-
Chương 50: Quà gặp mặt
"Em có rất nhiều túi xách rồi, thế nào lại mua nữa?"Quý Tử Hiên có chút khó chịu cau mày, phụ nữ, sao lại phiền toái như vậy!
"Hôm qua ở siêu thị em nhìn thấy một kiểu mới về, cũng không mắc lắm, chỉ hơn một vạn, mà số lượng có hạn, em sợ người khác mua mất, anh đi với em nha!" Lam Tịch Nhan làm nũng lắc lắc cánh tay Tử Hiên.
Ngải Tuyết mới hớp một ngụm sữa tươi, đúng lúc Lam Tịch Ảnh nói giá tiền chiếc túi xách đó, cô rất không khách khí phun hết sữa ra bàn!
"Khụ khụ. . . . . . Khụ khụ khụ. . . . . ." Ngải Tuyết bị sặc đến đỏ bừng cả khuôn mặt! !
Tử Hiên vội vàng vươn tay đấm nhẹ vào lưng Ngải Tuyết.
"Khá hơn chút nào không?" Mang theo chút quan tâm hỏi thăm.
"Khụ. . . . . .Ừ, cám ơn, tốt hơn nhiều!"Có chút ngượng ngùng nhìn hai người họ gật đầu một cái.
Một chiếc túi xách hơn một vạn, còn nói không mắc, thật là dư tiền ! ! !
"Chị dâu, chị đi cùng chúng em chứ!" Lam Tịch Ảnh đề nghị, không để ý đến chuyện Ngải Tuyết thất lễ lúc này.
"Tôi tên Ngải Tuyết!"Ngải Tuyết nhắc lại tên của mình lần nữa.
"Được rồi, Ngải Tuyết, chúng ta cùng đi nha, chị xem, chúng ta đã gặp nhau nhưng quà gặp mặt cũng chưa tặng!" Mặt mong đợi nhìn Ngải Tuyết, có như vậy Ngải Tuyết mới không cự tuyệt!
"Hai người không cần khách sáo như thế!"Khẩu khí trầm tĩnh như cũ.
Ba người lái xe tới đến khu trung tâm mua sắm bậc nhất của thành phố S.
Lam Tịch Ảnh nhiệt tình lôi kéo Ngải Tuyết đi dạo quanh các cửa hàng một lượt.
Quý Tử Hiên từ đầu tới cuối đều không khỏi lắc đầu khó chịu trước sắc mặt của Ngải Tuyết.
Cô gái này thật lạ lùng, từ tối hôm qua tới giờ nếu đổi thành những cô gái khác chỉ sợ rằng náo loạn khóc thét không ngừng!
Nhìn trên người cô gái này dường như không có mất chút sức lực nào!
Quan trọng hơn là, dáng dấp anh đẹp trai như vậy, cũng không hấp dẫn được ánh mắt của cô.
Chẳng lẽ ở cùng anh Kiệt lâu quá, nên thẩm mỹ cũng có vấn đề?
"Ngải Tuyết, chị lại xem, đây là chiếc túi xách em nói lúc nãy trên bàn ăn đấy, như thế nào? Nhìn có đẹp không?" Lam Tịch Nhan gở túi xách xuống, đặt ở trong tay Ngải Tuyết.
Ngải Tuyết chau mày lại, "Rất đẹp, màu sắc rất tươi!"Bởi vì màu cô thích nhất là màu vàng nhạt.
"Vậy thì tặng cho chị đó, coi như là quà ra mắt được không?"Gương mặt Lam Tịch Ảnh cười đùa, cô rất thích Ngải Tuyết không kiêu ngạo, không nóng tính, rất trầm tĩnh!
"Tặng cho tôi?Không phải cô cũng thích chiếc túi này sao?"Ngải Tuyết có chút kinh ngạc.
Lam Tịch Ảnh xin lỗi cười không ngừng"Hì hì, lúc nãy Quý Tử Hiên cũng có nói á..., túi xách em có rất nhiều, nên muốn tặng chị thôi!"
"Hôm qua ở siêu thị em nhìn thấy một kiểu mới về, cũng không mắc lắm, chỉ hơn một vạn, mà số lượng có hạn, em sợ người khác mua mất, anh đi với em nha!" Lam Tịch Nhan làm nũng lắc lắc cánh tay Tử Hiên.
Ngải Tuyết mới hớp một ngụm sữa tươi, đúng lúc Lam Tịch Ảnh nói giá tiền chiếc túi xách đó, cô rất không khách khí phun hết sữa ra bàn!
"Khụ khụ. . . . . . Khụ khụ khụ. . . . . ." Ngải Tuyết bị sặc đến đỏ bừng cả khuôn mặt! !
Tử Hiên vội vàng vươn tay đấm nhẹ vào lưng Ngải Tuyết.
"Khá hơn chút nào không?" Mang theo chút quan tâm hỏi thăm.
"Khụ. . . . . .Ừ, cám ơn, tốt hơn nhiều!"Có chút ngượng ngùng nhìn hai người họ gật đầu một cái.
Một chiếc túi xách hơn một vạn, còn nói không mắc, thật là dư tiền ! ! !
"Chị dâu, chị đi cùng chúng em chứ!" Lam Tịch Ảnh đề nghị, không để ý đến chuyện Ngải Tuyết thất lễ lúc này.
"Tôi tên Ngải Tuyết!"Ngải Tuyết nhắc lại tên của mình lần nữa.
"Được rồi, Ngải Tuyết, chúng ta cùng đi nha, chị xem, chúng ta đã gặp nhau nhưng quà gặp mặt cũng chưa tặng!" Mặt mong đợi nhìn Ngải Tuyết, có như vậy Ngải Tuyết mới không cự tuyệt!
"Hai người không cần khách sáo như thế!"Khẩu khí trầm tĩnh như cũ.
Ba người lái xe tới đến khu trung tâm mua sắm bậc nhất của thành phố S.
Lam Tịch Ảnh nhiệt tình lôi kéo Ngải Tuyết đi dạo quanh các cửa hàng một lượt.
Quý Tử Hiên từ đầu tới cuối đều không khỏi lắc đầu khó chịu trước sắc mặt của Ngải Tuyết.
Cô gái này thật lạ lùng, từ tối hôm qua tới giờ nếu đổi thành những cô gái khác chỉ sợ rằng náo loạn khóc thét không ngừng!
Nhìn trên người cô gái này dường như không có mất chút sức lực nào!
Quan trọng hơn là, dáng dấp anh đẹp trai như vậy, cũng không hấp dẫn được ánh mắt của cô.
Chẳng lẽ ở cùng anh Kiệt lâu quá, nên thẩm mỹ cũng có vấn đề?
"Ngải Tuyết, chị lại xem, đây là chiếc túi xách em nói lúc nãy trên bàn ăn đấy, như thế nào? Nhìn có đẹp không?" Lam Tịch Nhan gở túi xách xuống, đặt ở trong tay Ngải Tuyết.
Ngải Tuyết chau mày lại, "Rất đẹp, màu sắc rất tươi!"Bởi vì màu cô thích nhất là màu vàng nhạt.
"Vậy thì tặng cho chị đó, coi như là quà ra mắt được không?"Gương mặt Lam Tịch Ảnh cười đùa, cô rất thích Ngải Tuyết không kiêu ngạo, không nóng tính, rất trầm tĩnh!
"Tặng cho tôi?Không phải cô cũng thích chiếc túi này sao?"Ngải Tuyết có chút kinh ngạc.
Lam Tịch Ảnh xin lỗi cười không ngừng"Hì hì, lúc nãy Quý Tử Hiên cũng có nói á..., túi xách em có rất nhiều, nên muốn tặng chị thôi!"
Bình luận facebook