, chạy về phía Tô Ánh Nguyệt với đôi chân ngắn ngủn, “Cô cũng ở đây sao?”
“Chúng ta đúng là có duyên!”
Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
- Thể loại: Ngôn Tình, Ngược
Chương 87: Tình cảm vợ chồng (1)
Tô Ánh Nguyệt lại nằm mơ thấy một giấc mơ.
Trong giấc mơ ấy, cô nhìn thấy Tần Mộ Ngôn ôm lấy hai đứa bé, lao ra ngoài một cách tuyệt vọng.
Ngon lửa dốt cháy cả ống quần của anh nhưng anh không có thời gian để tâm đến chuyện đó.
Anh đã bị vắt kiệt sức lực khi ôm hai đứa nhỏ lao ra ngoài.
“Tần Mộ Ngôn!”
“Tần Mộ Ngôn!”
Cô liên tục gọi tên anh và giật mình tỉnh dậy.
“Gặp ác mộng sao?”
Giọng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai cô.
Tô Ánh Nguyệt mở mắt ra, cảnh vật xung quanh khá lạ lẫm khiến cô khựng lại trong giây lát.
Một lúc sau, cô chợt nhớ ra là tối hôm qua, cô gặp Tần Mộ Ngôn lúc anh đang bị thương nên đi theo Bạch Tuấn Kiên để chăm sóc anh. Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full
Cuối cùng thì cô cũng nằm xuống giường và thiếp đi lúc nào không hay… Cô ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt vô hồn của anh.
Lúc này, anh đang dựa đầu vào giường, vai trái vẫn quấn băng gạc nhưng tay phải lại đang lật lật sấp tài liệu trên chân.
Tô Ánh Nguyệt cau mày.
Anh ấy vẫn còn làm việc vào những lúc như thế này sao? Người đàn ông này có phải là một tay nghiện công việc không vậy? Anh không muốn sống nữa sao?! Cô đứng dậy, lấy tập tài liệu của anh cất đi, “Anh nghỉ ngơi cho tốt đi đã!”
Anh cười nhẹ, “Chỉ là một vết thương nhẹ thôi mà!”
“Vẫn còn rất nhiều người đang chờ chỉ thị của tôi.
Nếu em không để tôi làm việc, em sẽ khiến cho nhiều người phải thất nghiệp đấy!”
Tô Ánh Nguyệt bĩu môi, “Cho dù có là như vậy đi chăng nữa thì cũng không cần làm việc cật lực từ sáng sớm như thế chứ!”
Cô nhìn đồng hồ, đã sáu giờ sáng.
“Tôi đi mua đồ ăn sáng.” Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full
Dứt lời, cô liếc nhìn Tần Mộ Ngôn, “Ăn sáng xong, tôi sẽ cho anh uống thuốc.”
“Trước khi uống thuốc thì không được làm việc, phải nghỉ ngơi, tịnh dưỡng cho tốt đã!”
Anh lần đầu bị người khác áp chế như vậy, bất lực lắc đầu, “Thật sự là không sao cả mà!”
Với tư cách là người thừa kế tương lai của tập đoàn nhà họ Tần, những gì mà anh phải chịu đựng là áp lực cạnh tranh của những người trong gia tộc và sự ác ý của các đối thủ trên thương trường.
Trong những năm gần đây, việc bị hành hung và ám sát là những chuyện thường xuyên xảy ra.
Vốn dĩ, anh cũng đã quen với việc đó từ rất lâu rồi.
“Chỉ cần nghỉ ngơi một chút cũng được.”
Tô Ánh Nguyệt mím môi, ôm sấp tài liệu trong tay rồi quay đầu rời đi, “Tôi mang theo đống này đi mua đồ ăn sáng cho anh.”
Với một tiếng “Rầm!”, cánh cửa bị đóng sầm lại.
Bạc Tuấn Kiên ngơ ngác nhìn cánh cửa bị đóng chặt, “Ngài có muốn tôi đuổi theo phu nhân để lấy lại tài liệu không ạ?”
Anh nhắm mắt lại, “Không cần.”
“Nếu cô ấy thích mang theo nó thì cứ để cô ấy mang theo.”
Bạch Tuấn Kiên “…” Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full
Bạch Tuấn Kiên yếu ớt nhắc, “Thưa ngài, đó là những báo cáo tài chính của khu vui chơi Sea World gần bãi biển trong vòng một năm vừa qua, là những tài liệu tuyệt mật…”
Cứ thế này, phu nhân sẽ coi đó như một tài liệu thông thường và mang theo nó đi thẳng đến cửa hàng mua đồ ăn sáng… Có chăng là đang coi thường quá mức độ bảo mật của tài liệu này không? “Cậu có cho rằng…”
Tần Mộ Ngôn nhàn nhạt lên tiếng, “Cậu có cho rằng, một người phụ nữ ngốc nghếch như cô ấy mang theo sấp tài liệu kia đi mua đồ ăn sáng…”
“Có kẻ nào tin đó là tài liệu tuyệt mật không?”
Bạch Tuấn Kiên “…”
Sau khi mua đồ ăn sáng xong, Tô Ánh Nguyệt bỏ sấp tài liệu vào trong túi của mình.
Trên đường quay trở lại khách sạn, cô đã nhìn thấy cô bé mà hôm qua đã gặp ở khu mua sắm.
Hôm nay, cô bé mặc một bộ Hán phục màu hồng, mái tóc được cuộn tròn gọn gàng, nhìn cô bé giống như là một cô tiểu thư của một gia đình quyền quý thời cổ đại. Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyện full
Đúng lúc này, cô bé được một người giống như là bảo mẫu dẫn ra ngoài khách sạn.
Khi cô bé nhìn lên cũng là lúc bắt gặp Ánh Nguyệt bước vào trong khách sạn.
“Cô xinh đẹp!”
Cô bé buông tay người phụ nữ, chạy về phía Tô Ánh Nguyệt với đôi chân ngắn ngủn, “Cô cũng ở đây sao?”
“Chúng ta đúng là có duyên!”
Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bình luận facebook