-
Chương 1701-1705
Chương 1701 Ra tay 2
“Tử Hổ này thật sự là lớn mật, còn dám ra tay?” Trong hư không, sắc mặt lão giả Nguyên Hàn nhất thời âm trầm xuống, chuẩn bị ngăn cản.
"Nguyên Hàn, Diệp Tinh này tựa hồ cũng không có bất kỳ sợ hãi gì, giống như có át chủ bài đó, chúng ta quan sát trước rồi nói sau."
Nhị trưởng lão Bích Khâu lạnh nhạt nói: "Dù sao người lại giết cũng không chết, vừa lúc nhìn xem hắn ứng phó như thế nào? Hư Thần Tông chúng ta phát sinh tranh đấu cũng là chuyện thường xuyên."
“Đúng, Nguyên Hàn, căn nguyên trong cơ thể Diệp Tinh này tựa hồ cực kỳ nồng đậm."
"Xem tình huống rồi nói sau."
Bên cạnh nhị trưởng lão, cũng có hai vị trưởng lão Thế Giới Cảnh mở miệng nói.
Nguyên Hàn ngừng lại, chẳng qua vẫn nhìn về phía dưới, chuẩn bị tùy thời xuất thủ.
Mặc kệ như thế nào, tuyệt đối không cho phép Diệp Tinh có thương thế gì.
"Ra tay?"
Diệp Tinh cảm nhận được động tĩnh phía sau, sắc mặt nhất thời âm trầm xuống.
Tử Hổ này thấy hắn không chiến lại còn dám ra tay, thật sự cho là tính tình hắn tốt?
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, một cỗ khí thế dao động vô cùng khủng bố trên người Diệp Tinh chợt bộc phát ra, sau đó trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, trực tiếp đâm ra phía sau.
\- Đâm rồi!
Chung quanh hư không đều truyền đến một trận bạo phá vang lên.
Không gian bên trong Hư Thần Tông vô cùng vững chắc, coi như là cường giả Thế Giới Cảnh ra tay cũng rất khó phá hỏng cái gì.
Hư không không có vỡ hỏng, cũng không có bất kỳ khí lưu hỗn độn nào xuất hiện.
Thế nhưng đạo kiếm quang này lại khiến cho mọi người ở đây đều biến sắc, nhất là Tử Hổ đang đánh tới.
"Cái gì?"
Lúc này Tử Hổ cảm nhận được một cỗ dao động vô cùng khủng bố, anh ta đã đi tới trước người Diệp Tinh.
“Cút cho khuất mắt ta!”
Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng, kiếm quang cường đại trực tiếp xẹt qua thân thể Tử Hổ.
Phụt!
Tử Hổ cấp bậc Thánh Hoàng đỉnh cấp căn bản không cách nào phòng ngự được đạo kiếm quang này, trực tiếp bị đánh trúng, không ngờ không chịu nổi, trong miệng phun ra từng ngụm máu tươi, thân ảnh lui lại mười mấy bước.
Khóe miệng đầy máu, nhìn qua cực kỳ chật vật.
"Cái gì? Tử Hổ cấp bậc Thánh Hoàng đỉnh cấp bị Diệp Tinh cấp bậc Đạo Chủ Cảnh này đánh lui?"
“Không thể tưởng tượng nổi, lấy Đạo Chủ Cảnh đánh bại Thánh Hoàng đỉnh cấp, chỉ có rất ít bộ phận thiên tài nghịch thiên mới có thể làm được.”
“Sức chiến đấu chân thật của Diệp Tinh lại mạnh như vậy?”
Trong mắt mọi người chung quanh cũng lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ, vẻ khinh thường trên mặt một số người cũng biến mất rất nhiều, lần đầu tiên coi trọng một chút đối với thanh niên xa lạ trước mắt bỗng trở thành điện chủ điện thứ chín này.
Tất cả vũ trụ quả thật có thiên tài tuyệt thế có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng số lượng rất ít, hiện tại Diệp Tinh lại cũng có thể làm được.
"Phải không vậy? Không tồi, thực lực tiểu tử Diệp Tinh này không tồi nha." Trên hư không, ánh mắt lão giả Nguyên Hàn sáng ngời.
"Đó là bí thuật hủy diệt cường đại của tộc quần Sát Thần Thú, hắn lĩnh ngộ rất sâu, hơn nữa căn nguyên trong cơ thể lại không hề thua kém một vị Thánh Hoàng trung cấp."
Trước Diệp Tinh không có ra tay nên ông ta cũng không có đi sâu tìm hiểu, hiện tại vừa ra tay ông ta liền phát hiện Diệp Tinh có rất nhiều át chủ bài.
"Năng lực chiến đấu vượt cấp quả thật cường đại."
"Chỉ riêng phương diện sức chiến đấu cũng là một mầm mống tốt."
Ánh mắt của mấy vị cường giả Thế Giới Cảnh khác cũng là sáng ngời.
Lúc này Diệp Tinh ra tay, ánh mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn Tử Hổ một cái, nói: "Không cần đến chọc ta, lần sau ra tay cũng không chỉ là bị thương nhẹ thế thôi đâu."
Hiện tại tất cả các loại lá bài tẩy của Diệp Tinh cộng lại, thậm chí đã gần tới đẳng cấp thánh tôn, Tử Hổ chỉ là một vị cường giả thánh hoàng đỉnh cấp bình thường, hắn tùy ý đánh ra một đạo công kích là có thể khiến cho anh ta bị thương nặng, chỉ có điều lúc nãy hắn đã nương tay.
"Diệp Tinh, ngươi. . ." Tử Hổ nhìn Diệp Tinh, sắc mặt lập tức trở nên có chút dữ tợn.
Ở trước mặt nhiều người như vậy, anh ta lại bị xem thường bởi Diệp Tinh ở đạo chủ cảnh đánh bại.
"Diệp Tinh, rất điên cuồng ngang ngược, thực lực của Tử Hổ không đủ, hay là ta tới thử một lần?"
Bỗng nhiên, một người trong đám người đi ra, đây là một chàng trai vô cùng to lớn, anh ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt lại hiện lên vẻ lạnh lùng.
Đây là một vị cường giả đẳng cấp thánh tôn!
Trước bọn họ vốn có địch ý với Diệp Tinh, nhìn Diệp Tinh rất không thoải mái, giờ đây thấy ngữ khí của Diệp Tinh kiêu căng như vậy, trong lòng càng khó chịu.
"Đúng vậy, Diệp Tinh, hay là thêm cả ta nữa?" Lại một người đi ra, nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.
Đây cũng là một vị cường giả đẳng cấp thánh tôn.
“Diệp Tinh đã trở thành đối tượng công kích của mọi người rồi."
"Đáng thương, nếu không phải thực lực của ta không đủ, ta cũng lên khiêu chiến."
"Cho dù Diệp Tinh có thực lực đánh bại Tử Hổ, nhưng trong chúng ta người có thể đánh bại Tử Hổ quá nhiều, lẽ nào Diệp Tinh còn có thể so sánh với thánh tôn?"
"Quá đáng thương."
"Không có thực lực, không có năng lực luyện đan, khiến cho người ta khinh thường cũng rất bình thường."
Mọi người vây xem xung quanh cũng đang nhìn, bày ra dáng vẻ xem kịch.
Gần như tất cả đệ tử Hư Thần Tông trên khắp quảng trường đều đối phó Diệp Tinh.
"Ha ha, Diệp Tinh, những người đối phó với ngươi nhanh như vậy đã tới rồi."
Trên bả vai Diệp Tinh, một tiếng cười lớn truyền tới, ánh mắt sâu róm nhỏ Tiểu Hắc liếc qua đám người, cười to nói: "Nhưng cho dù có nhắm vào, điện chủ điện thứ chín này đã là của ngươi, những người khác có ghen tị cũng vô dụng."
"Hừ! Bọn ta ghen tị cái gì?"
"Sâu róm từ đâu tới vậy?"
"Cho dù Diệp Tinh trở thành điện chủ điện thứ chín, vậy cũng không có bất kỳ tư cách gì quản bọn ta. "
Chương 1702 Khinh thường
Nghe thấy lời tiểu Hắc nói, xung quanh lập tức nổi lên rất nhiều tiếng nói giận dữ.
Lời này hoàn toàn đánh trúng ý nghĩ trong lòng bọn họ.
Có điều, điện thứ chín chỉ có thể hưởng thụ tài nguyên bên trong Hư Thần Tông, cũng không có quyền lợi đặc thù gì, địa vị chân chính vẫn là của đệ tử nòng cốt Hư Thần Tông, quả thật không có bất cứ quyền lợi nào để quản những đệ tử khác.
"Cảnh giới đạo chủ cảnh, cho dù có thực lực thánh hoàng đỉnh cấp thì lại thế nào? Hư Thần Tông chúng ta xem trọng chỉ có năng lực luyện đan!"
"Chỉ có thiên tài luyện đan mạnh nhất mới có thể trở thành điện chủ của điện thứ chín."
"Điện chủ điện thứ chín lần này hẳn là sinh ra trong ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, ba người bọn họ tu luyện chưa tới một triệu năm, tất cả đều có thực lực cường đại của thánh tôn cao cấp, hơn nữa có thể luyện chế ra đan dược mạnh mẽ đẳng cấp thần tôn cảnh, sư huynh Tử Dương lại có thể luyện chế ra một trong ba loại đan dược khó nhất luyện chế thần tôn cảnh, như vậy mới có thực lực trở thành điện thứ chín điện chủ."
"Không có thực lực còn ngông cuồng như vậy?"
Các đệ tử Hư Thần Tông lạnh lùng nói.
"Yo yo yo, lợi hại như thế, nhưng điện chủ hiện tại của điện thứ chín vẫn là Diệp Tinh, các ngươi có tức không?"
Tiểu Hắc ở trên bả vai Diệp Tinh lắc lắc mông, dường như đang khiêu khích đám người, vô cùng đắc ý nói: "Hơn nữa đây còn là Hạo đế ra lệnh, điện chủ Nguyên Hàn tự mình mời Diệp Tinh tới đây, các ngươi có bản lĩnh tự mình đi tìm Hạo đế mà nói, để ông ta bãi nhiệm vị trí điện chủ điện thứ chín của Diệp Tinh."
“Con sâu róm đáng chết này."
"Mẹ nó, sao con sâu róm này lại khiến cho người ta ?"
"Sau này nguyên liệu mà ta luyện đan sẽ chủ yếu là sâu róm."
Tiểu Hắc vừa nói xong, lại dẫn tới một trận giọng nói tức giận.
Nhưng lời Tiểu Hắc nói lại là người mà bọn họ không dám nói ra nhất, vị trí điện thứ chín điện chủ của Diệp Tinh là do Hạo đế tự mình hạ lệnh, căn bản không thể loại bỏ, bọn họ cũng chỉ có thể không phục trong lòng, tìm chút gì đó xả giận.
"Diệp Tinh, ngươi thấy ta thế nào? Hơi nói mấy người này vài câu đã không chịu nổi rồi." Tiểu Hắc nhìn Diệp Tinh cười, truyền âm nói, trong giọng nói rõ ràng mang vẻ tự đắc.
Diệp Tinh không biết làm sao lắc đầu, ánh mắt hắn nhìn về phía đám người tức giận, nhưng lại không có chút dao động tâm trạng nào.
Mục đích hắn tới Hư Thần tông rất rõ ràng, chính là vì nâng cao bản thân, về phần ánh mắt của những người khác căn bản hắn không quan tâm.
"Hừ! Diệp Tinh, nói cho cùng vẫn là ngươi không dám tiếp nhận khiêu chiến." Tử Hổ nhìn Diệp Tinh, lạnh lùng nói.
Diệp Tinh liếc anh ta một cái, căn bản lười phản ứng.
"Tử Hổ." đúng vào lúc này, bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
"Ca." Nghe thấy giọng nói này, Tử Hổ lập tức thu lại lời muốn nói ra.
Dưới ánh mắt của mọi người, một chàng trai tuấn lãng trực tiếp đi tới, anh ta nhìn Diệp Tinh, sắc mặt bình tĩnh nói: "làm quen một chút, ta tên Tử Dương."
"Sớm đã nghe nói." lúc này Diệp Tinh cũng dừng bước, nhìn về phía trước mắt thanh niên, nói .
Chỉ nói riêng về luyện đan thuật, trong hàng đệ tử giai đoạn hiện nay của Hư Thần Tông tài luyện đan của Tử Dương là thứ nhất.
Hắn vẫn rất khâm phục Tử Dương, luyện chế ra một trong ba đan dược khó luyện nhất thần tôn cảnh, rất nhiều đại sư luyện đan thế giới cảnh cũng không thể nào làm được.
"Ta rất hứng thú với luyện đan của Diệp Tinh ngươi.”
Tử Dương nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói: "Đối với danh ngạch điện chủ điện thứ chín, ta quả thật rất muốn đạt được, nhưng nếu đã bị Diệp Tinh ngươi lấy được, ta cũng không có ý kiến, chỉ là có chút không cam lòng."
Anh ta trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng, nhưng lại không khiến cho người ta cảm thấy chán ghét chút nào.
"Tám mươi năm sau là ngày tranh đoạt danh ngạch điện thứ chín chính thức cuối cùng, nếu có cơ hội, ta hy vọng tám mươi năm sau có thể ở so tài cùng Diệp Tinh ngươi một phen."
"Còn có ta!"
Lời nói nói xong, một chàng trai trực tiếp đi tới.
Chàng trai này mặc một bộ huyết bào màu đỏ, một phần ba mặt bị bao phủ bởi bí văn, trên đầu còn có hai chiếc sừng, khóe mắt giương lên, khiến cho người ta cảm thấy rất kiệt ngạo bất tuân*, chính là một trang ba đại thiên tài của Hư Thần Tông – Huyết Vô Cực.
_*Tính tình ngạo mạn cuồng vọng không tuân theo quản giáo_
_*Tính tình ngạo mạn cuồng vọng không tuân theo quản giáo_
Huyết Vô Cực nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt lộ ra một chút chiến ý, nói: "Tám mươi năm sau, ta chờ ngươi ở trên quảng trường này!"
Phía xa, cô gái Tuyết dung mạo tuyệt mỹ đi tới, nhìn Diệp Tinh, giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên: "Tám mươi năm sau, ta cũng ở trên quảng trường này chờ so tài với Diệp Tinh ngươi một phen."
Trong thời gian ngắn ngủi, vậy mà tam đại thiên tài mạnh nhất Hư Thần Tông giai đoạn hiện nay đều đưa ra lời khiêu chiến với Diệp Tinh.
"Ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết đều đưa ra lời khiêu chiến với Diệp Tinh."
"Hơn nữa thời gian đều là tám mươi năm sau. "
"Không biết Diệp Tinh có dám ứng chiến hay không?"
Toàn bộ quảng trường dường như nháy mắt trở nên yên tĩnh, mọi người nhìn về phía trước mắt, chờ đợi Diệp Tinh trả lời.
Tám mươi năm sau, chính là cuộc tỉ thí chính thức cuối cùng của các đệ tử Hư Thần Tông.
Diệp Tinh nhìn về phía ba người trước mắt, dừng lại mấy giây, mỉm cười nói: "Nếu như tài luyện đan của ta có tiến bộ, ta sẽ đến tiếp nhận khiêu chiến."
"Từ chối rồi? Dưới tình huống này còn từ chổi."
"Ha ha, đúng thật là cực kỳ nhát gan."
"Đoán chừng là sợ mình thua."
Xung quanh lập tức có rất nhiều tiếng thổn thức truyền tới, mọi người nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
Chương 1703 Cực kỳ nhát gan 1
Tất nhiên Diệp Tinh Diệp điện chủ không dám, thực lực của hắn chỉ vào đạo chủ cảnh, cho dù sức chiến đấu có thể sánh ngang với thánh hoàng đỉnh cấp, nhưng đan dược luyện chế ra đoán chừng đẳng cấp rất thấp."
"Đúng, mạnh hơn nữa cũng không thể vượt qua ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, có thể cho dù là ta cũng không sánh bằng."
"Thực lực quá yếu, cũng không muốn làm mất thể diện."
"Ha ha, tám mươi năm sau, ta cũng tới mời Diệp điện chủ so tài một phen."
"Thêm ta nữa."
"Đến lúc đó xem Diệp điện chủ có thể ứng chiến được mấy người?"
Rất nhiều giọng nói không ngừng truyền vào trong tai Diệp Tinh, xen lẫn vẻ giễu cợt, thậm chí có mấy chục người đưa ra lời khiêu chiến.
"Hừ hừ, các ngươi cứ ghen tị Diệp Tinh đi, cho dù các ngươi nói thế nào, Diệp Tinh vẫn là điện chủ điện thứ chín, các ngươi lại ghen tị cũng vô dụng." Tiểu Hắc hừ hừ nói .
Soạt!
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên bên trong khu vực có một đội ngũ xuất hiện, đội ngũ này tổng cộng có mười người, mặc thống nhất một kiểu áo giáp, trên người tản ra sát khí vô cùng kinh người, mặt mũi rất lạnh lùng.
"Người của Hình Phạt Đường xuất hiện rồi."
Nhìn thấy những người này, trên mặt các đệ tử vô thức lộ ra một tia sợ hãi, lời nói cũng nhỏ đi rất nhiều.
"Những người này đều là cường giả thần tôn cảnh." Diệp Tinh nhìn mười người bỗng nhiên xuất hiện, cảm nhận dao động khí thế trên người bọn họ, trong lòng thầm nghĩ.
Sự vận hành của toàn bộ Hư Thần Tông trên cơ bản đều là dựa vào các cường giả thần tôn cảnh!
Trong mười người, dẫn đầu là một người đàn ông toàn bộ khuôn mặt gần như bị áo giáp màu đen bao phủ, chỉ lộ một đôi mắt, người đàn ông quét mắt nhìn xung quanh một cái, lạnh lùng nói: "Tử Hổ bỗng nhiên ra tay với điện chủ điện thứ chín Diệp Tinh, lập tức áp giải xuống nhà giam thứ ba trong tông giam mười nghìn năm."
Đối mặt với trừng phạt này, Tử Hổ căn bản không dám nói thêm cái gì. Anh ta biết hậu quả khi phản kháng Hình Phạt Đường.
Có điều thời gian mười nghìn năm, đối với anh ta mà nói chẳng coi là gì.
Mấy giây sau, mười người của Hình Phạt Đường biến mất, Tử Hổ cũng biến mất không thấy.
"Tiểu Hắc, chúng ta đi thôi." Ánh mắt Diệp Tinh nhìn mọi người xung quanh sắc mặt có sự căm thù, có cười nhạo, sắc mặt lại vô cùng bình tĩnh.
"Diệp Tinh!"
Sau lưng, giọng nói tràn đầy chiến ý của Huyết Vô Cực truyền tới.
"Tám mươi năm sau, không cần biết ngươi có tới hay không, ta đều ở trên quảng trường sự món này chờ ngươi!"
Giọng nói của anh ta vang vọng khắp khu vực.
Dưới ánh mắt của mọi người, bước chân của Diệp Tinh không dừng lại, sau đó hoàn toàn rời đi.
Trong hư không, cấp cao thế giới cảnh Hư Thần Tông nhìn xuống bên dưới.
"Cực kỳ nhát gan, đối mặt với lời khiêu chiến quang minh chính đại của ba người Tử Dương cũng không dám tiếp nhận, thất bại không đáng sợ, điều đáng sợ là không dám đối mặt với thất bại."
Nhị trưởng lão Bích Lạc chống gậy, lãnh đạm nói.
"Cho dù là Tiểu Tuyết, Tử Dương, Huyết Vô Cực bọn họ cũng đã từng thất bại, nhưng kinh nghiệm có được từ trong thất bại đó hoàn toàn là đáng giá, Diệp Tinh khiến ta rất thất vọng.”
"Bích Khâu, lời không thể nói như thế."
Ông già điện chủ Mạc Vẫn mỉm cười nói: "Ngược lại ta lại cảm thấy tính tình của Diệp Tinh này rất được, cho dù đối mặt với sự cười nhạo của nhiều người như thế, tâm trạng vẫn không có chút dao động nào, người như vậy căn bản không quan tâm cái gì mà so tài với không so tài, năng lực luyện đan kém, tại sao phải so tài?”
"Tên nhóc này không để ý chút nào tới ánh nhìn của người xung quanh, ngược lại lại phù hợp với khẩu vị của ta."
Biết rõ không thể là, ngược lại không chịu nổi kích thích, quá quan tâm cái nhìn người khác, theo ông ta thấy loại người như vậy tính tình quá kém.
"Mặc dù như vậy, nhưng danh tiếng của Diệp Tinh quá tệ."
Một chàng trai lắc đầu nói: "Mà tin tức nơi này cũng sẽ truyền ra ngoài, đối với danh tiếng của Hư Thần tông chúng ta cũng không tốt lắm."
Các vị điện chủ, các trưởng lão phát biểu trước cái nhìn của mình với Diệp Tinh.
"Ha ha, các vị, bây giờ nói những điều này vẫn là quá sớm, Diệp Tinh vừa mới gia nhập Hư Thần tông chúng ta."
Ông già Nguyên Hàn mỉm cười nói: "Nếu Hạo đế đã đưa ra mệnh lệnh đặc thù này, chúng ta chỉ cần nhìn cho thật kỹ là được, ta có lòng tin với tên nhóc Diệp Tinh này, nói không chừng hắn ta sẽ cho chúng ta ngạc nhiên mừng rỡ."
"Hy vọng như thế."
"Nếu như một trăm triệu năm này, Diệp Tinh không có bất kỳ chỗ nào thay đổi, vậy đoán chừng danh tiếng Hư Thần tông chúng ta sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn."
Rất nhiều người không ngừng nói.
Mỗi một khóa điện chủ điện thứ chín Hư Thần tông, đều là nhân vật thiên kiêu chân chính trong toàn vũ trụ! Hiện giờ có rất nhiều người đã danh tiếng lẫy lừng.
Soạt! Soạt! Soạt!
Vừa nói, sau đó bóng người bọn họ đều biến mất không thấy.
...
"Hì hì, Diệp Tinh, hiện giờ ngươi ở Hư Thần Tông này có thể nói là trên đời đều là địch, tình cảnh rất không ổn đó." Đi trên đường, tay phải tiểu Hắc nắm chặt, trong tay xuất hiện một trái cây màu tím.
Nó trực tiếp cắn một cái, thỏa mãn nhắm hai mắt lại, sau đó nói với Diệp Tinh.
Rất nhiều đệ tử Hư Thần tông đều căm thù Diệp Tinh, đi đến đâu cũng đều có ánh mắt khác thường.
Diệp Tinh bình tĩnh nói: "Tiểu Hắc, khiêu khích của người khác không có bất kỳ ảnh hưởng gì với bọn họ, hiện giờ điều bọn họ muốn làm chính là lợi dụng Hư Thần tông dốc sực nâng cao thực lực, nội tình của bản thân, rõ ràng biết không địch lại được nhưng lại rất thích tranh đấu tàn nhẫn, đây là việc rất không sáng suốt.”
Không chấp nhận khiêu chiến, đối với tâm trạng hắn không có ảnh hưởng gì.
Chương 1704 Cực kỳ nhát gan 2
Diệp Tinh rất tỉnh táo, cho dù hắn rất mạnh ở vũ trụ của mình, thuộc loại thiên tài nghịch thiên nhất, nhưng hiện tại Hư Thần tông có rất nhiều đệ tử đều tới từ vũ trụ hạ vị, vũ trụ trung vị, thậm chí là thiên tài mạnh mẽ tới từ vũ trụ thượng vị.
Đặt bất cứ một người nào trong vũ trụ của bọn họ đều sự tồn tại càn quét tất cả các thiên tài!
Hiện giờ hắn tu luyện bốn nghìn năm, cũng chưa tới cảnh giới, thánh hoàng không chiếm ưu thế rất bình thường.
Đây không phải là nhát gan, Diệp Tinh biết rõ ràng mình cần gì, biết rõ không địch lại còn lãng phí thời gian, loại hành vi này rất ngu xuẩn.
"Ngược lại ngươi rất tỉnh táo." Tiểu Hắc lại cắn một miếng trái cây, nói: "Nhưng ngươi cứ tiếp tục chịu đựng ánh nhìn căm thù của đệ tử Hư Thần tông đi."
Diệp Tinh cười một tiếng, trở lại trong điện thứ chín.
"Diệp Tinh."
"Ba ba."
Thấy Diệp Tinh trở về, đám người Lâm Tiểu Ngư lập tức đi tới, Tiểu Bảo Nhi lập tức xông vào trong lòng Diệp Tinh.
"Diệp Tinh, thế nào?" Lâm Tiểu Ngư không nhịn được hỏi.
Diệp Tinh ôm con gái bảo bối của mình, cũng không có giấu giếm, nhanh chóng kể lại sự việc lúc trước một lần.
"Khiêu chiến?" sắc mặt Lâm Tiểu Ngư hơi biến hóa.
Bây giờ có nhiều người căm thù Diệp Tinh như vậy, thậm chí còn có người ra tay.
Thấy vẻ lo âu của Lâm Tiểu Ngư, Diệp Tinh mỉm cười nói: "Tiểu ngư, không cần lo lắng, bọn họ không thể làm gì được anh. Chỉ là phải làm phiền mọi người phải luôn ở trong điện thứ chín thôi."
Tử Hổ đó cũng dám ra tay, ai biết những người khác biết có như vậy hay không?
Sự căm thù của những thiên kiêu vũ trụ này đối với hắn còn lớn hơn hắn tưởng tượng.
"Vẫn là thực lực quá yếu." Lúc này trong lòng Diệp Tinh cảm thán.
Nếu như thực lực của hắn mạnh một chút, cho dù luyện đan thuật yếu, những người khác chắc chắn không dám như vậy.
Trong lòng hắn không hề bị đả kích, cái nhìn của những người khác không có ảnh hưởng gì với hắn, nhưng lòng hắn lại trở nên mạnh mẽ, mãnh liệt hơn rất nhiều.
Thực lực yếu, tất nhiên sẽ nhiều người khiêu khích.
Ong...
Đúng vào lúc này, lệnh bài trên người Diệp Tinh bỗng nhiên có một luồng dao động truyền tới.
"Điện thứ chín gửi tin tức tới?"
Trong lòng Diệp Tinh động một cái, nhanh chóng nhận lấy tin tức trên lệnh bài.
"Diệp Tinh, chúc mừng ngươi trở thành điện chủ điện thứ chín, thực lực của ngươi hiện tại là đẳng cấp thánh hoàng đỉnh cấp, có thể vào trong điện binh khí lựa chọn ba món phổ thông thánh khí đẳng cấp thánh tôn cảnh."
"Điện truyền thừa tu luyện và điện truyền thừa luyện đan đã mở ra cho ngươi, ngươi có thể tự do lựa chọn truyền thừa đại đạo dung hợp tương ứng, còn có thể tùy ý lựa chọn vùng dòng chảy thời gian điện truyền thừa luyện đan. . ."
Một ít tin tức nhanh chóng xuất hiện trong đầu Diệp Tinh.
"Ba thánh khí đẳng cấp thánh tôn bình thường?"
Đọc những tin tức này, trong lòng Diệp Tinh động một cái: "Chẳng lẽ là thánh khí hoàn chỉnh?"
Hắn suy nghĩ trong lòng, nhìn thấy tin tức phía sau, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ.
"Vậy mà điện truyền thừa luyện đan lại có rất nhiều dòng chảy thời gian?"
Điện truyền thừa luyện đan Hư Thần tông, chia thành tốc độ chảy mười lần, tốc độ chảy trăm lần, tốc độ chảy nghìn lần, tốc độ chảy mười nghìn lần, thậm chí cao nhất là tốc độ chảy trăm nghìn lần.
Trước đó Diệp Tinh cũng đã từng thấy dòng chảy thời gian trong vũ trụ của mình, ở trong đó hắn khiến cho những Canh Kim trùng đó sinh sôi nảy nở rất nhiều.
Nhưng đó là bởi vì nguyên nhân đặc biệt do trời đất hình thành, cho dù xuất hiện, cũng không kéo dài được bao nhiêu thời gian, tối đa mấy tháng sẽ tiêu tán.
Nhưng ở Hư Thần bên trong tông này lại có thể khống chế dòng chảy thời gian, hơn nữa không có gì bất ngờ xảy ra, có thể tồn tại vĩnh viễn.
“Dòng chảy thời gian càng cao cấp càng cần nhiều điểm cống hiến hơn?" Diệp Tinh tra xét tin tức.
Cho dù là Hư đệ tử nòng cốt của Thần tông, lựa chọn tốc độ chảy gấp vạn lần đoán chừng đều phải vô cùng đau lòng, không dùng được thời gian bao lâu, đoán chừng điểm cống hiến cũng sẽ hoàn toàn bị tiêu hao.
Nhưng hiện tại Diệp Tinh trở thành điện chủ điện thứ chín, cho dù ở trong không gian dòng chảy tốc độ cao nhất là một trăm triệu năm, cũng không cần lo lắng bất kỳ cống hiến nào điểm.
Những thứ này đối với hắn đều là miễn phí.
Trừ những thứ này ra, hắn còn có thể lựa chọn rất nhiều dược thảo, linh quả luyện chế đan dược, có thể lấy dùng tự do, không cần lo lắng có hạn chế gì.
"Sao vậy? Diệp Tinh?" Lâm Tiểu Ngư thấy dáng vẻ Diệp Tinh, nghi ngờ hỏi.
"Hư Thần tông gửi tin tức tới." Diệp Tinh cười nói.
Hắn nhanh chóng nói lại những tin tức này một lần.
"Oa, đưa thánh khí, tự do lựa chọn truyền thừa tu luyện, còn có nơi truyền thừa luyện đan tốc độ chảy trăm nghìn lần, tùy ý chọn dùng dược thảo, linh quả, Diệp Tinh, ngươi giàu rồi."
Bên cạnh, ánh mắt Tiểu Hắc sáng lên, nói.
"Diệp Tinh, vậy anh mau đi đi, bây giờ bọn ta ở trong điện thứ chín tu luyện." Lâm Tiểu Ngư vội vàng nói, trên mặt cũng mang vẻ vô cùng hưng phấn.
"Ừ." Diệp Tinh gật đầu một cái.
Hắn cảm nhận lệnh bài trên người.
Ong...
Lệnh bài sinh ra dao động, trước người Diệp Tinh lại dần dần hình thành một cánh cửa kỳ lạ.
Chương 1705 Nhận ba món thánh khí hoàn chỉnh
"Lệnh bài này đúng là kỳ lạ, có thể tự do hình thành cửa, thông qua điện thứ chín đi các nơi khác." Diệp Tinh không nhịn được cảm thán.
Bóng người hắn động một cái, trực tiếp bước vào bên trong cánh cửa trước mắt, bóng người nháy mắt biến mất không thấy.
Lần nữa xuất hiện, hắn đi tới trước một tòa cung điện khổng lồ.
"Trưởng lão Khí Dư."
Nhìn về người đàn ông trung niên canh gác cung điện phía trước, Diệp Tinh hô.
Khí Dư, thất trưởng lão Hư Thần tông, phụ trách các loại binh khí.Hư Thần tông
"Diệp Tinh."
Thấy Diệp Tinh, người đàn ông trung niên Khí Dư gật đầu một cái, nói: "Căn cứ theo quy định, bây giờ ngươi có thể lựa chọn ba thánh khí bình thường, có thể tiến vào tầng thứ ba bên trong điện thánh khí."
Ông ta vung tay phải lên, dẫn Diệp Tinh đi tới một nơi.
Cung điện trước mắt phân thành năm tầng, lúc này cánh cửa của cung điện tầng thứ ba mở ra.
"Vào đi, chọn xong bảo vật rồi ra." sau khi Khí Dư trưởng lão nói xong liền trực tiếp rời đi.
"Thánh khí!"
Lúc này Diệp Tinh tiến vào bên trong cung điện tầng thứ ba, nhìn trước mắt, trong mắt nhất thời lộ ra một vẻ chấn động.
Trước mắt có rất nhiều binh khí, nhìn một cái ít nhất có hơn mười nghìn món, những binh khí này không thấp hơn cánh Vạn Lân trên người hắn chút nào!
Những thứ này đều là thánh khí hoàn chỉnh!
Thánh khí hoàn chỉnh dẫn tới sự tranh đoạt điên cuồng ở vũ trụ đó của bọn họ thì ở nơi này lại xếp thành từng đống, giống như một đống đồ linh tinh đặt chung lại một chỗ.
"Tầm mắt vẫn quá thấp." Diệp Tinh cảm thán trong lòng.
Sau khi chấn động, trong mắt hắn lại lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn.
Trước mắt nhiều thánh khí hoàn chỉnh như thế, hiện tại lại mặc cho hắn lựa chọn ba món.
"Một món thánh khí bình thường cần đổi 10000 điểm cống hiến, mỗi một đệ tử dưới tình huống bình thường đổi tối đa năm món. . ."
Ánh mắt nhìn về phía trước mắt, Diệp Tinh cũng đang dò xét tin tức mình tiếp thu được.
Điểm cống hiến, là thứ trong Hư Thần tông rất nhiều đệ tử khát vọng lấy được nhất, bình thường rất khó lấy được.
“Hiện giờ trên người mình chỉ có một thánh khí hoàn chỉnh cánh Vạn Lân, đây là loại tốc độ, mình thiếu loại công kích, loại phòng ngự." Diệp Tinh nhìn rất nhiều bảo vật trước mắt.
Có một món thánh khí, thực lực của hắn lại có thể tăng lên rất nhiều.
"Món thứ ba mình chọn một món loại công kích linh hồn."
Không do dự nhiều, Diệp Tinh nhanh chóng quyết định xong.
Linh hồn hắn đặc thù, hơn nữa trước đây từng trải qua lột xác, nếu có một món thánh khí hoàn chỉnh loại công kích linh hồn, thực lực thi triển ra sẽ càng mạnh hơn.
Huyễn đạo vốn đã mang một ít công kích linh hồn.
Vung tay phải lên, sau đó một thanh trường kiếm màu vàng, một bộ áo giáp màu đen còn có một quả cầu trong suốt bay tới.
"Luyện hóa!"
Ý thức của Diệp Tinh nhanh chóng tiến vào trong đó, nháy mắt lưu lại ấn ký trên ba món bảo vật trên người.
"Hửm? Tên còn chưa đặt, chẳng lẽ là mới luyện chế?"
Luyện hóa ba món bảo vật, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ nghi hoặc.
Lúc này bên trong bảo vật này không có bất kỳ tin tức nào truyền tới, Diệp Tinh chỉ cảm thấy uy năng vô tận bên trong.
"Nếu không có tên, vậy mình sẽ đặt tên là kiếm Thiên Lan, giáp Thiên Lan, Thiên Lan châu." Diệp Tinh suy nghĩ một chút, nhanh chóng đặt xong tên.
"Nhiều thánh khí nvút vậy." Diệp Tinh lại liếc nhìn.
Lúc này hắn đã có suy nghĩ chuyển hết nơi này đi
Soạt!
Sau khi chọn xong ba món bảo vật, bóng người hắn động một cái, trực tiếp rời đi.
Cánh cửa tầng thứ ba mở ra, mà các tầng khác đều ở trong trạng thái đóng.
“Tầng thứ ba tương ứng là thánh khí hoàn chỉnh, tương ứng với tầng thứ tư và tầng thứ năm chắc hẳn là bảo vật thần tôn cảnh và thế giới cảnh nhỉ?" Diệp Tinh yên lặng nhìn trước mắt, trong lòng thầm nói.
Thánh tôn cảnh có thể thúc giục thánh khí hoàn chỉnh, ở bên trên chắc chắn còn có bảo vật cường đại hơn.
Rõ ràng trong mắt Diệp Tinh có khát vọng.
Rất nhiều bảo vật đang ở trước mắt, đáng tiếc hắn không cách nào có được.
"Diệp Tinh, ngươi hiện tại ở đạo chủ cảnh, sức chiến đấu là thánh hoàng đỉnh cấp, vậy nên có thể nhận ba món thánh khí hoàn chỉnh."
Một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
Khí Dư trưởng lão nhìn về phía Diệp Tinh, nói: "Chờ sau khi ngươi có thực lực đẳng cấp thánh tôn, là có thể nhận được một món bảo vật đẳng cấp thần tôn cảnh, cũng chính là thánh khí trung phẩm."
"Thánh khí trung phẩm?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh động một cái.
"Thánh khí cũng chia làm ba cấp bậc, thánh khí bình thường, thánh khí thượng phẩm, thánh khí đỉnh cấp, mỗi khi vượt qua một đẳng cấp, uy năng cũng có thể xảy ra nâng cao mãnh liệt."
“Thánh khí đỉnh cấp chỉ có cường giả thế giới cảnh mới có thể hoàn toàn phát huy uy năng." trưởng lão Khí Dư nhìn về phía Diệp Tinh giải thích.
“Những bảo vật này đều có một điều kiện nhất định mới có thể lấy được. Chỉ cần ngươi có thể luyện chế ra một trong ba loại đan dược khó luyện chế nhất đẳng cấp thần tôn cảnh, là được khen thưởng một món thánh khí thượng phẩm, nếu có thể ở thần tôn cảnh luyện chế ra đan dược khó luyện chế nhất đẳng cấp thế giới cảnh, là được khen thưởng một món thánh khí đỉnh cấp."
"Bây giờ trên người Tử Dương đó có một món thánh khí thượng phẩm tông phái ban thưởng, tóm lại, ở tông phái bên trong biểu hiện càng tốt, lấy được ban thưởng cũng càng nhiều."
Trưởng lão Khí Dư nhìn về phía Diệp Tinh mỉm cười nói.
“Tử Hổ này thật sự là lớn mật, còn dám ra tay?” Trong hư không, sắc mặt lão giả Nguyên Hàn nhất thời âm trầm xuống, chuẩn bị ngăn cản.
"Nguyên Hàn, Diệp Tinh này tựa hồ cũng không có bất kỳ sợ hãi gì, giống như có át chủ bài đó, chúng ta quan sát trước rồi nói sau."
Nhị trưởng lão Bích Khâu lạnh nhạt nói: "Dù sao người lại giết cũng không chết, vừa lúc nhìn xem hắn ứng phó như thế nào? Hư Thần Tông chúng ta phát sinh tranh đấu cũng là chuyện thường xuyên."
“Đúng, Nguyên Hàn, căn nguyên trong cơ thể Diệp Tinh này tựa hồ cực kỳ nồng đậm."
"Xem tình huống rồi nói sau."
Bên cạnh nhị trưởng lão, cũng có hai vị trưởng lão Thế Giới Cảnh mở miệng nói.
Nguyên Hàn ngừng lại, chẳng qua vẫn nhìn về phía dưới, chuẩn bị tùy thời xuất thủ.
Mặc kệ như thế nào, tuyệt đối không cho phép Diệp Tinh có thương thế gì.
"Ra tay?"
Diệp Tinh cảm nhận được động tĩnh phía sau, sắc mặt nhất thời âm trầm xuống.
Tử Hổ này thấy hắn không chiến lại còn dám ra tay, thật sự cho là tính tình hắn tốt?
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, một cỗ khí thế dao động vô cùng khủng bố trên người Diệp Tinh chợt bộc phát ra, sau đó trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, trực tiếp đâm ra phía sau.
\- Đâm rồi!
Chung quanh hư không đều truyền đến một trận bạo phá vang lên.
Không gian bên trong Hư Thần Tông vô cùng vững chắc, coi như là cường giả Thế Giới Cảnh ra tay cũng rất khó phá hỏng cái gì.
Hư không không có vỡ hỏng, cũng không có bất kỳ khí lưu hỗn độn nào xuất hiện.
Thế nhưng đạo kiếm quang này lại khiến cho mọi người ở đây đều biến sắc, nhất là Tử Hổ đang đánh tới.
"Cái gì?"
Lúc này Tử Hổ cảm nhận được một cỗ dao động vô cùng khủng bố, anh ta đã đi tới trước người Diệp Tinh.
“Cút cho khuất mắt ta!”
Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng, kiếm quang cường đại trực tiếp xẹt qua thân thể Tử Hổ.
Phụt!
Tử Hổ cấp bậc Thánh Hoàng đỉnh cấp căn bản không cách nào phòng ngự được đạo kiếm quang này, trực tiếp bị đánh trúng, không ngờ không chịu nổi, trong miệng phun ra từng ngụm máu tươi, thân ảnh lui lại mười mấy bước.
Khóe miệng đầy máu, nhìn qua cực kỳ chật vật.
"Cái gì? Tử Hổ cấp bậc Thánh Hoàng đỉnh cấp bị Diệp Tinh cấp bậc Đạo Chủ Cảnh này đánh lui?"
“Không thể tưởng tượng nổi, lấy Đạo Chủ Cảnh đánh bại Thánh Hoàng đỉnh cấp, chỉ có rất ít bộ phận thiên tài nghịch thiên mới có thể làm được.”
“Sức chiến đấu chân thật của Diệp Tinh lại mạnh như vậy?”
Trong mắt mọi người chung quanh cũng lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ, vẻ khinh thường trên mặt một số người cũng biến mất rất nhiều, lần đầu tiên coi trọng một chút đối với thanh niên xa lạ trước mắt bỗng trở thành điện chủ điện thứ chín này.
Tất cả vũ trụ quả thật có thiên tài tuyệt thế có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng số lượng rất ít, hiện tại Diệp Tinh lại cũng có thể làm được.
"Phải không vậy? Không tồi, thực lực tiểu tử Diệp Tinh này không tồi nha." Trên hư không, ánh mắt lão giả Nguyên Hàn sáng ngời.
"Đó là bí thuật hủy diệt cường đại của tộc quần Sát Thần Thú, hắn lĩnh ngộ rất sâu, hơn nữa căn nguyên trong cơ thể lại không hề thua kém một vị Thánh Hoàng trung cấp."
Trước Diệp Tinh không có ra tay nên ông ta cũng không có đi sâu tìm hiểu, hiện tại vừa ra tay ông ta liền phát hiện Diệp Tinh có rất nhiều át chủ bài.
"Năng lực chiến đấu vượt cấp quả thật cường đại."
"Chỉ riêng phương diện sức chiến đấu cũng là một mầm mống tốt."
Ánh mắt của mấy vị cường giả Thế Giới Cảnh khác cũng là sáng ngời.
Lúc này Diệp Tinh ra tay, ánh mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn Tử Hổ một cái, nói: "Không cần đến chọc ta, lần sau ra tay cũng không chỉ là bị thương nhẹ thế thôi đâu."
Hiện tại tất cả các loại lá bài tẩy của Diệp Tinh cộng lại, thậm chí đã gần tới đẳng cấp thánh tôn, Tử Hổ chỉ là một vị cường giả thánh hoàng đỉnh cấp bình thường, hắn tùy ý đánh ra một đạo công kích là có thể khiến cho anh ta bị thương nặng, chỉ có điều lúc nãy hắn đã nương tay.
"Diệp Tinh, ngươi. . ." Tử Hổ nhìn Diệp Tinh, sắc mặt lập tức trở nên có chút dữ tợn.
Ở trước mặt nhiều người như vậy, anh ta lại bị xem thường bởi Diệp Tinh ở đạo chủ cảnh đánh bại.
"Diệp Tinh, rất điên cuồng ngang ngược, thực lực của Tử Hổ không đủ, hay là ta tới thử một lần?"
Bỗng nhiên, một người trong đám người đi ra, đây là một chàng trai vô cùng to lớn, anh ta nhìn Diệp Tinh, trên mặt lại hiện lên vẻ lạnh lùng.
Đây là một vị cường giả đẳng cấp thánh tôn!
Trước bọn họ vốn có địch ý với Diệp Tinh, nhìn Diệp Tinh rất không thoải mái, giờ đây thấy ngữ khí của Diệp Tinh kiêu căng như vậy, trong lòng càng khó chịu.
"Đúng vậy, Diệp Tinh, hay là thêm cả ta nữa?" Lại một người đi ra, nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.
Đây cũng là một vị cường giả đẳng cấp thánh tôn.
“Diệp Tinh đã trở thành đối tượng công kích của mọi người rồi."
"Đáng thương, nếu không phải thực lực của ta không đủ, ta cũng lên khiêu chiến."
"Cho dù Diệp Tinh có thực lực đánh bại Tử Hổ, nhưng trong chúng ta người có thể đánh bại Tử Hổ quá nhiều, lẽ nào Diệp Tinh còn có thể so sánh với thánh tôn?"
"Quá đáng thương."
"Không có thực lực, không có năng lực luyện đan, khiến cho người ta khinh thường cũng rất bình thường."
Mọi người vây xem xung quanh cũng đang nhìn, bày ra dáng vẻ xem kịch.
Gần như tất cả đệ tử Hư Thần Tông trên khắp quảng trường đều đối phó Diệp Tinh.
"Ha ha, Diệp Tinh, những người đối phó với ngươi nhanh như vậy đã tới rồi."
Trên bả vai Diệp Tinh, một tiếng cười lớn truyền tới, ánh mắt sâu róm nhỏ Tiểu Hắc liếc qua đám người, cười to nói: "Nhưng cho dù có nhắm vào, điện chủ điện thứ chín này đã là của ngươi, những người khác có ghen tị cũng vô dụng."
"Hừ! Bọn ta ghen tị cái gì?"
"Sâu róm từ đâu tới vậy?"
"Cho dù Diệp Tinh trở thành điện chủ điện thứ chín, vậy cũng không có bất kỳ tư cách gì quản bọn ta. "
Chương 1702 Khinh thường
Nghe thấy lời tiểu Hắc nói, xung quanh lập tức nổi lên rất nhiều tiếng nói giận dữ.
Lời này hoàn toàn đánh trúng ý nghĩ trong lòng bọn họ.
Có điều, điện thứ chín chỉ có thể hưởng thụ tài nguyên bên trong Hư Thần Tông, cũng không có quyền lợi đặc thù gì, địa vị chân chính vẫn là của đệ tử nòng cốt Hư Thần Tông, quả thật không có bất cứ quyền lợi nào để quản những đệ tử khác.
"Cảnh giới đạo chủ cảnh, cho dù có thực lực thánh hoàng đỉnh cấp thì lại thế nào? Hư Thần Tông chúng ta xem trọng chỉ có năng lực luyện đan!"
"Chỉ có thiên tài luyện đan mạnh nhất mới có thể trở thành điện chủ của điện thứ chín."
"Điện chủ điện thứ chín lần này hẳn là sinh ra trong ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, ba người bọn họ tu luyện chưa tới một triệu năm, tất cả đều có thực lực cường đại của thánh tôn cao cấp, hơn nữa có thể luyện chế ra đan dược mạnh mẽ đẳng cấp thần tôn cảnh, sư huynh Tử Dương lại có thể luyện chế ra một trong ba loại đan dược khó nhất luyện chế thần tôn cảnh, như vậy mới có thực lực trở thành điện thứ chín điện chủ."
"Không có thực lực còn ngông cuồng như vậy?"
Các đệ tử Hư Thần Tông lạnh lùng nói.
"Yo yo yo, lợi hại như thế, nhưng điện chủ hiện tại của điện thứ chín vẫn là Diệp Tinh, các ngươi có tức không?"
Tiểu Hắc ở trên bả vai Diệp Tinh lắc lắc mông, dường như đang khiêu khích đám người, vô cùng đắc ý nói: "Hơn nữa đây còn là Hạo đế ra lệnh, điện chủ Nguyên Hàn tự mình mời Diệp Tinh tới đây, các ngươi có bản lĩnh tự mình đi tìm Hạo đế mà nói, để ông ta bãi nhiệm vị trí điện chủ điện thứ chín của Diệp Tinh."
“Con sâu róm đáng chết này."
"Mẹ nó, sao con sâu róm này lại khiến cho người ta ?"
"Sau này nguyên liệu mà ta luyện đan sẽ chủ yếu là sâu róm."
Tiểu Hắc vừa nói xong, lại dẫn tới một trận giọng nói tức giận.
Nhưng lời Tiểu Hắc nói lại là người mà bọn họ không dám nói ra nhất, vị trí điện thứ chín điện chủ của Diệp Tinh là do Hạo đế tự mình hạ lệnh, căn bản không thể loại bỏ, bọn họ cũng chỉ có thể không phục trong lòng, tìm chút gì đó xả giận.
"Diệp Tinh, ngươi thấy ta thế nào? Hơi nói mấy người này vài câu đã không chịu nổi rồi." Tiểu Hắc nhìn Diệp Tinh cười, truyền âm nói, trong giọng nói rõ ràng mang vẻ tự đắc.
Diệp Tinh không biết làm sao lắc đầu, ánh mắt hắn nhìn về phía đám người tức giận, nhưng lại không có chút dao động tâm trạng nào.
Mục đích hắn tới Hư Thần tông rất rõ ràng, chính là vì nâng cao bản thân, về phần ánh mắt của những người khác căn bản hắn không quan tâm.
"Hừ! Diệp Tinh, nói cho cùng vẫn là ngươi không dám tiếp nhận khiêu chiến." Tử Hổ nhìn Diệp Tinh, lạnh lùng nói.
Diệp Tinh liếc anh ta một cái, căn bản lười phản ứng.
"Tử Hổ." đúng vào lúc này, bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
"Ca." Nghe thấy giọng nói này, Tử Hổ lập tức thu lại lời muốn nói ra.
Dưới ánh mắt của mọi người, một chàng trai tuấn lãng trực tiếp đi tới, anh ta nhìn Diệp Tinh, sắc mặt bình tĩnh nói: "làm quen một chút, ta tên Tử Dương."
"Sớm đã nghe nói." lúc này Diệp Tinh cũng dừng bước, nhìn về phía trước mắt thanh niên, nói .
Chỉ nói riêng về luyện đan thuật, trong hàng đệ tử giai đoạn hiện nay của Hư Thần Tông tài luyện đan của Tử Dương là thứ nhất.
Hắn vẫn rất khâm phục Tử Dương, luyện chế ra một trong ba đan dược khó luyện nhất thần tôn cảnh, rất nhiều đại sư luyện đan thế giới cảnh cũng không thể nào làm được.
"Ta rất hứng thú với luyện đan của Diệp Tinh ngươi.”
Tử Dương nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói: "Đối với danh ngạch điện chủ điện thứ chín, ta quả thật rất muốn đạt được, nhưng nếu đã bị Diệp Tinh ngươi lấy được, ta cũng không có ý kiến, chỉ là có chút không cam lòng."
Anh ta trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng, nhưng lại không khiến cho người ta cảm thấy chán ghét chút nào.
"Tám mươi năm sau là ngày tranh đoạt danh ngạch điện thứ chín chính thức cuối cùng, nếu có cơ hội, ta hy vọng tám mươi năm sau có thể ở so tài cùng Diệp Tinh ngươi một phen."
"Còn có ta!"
Lời nói nói xong, một chàng trai trực tiếp đi tới.
Chàng trai này mặc một bộ huyết bào màu đỏ, một phần ba mặt bị bao phủ bởi bí văn, trên đầu còn có hai chiếc sừng, khóe mắt giương lên, khiến cho người ta cảm thấy rất kiệt ngạo bất tuân*, chính là một trang ba đại thiên tài của Hư Thần Tông – Huyết Vô Cực.
_*Tính tình ngạo mạn cuồng vọng không tuân theo quản giáo_
_*Tính tình ngạo mạn cuồng vọng không tuân theo quản giáo_
Huyết Vô Cực nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt lộ ra một chút chiến ý, nói: "Tám mươi năm sau, ta chờ ngươi ở trên quảng trường này!"
Phía xa, cô gái Tuyết dung mạo tuyệt mỹ đi tới, nhìn Diệp Tinh, giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên: "Tám mươi năm sau, ta cũng ở trên quảng trường này chờ so tài với Diệp Tinh ngươi một phen."
Trong thời gian ngắn ngủi, vậy mà tam đại thiên tài mạnh nhất Hư Thần Tông giai đoạn hiện nay đều đưa ra lời khiêu chiến với Diệp Tinh.
"Ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết đều đưa ra lời khiêu chiến với Diệp Tinh."
"Hơn nữa thời gian đều là tám mươi năm sau. "
"Không biết Diệp Tinh có dám ứng chiến hay không?"
Toàn bộ quảng trường dường như nháy mắt trở nên yên tĩnh, mọi người nhìn về phía trước mắt, chờ đợi Diệp Tinh trả lời.
Tám mươi năm sau, chính là cuộc tỉ thí chính thức cuối cùng của các đệ tử Hư Thần Tông.
Diệp Tinh nhìn về phía ba người trước mắt, dừng lại mấy giây, mỉm cười nói: "Nếu như tài luyện đan của ta có tiến bộ, ta sẽ đến tiếp nhận khiêu chiến."
"Từ chối rồi? Dưới tình huống này còn từ chổi."
"Ha ha, đúng thật là cực kỳ nhát gan."
"Đoán chừng là sợ mình thua."
Xung quanh lập tức có rất nhiều tiếng thổn thức truyền tới, mọi người nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
Chương 1703 Cực kỳ nhát gan 1
Tất nhiên Diệp Tinh Diệp điện chủ không dám, thực lực của hắn chỉ vào đạo chủ cảnh, cho dù sức chiến đấu có thể sánh ngang với thánh hoàng đỉnh cấp, nhưng đan dược luyện chế ra đoán chừng đẳng cấp rất thấp."
"Đúng, mạnh hơn nữa cũng không thể vượt qua ba người Tử Dương, Huyết Vô Cực, Phi Tuyết, có thể cho dù là ta cũng không sánh bằng."
"Thực lực quá yếu, cũng không muốn làm mất thể diện."
"Ha ha, tám mươi năm sau, ta cũng tới mời Diệp điện chủ so tài một phen."
"Thêm ta nữa."
"Đến lúc đó xem Diệp điện chủ có thể ứng chiến được mấy người?"
Rất nhiều giọng nói không ngừng truyền vào trong tai Diệp Tinh, xen lẫn vẻ giễu cợt, thậm chí có mấy chục người đưa ra lời khiêu chiến.
"Hừ hừ, các ngươi cứ ghen tị Diệp Tinh đi, cho dù các ngươi nói thế nào, Diệp Tinh vẫn là điện chủ điện thứ chín, các ngươi lại ghen tị cũng vô dụng." Tiểu Hắc hừ hừ nói .
Soạt!
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên bên trong khu vực có một đội ngũ xuất hiện, đội ngũ này tổng cộng có mười người, mặc thống nhất một kiểu áo giáp, trên người tản ra sát khí vô cùng kinh người, mặt mũi rất lạnh lùng.
"Người của Hình Phạt Đường xuất hiện rồi."
Nhìn thấy những người này, trên mặt các đệ tử vô thức lộ ra một tia sợ hãi, lời nói cũng nhỏ đi rất nhiều.
"Những người này đều là cường giả thần tôn cảnh." Diệp Tinh nhìn mười người bỗng nhiên xuất hiện, cảm nhận dao động khí thế trên người bọn họ, trong lòng thầm nghĩ.
Sự vận hành của toàn bộ Hư Thần Tông trên cơ bản đều là dựa vào các cường giả thần tôn cảnh!
Trong mười người, dẫn đầu là một người đàn ông toàn bộ khuôn mặt gần như bị áo giáp màu đen bao phủ, chỉ lộ một đôi mắt, người đàn ông quét mắt nhìn xung quanh một cái, lạnh lùng nói: "Tử Hổ bỗng nhiên ra tay với điện chủ điện thứ chín Diệp Tinh, lập tức áp giải xuống nhà giam thứ ba trong tông giam mười nghìn năm."
Đối mặt với trừng phạt này, Tử Hổ căn bản không dám nói thêm cái gì. Anh ta biết hậu quả khi phản kháng Hình Phạt Đường.
Có điều thời gian mười nghìn năm, đối với anh ta mà nói chẳng coi là gì.
Mấy giây sau, mười người của Hình Phạt Đường biến mất, Tử Hổ cũng biến mất không thấy.
"Tiểu Hắc, chúng ta đi thôi." Ánh mắt Diệp Tinh nhìn mọi người xung quanh sắc mặt có sự căm thù, có cười nhạo, sắc mặt lại vô cùng bình tĩnh.
"Diệp Tinh!"
Sau lưng, giọng nói tràn đầy chiến ý của Huyết Vô Cực truyền tới.
"Tám mươi năm sau, không cần biết ngươi có tới hay không, ta đều ở trên quảng trường sự món này chờ ngươi!"
Giọng nói của anh ta vang vọng khắp khu vực.
Dưới ánh mắt của mọi người, bước chân của Diệp Tinh không dừng lại, sau đó hoàn toàn rời đi.
Trong hư không, cấp cao thế giới cảnh Hư Thần Tông nhìn xuống bên dưới.
"Cực kỳ nhát gan, đối mặt với lời khiêu chiến quang minh chính đại của ba người Tử Dương cũng không dám tiếp nhận, thất bại không đáng sợ, điều đáng sợ là không dám đối mặt với thất bại."
Nhị trưởng lão Bích Lạc chống gậy, lãnh đạm nói.
"Cho dù là Tiểu Tuyết, Tử Dương, Huyết Vô Cực bọn họ cũng đã từng thất bại, nhưng kinh nghiệm có được từ trong thất bại đó hoàn toàn là đáng giá, Diệp Tinh khiến ta rất thất vọng.”
"Bích Khâu, lời không thể nói như thế."
Ông già điện chủ Mạc Vẫn mỉm cười nói: "Ngược lại ta lại cảm thấy tính tình của Diệp Tinh này rất được, cho dù đối mặt với sự cười nhạo của nhiều người như thế, tâm trạng vẫn không có chút dao động nào, người như vậy căn bản không quan tâm cái gì mà so tài với không so tài, năng lực luyện đan kém, tại sao phải so tài?”
"Tên nhóc này không để ý chút nào tới ánh nhìn của người xung quanh, ngược lại lại phù hợp với khẩu vị của ta."
Biết rõ không thể là, ngược lại không chịu nổi kích thích, quá quan tâm cái nhìn người khác, theo ông ta thấy loại người như vậy tính tình quá kém.
"Mặc dù như vậy, nhưng danh tiếng của Diệp Tinh quá tệ."
Một chàng trai lắc đầu nói: "Mà tin tức nơi này cũng sẽ truyền ra ngoài, đối với danh tiếng của Hư Thần tông chúng ta cũng không tốt lắm."
Các vị điện chủ, các trưởng lão phát biểu trước cái nhìn của mình với Diệp Tinh.
"Ha ha, các vị, bây giờ nói những điều này vẫn là quá sớm, Diệp Tinh vừa mới gia nhập Hư Thần tông chúng ta."
Ông già Nguyên Hàn mỉm cười nói: "Nếu Hạo đế đã đưa ra mệnh lệnh đặc thù này, chúng ta chỉ cần nhìn cho thật kỹ là được, ta có lòng tin với tên nhóc Diệp Tinh này, nói không chừng hắn ta sẽ cho chúng ta ngạc nhiên mừng rỡ."
"Hy vọng như thế."
"Nếu như một trăm triệu năm này, Diệp Tinh không có bất kỳ chỗ nào thay đổi, vậy đoán chừng danh tiếng Hư Thần tông chúng ta sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn."
Rất nhiều người không ngừng nói.
Mỗi một khóa điện chủ điện thứ chín Hư Thần tông, đều là nhân vật thiên kiêu chân chính trong toàn vũ trụ! Hiện giờ có rất nhiều người đã danh tiếng lẫy lừng.
Soạt! Soạt! Soạt!
Vừa nói, sau đó bóng người bọn họ đều biến mất không thấy.
...
"Hì hì, Diệp Tinh, hiện giờ ngươi ở Hư Thần Tông này có thể nói là trên đời đều là địch, tình cảnh rất không ổn đó." Đi trên đường, tay phải tiểu Hắc nắm chặt, trong tay xuất hiện một trái cây màu tím.
Nó trực tiếp cắn một cái, thỏa mãn nhắm hai mắt lại, sau đó nói với Diệp Tinh.
Rất nhiều đệ tử Hư Thần tông đều căm thù Diệp Tinh, đi đến đâu cũng đều có ánh mắt khác thường.
Diệp Tinh bình tĩnh nói: "Tiểu Hắc, khiêu khích của người khác không có bất kỳ ảnh hưởng gì với bọn họ, hiện giờ điều bọn họ muốn làm chính là lợi dụng Hư Thần tông dốc sực nâng cao thực lực, nội tình của bản thân, rõ ràng biết không địch lại được nhưng lại rất thích tranh đấu tàn nhẫn, đây là việc rất không sáng suốt.”
Không chấp nhận khiêu chiến, đối với tâm trạng hắn không có ảnh hưởng gì.
Chương 1704 Cực kỳ nhát gan 2
Diệp Tinh rất tỉnh táo, cho dù hắn rất mạnh ở vũ trụ của mình, thuộc loại thiên tài nghịch thiên nhất, nhưng hiện tại Hư Thần tông có rất nhiều đệ tử đều tới từ vũ trụ hạ vị, vũ trụ trung vị, thậm chí là thiên tài mạnh mẽ tới từ vũ trụ thượng vị.
Đặt bất cứ một người nào trong vũ trụ của bọn họ đều sự tồn tại càn quét tất cả các thiên tài!
Hiện giờ hắn tu luyện bốn nghìn năm, cũng chưa tới cảnh giới, thánh hoàng không chiếm ưu thế rất bình thường.
Đây không phải là nhát gan, Diệp Tinh biết rõ ràng mình cần gì, biết rõ không địch lại còn lãng phí thời gian, loại hành vi này rất ngu xuẩn.
"Ngược lại ngươi rất tỉnh táo." Tiểu Hắc lại cắn một miếng trái cây, nói: "Nhưng ngươi cứ tiếp tục chịu đựng ánh nhìn căm thù của đệ tử Hư Thần tông đi."
Diệp Tinh cười một tiếng, trở lại trong điện thứ chín.
"Diệp Tinh."
"Ba ba."
Thấy Diệp Tinh trở về, đám người Lâm Tiểu Ngư lập tức đi tới, Tiểu Bảo Nhi lập tức xông vào trong lòng Diệp Tinh.
"Diệp Tinh, thế nào?" Lâm Tiểu Ngư không nhịn được hỏi.
Diệp Tinh ôm con gái bảo bối của mình, cũng không có giấu giếm, nhanh chóng kể lại sự việc lúc trước một lần.
"Khiêu chiến?" sắc mặt Lâm Tiểu Ngư hơi biến hóa.
Bây giờ có nhiều người căm thù Diệp Tinh như vậy, thậm chí còn có người ra tay.
Thấy vẻ lo âu của Lâm Tiểu Ngư, Diệp Tinh mỉm cười nói: "Tiểu ngư, không cần lo lắng, bọn họ không thể làm gì được anh. Chỉ là phải làm phiền mọi người phải luôn ở trong điện thứ chín thôi."
Tử Hổ đó cũng dám ra tay, ai biết những người khác biết có như vậy hay không?
Sự căm thù của những thiên kiêu vũ trụ này đối với hắn còn lớn hơn hắn tưởng tượng.
"Vẫn là thực lực quá yếu." Lúc này trong lòng Diệp Tinh cảm thán.
Nếu như thực lực của hắn mạnh một chút, cho dù luyện đan thuật yếu, những người khác chắc chắn không dám như vậy.
Trong lòng hắn không hề bị đả kích, cái nhìn của những người khác không có ảnh hưởng gì với hắn, nhưng lòng hắn lại trở nên mạnh mẽ, mãnh liệt hơn rất nhiều.
Thực lực yếu, tất nhiên sẽ nhiều người khiêu khích.
Ong...
Đúng vào lúc này, lệnh bài trên người Diệp Tinh bỗng nhiên có một luồng dao động truyền tới.
"Điện thứ chín gửi tin tức tới?"
Trong lòng Diệp Tinh động một cái, nhanh chóng nhận lấy tin tức trên lệnh bài.
"Diệp Tinh, chúc mừng ngươi trở thành điện chủ điện thứ chín, thực lực của ngươi hiện tại là đẳng cấp thánh hoàng đỉnh cấp, có thể vào trong điện binh khí lựa chọn ba món phổ thông thánh khí đẳng cấp thánh tôn cảnh."
"Điện truyền thừa tu luyện và điện truyền thừa luyện đan đã mở ra cho ngươi, ngươi có thể tự do lựa chọn truyền thừa đại đạo dung hợp tương ứng, còn có thể tùy ý lựa chọn vùng dòng chảy thời gian điện truyền thừa luyện đan. . ."
Một ít tin tức nhanh chóng xuất hiện trong đầu Diệp Tinh.
"Ba thánh khí đẳng cấp thánh tôn bình thường?"
Đọc những tin tức này, trong lòng Diệp Tinh động một cái: "Chẳng lẽ là thánh khí hoàn chỉnh?"
Hắn suy nghĩ trong lòng, nhìn thấy tin tức phía sau, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ.
"Vậy mà điện truyền thừa luyện đan lại có rất nhiều dòng chảy thời gian?"
Điện truyền thừa luyện đan Hư Thần tông, chia thành tốc độ chảy mười lần, tốc độ chảy trăm lần, tốc độ chảy nghìn lần, tốc độ chảy mười nghìn lần, thậm chí cao nhất là tốc độ chảy trăm nghìn lần.
Trước đó Diệp Tinh cũng đã từng thấy dòng chảy thời gian trong vũ trụ của mình, ở trong đó hắn khiến cho những Canh Kim trùng đó sinh sôi nảy nở rất nhiều.
Nhưng đó là bởi vì nguyên nhân đặc biệt do trời đất hình thành, cho dù xuất hiện, cũng không kéo dài được bao nhiêu thời gian, tối đa mấy tháng sẽ tiêu tán.
Nhưng ở Hư Thần bên trong tông này lại có thể khống chế dòng chảy thời gian, hơn nữa không có gì bất ngờ xảy ra, có thể tồn tại vĩnh viễn.
“Dòng chảy thời gian càng cao cấp càng cần nhiều điểm cống hiến hơn?" Diệp Tinh tra xét tin tức.
Cho dù là Hư đệ tử nòng cốt của Thần tông, lựa chọn tốc độ chảy gấp vạn lần đoán chừng đều phải vô cùng đau lòng, không dùng được thời gian bao lâu, đoán chừng điểm cống hiến cũng sẽ hoàn toàn bị tiêu hao.
Nhưng hiện tại Diệp Tinh trở thành điện chủ điện thứ chín, cho dù ở trong không gian dòng chảy tốc độ cao nhất là một trăm triệu năm, cũng không cần lo lắng bất kỳ cống hiến nào điểm.
Những thứ này đối với hắn đều là miễn phí.
Trừ những thứ này ra, hắn còn có thể lựa chọn rất nhiều dược thảo, linh quả luyện chế đan dược, có thể lấy dùng tự do, không cần lo lắng có hạn chế gì.
"Sao vậy? Diệp Tinh?" Lâm Tiểu Ngư thấy dáng vẻ Diệp Tinh, nghi ngờ hỏi.
"Hư Thần tông gửi tin tức tới." Diệp Tinh cười nói.
Hắn nhanh chóng nói lại những tin tức này một lần.
"Oa, đưa thánh khí, tự do lựa chọn truyền thừa tu luyện, còn có nơi truyền thừa luyện đan tốc độ chảy trăm nghìn lần, tùy ý chọn dùng dược thảo, linh quả, Diệp Tinh, ngươi giàu rồi."
Bên cạnh, ánh mắt Tiểu Hắc sáng lên, nói.
"Diệp Tinh, vậy anh mau đi đi, bây giờ bọn ta ở trong điện thứ chín tu luyện." Lâm Tiểu Ngư vội vàng nói, trên mặt cũng mang vẻ vô cùng hưng phấn.
"Ừ." Diệp Tinh gật đầu một cái.
Hắn cảm nhận lệnh bài trên người.
Ong...
Lệnh bài sinh ra dao động, trước người Diệp Tinh lại dần dần hình thành một cánh cửa kỳ lạ.
Chương 1705 Nhận ba món thánh khí hoàn chỉnh
"Lệnh bài này đúng là kỳ lạ, có thể tự do hình thành cửa, thông qua điện thứ chín đi các nơi khác." Diệp Tinh không nhịn được cảm thán.
Bóng người hắn động một cái, trực tiếp bước vào bên trong cánh cửa trước mắt, bóng người nháy mắt biến mất không thấy.
Lần nữa xuất hiện, hắn đi tới trước một tòa cung điện khổng lồ.
"Trưởng lão Khí Dư."
Nhìn về người đàn ông trung niên canh gác cung điện phía trước, Diệp Tinh hô.
Khí Dư, thất trưởng lão Hư Thần tông, phụ trách các loại binh khí.Hư Thần tông
"Diệp Tinh."
Thấy Diệp Tinh, người đàn ông trung niên Khí Dư gật đầu một cái, nói: "Căn cứ theo quy định, bây giờ ngươi có thể lựa chọn ba thánh khí bình thường, có thể tiến vào tầng thứ ba bên trong điện thánh khí."
Ông ta vung tay phải lên, dẫn Diệp Tinh đi tới một nơi.
Cung điện trước mắt phân thành năm tầng, lúc này cánh cửa của cung điện tầng thứ ba mở ra.
"Vào đi, chọn xong bảo vật rồi ra." sau khi Khí Dư trưởng lão nói xong liền trực tiếp rời đi.
"Thánh khí!"
Lúc này Diệp Tinh tiến vào bên trong cung điện tầng thứ ba, nhìn trước mắt, trong mắt nhất thời lộ ra một vẻ chấn động.
Trước mắt có rất nhiều binh khí, nhìn một cái ít nhất có hơn mười nghìn món, những binh khí này không thấp hơn cánh Vạn Lân trên người hắn chút nào!
Những thứ này đều là thánh khí hoàn chỉnh!
Thánh khí hoàn chỉnh dẫn tới sự tranh đoạt điên cuồng ở vũ trụ đó của bọn họ thì ở nơi này lại xếp thành từng đống, giống như một đống đồ linh tinh đặt chung lại một chỗ.
"Tầm mắt vẫn quá thấp." Diệp Tinh cảm thán trong lòng.
Sau khi chấn động, trong mắt hắn lại lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn.
Trước mắt nhiều thánh khí hoàn chỉnh như thế, hiện tại lại mặc cho hắn lựa chọn ba món.
"Một món thánh khí bình thường cần đổi 10000 điểm cống hiến, mỗi một đệ tử dưới tình huống bình thường đổi tối đa năm món. . ."
Ánh mắt nhìn về phía trước mắt, Diệp Tinh cũng đang dò xét tin tức mình tiếp thu được.
Điểm cống hiến, là thứ trong Hư Thần tông rất nhiều đệ tử khát vọng lấy được nhất, bình thường rất khó lấy được.
“Hiện giờ trên người mình chỉ có một thánh khí hoàn chỉnh cánh Vạn Lân, đây là loại tốc độ, mình thiếu loại công kích, loại phòng ngự." Diệp Tinh nhìn rất nhiều bảo vật trước mắt.
Có một món thánh khí, thực lực của hắn lại có thể tăng lên rất nhiều.
"Món thứ ba mình chọn một món loại công kích linh hồn."
Không do dự nhiều, Diệp Tinh nhanh chóng quyết định xong.
Linh hồn hắn đặc thù, hơn nữa trước đây từng trải qua lột xác, nếu có một món thánh khí hoàn chỉnh loại công kích linh hồn, thực lực thi triển ra sẽ càng mạnh hơn.
Huyễn đạo vốn đã mang một ít công kích linh hồn.
Vung tay phải lên, sau đó một thanh trường kiếm màu vàng, một bộ áo giáp màu đen còn có một quả cầu trong suốt bay tới.
"Luyện hóa!"
Ý thức của Diệp Tinh nhanh chóng tiến vào trong đó, nháy mắt lưu lại ấn ký trên ba món bảo vật trên người.
"Hửm? Tên còn chưa đặt, chẳng lẽ là mới luyện chế?"
Luyện hóa ba món bảo vật, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra vẻ nghi hoặc.
Lúc này bên trong bảo vật này không có bất kỳ tin tức nào truyền tới, Diệp Tinh chỉ cảm thấy uy năng vô tận bên trong.
"Nếu không có tên, vậy mình sẽ đặt tên là kiếm Thiên Lan, giáp Thiên Lan, Thiên Lan châu." Diệp Tinh suy nghĩ một chút, nhanh chóng đặt xong tên.
"Nhiều thánh khí nvút vậy." Diệp Tinh lại liếc nhìn.
Lúc này hắn đã có suy nghĩ chuyển hết nơi này đi
Soạt!
Sau khi chọn xong ba món bảo vật, bóng người hắn động một cái, trực tiếp rời đi.
Cánh cửa tầng thứ ba mở ra, mà các tầng khác đều ở trong trạng thái đóng.
“Tầng thứ ba tương ứng là thánh khí hoàn chỉnh, tương ứng với tầng thứ tư và tầng thứ năm chắc hẳn là bảo vật thần tôn cảnh và thế giới cảnh nhỉ?" Diệp Tinh yên lặng nhìn trước mắt, trong lòng thầm nói.
Thánh tôn cảnh có thể thúc giục thánh khí hoàn chỉnh, ở bên trên chắc chắn còn có bảo vật cường đại hơn.
Rõ ràng trong mắt Diệp Tinh có khát vọng.
Rất nhiều bảo vật đang ở trước mắt, đáng tiếc hắn không cách nào có được.
"Diệp Tinh, ngươi hiện tại ở đạo chủ cảnh, sức chiến đấu là thánh hoàng đỉnh cấp, vậy nên có thể nhận ba món thánh khí hoàn chỉnh."
Một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
Khí Dư trưởng lão nhìn về phía Diệp Tinh, nói: "Chờ sau khi ngươi có thực lực đẳng cấp thánh tôn, là có thể nhận được một món bảo vật đẳng cấp thần tôn cảnh, cũng chính là thánh khí trung phẩm."
"Thánh khí trung phẩm?" Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh động một cái.
"Thánh khí cũng chia làm ba cấp bậc, thánh khí bình thường, thánh khí thượng phẩm, thánh khí đỉnh cấp, mỗi khi vượt qua một đẳng cấp, uy năng cũng có thể xảy ra nâng cao mãnh liệt."
“Thánh khí đỉnh cấp chỉ có cường giả thế giới cảnh mới có thể hoàn toàn phát huy uy năng." trưởng lão Khí Dư nhìn về phía Diệp Tinh giải thích.
“Những bảo vật này đều có một điều kiện nhất định mới có thể lấy được. Chỉ cần ngươi có thể luyện chế ra một trong ba loại đan dược khó luyện chế nhất đẳng cấp thần tôn cảnh, là được khen thưởng một món thánh khí thượng phẩm, nếu có thể ở thần tôn cảnh luyện chế ra đan dược khó luyện chế nhất đẳng cấp thế giới cảnh, là được khen thưởng một món thánh khí đỉnh cấp."
"Bây giờ trên người Tử Dương đó có một món thánh khí thượng phẩm tông phái ban thưởng, tóm lại, ở tông phái bên trong biểu hiện càng tốt, lấy được ban thưởng cũng càng nhiều."
Trưởng lão Khí Dư nhìn về phía Diệp Tinh mỉm cười nói.
Bình luận facebook