• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ (2 Viewers)

  • Chương 1451-1455

Chương 1451 Huyễn tộc vào đường cùng 2

Nguyên Nha dốc toàn lực mới đưa được một vào thành viên rời đi, ông ta bảo Diệp Tinh không cần trở về, tộc Hạt Nguyên, tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân đó bây giờ còn đang truy kích, thậm chí có thể sẽ xuất hiện thánh hoàng vũ trụ.

"Diệp Tinh, làm sao đây?" Tiểu Hắc hỏi.

Phân thân huyễn tộc Diệp Tinh chuẩn bị trực tiếp tới tộc Hạt Nguyên.

"Đi, tới nơi ở của huyễn tộc trước!" Không do dự, Diệp Tinh trầm giọng nói.

Hắn còn chưa đến nỗi trơ mắt nhìn huyễn tộc bị diệt.

Có thực lực như bây giờ, cho dù tộc Hạt Nguyên và thánh hoàng vũ trụ tới nơi này, hắn cũng không sợ chút nào.

...

Trong hư không vô cùng lạnh lẽo, đen tối, lúc này trên một tinh cầu hiu quạnh, lại có hơn mười thành viên huyễn tộc ở chỗ này, cầm đầu là một ông già.

Ông cụ trông vô cùng già nua, sinh mệnh lực giống như ánh nến còn sót lại trong gió vậy, có thể tắt bất cứ lúc nào.

Mà sau lưng ông ta chính là đạo chủ Tân Việt, sau đó là một vài bất tử cảnh huyễn tộc, còn có một vài kẻ yếu khác.

Lúc này trong mắt mỗi một thành viên huyễn tộc đều tràn đầy mệt mỏi, nhưng nhiều hơn chính là thù hận.

"Nguyên Nha, hiện giờ thành viên tộc ta bị giết chết hơn nửa, tộc Hạt Nguyên và các tộc khác vẫn còn đang truy kích."

Trong mắt đạo chủ Tân Việt tràn đầy vẻ thù hận, nói: "Những tộc đáng chết này, hoàn toàn đuổi tận giết tuyệt huyễn tộc chúng ta."

Sau khi nói xong trong mắt ông ta lại tràn đầy cảm giác bất lực, thực lực tộc bọn họ quá yếu, hiện giờ thậm chí chỉ còn lại ông ta và Nguyên Nha, Lâm Mặc ba người là đại đạo chi chủ.

Ông cụ Nguyên Nha khẽ thở dài một cái, nói: "Mặc cho số phận đi! Cho dù chúng ta chết hết, nhưng chỉ cần Lâm Mặc không chết, tương lai hắn đạt tới đẳng cấp thánh hoàng vũ trụ, liền có thể triệu tập rất nhiều huyễn tộc khác, lần nữa đứng trong vũ trụ! Khi đó chính lúc là huyễn tộc chúng ta quật khởi!"

Nói đến đây, trong đôi mắt mệt mỏi ông ta lại bạo tản ra một tia sáng vô cùng khiếp người.

Tộc quật khởi, đây là tâm nguyện lớn nhất của ông ta.

Các thành viên nhân tộc nhỏ yếu phía sau nghe thấy cuộc nói chuyện của mấy người ông cụ Nguyên Nha, khuon mặt mệt mỏi cũng mang theo chút hi vọng.

"Ca, ngươi nói tương lai huyễn tộc chúng ta thật có thể quật khởi ư?" Cô gái Hàn Y nhìn ca ca mình nhẹ giọng hỏi.

Đây là khát vọng lớn nhất trong lòng bọn họ, nhưng giờ đây chẳng thấy được tia hy vọng nào.

"Sẽ, nhất định sẽ." Thanh niên Hàn Triệt dùng sức gật đầu một cái, trên mặt cậu ta còn có mấy vết thương, áo giáp trước ngực bị một móng vuốt đánh trúng, lúc này trên mặt còn có một ít máu, hiển nhiên trước đó cậu ta đã bị thương.

Trong mắt các huyễn tộc có mang theo khát vọng, nhưng cũng có mê mang.

Tộc bọn họ từng hưng thịnh, nhưng sau đó suy bại, kéo dài mãi cho đến hiện tại.

Oành!

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên một luồng dao động khí thế khủng bố hạ xuống, lập tức bao phủ nơi này.

"Không ổn, là tộc Hạt Nguyên, tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân tam đại tộc!"

"Bọn họ lại đuổi tới rồi!"

Cảm nhận được luồng dao động khí thế này, rất nhiều thành viên huyễn tộc sắc mặt thay đổi.

Ông già Nguyên Nha cũng lập tức đứng lên, trên mặt tràn ngập vẻ nghiêm túc.

“Khụ khụ khụ!"

Lúc này bỗng nhiên ông ta lại ho khan kịch liệt, thậm chí trong miệng còn có máu tươi chảy ra, sai khi máu tươi này chảy ra, cả người trông càng uể oải hơn nữa.

"Ha ha, Nguyên Nha, sinh mệnh lực của ngươi thật đúng là ngoan cường, đến giờ vẫn chưa chết." Trong hư không, một giọng nói chói tai truyền tới.

Vút! Vút!

Sau đó phía xa lại có một rất nhiều bóng người nhanh chóng bay tới, những thân ảnh này giống như một dòng nước lũ vậy, trong thời gian ngắn ngủi gần như đã chiếm lĩnh toàn bộ hư không

Đặc thù của những thân ảnh này chia thành ba tộc, cầm đầu là ba vị cường giả.

Một cường giả trong đó toàn thân đen nhánh, trên mọc ra sừng cong, trên mặt mang theo bí văn màu vàng, ánh mắt cũng lộ ra màu vàng, thậm chí trên người còn có rất nhiều bí văn kỳ lạ, có từng tia ánh sáng màu đen tản ra.

Còn có một sinh vật khổng lồ loại giao long, trên người bao phủ bởi vảy màu đỏ, giống như là rắn vậy trực tiếp uốn lượn ở trong hư không.

Sinh mệnh thứ ba phần lên thân mình bọ lân giáp đen bao phủ, cơ thể gầy dài, cả khuôn mặt trông giống như yêu thú độc hạt.

Ba cường giả chia nhau đứng ở một phương, ở nơi đó còn có rất nhiều người sau lưng, ánh mắt bọn họ nhìn xuống rất nhiều thành viên huyễn tộc, trong mắt mang tia sáng khát máu.

Oành! Oành!

Dao động khí thế khủng bố tản ra, thậm chí hư không xung quanh cũng không chịu nổi dao động của những cường giả này, không ngừng sụp đổ.

Ba thế lực chính là tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân còn có tộc Hạt Nguyên tam đại tộc!

Trong đó cầm đầu tộc Vũ Hồn và tộc Xích Lân là đại đạo chi cấp ba chủ đạo chủ Nham Mặc và đạo chủ, Khôn Linh, mà tộc Hạt Nguyên là đại đạo chi chủ cấp hai đạo chủ Mộ Tề!

"Đạo chủ Nham Mặc, đạo chủ Khôn Linh. . . Các ngươi đúng là bám riết không tha huyễn tộc chúng ta." Ông già Nguyên Nha nhìn mấy người, lau máu tươi trên khóe miệng, sắc mặt vô cùng u ám nói.

"Ha ha, chỉ cần huyễn tộc các ngươi giao tất cả bảo vật ra, ta liền tha các ngươi, thế nào?" đạo chủ Nham Mặc cười to nói.

"Bảo vật tộc ta đã sớm thất lạc từ lâu, các ngươi muốn, trực tiếp đi tìm ma tộc mà đòi." sắc mặt Nguyên Nha lạnh như băng, rõ ràng lúc này trong mắt có vẻ chế giễu vẻ.
Chương 1452 Giáng xuống

Lúc đó sau khi mười thánh hoàng vũ trụ cả huyễn tộc ngã xuống, gặp phải ma tộc giết hại trắng trợn, nháy mắt đã suy bại.

Phần lớn bảo vật của tộc bọn họ cũng đã bị ma tộc lấy mất.

"Việc này ta không dám đâu." sắc mặt đạo chủ Khôn Linh tộc Xích Lân lãnh đạm, dường như có chút không quan tâm Nguyên Nha nói.

Nói đùa, ma tộc là tộc đỉnh cấp vũ trụ, không nói trong tộc có thánh tôn vũ trụ, ngay cả đẳng cấp cường giả thánh hoàng cũng đã gần trăm vị, loại tộc thế lực chỉ có một thánh hoàng như bọn họ sao dám tới trêu chọc?

Hơn nữa, bây giờ bọn họ tồn tại phụ thuộc vào ma tộc.

Ông ta nhìn Nguyên Nha, lãnh đạm nói: "Ta không tin trên người ngươi không có bảo vật."

Bọn họ vẫn luôn đuổi giết Nguyên Nha, nhưng cho dù sinh mệnh lực của Nguyên Nha suy bại lại vô cùng là ương ngạnh, chạy trốn hết lần này đến lần khác.

"Ngươi không tin ta cũng không có cách nào khác." Ông cụ Nguyên Nha lắc đầu nói.

"Nguyên Nha, đạo chủ Không Đồng tộc ta và đạo chủ Xích Diễm hiện giờ sao rồi? Có phải đã chết hay không? Là ai giết?" đạo chủ Mộc Tề tộc Hạt Nguyên nhìn Nguyên Nha lạnh giọng quát.

Đạo chủ Không Đồng tộc bọn họ là cường giả thứ ba của tộc, nhưng lại đột nhiên biến mất trên bình nguyên Hoang Vũ, rất có thể đã bị giết chết.

Nhưng hiện giờ bọn họ lại không biết bất cứ chuyện gì, thậm chí ngay cả đạo chủ Không Đồng và đạo chủ Xích Diễm sống hay chết cũng không biết.

"Đạo chủ Không Đồng? đạo chủ Xích Diễm?" Nghe vậy, khóe miệng ông già Nguyên Nha cũng lộ ra một nụ cười nhạt, nói: "Bọn họ bị ta giết rồi."

"Hừ! chỉ dựa vào thực lực của lão bất tử người cũng có thể giết đạo chủ Không Đồng tộc ta?" Nghe thấy lời của Nguyên Nha, đạo chủ Mộc Tề nhất thời tức giận quát.

Đạo chủ Không Đồng cũng là đại đạo chi chủ cấp ba, thực lực cường đại cỡ nào? Chi dù Nguyên Nha đang ở thời kỳ hưng thịnh nhiều nhất cũng chỉ ngang tay thôi.

"Đừng phí lời với lão bất tử này nữa, ra tay đánh chết đi!"

"Đúng, giết chết những huyễn tộc khác."

Hai vị đạo chủ Nham Mặc gầm nhẹ nói.

"Tất cả mọi người nghe lệnh, giết chết toàn bộ thành huyễn tộc!"

Vút! Vút! Vút!

Nhất thời rất nhiều cường giả tộc Hạt Nguyên, tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân bay ra, trên mặt mang theo nụ cười dữ tợn, tất cả đều bay về phía thành viên huyễn tộc.

"Chiến đấu!"

"Giết những cường giả tộc Hạt Nguyên, tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân này!"

Các thành viên huyễn tộc mắt đều đỏ bừng, không sợ chết xông tới.

"Mọi người chuẩn bị rút lui, ta tìm cơ hội mang các ngươi rời đi!" Lúc này Nguyên Nha nhìn khung cảnh bốn phía một cái, lại trầm giọng phân phó.

Trước đó bị những tộc này đuổi giết, bọn họ cũng chỉ là gặp phải một thế lực, nhưng lần này lại tề tụ, rõ ràng ba tộc này lần này đã chuẩn bị đầy đủ, bọn họ gần như không phải là đối thủ!

Ông ta thu các thành viên huyễn tộc lại, chuẩn bị chạy thoát.

"Ha ha, Nguyên Nha, lần này ba phe thế lực chúng ta liên hiệp, ngươi chạy thoát được sao?" đạo chủ Nham tộc Mặc Vũ Hồn cười to nói.

Oành!

Dao động khí thế khủng bố trên người bạo phát, hư không vỡ nát, vô số khí lưu hỗn độn tràn ra, ông ta vươn tay phải ra, trực tiếp chộp về phía Nguyên Nha.

Nhưng trên người Nguyên Nha lại có tia sáng chói mắt tản ra, thậm chí tốc độ của ông ta lập tức tăng nhanh rất nhiều, vừa thu huyễn tộc lại, vừa nhanh chóng chạy về một phía.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Hình như dao động khí thể trên người lão già đó nháy mắt tăng mạnh lên mấy lần!"

"Bình thường, lúc đó huyễn tộc giữ lại rất nhiều bảo vật, cho dù dó trợ giúp thực lực của đại đạo chi chủ cấp ba cũng là điều rất bình thường."

"Liên thủ! Lần này tuyệt không thể để cho lão già này rời đi!"

Sắc mặt mấy đại đạo chi chủ hơi thay đổi, sau đó toàn bộ ra tay, cũng bây về Nguyên Nha.

Lúc này khí thế cường đại trên người Nguyên Nha tản ra, khóe miệng ông ta không ngừng có máu tươi chảy ra, nhưng ông ta không quan tâm, lúc này điều ông ta muốn làm chính là mang những thành viên huyễn tộc còn tồn tại này rời đi.

“Cút cho ta!"

Cảm nhận được rất nhiều công kích khủng bố, Nguyên Nha gầm nhẹ một tiếng, nhất thời ba người đạo chủ Nham Mặc đều bay ra ngoài.

“Quả nhiên thực lực đã mạnh lên!"

“Nhưng có chút không chân thực, trông dáng vẻ thì lão già này chẳng kiên trì được bao lâu nữa đâu!"

"Tiếp tục thi triển công kích!"

Sắc mặt ba người đạo chủ Nham Mặc vô cùng lạnh lùng, không có một chút tình cảm nào, ra tay vô tình.

"Tộc lão Nguyên Nha!" Rất nhiều thành viên huyễn tộc nhìn khóe miệng Nguyên Nha không ngừng chảy ra máu tươi, trong lòng đau khổ.

Ông cụ trước mắt đã làm quá nhiều vì huyễn tộc bọn họ rồi, dạy dỗ bọn họ tu luyện, bây giờ lại đang cùng liều chết chiến đấu kẻ địch, muốn dẫn bọn họ rời đi.

"Ca, tộc lão Nguyên Nha sẽ chết ở đây ư ? Chúng ta cũng sẽ chết ở đây ư?" Hàn Y có chút sợ nói.

"Sẽ không." Hàn Triệt lập tức lắc đầu, kiên định nói: "Tộc lão Nguyên Nha sẽ không chết, chúng ta cũng sẽ không chết."

Mặc dù nói thế, nhưng rõ ràng trong mắt cậu ta xuất hiện một tia tuyệt vọng.

Trên mặt tất cả thành viên huyễn tộc đều lộ vẻ tuyệt vọng, dường như đang đợi cái chết tới.

"Mau, nhanh một chút!" Ông già Nguyên Nha hoàn toàn điên cuồng, ba đạo công kích mạnh mẽ phía xa lại đánh tới, nhưng lập tức bị ông đánh lui.

Ông ta thành công, nhữn huyễn tộc này còn có thể sống sót, nếu như thất bại, người nơi này đều sẽ chết!

Oành!

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên toàn bộ hư không chợt rung lên, hư không biến hóa, dường như xung quanh hoàn toàn biến thành một thế giới khác, ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Chương 1453 Thủ lĩnh huyễn tộc 1

"Đây là. . . thánh hoàng vũ trụ ra tay?" Cảm nhận thế giới bỗng nhiên giáng xuống này, đại đạo chi chủ ở hiện trường rõ ràng đều cảm ứng được

"Không!" lúc này rõ ràng ông già Nguyên Nha cảm ứng được đại thế giới này, trong mắt ông ta lập tức lộ ra vẻ không cam lòng, trên khuôn mặt già nua lại càng tuyệt vọng.

Với thực lực hiện giờ của ông ta còn có thể chạy thoát khỏi đạo chủ Nham Mặc, nhưng đối mặt với thánh hoàng vũ trụ chắc chắn ông ta không có sức phản kháng.

Theo ông ta thất, thế giới giáng xuống này nhất định là tộc Hạt Nguyên cùng tam đại tộc, dẫu sao huyễn tộc bọn họ cũng không quen biết thánh hoàng vũ trụ nào.

"Là thánh hoàng vũ trụ!"

"Vị nào? Thánh hoàng đại nhân trong tộc không nói sẽ tới nơi này?"

Cảm ứng được thế giới khổng lồ giáng xuống, trên mặt ba người đạo chủ Nham Mặc không có mừng rỡ, ngược lại đều có vẻ nghi hoặc.

Nhưng sắc mặt bọn họ nháy mắt thay đổi.

Theo thế giới giáng xuống, lại có rất nhiều trói buộc đánh tới, tác động lên người bọn họ.

Dưới sự trói buộc này, thậm chí thân thể bọn họ không cách nào nhúc nhích.

"Ùng ùng!"

Trời đất vỡ nát, khí lưu hỗn độn vũ trụ tràn ngập, những khí lưu hỗn độn này nháy mắt ngưng tụ thành một bàn tay hỗn độn khổng lồ.

Bàn tay hỗn độn này che khuất bầu trời, dường như đem nơi này bao phủ, hoàn toàn sau đó bàn tay to lớn trực tiếp đè xuống!

"Không!"

Lúc này trong mắt ba người đạo chủ Nham Mặc đều lộ ra vẻ hoảng sợ, theo bàn tay to lớn đè xuống, sinh mệnh lực của bọn họ đang nhanh chóng giảm xuống.

“Thánh hoàng vũ trụ đó là người bên huyễn tộc!"

"Sao có thể? Huyễn tộc nhỏ yếu lại có thánh hoàng vũ trụ tương trợ!"

“Rất có thể đạo chủ Không Đồng là bị hắn đánh chết!"

"Rốt cuộc là ai?"

Mấy cường giả đạo chủ Nham Mặc sợ hãi, trong lòng nhanh chóng nghĩ tới điều gì.

Sau đó bọn họ nhìn thấy phía xa, nơi đó có một vị thanh niên dậm chân tới.

Đó là một sinh mệnh kỳ lạ toàn thân bao phủ bí văn màu đen, những bộ phận còn lại được lân giáp đen bao phủ, thân cao ba mét, vóc dáng thon gầy, trong đôi mắt màu tím lóe lên tia sáng kỳ lạ, lúc này trên người mặc áo giáp màu đỏ, trên người tản ra uy nặng vô tận!

Hiển nhiên, thế giới này chính là vị thanh niên này thi triển.

"Sinh mệnh huyễn tộc?" Nhìn thấy thanh niên này, cảm nhận dao động khí thế ngút trời trên người, đạo trong mắt mấy người chủ Nham Mặc lộ rõ vẻ khiếp sợ, sắc mặt lập tức động cứng lại.

“Mười vị thánh hoàng vũ trụ huyễn tộc đã ngã xuống từ rất nhiều năm trước? Sao có thể còn sống?" trong lòng bọn họ vừa mới nổi lên suy nghĩ này, ngay sau đó ánh mắt ảm đạm, hoàn toàn mất đi dao động khí tức sinh mệnh.

Không chỉ bọn họ, tất cả tộc Hạt Nguyên, tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân xung quanh dưới bàn tay khổng lồ đó không có chút lực phản kháng nào.

Theo bàn tay hỗn độn khổng lồ hoàn toàn rơi xuống, khí tức sinh mệnh của bọn họ hoàn toàn biến mất!

Trong hư không, trên mặt Nguyên Nha vẫn còn vẻ không cam lòng, tuyệt vọng, nhưng lại chợt phát hiện sau khi thế giới đó giáng xuống, tượng công kích cua bàn tay hỗn độn khổng lồ đó lại là mấy người đạo chủ Nham Mặc.

"Đều chết hết rồi?" Nhìn trong nháy mắt cũng đã rơi xuống cường giả ta, đại tộc – tộc Hạt Nguyên, tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân, Nguyên Nha lại thấy thanh niên huyễn tộc phía bay tới, lập tức ngây ra

"Lâm Mặc?"

Vậy mà vị thnash hoàng vũ trụ tới đây ra tay lại là người huyễn tộc bọn họ.

"Nguyên Nha ." Diệp Tinh bay tới, nhìn ông già Nguyên Nha, trên mặt nở một nụ cười.

Hắn tới vẫn không chậm lắm, nhưng chậm trễ chút thời gian nữa thôi, nói không chừng mấy người Nguyên Nha xị bị đánh chết.

Nguyên Nha ngây ra, nhưng nháy mắt phản ứng lại, ông ta nhìn Diệp Tinh, trên khuôn mặt già nua nhất thời lộ ra vô cùng kích động vẻ, nói: "Lâm Mặc, ngươi. . . Ngươi đột phá đến cảnh giới thánh hoàng vũ trụ rồi?"

Mới vừa khi thế giới đó giáng xuống, cộng thêm uy lực khủng bố của bàn tay hỗn độn khổng lồ ấy, đây chắc chắn là thực lực thánh hoàng vũ trụ mới có thể có được.

"Đúng." Nhìn ông già trước mắt, Diệp Tinh gật đầu cười.

"Thật sự đột phá rồi?" trên mặt Nguyên Nha tràn đầy vẻ kích động, huyễn tộc bọn họ cũng xuất hiện cường giả thánh hoàng vũ trụ mới rồi.

Mơ ước nhiều năm trở thành sự thật, đến giờ ông ta vẫn còn có một cảm giác không chân thực.

Soạt! Soạt! Soạt!

Từng bóng người xuất hiện, đều là thành viên huyễn tộc, bọn họ nhìn Diệp Tinh, trên mặt cũng tràn đầy kích động.

"Là tộc lão Lâm Mặc ra tay cứu chúng ta!"

"Tộc lão Lâm Mặc đột phá đến thánh hoàng vũ trụ rồi!"

"Quá mạnh mẽ, mới vừa rồi bàn tay hỗn độn khổng lồ đó, đại đạo chi chủ cấp ba của tộc Vũ Hồn và các tộc đều không chống đỡ được, tất cả đều bị miểu sát trong nháy mắt!"

"Là thánh hoàng vũ trụ huyễn tộc chúng ta!"

Sự kích động trên mặt các thành viên huyễn tộc căn bản không che giấu được, đều kích động nhìn Diệp Tinh.

"Ca, tộc lão Nguyên Nha không sao, chúng ta cũng còn sống." Hàn Y hưng phấn nói: "Là tộc lão Lâm Mặc cứu chúng ta, tộc lão Lâm Mặc thật lợi hại."

Cô ta không ngừng dùng tay ra dấu, rất hưng phấn.

"Ừ." Thanh niên Hàn Triệt cũng gật đầu một cái, trong mắt khó nén hưng phấn.

Nhìn đám người kích động, trên mặt ông già Nguyên Nha lại lộ ra vẻ vô cùng nghiêm túc, nói: "Ta tuyên bố, từ giờ trở đi Lâm Mặc chính là thủ lĩnh tuyệt đối của huyễn tộc chúng ta, mệnh lệnh của tất cả thành viên huyễn tộc nghe theo không điều kiện!"

Sau khi nói xong, đầu tiên ông ta nhìn về phía Diệp Tinh, trực tiếp quỳ xuống, nói: "Bái kiến thủ lãnh."
Chương 1454 Thủ lĩnh huyễn tộc 2

Soạt! Soạt! Soạt!

Nhất thời từng thành viên huyễn tộc tất cả đều quỳ xuống, bọn họ nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt, nói: "Bái kiến thủ lĩnh!"

Diệp Tinh sửng sốt một chút, nhưng lập tức phản ứng, nói: "Tất cả mọi người đứng lên đi."

“Vâng, thủ lĩnh." các huyễn tộc đứng dậy, trên mặt vẫn mang vẻ hưng phấn.

Có thánh hoàng vũ trụ ở đây, dường như bọn họ đã nhìn thấy một tia hy vọng quật khởi, lg sẽ không bị những tộc khác tùy ý bắt nạt nữa.

Ánh mắt nhìn về phía Nguyên Nha, Diệp Tinh hỏi: "Nguyên Nha, hiện giờ huyễn tộc sao rồi?"

Hắn có chút không rõ tình hình lúc này.

Nghe vậy, vẻ kích động trên mặt Nguyên Nha lập tức biến mất một chút, nói: "Thủ lĩnh, trước đó huyễn tộc chúng ta chạy trốn, không nghĩ tới rất nhanh đã bị tộc Hạt Nguyên tìm được tung tích, sau đó lại có hàng loạt thành viên huyễn tộc bị đánh chết."

"Lại tìm được?" Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh có vẻ nghi hoặc.

Huyễn tộc ẩn núp cực sâu, căn bản không thể dễ dàng bị tìm được như vậy .

Nguyên Nha lắc đầu một cái, nói: "Chắc chắn tam đại tộc tộc Hạt Nguyên có thủ đoạn đặc biệt nào đó cho dù bọn ta trốn tới đâu, bọn họ đều phát hiện rất nhanh."

"Thủ lĩnh." lúc này đạo chủ Tân Việt nhìn Diệp Tinh, nhưng lại quỳ xuống, nói: "Tộc Hạt Nguyên, tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân này đuổi tận giết tuyệt huyễn tộc chúng ta, hiện giờ trong tộc trừ ta và Nguyên Nha, những đại đạo chi chủ khác đều bị giết chết. Hy vọng thủ lĩnh có thể thay chúng ta làm chủ."

Hồi tưởng lại một màn xảy ra trước đó, trong mắt ông ta tràn ngập vẻ thù hận.

Các thành viên huyễn tộc khác cũng quỳ xuống nhìn về phía Diệp Tinh, rất nhiều người trên người đều có vết thương, trên mặt cũng có vết máu, trông rõ ràng rất nhếch nhác.

"Xin thủ lĩnh làm chủ cho chúng ta."

Những thành viên huyễn tộc này nhớ lại sự việc xảy ra trước đó, thậm chí trong mắt không ngừng chảy nước mắt, giọng nói bọn họ bi thương, hoàn toàn là bi thương, thù hận phát ra từ trong xương cốt.

"Đang làm gì vậy?" Thấy mấy người đạo chủ Tân Việt, Nguyên Nha lập tức quát: "Trả thù tạm thời không gấp, hiện giờ chắc chắn thủ lĩnh còn có những chuyện khác phải làm!"

Cho dù đột phá đến thánh hoàng vũ trụ, nhưng muốn giết chết một vị thánh hoàng vũ trụ rất khó. Tương đương với giết chết, đây là hai khái niệm khác nhau.

Nếu muốn báo thù, ở theo ông ta thất hiện giờ thực lực Diệp Tinh còn chưa làm được.

Nghe vậy, Diệp Tinh nhìn về phía đám người, khóe miệng lại nở một nụ cười, nói: "Nguyên Nha, ta trở thành thánh hoàng vũ trụ chuyện đầu tiên muốn làm chính là tới tộc Hạt Nguyên!"

"Tộc Hạt Nguyên?" Nghe vậy, Nguyên Nha sửng sốt một chút.

"Nếu tộc Hạt Nguyên cùng tộc khác muốn tiêu diệt huyễn tộc, vậy tất nhiên phải tới cửa tính sổ!" Diệp Tinh nhẹ giọng nói .

Hắn vốn muốn tới Hạt tộc Nguyên, hiện bây giờ vừa hay giúp huyễn tộc lập uy.

Hắn cũng lấy được rất nhiều lợi ích từ huyễn tộc, tỷ như mắt thời không, thần khí giáp Hồn Thiên đỉnh cấp... những thứ này đều có tác dụng cực lớn với hắn trước đó.

Nghe thấy Diệp Tinh đơn giản lại ngang ngược nói, mấy người đạo chủ Tân Việt dường như cảm thấy huyết dịch toàn thân cũng sôi trào lên.

Nguyên Nha nhìn Diệp Tinh tự tin, trong lòng cũng có một cỗ cảm giác khó hiểu dâng lên.

Lúc trước Huyễn tộc vô cùng cường thịnh, ai dám khi dễ, Huyễn tộc liền trực tiếp đánh tới cửa, thậm chí rất nhiều Huyễn tộc ngụy trang tiến vào tộc quần, nháo đến long trời lở đất.

Nhưng sau khi Huyễn tộc suy bại, bọn họ khiêm tốn ẩn núp lâu như vậy, cũng không còn sức mạnh như vậy nữa.

Hiện tại nhìn thấy Diệp Tinh, nghe được lời của hắn, Nguyên Nha tựa như có một trận hoảng hốt, ông ta lại cảm giác mình trở lại lúc trước.

\- Tuân theo mệnh lệnh của thủ lĩnh! Nguyên Nha khom người, vô cùng cung kính nói.

\- Tuân theo mệnh lệnh của thủ lĩnh! Tất cả Huyễn tộc đều cung kính nói.

......

Đây là một khu vực khổng lồ tựa như hoang dã, nói là khu vực, kỳ thật là một tòa lục địa thật lớn.

Trên lục địa này, từng tòa cung điện vô cùng cổ quái sừng sững, trên lục địa này thỉnh thoảng có các loại sinh mệnh xuất hiện, nhưng tôn quý nhất không thể nghi ngờ là những người toàn thân hơn phân nửa bị lân giáp màu đen bao trùm, thân hình đều rất gầy dài, toàn bộ khuôn mặt thoạt nhìn chính là sinh mệnh giống như yêu thú bọ cạp.

Đây là lãnh địa của tộc Hạt Nguyên, mà những khuôn mặt khác đều là nô lệ, phục vụ cả tộc Hạt Nguyên.

Chung quanh trên thực tế còn có một ít khu vực giống như bỏ hoang.

Một khu vực lớn này tên là Hư Không Hải, mà ngoại trừ tộc Hạt Nguyên ra, còn có tộc Vũ Hồn, tộc Xích Lân cũng thuộc phạm vi Hư Không Hải này!

Cả Hư Không Hải, tổng cộng có bảy thế lực cấp bậc Thánh Hoàng Vũ Trụ!

Hoàn cảnh Hư Không Hải ưu việt, linh lực sung túc, thậm chí có một phần trợ giúp đặc thù đối với lĩnh ngộ các loại đạo tắc.

Cả vũ trụ vô cùng khổng lồ, nhưng khu vực chân chính thích hợp với sinh hoạt của đại tộc quần rất ít. Những thế lực này tranh đấu với nhau, nhưng cũng có rất nhiều phương diện liên hợp với nhau.
Chương 1455 Cút ra đây!

Trong phạm vi toàn bộ vũ trụ, Hư Không Hải cũng là một nơi tương đối nổi danh.

Xoẹt...

Lúc này một chỗ trong Hư Không Hải, dao động hiện lên, lập tức hai thân ảnh xuất hiện.

Một là thanh niên mặc áo giáp màu máu dữ tợn, còn có một vị là lão giả vô cùng già nua.

"Thủ lĩnh, Hư Không Hải có bảy thế lực Thánh Hoàng Vũ Trụ, hơn nữa đều có liên hệ với nhau. Do đó không thể ở trong một tộc quần lâu ngày, nếu không rất có thể sẽ rơi vào vòng vây của bảy đại tộc quần đỉnh cấp này.” Lão giả Nguyên Nha cung kính nói.

\- Bảy thế lực Thánh Hoàng sao? Diệp Tinh âm thầm nói trong lòng.

Khu vực Hư Không Hải nghe đồn có một ít đặc điểm thời viễn cổ, giống như trong tộc Hạt Nguyên chính là có từng đạo vực sâu khe nứt, vô cùng kỳ dị.

Trong lòng nghĩ, ánh mắt Diệp Tinh bỗng nhiên sáng lên.

\- Phân thân Sát Thần Thú đời sau cũng đến rồi!

......

Trên bình nguyên rộng lớn mênh mông, lúc này có từng luồng khí lưu hỗn độn khí lưu chuyển.

Cả bình nguyên hầu như không có gì khác ngoài những dãy núi nhấp nhô.

Vụt!

Mà ở một chỗ hư không, lại có một thân ảnh đang cấp tốc bay đi.

"Diệp Tinh, Thánh Hoàng Kim Nguyên ẩn nấp ở bên trong khe nứt của một ngọn núi phía trước." Tiểu Hắc vội vàng nói.

"Bên trong khe nứt của một ngọn núi sao?" Trong mắt Diệp Tinh chớp động hào quang, hắn lại trực tiếp ngừng lại, không có tiếp tục đi tới.

"Làm sao vậy?" Nhìn thấy động tác của Diệp Tinh, Tiểu Hắc nhất thời cảm thấy nghi hoặc.

Diệp Tinh mỉm cười nói, "Chờ lát nữa mới động thủ."

Hắn nếu như lại đi đến, rất dễ dàng bị Thánh Hoàng Kim Nguyên phát hiện ra.

\- Chờ sau khi phân thân Huyễn tộc động thủ, ta lại xuất thủ, nếu không rất dễ dàng đánh rắn động cỏ! Hắn giải thích.

Lần này đánh chết hai vị Thánh Hoàng Vũ Trụ của tộc Hạt Nguyên, Diệp Tinh tuyệt đối sẽ không cho phép phát sinh ngoài ý muốn. Nếu không, cường giả cấp bậc Thánh Hoàng trả thù có lực uy hiếp quá lớn.

"Được, lần này nhất định phải giải quyết xong hai tên Thánh Hoàng tộc Hạt Nguyên, ta đã sớm thấy khó chịu với bọn chúng rồi."

Tiểu Hắc nghe Diệp Tinh nói, trong mắt cũng chớp động hào quang vô cùng hưng phấn.

......

\- Đến rồi!

Bên kia, đại lục tộc Hạt Nguyên khổng lồ gần ngay trước mắt.

Xoẹt...

Linh hồn Diệp Tinh quét qua, nhất thời phát hiện một ít tộc nhân tộc Hạt Nguyên, phần nhiều là nô lệ, thậm chí một ít nơi nô lệ đang tiến hành thí nghiệm tàn nhẫn.

\- Tộc Hạt Nguyên này thật đúng là nên giết! Diệp Tinh nhìn một chút, sắc mặt âm trầm, hắn thậm chí ở một chỗ thấy được rất nhiều Nhân tộc, chẳng qua những người này tộc bị tra tấn dòng dòng, hiển nhiên không sống được.

\- Khí tức linh hồn thật cường đại!

\- Ai? Là ai càn quét không kiêng nể gì đấy? Lá gan quá lớn.

Linh hồn Diệp Tinh cũng không có bất kỳ che dấu nào, cứ như vậy tùy ý càn quét, trong nháy mắt liền bị rất nhiều đại đạo chi chủ của tộc Hạt Nguyên cảm ứng được.

Trong mắt bọn họ nhất thời lộ ra vẻ vô cùng nổi giận.

Vụt! Vụt! Vụt!

Từng vị đại đạo chi chủ nhanh chóng bay ra, trực tiếp bay tới chỗ Diệp Tinh.

Toàn bộ tộc Hạt Nguyên có hai vị Thánh Hoàng, hơn mười vị đại đạo chi chủ, thực lực xem như mạnh.

Lúc này Diệp Tinh cứ như vậy lăng không đứng ở trong hư không, khuôn mặt hắn vô cùng trẻ tuổi, mà ở phía sau hắn, lão giả Nguyên Nha hơi cong thân thể, giống như là một lão quản gia.

"Lại tới nơi này."

Nhìn tình cảnh nơi này, lúc này trong lòng Diệp Tinh lại không khỏi cảm thán.

Lần trước hắn đi tới nơi này là vì cứu con gái của mình, lúc ấy hắn còn ở chân linh cảnh, thực lực rất yếu, cho nên lúc đó rất cẩn thận lẻn lẻn vào trong tộc Hạt Nguyên này.

Cho dù ở trong khe nứt vực sâu đột phá tới bất tử cảnh, có thể địch nổi đại đạo chi chủ cấp một, nhưng hắn vẫn không phải là đối thủ của tộc Hạt Nguyên, đành phải cầu xin sư phụ Thánh Tôn Thời Không của mình.

Nhưng bây giờ, hắn đã không còn sợ hãi gì nữa.

\- Thánh Hoàng Khôn Quân, cút ra đây cho ta!

Một giọng nói vô cùng lạnh lẽo chợt vang lên trong hư không, giọng nói này không tính là lớn, thế nhưng lại vang vọng toàn bộ tộc Hạt Nguyên.

"Phanh!"

Nhất thời, một âm vô thanh cùng bén nhọn vang vọng hư không.

Ầm ầm!

Sau đó, một luồng sáng màu đen chói mắt chợt dâng lên, bao phủ một mảng lớn diện tích trên đại lục Hạt Nguyên.

Mà lúc này trên mặt tất cả cường giả tộc Hạt Nguyên đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

\- Ai, là ai? Ai dám làm càn ở tộc Hạt Nguyên chúng ta?

Thánh Hoàng Khôn Quân là một trong hai đại Thánh Hoàng của tộc quần bọn họ, không có bao nhiêu người dám đắc tội, hiện tại lại có người nói ra những lời như vậy.

Nhưng mà trong nháy mắt trên mặt những người này lại lộ ra vẻ vô cùng phẫn nộ.

\- Còn dám bắt Thánh Hoàng Khôn Quân đại nhân tộc ta ra ngoài, thật sự là muốn chết!

Đông đảo tộc nhân tộc Hạt Nguyên phẫn nộ trong lòng.

Thánh Hoàng Khôn Quân là chỗ dựa lớn nhất của tộc quần bọn họ, là thần linh trong lòng bọn họ. Bọn họ đối với ông ta đã sớm sùng bái vào trong xương cốt, làm sao có thể cho phép những người khác hô to gọi nhỏ?

\- Làm càn!

Từng tiếng gầm giận dữ truyền đến, những đại đạo chi chủ tộc Hạt Nguyên đều bay tới chỗ Diệp Tinh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom