- Nhìn thấy không. Đoạn Giáp chính là ví dụ điển hình cho các ngươi. Hiện tại hắn chính là không cười được!
- Tê...
Lúc này, các tinh binh mới phát hiện ra tình trạng của Đoạn Giáp. Bọn họ đều hít một hơi lạnh, nhìn gia hỏa vừa tiến vào trong cốc, cũng không dám lên tiếng.
Đúng vậy. Chỉ cần có thực lực, không người nào dám chế nhạo. Bọn họ không có tư cách đó.
Vu Nhai nhếch miệng lên một chút, hình như tác động tới cái gì. Chỉ có điều bước chân vẫn kiên định tiến về phía trước. Khí thế cũng không hề yếu đi.
Vừa rồi, sau khi hắn triệu hồi ra Thất Tinh Thần Kích, khiến huyền khí trong cơ thể hắn trở nên cạn kiệt. Hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng khí thế dọa người. Nếu không, tùy tiện một tinh binh với thực lực Chưởng Binh Sư thậm chí Chưởng Binh Giả nào đó cũng có thể đánh ngã hắn. Hắn lại không biết hắn đã hoàn toàn khiến các tinh binh kinh hãi.
Đương nhiên, nếu như trong cốc lại có một cường giả chạy ra nữa. doc truyen tai . Thậm chí còn là người mạnh hơn Đoạn Giáp, hắn vẫn tính nhận thua.
Ngươi nói lưng hắn không thể cúi xuống? Thật sao? Tạm thời cúi xuống một chút cũng không có gì đáng ngại. Sau này có cơ hội lại vươn thẳng lên là được!
Nếu như các tinh binh và giáo quan bên ngoài này biết được ý nghĩ của hắn, không biết có thể trực tiếp giẫm lên hắn, biến hắn thành thịt vụn hay không?
Sau khi Vu Nhai tiến vào, Tham Lang Cốc cũng dần dần âm u tĩnh mịch. Dường như hắn từ chiến khí trùng thiên trên chiến trường đã trở về với thiên nhiên. Côn trùng kêu vang, chim hót vang ở bên tai Vu Nhai, cũng bào mòn khí thế của hắn. Chỉ có điều mùi máu cùng với sự âm u tĩnh mịch này có phần không thích hợp.
Vu Nhai ngược lại cũng có loại tự giác này. Hắn nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, cuối cùng nghe được có tiếng nước chảy róc rách. Rất nhanh, hắn chạy tới.
Hắn sử dụng kỹ xảo của U Hoang Kiếm Linh cảm ứng xung quanh. Hắn không thấy bất kỳ khí tức thù địch nào. Hắn không chút do dự cởi quần áo ra, nhảy vào trong dòng suối nhỏ trong vắt trước mắt. Hơi lạnh trong nháy mắt từ các nơi trên thân thể đánh thẳng tới đầu.
Vết thương trên người cũng khiến cho hắn đau tới nhe răng nhếch miệng. Hắn vận dụng huyền khí miễn cưỡng cầm máu vết thương. Sau khi tắm xong, hắn lại bắt đầu giặt quần áo, đồng thời vận dụng Thần Huyền Khí Điển khôi phục huyền khí.
Chỉ là sau khi hắn tắm và giặt quần áo xong, dòng suối nhỏ lập tức lan ra một màu đỏ của máu, chảy xuống phía dưới.
- A...
Chẳng biết bao lâu, Vu Nhai đột nhiên nghe được từ phía sau truyền đến một tiếng nữ nhân kêu lên đầy sợ hãi. Hắn trừng mắt, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một nữ hài xinh xắn đáng yêu đứng ở trong bụi cỏ rậm rạp, mặc trên người cổ y màu trắng, hai tay áo có hơi dài, khuôn mặt tròn trịa, nhìn có vẻ còn ngây thơ hơn Vu Tiểu Dạ tới vài phần. Chỉ có điều về phương diện phát dục lại mạnh hơn so với Vu Tiểu Dạ rất nhiều.
Mái tóc đen có gài mấy bông hoa nhỏ đáng yêu. Bên mai có hai dải tóc thả xuống, che bớt đi một phần khuôn mặt tròn vo của nàng. Dường như nàng cố ý làm vậy, muốn che giấu sự non nớt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Lúc này nàng đang mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, tay đang chỉ về phía hắn, thân thể run rẩy!
- A, phi lễ!
Vu Nhai không chút do dự kêu lên một tiếng, che cái mông trắng nhảy vào trong bụi cỏ. Động tác này thiếu chút nữa khiến nữ tử kia tức tới hôn mê bất tỉnh.
Rốt cuộc là người nào phi lễ người nào chứ?
Nhưng nàng nghĩ đi nghĩ lại. Dường như vừa rồi là tự mình nhìn thân thể trần truồng của hắn?
Trong bụi cỏ, Vu Nhai rất phiền muộn. Hình ảnh thấy nữ hài tắm trong tưởng tượng từ trước tới nay chưa từng phát sinh, mình lại bị người ta nhìn.
Đương nhiên, hắn cũng biết mình khẳng định không tính là bị hại. Chỉ có điều để tránh bị xem là sắc lang đại siêu cấp, lúc này không bị hại cũng phải thành bị hại. Hình tượng rất quan trọng, rất dễ bị người ta hiểu lầm.
Một lát sau, Vu Nhai mới mặc quần áo xong từ trong bụi cỏ đi ra. Vết thương trên hắn rất nặng. Từng vết máu tuy rằng đã sử dụng huyền khí cầm máu, nhưng vẫn chảy máu đầm đì. Y phục ướt nhẹp bị thủng mấy lỗ. May là vẫn xem như sạch sẽ. Hơn nữa khuôn mặt vẫn tính là anh tuấn, chí ít sẽ không lại bị xem thành người điên hoặc là sắc lang. Chỉ có điều sắc mặt của hắn có chút bi thương, dường như bị người ta chiếm tiện nghi rất lớn vậy.
- Ngươi sao có thể nhìn lén ta tắm!
Vu Nhai cả giận nói.
- Ta… ta không phải cố ý. Tại sao ngươi lại tắm ở chỗ này?
Nữ tử kia bị Vu Nhai quát, sắc mặt trắng bệch.
Nàng có chút khiếp sợ. Đặc biệt là thương tích trên người Vu Nhai, nhìn thấy mà giật mình, khiến nàng không nhẫn tâm.
Chỉ có điều dù sao cũng là người trong binh doanh, cũng không phải không dám nhìn. Thật ra trong lòng nàng còn có chút băn khoăn.
Minh thật sự đã vô lễ với hắn sao?
- Tính toán một chút, xem như ta không may. Ai, Tham Lang Doanh các ngươi thực sự là khắp nơi đều có nguy cơ!
- Sao? Ngươi không phải là người của Tham Lang Doanh sao?
Nữ tử kia trợn trừng mắt nói.
A, không ngờ tiểu nha đầu này thật sự không biết chuyện vừa phát sinh bên ngoài. Nói như vậy, nàng không phải do Dạ Tình phái đến đón mình sao? Lẽ nào Dạ Tình cũng không biết chuyện xảy ra phía ngoài? Chuyện bên ngoài kia không phải là do nàng an bài sao?
- Đúng vậy, ta là từ bên ngoài đánh vào. Ngươi không biết sao? Ta bị Tham Lang Doanh các ngươi bao vây tấn công, thật vất vả mới đột phá tiến vào rừng rậm. Ta muốn đi gặp Dạ Tình. Nhưng… ta cũng không thể mang một thân toàn vết máu vào đi chứ? Bởi vậy, ta ở nơi này nhịn đau tắm rửa một chút. Không nghĩ tới lại bị ngươi nhìn sạch. Ai!
Vu Nhai ngửa mặt lên trời thở dài.
Dựa vào kinh nghiệm của hắn, dường như loại nữ tử này rất dễ lừa gạt. Mình phải nhanh chóng lừa hỏi được chỗ ở của Dạ Tình. Tốt nhất là lừa gạt nàng làm người dẫn đường ình, tránh lại gây ra biến cố gì, tránh lại gặp phải bị cao thủ nào đó tới khiêu chiến.
- A? Ngươi vì Dạ Tình tỷ mà đánh vào đây sao?
Quả nhiên, tiểu nha đầu rất kinh ngạc:
- Không ngờ đánh tới Tham Lang Cốc, còn bị thương nặng như vậy. Những người bên ngoài kia thật là hỏng rồi. Chỉ có điều, Dạ Tình tỷ tỷ dường như không gặp nam nhân phía ngoài.
Vu Nhai càng lúc càng cảm thấy nữ hài này rất dễ lừa gạt. Hắn không nhịn được muốn trêu chọc nàng một chút. Hắn bắt đầu tố khổ, nói cái gì là chỉ liếc mắt nhìn Dạ Tình từ xa là đủ rồi.
Tiểu nha đầu đâu là đối thủ của tên sắc lang này, thoáng cái đã mơ hồ có chút cảm động.
Cứ như vậy, tiểu nha đầu mang theo hổ thẹn trong lòng dẫn theo Vu Nhai đi vào bên trong. Đường đi có chút lòng vòng. May là hắn lừa gạt được một tiểu nha đầu như thế, nếu không không chừng sẽ lạc đường.
Rất nhanh bọn họ đi đến một nơi tương tự với thôn nhỏ Kỳ Binh. Tiếng nữ tử oanh oanh yến yến truyền. Chắc hẳn ở đây là nữ binh doanh của Tham Lang. Không trách được bên ngoài không nhìn thấy nữ tinh binh. Hóa ra bọn họ đều ở đây.
Bình luận facebook