Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-810
Chương 810: Bạch Oa Oa Ra Tay
Bạch Oa Oa đứng ngang hàng với Lữ Uyển Thành, cô sớm đã để ý đến người đàn ông ngoại quốc phía trước rồi, tư thế đứng rất mờ ám, cứ dí sát vào người phụ nữ đằng trước, khuôn mặt còn nở nụ cười rất phóng đãng nữa. Không ngờ, hắn ta dám giở trò đồi bại ngay trong thang máy, để cô bắt được tận tay thì chết chắc rồi.
Người đàn ông quay đầu lại nhìn Bạch Oa Oa, khuôn mặt hung dữ quát:
- What are you doing? Release my hand.
(Cô đang làm gì? Mau thả tay tôi ra.)
Bạch Oa Oa nhếch môi, nở một nụ cười lạnh lẽo, chậm rãi đáp:
- In a place like this, you dare to play a promiscuous game? Want to die?
(Ở nơi như thế này mà dám chơi trò sàm sỡ sao? Muốn chết à?)
Vừa nói, tay cô vừa dùng sức, ngay lập tức gã đàn ông kia kêu lên một tiếng đau đớn. Tiếng hét của hắn ta thu hút sự chú ý của đám người trong thang máy, người phụ nữ đứng nép sang một bên, vẻ mặt sợ hãi lên tiếng:
- It was him, he molested me.
(Chính là anh ta, anh ta đã quấy rối tôi.)
Lời của người phụ nữ như tiếp thêm dầu vào lửa, khiến những kẻ xung quanh xì xào bàn tán, thậm chí là buông ra những lời ác ý, nhắm thẳng về phía người đàn ông ngoại quốc. Quá xấu hổ, hắn ta liền giơ tay lên, hướng Bạch Oa Oa quát:
- Shit, bastard...
(Chết tiệt, con khốn này...)
Lữ Uyển Thành đứng bên cạnh nhìn ra được hành động tiếp theo của người đàn ông, anh liền tiến tới muốn ngăn lại. Thế nhưng một lần nữa ý tốt này lại "chậm một bước", ngay khi cánh tay đến gần sát mặt của Bạch Oa Oa, tay còn lại của cô đã kịp đưa lên, nhanh như chớp chặn được cú đấm đó. Đồng thời giơ chân lên, Bạch Oa Oa dùng chính đầu gối của mình một đường húc thẳng vào bụng của người đàn ông kia, khiến hắn ta ngã bật ra sau. Nhưng đó chưa phải là kết thúc, khi thân thể người đàn ông lảo đảo sắp ngã vì đau đớn thì Bach Oa Oa lại dùng sức kéo hắn ta lại, lực mạnh làm kẻ đó nhào về phía trước, khuôn mặt và ngực đâm sầm vào tường, cùng lúc thì cô bẻ ngoặt cánh tay hắn ra đằng sau, tạo thành thế kiềm cặp.
Lữ Uyển Thành kinh ngạc với những động tác của Bạch Oa Oa, khác với đám người la hét thất thanh xung quanh, anh trợn tròn mắt nhìn cô gái, trong đầu chỉ có duy nhất một suy nghĩ.
Loại võ công này... là Triệt Quyền Đạo!
=========================================
Trở lại với cuộc nói chuyện giữa Âu Dương Thiên Thiên và Âu Dương Vô Thần, sau khi nghe cô kể hết tường tận mọi việc, cơn ghen trong người Âu Dương Vô Thần mới bắt đầu giảm xuống. Anh chậm rãi lên tiếng:
- Nói vậy là, em đi gặp bạn thân từ lúc nhỏ của mình, Bạch Oa Oa sao? Là phụ nữ, không phải đàn ông?
Âu Dương Thiên Thiên gật đầu, thở hắt ra một hơi đáp:
- Đúng vậy, là PHỤ NỮ, một điểm cũng không giống đàn ông! Bây giờ thì anh tin em rồi chứ?
Âu Dương Vô Thần nghe hỏi, liếc mắt nhìn đi chỗ khác, nhỏ giọng trả lời:
- Ừm... thì tin. Nhưng còn chiếc áo này là sao?
Phụ nữ đi mặc áo đàn ông? Logic nơi đâu?
Âu Dương Thiên Thiên bặm môi, tỏ vẻ không biết phải giải thích như thế nào:
- Em không biết, để khi nào hỏi thử Oa Oa xem sao.
Âu Dương Vô Thần nghe xong đột nhiên hắng giong nói:
- Được rồi, tạm thời tin em. Nhưng mà sau này không cho phép mặc đồ như thế ra ngoài nữa.
Âu Dương Thiên Thiên nheo mắt, chề môi "xì" một tiếng:
- Em biết rồi.
Dứt lời, cô quay người lại với lấy chiếc túi mà Bạch Oa Oa đã tặng cho mình, cẩn thận mở ra xem thứ bên trong. Không biết có phải đồ dễ vỡ không, cú ném lúc nãy của Âu Dương Vô Thần thực sự quá mạnh rồi, sợ là thứ gì cũng tan nát hết.
Tâm trạng Âu Dương Vô Thần vui vẻ trở lại như cầu vồng sau cơn mưa, anh cầm chiếc khăn tiếp tục lau đầu cho Âu Dương Thiên Thiên, vừa tìm chủ đề nói với cô:
- Nếu là bạn lâu năm gặp lại, em nên trò chuyện với cô ấy nhiều hơn, sao về sớm như vậy?
Thời gian Âu Dương Thiên Thiên gặp Bạch Oa Oa chỉ vừa đủ thời gian tắm của Âu Dương Vô Thần, ước tính nhiều lắm chắc cũng chỉ tầm 20 phút, bạn bè lâu năm gặp lại không phải nên ở cùng với nhau lâu hơn sao?
Âu Dương Thiên Thiên tặc lưỡi, lắc đầu đáp:
- Cũng muốn lắm nhưng không được, Oa Oa có chuyện rất rắc rối cần phải giải quyết. Mà có lẽ bây giờ cũng xong rồi, chắc cậu ấy đang trên đường về nhà đấy.
Âu Dương Vô Thần nhướn mày, nói tiếp:
- Một cô gái nhỏ sao có thể đi về trời khuya như vậy được, rất là không an toàn. Hay để anh cho người đưa cô ấy về giúp em.
Âu Dương Thiên Thiên biết dụng ý của người đàn ông, cô nhanh chóng phản bác:
- Không cần đâu, ai chứ Oa Oa thì không thể nào bị nguy hiểm được. Biến thái đêm gặp cậu ấy có khi còn bị đánh cho tơi bời.
- Lợi hại vậy sao?
- Đương nhiên, trong trí nhớ của em, Oa Oa là thứ nữ xuất thân từ danh tộc có tiếng lâu đời về võ truyền thống Trung Quốc. Mẹ của cô ấy là truyền nhân đời thứ 45 của gia tộc họ Lý, mà tổ tông của họ, chính là Lý Tiểu Long - huyền thoại đã sáng tạo môn võ Triệt Quyền Đạo.
*Đọc xong nhớ like chap cho Tiêu nha*
Bạch Oa Oa đứng ngang hàng với Lữ Uyển Thành, cô sớm đã để ý đến người đàn ông ngoại quốc phía trước rồi, tư thế đứng rất mờ ám, cứ dí sát vào người phụ nữ đằng trước, khuôn mặt còn nở nụ cười rất phóng đãng nữa. Không ngờ, hắn ta dám giở trò đồi bại ngay trong thang máy, để cô bắt được tận tay thì chết chắc rồi.
Người đàn ông quay đầu lại nhìn Bạch Oa Oa, khuôn mặt hung dữ quát:
- What are you doing? Release my hand.
(Cô đang làm gì? Mau thả tay tôi ra.)
Bạch Oa Oa nhếch môi, nở một nụ cười lạnh lẽo, chậm rãi đáp:
- In a place like this, you dare to play a promiscuous game? Want to die?
(Ở nơi như thế này mà dám chơi trò sàm sỡ sao? Muốn chết à?)
Vừa nói, tay cô vừa dùng sức, ngay lập tức gã đàn ông kia kêu lên một tiếng đau đớn. Tiếng hét của hắn ta thu hút sự chú ý của đám người trong thang máy, người phụ nữ đứng nép sang một bên, vẻ mặt sợ hãi lên tiếng:
- It was him, he molested me.
(Chính là anh ta, anh ta đã quấy rối tôi.)
Lời của người phụ nữ như tiếp thêm dầu vào lửa, khiến những kẻ xung quanh xì xào bàn tán, thậm chí là buông ra những lời ác ý, nhắm thẳng về phía người đàn ông ngoại quốc. Quá xấu hổ, hắn ta liền giơ tay lên, hướng Bạch Oa Oa quát:
- Shit, bastard...
(Chết tiệt, con khốn này...)
Lữ Uyển Thành đứng bên cạnh nhìn ra được hành động tiếp theo của người đàn ông, anh liền tiến tới muốn ngăn lại. Thế nhưng một lần nữa ý tốt này lại "chậm một bước", ngay khi cánh tay đến gần sát mặt của Bạch Oa Oa, tay còn lại của cô đã kịp đưa lên, nhanh như chớp chặn được cú đấm đó. Đồng thời giơ chân lên, Bạch Oa Oa dùng chính đầu gối của mình một đường húc thẳng vào bụng của người đàn ông kia, khiến hắn ta ngã bật ra sau. Nhưng đó chưa phải là kết thúc, khi thân thể người đàn ông lảo đảo sắp ngã vì đau đớn thì Bach Oa Oa lại dùng sức kéo hắn ta lại, lực mạnh làm kẻ đó nhào về phía trước, khuôn mặt và ngực đâm sầm vào tường, cùng lúc thì cô bẻ ngoặt cánh tay hắn ra đằng sau, tạo thành thế kiềm cặp.
Lữ Uyển Thành kinh ngạc với những động tác của Bạch Oa Oa, khác với đám người la hét thất thanh xung quanh, anh trợn tròn mắt nhìn cô gái, trong đầu chỉ có duy nhất một suy nghĩ.
Loại võ công này... là Triệt Quyền Đạo!
=========================================
Trở lại với cuộc nói chuyện giữa Âu Dương Thiên Thiên và Âu Dương Vô Thần, sau khi nghe cô kể hết tường tận mọi việc, cơn ghen trong người Âu Dương Vô Thần mới bắt đầu giảm xuống. Anh chậm rãi lên tiếng:
- Nói vậy là, em đi gặp bạn thân từ lúc nhỏ của mình, Bạch Oa Oa sao? Là phụ nữ, không phải đàn ông?
Âu Dương Thiên Thiên gật đầu, thở hắt ra một hơi đáp:
- Đúng vậy, là PHỤ NỮ, một điểm cũng không giống đàn ông! Bây giờ thì anh tin em rồi chứ?
Âu Dương Vô Thần nghe hỏi, liếc mắt nhìn đi chỗ khác, nhỏ giọng trả lời:
- Ừm... thì tin. Nhưng còn chiếc áo này là sao?
Phụ nữ đi mặc áo đàn ông? Logic nơi đâu?
Âu Dương Thiên Thiên bặm môi, tỏ vẻ không biết phải giải thích như thế nào:
- Em không biết, để khi nào hỏi thử Oa Oa xem sao.
Âu Dương Vô Thần nghe xong đột nhiên hắng giong nói:
- Được rồi, tạm thời tin em. Nhưng mà sau này không cho phép mặc đồ như thế ra ngoài nữa.
Âu Dương Thiên Thiên nheo mắt, chề môi "xì" một tiếng:
- Em biết rồi.
Dứt lời, cô quay người lại với lấy chiếc túi mà Bạch Oa Oa đã tặng cho mình, cẩn thận mở ra xem thứ bên trong. Không biết có phải đồ dễ vỡ không, cú ném lúc nãy của Âu Dương Vô Thần thực sự quá mạnh rồi, sợ là thứ gì cũng tan nát hết.
Tâm trạng Âu Dương Vô Thần vui vẻ trở lại như cầu vồng sau cơn mưa, anh cầm chiếc khăn tiếp tục lau đầu cho Âu Dương Thiên Thiên, vừa tìm chủ đề nói với cô:
- Nếu là bạn lâu năm gặp lại, em nên trò chuyện với cô ấy nhiều hơn, sao về sớm như vậy?
Thời gian Âu Dương Thiên Thiên gặp Bạch Oa Oa chỉ vừa đủ thời gian tắm của Âu Dương Vô Thần, ước tính nhiều lắm chắc cũng chỉ tầm 20 phút, bạn bè lâu năm gặp lại không phải nên ở cùng với nhau lâu hơn sao?
Âu Dương Thiên Thiên tặc lưỡi, lắc đầu đáp:
- Cũng muốn lắm nhưng không được, Oa Oa có chuyện rất rắc rối cần phải giải quyết. Mà có lẽ bây giờ cũng xong rồi, chắc cậu ấy đang trên đường về nhà đấy.
Âu Dương Vô Thần nhướn mày, nói tiếp:
- Một cô gái nhỏ sao có thể đi về trời khuya như vậy được, rất là không an toàn. Hay để anh cho người đưa cô ấy về giúp em.
Âu Dương Thiên Thiên biết dụng ý của người đàn ông, cô nhanh chóng phản bác:
- Không cần đâu, ai chứ Oa Oa thì không thể nào bị nguy hiểm được. Biến thái đêm gặp cậu ấy có khi còn bị đánh cho tơi bời.
- Lợi hại vậy sao?
- Đương nhiên, trong trí nhớ của em, Oa Oa là thứ nữ xuất thân từ danh tộc có tiếng lâu đời về võ truyền thống Trung Quốc. Mẹ của cô ấy là truyền nhân đời thứ 45 của gia tộc họ Lý, mà tổ tông của họ, chính là Lý Tiểu Long - huyền thoại đã sáng tạo môn võ Triệt Quyền Đạo.
*Đọc xong nhớ like chap cho Tiêu nha*