Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1156
Ôn Uyển thấy vẻ mặt Mai nhi buồn bực, không khỏi cười: “Ngươi cũng thiệt là. Không biết tính toán dùng bát tự không hợp để cự tuyệt sao? Cửa hôn nhân thành rất khó, nhưng mà phá một mối hôn nhân lại rất dễ dàng .” Rất nhiều nhà không muốn kết thân cũng dùng lý do này cự tuyệt . Sẽ không đả thương mặt mũi, cũng không làm trở ngại. Đến nỗi mặt ủ mày chau như vậy.
Mai nhi cười khổ: “Phải dễ dàng như vậy thì tốt rồi. Khụ. . . . . .” Than thở xong, nói thầm: “Sớm biết như vậy, còn không bằng ta sớm một chút đính hôn cho Hổ Ca Nhi. Nếu Hổ Ca Nhi không phải là trưởng tử thì cũng thôi, nhưng Hổ Ca Nhi hết lần này tới lần khác chính là trưởng tử. Nữ nhân như vậy, sau này không chỉ có hậu trạch không yên. Còn có thể ầm ĩ phủ Quốc Công cũng không thể an bình. Ta vốn còn muốn qua hai năm chờ Hổ Ca Nhi thành thân rồi, tân nương tử về nhà chồng ta tự mình dẫn dắt hai năm, sau đó hưởng phúc thanh nhàn. Nhưng lại cưới một người vợ như vậy haizz. . . . . .” Lại là một tiếng thở dài nặng nề.
Ôn Uyển cả kinh, La Thủ Huân có không đáng để kết cửa hôn nhân như vậy sao? Nhưng mặc dù như thế, nhưng nàng chỉ có thể làm người nghe. Bởi vì nàng thật không biết nên nói như thế nào. Đây là việc nhà phủ Quốc Công, hơn nữa còn là mâu thuẫn vợ chồng. Ôn Uyển sợ mình càng giúp càng bận rộn.
Hạ Dao thấy vẻ mặt Mai nhi sầu khổ, cười nói: “Thật ra thì cũng không phải là không có cách nào khác.” Do mới vừa rồi, Hạ Dao nghĩ tới một biện pháp rất tốt.
Ôn Uyển có chút kinh ngạc. Hạ Dao nữ nhân này, lúc nào lại quản lên tới việc vớ vẩn sự này. Ôn Uyển nhìn phía ngoài, đáy lòng nói thầm, ngày hôm nay mặt trời không có mọc phía tây đi!
Mai Nhi thì mừng rỡ, nàng lần này tới thứ nhất là giải toả, thứ hai cũng là cùng Ôn Uyển thương lượng một chút, muốn Ôn Uyển giúp đỡ thảo luận. Đều nói ba thợ giày thối cũng bằng một Gia Cát Lượng. Cho nên xem Ôn Uyển có thể tìm được tốt biện pháp tốt hay không. Nàng thật sự là không muốn kết cửa hôn sự này. Không nghĩ tới nàng còn chưa mở miệng Hạ Dao đã mở miệng trước rồi “Hạ Dao, nếu ngươi có cái ý kiến gì hay thì nhanh nói cho ta một chút.”
Hạ Dao cười nói: “Phu nhân cứ hướng về phía Vu gia nói ngươi đã sớm định hôn cho hài tử rồi. Chỉ bởi vì Quận chúa nói hài tử còn nhỏ, chờ lớn chút nữa chính thức đặt lễ đính hôn, cho nên mới không có nói ra phía bên ngoài. Về phần Quốc Công gia, ngươi chỉ nói là không có nói cho hắn biết.”
Ôn Uyển im lặng: “Ngươi có nói cái này không có chút thuyết phục nào. Cái gì cần chờ hài tử lớn chút nữa mới định ra hôn sự. Hơn nữa không nói cho nam nhân đương gia, nhìn vào chính là lấy cớ, hơn nữa còn là một cái cớ rất nát bét.”
Hạ Dao đoán được Ôn Uyển sẽ nói như vậy: “Người khác không được , nhưng Quận chúa thì có thể.”
Ôn Uyển nhìn Hạ Dao một cái. Nhịn xuống ói ra: “Ta là cái gì mà có thể? Ta không có khuê nữ nhé.” Cho dù có khuê nữ, cũng không gả cho người có nề nếp gia đình không tốt .
Mai nhi vội vàng nói: “Ôn Uyển, đừng ngắt lời. Để cho Hạ Dao nói.”
Hạ Dao nhẹ nhàng cười một tiếng: “Quận chúa không có nữ nhi. Nhưng có cháu gái a! Ta cảm thấy được Mộng Tuyền và Hổ Ca Nhi rất xứng. Người nhìn xem. Bình Thượng Đường là quan to nhị phẩm, Bình gia là dòng dõi phủ Quốc Công, Tô gia cũng dòng dõi thư hương, môn đăng hộ đối. Còn nữa đứa bé Mộng Tuyền kia, La phu nhân nhất định vừa mắt a! Tiến thối thoả đáng, quy củ cũng rất tốt. Lớn lên lại xinh đẹp. Ta cho là xứng với Hổ Ca Nhi vậy là đủ rồi .”
Nếu như nói mới vừa rồi Ôn Uyển hoài nghi mặt trời mọc ở hướng tây, vậy bây giờ Ôn Uyển nghiêm trọng hoài nghi Hạ Dao bị quỷ nhập vào thân rồi. Từ lúc nào Hạ Dao lại chịu xen vào việc của người khác chứ?
Mai Nhi đã gặp Mộng Tuyền hai lần, lúc trước cảm thấy đứa bé kia còn rất không tệ . Hôm nay so sánh một đôi như vậy, thì mọi thứ đều thay đổi a. Lập tức vỗ chân đồng ý: “Nói về bộ dáng ba hài tử của Chân Chân. Tính tình, quy củ, nữ công, thêu thùa, thì mọi thứ đều trội. Ngươi nhìn ta, làm sao lúc trước lại không nghĩ tới thế” Để cho Hổ Ca Nhi cưới Mộng Tuyền, có thể sánh bằng để cho Hổ Ca Nhi cưới nữ nhân Vu gia tốt hơn ngàn vạn lần.
Hạ Dao hé miệng cười một tiếng: “Có thể không vượt trội sao? Ma ma giáo dưỡng bên cạnh ba cô nương, là Quận chúa chọn kỹ lựa khéo ở trong cung. Chỉ sợ ba hài tử học được tính tình của Bình Thất phu nhân.” Đứa bé Mộng Tuyền kia, Hạ Dao nhìn tương đối thuận mắt. Dĩ nhiên, hai đứa bé khác tất cả cũng không tệ.
Mai Nhi bừng tỉnh đại ngộ: “Ta đã nói rồi, nguyên lai là như vậy. Khó trách ta đã cảm thấy khi gặp đặc biệt làm cho người ta thoải mái. Ôn Uyển, ngươi thấy được không?” Kịch muốn diễn trở thành thật thì phải có Ôn Uyển phối hợp.
Ôn Uyển buồn cười nói: “Ta có được hay không có ích lợi gì? La Thủ Huân đều đáp ứng rồi, cho dù ngươi đá sang ta cũng vô ích. Còn có, Hạ Dao, ngươi xác định hôm nay ngươi không có chuyện gì?” Chẳng lẽ lại phát sốt rồi. Nếu không hôm nay sao kỳ quái như thế.
Hạ Dao biết Ôn Uyển trong lời nói có ý ngầm: “Quận chúa yên tâm, ta rất khỏe.”
Mai Nhi thư thái cười một tiếng: “Ôn Uyển, ngươi đừng nói ta là cố ý khen ngươi. Chỉ cần là ngươi mở miệng, Quốc Công Gia nhà ta không thể không đáp ứng. Hơn nữa cùng ngươi ước hẹn cũng không phải là giả dối, ban đầu là ta có nói như vậy. Rồi hãy nói người nào không biết ta với ngươi là tỷ muội kim lan. Ôn Uyển, ngươi hãy giúp ta chuyện này đi. Ngươi không biết, ta chỉ phải nghĩ tới cưới Đại tiểu thư Vu gia kia, cái trán ta gân xanh đều nổi dậy. Ôn Uyển, cho là ta van ngươi được không? Khụ. Ngươi là thật không biết cô nương kia. . . . . .” Làm phu nhân thế tử nhiều năm như vậy, nên cho nhi tử cưới người vợ dạng gì trong lòng nàng đã có đo đếm rồi. Đại tiểu thư Vu gia kia tính tình hiếu thắng. Ra ngoài xã giao sẽ làm mất lòng người, sau này Báo ca Nhi cưới vợ khẳng định cũng không có chỗ tốt. Còn nữa, La gia lại là một đại gia tộc, tộc nhân trong kinh thành có hơn ngàn người, việc vặt cũng là một đống. Đến lúc đó, Mai nhi không dám tưởng tượng đi xuống. Cho nên Mai nhi đã quyết định, nếu tìm Ôn Uyển cộng lại cũng không nghĩ ra chủ ý, cho dù cãi nhau cùng trượng phu cũng không thể cưới Đại tiểu thư Vu gia kia vào cửa. Dĩ nhiên, có thể hòa hòa khí khí giải quyết chuyện này tất nhiên là không thể tốt hơn rồi.
Ôn Uyển mỉm cười: “Đại cô nương Vu gia này kém như vậy sao? Hạ Ảnh, ngươi có nghe nói qua hay không?” Hạ Ảnh đối với Ôn Uyển mà nói đó chính là bách khoa toàn thư. Không biết tin tức hỏi nàng, căn bản sẽ biết đến. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết những người này là nhân sĩ trọng yếu, tiểu bối vô danh vân vân Hạ Ảnh cũng có thể không biết. Vu gia kia là người tay cầm trọng binh, khẳng định ở nơi Hạ Ảnh có ghi tên.
Hạ Ảnh gật đầu: “Cũng không phải là tệ, chẳng qua cô nương kia tính tình rất là hiếu thắng. Quận chúa, nàng này là đích nữ duy nhất của Vu gia, cha mẹ sủng ái, hai ca ca ruột thịt chìu chuộng, người lại thông minh, lớn lên cũng tốt, cho nên thành ra bị thói quen mọi chuyện phải thuận theo nàng, thói quen làm tính tình nàng rất là kiêu căng.”
Nếu như nói mới vừa rồi Mai nhi nói có thể có chứa cảm tình cá nhân, kia nghe Hạ Ảnh nói…, cũng biết cái cô nương này là thật không thích hợp Hổ Ca Nhi. Phải biết rằng người con dâu trưởng đầu tiên vậy thì cần trầm ổn hào phóng. Nếu ở trong đại gia tộc, tính tình ngươi kiêu căng thì không ai có thể tha cho ngươi. Cũng sẽ chọc ra tới vô số phiền toái. Tính tình này ngày trước dưỡng thành rồi, sau này muốn bỏ đi, không phải là một chuyện dễ dàng.
Ôn Uyển nhìn Hạ Dao một cái, lại hướng về phía khuôn mặt chờ đợi của Mai nhi: “Ta là một cô cô đã ra tộc, chuyện này còn phải chờ cha mẹ Mộng Tuyền quyết định. Như vậy, ngươi trước trở về nói cùng La Thủ Huân chuyện này. Xem một chút La Thủ Huân nói như thế nào? Nếu kiên trì thì coi như xong, nếu là hắn không kiên trì chúng ta lại nói cùng Chân Chân. Ngươi xem coi thế nào?”
Mai nhi mừng rỡ: “Ta lập tức trở về liền.” Ôn Uyển một khi ra tay nhất định toàn thắng. La Thủ Huân khẳng định không có gì để nói. Về phần nói Tô Chân Chân, hai người cũng là bằng hữu tương giao hơn mười năm. Đem Mộng Tuyền ình làm con dâu cũng nhất định sẽ đáp ứng. Rồi hãy nói. Kết đôi lại là con trai lớn. Tương lai sẽ kế thừa tước vị, là một kẻ ngu cũng sẽ không cự tuyệt .
Sau khi Mai Nhi đi, Ôn Uyển nhìn Hạ Dao: “Hôm nay ngươi muốn giở trò gì đây?” Nếu dựa theo ý của Ôn Uyển thì nàng căn bản sẽ không quản việc nhà của Mai nhi. Cũng không phải Ôn Uyển không muốn quản, mà là Ôn Uyển cảm giác mình nhúng tay không thích hợp, nhưng lời Hạ Dao nói lại quá qua loa rồi. Đây là hôn sự của con cháu, làm tốt đương nhiên tốt. Nếu một người không tốt có thể hãm hại cả đời hài tử. Hơn nữa mặc dù nàng cũng đã gặp Hổ Ca Nhi mấy lần, nhưng thật không có cái ấn tượng gì. Tỷ như tính tình có được hay không, hai người tính cách xứng đôi hay không tương xứng vân vân, không biết gì cả.
Hạ Dao mở miệng nhất định là có lý do của nàng : “Quận chúa vừa giúp La phu nhân, lại đem Mộng Tuyền gả đi ra ngoài, rất tốt mà.” Thấy Ôn Uyển căm tức mình, lúc này Hạ Dao mới đem mình ý nghĩ ở đáy lòng nói ra: “Lấy hiểu biết của ta đối với Quận chúa, tương lai hôn sự của Mộng Tuyền và Mộng Nam, người nhất định sẽ nhúng tay. Thay vì chờ sau này hao tâm tổn trí đi tìm người thích hợp, còn không bằng chọn La gia. Ít nhất biết gốc biết rễ La gia. Gả đi cũng không có cái gì không tốt.”
Ôn Uyển là người rất nhạy cảm: “Sợ là còn có cái nguyên nhân gì khác. Ngươi tốt nhất nói hết với ta. Mặc dù ta quan tâm Mộng Tuyền và Mộng Nam, nhưng bọn nó còn có cha mẹ, hôn sự nơi nào đến phiên tới ta quan tâm.” Nếu là nguyên nhân này, đánh chết Ôn Uyển cũng sẽ không tin tưởng.
Hạ Dao nhìn Hạ Ảnh một cái. Hạ Ảnh ho khan một tiếng rồi nói ra: “Quận chúa, Bình Thượng Đường ở Giang Nam có chút không thỏa đáng. Tương lai như thế nào, không thể biết trước. Nhưng tội lỗi sẽ không nhẹ.”
Cái này Ôn Uyển nổi giận: “Nếu biết rõ, ngươi vẫn còn tìm cho Mộng tuyền cửa hôn sự này, ngươi rốt cuộc đang suy nghĩ gì?” Nếu Bình Thượng Đường bỗng chốc bị thua, đến lúc đó Mộng tuyền là con gái tội quan rồi. Một người con gái của tội quan gả vào Phủ Quốc Công làm phu nhân thế tử. Khó khăn cỡ nào có thể thấy trước được.
Hạ Dao cười khẽ: “Quận chúa suy nghĩ nhiều. Hoa phu nhân ban đầu cũng có thể ở phủ Quốc Công phủ làm cho ổn định, cho dù Mộng Tuyền không có cha mẹ, nhưng còn có phụ tộc và mẫu tộc dựa vào, quan trọng hơn là còn có Quận chúa.” Đây là ý đồ chính thức của Hạ Dao, Mộng Tuyền đến phủ Quốc Công, sau này là phu nhân thế tử. Đến lúc đó Thất phòng Bình gia thật có cái chuyện hư hỏng gì, đầu tiên tìm nhất định là Mộng Tuyền, mà không phải Quận chúa. Điều này cũng có thể gọi Họa Thủy Đông Dẫn *.
( Họa Thủy Đông Dẫn: dẫn kẻ gây tại họa đi đến chỗ khác)
Ôn Uyển buồn bực đến độ không biết nói như thế nào nữa.
Hạ Dao thấy bộ dáng Ôn Uyển liền cười nói: “Quận chúa. Trong mắt của ta thì đây là một cửa hôn sự tốt. Người nhìn a, phu nhân Quốc Công không chỉ có cùng Quận chúa mà ngay cả Tô phu nhân cũng là tỷ muội từ nhỏ. Sau này tất nhiên sẽ đem Mộng Tuyền làm xem nữ nhi của chính mình. Quận chúa, người không nhớ rõ chuyện Tưởng Ngọc Tú sao? Trước kia người nói đụng với một mẹ chồng như vậy, đó chính là nghiệp chướng đời trước. Quận chúa không phải không biết những cô nương kia gả vào nhà người ta, cũng phải cần mười năm chịu đựng mà thành mẹ chồng. Quận chúa, là chịu đựng, không phải là qua ải. Dân gian có một câu tục ngữ, có một mẹ chồng tốt, chẳng khác gì có thể nhìn thấy cuộc sống tương lai thật tốt. Còn nữa, Hổ Ca Nhi là La phu nhân tự mình dạy , không có học theo Quốc Công Gia, nhìn thấy cô nương xinh đẹp đã không nhấc nỗi bước chân. Cho nên Quận chúa không cần lo lắng Hổ Ca Nhi sẽ đối với Mộng Tuyền không tốt. Về phần tương lai Bình Thượng Đường rơi xuống, lấy giao tình Quận chúa cùng La Thủ Huân và La phu nhân. Bọn họ cũng sẽ không khắt khe với Mộng tuyền. Đây mới thật là một cửa hôn sự không thể tốt hơn.”
Hạ Ảnh thấy thần sắc Ôn Uyển vẫn không tốt, bổ sung nói: “Quận chúa yên tâm. Thế tử gia phủ Quốc Công tính tình trầm ổn, tâm tính không tồi. Cũng không hoa tâm, không có như Quốc Công Gia, tương đối giống như tính tình Quốc Công phu nhân.”
Ôn Uyển bất đắc dĩ nhìn hai nữ nhân, nếu không phải biết hai nữ nhân này có chủ ý gì, vậy thì sống vô dụng mấy chục năm rồi: “Trước chờ tin tức một chút đi! Nếu bên này bọn họ đáp ứng, ta lần nữa hạ thiệp mời Chân Chân tới đây. Nói một chút chuyện này với nàng. Nếu thật sự không đáp ứng, các ngươi đã khiến cho ta thất lễ cả hai bên, ta không tha cho các ngươi.” Nói về cửa hôn sự này thật là hôn sự tốt. Có một mẹ chồng tốt, cuộc sống sau này có thể thư thái hơn phân nửa. Chỉ cần trượng phu không cặn bã, cuộc sống sau này tất nhiên có thể trôi qua hòa hòa mỹ mỹ . Ừ, lời thật lòng, Hổ Ca Nhi cũng không tệ lắm. Nếu không Ôn Uyển sẽ không theo lời của Hạ Dao nói. Hiện tại chỉ hi vọng Tô Chân Chân không muốn cự tuyệt ( Hạ Dao ói cái : hôn sự tốt như vậy nếu cự tuyệt, đó chính là thiếu não rồi ).
Ôn Uyển rất buồn bực: “Hạ Dao, sau này chủ ý cùi bắp như vậy ngươi ít ra đi.” Nói suông linh tinh hai câu nói không thành vấn đề, đùa quá lố thì không được. Không có trải qua hiểu rõ cặn kẽ, cũng không biết tính tình hai đứa bé hợp hay không, đã đem lời nói ném ra, quá không trách nhiệm. Khụ, được rồi, mặc dù nói đối với Hổ ca Nhi nàng không hiểu thấu triệt, nhưng coi như là biết gốc biết rễ. Nếu có thể thành, coi như là chuyện tốt vẹn toàn đôi bên.
Hạ Dao khinh bỉ Ôn Uyển. Cái này mà chưa tính hiểu rõ, vậy cái gì mới kêu là hiểu rõ. Hai mẫu thân đã là khăn tay chi giao từ nhỏ. Gả đi đó chính là hưởng phúc. Điều này cũng may mắn là đụng phải Hoa phu nhân không hài lòng một cửa hôn sự, nếu bình thường, cửa hôn sự này tất nhiên sẽ không thành. Thế tử phủ Quốc Công, cưới cái cô nương dạng gì mà cưới không được. Cần gì cưới một cô nương có mẫu thân bánh bao ( Hạ Dao cho là, Mai nhi cũng giống nàng, khinh bỉ tính tình của Tô Chân Chân).
Mai nhi về đến nhà, biết La Thủ Huân còn ở thư phòng. Lập tức đi tìm La Thủ Huân, đem ước định miệng nàng và Ôn Uyển đã nói.
La Thủ Huân nghe được Mai nhi nói cùng Ôn Uyển bí mật ước hẹn, hỏi cũng không hỏi lý do đã đồng ý cùng Vu gia lui cửa hôn sự này: “Ta sẽ nói với Vu gia.” Nói xong, hấp tấp mà đi ra ngoài.
Lưu lại Mai nhi trợn mắt há hốc mồm. Không phải nói thế nào cũng không từ hôn sao? Lực ảnh hưởng của Ôn Uyển cũng quá lớn đi!
Bất kể nguyên nhân gì, dù sao lui cửa hôn sự này chính là tốt. Cũng may chẳng qua là hứa hẹn miệng, chưa cho tín vật vân vân. Lập tức đem tin tức kia đưa qua cho Ôn Uyển.
La Thủ Huân cũng không phải ngu thật, chẳng qua lúc đó không có cân nhắc tốt. Chỉ thấy đây cũng là người ta môn đăng hộ đối, lại nghe được Đại tiểu thư Vu gia thông minh có khả năng còn hiếu thuận. Lúc ấy cũng đã uống rượu. Đầu óc càng nóng mới có ước định miệng, đợi đến sau này tỉnh táo lại cũng hối hận không thôi. Đây là hôn sự của trưởng tử, nhất định không thể qua loa. Nhưng lại bị hắn lỗ mãng qua loa mà làm quyết định như thế. Đợi đến Mai nhi tức giận vừa nói lý do không đồng ý, hắn hối hận đến ruột xanh luôn. Nhưng lời nói ra như nước hắt ra ngoài, không có lý do thì không thể tùy tiện thu hồi lại. Chỉ có thể cứng rắn.
Hiện tại Mai nhi nói mình và Ôn Uyển còn có Tô gia có ước định miệng, lấy cớ tốt như vậy, nếu hắn không thuận thế đồng ý, vậy hắn thật có thể thành kẻ ngu rồi. Về phần nói trước kia không phải là có một chuyện như vậy, vậy thì không có trong phạm vi lo nghĩ ở đây của hắn rồi. Nhanh chóng đẩy cửa hôn sự này đi mới là tốt nhất.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Mai nhi cười khổ: “Phải dễ dàng như vậy thì tốt rồi. Khụ. . . . . .” Than thở xong, nói thầm: “Sớm biết như vậy, còn không bằng ta sớm một chút đính hôn cho Hổ Ca Nhi. Nếu Hổ Ca Nhi không phải là trưởng tử thì cũng thôi, nhưng Hổ Ca Nhi hết lần này tới lần khác chính là trưởng tử. Nữ nhân như vậy, sau này không chỉ có hậu trạch không yên. Còn có thể ầm ĩ phủ Quốc Công cũng không thể an bình. Ta vốn còn muốn qua hai năm chờ Hổ Ca Nhi thành thân rồi, tân nương tử về nhà chồng ta tự mình dẫn dắt hai năm, sau đó hưởng phúc thanh nhàn. Nhưng lại cưới một người vợ như vậy haizz. . . . . .” Lại là một tiếng thở dài nặng nề.
Ôn Uyển cả kinh, La Thủ Huân có không đáng để kết cửa hôn nhân như vậy sao? Nhưng mặc dù như thế, nhưng nàng chỉ có thể làm người nghe. Bởi vì nàng thật không biết nên nói như thế nào. Đây là việc nhà phủ Quốc Công, hơn nữa còn là mâu thuẫn vợ chồng. Ôn Uyển sợ mình càng giúp càng bận rộn.
Hạ Dao thấy vẻ mặt Mai nhi sầu khổ, cười nói: “Thật ra thì cũng không phải là không có cách nào khác.” Do mới vừa rồi, Hạ Dao nghĩ tới một biện pháp rất tốt.
Ôn Uyển có chút kinh ngạc. Hạ Dao nữ nhân này, lúc nào lại quản lên tới việc vớ vẩn sự này. Ôn Uyển nhìn phía ngoài, đáy lòng nói thầm, ngày hôm nay mặt trời không có mọc phía tây đi!
Mai Nhi thì mừng rỡ, nàng lần này tới thứ nhất là giải toả, thứ hai cũng là cùng Ôn Uyển thương lượng một chút, muốn Ôn Uyển giúp đỡ thảo luận. Đều nói ba thợ giày thối cũng bằng một Gia Cát Lượng. Cho nên xem Ôn Uyển có thể tìm được tốt biện pháp tốt hay không. Nàng thật sự là không muốn kết cửa hôn sự này. Không nghĩ tới nàng còn chưa mở miệng Hạ Dao đã mở miệng trước rồi “Hạ Dao, nếu ngươi có cái ý kiến gì hay thì nhanh nói cho ta một chút.”
Hạ Dao cười nói: “Phu nhân cứ hướng về phía Vu gia nói ngươi đã sớm định hôn cho hài tử rồi. Chỉ bởi vì Quận chúa nói hài tử còn nhỏ, chờ lớn chút nữa chính thức đặt lễ đính hôn, cho nên mới không có nói ra phía bên ngoài. Về phần Quốc Công gia, ngươi chỉ nói là không có nói cho hắn biết.”
Ôn Uyển im lặng: “Ngươi có nói cái này không có chút thuyết phục nào. Cái gì cần chờ hài tử lớn chút nữa mới định ra hôn sự. Hơn nữa không nói cho nam nhân đương gia, nhìn vào chính là lấy cớ, hơn nữa còn là một cái cớ rất nát bét.”
Hạ Dao đoán được Ôn Uyển sẽ nói như vậy: “Người khác không được , nhưng Quận chúa thì có thể.”
Ôn Uyển nhìn Hạ Dao một cái. Nhịn xuống ói ra: “Ta là cái gì mà có thể? Ta không có khuê nữ nhé.” Cho dù có khuê nữ, cũng không gả cho người có nề nếp gia đình không tốt .
Mai nhi vội vàng nói: “Ôn Uyển, đừng ngắt lời. Để cho Hạ Dao nói.”
Hạ Dao nhẹ nhàng cười một tiếng: “Quận chúa không có nữ nhi. Nhưng có cháu gái a! Ta cảm thấy được Mộng Tuyền và Hổ Ca Nhi rất xứng. Người nhìn xem. Bình Thượng Đường là quan to nhị phẩm, Bình gia là dòng dõi phủ Quốc Công, Tô gia cũng dòng dõi thư hương, môn đăng hộ đối. Còn nữa đứa bé Mộng Tuyền kia, La phu nhân nhất định vừa mắt a! Tiến thối thoả đáng, quy củ cũng rất tốt. Lớn lên lại xinh đẹp. Ta cho là xứng với Hổ Ca Nhi vậy là đủ rồi .”
Nếu như nói mới vừa rồi Ôn Uyển hoài nghi mặt trời mọc ở hướng tây, vậy bây giờ Ôn Uyển nghiêm trọng hoài nghi Hạ Dao bị quỷ nhập vào thân rồi. Từ lúc nào Hạ Dao lại chịu xen vào việc của người khác chứ?
Mai Nhi đã gặp Mộng Tuyền hai lần, lúc trước cảm thấy đứa bé kia còn rất không tệ . Hôm nay so sánh một đôi như vậy, thì mọi thứ đều thay đổi a. Lập tức vỗ chân đồng ý: “Nói về bộ dáng ba hài tử của Chân Chân. Tính tình, quy củ, nữ công, thêu thùa, thì mọi thứ đều trội. Ngươi nhìn ta, làm sao lúc trước lại không nghĩ tới thế” Để cho Hổ Ca Nhi cưới Mộng Tuyền, có thể sánh bằng để cho Hổ Ca Nhi cưới nữ nhân Vu gia tốt hơn ngàn vạn lần.
Hạ Dao hé miệng cười một tiếng: “Có thể không vượt trội sao? Ma ma giáo dưỡng bên cạnh ba cô nương, là Quận chúa chọn kỹ lựa khéo ở trong cung. Chỉ sợ ba hài tử học được tính tình của Bình Thất phu nhân.” Đứa bé Mộng Tuyền kia, Hạ Dao nhìn tương đối thuận mắt. Dĩ nhiên, hai đứa bé khác tất cả cũng không tệ.
Mai Nhi bừng tỉnh đại ngộ: “Ta đã nói rồi, nguyên lai là như vậy. Khó trách ta đã cảm thấy khi gặp đặc biệt làm cho người ta thoải mái. Ôn Uyển, ngươi thấy được không?” Kịch muốn diễn trở thành thật thì phải có Ôn Uyển phối hợp.
Ôn Uyển buồn cười nói: “Ta có được hay không có ích lợi gì? La Thủ Huân đều đáp ứng rồi, cho dù ngươi đá sang ta cũng vô ích. Còn có, Hạ Dao, ngươi xác định hôm nay ngươi không có chuyện gì?” Chẳng lẽ lại phát sốt rồi. Nếu không hôm nay sao kỳ quái như thế.
Hạ Dao biết Ôn Uyển trong lời nói có ý ngầm: “Quận chúa yên tâm, ta rất khỏe.”
Mai Nhi thư thái cười một tiếng: “Ôn Uyển, ngươi đừng nói ta là cố ý khen ngươi. Chỉ cần là ngươi mở miệng, Quốc Công Gia nhà ta không thể không đáp ứng. Hơn nữa cùng ngươi ước hẹn cũng không phải là giả dối, ban đầu là ta có nói như vậy. Rồi hãy nói người nào không biết ta với ngươi là tỷ muội kim lan. Ôn Uyển, ngươi hãy giúp ta chuyện này đi. Ngươi không biết, ta chỉ phải nghĩ tới cưới Đại tiểu thư Vu gia kia, cái trán ta gân xanh đều nổi dậy. Ôn Uyển, cho là ta van ngươi được không? Khụ. Ngươi là thật không biết cô nương kia. . . . . .” Làm phu nhân thế tử nhiều năm như vậy, nên cho nhi tử cưới người vợ dạng gì trong lòng nàng đã có đo đếm rồi. Đại tiểu thư Vu gia kia tính tình hiếu thắng. Ra ngoài xã giao sẽ làm mất lòng người, sau này Báo ca Nhi cưới vợ khẳng định cũng không có chỗ tốt. Còn nữa, La gia lại là một đại gia tộc, tộc nhân trong kinh thành có hơn ngàn người, việc vặt cũng là một đống. Đến lúc đó, Mai nhi không dám tưởng tượng đi xuống. Cho nên Mai nhi đã quyết định, nếu tìm Ôn Uyển cộng lại cũng không nghĩ ra chủ ý, cho dù cãi nhau cùng trượng phu cũng không thể cưới Đại tiểu thư Vu gia kia vào cửa. Dĩ nhiên, có thể hòa hòa khí khí giải quyết chuyện này tất nhiên là không thể tốt hơn rồi.
Ôn Uyển mỉm cười: “Đại cô nương Vu gia này kém như vậy sao? Hạ Ảnh, ngươi có nghe nói qua hay không?” Hạ Ảnh đối với Ôn Uyển mà nói đó chính là bách khoa toàn thư. Không biết tin tức hỏi nàng, căn bản sẽ biết đến. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết những người này là nhân sĩ trọng yếu, tiểu bối vô danh vân vân Hạ Ảnh cũng có thể không biết. Vu gia kia là người tay cầm trọng binh, khẳng định ở nơi Hạ Ảnh có ghi tên.
Hạ Ảnh gật đầu: “Cũng không phải là tệ, chẳng qua cô nương kia tính tình rất là hiếu thắng. Quận chúa, nàng này là đích nữ duy nhất của Vu gia, cha mẹ sủng ái, hai ca ca ruột thịt chìu chuộng, người lại thông minh, lớn lên cũng tốt, cho nên thành ra bị thói quen mọi chuyện phải thuận theo nàng, thói quen làm tính tình nàng rất là kiêu căng.”
Nếu như nói mới vừa rồi Mai nhi nói có thể có chứa cảm tình cá nhân, kia nghe Hạ Ảnh nói…, cũng biết cái cô nương này là thật không thích hợp Hổ Ca Nhi. Phải biết rằng người con dâu trưởng đầu tiên vậy thì cần trầm ổn hào phóng. Nếu ở trong đại gia tộc, tính tình ngươi kiêu căng thì không ai có thể tha cho ngươi. Cũng sẽ chọc ra tới vô số phiền toái. Tính tình này ngày trước dưỡng thành rồi, sau này muốn bỏ đi, không phải là một chuyện dễ dàng.
Ôn Uyển nhìn Hạ Dao một cái, lại hướng về phía khuôn mặt chờ đợi của Mai nhi: “Ta là một cô cô đã ra tộc, chuyện này còn phải chờ cha mẹ Mộng Tuyền quyết định. Như vậy, ngươi trước trở về nói cùng La Thủ Huân chuyện này. Xem một chút La Thủ Huân nói như thế nào? Nếu kiên trì thì coi như xong, nếu là hắn không kiên trì chúng ta lại nói cùng Chân Chân. Ngươi xem coi thế nào?”
Mai nhi mừng rỡ: “Ta lập tức trở về liền.” Ôn Uyển một khi ra tay nhất định toàn thắng. La Thủ Huân khẳng định không có gì để nói. Về phần nói Tô Chân Chân, hai người cũng là bằng hữu tương giao hơn mười năm. Đem Mộng Tuyền ình làm con dâu cũng nhất định sẽ đáp ứng. Rồi hãy nói. Kết đôi lại là con trai lớn. Tương lai sẽ kế thừa tước vị, là một kẻ ngu cũng sẽ không cự tuyệt .
Sau khi Mai Nhi đi, Ôn Uyển nhìn Hạ Dao: “Hôm nay ngươi muốn giở trò gì đây?” Nếu dựa theo ý của Ôn Uyển thì nàng căn bản sẽ không quản việc nhà của Mai nhi. Cũng không phải Ôn Uyển không muốn quản, mà là Ôn Uyển cảm giác mình nhúng tay không thích hợp, nhưng lời Hạ Dao nói lại quá qua loa rồi. Đây là hôn sự của con cháu, làm tốt đương nhiên tốt. Nếu một người không tốt có thể hãm hại cả đời hài tử. Hơn nữa mặc dù nàng cũng đã gặp Hổ Ca Nhi mấy lần, nhưng thật không có cái ấn tượng gì. Tỷ như tính tình có được hay không, hai người tính cách xứng đôi hay không tương xứng vân vân, không biết gì cả.
Hạ Dao mở miệng nhất định là có lý do của nàng : “Quận chúa vừa giúp La phu nhân, lại đem Mộng Tuyền gả đi ra ngoài, rất tốt mà.” Thấy Ôn Uyển căm tức mình, lúc này Hạ Dao mới đem mình ý nghĩ ở đáy lòng nói ra: “Lấy hiểu biết của ta đối với Quận chúa, tương lai hôn sự của Mộng Tuyền và Mộng Nam, người nhất định sẽ nhúng tay. Thay vì chờ sau này hao tâm tổn trí đi tìm người thích hợp, còn không bằng chọn La gia. Ít nhất biết gốc biết rễ La gia. Gả đi cũng không có cái gì không tốt.”
Ôn Uyển là người rất nhạy cảm: “Sợ là còn có cái nguyên nhân gì khác. Ngươi tốt nhất nói hết với ta. Mặc dù ta quan tâm Mộng Tuyền và Mộng Nam, nhưng bọn nó còn có cha mẹ, hôn sự nơi nào đến phiên tới ta quan tâm.” Nếu là nguyên nhân này, đánh chết Ôn Uyển cũng sẽ không tin tưởng.
Hạ Dao nhìn Hạ Ảnh một cái. Hạ Ảnh ho khan một tiếng rồi nói ra: “Quận chúa, Bình Thượng Đường ở Giang Nam có chút không thỏa đáng. Tương lai như thế nào, không thể biết trước. Nhưng tội lỗi sẽ không nhẹ.”
Cái này Ôn Uyển nổi giận: “Nếu biết rõ, ngươi vẫn còn tìm cho Mộng tuyền cửa hôn sự này, ngươi rốt cuộc đang suy nghĩ gì?” Nếu Bình Thượng Đường bỗng chốc bị thua, đến lúc đó Mộng tuyền là con gái tội quan rồi. Một người con gái của tội quan gả vào Phủ Quốc Công làm phu nhân thế tử. Khó khăn cỡ nào có thể thấy trước được.
Hạ Dao cười khẽ: “Quận chúa suy nghĩ nhiều. Hoa phu nhân ban đầu cũng có thể ở phủ Quốc Công phủ làm cho ổn định, cho dù Mộng Tuyền không có cha mẹ, nhưng còn có phụ tộc và mẫu tộc dựa vào, quan trọng hơn là còn có Quận chúa.” Đây là ý đồ chính thức của Hạ Dao, Mộng Tuyền đến phủ Quốc Công, sau này là phu nhân thế tử. Đến lúc đó Thất phòng Bình gia thật có cái chuyện hư hỏng gì, đầu tiên tìm nhất định là Mộng Tuyền, mà không phải Quận chúa. Điều này cũng có thể gọi Họa Thủy Đông Dẫn *.
( Họa Thủy Đông Dẫn: dẫn kẻ gây tại họa đi đến chỗ khác)
Ôn Uyển buồn bực đến độ không biết nói như thế nào nữa.
Hạ Dao thấy bộ dáng Ôn Uyển liền cười nói: “Quận chúa. Trong mắt của ta thì đây là một cửa hôn sự tốt. Người nhìn a, phu nhân Quốc Công không chỉ có cùng Quận chúa mà ngay cả Tô phu nhân cũng là tỷ muội từ nhỏ. Sau này tất nhiên sẽ đem Mộng Tuyền làm xem nữ nhi của chính mình. Quận chúa, người không nhớ rõ chuyện Tưởng Ngọc Tú sao? Trước kia người nói đụng với một mẹ chồng như vậy, đó chính là nghiệp chướng đời trước. Quận chúa không phải không biết những cô nương kia gả vào nhà người ta, cũng phải cần mười năm chịu đựng mà thành mẹ chồng. Quận chúa, là chịu đựng, không phải là qua ải. Dân gian có một câu tục ngữ, có một mẹ chồng tốt, chẳng khác gì có thể nhìn thấy cuộc sống tương lai thật tốt. Còn nữa, Hổ Ca Nhi là La phu nhân tự mình dạy , không có học theo Quốc Công Gia, nhìn thấy cô nương xinh đẹp đã không nhấc nỗi bước chân. Cho nên Quận chúa không cần lo lắng Hổ Ca Nhi sẽ đối với Mộng Tuyền không tốt. Về phần tương lai Bình Thượng Đường rơi xuống, lấy giao tình Quận chúa cùng La Thủ Huân và La phu nhân. Bọn họ cũng sẽ không khắt khe với Mộng tuyền. Đây mới thật là một cửa hôn sự không thể tốt hơn.”
Hạ Ảnh thấy thần sắc Ôn Uyển vẫn không tốt, bổ sung nói: “Quận chúa yên tâm. Thế tử gia phủ Quốc Công tính tình trầm ổn, tâm tính không tồi. Cũng không hoa tâm, không có như Quốc Công Gia, tương đối giống như tính tình Quốc Công phu nhân.”
Ôn Uyển bất đắc dĩ nhìn hai nữ nhân, nếu không phải biết hai nữ nhân này có chủ ý gì, vậy thì sống vô dụng mấy chục năm rồi: “Trước chờ tin tức một chút đi! Nếu bên này bọn họ đáp ứng, ta lần nữa hạ thiệp mời Chân Chân tới đây. Nói một chút chuyện này với nàng. Nếu thật sự không đáp ứng, các ngươi đã khiến cho ta thất lễ cả hai bên, ta không tha cho các ngươi.” Nói về cửa hôn sự này thật là hôn sự tốt. Có một mẹ chồng tốt, cuộc sống sau này có thể thư thái hơn phân nửa. Chỉ cần trượng phu không cặn bã, cuộc sống sau này tất nhiên có thể trôi qua hòa hòa mỹ mỹ . Ừ, lời thật lòng, Hổ Ca Nhi cũng không tệ lắm. Nếu không Ôn Uyển sẽ không theo lời của Hạ Dao nói. Hiện tại chỉ hi vọng Tô Chân Chân không muốn cự tuyệt ( Hạ Dao ói cái : hôn sự tốt như vậy nếu cự tuyệt, đó chính là thiếu não rồi ).
Ôn Uyển rất buồn bực: “Hạ Dao, sau này chủ ý cùi bắp như vậy ngươi ít ra đi.” Nói suông linh tinh hai câu nói không thành vấn đề, đùa quá lố thì không được. Không có trải qua hiểu rõ cặn kẽ, cũng không biết tính tình hai đứa bé hợp hay không, đã đem lời nói ném ra, quá không trách nhiệm. Khụ, được rồi, mặc dù nói đối với Hổ ca Nhi nàng không hiểu thấu triệt, nhưng coi như là biết gốc biết rễ. Nếu có thể thành, coi như là chuyện tốt vẹn toàn đôi bên.
Hạ Dao khinh bỉ Ôn Uyển. Cái này mà chưa tính hiểu rõ, vậy cái gì mới kêu là hiểu rõ. Hai mẫu thân đã là khăn tay chi giao từ nhỏ. Gả đi đó chính là hưởng phúc. Điều này cũng may mắn là đụng phải Hoa phu nhân không hài lòng một cửa hôn sự, nếu bình thường, cửa hôn sự này tất nhiên sẽ không thành. Thế tử phủ Quốc Công, cưới cái cô nương dạng gì mà cưới không được. Cần gì cưới một cô nương có mẫu thân bánh bao ( Hạ Dao cho là, Mai nhi cũng giống nàng, khinh bỉ tính tình của Tô Chân Chân).
Mai nhi về đến nhà, biết La Thủ Huân còn ở thư phòng. Lập tức đi tìm La Thủ Huân, đem ước định miệng nàng và Ôn Uyển đã nói.
La Thủ Huân nghe được Mai nhi nói cùng Ôn Uyển bí mật ước hẹn, hỏi cũng không hỏi lý do đã đồng ý cùng Vu gia lui cửa hôn sự này: “Ta sẽ nói với Vu gia.” Nói xong, hấp tấp mà đi ra ngoài.
Lưu lại Mai nhi trợn mắt há hốc mồm. Không phải nói thế nào cũng không từ hôn sao? Lực ảnh hưởng của Ôn Uyển cũng quá lớn đi!
Bất kể nguyên nhân gì, dù sao lui cửa hôn sự này chính là tốt. Cũng may chẳng qua là hứa hẹn miệng, chưa cho tín vật vân vân. Lập tức đem tin tức kia đưa qua cho Ôn Uyển.
La Thủ Huân cũng không phải ngu thật, chẳng qua lúc đó không có cân nhắc tốt. Chỉ thấy đây cũng là người ta môn đăng hộ đối, lại nghe được Đại tiểu thư Vu gia thông minh có khả năng còn hiếu thuận. Lúc ấy cũng đã uống rượu. Đầu óc càng nóng mới có ước định miệng, đợi đến sau này tỉnh táo lại cũng hối hận không thôi. Đây là hôn sự của trưởng tử, nhất định không thể qua loa. Nhưng lại bị hắn lỗ mãng qua loa mà làm quyết định như thế. Đợi đến Mai nhi tức giận vừa nói lý do không đồng ý, hắn hối hận đến ruột xanh luôn. Nhưng lời nói ra như nước hắt ra ngoài, không có lý do thì không thể tùy tiện thu hồi lại. Chỉ có thể cứng rắn.
Hiện tại Mai nhi nói mình và Ôn Uyển còn có Tô gia có ước định miệng, lấy cớ tốt như vậy, nếu hắn không thuận thế đồng ý, vậy hắn thật có thể thành kẻ ngu rồi. Về phần nói trước kia không phải là có một chuyện như vậy, vậy thì không có trong phạm vi lo nghĩ ở đây của hắn rồi. Nhanh chóng đẩy cửa hôn sự này đi mới là tốt nhất.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook