Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Trọng Sinh Để Đến Bên Anh - Chương 90:Chap 90 : Bạn học cũ
Sau khi chăm cho cô ăn uống no nê, Lục Hạo Thiên đi vào phòng nghỉ rửa tay . Cô cũng nhanh chóng cầm theo điện thoại của Lục Hạo Thiên đi vào phòng nghỉ, ném cả thân thể lên giường, đang tính mở game lên chơi thì đã bị Lục Hạo Thiên lấy đi
–" Mau đi ngủ ! Chiều dậy chơi sau ! " Lục Hạo Thiên để điện thoại của mình lên chiếc bàn nhỏ gần đầu giường rồi nằm xuống ôm cô vào lòng
–" Nhưng mà em không có buồn ngủ ! " Hứa Giai Kì nhỏ giọng nói
–" Ngoan, nhắm mắt lại ! " Lục Hạo Thiên hôn lên trán cô một cái, dịu dàng vuốt lưng cô
Cô ngoan ngoãn làm theo, được Lục Hạo Thiên ôm như vậy cũng thạt thoải mái, thật ấm áp !
Hứa Giai Kì vòng tay ra ôm lấy tấm lưng rộng rãi của anh, mặt úp vào ngực của Lục Hạo Thiên nhắm mắt đi ngủ .
Đợi đến khi cô ngủ say Lục Hạo Thiên mới từ từ mở mắt ra . Chuyện tối hôm qua Hứa Giai Kì gặp tên Ngô Khải Phong anh đã biết !
Hôm qua lúc cô rời đi, anh cũng nhanh chóng lấy se bám theo . Không ngờ chiếc xe đó dừng lại, bước ra ngoài là hai tên đàn ông, Hứa Giai Kì vậy mà còn vui vẻ nói cười với chúng . Sau đó thì thấy tên Ngô Khải Phong tiến đến nói gì đó với cô nhưng rất nhanh đã bị cự tuyệt .
Lục Hạo Thiên muốn hỏi hai người đi với cô hôm qua là ai . Không phải cô nói đi ăn với một bạn nữ sao ?! Bọn họ đều là nam cơ mà ! Hứa Giai Kì sao lại phải nói dối anh chứ ?! Rốt cuộc cô còn giấu anh chuyện gì nữa ?
Trong đầu Lục Hạo Thiên hiện ra cả ngàn câu hỏi, tối hôm qua cũng vì chuyện này mà trằn trọc cả đêm, chỉ mong mau mau tới trời sáng để có thể hỏi chuyện rõ ràng với cô . Nhưng khi gặp cô rồi... anh lại không có can đảm để hỏi . Anh sợ chỉ cần hỏi về vấn đề đó, Hứa Giai Kì sẽ lại để cho anh biết được một sự thật đau đớn . Lỡ như cô nói những gì mà cô làm cho anh mọi thứ chỉ đều là một vở kịch, cô không hề yêu anh thì sao đây ?
Nếu như chuyện đó xảy ra anh chấp nhận để cô lừa dối mình ! Đến khi đó anh vẫn sẽ nhớ được sự dịu dàng của cô dành cho mình trong những ngày ngắn ngủi đó . Anh sẽ dùng cả đời để ghi nhớ từng khoảng khắc được ở bên cạnh cô như lúc này .
Từng giây từng phút trôi qua, Lục Hạo Thiên vẫn chỉ nằm yên đúng một tư thế không hề dịch chuyển dù là một milimet nào cả . Lục Hạo Thiên ôm chặt cô vào lòng, mùi hương hoa hồng thoang thoảng bay vào mũi anh . Nếu có thể anh chỉ muốn thời gian dừng lại trong lúc này mãi mãi ....
——————————
Khoảng một tiếng sau Hứa Giai Kì thức dậy, mắt nhắm mắt mở không biết làm thế nào mà trèo lên cả người của Lục Hạo Thiên nằm.
Lục Hạo Thiên vừa mới chợp mắt được một lúc, trên người cảm giác như có thứ gì đó đề lên . Vừa mở mắt ra liền thấy Hứa Giai Kì nằm trên người của mình . Sủng nịnh xoa đầu cô rồi ôm lấy người cô, sợ rằng cô sẽ bị rơi xuống .
–" Lục Hạo Thiên, em muốn ăn kẹo ! " Hứa Giai Kì lè nhè nói, không để ý rằng mình đang nằm trên thân thể của ai kia
–" Muốn ăn thì mau dậy ! Em nằm như thế này anh cũng không lấy được kẹo cho em !" Lục Hạo Thiên bật cười nói
Hứa Giai Kì nghiêng đầu qua một bên, mở mắt ra thì thấy có gì đó sai sai ! Không phải cô còn nằm trên giường sao ? Hiện tại lại ở trên người Lục Hạo Thiên là thế nào ?!
Cô vội vã rời khỏi người Lục Hạo Thiên, sao cô có thể làm ra chuyện như vậy cơ chứ ? Xấu hổ chết đi được !
–" Em ... em xuống cantin lấy ít đồ ăn ! " Hứa Giai Kì vội vàng nói, gấp rút chạy ra khỏi phòng . Mặt cô hiện giờ đã đỏ ửng hết lên cả rồi .
Hứa Giai Kì đứng trong thang máy, trấn định lại tinh thần, lấy tay sửa lại mái tóc của mình một chút .
Cô xuống cantin đi xung quanh một vòng, phát hiện hôm nay đồ ăn vặt đã có nhiều thứ ngon hơn hôm qua . Hứa Giai Kì vui vẻ lấy một vài cái kẹo dẻo, thêm vài cái kẹo ngậm cùng vài gói khoai tây chiên, một bịch hoa quả sấy khô để ăn cho đỡ chán . Tiếp đó lấy một li trà sữa vị dâu cho cô và một li cà phê cho Lục Hạo Thiên .
–" Không ngờ cậu cũng làm việc ở đây ! "
Tiếng nói của Hạ Lăng Tuyết vọng lại vào tai cô
Hứa Giai Kì nhíu mày một cái, xoay người lại thì thấy Hạ Lăng Tuyết đang dẫn đầu ba người khác tiến đến chỗ của cô .
Hứa Giai Kì nhìn vào thể nhân viên của bọn, hoá ra là nhân viên của phòng kinh doanh . Cô không ngờ Hạ Lăng Tuyết cũng đến Lục thị làm việc . Đáng lẽ ra thì phải ở Hạ thị làm mưa làm gió mới đúng chứ !
–" Tôi làm việc ở đây thì cô chết à ? " Hứa Giai Kì lạnh nhạt nói
–" Này ! Cô ăn nói cái kiểu gì vậy hả ? Chị Hạ cũng chỉ muốn hỏi thăm cô thôi mà ! Đúng là con người bất lịch sự ! " Lý Tiểu Tinh khinh thường nhìn cô nói
–" Chị Tiểu Tinh, chị cũng không nên nói cô ta như vậy chứ ! Cô ta dám cả gan quyến rũ cả tổng tài của chúng ta đó . Đắc tội với cô ta chị không nghĩ đến việc sẽ bị đuổi khỏi đây sao ? " Một cô gái khác tiến lên nói, cô ta là Mỹ Phương
–" Đúng đó chị Tiểu Tinh ! Người ta có chỗ dựa cao như vậy cơ mà . Chúng ta cũng nên nể mặt cô ta một chút ! " Lục Ánh cũng lên tiếng, cô ta đã nhờ Hạ Lăng Tuyết để bước chân vào Lục thị tất nhiên sẽ theo phe của Hạ Lăng Tuyết
–" Hừ ! Sợ gì chứ dù sao cũng chỉ là hạng gái qua đường mà thôi ! Lục tổng sao có thể để mắt tới loại người xấu xí như cô ta ! " Lý Tiểu Tinh hừ lạnh một cái
–" Mọi người đừng nói như vậy ! Dù sao trước đây cô ấy cũng là bạn học cũ của tôi . Tôi tin cô ấy không phải loại người như thế đâu ! "
Hạ Lăng Tuyết ngoài mặt là nói giúp cho cô nhưng bên trong lại cảm thấy vô cùng thoải mái khi thấy Hứa Giai Kì bị khinh rẻ như vậy .
Đối với những thứ bọn họ vừa nói cô củng chả bận tâm . Kiếm một cái ghế ngồi xuống xem bọn chúng tự biên tự diễn một mình . Dẫn người đến khi dễ cô rồi lại lên tiếng bênh vực, loại chuyện này cũng thật thú vị !
–" Mau đi ngủ ! Chiều dậy chơi sau ! " Lục Hạo Thiên để điện thoại của mình lên chiếc bàn nhỏ gần đầu giường rồi nằm xuống ôm cô vào lòng
–" Nhưng mà em không có buồn ngủ ! " Hứa Giai Kì nhỏ giọng nói
–" Ngoan, nhắm mắt lại ! " Lục Hạo Thiên hôn lên trán cô một cái, dịu dàng vuốt lưng cô
Cô ngoan ngoãn làm theo, được Lục Hạo Thiên ôm như vậy cũng thạt thoải mái, thật ấm áp !
Hứa Giai Kì vòng tay ra ôm lấy tấm lưng rộng rãi của anh, mặt úp vào ngực của Lục Hạo Thiên nhắm mắt đi ngủ .
Đợi đến khi cô ngủ say Lục Hạo Thiên mới từ từ mở mắt ra . Chuyện tối hôm qua Hứa Giai Kì gặp tên Ngô Khải Phong anh đã biết !
Hôm qua lúc cô rời đi, anh cũng nhanh chóng lấy se bám theo . Không ngờ chiếc xe đó dừng lại, bước ra ngoài là hai tên đàn ông, Hứa Giai Kì vậy mà còn vui vẻ nói cười với chúng . Sau đó thì thấy tên Ngô Khải Phong tiến đến nói gì đó với cô nhưng rất nhanh đã bị cự tuyệt .
Lục Hạo Thiên muốn hỏi hai người đi với cô hôm qua là ai . Không phải cô nói đi ăn với một bạn nữ sao ?! Bọn họ đều là nam cơ mà ! Hứa Giai Kì sao lại phải nói dối anh chứ ?! Rốt cuộc cô còn giấu anh chuyện gì nữa ?
Trong đầu Lục Hạo Thiên hiện ra cả ngàn câu hỏi, tối hôm qua cũng vì chuyện này mà trằn trọc cả đêm, chỉ mong mau mau tới trời sáng để có thể hỏi chuyện rõ ràng với cô . Nhưng khi gặp cô rồi... anh lại không có can đảm để hỏi . Anh sợ chỉ cần hỏi về vấn đề đó, Hứa Giai Kì sẽ lại để cho anh biết được một sự thật đau đớn . Lỡ như cô nói những gì mà cô làm cho anh mọi thứ chỉ đều là một vở kịch, cô không hề yêu anh thì sao đây ?
Nếu như chuyện đó xảy ra anh chấp nhận để cô lừa dối mình ! Đến khi đó anh vẫn sẽ nhớ được sự dịu dàng của cô dành cho mình trong những ngày ngắn ngủi đó . Anh sẽ dùng cả đời để ghi nhớ từng khoảng khắc được ở bên cạnh cô như lúc này .
Từng giây từng phút trôi qua, Lục Hạo Thiên vẫn chỉ nằm yên đúng một tư thế không hề dịch chuyển dù là một milimet nào cả . Lục Hạo Thiên ôm chặt cô vào lòng, mùi hương hoa hồng thoang thoảng bay vào mũi anh . Nếu có thể anh chỉ muốn thời gian dừng lại trong lúc này mãi mãi ....
——————————
Khoảng một tiếng sau Hứa Giai Kì thức dậy, mắt nhắm mắt mở không biết làm thế nào mà trèo lên cả người của Lục Hạo Thiên nằm.
Lục Hạo Thiên vừa mới chợp mắt được một lúc, trên người cảm giác như có thứ gì đó đề lên . Vừa mở mắt ra liền thấy Hứa Giai Kì nằm trên người của mình . Sủng nịnh xoa đầu cô rồi ôm lấy người cô, sợ rằng cô sẽ bị rơi xuống .
–" Lục Hạo Thiên, em muốn ăn kẹo ! " Hứa Giai Kì lè nhè nói, không để ý rằng mình đang nằm trên thân thể của ai kia
–" Muốn ăn thì mau dậy ! Em nằm như thế này anh cũng không lấy được kẹo cho em !" Lục Hạo Thiên bật cười nói
Hứa Giai Kì nghiêng đầu qua một bên, mở mắt ra thì thấy có gì đó sai sai ! Không phải cô còn nằm trên giường sao ? Hiện tại lại ở trên người Lục Hạo Thiên là thế nào ?!
Cô vội vã rời khỏi người Lục Hạo Thiên, sao cô có thể làm ra chuyện như vậy cơ chứ ? Xấu hổ chết đi được !
–" Em ... em xuống cantin lấy ít đồ ăn ! " Hứa Giai Kì vội vàng nói, gấp rút chạy ra khỏi phòng . Mặt cô hiện giờ đã đỏ ửng hết lên cả rồi .
Hứa Giai Kì đứng trong thang máy, trấn định lại tinh thần, lấy tay sửa lại mái tóc của mình một chút .
Cô xuống cantin đi xung quanh một vòng, phát hiện hôm nay đồ ăn vặt đã có nhiều thứ ngon hơn hôm qua . Hứa Giai Kì vui vẻ lấy một vài cái kẹo dẻo, thêm vài cái kẹo ngậm cùng vài gói khoai tây chiên, một bịch hoa quả sấy khô để ăn cho đỡ chán . Tiếp đó lấy một li trà sữa vị dâu cho cô và một li cà phê cho Lục Hạo Thiên .
–" Không ngờ cậu cũng làm việc ở đây ! "
Tiếng nói của Hạ Lăng Tuyết vọng lại vào tai cô
Hứa Giai Kì nhíu mày một cái, xoay người lại thì thấy Hạ Lăng Tuyết đang dẫn đầu ba người khác tiến đến chỗ của cô .
Hứa Giai Kì nhìn vào thể nhân viên của bọn, hoá ra là nhân viên của phòng kinh doanh . Cô không ngờ Hạ Lăng Tuyết cũng đến Lục thị làm việc . Đáng lẽ ra thì phải ở Hạ thị làm mưa làm gió mới đúng chứ !
–" Tôi làm việc ở đây thì cô chết à ? " Hứa Giai Kì lạnh nhạt nói
–" Này ! Cô ăn nói cái kiểu gì vậy hả ? Chị Hạ cũng chỉ muốn hỏi thăm cô thôi mà ! Đúng là con người bất lịch sự ! " Lý Tiểu Tinh khinh thường nhìn cô nói
–" Chị Tiểu Tinh, chị cũng không nên nói cô ta như vậy chứ ! Cô ta dám cả gan quyến rũ cả tổng tài của chúng ta đó . Đắc tội với cô ta chị không nghĩ đến việc sẽ bị đuổi khỏi đây sao ? " Một cô gái khác tiến lên nói, cô ta là Mỹ Phương
–" Đúng đó chị Tiểu Tinh ! Người ta có chỗ dựa cao như vậy cơ mà . Chúng ta cũng nên nể mặt cô ta một chút ! " Lục Ánh cũng lên tiếng, cô ta đã nhờ Hạ Lăng Tuyết để bước chân vào Lục thị tất nhiên sẽ theo phe của Hạ Lăng Tuyết
–" Hừ ! Sợ gì chứ dù sao cũng chỉ là hạng gái qua đường mà thôi ! Lục tổng sao có thể để mắt tới loại người xấu xí như cô ta ! " Lý Tiểu Tinh hừ lạnh một cái
–" Mọi người đừng nói như vậy ! Dù sao trước đây cô ấy cũng là bạn học cũ của tôi . Tôi tin cô ấy không phải loại người như thế đâu ! "
Hạ Lăng Tuyết ngoài mặt là nói giúp cho cô nhưng bên trong lại cảm thấy vô cùng thoải mái khi thấy Hứa Giai Kì bị khinh rẻ như vậy .
Đối với những thứ bọn họ vừa nói cô củng chả bận tâm . Kiếm một cái ghế ngồi xuống xem bọn chúng tự biên tự diễn một mình . Dẫn người đến khi dễ cô rồi lại lên tiếng bênh vực, loại chuyện này cũng thật thú vị !
Bình luận facebook