Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 49
Sau nông trang làmộtngọn núi, so với hành cungthìkhôngkém bao nhiêu.Dịch Thụy Cảnh cầm tay Tử Oánhđidạo, Chi Hoa pháthiệnhai người khác thường. Hai gò má của Tử Oánh ửng hồng, trong mắt là nhu tình, quần áo cũngđãthay đổi. hai người thường nhìn nhau cười, vừađivừanói.
Đám người Lạc công tử cũng nhìn ra biến hóa của hai người. Thấymộtbộ hiểurõcủa Chi Hoathìgõ đầu nàng. Chi Hoa quay đầu, Lạc công tử cúi người hôn lên mặt nàngmộtcái
Chi Hoa ngẩn người, ngồitrênmặt đất chân tê dại, mà đầuthìchoáng váng. Nàng bị khinh bạc? Màhắnthìđãsớm quay đầu tránh ánh mắt của nàng.
mộtlúc sau nàng mới phản ứng lại,hắnlàđangcao hứngđi. Nếu nàng làhắn, nàng cũngsẽcao hứng.
Tử Oánh bước tới, thấy Chi hoa ngồitrênđất, thêm củi vào đống lửa “ Chi Hoacônương, sao lại ngồi dưới đất?”
Chi Hoa sửng sốt, mới pháthiệnbản thânđangngồitrênđất. Vội đứng lên trừng mắt với Lạc công tử rồi thêm củi. Tử Oánh chưa gặp cảnh này nên cảm thấythậtmới mẻ, thấytrênđống lửađangnướng cá, quay đầu cười cười với Dịch Thụy Cảnh.hắncũng cười lại chọc Chi Hoa đứng bên cạnh cười rộ lên.
“ Nương nương, vừa rồi người và công tửđiđâu a?” Nha đầu mập luôn bận luôn chân luôn tay lúc này lại nhàn nhã đến trước mặt Tử Oánh hỏi. Nàngđitìm Minh canóitrong phòng có chuột, lại bị Minh ca cười nhạomộtphen.
Tử oánh lập tức đỏ mặt, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Dịch Thụy Cảnh, Dịch Thụy Cảnh cầm đuôi cá đưa cho nha đầu mập “ Ta và Oánh Oánhđigiải sầu.”
“ Vậy a, bảo sao takhôngthấy các ngươi ở trong phòng.” Nha đầu mập gật gù,khônghoài nghimộtchút nào.
Chi Hoa lạikhôngdễ lừa như vậy, đưa mắt đánh giá hai người, thấy hai người nắm taythậtchặt,khôngkhí giữa hai người lại ngọt ngào như vậy, cái này chỉ lừa được nha đầu ngốc kia.
Lạc công tử gõ đầu Chi Hoa, trong mắt là ý tứ cảnh cáo. Chi Hoa rụt đầu, nàng cũng chỉ là nhìn nhiều hơnmộtchút, cũngkhôngcónóigì. Nàng vẫn biết trước người trước mắt này là Hoàng Thượng, vẫn phải cố kỵ, nhưng chính điều đó làm nàng càng đau lòng thayhắn.
Nếukhôngphải…. hai chânhắnthế nào cũngsẽcó biện pháp chữa khỏi?khôngthể cả đời ngồi xe lăn.
Như thếthìcó thể sớm gặp nàng.
“ các ngươi thất thần gì vậy? con cá này phải quay đều” Nha đầu mập kinh hô, mọi người liền buông tâmsựtrong lòng, nhìn nhau cười cảm thấy thân cận hơn rất nhiều.
Tử Oánh lần đầu ăn nên Dịch Thụy Cảnh lấymộtmiếng thổi nguội rồi đút cho nàng. Nhưngkhôngnghĩ đến Tử oánh ngửi thấy mùi này liền nônmộttrận.
Lúc nãy còn tốt mà.
“ Khó chịu sao?”hắnkhẩn trương đứng lên, chưa thấy nàng khó chịu “khôngsao, chắc là do cá có chút tanh.”
Chi Hoa rót chén nước,trênmặtkhôngthểhiệngì nhưng trong lòng lại cảm thấy nữ nhân trong cung chính là già mồm cãi láo, con cá này nàngđãướpthậtnhiều hương liệu bí truyền để bỏ mùi tanh, sao có thể có mùi được?
Lạc công tửnói“ thất lễ” đưa tay bắt mạch cho tử Oánh, sau khi trầm tưmộtlátnói: “ Chúc mừng nương nương có thai hai tháng.”
Đầu tiên Tử Oánh kinh ngạc sau đó mừng như điên, nguyệtsựcủa nàng thường hay trễ, mỗi lần đến lại đau đớn. Tháng trước chưa tới nàng cũngkhôngđể ý,khôngnghĩ rằngđãcó thai.
Dịch Thụy Cảnhkhôngquan tâm bên cạnhđangcó người, hôn lên má nàng, nha đầu mậpthìnhảy cẫng lên “ Nương nươngthậtcó phúc khí.”
Chi Hoa cười cười, nàng hiểurõđứanhỏđối với nữ nhân trong cung quan trọng như thế nào, trong lòng cũng mừng thay Tử Oánh.
Tử Oánh cao hứngmộtlát nhưng nghĩ tới chuyện hoang đường trong tủ vào trưa nay liền vội hỏi “ Đứanhỏvẫn tốt chứ?”
“ tạm thời vẫn tốt.” Lạc công tử bày ra bộ dángkhôngnóngkhônglạnh chọc cho DỊch Thụy cảnh xem thường “ Tiểu lạc, ngươi cũng phải cố gắng dùng sứcmộtchút, tranh thủ sớm làm cho Chi hoa mang đứanhỏ”
Tiểu Lạc? Mọi người đồng thời runmộtcái, Chi hoa lại càng choáng váng, khi nàothìcông tử của nàng lại thành tiểu lạc? Hừ đến lúc nàng sinh đứanhỏ, các ngươi cứ đứng đó mà hâm mộ
Tử Oánh vẫn còn lo lắng cho đứanhỏ, nàng mới bị ngã lại cưỡi ngựa. Chỉ có về cung để Từ thái y bắt mạch nàng mới có thể yên tâm, nếu nhóm cung tần biết nàng có thaikhôngbiết lại có phong ba gì nữa.
hiệntại trong bụng có đứanhỏ, lại cùng Dịch Thụy Cảnh tâm đầu ý hợp, cả người nàng như ngâm trong hũ mật.
Dịch Thụy Cảnh vốn định về hành cung nghỉ ngơi nhưng vì Tử Oánh có mang nên nghỉ lại đâymộttối. Hôm sau cùng nàngđixe ngựa trở về.
Đêm hai người lại ôn nhumộtphen,hắnôm hôn nàng giống nhưkhôngđủ, làm nàngkhôngngủ ngon, bĩu môi, dùng ánh mắt lên ánhắn. Điều này làmhắnnhìn nàng càng thêm trìu mến.
trênđường về ngựađichậm, nàng cũngkhôngcó gì khó chịu. Dựa trong lònghắnngủmộtđường, làm cánh tayhắntê rần.
Người ở hành cungđãsớm nhận được ý chỉ, Đào nhi và Lâm Ngônđãsớm chờ ở cửa hành cung, thấy Tử Oánhthìtiến lên.
“ Nương nương..” Đào nhi rơi nước mắt, từ khi hầu hạ nương nương đến nay, nàng chưa rời xa Tử Oánh quámộtngày, nay lạimộtngàymộtđêmkhônggặp, trong lòng đầy lo lắng,khôngbiếttrênngười nương nương có bị thươngkhông.
“ Đào nhi, sao thấy ta lại mất hứng, chẳng lẽ ngày thường ta bạc đãi ngươi.” Tử Oánh đỡ tay nàng trêu ghẹo.
Đào nhi ngẩn người, sau khi phản ứng lại vội quỳ xuống “ Hoàng Thượng”
“ nương nương của các ngươiđangmang thai, phải cẩn thận hầu hạ, có chuyện gìthìthông báo cho Trẫm.”
Đào nhi và Lâm Ngôn mừng rỡ, đây là chuyện lớn, vội chúc mừng Tử Oánh, đỡ tay nàng cũng rất cản thận.
Dịch Thụy Cảnh về Mặc Dương cung. Tin tức trong cung truyền rất nhanh,khôngbao lâu tất cả mọi ngườiđãbiết.
Huệ tần vỗ bàn “ Điều ngươi nghe được làsựthật? Chính miệng Hoàng Thượngnóinàng ta mang thai?”
“ Đúng vậy ạ, nô tỳ ngherõràng, Hoàng Thượngnóingay tại cửa Song Tuyết cung, người nghe thấykhôngít,hiệntại các vị nương nương chắc cũngđãbiết.”
Hít sâumộthơi “ Bản cung và nàng ta chắc là bát tự tương khắc, từ khi nàng ta vào cung, bản cungkhôngcó ngày nào yên ổn!hiệnnay tiện nhân đó còn mang thai, chắc chắnsẽngồi lên đầu bản cung, sao hôm qua tiện nhân đókhôngbị ngựa giẫm chết!”nóixong dùng sức vò nát khăn.
Quý phi sau khi nghe tin lại im lặng “ Chuẩn bị lễ đưa qua đó.”nóixong quay vào trong lễ phậtkhôngđể ý đến.
Vinh tần cười, trong nụ cười đó có bao nhiêu chua xót chỉ mình nàng ta biết.
Hoàng Thượng hạ lệnh điều trarõnguyên nhân ngựa bị thất kinh hôm qua, nhất là ngời muốn đổ lên Ngọc tần. Sau khi mọi người biết Ngọc tần mang thai đều kinh sợ, vạn nhất hôm qua Ngọc tần ngã sấp xuống, hoặc bị ngựa đụng phải… chẳng phải Hoàng Thượngsẽrất tức giận sao!
Nhưng sau khi tra lại chỉ tra ra tỳ nữ củamộtvị phu nhân, sau đó mọi đầu mối bị cắt đứt. Sau khi nghe tin Tử Oánh tất nhiênrõràng, tỳ nữ này chỉ là con tốt chết thay. Người sau mànđãsớm đem chứng cứ hủy hết.
Ngày ấy sau khi tách ra khỏi Hứa thị, nàngkhôngnhìn thấy người phía sau nhưng có khả năng Hứa thịsẽthấy.
Cung tần mang thai có thể truyền gia quyến vào cung. Đây lại là hành cung nênkhôngcó nhiều quy củ, Hứa thị lạiđangở đây nên nàng thông báo cho Quý phimộttiếng, QUý phi cũngsẽkhôngvì chuyệnnhỏnày mà làm khó nàng liền vui vẻ đồng ý.
Hưa thị đếnkhôngphảimộtmình, còn cócôcôcủa nàng Lâm thị. Lâm thị lôi kéo tay nàng hỏi han ân cần, làm nhưkhôngkhí giương cung bạt kiếm ngày đókhôngtồn tại. Da mặt dày giống y Hoàng di nương.
Hứa thị dùng ánh mắt xin lỗi nhìn Tử Oánh, Tử Oánh biết chuyện nàykhôngthể trách Hứa thị. Cảm thấy hôm nay Lâm thị đến đây là có người giật dây. Tử Oánh và Hứa thịkhôngnóiđược câu nào. Nênkhônghỏi được hoàn cnahr ngày đó.
Đến lần thứ ba Lâm thị khóc lóc kể nể đời Vận Điềm coi như bị hủy, bịmộttên thị vệ khinh bỉ. Nếukhônggả chohắnthìchỉ còn con đường xuống tóc làm nicô. Đào nhiđãmuốn nghekhôngnổi. Tử Oánh lại càng buồn ngủ.
Từ sau khi về hành cung, Tử Oánh luôn miễn cưỡng thức dậy, mỗi ngày đều ngủthậtnhiều. Nếu Hoàng Thượngkhôngđếnthìnàngsẽngủ mãikhôngtỉnh.
Dịch Thụy Cảnh lo lắng, truyền thái y bắt mạch, Thái y chỉnóithân mình nàng rất tốt, buồn ngủ là triệu chứng bình thường. Thai tượng cũng ổn định,khôngcần lo lắng…
Tử Oánhkhôngsợ thái ynóidối, dù sao trước mặt Hoàng Thượngkhôngai có gan đó. Nàng yên lòng, mỗi ngày hết ăn lại ngủ.
Đào nhi ngày ngày lo lắng đề phòng, đồ ăn gì đó đều cẩn thận tra xét, bất cứ thứ gì tiếp xúc với nàng đều cẩn thận. Huân hươngkhôngthể đốt, đến hương hoa cũngkhôngthể xuấthiện. Thai của Lưu tần vì sao chết lưu, hai người đều biết rấtrõ.
Ngày tháng như vậy trôi qua đến khi phải hồi cung, Tử oánh sinh rakhôngnỡ lạikhôngthểkhôngvề, sắp tới là sinh nhật Thái Hậu, các nàng phải trở về chuẩn bị. Lúc trở về mất hứng, ở hành cungkhôngcó nhiều quy củ trói buộc, mỗi ngày cùnghắnđánh cờ, phao trà đọc sách. Nàng nằmtrênđùihắnngắm mây trời, trong lòng kiên định hhown bao giờ hết. Chỉ cảm thấy ông trời đối với nàngkhôngbạc.
Báo xong thù, đưa toàn bộ bọn họ xuống địa ngục. Đời này của nàng coi nhưkhôngcó gì hối tiếc.
Nhưng mọi chuyện thường lạikhôngnhư ý muốn.
Hai mươi bốn tháng chín khởi hành hồi cung. Xe ngựa của nàngđãphô trương hết cỡ màhắnvẫn chưa hài lòng. Để nàngđicùng xe ngựa vớihắnthìnàng lạikhôngđồng ý, cố kị đứanhỏnênkhôngdám phát giận với nàng, cuối cùng chỉ còn cách tùy nàng.
Tử Oánh cũng muốn dínhmộtchỗ vớihắnnhưng chung quy nàng vẫn biết đạo lý mưa móc quân ân. Nửa tháng nay nàng lạimộtmình độc sủng, Quý phikhôngnóigì, Huệ tần lại vài lần gâysựbị nàng cản trở về. Nếu có người có tâm bẩm báo cho Thái hậuthìnàngsẽkhôngchỉ nhận được răn dạy đơn giản như vậy.
Nàngkhôngbiết tại sao Thái hậukhôngvui với nàng? NếuthậtsựThái hậu muốn chèn ép nàngthìnàng phải ôm chặt đùi Hoàng Thượng mới được, cũng may nàng còn có đứanhỏ.
Sờ bụng nàng nở nụ cười. Dịch Thụy Cảnh vén rèm vào, nhìn thấy cảnh này, khó chịu trong lòng cũng tan thành mây khói.
“ Hoàng Thượng?” Tử Oánh kêumộttiếng, thấy Dịch Thụy Cảnh mặc y phục thái giámrõràng là vụng trộm tới đây.
“ hư”hắnbước đến ôm nàng vào ngực, làm Đào nhi xấu hổ chạy ra ngoài đứng cùng Lâm Ngôn.
“khôngai pháthiện, nàng yên tâm. Trẫm nhớ nàng.”hắnngồitrênxe biết cố kỵ của nàng nên dứt khoát đổi xiêm y đến đây cùng nàng.
Trong lòng nàng cao hứng “ Bẹp” hôn lên mặthắn. Cái này nhưmộtmồi lửa làmhắndày vò nàngmộthồi.
“ oánh oánh, chờ hết tháng ba xem Trẫm trị nàng thế nào” Thấy nàng hụt hơihắnmới hài lòng bỏ ra.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Đám người Lạc công tử cũng nhìn ra biến hóa của hai người. Thấymộtbộ hiểurõcủa Chi Hoathìgõ đầu nàng. Chi Hoa quay đầu, Lạc công tử cúi người hôn lên mặt nàngmộtcái
Chi Hoa ngẩn người, ngồitrênmặt đất chân tê dại, mà đầuthìchoáng váng. Nàng bị khinh bạc? Màhắnthìđãsớm quay đầu tránh ánh mắt của nàng.
mộtlúc sau nàng mới phản ứng lại,hắnlàđangcao hứngđi. Nếu nàng làhắn, nàng cũngsẽcao hứng.
Tử Oánh bước tới, thấy Chi hoa ngồitrênđất, thêm củi vào đống lửa “ Chi Hoacônương, sao lại ngồi dưới đất?”
Chi Hoa sửng sốt, mới pháthiệnbản thânđangngồitrênđất. Vội đứng lên trừng mắt với Lạc công tử rồi thêm củi. Tử Oánh chưa gặp cảnh này nên cảm thấythậtmới mẻ, thấytrênđống lửađangnướng cá, quay đầu cười cười với Dịch Thụy Cảnh.hắncũng cười lại chọc Chi Hoa đứng bên cạnh cười rộ lên.
“ Nương nương, vừa rồi người và công tửđiđâu a?” Nha đầu mập luôn bận luôn chân luôn tay lúc này lại nhàn nhã đến trước mặt Tử Oánh hỏi. Nàngđitìm Minh canóitrong phòng có chuột, lại bị Minh ca cười nhạomộtphen.
Tử oánh lập tức đỏ mặt, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Dịch Thụy Cảnh, Dịch Thụy Cảnh cầm đuôi cá đưa cho nha đầu mập “ Ta và Oánh Oánhđigiải sầu.”
“ Vậy a, bảo sao takhôngthấy các ngươi ở trong phòng.” Nha đầu mập gật gù,khônghoài nghimộtchút nào.
Chi Hoa lạikhôngdễ lừa như vậy, đưa mắt đánh giá hai người, thấy hai người nắm taythậtchặt,khôngkhí giữa hai người lại ngọt ngào như vậy, cái này chỉ lừa được nha đầu ngốc kia.
Lạc công tử gõ đầu Chi Hoa, trong mắt là ý tứ cảnh cáo. Chi Hoa rụt đầu, nàng cũng chỉ là nhìn nhiều hơnmộtchút, cũngkhôngcónóigì. Nàng vẫn biết trước người trước mắt này là Hoàng Thượng, vẫn phải cố kỵ, nhưng chính điều đó làm nàng càng đau lòng thayhắn.
Nếukhôngphải…. hai chânhắnthế nào cũngsẽcó biện pháp chữa khỏi?khôngthể cả đời ngồi xe lăn.
Như thếthìcó thể sớm gặp nàng.
“ các ngươi thất thần gì vậy? con cá này phải quay đều” Nha đầu mập kinh hô, mọi người liền buông tâmsựtrong lòng, nhìn nhau cười cảm thấy thân cận hơn rất nhiều.
Tử Oánh lần đầu ăn nên Dịch Thụy Cảnh lấymộtmiếng thổi nguội rồi đút cho nàng. Nhưngkhôngnghĩ đến Tử oánh ngửi thấy mùi này liền nônmộttrận.
Lúc nãy còn tốt mà.
“ Khó chịu sao?”hắnkhẩn trương đứng lên, chưa thấy nàng khó chịu “khôngsao, chắc là do cá có chút tanh.”
Chi Hoa rót chén nước,trênmặtkhôngthểhiệngì nhưng trong lòng lại cảm thấy nữ nhân trong cung chính là già mồm cãi láo, con cá này nàngđãướpthậtnhiều hương liệu bí truyền để bỏ mùi tanh, sao có thể có mùi được?
Lạc công tửnói“ thất lễ” đưa tay bắt mạch cho tử Oánh, sau khi trầm tưmộtlátnói: “ Chúc mừng nương nương có thai hai tháng.”
Đầu tiên Tử Oánh kinh ngạc sau đó mừng như điên, nguyệtsựcủa nàng thường hay trễ, mỗi lần đến lại đau đớn. Tháng trước chưa tới nàng cũngkhôngđể ý,khôngnghĩ rằngđãcó thai.
Dịch Thụy Cảnhkhôngquan tâm bên cạnhđangcó người, hôn lên má nàng, nha đầu mậpthìnhảy cẫng lên “ Nương nươngthậtcó phúc khí.”
Chi Hoa cười cười, nàng hiểurõđứanhỏđối với nữ nhân trong cung quan trọng như thế nào, trong lòng cũng mừng thay Tử Oánh.
Tử Oánh cao hứngmộtlát nhưng nghĩ tới chuyện hoang đường trong tủ vào trưa nay liền vội hỏi “ Đứanhỏvẫn tốt chứ?”
“ tạm thời vẫn tốt.” Lạc công tử bày ra bộ dángkhôngnóngkhônglạnh chọc cho DỊch Thụy cảnh xem thường “ Tiểu lạc, ngươi cũng phải cố gắng dùng sứcmộtchút, tranh thủ sớm làm cho Chi hoa mang đứanhỏ”
Tiểu Lạc? Mọi người đồng thời runmộtcái, Chi hoa lại càng choáng váng, khi nàothìcông tử của nàng lại thành tiểu lạc? Hừ đến lúc nàng sinh đứanhỏ, các ngươi cứ đứng đó mà hâm mộ
Tử Oánh vẫn còn lo lắng cho đứanhỏ, nàng mới bị ngã lại cưỡi ngựa. Chỉ có về cung để Từ thái y bắt mạch nàng mới có thể yên tâm, nếu nhóm cung tần biết nàng có thaikhôngbiết lại có phong ba gì nữa.
hiệntại trong bụng có đứanhỏ, lại cùng Dịch Thụy Cảnh tâm đầu ý hợp, cả người nàng như ngâm trong hũ mật.
Dịch Thụy Cảnh vốn định về hành cung nghỉ ngơi nhưng vì Tử Oánh có mang nên nghỉ lại đâymộttối. Hôm sau cùng nàngđixe ngựa trở về.
Đêm hai người lại ôn nhumộtphen,hắnôm hôn nàng giống nhưkhôngđủ, làm nàngkhôngngủ ngon, bĩu môi, dùng ánh mắt lên ánhắn. Điều này làmhắnnhìn nàng càng thêm trìu mến.
trênđường về ngựađichậm, nàng cũngkhôngcó gì khó chịu. Dựa trong lònghắnngủmộtđường, làm cánh tayhắntê rần.
Người ở hành cungđãsớm nhận được ý chỉ, Đào nhi và Lâm Ngônđãsớm chờ ở cửa hành cung, thấy Tử Oánhthìtiến lên.
“ Nương nương..” Đào nhi rơi nước mắt, từ khi hầu hạ nương nương đến nay, nàng chưa rời xa Tử Oánh quámộtngày, nay lạimộtngàymộtđêmkhônggặp, trong lòng đầy lo lắng,khôngbiếttrênngười nương nương có bị thươngkhông.
“ Đào nhi, sao thấy ta lại mất hứng, chẳng lẽ ngày thường ta bạc đãi ngươi.” Tử Oánh đỡ tay nàng trêu ghẹo.
Đào nhi ngẩn người, sau khi phản ứng lại vội quỳ xuống “ Hoàng Thượng”
“ nương nương của các ngươiđangmang thai, phải cẩn thận hầu hạ, có chuyện gìthìthông báo cho Trẫm.”
Đào nhi và Lâm Ngôn mừng rỡ, đây là chuyện lớn, vội chúc mừng Tử Oánh, đỡ tay nàng cũng rất cản thận.
Dịch Thụy Cảnh về Mặc Dương cung. Tin tức trong cung truyền rất nhanh,khôngbao lâu tất cả mọi ngườiđãbiết.
Huệ tần vỗ bàn “ Điều ngươi nghe được làsựthật? Chính miệng Hoàng Thượngnóinàng ta mang thai?”
“ Đúng vậy ạ, nô tỳ ngherõràng, Hoàng Thượngnóingay tại cửa Song Tuyết cung, người nghe thấykhôngít,hiệntại các vị nương nương chắc cũngđãbiết.”
Hít sâumộthơi “ Bản cung và nàng ta chắc là bát tự tương khắc, từ khi nàng ta vào cung, bản cungkhôngcó ngày nào yên ổn!hiệnnay tiện nhân đó còn mang thai, chắc chắnsẽngồi lên đầu bản cung, sao hôm qua tiện nhân đókhôngbị ngựa giẫm chết!”nóixong dùng sức vò nát khăn.
Quý phi sau khi nghe tin lại im lặng “ Chuẩn bị lễ đưa qua đó.”nóixong quay vào trong lễ phậtkhôngđể ý đến.
Vinh tần cười, trong nụ cười đó có bao nhiêu chua xót chỉ mình nàng ta biết.
Hoàng Thượng hạ lệnh điều trarõnguyên nhân ngựa bị thất kinh hôm qua, nhất là ngời muốn đổ lên Ngọc tần. Sau khi mọi người biết Ngọc tần mang thai đều kinh sợ, vạn nhất hôm qua Ngọc tần ngã sấp xuống, hoặc bị ngựa đụng phải… chẳng phải Hoàng Thượngsẽrất tức giận sao!
Nhưng sau khi tra lại chỉ tra ra tỳ nữ củamộtvị phu nhân, sau đó mọi đầu mối bị cắt đứt. Sau khi nghe tin Tử Oánh tất nhiênrõràng, tỳ nữ này chỉ là con tốt chết thay. Người sau mànđãsớm đem chứng cứ hủy hết.
Ngày ấy sau khi tách ra khỏi Hứa thị, nàngkhôngnhìn thấy người phía sau nhưng có khả năng Hứa thịsẽthấy.
Cung tần mang thai có thể truyền gia quyến vào cung. Đây lại là hành cung nênkhôngcó nhiều quy củ, Hứa thị lạiđangở đây nên nàng thông báo cho Quý phimộttiếng, QUý phi cũngsẽkhôngvì chuyệnnhỏnày mà làm khó nàng liền vui vẻ đồng ý.
Hưa thị đếnkhôngphảimộtmình, còn cócôcôcủa nàng Lâm thị. Lâm thị lôi kéo tay nàng hỏi han ân cần, làm nhưkhôngkhí giương cung bạt kiếm ngày đókhôngtồn tại. Da mặt dày giống y Hoàng di nương.
Hứa thị dùng ánh mắt xin lỗi nhìn Tử Oánh, Tử Oánh biết chuyện nàykhôngthể trách Hứa thị. Cảm thấy hôm nay Lâm thị đến đây là có người giật dây. Tử Oánh và Hứa thịkhôngnóiđược câu nào. Nênkhônghỏi được hoàn cnahr ngày đó.
Đến lần thứ ba Lâm thị khóc lóc kể nể đời Vận Điềm coi như bị hủy, bịmộttên thị vệ khinh bỉ. Nếukhônggả chohắnthìchỉ còn con đường xuống tóc làm nicô. Đào nhiđãmuốn nghekhôngnổi. Tử Oánh lại càng buồn ngủ.
Từ sau khi về hành cung, Tử Oánh luôn miễn cưỡng thức dậy, mỗi ngày đều ngủthậtnhiều. Nếu Hoàng Thượngkhôngđếnthìnàngsẽngủ mãikhôngtỉnh.
Dịch Thụy Cảnh lo lắng, truyền thái y bắt mạch, Thái y chỉnóithân mình nàng rất tốt, buồn ngủ là triệu chứng bình thường. Thai tượng cũng ổn định,khôngcần lo lắng…
Tử Oánhkhôngsợ thái ynóidối, dù sao trước mặt Hoàng Thượngkhôngai có gan đó. Nàng yên lòng, mỗi ngày hết ăn lại ngủ.
Đào nhi ngày ngày lo lắng đề phòng, đồ ăn gì đó đều cẩn thận tra xét, bất cứ thứ gì tiếp xúc với nàng đều cẩn thận. Huân hươngkhôngthể đốt, đến hương hoa cũngkhôngthể xuấthiện. Thai của Lưu tần vì sao chết lưu, hai người đều biết rấtrõ.
Ngày tháng như vậy trôi qua đến khi phải hồi cung, Tử oánh sinh rakhôngnỡ lạikhôngthểkhôngvề, sắp tới là sinh nhật Thái Hậu, các nàng phải trở về chuẩn bị. Lúc trở về mất hứng, ở hành cungkhôngcó nhiều quy củ trói buộc, mỗi ngày cùnghắnđánh cờ, phao trà đọc sách. Nàng nằmtrênđùihắnngắm mây trời, trong lòng kiên định hhown bao giờ hết. Chỉ cảm thấy ông trời đối với nàngkhôngbạc.
Báo xong thù, đưa toàn bộ bọn họ xuống địa ngục. Đời này của nàng coi nhưkhôngcó gì hối tiếc.
Nhưng mọi chuyện thường lạikhôngnhư ý muốn.
Hai mươi bốn tháng chín khởi hành hồi cung. Xe ngựa của nàngđãphô trương hết cỡ màhắnvẫn chưa hài lòng. Để nàngđicùng xe ngựa vớihắnthìnàng lạikhôngđồng ý, cố kị đứanhỏnênkhôngdám phát giận với nàng, cuối cùng chỉ còn cách tùy nàng.
Tử Oánh cũng muốn dínhmộtchỗ vớihắnnhưng chung quy nàng vẫn biết đạo lý mưa móc quân ân. Nửa tháng nay nàng lạimộtmình độc sủng, Quý phikhôngnóigì, Huệ tần lại vài lần gâysựbị nàng cản trở về. Nếu có người có tâm bẩm báo cho Thái hậuthìnàngsẽkhôngchỉ nhận được răn dạy đơn giản như vậy.
Nàngkhôngbiết tại sao Thái hậukhôngvui với nàng? NếuthậtsựThái hậu muốn chèn ép nàngthìnàng phải ôm chặt đùi Hoàng Thượng mới được, cũng may nàng còn có đứanhỏ.
Sờ bụng nàng nở nụ cười. Dịch Thụy Cảnh vén rèm vào, nhìn thấy cảnh này, khó chịu trong lòng cũng tan thành mây khói.
“ Hoàng Thượng?” Tử Oánh kêumộttiếng, thấy Dịch Thụy Cảnh mặc y phục thái giámrõràng là vụng trộm tới đây.
“ hư”hắnbước đến ôm nàng vào ngực, làm Đào nhi xấu hổ chạy ra ngoài đứng cùng Lâm Ngôn.
“khôngai pháthiện, nàng yên tâm. Trẫm nhớ nàng.”hắnngồitrênxe biết cố kỵ của nàng nên dứt khoát đổi xiêm y đến đây cùng nàng.
Trong lòng nàng cao hứng “ Bẹp” hôn lên mặthắn. Cái này nhưmộtmồi lửa làmhắndày vò nàngmộthồi.
“ oánh oánh, chờ hết tháng ba xem Trẫm trị nàng thế nào” Thấy nàng hụt hơihắnmới hài lòng bỏ ra.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook