Lại nói ví dụ như một sa mạc. Hắn tối đa khiến sa mạc này ngưng kết thành đất đai, lại không thể khiến sa mạc này hóa thành tảng đá kiên cố, thậm chí trong nháy mắt hóa thành sông núi.
Nói cách khác, hắn vẫn chỉ có thể lợi dụng lực lượng quy tắc đại lục Thần Huyền, nhưng không có cách nào vượt qua quy tắc.
Không nhịn được, hắn lại nghĩ tới địa thế bên trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Đó là địa thế hoàn mỹ, đó là kết quả của người sáng tạo Nguyên Giới biến tất cả những gì không thể thành có thể. Không chỉ là nơi khởi nguồn Nguyên Giới, ngay cả đất đai trong các đại Thần Chi Nguyên Giới cũng biến không thể thành có thể. Bởi vì bên trong là chỗ có các loại tồn tại trái ngược quy tắc.
Đây mới là địa chi đại thế thực sự. Đó mới là địa chi đại thế cảnh giới cao nhất.
- Nhưng phải thế nào mới có khả năng biến không thể thành có thể?
Vu Nhai cau mày tự hỏi.
Giống như bên trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới rõ ràng các loại vi phạm quy tắc, lại là tồn tại vô cùng hòa hợp:
- A, không đúng, trước đó ta căn bản không có ý thức được nơi khởi nguồn Nguyên Giới là vi phạm quy tắc. Bởi vì các loại trận pháp bên trong đều giống như nối liền lại một chỗ. Ta đã tự ình là đúng, đã cảm ngộ đại thế hoàn mỹ bên trong. . .
- Ta căn bản không có cảm ngộ hoàn mỹ. Hoặc không thể nói là cảm ngộ, mà là không nhìn thấu được các loại vượt qua quy tắc bên trong.
Vu Nhai tiếp tục lẩm bẩm.
Giống như các loại tuyệt địa trong Đoạn Thiên Nguyên Giới, rõ ràng không có khả năng dung hợp với nhau, nhưng lại cổ quái lại hoàn mỹ khi ở cùng một chỗ. Giống như hai loại tuyệt địa nước cùng lửa, không ngờ có thể gắn liền một chỗ.
Đương nhiên, địa thế trong Đoạn Thiên Nguyên Giới là loại địa thế không hoàn mỹ. Bên trong nơi khởi nguồn Nguyên Giới mới thật sự là tồn tại hoàn mỹ. Nhưng những loại ý cảnh không theo quy tắc này lại vẫn tồn tại. Đúng vậy, trước đó Vu Nhai cảm ngộ địa thế của các loại tuyệt địa. Sau đó mặt đất ở Thần Huyền Khí Điển và Huyền Binh Điển hiện ra. Cũng như ở Đoạn Thiên Nguyên Giới, tuyệt địa lung tung. Nhưng khi đó Vu Nhai căn bản không có ý thức được. Sự liên kết của hắn không giống với sự liên kết của Đoạn Thiên Nguyên Giới.
Vu Nhai chính là gần như không có quy tắc. Nhưng Đoạn Thiên Nguyên Giới lại có quy tắc, hoặc nói là gần như vượt qua quy tắc. Rõ ràng là lộn xộn, nhưng nhìn kỹ lại dường như rất hòa hợp mà không đột ngột.
Nhưng của Vu Nhai lại lộ vẻ rất đột ngột. Trước đó hắn cảm ngộ địa thế không đủ, nên không ý thức được vấn đề này. Nhưng hiện tại hắn lại ý thức được, mới biết được vật này có quy tắc. Nhưng rốt cuộc là dạng quy tắc gì?
Loại quy tắc vượt qua quy tắc Thần Huyền tồn tại, làm thế nào mới có khả năng lĩnh ngộ loại quy tắc này?
- Ngoại trừ địa thế ra, còn có cái gì là vượt qua quy tắc Thần Huyền?
Vu Nhai cau mày tự hỏi. Hắn phải lấy thứ vượt qua quy tắc khắc sâu vào trong suy nghĩ.
- Đúng rồi. Thực lực của ta bây giờ có thể nói chính là đã vượt qua quy tắc Thần Huyền. Nhưng dùng vượt quá của ta đối lập với địa thế trên đại lục Thần Huyền, có gì khác nhau? Hoặc nói ta căn bản cũng không có vượt qua. Bất kỳ ai cũng không có cách nào vượt qua đại lục Thần Huyền đồng thời người không thể tự do hoạt động ở Tử Vực Tinh Không cũng không thể vượt qua, đều phải sống trong quy tắc Thần Huyền.
Vu Nhai tiếp tục phân tích:
- Nhưng ta đã có thể tự do hoạt động ở trong Tử Vực Tinh Không. Tuy rằng còn chưa phải là có thể sống rất lâu, nhưng quả thực đã vượt qua. Bởi vì ta cùng các Thần Hoàng không giống nhau. Bởi vì ta nắm giữ lực lượng tinh không.
- Lực lượng tinh không đương nhiên chính là vi phạm lại quy tắc của đại lục Thần Huyền. Bầu trời sao, bầu trời sao. . .
Ánh mắt Vu Nhai không ngừng chợt động, linh cảm càng lúc càng mãnh liệt:
- Đúng vậy, Tử Vực Tinh Không. Chỉ cần có thể hoạt động thoải mái ở trong Tử Vực Tinh Không đều là tồn tại vượt qua quy tắc của đại lục Thần Huyền. Giống như Huyền Nguyên Chi Lực, như Thần Chi Nguyên Giới, thậm chí là giống như Thôn Thiên Thần Kiếm. . .
Các loại Thần Binh sau khi tiến vào Tử Vực Tinh Không lực lượng đều sẽ giảm xuống trên diện rộng. Thậm chí có khả năng bị hiện tượng thiên văn nào đó hủy diệt. Nhưng như Thần Chi Nguyên Giới, thần kiếm chữ thiên và đài Nguyệt Rèn đều không cần lo lắng về phương diện này. . .
- Chờ một chút, Thần Chi Nguyên Giới cũng là Thần Binh sao?
Vu Nhai ngơ ngác nói. Hắn bắt được linh cảm trong chớp nhoáng này. Đúng vậy, Huyền Binh Điển và Lục Thiên Thần Ấn đều là Thần Binh bản mạng của ta. Như vậy vì sao Thần Chi Nguyên Giới không thể là Thần Binh? Nếu là Thần Binh, vậy chính là bị người rèn ra. Thế giới bên trong Nguyên Giới cũng là bị người rèn ra. Hoặc nói là chế tạo ra.
Thậm chí tính mạng Nguyên Giới cũng có thể là bị người ta sáng tạo hoặc cải tạo ra. Là Sáng Thủy Thần hoặc nói là người sáng tạo Nguyên Giới chế tạo ra. Nói như vậy, sáng tạo giống như rèn, địa thế giống như Thần Binh. . .
Nếu như ví dụ đại lục Thần Huyền thành một Thần Binh, vậy chẳng phải đã nói thông suốt rồi sao?
- Hiện tại ta có thể tùy ý thay đổi Thần Binh và tất cả mọi thứ bên trong tiểu thế giới Binh Linh. Quy tắc bên trong cũng chính là quy tắc của ta. Nếu như đại lục Thần Huyền là Thần Binh của ta, quy tắc Thần Huyền chẳng phải là có thể do ta lập ra sao?
Mặc dù Vu Nhai lẩm bẩm, nhưng giọng nói của hắn càng lúc càng lớn. Cuối cùng trở nên vang vọng có lực. Đó là một loại tự tin cường đại. Ánh mắt hắn lại rơi vào đại lục Thần Huyền thậm chí là biển Thần Huyền ở xung quanh.
Vu Nhai cảm giác ánh mắt hắn trở nên khác hẳn. Tuy rằng không có khả năng khiến đại lục Thần Huyền hóa thành Huyền Binh bản mạng của hắn, nhưng quy tắc của đại lục Thần Huyền lại giống như Thần Binh, cũng có thể mượn để chiến đấu. Giống như ma pháp sư chính là lợi dụng nguyên tố để chiến đấu. Nguyên tố chính là Thần Binh của bọn họ. . .
Nói cách khác, có thể xem quy tắc của đại lục Thần Huyền nhìn thành một Thần Binh, Vu Nhai rèn Thần Binh này.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, tất cả đều trở nên vô cùng rõ ràng. Từng quy tắc hiện ra trong mắt hắn, hóa thành ý thức. Trong ý thức, Vu Nhai dường như lại hóa thân làm thợ rèn, không ngừng rèn ra các quy tắc...
Quy tắc giống như một khối kim loại, dưới cái búa của hắn đang dần dần biến hình. Loại cảm giác này thật huyền ảo. Có lẽ căn bản không cách nào diễn tả được bằng lời. Ngay thời điểm Vu Nhai nghĩ đến địa thế giống như Thần Binh, trong nháy mắt đó hắn đã bắt được loại cảm giác huyền ảo này.
Bắt được, cảm ngộ, tồn tại, vượt qua.
- Ùng ùng...
Trong lúc rèn quy tắc, Vu Nhai cảm ngộ địa thế bắt đầu vượt qua, vượt qua quy tắc Thần Huyền, mặt đất bên trong Thần Huyền Khí Điển và Huyền Binh Điển lại kéo dài mãi đến điểm cuối cùng. Tất cả đều trở nên hoàn mỹ.
Bình luận facebook