-
Chương 1526-1530
Chương 1526 Tiến vào đại lục 2
Hiền giả vận mệnh thích đi khắp nơi giảng đạo, bản thân không thích tranh đấu, thế nhưng những cường giả Thánh Tôn khác lại vô cùng kiêng kỵ đối với ông ta.
Không thích tranh đấu không có nghĩa là chưa từng ra tay, hiền giả vận mệnh mấy lần ra tay triển lộ thủ đoạn đều là quỷ dị khó lường, thậm chí mấy vị Thánh Tôn Vũ Trụ đều chịu thiệt thòi ở trong tay ông ta.
Không ai có thể xem thường một vị cường giả mỗi ngày đều cười ha hả.
"Hiền giả vận mệnh đại nhân." Lúc này Diệp Tinh nhìn về phía hiền giả vận mệnh, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười, vội vàng hô.
Hắn đã từng nghe hiền giả vận mệnh giảng đạo, hơn nữa tin tức con gái của mình cũng là từ trong miệng hiền giả vận mệnh nên mới biết được.
Nếu không phải như thế, có thể hiện tại Bảo Nhi đã chết, Đồng Mục cũng không biết sẽ là tình huống gì.
Cho nên Diệp Tinh rất cảm kích đối với hiền giả vận mệnh.
"Là tiểu tử kia của ngươi a." Hiền giả vận mệnh nhìn Diệp Tinh, cười ha hả nói: "Trước kia thực lực của ngươi rất yếu, hiện tại đều đạt tới trình độ này, không tệ, thật không tệ."
Ông ta tựa hồ rất hài lòng gật đầu.
Diệp Tinh cười cười, lại nói tiếp hắn hiện tại còn nợ hiền giả vận mệnh một nhân tình, nhưng mà vẫn không có cơ hội trả.
"Diệp Tinh này thoạt nhìn rất thân với hiền giả vận mệnh." Thánh Tôn dị tộc khác nhìn về phía tình cảnh trước mắt, sắc mặt hơi trầm xuống.
Ai cũng không biết hiền giả vận mệnh chân chính ý nghĩ trong lòng, nếu là liên hợp cùng Nhân tộc, vậy đối với bọn họ khẳng định không phải là một tin tức tốt.
Xoẹt...
Đúng lúc này, đột nhiên màng mỏng trên đại lục tàn phá kịch liệt dao động lên, một ánh sáng vô cùng chói mắt tản ra.
Nhưng vẻn vẹn chỉ trôi qua một giây, hào quang này liền nhanh chóng yếu bớt, giống như là giãy dụa cuối cùng trước khi biến mất, cuối cùng rốt cục hoàn toàn biến mất.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt một cỗ khí tức giống như man hoang thời tiền sử tản ra, bị mọi người cảm ứng được.
Cỗ khí tức này tản ra ý vị vô cùng cổ xưa, không biết rốt cuộc tồn tại bao lâu.
\- Rốt cục mở ra!
\- Đi, đi vào phiến đại lục tàn phá này thôi!
"Cẩn thận một chút, lần trước đại lục tàn phá xuất thế thậm chí có cường giả cấp độ Thánh Hoàng bỏ mạng, tranh đoạt bảo vật mặc dù quan trọng, nhưng tính mạng là quan trọng nhất."
Từng vị cường giả nhanh chóng trao đổi, hiển nhiên dưới tình huống như vậy, bọn họ cũng không có khả năng thật sự mất đi lý trí.
Chết rồi, cho dù đạt được thánh khí cũng không có tác dụng gì.
Vụt! Vụt! Vụt!
Các cường giả Thánh Hoàng kiêng kỵ. Về phần mười một cường giả Thánh Tôn Vũ Trụ thì không lo lắng cái gì, trực tiếp đi tới đại lục tàn phá.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Từng cỗ linh hồn khổng lồ chợt tản ra, tựa hồ đang dò xét bốn phía.
"Giống như lần trước khi xuất hiện đại lục tàn phá, cũng không cách nào dò xét."
Mặc dù như thế, trong mắt những Thánh Tôn này lại lộ ra vẻ vui sướng.
Chỉ có tương tự, vậy mới có thể xuất hiện bảo vật giống nhau.
Lúc này Diệp Tinh cũng đi tới trên đại lục.
"Đây là?"
Nhưng khi đến đại lục, trong lòng hắn lại khẽ động.
Xoẹt...
Lúc này có một mảnh vỡ bên trong nhẫn không gian của hắn xuất hiện dao động.
Dẫn đến dao động chính là một mảnh nhỏ thật lớn, phía trên còn có một ít bí văn kì dị.
"Lại xuất hiện dao động?" Diệp Tinh vui sướng trong lòng.
Trên người hắn hiện tại có hai kiện bảo vật thần bí không biết, một kiện là đĩa bánh răng vỡ, còn có một kiện chính là những mảnh vỡ kỳ dị hắn một mực thu thập.
Những mảnh vỡ thần bí này hiện tại chỉ xuất hiện một tác dụng, đó chính là có thể làm cho thổ nhưỡng bình thường chuyển hóa thành Tức Nhưỡng, nhưng mà Diệp Tinh căn bản không biết là nguyên nhân gì.
Trước Diệp Tinh nắm giữ đại đạo thời không xong, cũng là kiểm tra một chút mảnh vỡ, thế nhưng dùng thực lực của hắn đối với mảnh vỡ này vẫn không tạo thành được bất kỳ hư hao gì!
Căn cứ phân tích của hắn, những mảnh vỡ này hẳn là cũng là bộ phận của một kiện bảo vật cường, kiện bảo vật kia tuyệt đối vượt xa thần khí đỉnh cấp, chỉ là hắn chỉ là thu thập rất ít bộ phận, cho nên không nhìn ra uy năng cụ thể.
"Là nơi đó truyền tới dao động!" Diệp Tinh cảm nhận một chút, sau đó ánh mát khẽ động không thể biết nhìn về phía một nơi.
“Cuối cùng cũng tiến vào đại lục tàn phá rồi!"
“Những người này không giống trước đây, lẽ nào là sinh mệnh thời đại viễn cổ?"
Lúc này ánh mắt rất nhiều cường giả đều nhìn xuống phía dưới.
Trên toàn bộ lục địa Phá Toái, đều là rất nhiều thi thể, những thi thể này cho dù đã chết, nhưng trên mặt cũng không có vẻ hoảng sợ gì.
“Không biết những sinh mệnh này chết như thế nào?"
“Con người trước khi chết đều không tự giác mà lộ ra cảm giác sợ hãi, nhiều người như vậy đều không có, dường như không hề biết tình cảnh ngay sau đó sẽ bị giết chết."
"Trừ khi thực lực chênh lệch cực lớn mới có thể làm được."
Các cường giả nghị luận.
Chương 1527 Quỷ dị
Diệp Tinh cũng đang nhìn những thi thể này, nhưng cũng nhìn về phía những mảnh vỡ bên cạnh thi thể.
Trên đại lục tàn phá, thỉnh thoảng có mảnh vỡ binh khí xuất hiện, trông cũng không có dao động gì.
"Phù!"
Đúng vào lúc này, dường như có một trận gió thổi tới, mà trong những ngọn gió này còn mang theo khí lưu mù mịt kỳ lạ, dường như bỗng nhiên xuất hiện trong những thi thể này, đang chậm rãi trôi giạt.
"Lui!"
Thấy những khí lưu mù mịt này, sắc mặt thánh tôn nhân tộc Hồn Thiên, thánh tôn yêu tộc Hoang Huyền đều thay đổi, mang thành viên tộc mình tránh đi.
Nhưng cũng có tộc không ý thức được, tốc độ xuất hiện của những khí lưu mù mịt này cực nhanh, cộng thêm trước đó không cách nào dò xét, hiện giờ xuất hiện chỉ thoáng cái đã tới khu vực này, sau đó tiếp chạm tới hai cường giả thánh hoàng.
"A! ! !"
Hai cường giả thánh hoàng này không nhịn được kêu thảm.
Trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ dữ tợn, dương như đang chịu đựng sự đau đớn cực lớn.
Phải biết, thực lực càng mạnh, các phương diện như ý chí cũng tăng lên cực lớn, có thể khiến cho bọn họ như vậy, có thể tưởng tượng được thống khổ này bao lớn.
“Yên Diệt, Chu Luân, các ngươi sao vậy?" sắc mặt cường giả thánh tôn tộc Băng Phách thay đổi, vội vàng hỏi.
Vừa khéo người dính khí lưu mù mịt này đều là cường giả đẳng cấp thánh hoàng tộc Băng Phách bọn họ.
Nhưng đối mặt với vấn đề của ông ta, hai thánh hoàng cường đại căn bản không thể trả lời.
Oành! Oành!
Trên mặt bọn họ tràn ngập vẻ dữ tợn, lúc này trên người dao động khí thế mà lại ở không ngừng tăng cường.
Dao động khí thế cường đại không ngừng tăng lên, thậm chí khiến cho trong mắt những thánh hoàng khác đều lộ ra vẻ chấn động.
Vốn là người đẳng cấp thánh hoàng cường đại của tộc Băng Phách, nhưng nháy mắt bị xuyên thủng, trở thành đẳng cấp thánh hoàng đỉnh cấp, hơn nữa sao động còn đang không ngừng tăng lên..
"Răng rắc!"
Một tiếng vỡ vang lên, áo giáp trước ngực một vị thánh hoàng lập tức nứt vỡ, sau đó trước ngực lại mọc ra một đôi tay màu đen.
Trên cánh tay màu đen này tràn đầy bí văn quỷ dị, phía trên còn dính máu tươi, lúc này trông vị thánh hoàng tộc Băng Phách này giống như bị một đôi tay trực tiếp xuyên qua ngực, trông vô cùng rợn người.
"Đây là?"
Diệp Tinh nhìn cảnh tượng trước mắt, trên mặt lặp tức lộ ra vẻ khiếp sợ, trước đó cũng có vài lần hắn gặp phải kiểu biến hóa như vậy.
"Răng rắc!"
Lại là một tiếng vang trong trẻo vang lên, vị trí trán một cường giả thánh hoàng tộc Băng Phách khác nứt ra, vậy là lại có một đôi cánh còn mang theo máu mọc ra.
Toàn bộ đôi cánh trông rất tàn tạ, thậm chí có thể nhìn thấy cả xương.
Sau khi dị biến này xuất hiện, hai vị cường giả kêu càng thảm, khắp người không ngừng xuất hiện biến hóa quỷ dị, mặt mũi bọn họ vặn vẹo, rõ ràng đang chịu đựng đau đớn cực lớn, mà dao động khí thế trên người vẫn đang không ngừng tăng mạnh.
"Những thứ này là cái gì?"
"Quỷ dị! Nghe đồn bên trong vực sâu vũ trụ ẩn chứa quỷ dị, nếu ở lại một thời gian dài, chắc chắn sẽ bị dính trên, xem tình cảnh trước mắt này rất có khả năng tin đồn là thật."
Cho dù gần như những cường giả trước mắt này đều đứng ở đẳng cấp đỉnh cấp vũ trụ, nhưng là đều cảm thấy trong lòng phát rét.
Trong thời gian ngắn ngủi, vậy mà hai thánh hoàng vũ trụ tộc Băng Phách hoàn toàn biến thành một đại quái vật.
Cánh khổng lồ không đồng đều, dài cánh tay ngắn không bằng nhau, mấy chục đôi mắt máu chảy đầm đìa, giống như bộ phận của rất nhiều nhân loại tùy ý ghép lại với nhau.
"A! ! !"
Âm thanh vô cùng thê thảm truyền tới, trong mắt hai cường giả tràn đầy vẻ điên cuồng máu tanh, sát khí nồng đậm tới cực hạn điên cuồng lan ra.
"Răng rắc!"
Lại có âm thanh trong trẻo vang lên, lúc này lại không có tứ chi nào mới xuất hiện, nhưng trên người hai thánh hoàng tộc Băng Phách lại xuất hiện rất nhiều vết nứt, sau đó những vết nứt này bắt đầu phân bố ra toàn thân.
Cuối cùng vậy mà thân thể bọn họ chia thành mấy đoạn..
Theo thân thể hoàn toàn nứt ra, dao động khí thế trên người bọn họ giống như nước thủy triều rút xuống.
"Chết rồi?"
Mọi người thấy tình cảnh trước mắt, đều cảm thấy một cảm thấy một luồng lạnh lẽo dâng lên trong lòng.
Thực tế từ lúc những khí lưu mù mịt đó xuất hiện, đến giờ vẫn chưa tới mười giây.
Nhưng chỉ chưa tới mười giây thời gian, hai thánh hoàng cường đại, đến gần đẳng cấp đỉnh cấp cứ vậy mà chết theo một cách thức quỷ dị trước mặt bọn họ, thậm chí rốt cuộc chết như thế nào bọn họ cũng không biết.
"Thật may không bị dính lên người!" Nghĩ đến khí lưu mù mịt lúc nãy, trên mặt bọn họ tràn ngập vẻ sợ hãi.
Nếu như lúc nãy bọn họ là người bị dính lên, vậy người chết chính là bọn họ.
"Đáng chết!" Lúc này sắc mặt thánh tôn tộc Băng Phách vô cùng u ám.
Vừa nãy ông ta vẫn luôn trấn áp, hy vọng có thể loại trừ những khí lưu mù mịt kia, nhưng căn bản không cách nào làm được.
Lần này ông ta đem theo tổng cộng ba vị thánh hoàng vũ trụ tới, nhưng giờ nháy mắt đã chết hai người!
"Nhân tộc, yêu tộc. . ." Ánh mắt lạnh lẽo nhìn mấy người thánh tôn Hồn Thiên, thánh tôn Hoang Huyền một cái.
Trông dáng vẻ ban nãy, chắc chắn nhân tộc, yêu tộc biết những khí lưu mù mịt này, nhưng lại không mở miệng nhắc nhở.
Trên thực tế, vô số năm qua đại lục tàn phá này cũng chỉ xuất hiện một lần, hơn nữa lần đầu tiên xuất hiện không ai biết trong đó có bảo vật cường đại, cũng chẳng có mấy tộc cường đại đặc biệt tới thăm dò, vậy nên hiểu biết cực ít tin tức về nơi này.
Giống như tộc Băng Phách chỉ biết trên đó có một món thánh khí, còn có mấy món thần khí đỉnh cấp, ngoài ra không biết tin tức gì khác.
Chương 1528 Tới tay
Hiển nhiên, mấy tộc như nhân tộc, yêu tộc sẽ không chia sẻ tin tức này cho bọn họ.
Các tộc trong vũ trụ, giữa bất cứ tộc này đều có quan hệ cạnh tranh, đối nghịch, có cũng chỉ là lợi ích.
Thu hồi ánh mắt, sắc mặt thánh tôn Băng Liệt lại khôi phục vẻ bình tĩnh.
Trên thực tế, ba thánh hoàng lần này ông ta đưa tới đều có phân thân, cho dù chết cũng có thể tái tạo lại được.
Nhưng thời gian chắc chắn rất dài.
Thực lực càng mạnh, sau khi chết tái tạo càng khó, những người khác không có phân thân đạo tắc giới, năng lượng căn nguyên vũ trụ vô hạn, cho dù chết bao nhiêu lần cũng có thể sống lại ngay lập tức.
Vậy nên những thánh hoàng cường đại có phân thân đó cũng không dám dễ dàng chết đi.
Phân thân tử vong, nấu bản thể ra ngoài khám phá xuất hiện việc ngoài ý muốn, vậy thì sẽ chết thật.*
Vậy nên những cường giả có phân thân càng phải cẩn thận hơn, căn bản sẽ không mạo hiểm như vậy, nói cách khác ở nếu chưa tái tạo lại được phân thân, bọn họ sẽ không ra ngoài.
Nếu không ra ngoài, vậy thì đồng nghĩa với thời gian dài bọn họ mất đi năng lực chiến đấu.
Vậy nên phân thân không phải vạn năng.
Mà Diệp Tinh có phân thân tử vong đạo tắc giới, cho dù chết bao nhiêu lần, đều có thể sống lại ngay lập tức, hơn nữa năng lượng tiêu hao có thể bổ sung ngay lập tức.
Trước kia thánh tôn Thời Không thường thực lực Diệp Tinh càng mạnh, sức uy hiếp đối với dị tộc càng lớn, nguyên nhân chính là điều này.
Hồi sinh vô hạn, không lo lắng phân thân tử vong, cho dù chết cũng có thể xuất hiện lần nữa trong thời gian ngắn, ai dám liều mạng cùng?
Đợi tương lai Diệp Tinh có thực lực sánh ngang với thánh tôn, vậy phân thân tử vong đạo tắc giới sẽ trở thành ác mộng của tất cả các tộc!
"Những khí lưu mù mịt này rốt cuộc là cái gì?"
“Đáng sợ quá."
“Hai thánh hoàng cường đại cứ vậy mà dễ dàng chết đi."
Xung quanh yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn tình cảnh trước mắt.
“Vậy mà có thể khiến cho thánh hoàng vũ trụ dễ dàng ngã xuống." Diệp Tinh cũng chấn động nhìn.
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy khung cảnh này là lúc đuổi giết Hoa Hiên Nhai, khi đó thực lực của hắn mới là hư không cảnh thôi, so với Hiện giờ nhỏ yếu tới mức nào?
Lúc đó thứ quỷ dị ấy biến hóa khiến cho một Bất Tử Cảnh chết, nhưng bây giờ lại là ba người đẳng cấp thánh hoàng chết!
Cường giả đẳng cấp này trong toàn vũ trụ đều có thể đếm được, vậy mà bây giờ lại bị miểu sát? Có thể dễ dàng giết chết bọn họ đoán chừng chỉ có thánh tôn đứng trên đỉnh vũ trụ mà thôi.
Cường giả đẳng cấp thánh tôn trong toàn vũ trụ có được bao nhiêu vị?
Diệp Tinh bỗng nhiên nhớ tới cường giả thần bí cuối cùng nhập vào người Hoa Hiên Nhai, lúc ấy hắn cảm thấy như đối mặt với cả thiên địa.
Cho dù bây giờ nghĩ lại, dường như thánh hoàng vũ trụ cũng không đem tới cho ông ta áp lực gì lớn!
"Rốt cuộc là cái gì?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi sinh ra áp lực.
Ban đầu hắn còn cho là là ma tộc tu luyện bí thuật tà dị biến hóa quỷ dị, bây giờ suy nghĩ một chút căn bản là không thể.
Lúc hắn ở Hư Không Cảnh không để lộ ra bao nhiêu thiên phú cường đại, đặt trong vũ trụ căn bản không tính là gì, nhưng khi đó bị một tồn tại không biết cường đại tới mức naog chú ý tới?
Sống lại, khí lưu màu xám,... rất nhiều suy nghĩ tràn lên đầu, Diệp Tinh cũng nhớ lại một thân ảnh đang cô độc trôi giữa vũ trụ hỗn độn vô tận trong không gian thần thụ thời không đó, đó là tương lai của hắn sao?
Diệp Tinh có hàng nghìn hàng vạn suy nghĩ dường như vũ trụ này còn phức tạp hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, cho dù hắn đạt tới đẳng cấp hiện tại, cũng chỉ mới tiếp xúc tới một chút ít mà thôi.
"Diệp Tinh." Bên tai bỗng nhiên có tiếng truyền truyền tới, thánh hoàng Thiên Hồ nghi hoặc nhìn Diệp Tinh, nói: "Ngươi sao vậy?"
Ông ta nhạy bén phát hiện ra tâm trạng của Diệp Tinh thay đổi.
"Không sao." Nhanh chóng thu lại tâm trạng trong lòng, Diệp Tinh lắc đầu một cái: "Chỉ là cảm thấy chấn động với cảnh tượng trước mắt thôi."
Bên cạnh, thánh tôn Hồn Thiên mở miệng nói: "Những khí lưu mù mịt vô cùng quỷ dị, thật ra những nơi khác trong vũ trụ cũng xuất hiện, nhưng không nồng đậm như nơi này."
“Sư phụ, những thứ đó rốt cuộc là gì?" thánh hoàng Thiên Hồ không nhịn được hỏi.
Thánh hoàng Thiên Hồ chính là đệ tử của thánh tôn Hồn Thiên.
"Không biết, dường như là một vật chất rất quỷ dị đã có từ thời viễn cổ." thánh tôn Hồn Thiên lắc đầu nói.
Ánh mắt ông ta nghiêm túc, thậm chí còn có vẻ kiêng kỵ vẻ, dường như từng bị thiệt với những khí lưu quỷ dị này.
"Lần trước đại lục tàn phá xuất thế đã có mấy thánh hoàng vũ trụ chết trên đó."
Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh im lặng, ngay cả thánh tôn vũ trụ cường đại cũng không biết những thứ này rốt cuộc là cái gì.
"Đi!"
Xem xét bốn phía một chút, xác định không có khí lưu màu xám khác xuất hiện, sau đó thánh tôn Hồn Thiên tiếp tục tiến lên.
"Thăm dò."
"Cẩn thận một chút, chú ý nguy cơ xung quanh tùy thời xuất hiện."
Các cường giả truyền âm, trải qua chuyện vừa rồi, trên mặt mỗi người bọn họ đều nâng lên vẻ vô cùng cảnh giác.
"Đến rồi?"
Diệp Tinh vậy đi theo sau thánh tôn Hồn Thiên, nhưng lại nhìn xung quanh, lúc này hắn đi tới một nơi.
Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng lại bỗng nhiên bay xuống, nhặt mười mấy mảnh vỡ đó lên.
Những thứ này mảnh vỡ này có đường kính một mét, chỉ lớn bằng bàn tay.
“Nhân loại Diệp Tinh nhặt được thứ gì đó?"
Thấy động tác của Diệp Tinh, lập tức có rất nhiều ánh mắt của các cường giả nhìn tới, vừa mới thăm dò đại lục này, ai mà biết bảo vật sẽ xuất hiện ở nơi nào?
Chương 1529 Một kiếm khủng bố 1
"Hóa ra là một ít mảnh vỡ."
"Không có bất cứ dao động gì, cho dù là một món binh khí sứt mẻ, đoán chừng cũng hoàn toàn mất đi tác dụng."
"Đúng, cho dù là thánh khí, hư hại rồi cũng rất khó khôi phục."
"Nhân loại Diệp Tinh có hứng thú với những mảnh vỡ này?"
“Đoán chừng thời gian tu luyện quá ngắn, nên coi những thứ này là bảo vật,”
Những cường giả này cảm nhận một chút, sau đó lại thu hồi ánh mắt.
Cho dù là thánh khí vỡ thành dáng vẻ như vậy, bọn họ cũng sẽ không có hứng thú.
"Tới tay rồi!"
Lúc này Diệp Tinh không quan tâm tới người khác, hắn nhìn mảnh vỡ trong tay, nghiêm túc mà nói hẳn là nhìn một mảnh vỡ lớn bằng bàn tay trong tay, trên mảnh vỡ này còn có một vài bí văn kỳ lạ, chính là thứ mà trước đó hắn cảm nhận được.
Nhưng Diệp Tinh cũng không ngốc, lúc thu thập chắc chắn sẽ dẫn tới sự chú ý của những cường giả khác, vậy nên hắn trực tiếp thu thập một đống lớn.
"Trên đại lục này lại cũng có mảnh vỡ này? Nguyên nhân sinh ra là gì?" trong lòng Diệp Tinh không nhịn được nghĩ.
Hắn phát hiện một khối ở hệ ngân hà, trên người con trai đạo chủ Xích Diễm của đại lục yêu tộc lấy được một khối, vẫn còn ở một vài nơi khác, thậm chí lại phát hiện một mảnh trên đại lục tàn phá của vực thẳm vũ trụ này.
Mỗi một mảnh vỡ đều nằm ở những nơi khác nhau.
"Chẳng lẽ ban đầu binh khí cường đại này bị ai đó phá vỡ, mảnh vỡ bay đi khắp nơi?" trong lòng Diệp Tinh âm thầm nghĩ.
Có thể khiến một món binh khí bay một khoảng cách xa như vậy, cho dù là vũ trụ thánh tôn cũng căn bản không thể làm được!
Cường giả đẳng cấp thánh tôn mạnh hơn, vậy cũng chỉ chứng minh tốc độ đi tới chợt tăng, nhưng cũng không thể thật sự không chú ý tới khoảng cách không gian, thời gian.
“Trong vũ trụ có người còn cường đại hơn thánh tôn vũ trụ ư?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong đầu xuất hiện một cái kinh người ý tưởng.
Thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, tiếp xúc càng ngày càng nhiều, dường như nghi ngờ trong lòng cũng càng ngày càng nhiều.
Ở thời đại viễn cổ, rất lớn có thể có thánh tôn vũ trụ cường đại khủng bố hơn tồn tại!
Hơn nữa, nếu không có gì bất ngờ, cường giả để lại Sát Thần Thú có hủy diệt thuật, còn để lại cửu đại hung thú viễn cổ có bí thuật cường đại khác chắc hẳn cũng phải trên thánh tôn!
Vút! Vút! Vút!
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên rất nhiều dao động khủng bố xuất hiện,nơi dao động này xuất hiện rất xa, thông qua linh hồn cũng không dò được, nhưng rất nhanh rất nhiều cường giả nhìn thấy từng đạo lưu quang bay tới, tốc độ nhanh đến cực hạn.
"Đây là. . . Thần khí?"
“Nhiều thần khí xuất hiện như vậy?"
Trên mặt những cường giả này đều có vẻ vô cùng kiêng kỵ, nhưng ngay sau đó lại trở nên kích động.
Những ánh sáng đó có đao, có kiếm, có giáp,...trên mỗi một món binh khí đều tản ra dao động cực kỳ cường đại, rõ ràng đều là thần khí!
Rất nhiều thần khí bay tới, tốc độ cực nhanh, thậm chí có trăm món!
Bình thường khó mà nhìn thấy một món thần khí mà ở nơi này lại xuất hiện rất nhiều, đây quả thực là kỳ tích!
"Mau, mau thu lấy!"
"Tranh đoạt được mấy món thần khí, cho dù chưa dùng tới, cũng có thể đổi cường đại hơn!"
Trên mặt các cường giả tràn đầy vẻ kích động.
Căn bản bọn họ đều có phân thân, vậy nên nhu cầu với bảo vật khá lớn, giống với Diệp Tinh giết chết như cường giả đẳng cấp thánh hoàng như nhiều, cộng thêm bán mấy nghìn binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ, cộng thêm cả cống hiến với tộc... mới có thể khiến cho cả bản thể và ba phân thân binh khí cường đại.
Vút! Vút! Vút!
Các cường giả nhanh chóng tiến lên, bắt lấy các ánh sáng binh khí!
Lúc này cho dù các cường giả đẳng cấp thánh tôn cũng đang nhanh chóng thú lấy.
Nơi này trừ hiền giả vận mệnh ra, đều không phải là thánh tôn độc hành, bọn họ là người có sức chiến đấu cường đại nhất tộc, đối với các tộc lớn mà nói, bao nhiêu bảo vật cũng không đủ dùng, vậy nên cho dù bọn họ không dùng tới những thần khí bình thường này, nhưng bọn họ cũng sẽ toàn lực thu lấy.
Giống như những thần khí đỉnh cấp trong kho đổi bảo vật của nhân tộc đó, căn bản đều là cường giả thánh tôn nhân tộc lấy được.
"Thần khí!" Diệp Tinh nhìn những ánh sáng đó, sắc mặt khẽ động.
Oành!
Thúc động mắt Thời Không, thúc động lĩnh vực thế giới áo giáp Huyết Hà, lĩnh vực cường đại bị nén vào trong phạm vi rất nhỏ, rõ ràng trong phạm vi này có ba món thần khí tốc độ giảm đi rất nhiều.
Vù!
Bóng người Diệp Tinh lay động, sau đó nhanh chóng đi tới trước ba món thần khí.
Vút!
Tay phải hắn nắm chặt, sau đó bắt lấy ba món bảo vật vào trong tay.
"Tới tay!" trong lòng Diệp Tinh vui sướng.
Cho dù là mắt thời không hay là lĩnh vực thế giới áo giáp Huyết Hà, đều nắm giữ hư không, rõ ràng bảo vật mà hắn lấy được mạnh hơn cường giả khác một chút.
"Hai món thần khí bình thường, một món thần khí trung cấp!"
Diệp Tinh kiểm tra một chút, càng vui mừng hơn.
Một món thần khí trung cấp ít nhất bằng hai , ba kiện thần khí bình thường, nháy mắt mấy trăm điểm hỗn độn đã tới tay!
"Hửm? Thánh hoàng Thiên Hồ gặp chút trở ngại." sau khi hu hồi thần khí mình lấy được, ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía xa.
“Lĩnh vực Hắc Vụ!"
"Thời không luân chuyển!"
Lúc này ở những nơi khác, từng vị vũ trụ thánh hoàng cũng đang nhanh chóng phóng thích công kích mạnh mẽ của mình, tranh đoạt thần khí.
Chương 1530 Một kiếm khủng bố 2
Cách đó không xa, bóng người thánh hoàng Thiên Hồ lay động, nhanh chóng thu lấy hai món thần khí, nhưng lại cách thần khí thứ ba một khoảng nhỏ.
"Không lấy được rồi." Nhìn ánh sáng cách mình càng ngày càng xa, trên mặt thánh hoàng Thiên Hồ lộ ra một chút không cam lòng, ông ta chỉ cách một khoảng nhỏ nữa thôi.
Ong....
Bỗng nhiên thánh hoàng Thiên Hồ cảm thấy hư không xung quanh dường như hơi thay đổi, dưới sự thay đổi này tốc độ của ông ta không bị ảnh hưởng gì, nhưng là tốc độ của thần khí đó lại nháy mắt chậm lại.
"Cơ hội tốt!"
Ánh mắt thánh hoàng Thiên Hồ sáng lên, nắm lấy cơ hội này, nhanh chóng bay đi, lập tức túm lấy món bảo vật đó.
Vút! Vút! Vút!
Hàng trăm thần khí đang bay, tốc độ cực nhanh, trong đó hơn nửa đều bị chặn lại, bị cường giả đẳng cấp thánh tôn, thánh hoàng các tộc lấy được, nhưng còn có một số ít tốc độ cực nhanh, nhanh chóng bay đi, nháy mắt biến mất không thấy.
"Ha ha, ba thần khí!"
"Ta lấy được hai món, nhưng là đều là thần khí trung cấp!"
"Ở những nơi khác khó lấy được thần khí như vậy, nhưng ở nơi này lại có thể dễ dàng lấy được."
Trên mặt các tồn tại cường đại đều có nụ cười, mới vừa rồi trong số bảo vật như dòng nước lũ đó, gần như tất cả cường giả đều có thu hoạch, ít nhất cũng là một thần khí.
"Ha ha, Diệp Tinh, mới vừa rồi cảm ơn nhé." thánh hoàng Thiên Hồ bay tới, ông ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn ngập vẻ tươi cười, chân thành nói cảm ơn.
Tất nhiên ông ta biết là Diệp Tinh ra tay, mà món thứ ba ông ta lấy được là một thần khí trung cấp!
Bảo vật như vậy tất nhiên ông ta không chê nhiều.
"Chuyện nhỏ." Diệp Tinh cười một tiếng.
Thánh hoàng Thiên Hồ nhìn áo giáp trên người Diệp Tinh, ngược lại không nhịn được thở dài nói: "Áo giáp này của ngươi trái lại rất đặc thù, vậy mà lại có lĩnh vực cường đại như thế."
Ông ta có thể nhưng ông ta không có ý kiến gì, ngược lại có một chút hâm mộ.
Mặc dù thời gian tu luyện Diệp Tinh ngắn ngủi, nhưng bảo vật có được chắc chắn không ít hơn ông ta, hơn nữa uy năng cũng cực mạnh.
Diệp Tinh cười một tiếng, tùy ý nói mấy câu.
"Tiếp tục tiến về phía trước." Bên cạnh, thánh tôn Hồn Thiên nói.
Ông ta mới vừa muốn nói gì đó, bỗng nhiên sắc mặt hơi thay đổi.
Vút!
Theo dòng lũ binh khí đánh tới, sau đó vậy mà lại có một luồng dao động truyền tới, dao động này vô cùng mãnh liệt, nháy mắt đã đến trước người.
Đây là một đạo kiếm quang, đạo kiếm quang này hoàn toàn phá vỡ chân trời, dường như giống như công kích là mà trời đất đánh ra, khủng bố tới cực điểm.
"Đây là. . ." Diệp Tinh nhìn kiếm quang này, con ngươi hơi co rút một cái.
Đạo kiếm quang này không phải thực chất, trông giống như là một hư ảnh, có vẻ như trước đây rất lâu đã đóng dấu xuống, nhưng là chỉ là một đạo hư ảnh, dao động tản ra phía trên quả thật khủng bố tới cực điểm.
Diệp Tinh biết kiếm chi đại đạo , thực lực đạt tới bước hiện tại, tất nhiên hắn cũng từng giao thủ với một vài cường giả nắm giữ kiếm chi đại đạo.
Đạo kiếm quang này dường như cũng là biểu hiện của kiếm chi đại đạo, nhưng so sánh với những kiếm chi đại đạo hoàn chỉnh đó, hoàn toàn không có bất kỳ điều gì có thể so sánh, giống như là con kiến gặp một bức tượng lớn vậy.
Vút!
Không biết là kiếm quang còn sót lại từ bao nhiêu năm trước đánh tới, cứ chém xuống dọc theo trời đất như vậy.
“Đùng đùng đoàng!”
Trời đất vỡ nát, toàn bộ bầu trời giống như một quầng sáng, trực tiếp bị cắt ra, vô số khí lưu hỗn độn đổ xuống, điên cuồng phun trào ra.
Phải biết nơi này là vực thẳm vũ trụ, toàn bộ vực thẳm vũ trụ vô cùng đặc thù, cho dù là cường giả đẳng cấp thánh hoàng cũng chẳng thể tạo thành bao nhiêu tổn thương cho nó.
Nhưng là khung cảnh trước mắt lại giống như diệt thế vậy.
Cuối kiếm quang chém xuống, có năm vũ trụ thánh hoàng không kịp né tránh, bị đạo kiếm quang này trực tiếp xẹt qua thân thể, trừ cái năm người này ra, thậm chí kiếm quang khủng bố còn chạm đến mười mấy thánh hoàng khác.
"Phụt!"
Dưới ánh mắt của mọi người, mười mấy thánh hoàng tiếp xúc với công kích đó miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn, kêu thảm một tiếng, sau đó thân thể bay ra ngoài, dao động khí thế trên người giảm mạnh.
Mà trong mắt năm thánh hoàng vũ trụ đó còn hiện lên vẻ khiếp sợ, sau đó khí tức hoàn toàn ảm đạm, hiển nhiên đều đã chết.
"Chết rồi?"
"Sao có thể? Đạo kiếm quang này sao lại mạnh như thế?"
"Năm thánh hoàng, hai người gần đạt tới thánh hoàng đỉnh cấp, ba người còn lại tất cả đều đạt tới, vậy mà lại chết hết?"
"Miểu sát! Thậm chí bọn họ còn không kịp phản ứng."
Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ kinh hãi.
Vậy mà uy năng của đạo kiếm quang này đạt tới mức như vậy! Cho dù là công kích của thánh tôn vũ trụ cũng không thể đạt tới!
“Uy năng khủng bố quá!" Lúc này Diệp Tinh rung động nhìn công kích này, công kích lúc nãy giống như hắn đang đối diện với trời đất vậy, không có chút lự phản kháng nào!
Hiền giả vận mệnh thích đi khắp nơi giảng đạo, bản thân không thích tranh đấu, thế nhưng những cường giả Thánh Tôn khác lại vô cùng kiêng kỵ đối với ông ta.
Không thích tranh đấu không có nghĩa là chưa từng ra tay, hiền giả vận mệnh mấy lần ra tay triển lộ thủ đoạn đều là quỷ dị khó lường, thậm chí mấy vị Thánh Tôn Vũ Trụ đều chịu thiệt thòi ở trong tay ông ta.
Không ai có thể xem thường một vị cường giả mỗi ngày đều cười ha hả.
"Hiền giả vận mệnh đại nhân." Lúc này Diệp Tinh nhìn về phía hiền giả vận mệnh, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười, vội vàng hô.
Hắn đã từng nghe hiền giả vận mệnh giảng đạo, hơn nữa tin tức con gái của mình cũng là từ trong miệng hiền giả vận mệnh nên mới biết được.
Nếu không phải như thế, có thể hiện tại Bảo Nhi đã chết, Đồng Mục cũng không biết sẽ là tình huống gì.
Cho nên Diệp Tinh rất cảm kích đối với hiền giả vận mệnh.
"Là tiểu tử kia của ngươi a." Hiền giả vận mệnh nhìn Diệp Tinh, cười ha hả nói: "Trước kia thực lực của ngươi rất yếu, hiện tại đều đạt tới trình độ này, không tệ, thật không tệ."
Ông ta tựa hồ rất hài lòng gật đầu.
Diệp Tinh cười cười, lại nói tiếp hắn hiện tại còn nợ hiền giả vận mệnh một nhân tình, nhưng mà vẫn không có cơ hội trả.
"Diệp Tinh này thoạt nhìn rất thân với hiền giả vận mệnh." Thánh Tôn dị tộc khác nhìn về phía tình cảnh trước mắt, sắc mặt hơi trầm xuống.
Ai cũng không biết hiền giả vận mệnh chân chính ý nghĩ trong lòng, nếu là liên hợp cùng Nhân tộc, vậy đối với bọn họ khẳng định không phải là một tin tức tốt.
Xoẹt...
Đúng lúc này, đột nhiên màng mỏng trên đại lục tàn phá kịch liệt dao động lên, một ánh sáng vô cùng chói mắt tản ra.
Nhưng vẻn vẹn chỉ trôi qua một giây, hào quang này liền nhanh chóng yếu bớt, giống như là giãy dụa cuối cùng trước khi biến mất, cuối cùng rốt cục hoàn toàn biến mất.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt một cỗ khí tức giống như man hoang thời tiền sử tản ra, bị mọi người cảm ứng được.
Cỗ khí tức này tản ra ý vị vô cùng cổ xưa, không biết rốt cuộc tồn tại bao lâu.
\- Rốt cục mở ra!
\- Đi, đi vào phiến đại lục tàn phá này thôi!
"Cẩn thận một chút, lần trước đại lục tàn phá xuất thế thậm chí có cường giả cấp độ Thánh Hoàng bỏ mạng, tranh đoạt bảo vật mặc dù quan trọng, nhưng tính mạng là quan trọng nhất."
Từng vị cường giả nhanh chóng trao đổi, hiển nhiên dưới tình huống như vậy, bọn họ cũng không có khả năng thật sự mất đi lý trí.
Chết rồi, cho dù đạt được thánh khí cũng không có tác dụng gì.
Vụt! Vụt! Vụt!
Các cường giả Thánh Hoàng kiêng kỵ. Về phần mười một cường giả Thánh Tôn Vũ Trụ thì không lo lắng cái gì, trực tiếp đi tới đại lục tàn phá.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Từng cỗ linh hồn khổng lồ chợt tản ra, tựa hồ đang dò xét bốn phía.
"Giống như lần trước khi xuất hiện đại lục tàn phá, cũng không cách nào dò xét."
Mặc dù như thế, trong mắt những Thánh Tôn này lại lộ ra vẻ vui sướng.
Chỉ có tương tự, vậy mới có thể xuất hiện bảo vật giống nhau.
Lúc này Diệp Tinh cũng đi tới trên đại lục.
"Đây là?"
Nhưng khi đến đại lục, trong lòng hắn lại khẽ động.
Xoẹt...
Lúc này có một mảnh vỡ bên trong nhẫn không gian của hắn xuất hiện dao động.
Dẫn đến dao động chính là một mảnh nhỏ thật lớn, phía trên còn có một ít bí văn kì dị.
"Lại xuất hiện dao động?" Diệp Tinh vui sướng trong lòng.
Trên người hắn hiện tại có hai kiện bảo vật thần bí không biết, một kiện là đĩa bánh răng vỡ, còn có một kiện chính là những mảnh vỡ kỳ dị hắn một mực thu thập.
Những mảnh vỡ thần bí này hiện tại chỉ xuất hiện một tác dụng, đó chính là có thể làm cho thổ nhưỡng bình thường chuyển hóa thành Tức Nhưỡng, nhưng mà Diệp Tinh căn bản không biết là nguyên nhân gì.
Trước Diệp Tinh nắm giữ đại đạo thời không xong, cũng là kiểm tra một chút mảnh vỡ, thế nhưng dùng thực lực của hắn đối với mảnh vỡ này vẫn không tạo thành được bất kỳ hư hao gì!
Căn cứ phân tích của hắn, những mảnh vỡ này hẳn là cũng là bộ phận của một kiện bảo vật cường, kiện bảo vật kia tuyệt đối vượt xa thần khí đỉnh cấp, chỉ là hắn chỉ là thu thập rất ít bộ phận, cho nên không nhìn ra uy năng cụ thể.
"Là nơi đó truyền tới dao động!" Diệp Tinh cảm nhận một chút, sau đó ánh mát khẽ động không thể biết nhìn về phía một nơi.
“Cuối cùng cũng tiến vào đại lục tàn phá rồi!"
“Những người này không giống trước đây, lẽ nào là sinh mệnh thời đại viễn cổ?"
Lúc này ánh mắt rất nhiều cường giả đều nhìn xuống phía dưới.
Trên toàn bộ lục địa Phá Toái, đều là rất nhiều thi thể, những thi thể này cho dù đã chết, nhưng trên mặt cũng không có vẻ hoảng sợ gì.
“Không biết những sinh mệnh này chết như thế nào?"
“Con người trước khi chết đều không tự giác mà lộ ra cảm giác sợ hãi, nhiều người như vậy đều không có, dường như không hề biết tình cảnh ngay sau đó sẽ bị giết chết."
"Trừ khi thực lực chênh lệch cực lớn mới có thể làm được."
Các cường giả nghị luận.
Chương 1527 Quỷ dị
Diệp Tinh cũng đang nhìn những thi thể này, nhưng cũng nhìn về phía những mảnh vỡ bên cạnh thi thể.
Trên đại lục tàn phá, thỉnh thoảng có mảnh vỡ binh khí xuất hiện, trông cũng không có dao động gì.
"Phù!"
Đúng vào lúc này, dường như có một trận gió thổi tới, mà trong những ngọn gió này còn mang theo khí lưu mù mịt kỳ lạ, dường như bỗng nhiên xuất hiện trong những thi thể này, đang chậm rãi trôi giạt.
"Lui!"
Thấy những khí lưu mù mịt này, sắc mặt thánh tôn nhân tộc Hồn Thiên, thánh tôn yêu tộc Hoang Huyền đều thay đổi, mang thành viên tộc mình tránh đi.
Nhưng cũng có tộc không ý thức được, tốc độ xuất hiện của những khí lưu mù mịt này cực nhanh, cộng thêm trước đó không cách nào dò xét, hiện giờ xuất hiện chỉ thoáng cái đã tới khu vực này, sau đó tiếp chạm tới hai cường giả thánh hoàng.
"A! ! !"
Hai cường giả thánh hoàng này không nhịn được kêu thảm.
Trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ dữ tợn, dương như đang chịu đựng sự đau đớn cực lớn.
Phải biết, thực lực càng mạnh, các phương diện như ý chí cũng tăng lên cực lớn, có thể khiến cho bọn họ như vậy, có thể tưởng tượng được thống khổ này bao lớn.
“Yên Diệt, Chu Luân, các ngươi sao vậy?" sắc mặt cường giả thánh tôn tộc Băng Phách thay đổi, vội vàng hỏi.
Vừa khéo người dính khí lưu mù mịt này đều là cường giả đẳng cấp thánh hoàng tộc Băng Phách bọn họ.
Nhưng đối mặt với vấn đề của ông ta, hai thánh hoàng cường đại căn bản không thể trả lời.
Oành! Oành!
Trên mặt bọn họ tràn ngập vẻ dữ tợn, lúc này trên người dao động khí thế mà lại ở không ngừng tăng cường.
Dao động khí thế cường đại không ngừng tăng lên, thậm chí khiến cho trong mắt những thánh hoàng khác đều lộ ra vẻ chấn động.
Vốn là người đẳng cấp thánh hoàng cường đại của tộc Băng Phách, nhưng nháy mắt bị xuyên thủng, trở thành đẳng cấp thánh hoàng đỉnh cấp, hơn nữa sao động còn đang không ngừng tăng lên..
"Răng rắc!"
Một tiếng vỡ vang lên, áo giáp trước ngực một vị thánh hoàng lập tức nứt vỡ, sau đó trước ngực lại mọc ra một đôi tay màu đen.
Trên cánh tay màu đen này tràn đầy bí văn quỷ dị, phía trên còn dính máu tươi, lúc này trông vị thánh hoàng tộc Băng Phách này giống như bị một đôi tay trực tiếp xuyên qua ngực, trông vô cùng rợn người.
"Đây là?"
Diệp Tinh nhìn cảnh tượng trước mắt, trên mặt lặp tức lộ ra vẻ khiếp sợ, trước đó cũng có vài lần hắn gặp phải kiểu biến hóa như vậy.
"Răng rắc!"
Lại là một tiếng vang trong trẻo vang lên, vị trí trán một cường giả thánh hoàng tộc Băng Phách khác nứt ra, vậy là lại có một đôi cánh còn mang theo máu mọc ra.
Toàn bộ đôi cánh trông rất tàn tạ, thậm chí có thể nhìn thấy cả xương.
Sau khi dị biến này xuất hiện, hai vị cường giả kêu càng thảm, khắp người không ngừng xuất hiện biến hóa quỷ dị, mặt mũi bọn họ vặn vẹo, rõ ràng đang chịu đựng đau đớn cực lớn, mà dao động khí thế trên người vẫn đang không ngừng tăng mạnh.
"Những thứ này là cái gì?"
"Quỷ dị! Nghe đồn bên trong vực sâu vũ trụ ẩn chứa quỷ dị, nếu ở lại một thời gian dài, chắc chắn sẽ bị dính trên, xem tình cảnh trước mắt này rất có khả năng tin đồn là thật."
Cho dù gần như những cường giả trước mắt này đều đứng ở đẳng cấp đỉnh cấp vũ trụ, nhưng là đều cảm thấy trong lòng phát rét.
Trong thời gian ngắn ngủi, vậy mà hai thánh hoàng vũ trụ tộc Băng Phách hoàn toàn biến thành một đại quái vật.
Cánh khổng lồ không đồng đều, dài cánh tay ngắn không bằng nhau, mấy chục đôi mắt máu chảy đầm đìa, giống như bộ phận của rất nhiều nhân loại tùy ý ghép lại với nhau.
"A! ! !"
Âm thanh vô cùng thê thảm truyền tới, trong mắt hai cường giả tràn đầy vẻ điên cuồng máu tanh, sát khí nồng đậm tới cực hạn điên cuồng lan ra.
"Răng rắc!"
Lại có âm thanh trong trẻo vang lên, lúc này lại không có tứ chi nào mới xuất hiện, nhưng trên người hai thánh hoàng tộc Băng Phách lại xuất hiện rất nhiều vết nứt, sau đó những vết nứt này bắt đầu phân bố ra toàn thân.
Cuối cùng vậy mà thân thể bọn họ chia thành mấy đoạn..
Theo thân thể hoàn toàn nứt ra, dao động khí thế trên người bọn họ giống như nước thủy triều rút xuống.
"Chết rồi?"
Mọi người thấy tình cảnh trước mắt, đều cảm thấy một cảm thấy một luồng lạnh lẽo dâng lên trong lòng.
Thực tế từ lúc những khí lưu mù mịt đó xuất hiện, đến giờ vẫn chưa tới mười giây.
Nhưng chỉ chưa tới mười giây thời gian, hai thánh hoàng cường đại, đến gần đẳng cấp đỉnh cấp cứ vậy mà chết theo một cách thức quỷ dị trước mặt bọn họ, thậm chí rốt cuộc chết như thế nào bọn họ cũng không biết.
"Thật may không bị dính lên người!" Nghĩ đến khí lưu mù mịt lúc nãy, trên mặt bọn họ tràn ngập vẻ sợ hãi.
Nếu như lúc nãy bọn họ là người bị dính lên, vậy người chết chính là bọn họ.
"Đáng chết!" Lúc này sắc mặt thánh tôn tộc Băng Phách vô cùng u ám.
Vừa nãy ông ta vẫn luôn trấn áp, hy vọng có thể loại trừ những khí lưu mù mịt kia, nhưng căn bản không cách nào làm được.
Lần này ông ta đem theo tổng cộng ba vị thánh hoàng vũ trụ tới, nhưng giờ nháy mắt đã chết hai người!
"Nhân tộc, yêu tộc. . ." Ánh mắt lạnh lẽo nhìn mấy người thánh tôn Hồn Thiên, thánh tôn Hoang Huyền một cái.
Trông dáng vẻ ban nãy, chắc chắn nhân tộc, yêu tộc biết những khí lưu mù mịt này, nhưng lại không mở miệng nhắc nhở.
Trên thực tế, vô số năm qua đại lục tàn phá này cũng chỉ xuất hiện một lần, hơn nữa lần đầu tiên xuất hiện không ai biết trong đó có bảo vật cường đại, cũng chẳng có mấy tộc cường đại đặc biệt tới thăm dò, vậy nên hiểu biết cực ít tin tức về nơi này.
Giống như tộc Băng Phách chỉ biết trên đó có một món thánh khí, còn có mấy món thần khí đỉnh cấp, ngoài ra không biết tin tức gì khác.
Chương 1528 Tới tay
Hiển nhiên, mấy tộc như nhân tộc, yêu tộc sẽ không chia sẻ tin tức này cho bọn họ.
Các tộc trong vũ trụ, giữa bất cứ tộc này đều có quan hệ cạnh tranh, đối nghịch, có cũng chỉ là lợi ích.
Thu hồi ánh mắt, sắc mặt thánh tôn Băng Liệt lại khôi phục vẻ bình tĩnh.
Trên thực tế, ba thánh hoàng lần này ông ta đưa tới đều có phân thân, cho dù chết cũng có thể tái tạo lại được.
Nhưng thời gian chắc chắn rất dài.
Thực lực càng mạnh, sau khi chết tái tạo càng khó, những người khác không có phân thân đạo tắc giới, năng lượng căn nguyên vũ trụ vô hạn, cho dù chết bao nhiêu lần cũng có thể sống lại ngay lập tức.
Vậy nên những thánh hoàng cường đại có phân thân đó cũng không dám dễ dàng chết đi.
Phân thân tử vong, nấu bản thể ra ngoài khám phá xuất hiện việc ngoài ý muốn, vậy thì sẽ chết thật.*
Vậy nên những cường giả có phân thân càng phải cẩn thận hơn, căn bản sẽ không mạo hiểm như vậy, nói cách khác ở nếu chưa tái tạo lại được phân thân, bọn họ sẽ không ra ngoài.
Nếu không ra ngoài, vậy thì đồng nghĩa với thời gian dài bọn họ mất đi năng lực chiến đấu.
Vậy nên phân thân không phải vạn năng.
Mà Diệp Tinh có phân thân tử vong đạo tắc giới, cho dù chết bao nhiêu lần, đều có thể sống lại ngay lập tức, hơn nữa năng lượng tiêu hao có thể bổ sung ngay lập tức.
Trước kia thánh tôn Thời Không thường thực lực Diệp Tinh càng mạnh, sức uy hiếp đối với dị tộc càng lớn, nguyên nhân chính là điều này.
Hồi sinh vô hạn, không lo lắng phân thân tử vong, cho dù chết cũng có thể xuất hiện lần nữa trong thời gian ngắn, ai dám liều mạng cùng?
Đợi tương lai Diệp Tinh có thực lực sánh ngang với thánh tôn, vậy phân thân tử vong đạo tắc giới sẽ trở thành ác mộng của tất cả các tộc!
"Những khí lưu mù mịt này rốt cuộc là cái gì?"
“Đáng sợ quá."
“Hai thánh hoàng cường đại cứ vậy mà dễ dàng chết đi."
Xung quanh yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn tình cảnh trước mắt.
“Vậy mà có thể khiến cho thánh hoàng vũ trụ dễ dàng ngã xuống." Diệp Tinh cũng chấn động nhìn.
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy khung cảnh này là lúc đuổi giết Hoa Hiên Nhai, khi đó thực lực của hắn mới là hư không cảnh thôi, so với Hiện giờ nhỏ yếu tới mức nào?
Lúc đó thứ quỷ dị ấy biến hóa khiến cho một Bất Tử Cảnh chết, nhưng bây giờ lại là ba người đẳng cấp thánh hoàng chết!
Cường giả đẳng cấp này trong toàn vũ trụ đều có thể đếm được, vậy mà bây giờ lại bị miểu sát? Có thể dễ dàng giết chết bọn họ đoán chừng chỉ có thánh tôn đứng trên đỉnh vũ trụ mà thôi.
Cường giả đẳng cấp thánh tôn trong toàn vũ trụ có được bao nhiêu vị?
Diệp Tinh bỗng nhiên nhớ tới cường giả thần bí cuối cùng nhập vào người Hoa Hiên Nhai, lúc ấy hắn cảm thấy như đối mặt với cả thiên địa.
Cho dù bây giờ nghĩ lại, dường như thánh hoàng vũ trụ cũng không đem tới cho ông ta áp lực gì lớn!
"Rốt cuộc là cái gì?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi sinh ra áp lực.
Ban đầu hắn còn cho là là ma tộc tu luyện bí thuật tà dị biến hóa quỷ dị, bây giờ suy nghĩ một chút căn bản là không thể.
Lúc hắn ở Hư Không Cảnh không để lộ ra bao nhiêu thiên phú cường đại, đặt trong vũ trụ căn bản không tính là gì, nhưng khi đó bị một tồn tại không biết cường đại tới mức naog chú ý tới?
Sống lại, khí lưu màu xám,... rất nhiều suy nghĩ tràn lên đầu, Diệp Tinh cũng nhớ lại một thân ảnh đang cô độc trôi giữa vũ trụ hỗn độn vô tận trong không gian thần thụ thời không đó, đó là tương lai của hắn sao?
Diệp Tinh có hàng nghìn hàng vạn suy nghĩ dường như vũ trụ này còn phức tạp hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, cho dù hắn đạt tới đẳng cấp hiện tại, cũng chỉ mới tiếp xúc tới một chút ít mà thôi.
"Diệp Tinh." Bên tai bỗng nhiên có tiếng truyền truyền tới, thánh hoàng Thiên Hồ nghi hoặc nhìn Diệp Tinh, nói: "Ngươi sao vậy?"
Ông ta nhạy bén phát hiện ra tâm trạng của Diệp Tinh thay đổi.
"Không sao." Nhanh chóng thu lại tâm trạng trong lòng, Diệp Tinh lắc đầu một cái: "Chỉ là cảm thấy chấn động với cảnh tượng trước mắt thôi."
Bên cạnh, thánh tôn Hồn Thiên mở miệng nói: "Những khí lưu mù mịt vô cùng quỷ dị, thật ra những nơi khác trong vũ trụ cũng xuất hiện, nhưng không nồng đậm như nơi này."
“Sư phụ, những thứ đó rốt cuộc là gì?" thánh hoàng Thiên Hồ không nhịn được hỏi.
Thánh hoàng Thiên Hồ chính là đệ tử của thánh tôn Hồn Thiên.
"Không biết, dường như là một vật chất rất quỷ dị đã có từ thời viễn cổ." thánh tôn Hồn Thiên lắc đầu nói.
Ánh mắt ông ta nghiêm túc, thậm chí còn có vẻ kiêng kỵ vẻ, dường như từng bị thiệt với những khí lưu quỷ dị này.
"Lần trước đại lục tàn phá xuất thế đã có mấy thánh hoàng vũ trụ chết trên đó."
Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh im lặng, ngay cả thánh tôn vũ trụ cường đại cũng không biết những thứ này rốt cuộc là cái gì.
"Đi!"
Xem xét bốn phía một chút, xác định không có khí lưu màu xám khác xuất hiện, sau đó thánh tôn Hồn Thiên tiếp tục tiến lên.
"Thăm dò."
"Cẩn thận một chút, chú ý nguy cơ xung quanh tùy thời xuất hiện."
Các cường giả truyền âm, trải qua chuyện vừa rồi, trên mặt mỗi người bọn họ đều nâng lên vẻ vô cùng cảnh giác.
"Đến rồi?"
Diệp Tinh vậy đi theo sau thánh tôn Hồn Thiên, nhưng lại nhìn xung quanh, lúc này hắn đi tới một nơi.
Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng lại bỗng nhiên bay xuống, nhặt mười mấy mảnh vỡ đó lên.
Những thứ này mảnh vỡ này có đường kính một mét, chỉ lớn bằng bàn tay.
“Nhân loại Diệp Tinh nhặt được thứ gì đó?"
Thấy động tác của Diệp Tinh, lập tức có rất nhiều ánh mắt của các cường giả nhìn tới, vừa mới thăm dò đại lục này, ai mà biết bảo vật sẽ xuất hiện ở nơi nào?
Chương 1529 Một kiếm khủng bố 1
"Hóa ra là một ít mảnh vỡ."
"Không có bất cứ dao động gì, cho dù là một món binh khí sứt mẻ, đoán chừng cũng hoàn toàn mất đi tác dụng."
"Đúng, cho dù là thánh khí, hư hại rồi cũng rất khó khôi phục."
"Nhân loại Diệp Tinh có hứng thú với những mảnh vỡ này?"
“Đoán chừng thời gian tu luyện quá ngắn, nên coi những thứ này là bảo vật,”
Những cường giả này cảm nhận một chút, sau đó lại thu hồi ánh mắt.
Cho dù là thánh khí vỡ thành dáng vẻ như vậy, bọn họ cũng sẽ không có hứng thú.
"Tới tay rồi!"
Lúc này Diệp Tinh không quan tâm tới người khác, hắn nhìn mảnh vỡ trong tay, nghiêm túc mà nói hẳn là nhìn một mảnh vỡ lớn bằng bàn tay trong tay, trên mảnh vỡ này còn có một vài bí văn kỳ lạ, chính là thứ mà trước đó hắn cảm nhận được.
Nhưng Diệp Tinh cũng không ngốc, lúc thu thập chắc chắn sẽ dẫn tới sự chú ý của những cường giả khác, vậy nên hắn trực tiếp thu thập một đống lớn.
"Trên đại lục này lại cũng có mảnh vỡ này? Nguyên nhân sinh ra là gì?" trong lòng Diệp Tinh không nhịn được nghĩ.
Hắn phát hiện một khối ở hệ ngân hà, trên người con trai đạo chủ Xích Diễm của đại lục yêu tộc lấy được một khối, vẫn còn ở một vài nơi khác, thậm chí lại phát hiện một mảnh trên đại lục tàn phá của vực thẳm vũ trụ này.
Mỗi một mảnh vỡ đều nằm ở những nơi khác nhau.
"Chẳng lẽ ban đầu binh khí cường đại này bị ai đó phá vỡ, mảnh vỡ bay đi khắp nơi?" trong lòng Diệp Tinh âm thầm nghĩ.
Có thể khiến một món binh khí bay một khoảng cách xa như vậy, cho dù là vũ trụ thánh tôn cũng căn bản không thể làm được!
Cường giả đẳng cấp thánh tôn mạnh hơn, vậy cũng chỉ chứng minh tốc độ đi tới chợt tăng, nhưng cũng không thể thật sự không chú ý tới khoảng cách không gian, thời gian.
“Trong vũ trụ có người còn cường đại hơn thánh tôn vũ trụ ư?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong đầu xuất hiện một cái kinh người ý tưởng.
Thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, tiếp xúc càng ngày càng nhiều, dường như nghi ngờ trong lòng cũng càng ngày càng nhiều.
Ở thời đại viễn cổ, rất lớn có thể có thánh tôn vũ trụ cường đại khủng bố hơn tồn tại!
Hơn nữa, nếu không có gì bất ngờ, cường giả để lại Sát Thần Thú có hủy diệt thuật, còn để lại cửu đại hung thú viễn cổ có bí thuật cường đại khác chắc hẳn cũng phải trên thánh tôn!
Vút! Vút! Vút!
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên rất nhiều dao động khủng bố xuất hiện,nơi dao động này xuất hiện rất xa, thông qua linh hồn cũng không dò được, nhưng rất nhanh rất nhiều cường giả nhìn thấy từng đạo lưu quang bay tới, tốc độ nhanh đến cực hạn.
"Đây là. . . Thần khí?"
“Nhiều thần khí xuất hiện như vậy?"
Trên mặt những cường giả này đều có vẻ vô cùng kiêng kỵ, nhưng ngay sau đó lại trở nên kích động.
Những ánh sáng đó có đao, có kiếm, có giáp,...trên mỗi một món binh khí đều tản ra dao động cực kỳ cường đại, rõ ràng đều là thần khí!
Rất nhiều thần khí bay tới, tốc độ cực nhanh, thậm chí có trăm món!
Bình thường khó mà nhìn thấy một món thần khí mà ở nơi này lại xuất hiện rất nhiều, đây quả thực là kỳ tích!
"Mau, mau thu lấy!"
"Tranh đoạt được mấy món thần khí, cho dù chưa dùng tới, cũng có thể đổi cường đại hơn!"
Trên mặt các cường giả tràn đầy vẻ kích động.
Căn bản bọn họ đều có phân thân, vậy nên nhu cầu với bảo vật khá lớn, giống với Diệp Tinh giết chết như cường giả đẳng cấp thánh hoàng như nhiều, cộng thêm bán mấy nghìn binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ, cộng thêm cả cống hiến với tộc... mới có thể khiến cho cả bản thể và ba phân thân binh khí cường đại.
Vút! Vút! Vút!
Các cường giả nhanh chóng tiến lên, bắt lấy các ánh sáng binh khí!
Lúc này cho dù các cường giả đẳng cấp thánh tôn cũng đang nhanh chóng thú lấy.
Nơi này trừ hiền giả vận mệnh ra, đều không phải là thánh tôn độc hành, bọn họ là người có sức chiến đấu cường đại nhất tộc, đối với các tộc lớn mà nói, bao nhiêu bảo vật cũng không đủ dùng, vậy nên cho dù bọn họ không dùng tới những thần khí bình thường này, nhưng bọn họ cũng sẽ toàn lực thu lấy.
Giống như những thần khí đỉnh cấp trong kho đổi bảo vật của nhân tộc đó, căn bản đều là cường giả thánh tôn nhân tộc lấy được.
"Thần khí!" Diệp Tinh nhìn những ánh sáng đó, sắc mặt khẽ động.
Oành!
Thúc động mắt Thời Không, thúc động lĩnh vực thế giới áo giáp Huyết Hà, lĩnh vực cường đại bị nén vào trong phạm vi rất nhỏ, rõ ràng trong phạm vi này có ba món thần khí tốc độ giảm đi rất nhiều.
Vù!
Bóng người Diệp Tinh lay động, sau đó nhanh chóng đi tới trước ba món thần khí.
Vút!
Tay phải hắn nắm chặt, sau đó bắt lấy ba món bảo vật vào trong tay.
"Tới tay!" trong lòng Diệp Tinh vui sướng.
Cho dù là mắt thời không hay là lĩnh vực thế giới áo giáp Huyết Hà, đều nắm giữ hư không, rõ ràng bảo vật mà hắn lấy được mạnh hơn cường giả khác một chút.
"Hai món thần khí bình thường, một món thần khí trung cấp!"
Diệp Tinh kiểm tra một chút, càng vui mừng hơn.
Một món thần khí trung cấp ít nhất bằng hai , ba kiện thần khí bình thường, nháy mắt mấy trăm điểm hỗn độn đã tới tay!
"Hửm? Thánh hoàng Thiên Hồ gặp chút trở ngại." sau khi hu hồi thần khí mình lấy được, ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía xa.
“Lĩnh vực Hắc Vụ!"
"Thời không luân chuyển!"
Lúc này ở những nơi khác, từng vị vũ trụ thánh hoàng cũng đang nhanh chóng phóng thích công kích mạnh mẽ của mình, tranh đoạt thần khí.
Chương 1530 Một kiếm khủng bố 2
Cách đó không xa, bóng người thánh hoàng Thiên Hồ lay động, nhanh chóng thu lấy hai món thần khí, nhưng lại cách thần khí thứ ba một khoảng nhỏ.
"Không lấy được rồi." Nhìn ánh sáng cách mình càng ngày càng xa, trên mặt thánh hoàng Thiên Hồ lộ ra một chút không cam lòng, ông ta chỉ cách một khoảng nhỏ nữa thôi.
Ong....
Bỗng nhiên thánh hoàng Thiên Hồ cảm thấy hư không xung quanh dường như hơi thay đổi, dưới sự thay đổi này tốc độ của ông ta không bị ảnh hưởng gì, nhưng là tốc độ của thần khí đó lại nháy mắt chậm lại.
"Cơ hội tốt!"
Ánh mắt thánh hoàng Thiên Hồ sáng lên, nắm lấy cơ hội này, nhanh chóng bay đi, lập tức túm lấy món bảo vật đó.
Vút! Vút! Vút!
Hàng trăm thần khí đang bay, tốc độ cực nhanh, trong đó hơn nửa đều bị chặn lại, bị cường giả đẳng cấp thánh tôn, thánh hoàng các tộc lấy được, nhưng còn có một số ít tốc độ cực nhanh, nhanh chóng bay đi, nháy mắt biến mất không thấy.
"Ha ha, ba thần khí!"
"Ta lấy được hai món, nhưng là đều là thần khí trung cấp!"
"Ở những nơi khác khó lấy được thần khí như vậy, nhưng ở nơi này lại có thể dễ dàng lấy được."
Trên mặt các tồn tại cường đại đều có nụ cười, mới vừa rồi trong số bảo vật như dòng nước lũ đó, gần như tất cả cường giả đều có thu hoạch, ít nhất cũng là một thần khí.
"Ha ha, Diệp Tinh, mới vừa rồi cảm ơn nhé." thánh hoàng Thiên Hồ bay tới, ông ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt tràn ngập vẻ tươi cười, chân thành nói cảm ơn.
Tất nhiên ông ta biết là Diệp Tinh ra tay, mà món thứ ba ông ta lấy được là một thần khí trung cấp!
Bảo vật như vậy tất nhiên ông ta không chê nhiều.
"Chuyện nhỏ." Diệp Tinh cười một tiếng.
Thánh hoàng Thiên Hồ nhìn áo giáp trên người Diệp Tinh, ngược lại không nhịn được thở dài nói: "Áo giáp này của ngươi trái lại rất đặc thù, vậy mà lại có lĩnh vực cường đại như thế."
Ông ta có thể nhưng ông ta không có ý kiến gì, ngược lại có một chút hâm mộ.
Mặc dù thời gian tu luyện Diệp Tinh ngắn ngủi, nhưng bảo vật có được chắc chắn không ít hơn ông ta, hơn nữa uy năng cũng cực mạnh.
Diệp Tinh cười một tiếng, tùy ý nói mấy câu.
"Tiếp tục tiến về phía trước." Bên cạnh, thánh tôn Hồn Thiên nói.
Ông ta mới vừa muốn nói gì đó, bỗng nhiên sắc mặt hơi thay đổi.
Vút!
Theo dòng lũ binh khí đánh tới, sau đó vậy mà lại có một luồng dao động truyền tới, dao động này vô cùng mãnh liệt, nháy mắt đã đến trước người.
Đây là một đạo kiếm quang, đạo kiếm quang này hoàn toàn phá vỡ chân trời, dường như giống như công kích là mà trời đất đánh ra, khủng bố tới cực điểm.
"Đây là. . ." Diệp Tinh nhìn kiếm quang này, con ngươi hơi co rút một cái.
Đạo kiếm quang này không phải thực chất, trông giống như là một hư ảnh, có vẻ như trước đây rất lâu đã đóng dấu xuống, nhưng là chỉ là một đạo hư ảnh, dao động tản ra phía trên quả thật khủng bố tới cực điểm.
Diệp Tinh biết kiếm chi đại đạo , thực lực đạt tới bước hiện tại, tất nhiên hắn cũng từng giao thủ với một vài cường giả nắm giữ kiếm chi đại đạo.
Đạo kiếm quang này dường như cũng là biểu hiện của kiếm chi đại đạo, nhưng so sánh với những kiếm chi đại đạo hoàn chỉnh đó, hoàn toàn không có bất kỳ điều gì có thể so sánh, giống như là con kiến gặp một bức tượng lớn vậy.
Vút!
Không biết là kiếm quang còn sót lại từ bao nhiêu năm trước đánh tới, cứ chém xuống dọc theo trời đất như vậy.
“Đùng đùng đoàng!”
Trời đất vỡ nát, toàn bộ bầu trời giống như một quầng sáng, trực tiếp bị cắt ra, vô số khí lưu hỗn độn đổ xuống, điên cuồng phun trào ra.
Phải biết nơi này là vực thẳm vũ trụ, toàn bộ vực thẳm vũ trụ vô cùng đặc thù, cho dù là cường giả đẳng cấp thánh hoàng cũng chẳng thể tạo thành bao nhiêu tổn thương cho nó.
Nhưng là khung cảnh trước mắt lại giống như diệt thế vậy.
Cuối kiếm quang chém xuống, có năm vũ trụ thánh hoàng không kịp né tránh, bị đạo kiếm quang này trực tiếp xẹt qua thân thể, trừ cái năm người này ra, thậm chí kiếm quang khủng bố còn chạm đến mười mấy thánh hoàng khác.
"Phụt!"
Dưới ánh mắt của mọi người, mười mấy thánh hoàng tiếp xúc với công kích đó miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn, kêu thảm một tiếng, sau đó thân thể bay ra ngoài, dao động khí thế trên người giảm mạnh.
Mà trong mắt năm thánh hoàng vũ trụ đó còn hiện lên vẻ khiếp sợ, sau đó khí tức hoàn toàn ảm đạm, hiển nhiên đều đã chết.
"Chết rồi?"
"Sao có thể? Đạo kiếm quang này sao lại mạnh như thế?"
"Năm thánh hoàng, hai người gần đạt tới thánh hoàng đỉnh cấp, ba người còn lại tất cả đều đạt tới, vậy mà lại chết hết?"
"Miểu sát! Thậm chí bọn họ còn không kịp phản ứng."
Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ kinh hãi.
Vậy mà uy năng của đạo kiếm quang này đạt tới mức như vậy! Cho dù là công kích của thánh tôn vũ trụ cũng không thể đạt tới!
“Uy năng khủng bố quá!" Lúc này Diệp Tinh rung động nhìn công kích này, công kích lúc nãy giống như hắn đang đối diện với trời đất vậy, không có chút lự phản kháng nào!
Bình luận facebook