Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 180
Edit: Anh Ngọc
Beta: Tiểu Tuyền
“Nhưng hắn có người cha như vậy, vạn nhất hắn cùng cha hắn giống nhau, chẳng phải sẽ hại Chân Chân à. Còn có lần thi hội này, hắn cũng chỉ đứng thứ hai đếm ngược lên. Cái này chênh lệch một trời một vực như thế, sẽ khiến cho người nói như thế nào. Hơn nữa, Đức Phi khẳng định không tin giải thích này.” trong lòng Tô phu nhân rất không muốn. Nhìn trượng phu bộ dạng kiên quyết, biết lão gia tử đã định ra rồi. Nhưng trong lòng cũng không ngăn được sợ.
“Nàng trực tiếp nói cùng Đức Phi, lão gia tử lúc trước cũng đã cùng Ôn Uyển nói xong rồi, chỉ cần Bình Thượng Đường đậu Tiến sĩ sẽ đồng ý cửa hôn nhân này. Lúc trước ở thời điểm hắn trúng cử, Ôn Uyển cũng truyền lời nói, nói muốn đợi thử thành tích sau mới nghị hôn. Hơn nữa còn nói đàn gái gia thế rất cao, cô nương này vô cùng tốt, đậu Tiến sĩ có thể nghị hôn. Vừa lúc phù hợp với đối tượng trong lời nói của Ôn Uyển. Cho nên, dù nàng ta muốn phản bác là chúng ta đang tìm lấy cớ, cũng không tìm ra bằng chứng.” Tô Hiển đã suy xét kỹ.
“Lão gia, nhưng hắn có người cha như vậy, Chân Chân của ta, tại sao có thể gả cho người thế chứ. Đều tại ta, nếu không phải ta lúc ấy quỷ ma xui khiến, cũng sẽ không khiến Chân Chân lâm vào tình cảnh như vậy.” Tô phu nhân thương tâm muốn khóc.
“Cha mẹ sinh con trời sinh tính, chín người mười ý. Huống chi hắn bây giờ là nhi tử công chúa, trên danh nghĩa cũng là cháu ngoại trai của hoàng thượng. Thân phận cũng không coi là thấp hơn Chân nhi. Bây giờ nói những thứ này, cũng vô ích thôi. Suy nghĩ thật kỹ, ngày mai tiến cung không nên xảy ra chuyện không may. Ta đã nói với nàng, trong khoảng thời gian này, nàng phải giữ vững tinh thần. Cha nói, hoàng thượng hiện tại thân thể đã không như lúc trước rồi, nhiều nhất, cũng chỉ có thể mấy năm nữa. Cho nên, chọn người bình thường có chỗ tốt là được rồi, sẽ không để cho hắn bị cuốn vào trận chiến tranh giành.” Tô Hiển đè thấp thanh âm nói.
Mặc dù có muôn vàn nguyên nhân cùng tất cả lý do, nhưng nữ nhi được mình nuông chiều lại xinh đẹp đoan trang như hoa như ngọc, lại phải gả ột người như vậy, tim như bị đao cắt. Đi khuê phòng nữ nhi, nhìn nữ nhi nhã nhặn lịch sự ở đây trồng hoa, thì thật đau lòng. Ôm nữ nhi, mà nước mắt chảy xuống.
Làm Chân Chân hoảng sợ, vội hỏi có phải gia gia, phụ thân hay ca ca đã xảy ra chuyện gì không? Chờ hỏi tất cả đều tốt, liền không khỏi kỳ quái hỏi mẹ nàng, đều tốt thì mẹ khóc cái gì. Sau đó suy nghĩ, chẳng lẽ là chuyện của ta. Chuyện chung thân của ta có phải có biến cố gì hay không?
Nhìn nữ nhi đoan trang khéo léo, Tô phu nhân thật là bi ai. Bất quá, vẫn an ủi Chân Chân nói hết thảy rồi sẽ tốt.
“Không phải là lập gia đình sao? Nhà cao cửa rộng nhà giàu, còn không phải giống nhau à, các nàng còn có thể đem con ăn sao? Gia gia cùng ca ca vốn nói con tính tình ôn nhu, nhịn chuyện rất giỏi, coi như làm Bồ Tát. Đóng cửa, chuyện gì cũng không quản, nên cười nên ngủ thì làm. Hơn nữa có gia gia cùng cha, còn có ca ca ở đây, cho dù gả đi, những người kia cũng sẽ không bắt nạt con. Nương, người không cần lo lắng.” Chân Chân trong lòng vẫn còn có chút thấp thỏm, nhưng vẫn phải an ủi mẹ nàng.
“Không phải là nhà cao cửa rộng nhà giàu gì, chỉ là môn hộ thấp không thể thấp hơn nữa. Chân Chân của ta, tướng mạo chỉ xứng với hoàng tử Vương Tôn, nhưng lại phải kết duyên với một người như vậy. Cũng là lỗi của mẹ, là mẹ hại con nha! Khi đó nếu không phải mẹ ham Mao Tân Nhuận là một tân Khoa trạng nguyên, tài năng tướng mạo đều là nhất đẳng, cũng sẽ không khiến các nàng chui chỗ trống, hại con.” Tô phu nhân nghe, lại càng khổ sở. Nước mắt lả tả rơi.
“Sao, thấp cửa thấp hộ? Nhà ai nha?” Chân Chân nghe, ngược lại rất kinh ngạc.
“Chính là con thừa tự làm ca ca của Ôn Uyển, Thượng Đường hay Thượng Thủy gì đó. Khụ, nếu không phải Mao gia làm chặc như vậy, ngày mai phải trả lời cho chắc chắn, cũng sẽ không đem con gả cho hắn. Nếu biết trước, mẹ dù thế nào cũng đem người chọn lựa cho tốt rồi hãy nói. Bằng không, cũng sẽ không có chuyện như vậy, lúc này, làm sao con phải gả ột người như thế.” Tô phu nhân khổ sở cực kỳ.
“Là hắn nha!” Nhớ tới khi đó, mấy cô nương các nàng đều núp ở nội viện, nhìn người nam tử kia, khi đó tất cả mọi người đang trêu ghẹo Ngọc Tú. Lại không nghĩ rằng, bây giờ lại muốn kết duyên với mình. Không khỏi bật cười, cảm thấy, thế sự rất vô thường.
“Con gặp hắn rồi?” Tô phu nhân nhìn nữ nhi bật cười, lập tức bắt được trọng điểm.
“Dạ, khi đó Ôn Uyển nói, muốn ở trong chúng ta tìm chị dâu cho nàng. Khi đó Ôn Uyển nhìn trúng Ngọc Tú còn có Vũ Đồng, nhưng Ngọc Tú lại lên tiếng nói không nhìn thấy người ai biết là tròn hay dẹp. Liền trêu ghẹo hẹn cùng Ôn Uyển sẽ đến nhà chơi. Bọn con ở bên trong viện, hạ nhân dẫn hắn từ cửa hông đi qua, tất cả chúng ta cũng nhân tiện nhìn thoáng qua.” Chân Chân cười cười.
“Người có bộ dáng làm sao? Thôi đi, nhìn qua cũng không đáng tin, hắn lại có một người cha như vậy, vạn nhất giống như cha của hắn, thì con phải làm sao bây giờ?” Tô phu nhân lo lắng nói. Mặc dù nàng cũng đã gặp Thượng Đường một lần, nhưng lúc ấy cũng chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, cũng không có chú ý nhiều.
“Sẽ không, hắn nhìn rất thật thà cũng rất chân thành. Con thường nghe Ôn Uyển nhắc tới hắn, hắn đối với Ôn Uyển rất tốt, tính tình cũng rất ôn hòa, không có thông phòng tiểu thiếp cũng không có ham mê xấu. Nếu như không tốt, Ôn Uyển cũng sẽ không chọn Ngọc Tú làm chị dâu. Hơn nữa ánh mắt Ôn Uyển tốt như vậy, nàng làm sao sẽ chọn con thừa tự là người phẩm hạnh không tốt để là ca ca nàng. Con nghe Ôn Uyển nói, ban đầu nàng còn để cho Hải đại nhân thử rồi mới chọn hắn, nếu không Hải đại nhân cũng sẽ không đề nghị Ôn Uyển chọn hắn.” Chân Chân khuyên Nương của nàng.
“Ngàn nói vạn nói, vẫn là ủy khuất cho con. Nữ nhi của ta, chỉ có thể làm hoàng tử phi mới xứng, làm sao lại gả ột người như thế” mặc dù nghe buổi nói chuyện này, trong lòng nàng dễ chịu nhiều, nhưng vẫn thấy ủy khuất.
“Nương, người thật cho là con thích nhà cao cửa rộng sao. Cả ngày bận rộn xã giao chiêu này hô kia, còn phải cả ngày tính toán với nhau, quả thật mệt lắm. Lúc ấy con rất hâm mộ Ngọc Tú, một khi nàng được chọn, gả đi là có thể làm đương gia chủ mẫu, lúc ấy không cần hầu hạ mẹ chồng cũng không có thông phòng tiểu thiếp phiền phức, Ôn Uyển lại là khuê trung mật hữu, cuộc sống trôi qua đơn giản thoải mái. Không nghĩ tới thế sự vô thường, bây giờ lại đem người đổi thành con, con đây một khi gả đi, có Ôn Uyển là em gái chồng khôn khéo, con chẳng phải gả đi hưởng phúc sao.” Chân Chân không khỏi cười nói. Lúc ấy nàng quả thật có hâm mộ Ngọc Tú. Không nghĩ tới, thế sự vô thường, thật đúng là, ý trời khó tránh.
“Con gái của ta nhìn thế nào cũng tốt, ban đầu Ôn Uyển làm sao lại không có nhìn trúng con!” Tô phu nhân không vui, tại sao có thể nhìn trúng Ngọc Tú kia, lại không nhìn trúng nữ nhi của mình đây! Mắt Ôn Uyển nhất định có vấn đề, không thể tin tưởng ánh mắt của nó được
“Nương, Ôn Uyển tự nhiên biết chọn con thì rất tốt, Như Vũ cũng là đối tượng chọn tốt. Nhưng chính là biết chúng con thật tốt quá, gia thế quá cao, Ôn Uyển mới không chọn chúng con. Nàng biết chúng ta cùng ca ca của nàng không xứng, cũng sẽ không đi làm cái chuyện phí công này. Nếu như lần này không phải xảy ra chuyện như vậy, gia gia cũng phụ thân bọn họ cũng sẽ không suy nghĩ con gả cho ca ca Ôn Uyển đâu! Nói về, người ta cũng không phải là vội vàng. Mẹ cũng đừng chê người ta. Hơn nữa có thể bị gia gia nhìn trúng, tự nhiên có ưu điểm của hắn, mẹ cứ nghĩ như thế sẽ không khổ sở nữa.” Chân Chân nhìn Nương của mình, một hồi ngại người ta này không tốt, một hồi ngại người ta kia không tốt. Thì không khỏi buồn cười .
“Như thế mới phải.” Tô phu nhân lúc này mới có chút thoải mái. Nhưng vẫn không yên lòng, lập tức tìm nhi tử, hỏi phẩm hạnh tài tình của Thượng Đường.
“Phẩm hạnh tự nhiên là tốt, nếu phẩm hạnh không tốt, con sẽ cùng hắn làm bằng hữu sao? Tài tình chỉ có thể coi là thông thường, bất quá tiểu tử này mệnh tốt. Có Ôn Uyển cô muội muội này, ngày ngày toàn được ăn ngon, khiến cho côn trùng tham ăn của con cùng Hải yển cũng đi lên, hâm mộ hắn không dứt. Còn có a, lần này, Lão sư đều nói hắn sẽ không thi đậu, chẳng qua là để cho hắn đi cho có kiến thức, tích lũy kinh nghiệm. Nào biết đâu rằng, hắn khảo trúng, mặc dù hạng thứ hai đếm ngược, nhưng đối với hắn mà nói, đã là may mắn. Ngay cả lão sư chúng con cũng nói hắn mệnh tốt đấy” Tô Dương cười nói.
“Hắn dĩ nhiên mệnh tốt.” Tô phu nhân tức giận nói, để cho nữ nhi tốt của mình phải gả ột người như thế, có thể không tốt số sao? Tô Dương biết chuyện liền vui vẻ.
“Ha hả, tốt lắm sau này có thể danh chánh ngôn thuận đi nhà hắn ăn chực. Nương, người cũng đừng khổ sở, con biết người cố kỵ cái gì. Cha hắn là cha hắn, hắn là hắn. Nếu hắn giống cha hắn thiếu đức hạnh, con làm sao cũng sẽ không cho để uội muội gả cho hắn. Người hắn thành thật, muội muội lại tinh khiết thiện lương như vậy, sau này, cuộc sống nhất định sẽ tốt đẹp. Nương, con thật cảm thấy muội gả đi nhà đơn sẽ tốt hơn, không cần bị cha mẹ chồng chọc tức; Ôn Uyển tính tình tốt, lại là biểu muội chúng ta, cùng Chân Chân thân thiết; gả đi có thể làm đương gia chủ mẫu, con cảm thấy rất tốt. Trước kia còn lo lắng muội muội sau này đến nhà người ta, có khi sẽ bị khinh bỉ, sẽ bị người khi dễ. Hiện tại không cần nữa lo lắng, mẹ cũng có thể yên tâm.” Chuyện tới hiện tại, ảo não cũng vô dụng. Tô phu nhân tự nhiên cũng biết, bất quá nghe lời con trai nói thế…, trong lòng thoải mái nhiều.
Nhi tử cùng nàng nói như vậy, phẩm hạnh tự nhiên là đáng tin. Nghĩ tới ngày mai tiến cung, cũng có tinh thần ứng đối. Mao gia này, thật ghê tởm, không ngờ lại tính kế mình. Ở nơi nơi nào muốn kết thân, đây rõ ràng là muốn mưu tính nhà mình.
“Cha, thật không thể suy nghĩ kỹ sao? Tuy nói khó khăn chút ít, nhưng nếu nguyện ý ra ngoài tìm nhà khác hẳn có thể tìm được.” Tô Hiển vẫn còn có chút không thế nào cam nguyện. Những lời đó, thật ra là hắn an ủi thê tử, sợ thê tử trong lòng khó chịu. Chính hắn cũng không tình nguyện lắm.
“Ta không phải là tạm thời nhớ tới , là lúc Bình Thượng Đường đậu Cử nhân ta liền có cái ý này. Bất kể thi hội có kết quả gì, ta cũng sẽ truyền lời cho Ôn Uyển, đem chuyện này định ra.” lời nói của Tô Hộ…, để cho Tô Hiển mở to hai mắt nhìn.
“Cha, Bình Thượng Đường có cái gì tốt? Người nhìn trúng hắn cái gì?” Tô Hiển suy nghĩ thật lâu, mới lắp bắp hỏi phụ thân.
“Cha làm được vị trí này, hắn có thể có cái gì để ta nhìn trong mắt. Ta đích thực hoàn toàn vì Chân Chân, đứa nhỏ này tính tình quá ôn nhu, con xem một chút, trong phòng nha hoàn cũng có thể thay nó làm chủ. Hậu viện tranh đấu so sánh với quan trường còn kịch liệt hơn, đến nhà cao cửa rộng nhà giàu, chống đỡ không nổi môn hộ, cũng không đảm đương nổi một gia đình. Tính tình của nó đã dưỡng thành, đổi cũng không đổi được, ta chỉ có một cháu gái ruột, tự nhiên là không muốn làm cho nó bị khổ như vậy. Cần phải gả cho thấp cửa thấp hộ, có như vậy mới sung túc, hơn nữa nếu thân phận xê xích quá lớn, cuộc sống cũng sẽ không tốt. Bình Thượng Đường người khác nhìn không tốt, nhưng ta cảm thấy vô cùng tốt, trước mắt là thí sinh tốt nhất. Hắn bây giờ là nhi tử công chúa, coi như là hoàng thân quốc thích, không có mẹ chồng ngày ngày lập quy củ. Chân Chân cùng Ôn Uyển là biểu tỷ muội lại là khuê trung mật hữu. Ôn Uyển lại trọng tình nghĩa. Nàng tự nhiên cũng biết, ta đem Chân Chân gả cho Thượng Đường, là nhìn mặt mũi của nàng, hi vọng nàng có thể trông chừng trước sau. Ôn Uyển đối với Bình Thượng Đường có đại ân. Đến Bình gia, có Ôn Uyển che chở, Chân Chân cả đời này sẽ có cuộc sống vui vẻ, tuyệt đối sẽ không chịu khổ.” Tướng gia cười nhạt.
“Cha, Chân nhi có tài cán gì để người hao tâm tổn trí như thế.” Tô Hiển rất cảm động. Hắn thật không nghĩ tới, thì ra là phụ thân vẫn đem hôn sự cháu gái để ở trong lòng, còn vì nàng trù tính như vậy.
“Tô gia chúng ta chỉ có một đích nữ này, Phương cô cô của con mất sớm, để tổ phụ cực kỳ bi thương. Thân thể xuống dốc không phanh, thật sớm đã chịu nổi. Muội muội con bởi vì tài hoa lộ ra ngoài, khiến cả đời phải thanh đèn cổ phật, để cho vì phụ thân đau đớn nửa đời, cũng làm ẹ con thật sớm phải đi. Hiện tại chỉ còn đứa cháu gái ruột thịt này, tự nhiên là hi vọng nàng tốt. Cha tuyệt đối không thể để nàng đi vào con đường cũ của bà cô cùng cô cô nàng.” Tô Tương cười nhạt. Trong tươi cười, tràn đầy khổ sở.
Ban đầu cha nói, ông căn bản không có nghe lọt vào. Nhưng khi niếm đến đau đớn này, ông mới là thật hối hận. Nếu như năm đó ông nghe theo lời phụ thân nói…, nữ nhi của ông, cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như vậy.
“Muội muội, muội không có nói giỡn. Muội nói, muội đã cùng ông cậu, Tô Tướng đại nhân định hôn sự, chờ ta vừa ra hiếu, phải đi đặt lễ đính hôn. Ta không nghe lầm chứ?” Thượng Đường cảm giác mình nhất định là nghe lầm. Tô Tướng đứng đầu đủ loại quan lại, là nhân vật thần tượng của sĩ tử thiên hạ nha! Làm sao sẽ nhìn trúng mình, ình lấy cháu gái và làm tiểu tế đây. Chờ biết có phải là sự thật hay không, thì vỗ vỗ mặt dùng sức bấm bấm mình, thật lâu cũng không phục hồi tinh thần lại. Vậy thì tương đương với, trời sập đập đầu hắn, chẳng phải là mừng đến muốn hôn mê à.
Không nói Thượng Đường, chính là Ôn Uyển ban đầu nhận được tin ông cậu hù dọa kêu to một tiếng. Bất quá nghĩ tới một loạt tin đồn gần đây, đoán chừng hai nhà đang đọ sức với nhau! Mặc kệ nó, nhà mình có thể được lợi đương nhiên là tốt rồi. Dù sao Ôn Uyển cũng chiếm được lợi ích. Ôn Uyển nghĩ tới để cho Chân Chân biểu tỷ làm chị dâu cũng rất tốt. Mặc dù nàng cảm thấy Chân Chân tính tình ôn nhu quá, nhưng có nàng ở đây, ai cũng không dám làm chuyện càn quấy. Thượng Đường cũng không phải là không biết chừng mực.
Nàng căn bản là không có suy nghĩ đến, cung đình tranh giành tàn khốc cỡ nào, mặc dù Cổ ma ma thỉnh thoảng có cùng nàng nói qua, bất quá, nàng cảm thấy cái kia cách nàng quá xa xôi .
Thì ngược lại Hạ Ảnh biết chuyện này sắc mặt thật không tốt. Tướng gia làm thế không phải là để Quận chúa làm lá chắn à, đến lúc đó tình cảnh của Quận chúa so sánh với hiện tại sẽ khó khăn hơn nhiều. Hơn nữa, Thượng Đường thiếu gia cũng sẽ gặp càng nhiều chỉ trích. Hãy nhìn bộ dạng Quận chúa cũng không thèm để ý, hơn nữa đã đáp ứng. Chỉ có thể âm thầm, gởi thư cho Vương gia, đem chuyện nơi đây nói một lần.
Ngày thứ hai, Tô phu nhân sau khi từ trong cung trở về, tin tức kia lập tức truyền khắp cả kinh thành. Không nói người khác, mọi người Bình gia đều kinh ngạc. Thượng Dũng được tin tức, lập tức chạy tới hỏi Thượng Đường, chuyện có phải thật không.
“Thật sự, ta tối ngày hôm qua mới biết được. lúc trước Ôn Uyển nói với ta, chọn giúp ta một cô nương, đã chọn thỏa đáng rồi, chờ ta khảo trúng, thì đi cầu hôn. Nhưng xảy ra chuyện như vậy, nên nhất thời chậm trễ. Nếu không phải xảy ra chuyện, cũng sẽ không đem tin tức kia truyền ra. Ít nhất phải chờ hoàn hiếu mới có thể nói ra ngoài” Thượng Đường được Ôn Uyển nói…, cho hắn biết là lúc trước đã nói xong. Thật ra thì cũng không phải nó cặn kẽ, nên chuyện lúc trước Thượng Dũng cũng biết đến. Nói là trong đó có một cô nương, nhưng hắn không nghĩ tới là cháu gái tướng gia.
Lúc này xác định tin tức xong, thì cực kỳ hưng phấn, lập tức đi nói chuyện này cho ca ca biết. Để cho sự lo lắng của ca ca để xuống. Không cần lo lắng sau này hắn sẽ như thế nào.
“Tốt, tốt, tốt” Thượng Dũng mừng đến rơi nước mắt. Nói như vậy một hôn sự tốt, tương lai tiền đồ, không cần lo lắng. Mà hắn, cũng không cần lo lắng cho đệ đệ này nữa.
“A, Thượng Đường nói thiên kim tướng gia. Nhưng gần đây, người Mao gia không phải đang huyên náo chuyện này à. Lúc này, có thể đắc tội với Đức Phi nương nương hay không?” Hứa thị có chút bận tâm nói.
“Đức Phi tuy được cưng chìu, nhưng chẳng qua chỉ là phi tử. Hơn nữa, cũng không phải là chúng ta cướp cô dâu, là Ôn Uyển đã sớm định hôn sự. Chẳng qua lúc đầu muốn cho danh tiếng dễ nghe chút, sau lại xảy ra chuyện như vậy nên tạm thời kéo dài. Mới bảo chờ hai năm hiếu tang xong, thì nói đến hôn sự này. Nếu không, căn bản sẽ không có chuyện hiện tại”Thượng Dũng vẻ mặt âm u.
“Không nên suy nghĩ nhiều như vậy, đều đã qua rồi.” Tiểu Hứa thị biết là lại nghĩ tới chuyện kia. Bận rộn ở một bên an ủi hắn.
Rất nhiều người hâm mộ, rất nhiều người ghen tỵ, rất nhiều người nhìn với ánh mắt ghen ghét. Rất nhiều người hận đến hàm răng ngứa. Dù sao cũng là chút ít hâm mộ ghen tỵ với hận Thượng Đường mệnh thật tốt. Rất đơn giản, Tô phu nhân nói vì lão tướng gia thương tiếc cháu gái của mình, sợ Thượng Đường cưới chị dâu không hòa hợp cùng Ôn Uyển, khiến cho cuộc sống sau này của nàng khổ sở, cộng thêm Thượng Đường cũng ôn hoà hiền hậu, cho nên, mới đem cháu gái gả cho Thượng Đường. Dĩ nhiên, ban đầu ước định là phải thi hội trúng, nếu thi không trúng, ước định sẽ nói ra. Mặc dù thi đậu hạng thứ hai đếm ngược, nhưng cũng là khảo trúng, không phải sao?
Thượng Đường thật là số tốt nha! Từ một tên tiêu nhân vật không lai lịch, được Ôn Uyển Quận chúa nhìn trúng, sau khi cho làm con thừa tự danh nghĩa công chúa. Lại được vào nơi muôn vàn khó khăn là Hải gia học viện. Đi theo Ôn Uyển Quận chúa mỗi ngày được ăn ngon mặc đẹp. Mà tiên sinh hắn nói, ban đầu ông không nghĩ rằng Thượng Đường có thể đậu, Thượng đường vừa nghe xong, giật mình! Sau lại bất đắc dĩ nói, tiểu tử này Mệnh tốt. Không phải à, ngay cả thê tử cũng là tài nữ Tô Chân danh tiếng nổi khắp kinh thành, cháu gái ruột của tướng gia. Ngươi nghĩ xem, danh lợi, hiền thê, tất cả đều có, còn không cho người hâm mộ ghen tỵ đến chết a!
Mà khi một người khác nghe tin tức kia, cũng là mịt mờ không chịu nổi. Người này chính là Thượng Phong, lần này cũng đậu, đứng hàng thứ 178, hai giáp Tiến sĩ, thi không tính là tệ, ít nhất so sánh với Thượng Đường tốt mấy lần. Nhưng không được tốt lắm. Hắn ban đầu cho là, bằng tự năng lực của mình, cho dù không có thừa tự, cũng giống nhau có thể khiến mình vượt qua ngày thật tốt.
Trải qua hai năm qua mới biết được, ngày thật tốt, không chỉ có tiền tài, còn muốn có xuất thân. Nếu lúc trước được chọn làm con thừa tự, đó chính là nhi tử công chúa, hắn chính là hoàng thân quốc thích rồi, thân phận cũng cao quý một chút rồi, hắn bao trùm ở trên rất nhiều người. Không cần đối mặt những giễu cợt của con cháu quan lại kia, không cần vì tiền tài lo lắng. Nhìn Thượng Đường rõ ràng không bằng mình, tuy nhiên nó lại cùng công tử tướng gia và công tử Hải gia có quan hệ mật thiết như vậy. Càng khiến hắn biết, ban đầu sai sót bỏ qua cơ hội tốt.
Đợi sau khi thi hội xong, nghe chuyện Thượng Đường xảy ra như vậy, Thượng Phong thậm chí có chút nhìn hả hê. Nghĩ xem Ôn Uyển khẳng định đang hối hận, tại sao ban đầu không có chọn hắn, chọn hắn, sẽ không có phiền toái như vậy.
Còn chưa hả hê tới hai ngày, thì lại nghe tin. Giờ mới hiểu được, ban đầu tộc trưởng nói, một khi được Ôn Uyển Quận chúa chọn, ngươi liền một bước lên trời. Một bước lên trời, thì ra là như vậy.
Sau này trở về, hắn sẽ làm ẹ hắn, đáp ứng cưới một nữ nhi trong gia tộc Bạch gia. Cửa hôn sự này là Bạch Đại cô làm mai, nói nàng kia tướng mạo rất tốt, gia cảnh cũng giàu có. Mình không có bối cảnh không có lễ vật, chỉ có thể mượn nhà vợ.
“Lão gia, ông nói thật sự, không có lừa gạt ta sao?” Đại phu nhân được tin tức, đều có chút không tin. Lúc này phong tiêm lãng khẩu, có chuyện tốt bực này, đối với các nàng mà nói, là chuyện vô cùng vui.
“Thật sự.” khuôn mặt của Quốc công Gia cũng đầy vui mừng.
“Nương, người không nhớ sao. Ban đầu tổ mẫu muốn đem cháu gái nàng gả cho Thượng Đường, Ôn Uyển không phải nói. Nàng đã sớm chọn một người, môn đệ Cao, cô nương kia tướng mạo cũng là nhất đẳn. Hiện tại quả không sai. Thượng Đường, cũng may mắn, đến bây giờ mà tướng gia cũng không hủy ước.” Thế tử phu nhân than thở .
“Tướng gia vốn nhìn trúng không phải Thượng Đường. Đều nói tướng gia là sợ đến lúc đó Ôn Uyển cùng chị dâu không hợp, sợ cái này cháu gái cuộc sống khổ sở, mới đáp ứng. Lúc này, tự nhiên cũng sẽ không bởi vì chuyện khác màđổi ý.” quốc công Gia cảm thấy tâm tình thư sướng rất nhiều. Hiện tại trong nhà rốt cục cũng có một chuyện tốt rồi.
“Không nghĩ tới, Thượng Đường có mệnh tốt như vậy” quốc công phu nhân được tin tức kia, đều có chút không tin.
Xác nhận tin tức là thật xong, chỉ có thể cảm thán Thượng Đường mệnh tốt lắm. Nếu không phải ban đầu được Ôn Uyển chọn, đoán chừng ngay cả cưới nữ nhi thương gia tốt cũng không có, làm sao có thể cưới được đích quý nữ nhà Tể tướng.
“Ta xem, không phải là Thượng Đường mệnh tốt, tương lai ai có thể cưới được Ôn Uyển, mới là cực kỳ có phúc khí. Trước đó vài ngày nếu không phải nàng, tang lễ lão thái quân nhất định sẽ gây ra không ít chê cười. May mắn, mọi chuyện đều tốt, khó trách chuyện làm ăn lớn nàng cũng làm được, thật sự là người hiếm thấy. Đáng tiếc, người Bình phủ những năm qua đối với nàng quá mức. Làm cho hiện tại thành kiến của nàng quá sâu, thái độ cũng không hòa hợp.” Đại phu nhân cảm thán.
Bình gia Tam phòng
Tam phu nhân được tin tức, có hối hận có ảo não. Ban đầu, làm sao lại không chọn trúng tiểu nhi tử của nàng đây! Nếu không lúc này, người cưới cháu gái tướng gia là nhi tử nàng. Sau này, còn sợ không có tương lai tốt à.
“Không nghĩ tới, Quận chúa thế nhưng tìm cho Thượng Đường một hôn sự tốt đến thế. Nếu Thượng lâm nhà ta cũng có thể tìm được một hôn sự tốt, cho dù chết ta cũng cam nguyện.” Tứ phu nhân nghe, cũng vô cùng hâm mộ. Tứ lão gia đứng ở một bên, không có trả lời.
“Lão gia, nói lại thì nàng có được hộp đồ trang sức đeo tay, cũng là công lao lão gia. Làm sao nàng ngay cả câu nói cám ơn cũng không có, hơn nữa, Tứ bá nàng trở lại, cũng phải đến thăm chứ. Không phải nói nàng hiểu lễ nghĩa sao, làm lại cái bộ dáng này.” Tứ phu nhân có chút mất hứng.
“Ha hả, nàng cũng không đi hỏi thăm một chút, Ôn Uyển ở kinh thành nổi danh tụ tài đồng nữ, nàng mới sẽ không để ý một chút ít đồ như vậy. Nàng là quý Quận chúa, tới bái hội là biết Lễ. Không đến bái hội, cũng sẽ không có người ta nói nàng cái gì đó. Hiện tại chúng ta còn đang trong kỳ hiếu tang, nơi nào có thể tùy ý đi lại đây!” Tứ lão gia lắc đầu không đồng ý.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Beta: Tiểu Tuyền
“Nhưng hắn có người cha như vậy, vạn nhất hắn cùng cha hắn giống nhau, chẳng phải sẽ hại Chân Chân à. Còn có lần thi hội này, hắn cũng chỉ đứng thứ hai đếm ngược lên. Cái này chênh lệch một trời một vực như thế, sẽ khiến cho người nói như thế nào. Hơn nữa, Đức Phi khẳng định không tin giải thích này.” trong lòng Tô phu nhân rất không muốn. Nhìn trượng phu bộ dạng kiên quyết, biết lão gia tử đã định ra rồi. Nhưng trong lòng cũng không ngăn được sợ.
“Nàng trực tiếp nói cùng Đức Phi, lão gia tử lúc trước cũng đã cùng Ôn Uyển nói xong rồi, chỉ cần Bình Thượng Đường đậu Tiến sĩ sẽ đồng ý cửa hôn nhân này. Lúc trước ở thời điểm hắn trúng cử, Ôn Uyển cũng truyền lời nói, nói muốn đợi thử thành tích sau mới nghị hôn. Hơn nữa còn nói đàn gái gia thế rất cao, cô nương này vô cùng tốt, đậu Tiến sĩ có thể nghị hôn. Vừa lúc phù hợp với đối tượng trong lời nói của Ôn Uyển. Cho nên, dù nàng ta muốn phản bác là chúng ta đang tìm lấy cớ, cũng không tìm ra bằng chứng.” Tô Hiển đã suy xét kỹ.
“Lão gia, nhưng hắn có người cha như vậy, Chân Chân của ta, tại sao có thể gả cho người thế chứ. Đều tại ta, nếu không phải ta lúc ấy quỷ ma xui khiến, cũng sẽ không khiến Chân Chân lâm vào tình cảnh như vậy.” Tô phu nhân thương tâm muốn khóc.
“Cha mẹ sinh con trời sinh tính, chín người mười ý. Huống chi hắn bây giờ là nhi tử công chúa, trên danh nghĩa cũng là cháu ngoại trai của hoàng thượng. Thân phận cũng không coi là thấp hơn Chân nhi. Bây giờ nói những thứ này, cũng vô ích thôi. Suy nghĩ thật kỹ, ngày mai tiến cung không nên xảy ra chuyện không may. Ta đã nói với nàng, trong khoảng thời gian này, nàng phải giữ vững tinh thần. Cha nói, hoàng thượng hiện tại thân thể đã không như lúc trước rồi, nhiều nhất, cũng chỉ có thể mấy năm nữa. Cho nên, chọn người bình thường có chỗ tốt là được rồi, sẽ không để cho hắn bị cuốn vào trận chiến tranh giành.” Tô Hiển đè thấp thanh âm nói.
Mặc dù có muôn vàn nguyên nhân cùng tất cả lý do, nhưng nữ nhi được mình nuông chiều lại xinh đẹp đoan trang như hoa như ngọc, lại phải gả ột người như vậy, tim như bị đao cắt. Đi khuê phòng nữ nhi, nhìn nữ nhi nhã nhặn lịch sự ở đây trồng hoa, thì thật đau lòng. Ôm nữ nhi, mà nước mắt chảy xuống.
Làm Chân Chân hoảng sợ, vội hỏi có phải gia gia, phụ thân hay ca ca đã xảy ra chuyện gì không? Chờ hỏi tất cả đều tốt, liền không khỏi kỳ quái hỏi mẹ nàng, đều tốt thì mẹ khóc cái gì. Sau đó suy nghĩ, chẳng lẽ là chuyện của ta. Chuyện chung thân của ta có phải có biến cố gì hay không?
Nhìn nữ nhi đoan trang khéo léo, Tô phu nhân thật là bi ai. Bất quá, vẫn an ủi Chân Chân nói hết thảy rồi sẽ tốt.
“Không phải là lập gia đình sao? Nhà cao cửa rộng nhà giàu, còn không phải giống nhau à, các nàng còn có thể đem con ăn sao? Gia gia cùng ca ca vốn nói con tính tình ôn nhu, nhịn chuyện rất giỏi, coi như làm Bồ Tát. Đóng cửa, chuyện gì cũng không quản, nên cười nên ngủ thì làm. Hơn nữa có gia gia cùng cha, còn có ca ca ở đây, cho dù gả đi, những người kia cũng sẽ không bắt nạt con. Nương, người không cần lo lắng.” Chân Chân trong lòng vẫn còn có chút thấp thỏm, nhưng vẫn phải an ủi mẹ nàng.
“Không phải là nhà cao cửa rộng nhà giàu gì, chỉ là môn hộ thấp không thể thấp hơn nữa. Chân Chân của ta, tướng mạo chỉ xứng với hoàng tử Vương Tôn, nhưng lại phải kết duyên với một người như vậy. Cũng là lỗi của mẹ, là mẹ hại con nha! Khi đó nếu không phải mẹ ham Mao Tân Nhuận là một tân Khoa trạng nguyên, tài năng tướng mạo đều là nhất đẳng, cũng sẽ không khiến các nàng chui chỗ trống, hại con.” Tô phu nhân nghe, lại càng khổ sở. Nước mắt lả tả rơi.
“Sao, thấp cửa thấp hộ? Nhà ai nha?” Chân Chân nghe, ngược lại rất kinh ngạc.
“Chính là con thừa tự làm ca ca của Ôn Uyển, Thượng Đường hay Thượng Thủy gì đó. Khụ, nếu không phải Mao gia làm chặc như vậy, ngày mai phải trả lời cho chắc chắn, cũng sẽ không đem con gả cho hắn. Nếu biết trước, mẹ dù thế nào cũng đem người chọn lựa cho tốt rồi hãy nói. Bằng không, cũng sẽ không có chuyện như vậy, lúc này, làm sao con phải gả ột người như thế.” Tô phu nhân khổ sở cực kỳ.
“Là hắn nha!” Nhớ tới khi đó, mấy cô nương các nàng đều núp ở nội viện, nhìn người nam tử kia, khi đó tất cả mọi người đang trêu ghẹo Ngọc Tú. Lại không nghĩ rằng, bây giờ lại muốn kết duyên với mình. Không khỏi bật cười, cảm thấy, thế sự rất vô thường.
“Con gặp hắn rồi?” Tô phu nhân nhìn nữ nhi bật cười, lập tức bắt được trọng điểm.
“Dạ, khi đó Ôn Uyển nói, muốn ở trong chúng ta tìm chị dâu cho nàng. Khi đó Ôn Uyển nhìn trúng Ngọc Tú còn có Vũ Đồng, nhưng Ngọc Tú lại lên tiếng nói không nhìn thấy người ai biết là tròn hay dẹp. Liền trêu ghẹo hẹn cùng Ôn Uyển sẽ đến nhà chơi. Bọn con ở bên trong viện, hạ nhân dẫn hắn từ cửa hông đi qua, tất cả chúng ta cũng nhân tiện nhìn thoáng qua.” Chân Chân cười cười.
“Người có bộ dáng làm sao? Thôi đi, nhìn qua cũng không đáng tin, hắn lại có một người cha như vậy, vạn nhất giống như cha của hắn, thì con phải làm sao bây giờ?” Tô phu nhân lo lắng nói. Mặc dù nàng cũng đã gặp Thượng Đường một lần, nhưng lúc ấy cũng chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, cũng không có chú ý nhiều.
“Sẽ không, hắn nhìn rất thật thà cũng rất chân thành. Con thường nghe Ôn Uyển nhắc tới hắn, hắn đối với Ôn Uyển rất tốt, tính tình cũng rất ôn hòa, không có thông phòng tiểu thiếp cũng không có ham mê xấu. Nếu như không tốt, Ôn Uyển cũng sẽ không chọn Ngọc Tú làm chị dâu. Hơn nữa ánh mắt Ôn Uyển tốt như vậy, nàng làm sao sẽ chọn con thừa tự là người phẩm hạnh không tốt để là ca ca nàng. Con nghe Ôn Uyển nói, ban đầu nàng còn để cho Hải đại nhân thử rồi mới chọn hắn, nếu không Hải đại nhân cũng sẽ không đề nghị Ôn Uyển chọn hắn.” Chân Chân khuyên Nương của nàng.
“Ngàn nói vạn nói, vẫn là ủy khuất cho con. Nữ nhi của ta, chỉ có thể làm hoàng tử phi mới xứng, làm sao lại gả ột người như thế” mặc dù nghe buổi nói chuyện này, trong lòng nàng dễ chịu nhiều, nhưng vẫn thấy ủy khuất.
“Nương, người thật cho là con thích nhà cao cửa rộng sao. Cả ngày bận rộn xã giao chiêu này hô kia, còn phải cả ngày tính toán với nhau, quả thật mệt lắm. Lúc ấy con rất hâm mộ Ngọc Tú, một khi nàng được chọn, gả đi là có thể làm đương gia chủ mẫu, lúc ấy không cần hầu hạ mẹ chồng cũng không có thông phòng tiểu thiếp phiền phức, Ôn Uyển lại là khuê trung mật hữu, cuộc sống trôi qua đơn giản thoải mái. Không nghĩ tới thế sự vô thường, bây giờ lại đem người đổi thành con, con đây một khi gả đi, có Ôn Uyển là em gái chồng khôn khéo, con chẳng phải gả đi hưởng phúc sao.” Chân Chân không khỏi cười nói. Lúc ấy nàng quả thật có hâm mộ Ngọc Tú. Không nghĩ tới, thế sự vô thường, thật đúng là, ý trời khó tránh.
“Con gái của ta nhìn thế nào cũng tốt, ban đầu Ôn Uyển làm sao lại không có nhìn trúng con!” Tô phu nhân không vui, tại sao có thể nhìn trúng Ngọc Tú kia, lại không nhìn trúng nữ nhi của mình đây! Mắt Ôn Uyển nhất định có vấn đề, không thể tin tưởng ánh mắt của nó được
“Nương, Ôn Uyển tự nhiên biết chọn con thì rất tốt, Như Vũ cũng là đối tượng chọn tốt. Nhưng chính là biết chúng con thật tốt quá, gia thế quá cao, Ôn Uyển mới không chọn chúng con. Nàng biết chúng ta cùng ca ca của nàng không xứng, cũng sẽ không đi làm cái chuyện phí công này. Nếu như lần này không phải xảy ra chuyện như vậy, gia gia cũng phụ thân bọn họ cũng sẽ không suy nghĩ con gả cho ca ca Ôn Uyển đâu! Nói về, người ta cũng không phải là vội vàng. Mẹ cũng đừng chê người ta. Hơn nữa có thể bị gia gia nhìn trúng, tự nhiên có ưu điểm của hắn, mẹ cứ nghĩ như thế sẽ không khổ sở nữa.” Chân Chân nhìn Nương của mình, một hồi ngại người ta này không tốt, một hồi ngại người ta kia không tốt. Thì không khỏi buồn cười .
“Như thế mới phải.” Tô phu nhân lúc này mới có chút thoải mái. Nhưng vẫn không yên lòng, lập tức tìm nhi tử, hỏi phẩm hạnh tài tình của Thượng Đường.
“Phẩm hạnh tự nhiên là tốt, nếu phẩm hạnh không tốt, con sẽ cùng hắn làm bằng hữu sao? Tài tình chỉ có thể coi là thông thường, bất quá tiểu tử này mệnh tốt. Có Ôn Uyển cô muội muội này, ngày ngày toàn được ăn ngon, khiến cho côn trùng tham ăn của con cùng Hải yển cũng đi lên, hâm mộ hắn không dứt. Còn có a, lần này, Lão sư đều nói hắn sẽ không thi đậu, chẳng qua là để cho hắn đi cho có kiến thức, tích lũy kinh nghiệm. Nào biết đâu rằng, hắn khảo trúng, mặc dù hạng thứ hai đếm ngược, nhưng đối với hắn mà nói, đã là may mắn. Ngay cả lão sư chúng con cũng nói hắn mệnh tốt đấy” Tô Dương cười nói.
“Hắn dĩ nhiên mệnh tốt.” Tô phu nhân tức giận nói, để cho nữ nhi tốt của mình phải gả ột người như thế, có thể không tốt số sao? Tô Dương biết chuyện liền vui vẻ.
“Ha hả, tốt lắm sau này có thể danh chánh ngôn thuận đi nhà hắn ăn chực. Nương, người cũng đừng khổ sở, con biết người cố kỵ cái gì. Cha hắn là cha hắn, hắn là hắn. Nếu hắn giống cha hắn thiếu đức hạnh, con làm sao cũng sẽ không cho để uội muội gả cho hắn. Người hắn thành thật, muội muội lại tinh khiết thiện lương như vậy, sau này, cuộc sống nhất định sẽ tốt đẹp. Nương, con thật cảm thấy muội gả đi nhà đơn sẽ tốt hơn, không cần bị cha mẹ chồng chọc tức; Ôn Uyển tính tình tốt, lại là biểu muội chúng ta, cùng Chân Chân thân thiết; gả đi có thể làm đương gia chủ mẫu, con cảm thấy rất tốt. Trước kia còn lo lắng muội muội sau này đến nhà người ta, có khi sẽ bị khinh bỉ, sẽ bị người khi dễ. Hiện tại không cần nữa lo lắng, mẹ cũng có thể yên tâm.” Chuyện tới hiện tại, ảo não cũng vô dụng. Tô phu nhân tự nhiên cũng biết, bất quá nghe lời con trai nói thế…, trong lòng thoải mái nhiều.
Nhi tử cùng nàng nói như vậy, phẩm hạnh tự nhiên là đáng tin. Nghĩ tới ngày mai tiến cung, cũng có tinh thần ứng đối. Mao gia này, thật ghê tởm, không ngờ lại tính kế mình. Ở nơi nơi nào muốn kết thân, đây rõ ràng là muốn mưu tính nhà mình.
“Cha, thật không thể suy nghĩ kỹ sao? Tuy nói khó khăn chút ít, nhưng nếu nguyện ý ra ngoài tìm nhà khác hẳn có thể tìm được.” Tô Hiển vẫn còn có chút không thế nào cam nguyện. Những lời đó, thật ra là hắn an ủi thê tử, sợ thê tử trong lòng khó chịu. Chính hắn cũng không tình nguyện lắm.
“Ta không phải là tạm thời nhớ tới , là lúc Bình Thượng Đường đậu Cử nhân ta liền có cái ý này. Bất kể thi hội có kết quả gì, ta cũng sẽ truyền lời cho Ôn Uyển, đem chuyện này định ra.” lời nói của Tô Hộ…, để cho Tô Hiển mở to hai mắt nhìn.
“Cha, Bình Thượng Đường có cái gì tốt? Người nhìn trúng hắn cái gì?” Tô Hiển suy nghĩ thật lâu, mới lắp bắp hỏi phụ thân.
“Cha làm được vị trí này, hắn có thể có cái gì để ta nhìn trong mắt. Ta đích thực hoàn toàn vì Chân Chân, đứa nhỏ này tính tình quá ôn nhu, con xem một chút, trong phòng nha hoàn cũng có thể thay nó làm chủ. Hậu viện tranh đấu so sánh với quan trường còn kịch liệt hơn, đến nhà cao cửa rộng nhà giàu, chống đỡ không nổi môn hộ, cũng không đảm đương nổi một gia đình. Tính tình của nó đã dưỡng thành, đổi cũng không đổi được, ta chỉ có một cháu gái ruột, tự nhiên là không muốn làm cho nó bị khổ như vậy. Cần phải gả cho thấp cửa thấp hộ, có như vậy mới sung túc, hơn nữa nếu thân phận xê xích quá lớn, cuộc sống cũng sẽ không tốt. Bình Thượng Đường người khác nhìn không tốt, nhưng ta cảm thấy vô cùng tốt, trước mắt là thí sinh tốt nhất. Hắn bây giờ là nhi tử công chúa, coi như là hoàng thân quốc thích, không có mẹ chồng ngày ngày lập quy củ. Chân Chân cùng Ôn Uyển là biểu tỷ muội lại là khuê trung mật hữu. Ôn Uyển lại trọng tình nghĩa. Nàng tự nhiên cũng biết, ta đem Chân Chân gả cho Thượng Đường, là nhìn mặt mũi của nàng, hi vọng nàng có thể trông chừng trước sau. Ôn Uyển đối với Bình Thượng Đường có đại ân. Đến Bình gia, có Ôn Uyển che chở, Chân Chân cả đời này sẽ có cuộc sống vui vẻ, tuyệt đối sẽ không chịu khổ.” Tướng gia cười nhạt.
“Cha, Chân nhi có tài cán gì để người hao tâm tổn trí như thế.” Tô Hiển rất cảm động. Hắn thật không nghĩ tới, thì ra là phụ thân vẫn đem hôn sự cháu gái để ở trong lòng, còn vì nàng trù tính như vậy.
“Tô gia chúng ta chỉ có một đích nữ này, Phương cô cô của con mất sớm, để tổ phụ cực kỳ bi thương. Thân thể xuống dốc không phanh, thật sớm đã chịu nổi. Muội muội con bởi vì tài hoa lộ ra ngoài, khiến cả đời phải thanh đèn cổ phật, để cho vì phụ thân đau đớn nửa đời, cũng làm ẹ con thật sớm phải đi. Hiện tại chỉ còn đứa cháu gái ruột thịt này, tự nhiên là hi vọng nàng tốt. Cha tuyệt đối không thể để nàng đi vào con đường cũ của bà cô cùng cô cô nàng.” Tô Tương cười nhạt. Trong tươi cười, tràn đầy khổ sở.
Ban đầu cha nói, ông căn bản không có nghe lọt vào. Nhưng khi niếm đến đau đớn này, ông mới là thật hối hận. Nếu như năm đó ông nghe theo lời phụ thân nói…, nữ nhi của ông, cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như vậy.
“Muội muội, muội không có nói giỡn. Muội nói, muội đã cùng ông cậu, Tô Tướng đại nhân định hôn sự, chờ ta vừa ra hiếu, phải đi đặt lễ đính hôn. Ta không nghe lầm chứ?” Thượng Đường cảm giác mình nhất định là nghe lầm. Tô Tướng đứng đầu đủ loại quan lại, là nhân vật thần tượng của sĩ tử thiên hạ nha! Làm sao sẽ nhìn trúng mình, ình lấy cháu gái và làm tiểu tế đây. Chờ biết có phải là sự thật hay không, thì vỗ vỗ mặt dùng sức bấm bấm mình, thật lâu cũng không phục hồi tinh thần lại. Vậy thì tương đương với, trời sập đập đầu hắn, chẳng phải là mừng đến muốn hôn mê à.
Không nói Thượng Đường, chính là Ôn Uyển ban đầu nhận được tin ông cậu hù dọa kêu to một tiếng. Bất quá nghĩ tới một loạt tin đồn gần đây, đoán chừng hai nhà đang đọ sức với nhau! Mặc kệ nó, nhà mình có thể được lợi đương nhiên là tốt rồi. Dù sao Ôn Uyển cũng chiếm được lợi ích. Ôn Uyển nghĩ tới để cho Chân Chân biểu tỷ làm chị dâu cũng rất tốt. Mặc dù nàng cảm thấy Chân Chân tính tình ôn nhu quá, nhưng có nàng ở đây, ai cũng không dám làm chuyện càn quấy. Thượng Đường cũng không phải là không biết chừng mực.
Nàng căn bản là không có suy nghĩ đến, cung đình tranh giành tàn khốc cỡ nào, mặc dù Cổ ma ma thỉnh thoảng có cùng nàng nói qua, bất quá, nàng cảm thấy cái kia cách nàng quá xa xôi .
Thì ngược lại Hạ Ảnh biết chuyện này sắc mặt thật không tốt. Tướng gia làm thế không phải là để Quận chúa làm lá chắn à, đến lúc đó tình cảnh của Quận chúa so sánh với hiện tại sẽ khó khăn hơn nhiều. Hơn nữa, Thượng Đường thiếu gia cũng sẽ gặp càng nhiều chỉ trích. Hãy nhìn bộ dạng Quận chúa cũng không thèm để ý, hơn nữa đã đáp ứng. Chỉ có thể âm thầm, gởi thư cho Vương gia, đem chuyện nơi đây nói một lần.
Ngày thứ hai, Tô phu nhân sau khi từ trong cung trở về, tin tức kia lập tức truyền khắp cả kinh thành. Không nói người khác, mọi người Bình gia đều kinh ngạc. Thượng Dũng được tin tức, lập tức chạy tới hỏi Thượng Đường, chuyện có phải thật không.
“Thật sự, ta tối ngày hôm qua mới biết được. lúc trước Ôn Uyển nói với ta, chọn giúp ta một cô nương, đã chọn thỏa đáng rồi, chờ ta khảo trúng, thì đi cầu hôn. Nhưng xảy ra chuyện như vậy, nên nhất thời chậm trễ. Nếu không phải xảy ra chuyện, cũng sẽ không đem tin tức kia truyền ra. Ít nhất phải chờ hoàn hiếu mới có thể nói ra ngoài” Thượng Đường được Ôn Uyển nói…, cho hắn biết là lúc trước đã nói xong. Thật ra thì cũng không phải nó cặn kẽ, nên chuyện lúc trước Thượng Dũng cũng biết đến. Nói là trong đó có một cô nương, nhưng hắn không nghĩ tới là cháu gái tướng gia.
Lúc này xác định tin tức xong, thì cực kỳ hưng phấn, lập tức đi nói chuyện này cho ca ca biết. Để cho sự lo lắng của ca ca để xuống. Không cần lo lắng sau này hắn sẽ như thế nào.
“Tốt, tốt, tốt” Thượng Dũng mừng đến rơi nước mắt. Nói như vậy một hôn sự tốt, tương lai tiền đồ, không cần lo lắng. Mà hắn, cũng không cần lo lắng cho đệ đệ này nữa.
“A, Thượng Đường nói thiên kim tướng gia. Nhưng gần đây, người Mao gia không phải đang huyên náo chuyện này à. Lúc này, có thể đắc tội với Đức Phi nương nương hay không?” Hứa thị có chút bận tâm nói.
“Đức Phi tuy được cưng chìu, nhưng chẳng qua chỉ là phi tử. Hơn nữa, cũng không phải là chúng ta cướp cô dâu, là Ôn Uyển đã sớm định hôn sự. Chẳng qua lúc đầu muốn cho danh tiếng dễ nghe chút, sau lại xảy ra chuyện như vậy nên tạm thời kéo dài. Mới bảo chờ hai năm hiếu tang xong, thì nói đến hôn sự này. Nếu không, căn bản sẽ không có chuyện hiện tại”Thượng Dũng vẻ mặt âm u.
“Không nên suy nghĩ nhiều như vậy, đều đã qua rồi.” Tiểu Hứa thị biết là lại nghĩ tới chuyện kia. Bận rộn ở một bên an ủi hắn.
Rất nhiều người hâm mộ, rất nhiều người ghen tỵ, rất nhiều người nhìn với ánh mắt ghen ghét. Rất nhiều người hận đến hàm răng ngứa. Dù sao cũng là chút ít hâm mộ ghen tỵ với hận Thượng Đường mệnh thật tốt. Rất đơn giản, Tô phu nhân nói vì lão tướng gia thương tiếc cháu gái của mình, sợ Thượng Đường cưới chị dâu không hòa hợp cùng Ôn Uyển, khiến cho cuộc sống sau này của nàng khổ sở, cộng thêm Thượng Đường cũng ôn hoà hiền hậu, cho nên, mới đem cháu gái gả cho Thượng Đường. Dĩ nhiên, ban đầu ước định là phải thi hội trúng, nếu thi không trúng, ước định sẽ nói ra. Mặc dù thi đậu hạng thứ hai đếm ngược, nhưng cũng là khảo trúng, không phải sao?
Thượng Đường thật là số tốt nha! Từ một tên tiêu nhân vật không lai lịch, được Ôn Uyển Quận chúa nhìn trúng, sau khi cho làm con thừa tự danh nghĩa công chúa. Lại được vào nơi muôn vàn khó khăn là Hải gia học viện. Đi theo Ôn Uyển Quận chúa mỗi ngày được ăn ngon mặc đẹp. Mà tiên sinh hắn nói, ban đầu ông không nghĩ rằng Thượng Đường có thể đậu, Thượng đường vừa nghe xong, giật mình! Sau lại bất đắc dĩ nói, tiểu tử này Mệnh tốt. Không phải à, ngay cả thê tử cũng là tài nữ Tô Chân danh tiếng nổi khắp kinh thành, cháu gái ruột của tướng gia. Ngươi nghĩ xem, danh lợi, hiền thê, tất cả đều có, còn không cho người hâm mộ ghen tỵ đến chết a!
Mà khi một người khác nghe tin tức kia, cũng là mịt mờ không chịu nổi. Người này chính là Thượng Phong, lần này cũng đậu, đứng hàng thứ 178, hai giáp Tiến sĩ, thi không tính là tệ, ít nhất so sánh với Thượng Đường tốt mấy lần. Nhưng không được tốt lắm. Hắn ban đầu cho là, bằng tự năng lực của mình, cho dù không có thừa tự, cũng giống nhau có thể khiến mình vượt qua ngày thật tốt.
Trải qua hai năm qua mới biết được, ngày thật tốt, không chỉ có tiền tài, còn muốn có xuất thân. Nếu lúc trước được chọn làm con thừa tự, đó chính là nhi tử công chúa, hắn chính là hoàng thân quốc thích rồi, thân phận cũng cao quý một chút rồi, hắn bao trùm ở trên rất nhiều người. Không cần đối mặt những giễu cợt của con cháu quan lại kia, không cần vì tiền tài lo lắng. Nhìn Thượng Đường rõ ràng không bằng mình, tuy nhiên nó lại cùng công tử tướng gia và công tử Hải gia có quan hệ mật thiết như vậy. Càng khiến hắn biết, ban đầu sai sót bỏ qua cơ hội tốt.
Đợi sau khi thi hội xong, nghe chuyện Thượng Đường xảy ra như vậy, Thượng Phong thậm chí có chút nhìn hả hê. Nghĩ xem Ôn Uyển khẳng định đang hối hận, tại sao ban đầu không có chọn hắn, chọn hắn, sẽ không có phiền toái như vậy.
Còn chưa hả hê tới hai ngày, thì lại nghe tin. Giờ mới hiểu được, ban đầu tộc trưởng nói, một khi được Ôn Uyển Quận chúa chọn, ngươi liền một bước lên trời. Một bước lên trời, thì ra là như vậy.
Sau này trở về, hắn sẽ làm ẹ hắn, đáp ứng cưới một nữ nhi trong gia tộc Bạch gia. Cửa hôn sự này là Bạch Đại cô làm mai, nói nàng kia tướng mạo rất tốt, gia cảnh cũng giàu có. Mình không có bối cảnh không có lễ vật, chỉ có thể mượn nhà vợ.
“Lão gia, ông nói thật sự, không có lừa gạt ta sao?” Đại phu nhân được tin tức, đều có chút không tin. Lúc này phong tiêm lãng khẩu, có chuyện tốt bực này, đối với các nàng mà nói, là chuyện vô cùng vui.
“Thật sự.” khuôn mặt của Quốc công Gia cũng đầy vui mừng.
“Nương, người không nhớ sao. Ban đầu tổ mẫu muốn đem cháu gái nàng gả cho Thượng Đường, Ôn Uyển không phải nói. Nàng đã sớm chọn một người, môn đệ Cao, cô nương kia tướng mạo cũng là nhất đẳn. Hiện tại quả không sai. Thượng Đường, cũng may mắn, đến bây giờ mà tướng gia cũng không hủy ước.” Thế tử phu nhân than thở .
“Tướng gia vốn nhìn trúng không phải Thượng Đường. Đều nói tướng gia là sợ đến lúc đó Ôn Uyển cùng chị dâu không hợp, sợ cái này cháu gái cuộc sống khổ sở, mới đáp ứng. Lúc này, tự nhiên cũng sẽ không bởi vì chuyện khác màđổi ý.” quốc công Gia cảm thấy tâm tình thư sướng rất nhiều. Hiện tại trong nhà rốt cục cũng có một chuyện tốt rồi.
“Không nghĩ tới, Thượng Đường có mệnh tốt như vậy” quốc công phu nhân được tin tức kia, đều có chút không tin.
Xác nhận tin tức là thật xong, chỉ có thể cảm thán Thượng Đường mệnh tốt lắm. Nếu không phải ban đầu được Ôn Uyển chọn, đoán chừng ngay cả cưới nữ nhi thương gia tốt cũng không có, làm sao có thể cưới được đích quý nữ nhà Tể tướng.
“Ta xem, không phải là Thượng Đường mệnh tốt, tương lai ai có thể cưới được Ôn Uyển, mới là cực kỳ có phúc khí. Trước đó vài ngày nếu không phải nàng, tang lễ lão thái quân nhất định sẽ gây ra không ít chê cười. May mắn, mọi chuyện đều tốt, khó trách chuyện làm ăn lớn nàng cũng làm được, thật sự là người hiếm thấy. Đáng tiếc, người Bình phủ những năm qua đối với nàng quá mức. Làm cho hiện tại thành kiến của nàng quá sâu, thái độ cũng không hòa hợp.” Đại phu nhân cảm thán.
Bình gia Tam phòng
Tam phu nhân được tin tức, có hối hận có ảo não. Ban đầu, làm sao lại không chọn trúng tiểu nhi tử của nàng đây! Nếu không lúc này, người cưới cháu gái tướng gia là nhi tử nàng. Sau này, còn sợ không có tương lai tốt à.
“Không nghĩ tới, Quận chúa thế nhưng tìm cho Thượng Đường một hôn sự tốt đến thế. Nếu Thượng lâm nhà ta cũng có thể tìm được một hôn sự tốt, cho dù chết ta cũng cam nguyện.” Tứ phu nhân nghe, cũng vô cùng hâm mộ. Tứ lão gia đứng ở một bên, không có trả lời.
“Lão gia, nói lại thì nàng có được hộp đồ trang sức đeo tay, cũng là công lao lão gia. Làm sao nàng ngay cả câu nói cám ơn cũng không có, hơn nữa, Tứ bá nàng trở lại, cũng phải đến thăm chứ. Không phải nói nàng hiểu lễ nghĩa sao, làm lại cái bộ dáng này.” Tứ phu nhân có chút mất hứng.
“Ha hả, nàng cũng không đi hỏi thăm một chút, Ôn Uyển ở kinh thành nổi danh tụ tài đồng nữ, nàng mới sẽ không để ý một chút ít đồ như vậy. Nàng là quý Quận chúa, tới bái hội là biết Lễ. Không đến bái hội, cũng sẽ không có người ta nói nàng cái gì đó. Hiện tại chúng ta còn đang trong kỳ hiếu tang, nơi nào có thể tùy ý đi lại đây!” Tứ lão gia lắc đầu không đồng ý.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook